Cung Nữ Thượng Vị Ký: Nhất Phẩm Hoàng Quý Phi
Chương 1423: Tính sổ sau thu hoạch
Linh Tiểu Tức
09/03/2022
Hỏa Diễm thành giành thắng lời như mở ra cơ quan, để thần may mắn hoàn toàn đứng về phía Vân Hán Quốc.
Đầu tiên Chiến Sơn Hà thống lĩnh tướng sĩ bên dưới đoạt lại thành trấn xung quanh Hỏa Diễm thành. Kế tiếp, cũng trong lúc này, Liễu Minh Nhẫn đã đoạt lại thành trì quan trọng phía Đông. Sau đó là Bồi thành, Sơn Dương trấn...
Cuối cùng là Lạc thành.
Trận chiến ở Lạc thành gian nan nhất.
Vân Hán Quốc tốn ba ngày ba đêm mới công phá được Lạc thành.
Nhưng sau khi đại quân Vân Hán vào Lạc thành, lại phát hiện toàn bộ bá tánh đều bị binh lính người Nhung tàn sát hầu như không còn. Bọn chúng ta không chỉ giết người, còn phóng hỏa, lửa lớn thiêu hủy hơn nửa kiến trúc Lạc thành.
Tướng sĩ phẫn nộ lục soát cả Lạc thành, vẫn không tìm được Thất hoàng tử người Nhung Nhung Trạm.
Có lẽ bọn họ đã nhân lúc Trấn Bắc quân công thành đào tẩu, lúc này chỉ sợ đã trốn tới phía Bắc núi Tuy Cổ.
Trận chiến ác liệt này cuối cùng cũng kết thúc ở cuối tháng hai năm sau, sau trời đông giá rét dài đằng đẵng.
Bắc địa đầy thương tích.
Trải qua chiến hỏa một hồi, nơi nơi tràn ngập yên tĩnh cùng bi thương.
"Quá khứ rồi sẽ qua." Triệu Húc đến phía sau Vân Trân.
Vân Trân ngồi trên xe lăn, nhìn phương xa.
Mười ngày trước, nàng cuối cùng cũng giải độc cho Chiến Sơn Hà xong, không còn thi châm cho chính mình nữa.
Không còn thi thân, cơ thể nàng như rối gỗ đứt dây, ngay cả ngón tay muốn cử động cũng khó khăn. Nàng biết đây là hậu quả trước khi sức khỏe hồi phục, bản thân vẫn quyết thi châm. Hậu quả này sẽ khiến một năm tới nàng phải chịu khổ.
Nhưng thế thì sao chứ?
Chiến tranh thắng lợi.
Mà nàng và người nàng yêu đều còn sống.
Mùa xuân sắp tới.
Dù là dấu vết chiến tranh để lại trên mảnh đất này hay vết thương trong lòng bá tánh đều sẽ được thời gian lấp đầy.
Tháng ba, Vũ Vương Vũ Kỳ dẫn viện quân tới Bắc địa.
Nhưng Bắc địa đã không cần họ nữa.
Đối với việc viện quân khoan thai tới muộn, Triệu Kỳ chỉ nói đường xá gian nan, lương thảo không theo kịp, sau đó là trốn tránh trách nhiệm.
Thời điểm Triệu Kỳ tới bái phỏng Triệu Húc, Vân Trân từ xa xem gã.
Triệu Kỳ hiện tại đã hoàn toàn khác với Triệu Kỳ năm đó.
Vân Trân vẫn còn nhớ mùa thu Triệu Kỳ mới được dẫn về Ninh Vương phủ, nàng bị đẩy ra, cùng Triệu Kỳ cầm tiêu hợp tấu. Triệu Kỳ khi ấy còn là công tử ôn văn nho nhã, nhưng hiện tại, trong ánh mắt gã toàn là khôn khéo cùng lệ khí.
Thời gian và quyền thế có thể thay đổi rất nhiều thứ.
Khoảng thời gian thiếu niên đó, tuy gian khổ, nhưng dù sao mọi người vẫn còn nhỏ. Cho dù vu oan hãm hại, lòng đầy tính kế cũng không độc ác bằng hiện tại...
Khi đó tổn thương một người, hiện tại lại hại một thành.
Sau khi Triệu Kỳ đi, Triệu Húc đi tìm Vân Trân, nói với Vân Trân e rằng bọn họ phải tiếp tục ở lại Hỏa Diễm thành.
Chiến sự tuy đã kết thúc, nhưng một cuộc chiến khác chỉ vừa mới bắt đầu.
Có câu, tính sổ sau thu hoạch.
Đầu tiên là mất binh phù, Trấn Bắc quân xuất hiện nội gián.
Vân Trân biết triều đình muốn khai đao với Trấn Bắc Hầu.
Nhưng sau khi chiến sự kết thúc, sức khỏe của Trấn Bắc Hầu càng ngày càng kém.
