Chương 2662
Lưu Ly Tuyết Tuyết
08/08/2022
Lục Họa cảm thấy gay rồi, cậu nhất định đã bị cảm.
Ngày hôm nay cậu dính mưa lón như vậy, cũng là vì mua đồ cho cô, nếu như vì vậy làm cho cậu bị cảm, cô càng thêm hồ thẹn. Lục Họa không do dự nữa: “Lâm Mặc, cậu lên đây ngủ đi.”
Lục Họa dời vào bên trong, nhường nửa chỗ bên ngoài cho cậu.
Lâm Mặc không hề động, xem ra có chút khó xử: “Như vậy… tốt không?”
“Như vậy có cái gì không tót, cậu yên tâm, cậu ngủ đi tôi sẽ không làm gì với cậu.” Lục Họa nghiêm túc bảo đảm nói.
Lâm Mặc rồi mới miễn cưỡng chấp nhận: “Vậy được rồi.’ Cậu đứng dậy đi tới bên giường, ngủ ở bên người Lục Họa.
Hai người dựa vào bên ngủ, ngủ có chút câu nệ, Lục Họa cho cậu một nửa chăn, còn nghĩ đặt con búp bê bằng bông kia ở giữa hai người.
“Xem ra cơn mưa này trong một chốc sẽ không dứt.” Lục Họa nói.
“Ừ, dự báo nói chắc phải đến sáng sớm ngày mai, khuya lắm rôi, ngủ trước đi.”
Không nghĩ tới một hồi mưa xối xả vây bọn họ ở nơi đây, đêm nay nhất định phải ngủ ở đây rồi, Lục Họa ngáp n một cái, mí mắt có chút nặng, cô nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: “Lâm Mặc, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Lục Họa rất nhanh đã say giác, Lâm Mặc lại không hề buồn ngủ, nghe tiếng hít thỏ khe khẽ của cô, Lâm Mặc quay đầu, ngắm nhìn cô.
Tự tay lây con búp bê ngăn ở giữa ra, Lâm Mặc lấn tới, giơ tay lên muốn chơi đùa lọn tóc bên quai hàm của cô, lúc này thiếu nữ dường như có linh cảm ứng khẽ cựa quậy, vậy, mà cô lại chủ động nhích lại gần, giống nhự con mèo nhỏ vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong ngực cậu.
Ngực cậu thật ấm áp, cô cứ cọ cọ cà cà, tìm được một nơi tốt, bình yên đi vào giấc ngủ.
Lâm Mặc cứng đờ người, sau đó chậm rãi nhệch môi mỏng, lên, cảm giác này thật tốt, khi cậu lắn tới, cô cũng nhích lại gần.
Đêm khuya VÔ ân, cậu thật hy vọng thời gian có thể dừng lại, lén lút hy vọng xa vời từng buổi tối sau này.
đều có cô ngủ ở bên cạnh, nói với cậu một câu “ngủ ngon”.
Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại di động Lục Họa vang lên, lại có tin nhăn.
Lâm Mặc ngắng đầu, cậu từ màn hình sáng lên thầy được tin nhắn Cố Vũ điên cuông gửi đến, chỉ là tin vừa rồi không phải Cố Vũ gửi.
Trên màn hình hiện lên hai chữ La Sâm.
La Sâm Vương Tử, cũng chính là nhân duyên chú định của Lục Họa, Lâm Mặc cũng. biết, đám cưới vương thất Lan Lâu và La Sâm là lẽ tất nhiên, tương lai Lục Họa sẽ là đệ nhất Vương phi.
Tin nhắn này chọt tới đột nhiên phá vỡ tất cả tĩnh mịch và ấm áp đêm nay.
Lâm Mặc nhìn khuê nữ ngủ Say trong lòng, mây giây sau cậu câm điện thoại lên, mở điện thoại Lục Họa ra.
La Sâm Họa Họa, em gần đây khỏe không, sao không liên hệ với tôi?
Một tin nhắn có thể nhìn ra La Sâm nhung nhớ đến Lục Họa.
