Chương 2455
Hoa Khôi
14/10/2023
Trong khi đám người trên mặt đất đang hừng hực khí thế điều tra trên diện rộng, ở trong một cái hố ngũ sắc dưới chân bọn họ, Trần Gia Bảo và Đạm Đài Thái Vũ đang nhàn nhã thoải mái trốn ở bên trong, hoàn toàn không cần lo lắng bị đám người kia phát hiện.
Trãi qua một đêm liên tục ngồi xuống chữa thương, Trần Gia Bảo không ngừng vận chuyển Tiên Vũ Hợp Tông Quyết hấp Thu thiên địa linh khí, chân nguyên trong cơ thể đã khôi phục. được hơn phân nửa.
Sau đó, dưới ánh mắt tò mò của Đạm Đài Thái Vũ, anh lại lấy ngân châm từ trong túi tiền ra, thi triển Thiên Hành Cửu Châm chữa trị thương thế cho bản thân. Đợi đến lúc chiêu tối, thương thế của anh gần như đã hoàn toàn hồi phục. Không nhiều không ít, thời gian vừa đúng một ngày rưỡi! Tuy Đạm Đài Thái Vũ không nói gì nhưng vẫn bội phục, y Thuật thần kỳ như thế, đúng là lần đầu nghe được, lắc đầu nói: “Về sau nếu như tôi muốn giết anh mà nói, nhất định phải ở ngay mặt xác định anh đã chết hẳn. Nói cách khác, chỉ cần một đến hai ngày thời gian là anh đã có thể khôi phục hoàn toàn như vậy, thật sự rất đáng sợ”
“Đáng tiếc, ngày đó vĩnh viên sẽ không tới!” Anh ngửa mặt lên trời cười to, cầm lấy ngân châm, đi tới trước người Đạm Đài Thái Vũ, nói: “Bây giờ đến lượt cô”
“Cái gì?” Cô ta theo bản năng hỏi, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.
“Đương nhiên là chữa trị thương thế cho cô rồi” Giọng điệu anh không cho phép từ chối, nói: “Quay người sang chỗ khác.
“Hả? À à..” Lúc này Đạm Đài Thái Vũ mới kịp phản ứng, nghe lời quay người sang chỗ khác, bóng dáng uyển chuyển dịu dàng đưa lưng về phía anh, thân hình yểu điệu lộ rõ khiến cho lòng người không khỏi xao động.
Nhất là ở một nơi nhỏ hẹp như thế này, lại là cô nam quả nữ sống chung một chỗ, càng dễ làm cho người ta nảy sinh ý nghĩ khác thường.
“Sao vậy?” Đạm Đài Thái Vũ đợi một hồi, phát hiện anh không có động tác, nhịn không được mở miệng hỏi.
“Không có gì, cô có thể đưa lưng về phía tôi chứng tỏ cô thực sự tin tưởng tôi, cho nên tôi mới cảm thán. Cô và tôi trong lúc này vậy mà vẫn còn tin tưởng lẫn nhau, giúp đỡ nhau qua ngày, đời người gặp gỡ phát triển được đến mức này, thật sự là nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người” Anh tùy tiện đưa ra một cái cớ, hít sâu một hơi, áp chế ý niệm muốn khinh bạc trong lòng, tay cầm ngân châm điểm chỉ như bay, sau mấy hơi thở, năm cây ngân châm đã đâm vào đại huyệt sau lưng Đạm Đài Thái Vũ.
Đạm Đài Thái Vũ lập tức cảm nhận được một luồng khí nóng xuôi theo huyệt đạo tiến vào cơ thể, điều động dân đường cho chân nguyên trong cơ thể cô ta, không ngừng tẩm bổ kinh mạch và ngũ tạng bị thương. Trong lòng cô ta âm thầm ngạc nhiên về y thuật của Trần Gia Bảo, đồng thời mở miệng nói:
“Đời người gặp gỡ một nửa là do trời định, một nửa là do người chọn, lúc tôi lựa chọn giết anh thì thật sự muốn giế t chết anh, mà lúc tôi lựa chọn giúp đỡ anh, cũng là thật sự muốn giúp anh.
Chẳng qua là trời cao đã cho tôi thêm một cơ hội lựa chọn, chính là được giống như hiện tại. Ông trời cho tôi và anh gặp gỡ nhau tại Nhật Bản, mà anh và tôi đều tự mình lựa chọn để cho cả hai tín nhiệm lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau.
Nhưng mà, nói không chừng một lúc nào đó, tôi và anh hai người lại tiếp tục đao kiếm chĩa vào nhau, trở lại trạng thái giương cung bạt kiếm”
Nói tới đây, Đạm Đài Thái Vũ trầm mặt xuống, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì.
Trãi qua một đêm liên tục ngồi xuống chữa thương, Trần Gia Bảo không ngừng vận chuyển Tiên Vũ Hợp Tông Quyết hấp Thu thiên địa linh khí, chân nguyên trong cơ thể đã khôi phục. được hơn phân nửa.
Sau đó, dưới ánh mắt tò mò của Đạm Đài Thái Vũ, anh lại lấy ngân châm từ trong túi tiền ra, thi triển Thiên Hành Cửu Châm chữa trị thương thế cho bản thân. Đợi đến lúc chiêu tối, thương thế của anh gần như đã hoàn toàn hồi phục. Không nhiều không ít, thời gian vừa đúng một ngày rưỡi! Tuy Đạm Đài Thái Vũ không nói gì nhưng vẫn bội phục, y Thuật thần kỳ như thế, đúng là lần đầu nghe được, lắc đầu nói: “Về sau nếu như tôi muốn giết anh mà nói, nhất định phải ở ngay mặt xác định anh đã chết hẳn. Nói cách khác, chỉ cần một đến hai ngày thời gian là anh đã có thể khôi phục hoàn toàn như vậy, thật sự rất đáng sợ”
“Đáng tiếc, ngày đó vĩnh viên sẽ không tới!” Anh ngửa mặt lên trời cười to, cầm lấy ngân châm, đi tới trước người Đạm Đài Thái Vũ, nói: “Bây giờ đến lượt cô”
“Cái gì?” Cô ta theo bản năng hỏi, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.
“Đương nhiên là chữa trị thương thế cho cô rồi” Giọng điệu anh không cho phép từ chối, nói: “Quay người sang chỗ khác.
“Hả? À à..” Lúc này Đạm Đài Thái Vũ mới kịp phản ứng, nghe lời quay người sang chỗ khác, bóng dáng uyển chuyển dịu dàng đưa lưng về phía anh, thân hình yểu điệu lộ rõ khiến cho lòng người không khỏi xao động.
Nhất là ở một nơi nhỏ hẹp như thế này, lại là cô nam quả nữ sống chung một chỗ, càng dễ làm cho người ta nảy sinh ý nghĩ khác thường.
“Sao vậy?” Đạm Đài Thái Vũ đợi một hồi, phát hiện anh không có động tác, nhịn không được mở miệng hỏi.
“Không có gì, cô có thể đưa lưng về phía tôi chứng tỏ cô thực sự tin tưởng tôi, cho nên tôi mới cảm thán. Cô và tôi trong lúc này vậy mà vẫn còn tin tưởng lẫn nhau, giúp đỡ nhau qua ngày, đời người gặp gỡ phát triển được đến mức này, thật sự là nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người” Anh tùy tiện đưa ra một cái cớ, hít sâu một hơi, áp chế ý niệm muốn khinh bạc trong lòng, tay cầm ngân châm điểm chỉ như bay, sau mấy hơi thở, năm cây ngân châm đã đâm vào đại huyệt sau lưng Đạm Đài Thái Vũ.
Đạm Đài Thái Vũ lập tức cảm nhận được một luồng khí nóng xuôi theo huyệt đạo tiến vào cơ thể, điều động dân đường cho chân nguyên trong cơ thể cô ta, không ngừng tẩm bổ kinh mạch và ngũ tạng bị thương. Trong lòng cô ta âm thầm ngạc nhiên về y thuật của Trần Gia Bảo, đồng thời mở miệng nói:
“Đời người gặp gỡ một nửa là do trời định, một nửa là do người chọn, lúc tôi lựa chọn giết anh thì thật sự muốn giế t chết anh, mà lúc tôi lựa chọn giúp đỡ anh, cũng là thật sự muốn giúp anh.
Chẳng qua là trời cao đã cho tôi thêm một cơ hội lựa chọn, chính là được giống như hiện tại. Ông trời cho tôi và anh gặp gỡ nhau tại Nhật Bản, mà anh và tôi đều tự mình lựa chọn để cho cả hai tín nhiệm lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau.
Nhưng mà, nói không chừng một lúc nào đó, tôi và anh hai người lại tiếp tục đao kiếm chĩa vào nhau, trở lại trạng thái giương cung bạt kiếm”
Nói tới đây, Đạm Đài Thái Vũ trầm mặt xuống, cũng không biết đang suy nghĩ điều gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.