Chương 1608
Hoa Khôi
15/04/2022
“Thật sao?” Thượng Quang Bình vui vẻ không thôi, quả thực ông ta mừng rỡ hơn so với trúng giải đặc biệt còn.
” Lời nói anh Trần nói ra như vàng ngọc, sao lại có thể giả được?” Hề Như Kiên ha hả cười nói: “Mau theo tôi đi, đừng để anh Trần chờ lâu.”
“Được rồi, được rồi, tôi sẽ đi ngay bây giờ.”
Thượng Quang Bình kích động không thôi, chỉ thấy ánh mắt hâm mộ từ xung quanh đổ về, thấy vậy thì ông ta vô cùng khoái chí, chỉ cảm thấy đây là lúc ông ta tự hào nhất trong đời, lúc này nhanh chóng đi theo Hề Như Kiên về phía phòng khách quý.
Lại nói dọc theo đường đi Thượng Tiếu Vi đều cảm thấy choáng váng, ngay cả khi nào đi vào phòng khách quý cũng không chú ý tới, cho đến khi cô ta nhìn thấy bố mình là Thượng Quang Bình đi theo Hề Như Kiên vào đây, hơn nữa ông ta cũng nghiêm túc chào hỏi với Trần Gia Bảo, cô ta mới tỉnh táo lại từ trạng thái hoảng hốt.
Ngay sau đó, cô ta quay đầu nhìn về phía khuôn mặt nghiêng của Trần Gia Bảo, chỉ thấy khóe miệng Trần Gia Bảo mỉm cười, ánh mắt tự tin mà kiên định, dường như tất cả vạn vật đều nằm trong tay anh.
Cô ta nhớ tới những lời Trần Gia Bảo đã nói trước đó, cho dù là để cho người khác hâm mộ ánh mắt lựa chọn đàn ông của cô, hay là làm cho cô trở thành nữ chính rạng rỡ nhất, thì hiện tại tất cả anh đều đã thực hiện được.
Đây quả thực hoàn mỹ giống như một giấc mộng, trong lòng Thượng Tiếu Vi lại hoảng hốt.
Giờ phút này, Trần Gia Bảo gật gật đầu với Thượng Quang Bình, nói: “Không cần khách sáo, mời ngồi.”
Tuy rằng Thượng Quang Bình là bố của Thượng Tiếu Vi, nhưng ông ta không dám lấy thân phận “người lớn” với anh, lập tức được quý mến mà cảm thấy kinh hãi đáp “Được”, sau đó tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Lúc này Trần Gia Bảo mới giương mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy không hổ là phòng khách quý, phong cách trang trí cổ xưa tao nhã, trên tường treo mấy bức tranh cổ quý, khắp nơi đều thể hiện phong cách lịch sự.
Ở giữa phòng khách quý, bố trí đồ ăn nhẹ cùng rượu vang, mở nhạc nhẹ nhàng du dương, chắc chắn đây lại là một phòng của bữa tiệc nhỏ, những người có thể ngồi ở đây thì đều là những người có quyền thế nhất của tỉnh Phú Thọ.
Cho nên người ngồi trong phòng khách quý cũng không nhiều, tất cả đều là người liên quan đến mười gia tộc lớn, ngoại trừ đám người lúc trước nhìn thấy ở sảnh lớn ra như Hoàng Văn Khánh, Cao Chí Kiệt, Hề Như Kiên, thì chỉ thấy còn có Bùi Tuệ Lâm đại biểu nhà họ Bùi đến, cùng với bạn tốt Lưu Vũ Tình của cô ta.
Trần Gia Bảo gật đầu với Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình, coi như là chào hỏi.
Sắc mặt Bùi Tuệ Lâm thì hiện lên vẻ kỳ quái, còn ngay từ đầu trong mắt Lưu Vũ Tình đã vô cùng vui vẻ, cô ta nhìn thấy Thượng Tiếu Vi bên cạnh Trần Gia Bảo, đôi mắt lại ảm đạm đi phần nào.
