Chương 967
Hoa Khôi
12/01/2022
Đối mặt với vô tận kiếm quang, trong lòng Trương Minh Tuyền biết bản
thân đã bị kiếm ý của Trần Gia Bảo khóa lại, căn bản tránh không được
trốn không xong. Hơn nữa danh dự của một cao thủ Truyền Kỳ như ông ta
cũng không cho phép ông chạy trối chết trước một người Tông Sư.
Ngay lập tức, ông ta hoàn toàn thể hiện ra sức mạnh của một cao thủ Truyền Kỳ, dù đã đánh ra một chưởng dùng hết sức mạnh nhưng nội lực trong cơ thể ông ta hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Ông ta lại khẽ kêu lên một tiếng, chân nguyên trong cơ thể bắt đầu chuyển động khiến không khí xung quanh quấn quanh người.
Thoáng chốc, nội lực tụ lại thành thực thể, xung quanh người Trương Minh Tuyền hiện ra một lớp ánh sáng màu vàng nhạt để ngăn lại kiếm quang của Trần Gia Bảo.
Trương Minh Tuyền thoáng thở ra, “Chân Nguyên Kim Giáp” là chiêu thức võ thuật được truyền lại từ thời cổ đại đến nay trong gia tộc ông ta, đặc biệt giúp nâng cao phòng thủ. Ông ta từng dùng “Chân Nguyên Kim Giáp” để đả thương một người cao thủ Truyền Kỳ hậu kỳ, dù sức mạnh “Liệt Địa Kiếm” của Trần Gia Bảo có mạnh lại thì chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn cao thủ Truyền Kỳ hậu kỳ sao?
Nhưng mà lại một lần nữa mọi chuyện phát triển vượt ra khỏi sự kiểm soát của Trương Minh Tuyền, vô số kiếm quang phi đến trước mặt Trương Minh Tuyền vậy mà “Chân Nguyên Kim Giáp” như vô hình, để chúng đâm vào người ông ta. Nhưng càng thần kỳ hơn là trên người ông ta lại không để lại chút vết thương nào.
Một màn vượt ngoài dự kiến này khiến tất cả mọi người ở đây mở rộng tầm mắt, “Liệt Địa Kiếm” này nhìn thì sức mạnh kinh người làm sao lại như gối thêu hoa, nhìn được mà không dùng được vậy? Nói cách khác, kiếm quang dày đặc như thế tại sao không làm Trương Minh Tuyền bị thương chứ?
“Đây là chiêu thức của Kiến Tiên sao? Chắc chắn không phải nói đùa chứ?” Vẻ mặt Hoàng Thiên Ý kinh ngạc.
“Không, chắc chắn có gì không bình thường.” Sắc mặt Liễu Thành Phùng cứng lại, gã đã từng thử qua sức mạnh của “Trảm Nhân Kiếm” thật sự có thể nói cực kỳ kỳ diệu. Nếu như “Liệt Địa Kiếm” còn hơn “Trảm Nhân Kiếm” thì chắc chắn Trương Minh Tuyền sẽ không thể không có việc gì.
Trương Minh Tuyền cũng bị dọa đến đổ mồ hôi lạnh, vốn dĩ ông ta đã nghĩ bản thân chắc chắn phải chết nhưng không ngờ rằng bản thân còn không bị thương. Dưới sự mừng rỡ, ông ta không nhịn được cười ha ha nói: “Trời ạ, tôi còn tưởng “Liệt Địa Kiếm” là chiêu thức của Kiếm Tiên thế nào, thì ra cũng chỉ là biểu diễn dọa người mà thôi. Đợi kiếm quang của cậu bị phá hủy thì chắc chắn cậu sẽ chết…”
Bỗng nhiên, ông ta còn chưa dứt lời thì sắc mặt đã thay đổi mạnh, hoảng sợ phát hiện chân nguyên trong cơ thể vậy mà lại nhanh chóng bị xói mòn. Mà cơ thể ông ta chỉ bằng vào mắt thường cũng thấy được tốc độ già đi nhanh chóng, trong một lát mà ông ta đã tóc hoa râm, trên mặt tràn ngập nếp nhăn trở thành một ông lão tóc trắng xóa.
“Này… điều này làm sao có thể chứ?” Trương Minh Tuyền kinh hãi kêu lên, nội lực trong cơ thể không còn sót lại chút nào, người đã rơi thẳng xuống phía dưới.
