Chương 397: Quyển 2 - Chương 289: Trung Tâm Ma Sơn.
Người Qua Đường Ất
01/10/2018
Thời gian 3 ngày rất nhanh trôi qua, trước khi rời khỏi liên minh hắn liền viết 3 lá thư, một gửi cho A Châu, một gửi cho Hồng Thất Công, một gửi cho chính Lý Thu Thủy.
Trong thư viết cũng không nhiều, đại khái hắn muốn A Châu hướng về Lý Thu Thủy hỏi võ công, cứ coi Lý Thu Thủy là hắn.
Với Hồng Thất Công, Vô Song coi như là "xin nghỉ ", hướng về vị minh chủ này nói rằng mình sẽ rời khỏi Ma Sơn một thời gian.
Cuối cùng với Lý Thu Thủy, hắn cũng có thể mở miệng nói với nàng nhưng mà hắn thực sự tương đối ngại, trong thư đương nhiên nói với nàng, ngoại trừ chiếu cố A Châu thì còn để ý tới Niệm Từ, hơn nữa hắn cũng nói thân phận của Niệm Từ với nàng, không giống với A Châu, Niệm Từ thực sự là nữ nhân của hắn.
Vô Song cũng không biết Lý Thu Thủy đọc được thư sẽ có biểu cảm như thế nào bởi hắn lúc này đang ở cùng Ngu Cơ.
Vô Song từng nghĩ Thần Điện là cái gì, nơi chung tâm của Ma Sơn là cái gì bất quá khi thực sự tiến vào nơi này hắn mới biết những thứ hắn đoán căn bản không đúng.
Ma Sơn thật sự chẳng khác gì Phật Sơn, nơi này rất đẹp, cây cối xanh mơn mởn, dòng nước chảy biếc, đâu đó là tiếng hót như ẩn như hiện, căn bản không có không khí chết chóc của chữ "Ma".
Nơi trung tâm Ma Sơn chính là như vậy, thậm chí còn có cảm giác như bồng lai tiên cảnh.
Về phần Quỷ Tộc, bọn họ xây dựng những công trình kiến trúc ngay trên núi, nhìn cảnh này không thể làm Vô Song không nghĩ đến Hắc Địa.
Tại Hắc Địa cũng là những căn nhà đá như vậy, tuy nhiên lý do xây nhà đá trên núi của hai bên lại khác nhau.
Tại Ma Sơn này, hầu hết Quỷ Tộc đều có cánh, đều có thể bay, đây là lợi thế rất lớn của Quỷ Tộc cũng vì vậy bọn họ xây nhà càng cao càng tốt.
Nếu phải nhận xét về công trình kiến trúc thì phải dùng từ hùng vĩ để mà hình dung.
Từng căn nhà đá thì cũng không có gì nhưng nếu hàng ngàn căn nhà đá được xây lơ lửng trên núi thì lại là một việc khác, rât khác.
Trên núi có rất nhiều con đường mòn quanh co, những con đường căn bản không dành cho người đi đồng thời kiến trúc của Quỷ tộc cũng chia thành 4 tầng.
Tầng đầu tiên ở trong những hang động thông nhau trong lòng núi, những hang động này sẽ có độ cao khoảng 15m so với mặt đất, quỷ tộc sống trong hang thường là quỷ tộc cấp thấp, bọn họ sống quần cư mà thành một bộ lạc.
Từ Quỷ Tướng trở lên bắt đầu xây nhà đá trên lưng chừng núi, những ngôi nhà đá cách mặt đất khoảng 30m.
Quỷ Vương thì sống cao hơn, bọn họ cách mặt đật khoảng 50m đồng thời ngôi nhà của Quỷ Vương cũng rất dễ thấy, cứ như một lâu đài nhỏ của văn hóa phương Tây thời kỳ phục hưng vậy, tất nhiên không hẳn là lâu đài hay pháo đài, mấy ngôi nhà này giống một tòa tháp canh cỡ lớn hơn.