Đại phu người Liễu gia mời tới đều không dùng được. Đúng như Vân Trân nói, bệnh của Trấn Bắc Hầu đã tổn thương tới phế phủ, có dùng thuốc gì cũng vô dụng.
Đầu tiên Chiến Sơn Hà thống lĩnh tướng sĩ bên dưới đoạt lại thành trấn xung quanh Hỏa Diễm thành. Kế tiếp, cũng trong lúc này, Liễu Minh Nhẫn đã đoạt lại thành trì quan trọng phía Đông. Sau đó là Bồi thành, Sơn Dương trấn...
Cuối cùng là Lạc thành.
Trận chiến ở Lạc thành gian nan nhất.
Vân Hán Quốc tốn ba ngày ba đêm mới công phá được Lạc thành.
Nhưng sau khi đại quân Vân Hán vào Lạc thành, lại phát hiện toàn bộ bá tánh đều bị binh lính người Nhung tàn sát hầu như không còn. Bọn chúng ta không chỉ giết người, còn phóng hỏa, lửa lớn thiêu hủy hơn nửa kiến trúc Lạc thành.
Tướng sĩ phẫn nộ lục soát cả Lạc thành, vẫn không tìm được Thất hoàng tử người Nhung Nhung Trạm.
Có lẽ bọn họ đã nhân lúc Trấn Bắc quân công thành đào tẩu, lúc này chỉ sợ đã trốn tới phía Bắc núi Tuy Cổ.
Trận chiến ác liệt này cuối cùng cũng kết thúc ở cuối tháng hai năm sau, sau trời đông giá rét dài đằng đẵng.
Bắc địa đầy thương tích.
Trải qua chiến hỏa một hồi, nơi nơi tràn ngập yên tĩnh cùng bi thương.
"Quá khứ rồi sẽ qua." Triệu Húc đến phía sau Vân Trân.
Vân Trân ngồi trên xe lăn, nhìn phương xa.
Mười ngày trước, nàng cuối cùng cũng giải độc cho Chiến Sơn Hà xong, không còn thi châm cho chính mình nữa.
Không còn thi thân, cơ thể nàng như rối gỗ đứt dây, ngay cả ngón tay muốn cử động cũng khó khăn. Nàng biết đây là hậu quả trước khi sức khỏe hồi phục, bản thân vẫn quyết thi châm. Hậu quả này sẽ khiến một năm tới nàng phải chịu khổ.
Nhưng thế thì sao chứ?
Chiến tranh thắng lợi.
Mà nàng và người nàng yêu đều còn sống.
Mùa xuân sắp tới.
Dù là dấu vết chiến tranh để lại trên mảnh đất này hay vết thương trong lòng bá tánh đều sẽ được thời gian lấp đầy.
Tháng ba, Vũ Vương Vũ Kỳ dẫn viện quân tới Bắc địa.
Nhưng Bắc địa đã không cần họ nữa.
Đối với việc viện quân khoan thai tới muộn, Triệu Kỳ chỉ nói đường xá gian nan, lương thảo không theo kịp, sau đó là trốn tránh trách nhiệm.
Thời điểm Triệu Kỳ tới bái phỏng Triệu Húc, Vân Trân từ xa xem gã.
Triệu Kỳ hiện tại đã hoàn toàn khác với Triệu Kỳ năm đó.
Vân Trân vẫn còn nhớ mùa thu Triệu Kỳ mới được dẫn về Ninh Vương phủ, nàng bị đẩy ra, cùng Triệu Kỳ cầm tiêu hợp tấu. Triệu Kỳ khi ấy còn là công tử ôn văn nho nhã, nhưng hiện tại, trong ánh mắt gã toàn là khôn khéo cùng lệ khí.
Thời gian và quyền thế có thể thay đổi rất nhiều thứ.
Khoảng thời gian thiếu niên đó, tuy gian khổ, nhưng dù sao mọi người vẫn còn nhỏ. Cho dù vu oan hãm hại, lòng đầy tính kế cũng không độc ác bằng hiện tại...
Khi đó tổn thương một người, hiện tại lại hại một thành.
Sau khi Triệu Kỳ đi, Triệu Húc đi tìm Vân Trân, nói với Vân Trân e rằng bọn họ phải tiếp tục ở lại Hỏa Diễm thành.
Chiến sự tuy đã kết thúc, nhưng một cuộc chiến khác chỉ vừa mới bắt đầu.
Có câu, tính sổ sau thu hoạch.
Đầu tiên là mất binh phù, Trấn Bắc quân xuất hiện nội gián.
Vân Trân biết triều đình muốn khai đao với Trấn Bắc Hầu.
Nhưng sau khi chiến sự kết thúc, sức khỏe của Trấn Bắc Hầu càng ngày càng kém.
Đại phu người Liễu gia mời tới đều không dùng được. Đúng như Vân Trân nói, bệnh của Trấn Bắc Hầu đã tổn thương tới phế phủ, có dùng thuốc gì cũng vô dụng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.