Ngay lập tức, Trần Gia Bảo bay từ trên trời xuống đuổi theo bên cạnh Trương Minh Tuyền, chỉ thấy kiếm quang màu tím bổ xuống trong cơ thể Trương Minh Tuyền.
Sau một tiếng hét thảm thiết, Trần Gia Bảo vững vàng rơi xuống đất, kiếm quang như sấm chớp màu tím trong tay cũng đột nhiên biến mất, nói: ““Liệt Địa Kiếm” thật ra là một chiêu của Kiếm Tiên, ông mơ mộng hão huyền dùng võ thuật của loài người để ngăn lại “Liệt Địa Kiếm” thì chẳng phải là tìm đường chết sao?”
Cách công kích của “Liệt Địa Kiếm” không giống chiêu thức của loài người, nó không có cách trực tiếp làm bị thương cơ thể con người mà chuyên môn chém giết “bảy vía” của đối thủ.
Ai cũng biết mỗi người đều có ba hồn bảy vía, cái gọi là “Gan giấu hồn, phổi giấu vía” chính là ba hồn của một người chủ yếu phụ trách lý trí, tinh thần còn bảy vía là điều khiển cơ thể. Nó ẩn giấu bên trong lá phổi, nếu bảy vía bị phá hủy thì cơ thể con người tất nhiên cũng chết đi.
Dù là ba hồn hay bảy vía thì đều là thứ vô hình, vô vị khó có thể bắt lấy nhưng “Liệt Địa Kiếm” lại chuyên môn đi vào lá phổi của một người để giết bảy vía của họ. Vì vậy, sau khi vô số kiếm quang chui vào trong cơ thể Trương Minh Tuyền thì trực tiếp chém giết bảy vía của ông ta khiến năng lượng sống trong cơ thể ông ta không còn nên mới xuất hiện hiện tượng Trương Minh Tuyền nhanh chóng già đi.
Vì vậy, “Liệt Địa Kiếm” không giống “Trảm Nhân Kiếm”. Nếu như nói “Trảm Nhân Kiếm” là cực hạn công kích của người bình thường, có sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và tốc độ nhưng vẫn chưa thoát ra được phạm vi chiêu thức võ học loài người thì “Liệt Địa Kiếm” lại là một chiêu Kiếm Tiên thật sự, chạm đến sát biên giới Đại Đạo.
Ngay lập tức, ông ta hoàn toàn thể hiện ra sức mạnh của một cao thủ Truyền Kỳ, dù đã đánh ra một chưởng dùng hết sức mạnh nhưng nội lực trong cơ thể ông ta hoàn toàn không bị ảnh hưởng. Ông ta lại khẽ kêu lên một tiếng, chân nguyên trong cơ thể bắt đầu chuyển động khiến không khí xung quanh quấn quanh người.
Thoáng chốc, nội lực tụ lại thành thực thể, xung quanh người Trương Minh Tuyền hiện ra một lớp ánh sáng màu vàng nhạt để ngăn lại kiếm quang của Trần Gia Bảo.
Trương Minh Tuyền thoáng thở ra, “Chân Nguyên Kim Giáp” là chiêu thức võ thuật được truyền lại từ thời cổ đại đến nay trong gia tộc ông ta, đặc biệt giúp nâng cao phòng thủ. Ông ta từng dùng “Chân Nguyên Kim Giáp” để đả thương một người cao thủ Truyền Kỳ hậu kỳ, dù sức mạnh “Liệt Địa Kiếm” của Trần Gia Bảo có mạnh lại thì chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn cao thủ Truyền Kỳ hậu kỳ sao?
Nhưng mà lại một lần nữa mọi chuyện phát triển vượt ra khỏi sự kiểm soát của Trương Minh Tuyền, vô số kiếm quang phi đến trước mặt Trương Minh Tuyền vậy mà “Chân Nguyên Kim Giáp” như vô hình, để chúng đâm vào người ông ta. Nhưng càng thần kỳ hơn là trên người ông ta lại không để lại chút vết thương nào.
Một màn vượt ngoài dự kiến này khiến tất cả mọi người ở đây mở rộng tầm mắt, “Liệt Địa Kiếm” này nhìn thì sức mạnh kinh người làm sao lại như gối thêu hoa, nhìn được mà không dùng được vậy? Nói cách khác, kiếm quang dày đặc như thế tại sao không làm Trương Minh Tuyền bị thương chứ?
“Đây là chiêu thức của Kiến Tiên sao? Chắc chắn không phải nói đùa chứ?” Vẻ mặt Hoàng Thiên Ý kinh ngạc.
“Không, chắc chắn có gì không bình thường.” Sắc mặt Liễu Thành Phùng cứng lại, gã đã từng thử qua sức mạnh của “Trảm Nhân Kiếm” thật sự có thể nói cực kỳ kỳ diệu. Nếu như “Liệt Địa Kiếm” còn hơn “Trảm Nhân Kiếm” thì chắc chắn Trương Minh Tuyền sẽ không thể không có việc gì.
Trương Minh Tuyền cũng bị dọa đến đổ mồ hôi lạnh, vốn dĩ ông ta đã nghĩ bản thân chắc chắn phải chết nhưng không ngờ rằng bản thân còn không bị thương. Dưới sự mừng rỡ, ông ta không nhịn được cười ha ha nói: “Trời ạ, tôi còn tưởng “Liệt Địa Kiếm” là chiêu thức của Kiếm Tiên thế nào, thì ra cũng chỉ là biểu diễn dọa người mà thôi. Đợi kiếm quang của cậu bị phá hủy thì chắc chắn cậu sẽ chết…”
Bỗng nhiên, ông ta còn chưa dứt lời thì sắc mặt đã thay đổi mạnh, hoảng sợ phát hiện chân nguyên trong cơ thể vậy mà lại nhanh chóng bị xói mòn. Mà cơ thể ông ta chỉ bằng vào mắt thường cũng thấy được tốc độ già đi nhanh chóng, trong một lát mà ông ta đã tóc hoa râm, trên mặt tràn ngập nếp nhăn trở thành một ông lão tóc trắng xóa.
“Này… điều này làm sao có thể chứ?” Trương Minh Tuyền kinh hãi kêu lên, nội lực trong cơ thể không còn sót lại chút nào, người đã rơi thẳng xuống phía dưới.
Ngay lập tức, Trần Gia Bảo bay từ trên trời xuống đuổi theo bên cạnh Trương Minh Tuyền, chỉ thấy kiếm quang màu tím bổ xuống trong cơ thể Trương Minh Tuyền.
Sau một tiếng hét thảm thiết, Trần Gia Bảo vững vàng rơi xuống đất, kiếm quang như sấm chớp màu tím trong tay cũng đột nhiên biến mất, nói: ““Liệt Địa Kiếm” thật ra là một chiêu của Kiếm Tiên, ông mơ mộng hão huyền dùng võ thuật của loài người để ngăn lại “Liệt Địa Kiếm” thì chẳng phải là tìm đường chết sao?”
Cách công kích của “Liệt Địa Kiếm” không giống chiêu thức của loài người, nó không có cách trực tiếp làm bị thương cơ thể con người mà chuyên môn chém giết “bảy vía” của đối thủ.
Ai cũng biết mỗi người đều có ba hồn bảy vía, cái gọi là “Gan giấu hồn, phổi giấu vía” chính là ba hồn của một người chủ yếu phụ trách lý trí, tinh thần còn bảy vía là điều khiển cơ thể. Nó ẩn giấu bên trong lá phổi, nếu bảy vía bị phá hủy thì cơ thể con người tất nhiên cũng chết đi.
Dù là ba hồn hay bảy vía thì đều là thứ vô hình, vô vị khó có thể bắt lấy nhưng “Liệt Địa Kiếm” lại chuyên môn đi vào lá phổi của một người để giết bảy vía của họ. Vì vậy, sau khi vô số kiếm quang chui vào trong cơ thể Trương Minh Tuyền thì trực tiếp chém giết bảy vía của ông ta khiến năng lượng sống trong cơ thể ông ta không còn nên mới xuất hiện hiện tượng Trương Minh Tuyền nhanh chóng già đi.
Vì vậy, “Liệt Địa Kiếm” không giống “Trảm Nhân Kiếm”. Nếu như nói “Trảm Nhân Kiếm” là cực hạn công kích của người bình thường, có sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và tốc độ nhưng vẫn chưa thoát ra được phạm vi chiêu thức võ học loài người thì “Liệt Địa Kiếm” lại là một chiêu Kiếm Tiên thật sự, chạm đến sát biên giới Đại Đạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.