Chương 1609
Hoa Khôi
15/04/2022
Sắc mặt anh ta lập tức thay đổi hết xanh lại trắng bệch, không nói nên lời.
Trần Gia Bảo cười nhạt, giơ ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, nói: “Trần Gia Bảo tôi luôn luôn ân oán rõ ràng, Cao Triết khiêu khích đối với tôi như vậy, tôi đã ra tay phá huỷ chân phải anh ta…”
Sắc mặt Cao Chí Kiệt vui mừng, đột nhiên, chỉ nghe Trần Gia Bảo tiếp tục nói: “Thế nhưng, nhà họ Cao lúc trước cùng có liên quan đến ân oán với tôi, đợi lát nữa bữa tiệc chính thức bắt đầu, chúng ta nói rõ ràng lại một lần nữa.”
Lần này không chỉ là Cao Chí Kiệt, ngay cả sắc mặt đám người Hoàng Văn Khánh, Quế Khang đều lập tức thay đổi, sợ Trần Gia Bảo hôm nay thật sự ra tay với bọn họ, trong lòng vô cùng lo lắng.
Hề Như Kiên ngồi ở một bên lạnh lùng đứng nhìn, trong lòng vô cùng khoái chí, hừ hừ, tuy rằng anh ta chỉ là chó của anh Trần, nhưng nhìn bộ dáng khẩn trương sợ hãi của đám người kia, có lẽ muốn làm chó của anh Trần cũng không có tư cách, ha ha, vẫn là anh ta có suy nghĩ hơn.
Trong phòng khách quý, Trần Gia Bảo nói một câu, đám người Cao Chí Kiệt, Hoàng Văn Khánh lặng ngắt như tờ, trong lòng lo lắng bất an.
Trần Gia Bảo uống một ly rượu sau đó đứng dậy đi về phía Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình.
Thượng Quang Bình vẫn luôn chú ý đến Trần Gia Bảo, ông ta từng nghe nói qua tiếng phong lưu của anh Trần, cũng biết bên cạnh Trần Gia Bảo có rất nhiều người phụ nữ xuất sắc, ngay cả công chúa nhỏ nhà họ Ngụy cũng có tình cảm với Trần Gia Bảo, lại nhìn tình huống hiện tại, chẳng lẽ ngay cả Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình cũng có quan hệ mập mờ với anh sao?
Nghĩ đến đây, trong lòng ông ta “lộp bộp” một tiếng, vội vàng nháy mắt với Thượng Tiếu Vi, để cho cô ta cũng đuổi theo anh, tránh cho bị người phụ nữ khác cướp đi sự yêu thương của Trần Gia Bảo.
Thượng Tiếu Vi lập tức phản ứng lại, cô ta vội vàng đi theo, trong lòng vừa khẩn trương vừa lo lắng.
“Nhiều ngày không gặp, Vũ Tình và Tuệ Lâm vẫn rạng rỡ như trước, chúc mừng.”
Trần Gia Bảo đi đến bên cạnh hai cô gái, sau đó ngồi xuống mỉm cười chào hỏi.
Trong lòng Bùi Tuệ Lâm vô cùng khẩn trương, hai tay đặt dưới bàn, trong nháy mắt đã nắm thật chặt, cô ta cũng quên nói chuyện với anh.
Lưu Vũ Tình thấy Trần Gia Bảo chủ động đi tới, trong mắt vui vẻ chợt lóe mà biến mất, lập tức lại giở vờ thành bộ dáng bình tĩnh, thản nhiên nói: “anh Trần thật sự biết nói đùa, gần đây nhà họ Lưu chúng tôi có vận may bình thường, thật sự không có chỗ nào tốt để chúc mừng, nhà họ Bùi cũng xảy ra chuyện lớn như vậy, thiếu chút nữa tan của nát nhà, làm sao có thể nghe anh chúc mừng. Ngược lại anh Trần, chẳng những trở thành người có địa vị cao nhất của tỉnh Phú Thọ, để cho mười gia tộc lớn cúi đầu tôn vinh, mặc cho anh ra tay quyết đoán, hơn nữa bên cạnh còn có cô gái dịu dàng xinh đẹp như cô Tiếu Vi đi cùng, quả thực chính là người biết hưởng thụ, tôi thấy, tôi và Tuệ Lâm hẳn là nên chúc mừng anh Trần mới đúng.”
