Chương 1455
Hoa Khôi
12/03/2022
Ở bên kia, Trần Gia Bảo thế nào cũng không nghĩ đến vậy mà có thể có
một ngày được kề vai chiến đấu với Đạm Đài Thái Vũ, hoặc nhiều hoặc ít
anh cũng có loại cảm giác không chân thực.
“Cho dù nói như thế nào, có sự trợ giúp của Đạm Đài Thái Vũ, trận chiến đấu này phần thắng xem như tăng lên rất nhiều.”
Trần Gia Bảo thu lại cảm xúc, đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, chỉ thấy còn dư lại bốn vị tông sư hậu kỳ, hai vị tông sư trung kỳ và một tông sư sơ kỳ. Mặc dù bên đối phương đông người hơn, nhưng Trần Gia Bảo có lòng tin tuyệt đối, chỉ cần Cung Thiên Kinh không ra tay, anh nhất định có thể đánh thắng đối phương.
Bởi vì “Vô Cực Quyền” của anh giỏi nhất chính là mượn lực đánh lực, lấy ít thắng nhiều.
Vừa nghĩ đến điều này, Trần Gia Bảo không tiếp tục lãng phí thời gian nữa, ánh mắt lại trở nên sắc bén, đột nhiên anh khẽ quát một tiếng, cầm kiếm lao về phía quân địch ở đằng trước, kiếm ý mạnh mẽ, âm thanh của “Thiên Tế Kiếm” phát ra ‘vù vù’ vang lên, giống như rồng ngâm.
Mục tiêu đầu tiên là Du Nam đã bị thương.
Du Nam biết rõ sức mạnh khủng bố dũng mãnh của Trần Gia Bảo, không muốn một mình đơn độc đối mặt với Trần Gia Bảo, lập tức dốc hết sức vào một quyền, bay vút lên không trung ‘ầm’ một tiếng nhằm thẳng về phía Trần Gia Bảo. Thoáng một cái, trong không trung xuất hiện một nắm đấm với luồng không khí mạnh màu vàng như trái bóng rổ lớn hư không đánh về phía Trần Gia Bảo. Tiếp đó, mũi chân của Du Nam nhún xuống đất, lấy tốc độ cực nhanh nhảy về phía sau, chạy ra khỏi phạm vi tấn công của Trần Gia Bảo.
Trần Gia Bảo đang đứng ở giữa đường khóe miệng đột nhiên cong lên vẽ thành ý cười, đối mặt với quyền kình mạnh mẽ không ngừng, Trần Gia Bảo lòng bàn tay trái giơ ra trước, thu nạp quyền kình của Du Nam vào trong cơ thể. Đồng thời anh mượn luồng nội lực này đột nhiên thay đổi phương hướng, xông về phía một vị tông sư sơ kỳ cường giả ở phía bên trái, tốc độ nhanh gần như gấp đôi, thậm chí “Thiên Tế Kiếm” cũng kéo ra đường ánh sáng tàn nhẫn ở trong không trung.
Tên tông sư sơ kỳ cường giả kia vốn dĩ cũng xem như là nhân vật số một, nhưng đối mặt với Trần Gia Bảo giống như tử thần xuất hiện lại hoàn toàn không kịp phản ứng.
“Mau tránh ra!” Sắc mặt Du Nam lập tức thay đổi, vội vàng nhảy tới chỗ Trần Gia Bảo, đồng thời mấy vị tông sư bên cạnh cũng cùng lúc ra tay, ào ào xông lên phía trước, muốn tiến hành trợ giúp.
“Tránh được rồi sao?”
Giọng nói châm biếm của Trần Gia Bảo vang lên, tốc độ rõ ràng lại nhanh thêm hai phần, chỉ thấy ánh sáng lạnh lẽo vụt qua, trong nháy mắt quét qua tên tông sư sơ kỳ cường giả đó.
Phần gáy của tên tông sư sơ kỳ cường giả xuất hiện một vết máu, rõ ràng là anh ta hoàn toàn không kịp phản ứng, đã bị một kiếm của Trần Gia Bảo cắt vào cổ rồi.
Miểu sát!
Mà đúng lúc này, đám người Du Nam mới chạy tới.
Ngay sau đó, máu tươi trong nháy mắt phun ra ào ào, tạo thành một mảnh mưa máu, tưới lên mình tất cả đám người Du Nam. Tiếp đó “phịch” một tiếng, tên tông sư sơ kỳ cường giả này đã thẳng thắp ngã trên mặt đất, máu tươi lênh láng chảy dài trên đất, nhìn thấy mà giật mình.
Đám người Du Nam sắc mặt lại thay đổi. Đây đã là vị tông sư thứ ba bị Trần Gia Bảo chém chết rồi, loại thành tích chiến đấu này thật quá đáng sợ.
“Người kế tiếp!”
Không cho bọn họ cơ hội phản ứng, Trần Gia Bảo lại lần nữa cầm kiếm đi về phía đám người Du Nam, khí thế hùng hổ, kiếm quang lấp lánh, ánh mắt đằng đằng sát khí, giống như thiên thần bách chiến bách thắng.
Du Nam và sáu người còn lại cảm thấy rùng mình, biết Trần Gia Bảo là kẻ địch đáng sợ nhất gặp phải từ trước đến nay. Dưới thúc đẩy của sự kinh hãi, tất cả bọn họ dồn dập liên kết với nhau xông lên đánh Trần Gia Bảo.