Trên nữa, cách mặt đất khoảng 70, nơi đó 7 tòa nhà đá được dựng lên, nhà đá rất lớn, những tòa nhà đá này mới thực sự đáng được gọi là tiểu lâu đài, diện tích mỗi tòa nhà có khi lên tới 50m2 hơn nữa còn là chia tầng, mỗi nhà đá có từ 3-4 tầng lâu.
Vô Song cũng thực bội phục ngọn núi này, ít nhất đủ khả năng chịu lực cho không biết bao nhiêu công trình được xây dựng.
Đương nhiên nếu Vô Song biết được đây là Nhạc Sơn, ngọn núi chính của toàn bộ Phật Sơn thì cũng sẽ không cảm thấy quá mức đặc biệt, Nhạc Sơn trước đây là nơi xây dựng không biết bao nhiêu chùa chiền của nhân tộc, là trung tâm Phật Sơn cũng là thánh địa phật môn.
Ở trên đỉnh núi, Vô Song bắt đầu có thể nhìn thấy những công trình chân chính, toàn bộ đều là chùa chiền được xây dựng, chúng nối với nhau thành một đại công trình ngay trên núi, nếu người nào không biết mà nhìn lên còn tưởng là đại chùa nào đó.
Không cần đoán cũng biết, theo Vô Song công trình trên kia rất có thể coi là Thần Điện.
Hắn bước chân đến đây, cũng không trực tiếp bước vào bởi người dẫn đường cho hắn "Lãnh" đã dừng lại.
Lãnh nhìn Vô Song một chút rồi chỉ vào người hắn.
“Biến thân trước đi, lúc tiến vào bớt có ngươi hỏi ngươi”.
Vô Song nghe vậy cũng là gật đầu sau đó biến thân.
Hắn trở thành trạng thái hắc long như cũ, tất nhiên lần trước Vô Song chịu một nhát chém của Lãnh, cho dù hắn sẽ không thật sự bị đánh về trạng thái Nhị Long nhưng mà hiện tại từ mặt khí thế mà nói Vô Song đã yếu đi rất nhiều.
Hắn cần thời gian khôi phục tổn thương, Hắc Long cũng cần thời gian.
Trước đây Vô Song có thể coi là chuẩn đế nhưng hiện tại hắn chỉ là ngũ tuyệt đỉnh phong, coi như là tồn tại mạnh nhất trong đám Thất Vương mà thôi.
Phải nói thêm một điều, theo lời Ngu Cơ bản thân Lãnh không phải là người trong Thất Vương.
Thất Vương đều là sản phẩm thất bại, chỉ có duy nhất Lãnh là thành công.
Có một việc càng đáng nói hơn, Lãnh có sư phụ là nhân loại, ở bên sư phụ ma khí của nàng càng ngày càng được gột rửa, nàng cũng càng ngày càng giống với nhân tộc hơn, tất nhiên sư phụ của nàng căn bản không cần nói Vô Song cũng đoán được, người này không phải Độc Cô Cầu Bại thì còn có thể là ai?, dù sao trừ Độc Cô ra bản thân Vô Song cũng khó nghĩ ra ai đào tạo được đệ tử có kiếm khí kinh khủng như vậy.
Có Lãnh dẫn đường lại thêm Vô Song đang Ma Hóa, trên đường đi căn bản sẽ không có ai ngăn cản hắn, cùng lắm trên đường đi sẽ có rất nhiều Quỷ Tộc nhìn Vô Song sau đó cúi đầu cung kính với hắn.
Vô Song lần này cũng thật sự được nhìn thấy Quỷ Tộc hơn nữa hắn cũng bắt đầu hiểu xã hội Quỷ Tộc như thế nào.
Dưới Quỷ Tướng gần như được tính là dân thường, cuộc sống căn bản chẳng khác gì nhân loại, bọn họ nhiệm vụ duy nhất chỉ là "sống" mà thôi.
