Cực Phẩm Vú Em

Quyển 2 - Chương 141: Tài quyết chi nhận và Thần phạt chi trượng.

Truyền Thuyết Thánh Kỵ Sĩ

24/04/2013

- Này, lão già, bế thằng nhóc đó cho chắc nhé.

Lúc này Cao Lôi Hoa cũng không ngăn cản lão cứu Mã Đặc mà chỉ đứng trêu tức lão.

Lão già tiếp được Mã Đặc liền từ từ hạ xuống đất, rồi đặt tay trái lên chân của Mã Đặc, tay lão chợt lóe lên kim quang, tạm thời ngăn máu từ chân của Mã Đặc tiếp tục chảy.

Làm xong hết thảy mọi việc, lão giận dữ ngoái đầu nhìn Cao Lôi Hoa chằm chằm:

- Là ngươi phá hủy hai chân người kế vị ta?

- Ngươi cho rằng chỉ hai chân thôi sao?

Cao Lôi Hoa không trả lời trực tiếp câu hỏi của lão, ngược lại còn cười khẩy nhìn lão.

- Ngươi nói vậy là sao?

Lão hung dữ nhìn Cao Lôi Hoa, không biết vì sao mà lão lại có dự cảm bất an.

- Ngươi cho rằng ta là bù nhìn để ngươi cứu người à? Hễ kẻ nào dám động vào người nhà của ta thì ta quyết không để cho hắn thoát khỏi tay ta mà còn sống dễ dàng đâu!

Cao Lôi Hoa giơ nắm đấm lên:

- Không cần biết thằng nào! Đều phải: Chết!

Ngay khi Cao Lôi Hoa giơ nắm tay lên, đột nhiên Mã Đặc ở trong lòng lão rên một tiếng, rồi một tiếng nổ ‘bụp’ trong trẻo từ trong người hắn vang lên! Một sợi tia máu đỏ tươi từ lỗ chân lông của Mã Đặc phun ra. Tơ máu càng lúc càng nhiều, cuối cùng thì cả người Mã Đặc nổ tung tóe trong tay lão già. Máu tươi thì văng đầy lên mặt lão.

Lão sửng sốt, hai tay ôm lấy Mã Đặc bị nổ tung không còn ra hình dạng gì, cứ ngây ngốc mặc kệ máu tươi bắn lên mặt mình. Lão vẫn không hiểu được vì sao rõ ràng mình đã cứu Mã Đặc rồi mà hắn vẫn bị nổ tan xác như thế?

- Đối với những tên dám động vào người nhà của ta thì chỉ có chết!

Cao Lôi Hoa cười lạnh lụng, không hề nghi ngờ, Mã Đặc chết là do Cao Lôi Hoa. Sở dĩ Mã Đặc nổ tan xác có cùng nguyên lý như lúc Cao Lôi Hoa đẩy lôi quang vào trong cơ thể của thái tử Ivan. Vừa rồi tuy rằng lôi quang cầu chỉ phá hủy hai chân của Mã Đặc, nhưng lôi quang đã xâm nhập vào cơ thể từ hai chân của hắn! Chỉ cần khoảng cách không xa, thông qua lôi quang này, Cao Lôi Hoa có thể lấy mạng đối phương trong chớp mắt. Vừa rồi, lúc Cao Lôi Hoa nắm chặt nắm tay lại là để kích nổ lôi điện trong cơ thể của Mã Đặc. Việc này nghe có vẻ phức tạp nhưng kỳ thật rất đơn giản.

- Ngươi… là ngươi làm?!

Lão nhìn thi thể tàn vụn của Mã Đặc trong lòng lập tức giống như lên cơn điên, vung trường kiếm lên chém. Kiếm khí màu vàng tía khí thế to lớn bay đến Cao Lôi Hoa.

- Lôi!

Nhìn kiếm khí này, Cao Lôi Hoa không hề hoang mang, tay phải vẫy nhẹ một cái, một luồng hồ quang xuất hiện trên đầu ngón tay của Cao Lôi Hoa, trong nháy mắt luồng hồ quang này liền biến thành một tấm khiên chắn.

Ầm một tiếng, kiếm khí do lão già phát ra trong cơn thịnh nộ chém mạnh xuống người Cao Lôi Hoa, nhưng lại bị tấm khiên lôi quang trước người Cao Lôi Hoa cản lại.

