Chương 1540
Lưu Ly Tuyết Tuyết
09/10/2021
Lệ Quân Mặc nhìn chòng chọc bà, sau đó khép mắt lại, nắm tay bà đi xuống…
Sáng sớm hôm sau.
Lệ Quân Mặc biết mình làm sai chuyện, bởi vì Lâm Thủy Dao tối hôm qua sau khi ra khỏi phòng tắm liền không để ý đến ông nữa, cũng không nói chuyện với ông.
Lệ Quân Mặc đi xuống lầu, rất xa ông liền nghe được tiếng cười của Lâm Thủy Dao củng lão phu nhân, hai người không biết đang nói cái gì, Lâm Thủy Dao chọc lão phu nhân cười ha ha, rất vui vẻ.
Lâm Thủy Dao người đẹp nói ngọt, tính tình linh hoạt hồn nhiên, quả thật là kiểu con dâu mà các trưởng bối đều thích.
Lúc này Lệ lão phu nhân phát hiện ra ông: “Quân Mặc, con | dậy rồi?” Ị Đôi mắt phượng của Lệ Quân Mặc rơi trên người Lâm Thủy Dao, Lâm Thủy Dao cũng nhìn thấy ông, bốn mắt nhìn nhau, Lâm Thủy Dao nhanh chóng dời đi ánh mắt: “Lão phu nhân, con đến phòng bếp xem bữa sáng đã làm xong hay chưa nhé ạ.”
Nói xong Lâm Thủy Dao xoay người rời đi.
Bà vẫn còn đang tức giận, tức giận ông không có biết tự kiềm chế.
Lệ Quân Mặc hơi chau mày kiếm, sau đó đi xuống: “Mẹ, chào buổi sáng.”
Lệ lão phu nhân chuyển tới, nhỏ giọng hỏi: “Quân Mặc, con làm Dao Dao tức giận?”
*… Không có.”
“Ta mặc kệ, nhất định là lỗi của con, Dao Dao tính khí tốt như vậy, con cũng làm con bé tức giận, đừng phí lời nữa, mau mau dỗ Dao Dao đi, nếu như cô con dâu Dao Dao bị con chọc tức mà chạy thì con không phải con trai ta, liệu hồn mà làm đi!” Nói xong, Lệ lão phu nhân cũng vào phòng bếp theo.
*..” Lệ Quân Mặc cứng đờ tại chỗ, ông hoài nghi, đến tột cùng ai là con ruột lão phu nhân?
Ông là con nuôi à!!
Lệ Quân Mặc cảm giác mình ở nhà không được yêu thích rồi, nên ông đến công ty, buỏi tối mới trở về. Ị Nhưng ở trong phòng khách ông cũng không thấy được lão phu nhân và Lâm Thủy Dao, hai người kia không biết đi đâu rồi, Lệ Quân Mặc hỏi người làm nữ: “Lão phu nhân và Lâm tiểu thư đâu?”
Người làm nữ cung kính đáp: “Tiên sinh, Lão phu nhân và Lâm tiểu thư ở nhà, bây giờ đang ở phòng trên lầu đánh mạt chược ạ.”
“Chơi mạt chược?”
“Đúng vậy, hôm nay lão phu nhân cũng gọi vài bà lão tới đấy ạ.”
Sở thích của Lệ lão phu nhân là chơi mạt chược, nhưng tay bà không may mắn, chơi mạt chược chưa từng có thắng nổi, vẫn luôn thua.
Mấy bà lão liền thích đánh mạt chược cùng lão phu nhân, ở trong mắt các bà, lão phu nhân đánh cứ như con nít phá bài vậy.
Mấy bà ấy còn đặc biệt thích bát quái, bởi vì hôn nhân Lệ Quân Mặc nhiều năm như vậy không thuận lợi, bên người lại không có người phụ nữ nào, cái này có thể khiến máy bà lão bắt được trò cười, mỗi lần đều phải chê cười lão thái thái một trận.
*Đã biết.” Lệ Quân Mặc lên lầu.
Ông đi đến cửa phòng bài, lập tức liền nghe được tiếng cười từ bên trong truyền tới, cái này không kỳ quái, mỗi Ị lần ông đi ngang qua phòng bài đều có thể nghe được tiếng cười của các bà lão.
Thế nhưng, lần này cũng không phải là tiếng cười của các bà lão, mà là tiếng cười của lão phu nhân.