Từ cấp bậc Quỷ Tướng thì có thể tham dự chiến đấu nhưng hầu hết Quỷ Tướng đều sẽ được bố trí phòng ngự, bố trí sắp đặt bảo vệ khu vực trung tâm này của Quỷ Tộc, sẽ không phải ra tiền tuyến.
Chỉ có từ Quỷ Vương trở lên mới phải bước ra tiền tuyến, mới đụng mặt nhiều lần với nhân loại.
Nói ra bản thân Quỷ Tộc giống như loài thượng đẳng vậy, bọn họ trực tiếp sử dụng nô lệ là Thi để chiến đấu, đến cả Quỷ Vương cũng sẽ chủ yếu điều khiển Thi, sẽ không thật sự ra trận.
Quỷ Tộc rất sợ chết, bọn họ rất sợ mất đi bất cứ thành viên nào trong tộc đàn.
Dân số Quỷ Tộc rất ít, chưa đến 5000 người, Quỷ Tộc không chịu nổi tiêu hao.
Từ góc độ này mà xem Vô Song có thể hiểu cái chết của Vô Diện Nhân gây ảnh hưởng thế nào trong Quỷ Tộc, chỉ sợ cao tầng Quỷ Tộc sẽ không công bố cái chết này ra ngoài, đây nhất định là tổn thất mang tính "thương căn động cốt" với bọn họ.
Một đường lên cao, độ cao 30m rồi đến 50m, tiếp theo là 70m.
Mãi đến cái độ cao này mới có người ngăn cản đường đi của Vô Song cùng Lãnh.
Tại khu vực này chủ yếu là cấp bậc Quỷ Vương trở lên dù sao đây được coi là lãnh địa của Thất Quỷ Vương.
Cản đường Vô Song cùng Lãnh cũng chính là người trong Thất Vương.
Kẻ này cả người toàn xương nhìn không khác gì đầu lâu đang đi lại cả bất quá từng khúc xương của hắn lại cực kỳ to lớn, thân hình cao phải đến 2m, hoàn toàn được coi là khổng lồ.
Xương trên người hắn cũng chẳng phải xương trắng, toàn bộ đều là màu đen hơn nữa còn đen bóng, cứ như kim loại được đánh bóng lên vậy.
Khúc xương này trên người mặc giáp trụ màu trắng bạc, sau lưng có một tấm áo choàng rộng cùng với một thanh đại đao cũng rất lớn, đại đao ít nhất cũng phải dài 2m, mũi đao gần như chạm xuống mặt đất.
Ngoại trừ thanh đao này ra, tay của hắn còn cầm một cây trường đao cán dài, trường đao có tay cầm màu trắng, lưỡi đao đen như mực.
Không biết đối phương mạnh yếu ra sao nhưng quả thật vừa nhìn cũng cảm thấy có vài phần uy vũ.
Hắn chặn đường Lãnh sau đó mở miệng nói gì đó, tất nhiên hắn nói cái gì thì Vô Song chịu chết, cái duy nhất mà Vô Song hiểu là kẻ này nói rất dài, hơn nữa Lãnh còn có chút khó chịu.
Thân phận của Lãnh trong Thất Vương là yếu nhất, nàng bị Thất Vương ghẻ lạnh nhất bởi nàng quá giống con người đồng thời nàng cũng quá mức điệu thấp, đây là lý do chính bất cứ ai trong Thất Vương đều không để nàng vào mắt.
Kẻ trước mặt được gọi là Tu La Vương.
Vô Diện Nhân lúc trước được gọi là Vô Diện Vương.
Vân Đóa được gọi là Song Dực Vương.
Về phần Lãnh được gọi là Ma Ảnh Vương.
Đương nhiên những cái này Vô Song hiện tại vẫn chưa có biết, hắn lúc này chỉ nghe Lãnh quay đầu lại về phía hắn, tay cầm hắc lệnh mà mở miệng.
“Này, dẹp đường giúp ta đi “.
Vô Song ngạc nhiên nhìn Lãnh, về phần Tu La Vương cũng ngạc nhiên nhìn Lãnh.