Chỉ có điều lúc kiếm khí và khiên chắn va chạm khiến Cao Lôi Hoa khẽ nhíu mày. Cao Lôi Hoa cảm thấy kiếm khí này rất quái dị! ‘Chẳng qua dù em lạ đến đâu thì cũng bị anh đè xuống dưới’.

- Kiếm tốt đấy!

Cao Lôi Hoa thu hồi khiên lôi quang lại, rồi ngắm nhìn thanh trường kiếm trong tay lão. Cảm giác vừa rồi thật quái dị, rõ ràng kiếm khí lão phát đi lúc đầu không mạnh nhưng trong quá trình kiếm khí thoát ly khỏi kiếm lại không ngừng tự lớn mạnh lên! Lúc chém trúng khiên chắn của Cao Lôi Hoa thì uy lực so với lúc ban đầu đã lớn hơn gấp ba lần rồi. Nhìn thanh kiếm trong tay lão, Cao Lôi Hoa có cảm giác kiếm khí quái dị đó là do thanh kiếm này làm trò đây. Từ lúc lão già này xuất hiện, thanh kiếm lão đeo đã làm cho Cao Lôi Hoa có cảm giác đó rồi!

Lão già hừ lạnh một tiếng, rồi lại nhấc thanh trường kiếm lên cao. Trường kiếm lấp lánh lôi quang:

- Không ngờ ngươi có thể đỡ được một kiếm của ta. Người trẻ tuổi, nhớ kỹ tên ta, ta là La Đế. Để khi chết xuống địa ngục còn nói cho người khác biết là ngươi chết trên tay La Đế ta!

- La Đế?!

Nghe thấy tên lão già này, Vong Linh Đại trưởng lão ở bên cạnh kêu lên thất thanh.

- Đại trưởng lão biết người này sao?

Cao Lôi Hoa hỏi.

- Ta biết người này là ai.

Vong Linh Đại trưởng lão cười khổ:



- Người anh em Cao Lôi Hoa còn nhớ lần trước ở trong Vong Linh cốc ta đã kể về một cường giả nhân loại đột phá bậc tám thất bại không?

- Nhớ.

Cao Lôi Hoa lên tiếng.

- Là hắn đó.

Vong Linh Đại trưởng lão nhìn lão già chằm chằm:

- Hắn chính là người duy nhất vượt qua hai đợt lôi điện - La Đế. Cứ tưởng hắn toi rồi, ai dè hắn không chết mà hình như còn đột phá nữa chứ.

- Khà khà! Không ngờ còn có người nhận ra lão phu.

Thanh trường kiếm trong tay lão rung lên:

- Không sai, ngày đó lão phu thiếu chút nữa là bị thần kiếp đánh tan thành tro bụi. Nhưng mà may mắn nhờ có thanh kiếm này mà lão phu đã đột phá cảnh giới bậc tám! Các ngươi rất may mắn, bởi vì các ngươi là người đầu tiên được thưởng thức thực lực chân chính của lão phu! Chẳng qua, cái mạng cùi của các ngươi cũng nên lưu lại cho lão phu đi!

La Đế quát lớn, lôi quang trên trường kiếm tăng vọt lên:

- Lôi chi kiếm kỹ - Thiên lôi trảm!

Cả người La Đế hòa vào thanh kiếm bắn lên cao, thanh trường kiếm biến thành một cột lôi quang thật to. Lôi quang không ngừng lớn lên, thậm chí vây quanh người La Đế. Tiếp đó, ở phía sau La Đế liền xuất hiện ảo ảnh là một nam tử, tay phải cầm kiếm tay trái cầm trượng. Vẻ mặt cực kỳ trang nghiêm, tuy chỉ là ảo ảnh nhưng lại mang đến cho người ta áp lực không nhỏ.

- Lôi thần?!

Vong Linh Đại trưởng lão nhìn ảo ảnh sau lưng La Đế kêu lên sợ hãi, sau đó lão dán mắt vào thanh trường kiếm trên tay La Đế. Trong lôi quang, có thể thấp thoáng thấy thanh trường kiếm trong tay La Đế và thanh kiếm mà ảo ảnh cầm giống nhau như đúc, ở trên thanh kiếm của cả hai đều có chữ màu vàng: Phán Quyết!

- Tài quyết chi nhận?!