Chỉ có điều, sáu đại tông sư hậu kỳ cường giả ban đầu liên kết lại còn không phải là đối thủ của Trần Gia Bảo, huống hồ bây giờ chỉ còn lại bốn vị tông sự hậu kỳ và hai tên tông sư trung kỳ.
“Cho dù nói như thế nào, có sự trợ giúp của Đạm Đài Thái Vũ, trận chiến đấu này phần thắng xem như tăng lên rất nhiều.”
Trần Gia Bảo thu lại cảm xúc, đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, chỉ thấy còn dư lại bốn vị tông sư hậu kỳ, hai vị tông sư trung kỳ và một tông sư sơ kỳ. Mặc dù bên đối phương đông người hơn, nhưng Trần Gia Bảo có lòng tin tuyệt đối, chỉ cần Cung Thiên Kinh không ra tay, anh nhất định có thể đánh thắng đối phương.
Bởi vì “Vô Cực Quyền” của anh giỏi nhất chính là mượn lực đánh lực, lấy ít thắng nhiều.
Vừa nghĩ đến điều này, Trần Gia Bảo không tiếp tục lãng phí thời gian nữa, ánh mắt lại trở nên sắc bén, đột nhiên anh khẽ quát một tiếng, cầm kiếm lao về phía quân địch ở đằng trước, kiếm ý mạnh mẽ, âm thanh của “Thiên Tế Kiếm” phát ra ‘vù vù’ vang lên, giống như rồng ngâm.
Mục tiêu đầu tiên là Du Nam đã bị thương.
Du Nam biết rõ sức mạnh khủng bố dũng mãnh của Trần Gia Bảo, không muốn một mình đơn độc đối mặt với Trần Gia Bảo, lập tức dốc hết sức vào một quyền, bay vút lên không trung ‘ầm’ một tiếng nhằm thẳng về phía Trần Gia Bảo. Thoáng một cái, trong không trung xuất hiện một nắm đấm với luồng không khí mạnh màu vàng như trái bóng rổ lớn hư không đánh về phía Trần Gia Bảo. Tiếp đó, mũi chân của Du Nam nhún xuống đất, lấy tốc độ cực nhanh nhảy về phía sau, chạy ra khỏi phạm vi tấn công của Trần Gia Bảo.
Trần Gia Bảo đang đứng ở giữa đường khóe miệng đột nhiên cong lên vẽ thành ý cười, đối mặt với quyền kình mạnh mẽ không ngừng, Trần Gia Bảo lòng bàn tay trái giơ ra trước, thu nạp quyền kình của Du Nam vào trong cơ thể. Đồng thời anh mượn luồng nội lực này đột nhiên thay đổi phương hướng, xông về phía một vị tông sư sơ kỳ cường giả ở phía bên trái, tốc độ nhanh gần như gấp đôi, thậm chí “Thiên Tế Kiếm” cũng kéo ra đường ánh sáng tàn nhẫn ở trong không trung.
Tên tông sư sơ kỳ cường giả kia vốn dĩ cũng xem như là nhân vật số một, nhưng đối mặt với Trần Gia Bảo giống như tử thần xuất hiện lại hoàn toàn không kịp phản ứng.
“Mau tránh ra!” Sắc mặt Du Nam lập tức thay đổi, vội vàng nhảy tới chỗ Trần Gia Bảo, đồng thời mấy vị tông sư bên cạnh cũng cùng lúc ra tay, ào ào xông lên phía trước, muốn tiến hành trợ giúp.
“Tránh được rồi sao?”
Giọng nói châm biếm của Trần Gia Bảo vang lên, tốc độ rõ ràng lại nhanh thêm hai phần, chỉ thấy ánh sáng lạnh lẽo vụt qua, trong nháy mắt quét qua tên tông sư sơ kỳ cường giả đó.
Phần gáy của tên tông sư sơ kỳ cường giả xuất hiện một vết máu, rõ ràng là anh ta hoàn toàn không kịp phản ứng, đã bị một kiếm của Trần Gia Bảo cắt vào cổ rồi.
Miểu sát!
Mà đúng lúc này, đám người Du Nam mới chạy tới.
Ngay sau đó, máu tươi trong nháy mắt phun ra ào ào, tạo thành một mảnh mưa máu, tưới lên mình tất cả đám người Du Nam. Tiếp đó “phịch” một tiếng, tên tông sư sơ kỳ cường giả này đã thẳng thắp ngã trên mặt đất, máu tươi lênh láng chảy dài trên đất, nhìn thấy mà giật mình.
Đám người Du Nam sắc mặt lại thay đổi. Đây đã là vị tông sư thứ ba bị Trần Gia Bảo chém chết rồi, loại thành tích chiến đấu này thật quá đáng sợ.
“Người kế tiếp!”
Không cho bọn họ cơ hội phản ứng, Trần Gia Bảo lại lần nữa cầm kiếm đi về phía đám người Du Nam, khí thế hùng hổ, kiếm quang lấp lánh, ánh mắt đằng đằng sát khí, giống như thiên thần bách chiến bách thắng.
Du Nam và sáu người còn lại cảm thấy rùng mình, biết Trần Gia Bảo là kẻ địch đáng sợ nhất gặp phải từ trước đến nay. Dưới thúc đẩy của sự kinh hãi, tất cả bọn họ dồn dập liên kết với nhau xông lên đánh Trần Gia Bảo.
Chỉ có điều, sáu đại tông sư hậu kỳ cường giả ban đầu liên kết lại còn không phải là đối thủ của Trần Gia Bảo, huống hồ bây giờ chỉ còn lại bốn vị tông sự hậu kỳ và hai tên tông sư trung kỳ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.