Lãnh nói tiếng nhân tộc đương nhiên Tu La Vương cũng phải hiểu nhưng mà hắn không hiểu ở chỗ tại sao nàng lại nói thứ ngôn ngữ này?.
Tiếp theo ánh mắt Tu La Vương co rụt lại, hắn chỉ thấy một cái bóng lóe lên, một quyền đầu nện thẳng xuống trước mặt hắn, một quyền duy nhất khiến khuôn mặt được tạo nên từ xương của hắn vang lên những âm thanh răng rắc ghê người.
Tiếp theo Vô Song biến quyền thành trảo, đưa năm ngón tay tóm lấy đầu Tu La Vương cứ như thế ấn xuyên đầu hắn vào vách núi ngay cạnh đó, hành động cực kỳ bạo lực.
Làm xong việc này, Vô Song hơi hơi nâng vai lên.
“Nhiệm vụ hoàn thành”.
Lãnh cũng không nói gì nữa, chỉ với hắn gật đầu sau đó hướng thẳng lên trên đỉnh núi.
Vô Song ung dung bước theo nàng, ánh mắt như có như không liếc qua Tu La Vương.
Thân thể kẻ này rất mạnh, mạnh còn hơn Vô Diện Vương tuy nhiên cũng chỉ như thế mà thôi, Tu La Vương ở trước mặt Vô Song căn bản không chịu nổi một kích, ít nhất là khi hai bên so thân thể va chạm với nhau.
Về lý do tại sao Lãnh cần nhờ Vô Song giải quyết?, Vô Song hoài nghi nếu mà nàng ra tay, Tu La Vương này chết mất.
Lãnh vừa đi được vài bước bỗng quay đầu nhìn Vô Song một chút.
“Từ này, cứ gặp kẻ nào trong Thất Vương cản đường, đánh không cần hỏi “.
Nói xong lại quay đầu đi tiếp.
Nhìn theo bóng lưng của nàng, Vô Song không hiểu ra sao bất quá hắn cũng bật cười, đánh thì đánh thôi, Thất Vương gặp hắn ngoại trừ ăn đòn ra làm gì còn có khả năng nào khác?.
_____________________
Trong thư viết cũng không nhiều, đại khái hắn muốn A Châu hướng về Lý Thu Thủy hỏi võ công, cứ coi Lý Thu Thủy là hắn.
Với Hồng Thất Công, Vô Song coi như là "xin nghỉ ", hướng về vị minh chủ này nói rằng mình sẽ rời khỏi Ma Sơn một thời gian.
Cuối cùng với Lý Thu Thủy, hắn cũng có thể mở miệng nói với nàng nhưng mà hắn thực sự tương đối ngại, trong thư đương nhiên nói với nàng, ngoại trừ chiếu cố A Châu thì còn để ý tới Niệm Từ, hơn nữa hắn cũng nói thân phận của Niệm Từ với nàng, không giống với A Châu, Niệm Từ thực sự là nữ nhân của hắn.
Vô Song cũng không biết Lý Thu Thủy đọc được thư sẽ có biểu cảm như thế nào bởi hắn lúc này đang ở cùng Ngu Cơ.
Vô Song từng nghĩ Thần Điện là cái gì, nơi chung tâm của Ma Sơn là cái gì bất quá khi thực sự tiến vào nơi này hắn mới biết những thứ hắn đoán căn bản không đúng.
Ma Sơn thật sự chẳng khác gì Phật Sơn, nơi này rất đẹp, cây cối xanh mơn mởn, dòng nước chảy biếc, đâu đó là tiếng hót như ẩn như hiện, căn bản không có không khí chết chóc của chữ "Ma".
Nơi trung tâm Ma Sơn chính là như vậy, thậm chí còn có cảm giác như bồng lai tiên cảnh.
Về phần Quỷ Tộc, bọn họ xây dựng những công trình kiến trúc ngay trên núi, nhìn cảnh này không thể làm Vô Song không nghĩ đến Hắc Địa.