Lâm Mặc giật giật ngón tay, trực tiếp thủ tiêu tin nhăn này.
Ngày hôm nay cậu dính mưa lón như vậy, cũng là vì mua đồ cho cô, nếu như vì vậy làm cho cậu bị cảm, cô càng thêm hồ thẹn. Lục Họa không do dự nữa: “Lâm Mặc, cậu lên đây ngủ đi.”
Lục Họa dời vào bên trong, nhường nửa chỗ bên ngoài cho cậu.
Lâm Mặc không hề động, xem ra có chút khó xử: “Như vậy… tốt không?”
“Như vậy có cái gì không tót, cậu yên tâm, cậu ngủ đi tôi sẽ không làm gì với cậu.” Lục Họa nghiêm túc bảo đảm nói.
Lâm Mặc rồi mới miễn cưỡng chấp nhận: “Vậy được rồi.’ Cậu đứng dậy đi tới bên giường, ngủ ở bên người Lục Họa.
Hai người dựa vào bên ngủ, ngủ có chút câu nệ, Lục Họa cho cậu một nửa chăn, còn nghĩ đặt con búp bê bằng bông kia ở giữa hai người.
“Xem ra cơn mưa này trong một chốc sẽ không dứt.” Lục Họa nói.
“Ừ, dự báo nói chắc phải đến sáng sớm ngày mai, khuya lắm rôi, ngủ trước đi.”
Không nghĩ tới một hồi mưa xối xả vây bọn họ ở nơi đây, đêm nay nhất định phải ngủ ở đây rồi, Lục Họa ngáp n một cái, mí mắt có chút nặng, cô nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: “Lâm Mặc, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.”
Lục Họa rất nhanh đã say giác, Lâm Mặc lại không hề buồn ngủ, nghe tiếng hít thỏ khe khẽ của cô, Lâm Mặc quay đầu, ngắm nhìn cô.
Tự tay lây con búp bê ngăn ở giữa ra, Lâm Mặc lấn tới, giơ tay lên muốn chơi đùa lọn tóc bên quai hàm của cô, lúc này thiếu nữ dường như có linh cảm ứng khẽ cựa quậy, vậy, mà cô lại chủ động nhích lại gần, giống nhự con mèo nhỏ vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong ngực cậu.
Ngực cậu thật ấm áp, cô cứ cọ cọ cà cà, tìm được một nơi tốt, bình yên đi vào giấc ngủ.
Lâm Mặc cứng đờ người, sau đó chậm rãi nhệch môi mỏng, lên, cảm giác này thật tốt, khi cậu lắn tới, cô cũng nhích lại gần.
Đêm khuya VÔ ân, cậu thật hy vọng thời gian có thể dừng lại, lén lút hy vọng xa vời từng buổi tối sau này.
đều có cô ngủ ở bên cạnh, nói với cậu một câu “ngủ ngon”.
Lúc này “ding” một tiếng, điện thoại di động Lục Họa vang lên, lại có tin nhăn.
Lâm Mặc ngắng đầu, cậu từ màn hình sáng lên thầy được tin nhắn Cố Vũ điên cuông gửi đến, chỉ là tin vừa rồi không phải Cố Vũ gửi.
Trên màn hình hiện lên hai chữ La Sâm.
La Sâm Vương Tử, cũng chính là nhân duyên chú định của Lục Họa, Lâm Mặc cũng. biết, đám cưới vương thất Lan Lâu và La Sâm là lẽ tất nhiên, tương lai Lục Họa sẽ là đệ nhất Vương phi.
Tin nhắn này chọt tới đột nhiên phá vỡ tất cả tĩnh mịch và ấm áp đêm nay.
Lâm Mặc nhìn khuê nữ ngủ Say trong lòng, mây giây sau cậu câm điện thoại lên, mở điện thoại Lục Họa ra.
La Sâm Họa Họa, em gần đây khỏe không, sao không liên hệ với tôi?
Một tin nhắn có thể nhìn ra La Sâm nhung nhớ đến Lục Họa.
Lâm Mặc giật giật ngón tay, trực tiếp thủ tiêu tin nhăn này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.