Chương 2454
Hoa Khôi
14/10/2023
Không ngờ, kiếm pháp hoàn mỹ nhất, đỉnh cấp nhất lại được. Trần Gia Bảo chính tay thi triển ra. Hết lần này tới lần khác. cậu ta cũng chỉ là một thiếu niên hai mươi tuổi mà thôi, như vậy xem ra, một đường trên cảnh giới kiếm đạo này, ta đã thua bởi cậu ta, hơn nữa còn thua rất nhiều”
Dứt lời, Takezo Mari bùi ngùi than thở, lộ rõ sự cô đơn quạnh quẽ.
Rừng trúc bên cạnh dường như cũng bị sự cô đơn của ông †a cảm động, lá trúc rơi rụng lả tả, càng tăng thêm vẻ thê lương hiu quạnh.
Akimato Masako giật mình kinh ngạc, đây là lần đầu tiên cô †a nhìn thấy ân sư kiêu ngạo tự phụ chủ động thừa nhận ở trên kiếm đạo không bằng người khác, vội vã nói: “Liệt Địa Kiếm mà Trần Gia Bảo thi triển ra chẳng qua chỉ là lời nói miệng của Takasugi Narumi mà thôi. Mặc dù Takasugi Narumi đã gần tới cảnh giới “truyền kỳ sơ kỳ” nhưng bản thân ông ta vẫn là âm dương sư, ánh mắt ở trên con đường kiếm đạo chuyên nhất so với ân sư vẫn còn kém xa.
Cho nên ông ta ở giữa mới đánh giá phóng đại kiếm thức. Liệt Địa kiếm là hoàn mỹ nhất, đỉnh cấp nhất, huyền diệu nhất. Cái này cũng không hẳn là chính xác, đồ nhi cho rằng, phóng mắt nhìn khắp toàn bộ Nhật Bản, chỉ có kiếm pháp của ân sư mới đích thực là hoàn mỹ nhất, đỉnh cấp nhất, huyền diệu nhất, hơn nữa đương thời cũng sẽ không có người thứ hai làm được như vậy”
Takezo Mari nhịn không được bật cười, nói:
“Con không không cần phải tới nịnh nọt ta, ta luyện tập kiếm đạo cả đời, còn chưa tới mức lòng dạ hẹp hòi tới nỗi không chịu thừa nhận bản thân không bằng Trần Gia Bảo.
Tuy rằng ta không có tận mắt nhìn thấy cậu ta thi triển Liệt Địa Kiếm, nhưng mà cậu ta lại có thể dùng cảnh giới “Bán bước truyền kỳ" ép Thiên Mệnh Âm Dương Sư phải dùng đến Vẫn mệnh thuật, kiếm thức huyền diệu thần kỳ như thế, ta là còn xa mới bằng, ít nhất ta tự hỏi bản thân không thể làm được đến trình độ như cậu ta vậy.
Cho nên, chỉ dựa vào “Liệt Địa Kiếm”, ta thừa nhận cảnh giới kiếm đạo của cậu ta còn trên cả ta”
Ông ta cũng không biết Trần Gia Bảo còn giữ lại một chiêu “Thiên Kiếm”, hơn nữa uy lực so với Liệt Địa Kiếm còn mạnh hơn nhiều. g không mà nói, ông ta nhất định sẽ thu hồi lời đánh giá phía trên, để dành ngược lại cho “Thiên Kiếm” “Ân sư khí độ rộng rãi, lòng dạ bao la, đồ nhi bội phục vạn phần” Trong lòng Akimato Masako dâng lên một cỗ xúc động, ân sư đã là “Kiếm Thánh” danh chấn thiên hạ mà lại có thể chính miệng thừa nhận trên kiếm đạo còn không bằng một hậu bối, cái này ngoại trừ lòng dạ rộng rãi ra còn cần phải có lòng trung thành tuyệt đối đối với đỉnh cấp kiếm đạo mới có thể làm được”
“Đáng tiếc chính là...” Takezo Mari ngậm ngùi than thở, nói: “Kiếm thức thần kỳ như vậy, ta vẫn chưa có cơ hội gặp được. Mà ước chiến giữa ta và Trần Gia Bảo có lẽ cũng không còn cơ hội tiến hành nữa rồi.”