Tại Hắc Địa cũng là những căn nhà đá như vậy, tuy nhiên lý do xây nhà đá trên núi của hai bên lại khác nhau.
Tại Ma Sơn này, hầu hết Quỷ Tộc đều có cánh, đều có thể bay, đây là lợi thế rất lớn của Quỷ Tộc cũng vì vậy bọn họ xây nhà càng cao càng tốt.
Nếu phải nhận xét về công trình kiến trúc thì phải dùng từ hùng vĩ để mà hình dung.
Từng căn nhà đá thì cũng không có gì nhưng nếu hàng ngàn căn nhà đá được xây lơ lửng trên núi thì lại là một việc khác, rât khác.
Trên núi có rất nhiều con đường mòn quanh co, những con đường căn bản không dành cho người đi đồng thời kiến trúc của Quỷ tộc cũng chia thành 4 tầng.
Tầng đầu tiên ở trong những hang động thông nhau trong lòng núi, những hang động này sẽ có độ cao khoảng 15m so với mặt đất, quỷ tộc sống trong hang thường là quỷ tộc cấp thấp, bọn họ sống quần cư mà thành một bộ lạc.
Từ Quỷ Tướng trở lên bắt đầu xây nhà đá trên lưng chừng núi, những ngôi nhà đá cách mặt đất khoảng 30m.
Quỷ Vương thì sống cao hơn, bọn họ cách mặt đật khoảng 50m đồng thời ngôi nhà của Quỷ Vương cũng rất dễ thấy, cứ như một lâu đài nhỏ của văn hóa phương Tây thời kỳ phục hưng vậy, tất nhiên không hẳn là lâu đài hay pháo đài, mấy ngôi nhà này giống một tòa tháp canh cỡ lớn hơn.
Trên nữa, cách mặt đất khoảng 70, nơi đó 7 tòa nhà đá được dựng lên, nhà đá rất lớn, những tòa nhà đá này mới thực sự đáng được gọi là tiểu lâu đài, diện tích mỗi tòa nhà có khi lên tới 50m2 hơn nữa còn là chia tầng, mỗi nhà đá có từ 3-4 tầng lâu.
Vô Song cũng thực bội phục ngọn núi này, ít nhất đủ khả năng chịu lực cho không biết bao nhiêu công trình được xây dựng.
Đương nhiên nếu Vô Song biết được đây là Nhạc Sơn, ngọn núi chính của toàn bộ Phật Sơn thì cũng sẽ không cảm thấy quá mức đặc biệt, Nhạc Sơn trước đây là nơi xây dựng không biết bao nhiêu chùa chiền của nhân tộc, là trung tâm Phật Sơn cũng là thánh địa phật môn.
Ở trên đỉnh núi, Vô Song bắt đầu có thể nhìn thấy những công trình chân chính, toàn bộ đều là chùa chiền được xây dựng, chúng nối với nhau thành một đại công trình ngay trên núi, nếu người nào không biết mà nhìn lên còn tưởng là đại chùa nào đó.
Không cần đoán cũng biết, theo Vô Song công trình trên kia rất có thể coi là Thần Điện.
Hắn bước chân đến đây, cũng không trực tiếp bước vào bởi người dẫn đường cho hắn "Lãnh" đã dừng lại.
Lãnh nhìn Vô Song một chút rồi chỉ vào người hắn.
“Biến thân trước đi, lúc tiến vào bớt có ngươi hỏi ngươi”.
Vô Song nghe vậy cũng là gật đầu sau đó biến thân.
Hắn trở thành trạng thái hắc long như cũ, tất nhiên lần trước Vô Song chịu một nhát chém của Lãnh, cho dù hắn sẽ không thật sự bị đánh về trạng thái Nhị Long nhưng mà hiện tại từ mặt khí thế mà nói Vô Song đã yếu đi rất nhiều.
Hắn cần thời gian khôi phục tổn thương, Hắc Long cũng cần thời gian.