Vong Linh Đại trưởng lão trợn ngược hai mắt lên. Tài quyết chi nhận, một trong hai vũ khí của Lôi thần! Nghe đồn trong số vũ khí của Lôi thần có hai thanh, một là ‘Tài quyết chi nhận’ đại biểu cho quyền phán quyết tội ác; hai là thanh ‘Thần phạt chi trượng‘ đại biểu cho sự trừng phạt của thần sau khi phán quyết tội ác! Cả hai thanh vũ khí này đều là của Sáng Thế thần trực tiếp ban tặng! Chẳng trách La Đế dựa vào thanh vũ khí này liền đột phá được bậc tám. Từng là vũ khí của Lôi thần, lại do chính tay Sáng Thế thần làm ra, sau khi vào trong tay La Đế mà hắn không đột phá được thần kiếp thì có mà điên.

Sau khi lên bậc tám thành thần cũng có dăm bảy loại như Kiếm thánh. Mới bước chân vào bậc tám, chỉ có thần lực mà không có thần cách thì gọi là ‘Thí thần giả’ hay ‘bán thần’, nếu tiến thêm được một bước nữa là lĩnh ngộ về lĩnh vực và thần cách thì mới được gọi là thần chân chính. Còn về sau nữa thì khỏi nói, chắc chắn là càng lúc càng mạnh. Tuy không xác định rõ ràng được nhưng đúng là có tồn tại chuyện như vậy, giống như trong mấy vị thần thì Lôi thần được xưng là thần phán quyết rõ ràng là mạnh hơn một chút.

Bởi vì trong nhân loại chưa có ai lĩnh ngộ được bậc tám nên tri thức hiểu biết về thần cũng có hạn, chỉ biết mạnh nhất là có lĩnh vực với thần cách.

- Bậc tám à.

Nhìn lão già huy kiếm chém trên không, đôi mắt Cao Lôi Hoa chợt hiện lên màu vàng lôi quang.

- Rất mạnh, thú vị đây!

Đoàng! Trong lúc Cao Lôi Hoa nói chuyện thì La Đế chém mạnh một kiếm xuống chỗ Cao Lôi Hoa đang đứng. Khóe miệng La Đế mỉm cười ý rằng dưới một kiếm này của lão thì cho dù là thánh cấp cũng không có khả năng sống sót.

Nhưng có điều khi mà lão cho rằng Cao Lôi Hoa đã chết thì giọng nói của Cao Lôi Hoa lại vang lên sau lưng lão:

- Ê cụ khốt, có gì mà trông vui thế?

Trong lòng La Đế rung động mạnh! Lão không ngờ rằng mình lại không thấy rõ ràng Cao Lôi Hoa làm thế nào đi ra sau lưng.

- Không thể như thế được!

La Đế không tin kêu lên. Lão là bậc tám, là nhân loại duy nhất của đại lục này đạt được bậc tám. Sao lại có thể có người nhanh hơn lão được?!

- Đến phiên anh oánh nha. Lão cũng rất ‘lucky’ đó, đây là chiêu anh mày mới luyện ra, lần đầu sử dụng.

Cao Lôi Hoa quát to:

- Tử lôi cửu kích! Chiêu thứ nhất: Xuân lôi bạo *****! (sấm sét tàn bạo trong mùa xuân)

Tay phải Cao Lôi Hoa nắm chặt, sau đó một thanh trường đao do lôi quang tạo thành xuất hiện trên tay Cao Lôi Hoa.

- Xuân lôi bạo *****!

Cao Lôi Hoa nắm chặt thanh trường đao chém mạnh xuống dưới, đao này mang theo tiếng sấm trầm đục, giống như là những đợt sấm tàn bạo trong mùa xuân.



- Hây!

La Đế hét to một tiếng, đồng thời thân hình vặn vẹo kỳ dị. Xoay người giơ thanh ‘Tài quyết chi nhận’ ra chặn lôi đao của Cao Lôi Hoa. Xẹt xẹt, hai thanh đao kiếm chạm nhau không ngừng phát ra tiếng nổ và lôi quang màu tím vây kín cả hai người lúc giao chiến.

Mặt khác, Vong Linh Đại trưởng lão đã lùi xa khỏi cuộc chiến. Cùng thần cấp chiến đấu đối với Vong Linh Đại trưởng lão lúc này mà nói thì rất gượng ép.