Akimato Masako ngạc nhiên nói: “Mặc dù Trần Gia Bảo. sống chết không rõ, nhưng không hẳn là không có cách nào trốn được. Mười ngày sau mới là ngày mà ngài và Trần Gia Bảo ước chiến, ngài vẫn còn có cơ hội nhìn thấy Liệt Địa Kiếm của Trần Gia Bảo...”
“Chỉ hy vọng được như thế” Trong mắt Takezo Mari hiện lên một tia khao khát cuồng nhiệt, nói: “Nếu như ta có thể nhìn thấy Liệt Địa Kiếm của Trần Gia Bảo, nói không chừng sẽ có thể đạt được cảm ngộ mới trên phương diện kiếm đạo, nâng cao kiếm đạo của bản thân lên một bậc. Trần Gia Bảo, cậu cũng đừng có làm cho tôi thất vọng đấy nhé!”
Dứt lời, ông ta vung nhẹ lợi kiếm trong tay, âm thanh của kiếm vang lên, vọng khắp cả rừng trúc.
“Vậy đồ nhi trước hết chúc mừng ân sư!” Akimato Masako. cáo từ rời đi, trong lòng thầm nghĩ, Trần Gia Bảo, anh nhất định phải sống sót mới được, bởi vì ân sư còn đang chờ giết anh để diệt trừ tâm ma, nhân cơ hội đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên!
Lại nói ở trên đảo Hải Ninh, ở giữa vẫn còn đang tiếp tục điều tra về Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ.
Lần này Terai Chika tổng cộng chỉ huy hơn bốn trăm người, mở rộng phạm vi tìm kiếm ra gấp đôi. Hơn nữa cũng cẩn thận điều tra từng cái địa điểm, nhất là những chỗ sâu bên trong rừng cây, khe núi hang động và những nơi thích hợp ẩn nấp đều là trọng điểm lục soát của bọn họ, hy vọng có thể nhanh chóng tìm ra được Trần Gia Bảo!
Dứt lời, Takezo Mari bùi ngùi than thở, lộ rõ sự cô đơn quạnh quẽ.
Rừng trúc bên cạnh dường như cũng bị sự cô đơn của ông †a cảm động, lá trúc rơi rụng lả tả, càng tăng thêm vẻ thê lương hiu quạnh.
Akimato Masako giật mình kinh ngạc, đây là lần đầu tiên cô †a nhìn thấy ân sư kiêu ngạo tự phụ chủ động thừa nhận ở trên kiếm đạo không bằng người khác, vội vã nói: “Liệt Địa Kiếm mà Trần Gia Bảo thi triển ra chẳng qua chỉ là lời nói miệng của Takasugi Narumi mà thôi. Mặc dù Takasugi Narumi đã gần tới cảnh giới “truyền kỳ sơ kỳ” nhưng bản thân ông ta vẫn là âm dương sư, ánh mắt ở trên con đường kiếm đạo chuyên nhất so với ân sư vẫn còn kém xa.
Cho nên ông ta ở giữa mới đánh giá phóng đại kiếm thức. Liệt Địa kiếm là hoàn mỹ nhất, đỉnh cấp nhất, huyền diệu nhất. Cái này cũng không hẳn là chính xác, đồ nhi cho rằng, phóng mắt nhìn khắp toàn bộ Nhật Bản, chỉ có kiếm pháp của ân sư mới đích thực là hoàn mỹ nhất, đỉnh cấp nhất, huyền diệu nhất, hơn nữa đương thời cũng sẽ không có người thứ hai làm được như vậy”
Takezo Mari nhịn không được bật cười, nói:
“Con không không cần phải tới nịnh nọt ta, ta luyện tập kiếm đạo cả đời, còn chưa tới mức lòng dạ hẹp hòi tới nỗi không chịu thừa nhận bản thân không bằng Trần Gia Bảo.
Tuy rằng ta không có tận mắt nhìn thấy cậu ta thi triển Liệt Địa Kiếm, nhưng mà cậu ta lại có thể dùng cảnh giới “Bán bước truyền kỳ" ép Thiên Mệnh Âm Dương Sư phải dùng đến Vẫn mệnh thuật, kiếm thức huyền diệu thần kỳ như thế, ta là còn xa mới bằng, ít nhất ta tự hỏi bản thân không thể làm được đến trình độ như cậu ta vậy.
Cho nên, chỉ dựa vào “Liệt Địa Kiếm”, ta thừa nhận cảnh giới kiếm đạo của cậu ta còn trên cả ta”
Ông ta cũng không biết Trần Gia Bảo còn giữ lại một chiêu “Thiên Kiếm”, hơn nữa uy lực so với Liệt Địa Kiếm còn mạnh hơn nhiều. g không mà nói, ông ta nhất định sẽ thu hồi lời đánh giá phía trên, để dành ngược lại cho “Thiên Kiếm” “Ân sư khí độ rộng rãi, lòng dạ bao la, đồ nhi bội phục vạn phần” Trong lòng Akimato Masako dâng lên một cỗ xúc động, ân sư đã là “Kiếm Thánh” danh chấn thiên hạ mà lại có thể chính miệng thừa nhận trên kiếm đạo còn không bằng một hậu bối, cái này ngoại trừ lòng dạ rộng rãi ra còn cần phải có lòng trung thành tuyệt đối đối với đỉnh cấp kiếm đạo mới có thể làm được”
“Đáng tiếc chính là...” Takezo Mari ngậm ngùi than thở, nói: “Kiếm thức thần kỳ như vậy, ta vẫn chưa có cơ hội gặp được. Mà ước chiến giữa ta và Trần Gia Bảo có lẽ cũng không còn cơ hội tiến hành nữa rồi.”
Akimato Masako ngạc nhiên nói: “Mặc dù Trần Gia Bảo. sống chết không rõ, nhưng không hẳn là không có cách nào trốn được. Mười ngày sau mới là ngày mà ngài và Trần Gia Bảo ước chiến, ngài vẫn còn có cơ hội nhìn thấy Liệt Địa Kiếm của Trần Gia Bảo...”
“Chỉ hy vọng được như thế” Trong mắt Takezo Mari hiện lên một tia khao khát cuồng nhiệt, nói: “Nếu như ta có thể nhìn thấy Liệt Địa Kiếm của Trần Gia Bảo, nói không chừng sẽ có thể đạt được cảm ngộ mới trên phương diện kiếm đạo, nâng cao kiếm đạo của bản thân lên một bậc. Trần Gia Bảo, cậu cũng đừng có làm cho tôi thất vọng đấy nhé!”
Dứt lời, ông ta vung nhẹ lợi kiếm trong tay, âm thanh của kiếm vang lên, vọng khắp cả rừng trúc.
“Vậy đồ nhi trước hết chúc mừng ân sư!” Akimato Masako. cáo từ rời đi, trong lòng thầm nghĩ, Trần Gia Bảo, anh nhất định phải sống sót mới được, bởi vì ân sư còn đang chờ giết anh để diệt trừ tâm ma, nhân cơ hội đột phá lên cảnh giới Tiên Thiên!
Lại nói ở trên đảo Hải Ninh, ở giữa vẫn còn đang tiếp tục điều tra về Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ.
Lần này Terai Chika tổng cộng chỉ huy hơn bốn trăm người, mở rộng phạm vi tìm kiếm ra gấp đôi. Hơn nữa cũng cẩn thận điều tra từng cái địa điểm, nhất là những chỗ sâu bên trong rừng cây, khe núi hang động và những nơi thích hợp ẩn nấp đều là trọng điểm lục soát của bọn họ, hy vọng có thể nhanh chóng tìm ra được Trần Gia Bảo!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.