Mọi người xung quanh nghe Lưu Vũ Tình châm chọc nói, hoảng sợ, cô ta lại dám châm chọc anh Trần. Lá gan này không phải quá lớn, đúng không?
Sắc mặt Thượng Tiếu Vi xấu hổ, mặc dù cô ta không biết quan hệ giữa Lưu Vũ Tình và Trần Gia Bảo, nhưng ít nhiều cô ta có thể cảm giác được ánh mắt thù địch của Lưu Vũ Tình đối với mình, lập tức nâng hai tay ôm lấy cánh tay Trần Gia Bảo, trong lòng đề phòng.
Trần Gia Bảo biết Lưu Vũ Tình vì Bùi Tuệ Lâm mà bất mãn với anh, thậm chí cái gì “Nhà họ Bùi tan cửa nát nhà”, “ra tay quyết đoán” các câu chỉ trích, cũng là đang oán trách anh vì đã uy hiếp sinh mạng Bùi Phong, cướp đi bộ phận lớn cổ phần của nhà họ Bùi.
Thế nhưng thắng làm vua, thua làm giặc, chuyện này Trần Gia Bảo cũng không cảm thấy mình có lỗi, thậm chí nghiêm khắc mà nói, anh đối với nhà họ Bùi coi như đã nhẹ tay hơn nhiều, cho nên giờ phút này đối mặt với sự oán giận của Lưu Vũ Tình, Trong lòng Trần Gia Bảo không có một tia áy náy, ngược lại nói với Bùi Tuệ Lâm: “Cô đều biết sự thật rồi sao?”
Trần Gia Bảo cười nhạt, giơ ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, nói: “Trần Gia Bảo tôi luôn luôn ân oán rõ ràng, Cao Triết khiêu khích đối với tôi như vậy, tôi đã ra tay phá huỷ chân phải anh ta…”
Sắc mặt Cao Chí Kiệt vui mừng, đột nhiên, chỉ nghe Trần Gia Bảo tiếp tục nói: “Thế nhưng, nhà họ Cao lúc trước cùng có liên quan đến ân oán với tôi, đợi lát nữa bữa tiệc chính thức bắt đầu, chúng ta nói rõ ràng lại một lần nữa.”
Lần này không chỉ là Cao Chí Kiệt, ngay cả sắc mặt đám người Hoàng Văn Khánh, Quế Khang đều lập tức thay đổi, sợ Trần Gia Bảo hôm nay thật sự ra tay với bọn họ, trong lòng vô cùng lo lắng.
Hề Như Kiên ngồi ở một bên lạnh lùng đứng nhìn, trong lòng vô cùng khoái chí, hừ hừ, tuy rằng anh ta chỉ là chó của anh Trần, nhưng nhìn bộ dáng khẩn trương sợ hãi của đám người kia, có lẽ muốn làm chó của anh Trần cũng không có tư cách, ha ha, vẫn là anh ta có suy nghĩ hơn.
Trong phòng khách quý, Trần Gia Bảo nói một câu, đám người Cao Chí Kiệt, Hoàng Văn Khánh lặng ngắt như tờ, trong lòng lo lắng bất an.
Trần Gia Bảo uống một ly rượu sau đó đứng dậy đi về phía Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình.
Thượng Quang Bình vẫn luôn chú ý đến Trần Gia Bảo, ông ta từng nghe nói qua tiếng phong lưu của anh Trần, cũng biết bên cạnh Trần Gia Bảo có rất nhiều người phụ nữ xuất sắc, ngay cả công chúa nhỏ nhà họ Ngụy cũng có tình cảm với Trần Gia Bảo, lại nhìn tình huống hiện tại, chẳng lẽ ngay cả Bùi Tuệ Lâm và Lưu Vũ Tình cũng có quan hệ mập mờ với anh sao?
Nghĩ đến đây, trong lòng ông ta “lộp bộp” một tiếng, vội vàng nháy mắt với Thượng Tiếu Vi, để cho cô ta cũng đuổi theo anh, tránh cho bị người phụ nữ khác cướp đi sự yêu thương của Trần Gia Bảo.
Thượng Tiếu Vi lập tức phản ứng lại, cô ta vội vàng đi theo, trong lòng vừa khẩn trương vừa lo lắng.
“Nhiều ngày không gặp, Vũ Tình và Tuệ Lâm vẫn rạng rỡ như trước, chúc mừng.”
Trần Gia Bảo đi đến bên cạnh hai cô gái, sau đó ngồi xuống mỉm cười chào hỏi.
Trong lòng Bùi Tuệ Lâm vô cùng khẩn trương, hai tay đặt dưới bàn, trong nháy mắt đã nắm thật chặt, cô ta cũng quên nói chuyện với anh.
Lưu Vũ Tình thấy Trần Gia Bảo chủ động đi tới, trong mắt vui vẻ chợt lóe mà biến mất, lập tức lại giở vờ thành bộ dáng bình tĩnh, thản nhiên nói: “anh Trần thật sự biết nói đùa, gần đây nhà họ Lưu chúng tôi có vận may bình thường, thật sự không có chỗ nào tốt để chúc mừng, nhà họ Bùi cũng xảy ra chuyện lớn như vậy, thiếu chút nữa tan của nát nhà, làm sao có thể nghe anh chúc mừng. Ngược lại anh Trần, chẳng những trở thành người có địa vị cao nhất của tỉnh Phú Thọ, để cho mười gia tộc lớn cúi đầu tôn vinh, mặc cho anh ra tay quyết đoán, hơn nữa bên cạnh còn có cô gái dịu dàng xinh đẹp như cô Tiếu Vi đi cùng, quả thực chính là người biết hưởng thụ, tôi thấy, tôi và Tuệ Lâm hẳn là nên chúc mừng anh Trần mới đúng.”
Mọi người xung quanh nghe Lưu Vũ Tình châm chọc nói, hoảng sợ, cô ta lại dám châm chọc anh Trần. Lá gan này không phải quá lớn, đúng không?
Sắc mặt Thượng Tiếu Vi xấu hổ, mặc dù cô ta không biết quan hệ giữa Lưu Vũ Tình và Trần Gia Bảo, nhưng ít nhiều cô ta có thể cảm giác được ánh mắt thù địch của Lưu Vũ Tình đối với mình, lập tức nâng hai tay ôm lấy cánh tay Trần Gia Bảo, trong lòng đề phòng.
Trần Gia Bảo biết Lưu Vũ Tình vì Bùi Tuệ Lâm mà bất mãn với anh, thậm chí cái gì “Nhà họ Bùi tan cửa nát nhà”, “ra tay quyết đoán” các câu chỉ trích, cũng là đang oán trách anh vì đã uy hiếp sinh mạng Bùi Phong, cướp đi bộ phận lớn cổ phần của nhà họ Bùi.
Thế nhưng thắng làm vua, thua làm giặc, chuyện này Trần Gia Bảo cũng không cảm thấy mình có lỗi, thậm chí nghiêm khắc mà nói, anh đối với nhà họ Bùi coi như đã nhẹ tay hơn nhiều, cho nên giờ phút này đối mặt với sự oán giận của Lưu Vũ Tình, Trong lòng Trần Gia Bảo không có một tia áy náy, ngược lại nói với Bùi Tuệ Lâm: “Cô đều biết sự thật rồi sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.