Chương 1541
Lưu Ly Tuyết Tuyết
09/10/2021
Lệ Quân Mặc dừng bước chân lại, nhìn vào bên trong lại, chỉ thấy bốn người xoay quanh một bàn mạt chược, Lệ lão phu nhân và hai bà lão kia đang đánh mạt chược, còn có một người là… Lâm Thủy Dao.
Lâm Thủy Dao đang chơi mạt chược, bà ra một con: “Sáu ống.”
“Đừng nhúc nhích!” Lệ lão phu nhân kêu một tiếng: “Thật ngại quá, ta ăn rồi!”
Lệ lão phu nhân ăn rồi, bà đẩy mạt chược về phía trước, sau đó vươn tay ôm toàn bộ tiền của hai bà lão trước mặt kia: “Ai nha nha, có câu ngạn ngữ nói sao ấy nhỉ, phong thủy luân chuyền, ta lại ăn rồi, ta sẽ không khách khí, tiền của các bà tất cả thuộc về ta.”
Tiền trước mặt Lệ lão phu nhân đã chồng chất như núi, xem ra hôm nay hết ăn rồi lại hốt sạch, rửa lại nỗi nhục khi thua mắy lần trước.
Hai bà lão kia mắt hứng: “Lão Lệ này, hôm nay mẹ chồng nàng dâu các bà gọi bọn tôi đến giúp hai người kiếm tiền à! Con dâu của bà đánh cho ngươi ăn, cũng ăn đã máy chục ván rồi đấy.”
“Triệu lão thái,” Lâm Thủy Dao nhanh chóng lên tiếng, bà vô hại chớp mắt, còn giơ tay chứng minh sự trong sạch của mình: “Con cũng không có ăn gian mà, trời đất chứng giám, hôm nay chẳng qua là mẹ con vận khí tốt!”
Lâm Thủy Dao chớp chớp mắt với Lệ lão phu nhân.
Lệ lão phu nhân mặt mày hớn hở: “Hai người các bà làm cái gì đấy, đừng dọa đến con dâu ta, làm sao, trước đây đều là ta thua các bà, các bà hiện tại thua một lần liền không chịu phục?”
Hai bà lão kia chỉ chậc lưỡi: “Lão Lệ, bà bây giờ cũng là người có con dâu rồi, nhìn kìa, giọng điệu nói chuyện cũng cứng lên theo!”
“Chúng tôi còn tưởng rằng con trai bà thật sự muốn làm hòa thượng cả đời, không nghĩ tới đột nhiên dẫn theo một cô vợ xinh đẹp như vậy trở về!”
Lệ lão phu nhân được khen như thế muốn chắp cánh bay lên trời, mấy năm nay bà ở trước mặt mấy bà lão này chịu không ít cơn giận đâu, hiện tại thì tốt rồi, rốt cuộc cũng Xoay người được.
Lúc này một bà lão thấy được Lệ Quân Mặc cạnh cửa, liền trêu ghẹo nói: “Ôi, đây không phải là Lệ tổng trở về sao, Lệ tổng, cậu chừng nào thì cùng Dao Dao cử hành hôn lễ a, chúng tôi cũng chờ nhìn cậu làm chú rễ, uống rượu mừng của cậu đấy.” Ị Lệ Quân Mặc đứng yên, ánh mắt của ông rơi trên người Lâm Thủy Dao, bà đánh vào những bà lão này sớm hơn | so với ông tưởng tượng, thu được yêu thích của tất cả mọi người.
Lúc này cặp mắt yêu kiều của Lâm Thủy Dao cũng rơi vào trên khuôn mặt tuần tú của ông, vài phần ngượng ngùng vài phần ngọt ngào chào ông một tiếng: “Quân Mặc, anh đã về rồi?”
Lệ Quân Mặc nhìn bà mặt cong mày cười, như sáng thể người sáng nay chiến tranh lạnh với ông không phải là bà.
Tính cách người phụ nữ này cứ như vậy, đóng cửa phòng tức giận thế nào cũng được, ở bên ngoài lại tôn trọng ông, làm cho tất cả mọi người đều hâm mộ ông.
Lệ Quân Mặc nhắc chân dài đi vào, đi tới bên cạnh bà, ông một tay đút trong túi quần, thân thể cao lớn cúi xuống, áp sát vào bà: “Biết đánh mạt chược?”
“Vâng ạ, biết một chút.” Lâm Thủy Dao cười híp mắt, có vẻ ranh mãnh.
Lệ Quân Mặc đã hiểu, bà không phải chỉ là biết một chút, chỉ sợ là… lại là trùm bộ môn đánh bạc này rồi!
Ngày hôm nay lão phu nhân thắng nhiều tiền như vậy, nhất định là bà cố ý.
Lệ Quân Mặc gật đầu, cũng không đi, mà là ngồi bên cạnh bà, có ý muốn nhìn bà chơi mạt chược.
Lâm Thủy Dao chỉ không rõ, sao ông lại ngồi ở chỗ này?
Bà còn đang tức giận đó nha, không muốn để ý đến ông đâu.
Đêm qua người đàn ông này… mượn năm ngón tay trong trắng của bà, lúc đầu… lúc đầu mượn một lần thì thôi, ông còn mượn tận hai lần, làm hại tay bà hôm nay vẫn còn đaul Ông là có ý, biết rõ nhiều người còn ở đây như vậy.