Trước đây Vô Song có thể coi là chuẩn đế nhưng hiện tại hắn chỉ là ngũ tuyệt đỉnh phong, coi như là tồn tại mạnh nhất trong đám Thất Vương mà thôi.
Phải nói thêm một điều, theo lời Ngu Cơ bản thân Lãnh không phải là người trong Thất Vương.
Thất Vương đều là sản phẩm thất bại, chỉ có duy nhất Lãnh là thành công.
Có một việc càng đáng nói hơn, Lãnh có sư phụ là nhân loại, ở bên sư phụ ma khí của nàng càng ngày càng được gột rửa, nàng cũng càng ngày càng giống với nhân tộc hơn, tất nhiên sư phụ của nàng căn bản không cần nói Vô Song cũng đoán được, người này không phải Độc Cô Cầu Bại thì còn có thể là ai?, dù sao trừ Độc Cô ra bản thân Vô Song cũng khó nghĩ ra ai đào tạo được đệ tử có kiếm khí kinh khủng như vậy.
Có Lãnh dẫn đường lại thêm Vô Song đang Ma Hóa, trên đường đi căn bản sẽ không có ai ngăn cản hắn, cùng lắm trên đường đi sẽ có rất nhiều Quỷ Tộc nhìn Vô Song sau đó cúi đầu cung kính với hắn.
Vô Song lần này cũng thật sự được nhìn thấy Quỷ Tộc hơn nữa hắn cũng bắt đầu hiểu xã hội Quỷ Tộc như thế nào.
Dưới Quỷ Tướng gần như được tính là dân thường, cuộc sống căn bản chẳng khác gì nhân loại, bọn họ nhiệm vụ duy nhất chỉ là "sống" mà thôi.
Từ cấp bậc Quỷ Tướng thì có thể tham dự chiến đấu nhưng hầu hết Quỷ Tướng đều sẽ được bố trí phòng ngự, bố trí sắp đặt bảo vệ khu vực trung tâm này của Quỷ Tộc, sẽ không phải ra tiền tuyến.
Chỉ có từ Quỷ Vương trở lên mới phải bước ra tiền tuyến, mới đụng mặt nhiều lần với nhân loại.
Nói ra bản thân Quỷ Tộc giống như loài thượng đẳng vậy, bọn họ trực tiếp sử dụng nô lệ là Thi để chiến đấu, đến cả Quỷ Vương cũng sẽ chủ yếu điều khiển Thi, sẽ không thật sự ra trận.
Quỷ Tộc rất sợ chết, bọn họ rất sợ mất đi bất cứ thành viên nào trong tộc đàn.
Dân số Quỷ Tộc rất ít, chưa đến 5000 người, Quỷ Tộc không chịu nổi tiêu hao.
Từ góc độ này mà xem Vô Song có thể hiểu cái chết của Vô Diện Nhân gây ảnh hưởng thế nào trong Quỷ Tộc, chỉ sợ cao tầng Quỷ Tộc sẽ không công bố cái chết này ra ngoài, đây nhất định là tổn thất mang tính "thương căn động cốt" với bọn họ.
Một đường lên cao, độ cao 30m rồi đến 50m, tiếp theo là 70m.
Mãi đến cái độ cao này mới có người ngăn cản đường đi của Vô Song cùng Lãnh.
Tại khu vực này chủ yếu là cấp bậc Quỷ Vương trở lên dù sao đây được coi là lãnh địa của Thất Quỷ Vương.
Cản đường Vô Song cùng Lãnh cũng chính là người trong Thất Vương.
Kẻ này cả người toàn xương nhìn không khác gì đầu lâu đang đi lại cả bất quá từng khúc xương của hắn lại cực kỳ to lớn, thân hình cao phải đến 2m, hoàn toàn được coi là khổng lồ.
Xương trên người hắn cũng chẳng phải xương trắng, toàn bộ đều là màu đen hơn nữa còn đen bóng, cứ như kim loại được đánh bóng lên vậy.