Một thời gian không gặp, thân hình Bùi Tuệ Lâm trở nên gầy gò tiều tụy, mang một bộ dáng đáng thương, nghĩ tới chuyện cô ta nghe tin tức từ Bùi Phong, biết được bộ phận lớn cổ phần nhà họ Bùi đã rơi vào trong tay Trần Gia Bảo, nói cách khác tài sản nhà họ Bùi, đã hoàn toàn bị Trần Gia Bảo nắm trong tay.
Trần Gia Bảo đoán chừng, hiện tại Bùi Tuệ Lâm đã trở thành người phụ trách nhà họ Bùi, lại gặp phải chuyện lớn như vậy, sợ là đang phát sầu, đồng thời hận anh đến ngứa răng.
Về phần Lưu Vũ Tình, vẫn là dịu dàng xinh đẹp, nhất là hôm nay cô ta đã trang điểm tỉ mỉ, mặc một chiếc váy dạ hội màu đen, lại càng trở nên xinh đẹp, chỉ là giờ phút này cô ta đang nhìn Trần Gia Bảo với vẻ mặt u oán.
Đột nhiên, Cao Chí Kiệt chủ động rót cho Trần Gia Bảo một ly rượu, nịnh nọt cười nói: “anh Trần, vừa rồi chó không biết trời cao đất dày, đắc tội anh Trần, quả thực chính là tội đáng chết, hiện tại bị anh Trần phế bỏ đi một chân phải, hoàn toàn là tự rước lấy nhục, tôi xin kính anh Trần một chén, thay mặt nhà họ Cao đền tội với anh.”
“Anh xác định, anh ta thật sự là tội đáng chết sao?” Trần Gia Bảo nói ra như còn có ý khác, dường như Cao Chí Kiệt chỉ nói sai một cái, anh sẽ thật sự giết chết Cao Triết.
Trong lòng Cao Chí Kiệt “lộp bộp” một tiếng, chính anh ta không muốn Cao Triết chết, thế nhưng lại có thể nhắc tới ba chữ “tội đáng chết”, đây không phải là anh ta tự cho mình một cái tát sao?
” Lời nói anh Trần nói ra như vàng ngọc, sao lại có thể giả được?” Hề Như Kiên ha hả cười nói: “Mau theo tôi đi, đừng để anh Trần chờ lâu.”
“Được rồi, được rồi, tôi sẽ đi ngay bây giờ.”
Thượng Quang Bình kích động không thôi, chỉ thấy ánh mắt hâm mộ từ xung quanh đổ về, thấy vậy thì ông ta vô cùng khoái chí, chỉ cảm thấy đây là lúc ông ta tự hào nhất trong đời, lúc này nhanh chóng đi theo Hề Như Kiên về phía phòng khách quý.
Lại nói dọc theo đường đi Thượng Tiếu Vi đều cảm thấy choáng váng, ngay cả khi nào đi vào phòng khách quý cũng không chú ý tới, cho đến khi cô ta nhìn thấy bố mình là Thượng Quang Bình đi theo Hề Như Kiên vào đây, hơn nữa ông ta cũng nghiêm túc chào hỏi với Trần Gia Bảo, cô ta mới tỉnh táo lại từ trạng thái hoảng hốt.
Ngay sau đó, cô ta quay đầu nhìn về phía khuôn mặt nghiêng của Trần Gia Bảo, chỉ thấy khóe miệng Trần Gia Bảo mỉm cười, ánh mắt tự tin mà kiên định, dường như tất cả vạn vật đều nằm trong tay anh.
Cô ta nhớ tới những lời Trần Gia Bảo đã nói trước đó, cho dù là để cho người khác hâm mộ ánh mắt lựa chọn đàn ông của cô, hay là làm cho cô trở thành nữ chính rạng rỡ nhất, thì hiện tại tất cả anh đều đã thực hiện được.
Đây quả thực hoàn mỹ giống như một giấc mộng, trong lòng Thượng Tiếu Vi lại hoảng hốt.