Lệ Quân Mặc dĩ nhiên là cố ý, ý tứ rất rõ ràng — nhiều người như vậy, cô phải khách khí với tôi một chút!
Lâm Thủy Dao đang chơi mạt chược, bà ra một con: “Sáu ống.”
“Đừng nhúc nhích!” Lệ lão phu nhân kêu một tiếng: “Thật ngại quá, ta ăn rồi!”
Lệ lão phu nhân ăn rồi, bà đẩy mạt chược về phía trước, sau đó vươn tay ôm toàn bộ tiền của hai bà lão trước mặt kia: “Ai nha nha, có câu ngạn ngữ nói sao ấy nhỉ, phong thủy luân chuyền, ta lại ăn rồi, ta sẽ không khách khí, tiền của các bà tất cả thuộc về ta.”
Tiền trước mặt Lệ lão phu nhân đã chồng chất như núi, xem ra hôm nay hết ăn rồi lại hốt sạch, rửa lại nỗi nhục khi thua mắy lần trước.
Hai bà lão kia mắt hứng: “Lão Lệ này, hôm nay mẹ chồng nàng dâu các bà gọi bọn tôi đến giúp hai người kiếm tiền à! Con dâu của bà đánh cho ngươi ăn, cũng ăn đã máy chục ván rồi đấy.”
“Triệu lão thái,” Lâm Thủy Dao nhanh chóng lên tiếng, bà vô hại chớp mắt, còn giơ tay chứng minh sự trong sạch của mình: “Con cũng không có ăn gian mà, trời đất chứng giám, hôm nay chẳng qua là mẹ con vận khí tốt!”
Lâm Thủy Dao chớp chớp mắt với Lệ lão phu nhân.
Lệ lão phu nhân mặt mày hớn hở: “Hai người các bà làm cái gì đấy, đừng dọa đến con dâu ta, làm sao, trước đây đều là ta thua các bà, các bà hiện tại thua một lần liền không chịu phục?”
Hai bà lão kia chỉ chậc lưỡi: “Lão Lệ, bà bây giờ cũng là người có con dâu rồi, nhìn kìa, giọng điệu nói chuyện cũng cứng lên theo!”
“Chúng tôi còn tưởng rằng con trai bà thật sự muốn làm hòa thượng cả đời, không nghĩ tới đột nhiên dẫn theo một cô vợ xinh đẹp như vậy trở về!”
Lệ lão phu nhân được khen như thế muốn chắp cánh bay lên trời, mấy năm nay bà ở trước mặt mấy bà lão này chịu không ít cơn giận đâu, hiện tại thì tốt rồi, rốt cuộc cũng Xoay người được.
Lúc này một bà lão thấy được Lệ Quân Mặc cạnh cửa, liền trêu ghẹo nói: “Ôi, đây không phải là Lệ tổng trở về sao, Lệ tổng, cậu chừng nào thì cùng Dao Dao cử hành hôn lễ a, chúng tôi cũng chờ nhìn cậu làm chú rễ, uống rượu mừng của cậu đấy.” Ị Lệ Quân Mặc đứng yên, ánh mắt của ông rơi trên người Lâm Thủy Dao, bà đánh vào những bà lão này sớm hơn | so với ông tưởng tượng, thu được yêu thích của tất cả mọi người.
Lúc này cặp mắt yêu kiều của Lâm Thủy Dao cũng rơi vào trên khuôn mặt tuần tú của ông, vài phần ngượng ngùng vài phần ngọt ngào chào ông một tiếng: “Quân Mặc, anh đã về rồi?”
Lệ Quân Mặc nhìn bà mặt cong mày cười, như sáng thể người sáng nay chiến tranh lạnh với ông không phải là bà.
Tính cách người phụ nữ này cứ như vậy, đóng cửa phòng tức giận thế nào cũng được, ở bên ngoài lại tôn trọng ông, làm cho tất cả mọi người đều hâm mộ ông.
Lệ Quân Mặc nhắc chân dài đi vào, đi tới bên cạnh bà, ông một tay đút trong túi quần, thân thể cao lớn cúi xuống, áp sát vào bà: “Biết đánh mạt chược?”
“Vâng ạ, biết một chút.” Lâm Thủy Dao cười híp mắt, có vẻ ranh mãnh.
Lệ Quân Mặc đã hiểu, bà không phải chỉ là biết một chút, chỉ sợ là… lại là trùm bộ môn đánh bạc này rồi!
Ngày hôm nay lão phu nhân thắng nhiều tiền như vậy, nhất định là bà cố ý.
Lệ Quân Mặc gật đầu, cũng không đi, mà là ngồi bên cạnh bà, có ý muốn nhìn bà chơi mạt chược.
Lâm Thủy Dao chỉ không rõ, sao ông lại ngồi ở chỗ này?
Bà còn đang tức giận đó nha, không muốn để ý đến ông đâu.
Đêm qua người đàn ông này… mượn năm ngón tay trong trắng của bà, lúc đầu… lúc đầu mượn một lần thì thôi, ông còn mượn tận hai lần, làm hại tay bà hôm nay vẫn còn đaul Ông là có ý, biết rõ nhiều người còn ở đây như vậy.
Lệ Quân Mặc dĩ nhiên là cố ý, ý tứ rất rõ ràng — nhiều người như vậy, cô phải khách khí với tôi một chút!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.