Lệ lão phu nhân ở bên trong “ha ha ha” cười to, rất vui vẻ.
Sáng sớm hôm sau.
Lệ Quân Mặc biết mình làm sai chuyện, bởi vì Lâm Thủy Dao tối hôm qua sau khi ra khỏi phòng tắm liền không để ý đến ông nữa, cũng không nói chuyện với ông.
Lệ Quân Mặc đi xuống lầu, rất xa ông liền nghe được tiếng cười của Lâm Thủy Dao củng lão phu nhân, hai người không biết đang nói cái gì, Lâm Thủy Dao chọc lão phu nhân cười ha ha, rất vui vẻ.
Lâm Thủy Dao người đẹp nói ngọt, tính tình linh hoạt hồn nhiên, quả thật là kiểu con dâu mà các trưởng bối đều thích.
Lúc này Lệ lão phu nhân phát hiện ra ông: “Quân Mặc, con | dậy rồi?” Ị Đôi mắt phượng của Lệ Quân Mặc rơi trên người Lâm Thủy Dao, Lâm Thủy Dao cũng nhìn thấy ông, bốn mắt nhìn nhau, Lâm Thủy Dao nhanh chóng dời đi ánh mắt: “Lão phu nhân, con đến phòng bếp xem bữa sáng đã làm xong hay chưa nhé ạ.”
Nói xong Lâm Thủy Dao xoay người rời đi.
Bà vẫn còn đang tức giận, tức giận ông không có biết tự kiềm chế.
Lệ Quân Mặc hơi chau mày kiếm, sau đó đi xuống: “Mẹ, chào buổi sáng.”
Lệ lão phu nhân chuyển tới, nhỏ giọng hỏi: “Quân Mặc, con làm Dao Dao tức giận?”
*… Không có.”
“Ta mặc kệ, nhất định là lỗi của con, Dao Dao tính khí tốt như vậy, con cũng làm con bé tức giận, đừng phí lời nữa, mau mau dỗ Dao Dao đi, nếu như cô con dâu Dao Dao bị con chọc tức mà chạy thì con không phải con trai ta, liệu hồn mà làm đi!” Nói xong, Lệ lão phu nhân cũng vào phòng bếp theo.
*..” Lệ Quân Mặc cứng đờ tại chỗ, ông hoài nghi, đến tột cùng ai là con ruột lão phu nhân?
Ông là con nuôi à!!
Lệ Quân Mặc cảm giác mình ở nhà không được yêu thích rồi, nên ông đến công ty, buỏi tối mới trở về. Ị Nhưng ở trong phòng khách ông cũng không thấy được lão phu nhân và Lâm Thủy Dao, hai người kia không biết đi đâu rồi, Lệ Quân Mặc hỏi người làm nữ: “Lão phu nhân và Lâm tiểu thư đâu?”
Người làm nữ cung kính đáp: “Tiên sinh, Lão phu nhân và Lâm tiểu thư ở nhà, bây giờ đang ở phòng trên lầu đánh mạt chược ạ.”
“Chơi mạt chược?”
“Đúng vậy, hôm nay lão phu nhân cũng gọi vài bà lão tới đấy ạ.”
Sở thích của Lệ lão phu nhân là chơi mạt chược, nhưng tay bà không may mắn, chơi mạt chược chưa từng có thắng nổi, vẫn luôn thua.
Mấy bà lão liền thích đánh mạt chược cùng lão phu nhân, ở trong mắt các bà, lão phu nhân đánh cứ như con nít phá bài vậy.
Mấy bà ấy còn đặc biệt thích bát quái, bởi vì hôn nhân Lệ Quân Mặc nhiều năm như vậy không thuận lợi, bên người lại không có người phụ nữ nào, cái này có thể khiến máy bà lão bắt được trò cười, mỗi lần đều phải chê cười lão thái thái một trận.
*Đã biết.” Lệ Quân Mặc lên lầu.
Ông đi đến cửa phòng bài, lập tức liền nghe được tiếng cười từ bên trong truyền tới, cái này không kỳ quái, mỗi Ị lần ông đi ngang qua phòng bài đều có thể nghe được tiếng cười của các bà lão.
Thế nhưng, lần này cũng không phải là tiếng cười của các bà lão, mà là tiếng cười của lão phu nhân.
Lệ lão phu nhân ở bên trong “ha ha ha” cười to, rất vui vẻ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.