Giờ phút này, Trần Gia Bảo gật gật đầu với Thượng Quang Bình, nói: “Không cần khách sáo, mời ngồi.”
Tuy rằng Thượng Quang Bình là bố của Thượng Tiếu Vi, nhưng ông ta không dám lấy thân phận “người lớn” với anh, lập tức được quý mến mà cảm thấy kinh hãi đáp “Được”, sau đó tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Lúc này Trần Gia Bảo mới giương mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy không hổ là phòng khách quý, phong cách trang trí cổ xưa tao nhã, trên tường treo mấy bức tranh cổ quý, khắp nơi đều thể hiện phong cách lịch sự.
Ở giữa phòng khách quý, bố trí đồ ăn nhẹ cùng rượu vang, mở nhạc nhẹ nhàng du dương, chắc chắn đây lại là một phòng của bữa tiệc nhỏ, những người có thể ngồi ở đây thì đều là những người có quyền thế nhất của tỉnh Phú Thọ.
Cho nên người ngồi trong phòng khách quý cũng không nhiều, tất cả đều là người liên quan đến mười gia tộc lớn, ngoại trừ đám người lúc trước nhìn thấy ở sảnh lớn ra như Hoàng Văn Khánh, Cao Chí Kiệt, Hề Như Kiên, thì chỉ thấy còn có Bùi Tuệ Lâm đại biểu nhà họ Bùi đến, cùng với bạn tốt Lưu Vũ Tình của cô ta.
Trần Gia Bảo gật đầu với Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình, coi như là chào hỏi.
Sắc mặt Bùi Tuệ Lâm thì hiện lên vẻ kỳ quái, còn ngay từ đầu trong mắt Lưu Vũ Tình đã vô cùng vui vẻ, cô ta nhìn thấy Thượng Tiếu Vi bên cạnh Trần Gia Bảo, đôi mắt lại ảm đạm đi phần nào.
Một thời gian không gặp, thân hình Bùi Tuệ Lâm trở nên gầy gò tiều tụy, mang một bộ dáng đáng thương, nghĩ tới chuyện cô ta nghe tin tức từ Bùi Phong, biết được bộ phận lớn cổ phần nhà họ Bùi đã rơi vào trong tay Trần Gia Bảo, nói cách khác tài sản nhà họ Bùi, đã hoàn toàn bị Trần Gia Bảo nắm trong tay.
Trần Gia Bảo đoán chừng, hiện tại Bùi Tuệ Lâm đã trở thành người phụ trách nhà họ Bùi, lại gặp phải chuyện lớn như vậy, sợ là đang phát sầu, đồng thời hận anh đến ngứa răng.
Về phần Lưu Vũ Tình, vẫn là dịu dàng xinh đẹp, nhất là hôm nay cô ta đã trang điểm tỉ mỉ, mặc một chiếc váy dạ hội màu đen, lại càng trở nên xinh đẹp, chỉ là giờ phút này cô ta đang nhìn Trần Gia Bảo với vẻ mặt u oán.
Đột nhiên, Cao Chí Kiệt chủ động rót cho Trần Gia Bảo một ly rượu, nịnh nọt cười nói: “anh Trần, vừa rồi chó không biết trời cao đất dày, đắc tội anh Trần, quả thực chính là tội đáng chết, hiện tại bị anh Trần phế bỏ đi một chân phải, hoàn toàn là tự rước lấy nhục, tôi xin kính anh Trần một chén, thay mặt nhà họ Cao đền tội với anh.”
“Anh xác định, anh ta thật sự là tội đáng chết sao?” Trần Gia Bảo nói ra như còn có ý khác, dường như Cao Chí Kiệt chỉ nói sai một cái, anh sẽ thật sự giết chết Cao Triết.
Trong lòng Cao Chí Kiệt “lộp bộp” một tiếng, chính anh ta không muốn Cao Triết chết, thế nhưng lại có thể nhắc tới ba chữ “tội đáng chết”, đây không phải là anh ta tự cho mình một cái tát sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.