Chương 21:
Rubii
04/01/2021
"Đau!!!" Khuôn mặt Lãnh Triết nhăn nhúm, cố chịu đau vết thương sau lưng.
"Anh bị sao vậy? Tôi chỉ đánh nhẹ thôi mà!" Áp Ánh Ly nhìn biểu hiện của anh ta.
Có vẻ là anh không nói dối!
"Không! Cái... Cái lưng..." Lãnh Triết siết chặt vòng tay ôm Áp Ánh Ly, anh ta không biết nhưng cảm giác này khiến Lãnh Triết bớt đau hơn.
"Cái lưng anh bị sao? Chẳng lẽ lúc nãy... Sao thế được? Với anh thì nhiêu sức đó chỉ như kiến cắn thôi mà!" Áp Ánh Ly bắt đầu lo sợ, cô ta không biết sao bản thân lại như vậy nhưng giờ trong lòng Áp Ánh Ly thật sự lo cho Lãnh Triết.
Cô ta lo lắng luồn tay ra sau lưng anh, sờ lên sờ xuống, tới giữa sống lưng mới giật mình cảm thấy có một khúc xương bị trật.
"Anh thả tôi ra đi! Tôi sẽ gọi người tới!" Hai tay cô ta đẩy Lãnh Triết ra, Áp Ánh Ly đứng dậy tiện tay cầm chiếc khăn tắm rơi bên cạnh phủ lên chỗ nhạy cảm của anh ta rồi mở cửa nhưng cánh cửa đã bị khóa từ trước, cô ta gấp rút quay lại nói lớn:
"Chìa khoá anh để ở đâu?"
"Trong... Trong chiếc tủ đầu giường, ngăn kéo thứ hai."
Áp Ánh Ly lập tức chạy lại chiếc tủ trắng đầu giường, lục tung ngăn kéo thứ hai thì tìm được chiếc chìa khóa nhỏ bằng vàng, vội mở cửa chạy ra khỏi phòng.
Cô ta vừa đi xuống lầu vừa gọi lớn:
"Có ai không? Giúp với!"
"Ánh Ly tiểu thư! Xin hỏi có chuyện gì ạ?" Ông quản gia nghe được tiếng gọi của cô có phần sốt ruột, ở ngoài sân vội chạy vào xem sao.
"Tôi... Tôi không biết! Lãnh Triết anh...anh ta cứ kêu đau lưng. Tôi chỉ là đá nhẹ thôi mà nhưng...nhưng không ngờ..." Khuôn mặt Áp Ánh Ly bối rối, không còn bình tĩnh, lời nói ra liên tục bị đứt quãng.
"Thôi chết! Người đâu? Mau gọi bác sĩ Lý!" Ông quản gia toát mồ hôi hột, trên khuôn mặt nhăn nheo biểu lộ rõ sự lo lắng, vội gọi người.
"Quản gia, anh ấy bị sao vậy? Tôi không nghĩ vì một cú đá của tôi mà anh ấy..."
"Thật ra trước đó, trong một lần làm nhiệm vụ cậu chủ bị kẻ xấu đánh lén sau lưng, sau lần đó cậu ấy bị gãy cột sống phải tịnh dưỡng hơn ba tháng mới dần hồi phục. Có thể bình thường cú đá của cô sẽ không ảnh hưởng gì nhưng trong trường hợp này thì dù là va chạm nhẹ cũng phần lớn bị ảnh hưởng!" Ông quản gia thở dài, kể hết cho Áp Ánh Ly nghe.
"Tôi xin lỗi, tôi không biết! Liệu anh ta có sao không?" Cô ta nghe quản gia kể xong, trong lòng sợ hãi, bứt rứt đứng ngồi không yên. Giờ Áp Ánh Ly không thể bình tĩnh hơn nữa, liệu Lãnh Triết có bị gì không?
Cô xin lỗi! Cô không cố ý!
"Anh bị sao vậy? Tôi chỉ đánh nhẹ thôi mà!" Áp Ánh Ly nhìn biểu hiện của anh ta.
Có vẻ là anh không nói dối!
"Không! Cái... Cái lưng..." Lãnh Triết siết chặt vòng tay ôm Áp Ánh Ly, anh ta không biết nhưng cảm giác này khiến Lãnh Triết bớt đau hơn.
"Cái lưng anh bị sao? Chẳng lẽ lúc nãy... Sao thế được? Với anh thì nhiêu sức đó chỉ như kiến cắn thôi mà!" Áp Ánh Ly bắt đầu lo sợ, cô ta không biết sao bản thân lại như vậy nhưng giờ trong lòng Áp Ánh Ly thật sự lo cho Lãnh Triết.
Cô ta lo lắng luồn tay ra sau lưng anh, sờ lên sờ xuống, tới giữa sống lưng mới giật mình cảm thấy có một khúc xương bị trật.
"Anh thả tôi ra đi! Tôi sẽ gọi người tới!" Hai tay cô ta đẩy Lãnh Triết ra, Áp Ánh Ly đứng dậy tiện tay cầm chiếc khăn tắm rơi bên cạnh phủ lên chỗ nhạy cảm của anh ta rồi mở cửa nhưng cánh cửa đã bị khóa từ trước, cô ta gấp rút quay lại nói lớn:
"Chìa khoá anh để ở đâu?"
"Trong... Trong chiếc tủ đầu giường, ngăn kéo thứ hai."
Áp Ánh Ly lập tức chạy lại chiếc tủ trắng đầu giường, lục tung ngăn kéo thứ hai thì tìm được chiếc chìa khóa nhỏ bằng vàng, vội mở cửa chạy ra khỏi phòng.
Cô ta vừa đi xuống lầu vừa gọi lớn:
"Có ai không? Giúp với!"
"Ánh Ly tiểu thư! Xin hỏi có chuyện gì ạ?" Ông quản gia nghe được tiếng gọi của cô có phần sốt ruột, ở ngoài sân vội chạy vào xem sao.
"Tôi... Tôi không biết! Lãnh Triết anh...anh ta cứ kêu đau lưng. Tôi chỉ là đá nhẹ thôi mà nhưng...nhưng không ngờ..." Khuôn mặt Áp Ánh Ly bối rối, không còn bình tĩnh, lời nói ra liên tục bị đứt quãng.
"Thôi chết! Người đâu? Mau gọi bác sĩ Lý!" Ông quản gia toát mồ hôi hột, trên khuôn mặt nhăn nheo biểu lộ rõ sự lo lắng, vội gọi người.
"Quản gia, anh ấy bị sao vậy? Tôi không nghĩ vì một cú đá của tôi mà anh ấy..."
"Thật ra trước đó, trong một lần làm nhiệm vụ cậu chủ bị kẻ xấu đánh lén sau lưng, sau lần đó cậu ấy bị gãy cột sống phải tịnh dưỡng hơn ba tháng mới dần hồi phục. Có thể bình thường cú đá của cô sẽ không ảnh hưởng gì nhưng trong trường hợp này thì dù là va chạm nhẹ cũng phần lớn bị ảnh hưởng!" Ông quản gia thở dài, kể hết cho Áp Ánh Ly nghe.
"Tôi xin lỗi, tôi không biết! Liệu anh ta có sao không?" Cô ta nghe quản gia kể xong, trong lòng sợ hãi, bứt rứt đứng ngồi không yên. Giờ Áp Ánh Ly không thể bình tĩnh hơn nữa, liệu Lãnh Triết có bị gì không?
Cô xin lỗi! Cô không cố ý!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.