Khúc xương này trên người mặc giáp trụ màu trắng bạc, sau lưng có một tấm áo choàng rộng cùng với một thanh đại đao cũng rất lớn, đại đao ít nhất cũng phải dài 2m, mũi đao gần như chạm xuống mặt đất.
Ngoại trừ thanh đao này ra, tay của hắn còn cầm một cây trường đao cán dài, trường đao có tay cầm màu trắng, lưỡi đao đen như mực.
Không biết đối phương mạnh yếu ra sao nhưng quả thật vừa nhìn cũng cảm thấy có vài phần uy vũ.
Hắn chặn đường Lãnh sau đó mở miệng nói gì đó, tất nhiên hắn nói cái gì thì Vô Song chịu chết, cái duy nhất mà Vô Song hiểu là kẻ này nói rất dài, hơn nữa Lãnh còn có chút khó chịu.
Thân phận của Lãnh trong Thất Vương là yếu nhất, nàng bị Thất Vương ghẻ lạnh nhất bởi nàng quá giống con người đồng thời nàng cũng quá mức điệu thấp, đây là lý do chính bất cứ ai trong Thất Vương đều không để nàng vào mắt.
Kẻ trước mặt được gọi là Tu La Vương.
Vô Diện Nhân lúc trước được gọi là Vô Diện Vương.
Vân Đóa được gọi là Song Dực Vương.
Về phần Lãnh được gọi là Ma Ảnh Vương.
Đương nhiên những cái này Vô Song hiện tại vẫn chưa có biết, hắn lúc này chỉ nghe Lãnh quay đầu lại về phía hắn, tay cầm hắc lệnh mà mở miệng.
“Này, dẹp đường giúp ta đi “.
Vô Song ngạc nhiên nhìn Lãnh, về phần Tu La Vương cũng ngạc nhiên nhìn Lãnh.
Lãnh nói tiếng nhân tộc đương nhiên Tu La Vương cũng phải hiểu nhưng mà hắn không hiểu ở chỗ tại sao nàng lại nói thứ ngôn ngữ này?.
Tiếp theo ánh mắt Tu La Vương co rụt lại, hắn chỉ thấy một cái bóng lóe lên, một quyền đầu nện thẳng xuống trước mặt hắn, một quyền duy nhất khiến khuôn mặt được tạo nên từ xương của hắn vang lên những âm thanh răng rắc ghê người.
Tiếp theo Vô Song biến quyền thành trảo, đưa năm ngón tay tóm lấy đầu Tu La Vương cứ như thế ấn xuyên đầu hắn vào vách núi ngay cạnh đó, hành động cực kỳ bạo lực.
Làm xong việc này, Vô Song hơi hơi nâng vai lên.
“Nhiệm vụ hoàn thành”.
Lãnh cũng không nói gì nữa, chỉ với hắn gật đầu sau đó hướng thẳng lên trên đỉnh núi.
Vô Song ung dung bước theo nàng, ánh mắt như có như không liếc qua Tu La Vương.
Thân thể kẻ này rất mạnh, mạnh còn hơn Vô Diện Vương tuy nhiên cũng chỉ như thế mà thôi, Tu La Vương ở trước mặt Vô Song căn bản không chịu nổi một kích, ít nhất là khi hai bên so thân thể va chạm với nhau.
Về lý do tại sao Lãnh cần nhờ Vô Song giải quyết?, Vô Song hoài nghi nếu mà nàng ra tay, Tu La Vương này chết mất.
Lãnh vừa đi được vài bước bỗng quay đầu nhìn Vô Song một chút.
“Từ này, cứ gặp kẻ nào trong Thất Vương cản đường, đánh không cần hỏi “.
Nói xong lại quay đầu đi tiếp.
Nhìn theo bóng lưng của nàng, Vô Song không hiểu ra sao bất quá hắn cũng bật cười, đánh thì đánh thôi, Thất Vương gặp hắn ngoại trừ ăn đòn ra làm gì còn có khả năng nào khác?.
_____________________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.