Lúc La Đế dùng kiếm chặn lôi đao của Cao Lôi Hoa lại, ánh mắt Cao Lôi Hoa hiện lên sự hân hoan. ‘Xuân lôi bạo *****’, tên như ý nghĩa, phương thức công kích này lấy ‘Bạo’ là chính!

Lôi đao trong tay Cao Lôi Hoa và Tài quyết chi nhận trong tay La Đế va chạm mạnh vào nhau, thanh đao của Cao Lôi Hoa đột nhiên nổ tung ra. Lôi quang mạnh mẽ trực tiếp nổ tung trước mặt La Đế. Liền đó ở chỗ hai người xuất hiện một đóa mây nấm nhỏ.

Một lát sau, La Đế từ trong đám mây nấm văng ra, sau đó té lăn quay xuống mặt đất.

- Không thể nào! Điều này sao lại có thể! Ta là bậc tám sao lại thua được?

Trên mặt đất, La Đế lóp ngóp chống dậy, ngửa mặt lên trời hét lớn.

- Bởi vì…

Đám mây nấm tản ra, hình ảnh của Cao Lôi Hoa lơ lửng giữa không trung:

- Ta cũng là bậc tám!

Cao Lôi Hoa hơi cong người lại, một đôi cánh lôi quang nhẹ nhàng bật ra sau lưng Cao Lôi Hoa.

La Đế trợn tròn mắt nhìn đôi cánh thần lấp lánh sau lưng Cao Lôi Hoa:

- Không thể như thế, gần đây làm gì có thần kiếp! Ngươi sao lại là bậc tám được?

- Vậy ngươi vì sao lại thành thần cấp?

Cao Lôi Hoa nhìn xuống La Đế cười nhạo:

- Ngươi có thể dùng vũ khí của Lôi thần để vượt qua thần kiếp thì vì cớ gì mà người khác lại không được?

- Xem ra không phải chỉ có mình ta gặp may.

La Đế bình tĩnh lại, vừa rồi lão kích động là vì không ngờ đại lục lại mọc ra một tên đạt thần cấp do đó mới không khống chế được tâm tình.

Thân là một cường giả với kinh nghiệm chiến đấu bao nhiêu năm, La Đế nhanh chóng bình tĩnh lại:

- Xem ra mấy trăm năm bất bại đã làm mất đi ý chí chiến đấu của ta, khiến ta cứ ngu xuẩn nghĩ rằng mình là người mạnh nhất trên đại lục nữa chứ.

La Đế khẽ thở dài.

- Lão già, cảm thán xong chưa!

Bóng hình của Cao Lôi Hoa trên không trung lại chợt biến mất, rồi xuất hiện sau lưng La Đế, sau khi mở đôi thần cánh, tốc độ của Cao Lôi Hoa lại nhanh tới cực hạn.

Lôi đao trong tay Cao Lôi Hoa chém mạnh sau lưng La Đế.

Chỉ có điều lần này La Đế lại không tránh, miệng lão mỉm cười. Tay lão giơ thanh Tài quyết chi nhận lên, trông thì thong thả nhưng lại rất nhanh. Lúc lôi đao của Cao Lôi Hoa chém vào lưng lão thì lão cũng đã đem Tài quyết chi nhận lộn ngược trước ngực lão.

- Tuy rằng miễn cưỡng sử dụng, thậm chí ta không thể lĩnh ngộ được nó, nhưng nhờ vào thanh kiếm của Lôi thần ta có thể sử dụng được chiêu thức mạnh nhất này.

La Đế chậm rãi nói.

Tiếp đó, hai tay La Đế buông lỏng thanh Tài quyết chi nhận, dù vậy thanh Tài quyết chi nhận lại không rớt xuống, cứ nổi lơ lửng trên không.

- Tài quyết chi nhận, thể hiện ra uy lực của ngươi cho mọi người biết đi!

La Đế quát khẽ một tiếng, đồng thời sau lưng lão cũng mọc ra đôi cánh thần cấp. Lôi quang màu vàng tía từ trên người lão bay vọt vào trong Tài quyết chi nhận.

Theo dòng Lôi thần lực nhập vào, từ trên thanh Tài quyết chi nhận tỏa ra một luồng uy áp mạnh mẽ…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cực Phẩm Vú Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook