Chương 337: Công lược Thiếu Gia Xấu Xí (22)
MyRio
14/03/2022
#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu!
Nhìn thấy nét ngạc nhiên của Hoàng My, Diên Thế Trường cười, không nói một câu nào nữa. Ánh mắt anh chăm chú quan sát sự bất ngờ của cô, khiến cho cô thấy nhột cả gương mặt.
- Boss, cho tôi xin...lỗi...
Lúc này Kiên Trung đột ngột lao vào phòng ăn với một tâm thế hấp tấp, vốn là để hối lỗi với boss, không nghĩ là lại được chứng kiến hình ảnh boss của mình, vì gái mà tiết lộ bí mật thầm kín được giấu suốt hơn 10 năm nay.
Bác quản gia sợ Kiên Trung lại làm ra chuyện gì nên cũng chạy theo, vừa hay cùng nhìn thấy.
All: "..."
Phòng ăn im lặng...
- Không biết gõ cửa?
Diên Thế Trường lên tiếng phá vỡ sự im lặng, nhưng lại càng làm cho không khí im lặng.
Kiên Trung + Bác quản gia: "..."
Cái đó không phải là trọng tâm mà!??
- Ừm...tôi lên phòng trước!
Hoàng My đứng dậy, bối rối phủi phủi váy rồi chạy tọt lên lầu. Để lại 3 người đàn ông đang nhìn nhau, không biết nói gì.
Sáng hôm sau, Hoàng My vừa đặt mông xuống sofa để đợi bữa sáng của mình thì Diên Thế Trường đã mặc vest chỉnh chu bước xuống.
- Tối nay có tiệc, tôi đã nhờ Kiên Trung đặt váy cho cô. Trước 8 giờ nhớ sửa soạn gọn gàng một chút. Còn nữa, mau sửa lại trang phục cho tôi.
Hoàng My nhìn Diên Thế Trường với ánh mắt kinh hãi. Còn nhớ ngày nào Diên thiếu gia còn khinh bỉ cô, giờ lại tsundere* thế này, khiến cho Hoàng My có chút thụ sủng nhược kinh.
*Tsundere: dịch nôm na là trong nóng ngoài lạnh.
Cô cũng rất ngoan ngoãn đứng dậy tiến đến chỗ anh, chỉnh lại cà vạt lỏng ra một chút, lúc nào anh cũng thắt chặt cà vạt thế này, không sợ siết cổ chết sao!?
- Đi làm vui vẻ.
Sau một hồi chỉnh sửa trang phục cho chồng yêu của mình, Hoàng My bonus thêm một nụ hôn lướt qua môi của anh. Diên Thế Trường ngơ đi vài giây rồi quay người, bước đi thẳng. Hoàng My sẽ không nói là mình thấy đôi tai kia phiếm hồng rồi đâu!
Cô mỉm cười, quay về ghế sofa ngồi xem ti vi, trong lòng thì lại ngồi nghĩ ngợi linh tinh.
- "Này hệ thống! Hình như nam chủ hơi dễ dãi quá đúng không?!"
- [ Hệ thống không có nghĩa vụ trả lời câu hỏi bậy bạ của tiểu thư ]
Cả hệ thống và Hoàng My đều không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu hai người lặp lại đoạn đối thoại quen thuộc này. Nhưng qua việc này, hệ thống đánh giá Hoàng My là một con điên!
Dễ quá thì than, đến khi cho khó lại còn than hơn. Nếu không phải là nữ chính thì Hệ thống đã delete cô từ lâu rồi!
Hoàng My: "..."
Rõ ràng là sai kịch bản! Phải là "Đánh giá Hoàng My là một người thích thử thách" chứ!??
Tác giả: "Cưng bị ảo à!?"
Hoàng My không biết hệ thống đang chửi mình, vẫn ung dung nghĩ ngợi vu vơ, dù sao cũng không có chuyện gì làm.
Mới đó mà đã gần trưa rồi, Hoàng My vừa định vào bếp nói với người làm nấu món nào dinh dưỡng và ít chất béo một chút vì cô vẫn còn no bữa sáng, thì nhận được tin nhắn của chồng yêu.
Chồng Yêu: | Tôi không mang bữa trưa, cô có thể mang đến không? |
Hoàng My: | Vậy đợi tầm nửa tiếng thôi, tôi sẽ đến nhanh |
Hoàng My vội vội vàng vàng quăng điện thoại, lăn xuống khỏi sofa mà chạy vào bếp. Đến tin nhắn một chữ "Ừ" thể hiện sự đồng ý của Diên Thế Trường cũng bỏ qua.
Ở bên này, các nhân viên ở trong phòng họp mới vừa nãy còn bàn tán sôi nổi, bây giờ đều im lặng nhìn nhau rồi lại nhìn boss. Kiên Trung trợ lý có chút bối rối, trước kia dù có chán thế nào thì Diên Thế Trường cũng chỉ im lặng nghe đám người này nói, phải kể đến đây là lần đầu anh cắt ngang cuộc họp để bấm điện thoại như vậy.
Kiên Trung tò mò nhìn thử, mặc dù đây là hành động khiếm nhã. Quả thật không nghĩ đến rằng lại là Hoàng My. Dù không nhìn rõ là cả hai đang nhắn gì nhưng Kiên Trung biết nó có lẽ là mấy lời ngọt ngào, sến sẩm. Ánh mắt anh ta hơi tối đi, cũng không có phản ứng gì.
Diên Thế Trường chú ý đến phòng họp yên ắng, úp điện thoại xuống, liếc mắt nhìn toàn bộ những người trong phòng họp.
- Câm rồi?
All: "..."
Tránh ra! Quần chúng muốn chửi thề!
Không thấy ai nói gì nữa, Diên Thế Trường trực tiếp đứng dậy, kết thúc buổi họp, tiêu sái rời đi. Lúc nào cũng nghe đám người này nói luyên thuyên, anh ta thà nghe Hoàng My nói những điều vô nghĩa còn hơn.
Lúc này thì Hoàng My đang cùng người làm loay hoay trong bếp, vì cái nỗi sợ nguy hiểm của bản thân nên cô đa phần là chỉ ngồi nhìn, lâu lâu cũng sẽ lên tiếng nói một chút về chuyện chế biến cho người làm. Mỗi lần nói thì Hoàng My đều sẽ nhẹ nhàng nhờ vả để cho "thân thiện" với người làm hơn một chút.
Đỡ phải tạo drama mệt người!
Trong trường hợp này, cô có thể kiêu ngạo và ngồi chỉ tay năm ngón, nhưng không! Hoàng My không thích tạo nghiệp, nếu không ảnh hưởng đến cô thì Hoàng My sẽ đơn giản là cho một cái nhìn khách quan về họ, cô sẽ đối xử bình thường và "thanh lịch".
Mấy thứ đồ ăn Hoàng My muốn chế biến đều là đồ đơn giản nên cũng khá là dễ nấu, thêm việc đây là bếp nhà đại gia, người làm và dụng cụ cũng nhiều nên rất nhanh đã làm xong. Hoàng My chỉ cần sửa soạn và cầm đi là được.
Vì tài xế là Kiên Trung và chiếc xe nhà Porsche đã đều ở công ty chính của Diên thị rồi, nên Hoàng My vô cùng tươi tắn mà bắt taxi đi. Đừng hỏi tại sao nhà giàu mà chỉ có một chiếc Porsche, không phải nhà giàu keo đâu nhá!
Rời khỏi chiếc taxi, Hoàng My mỉm cười, tay cầm chắc túi đồ ăn, sải chân bước vào trong công ty.
Vốn đã biết gương mặt của Hoàng My, tiếp tân trực tiếp đưa cô lên phòng tổng giám đốc trước con mắt của bao nhiêu người. Những người không biết còn tưởng cô là khách quý đi?
- Ai đó!?
- Thưa tổng giám đốc, phu nhân đến rồi ạ!
- Vào đi!
Tiếp tân mở cửa, lịch sự cúi người mời Hoàng My, chờ cô bước vào mới lịch sự đóng cửa lại rồi rời đi.
Nhìn xung quanh một lượt, mọi thứ vẫn như thế, vẫn là căn phòng tổng giám đốc đơn sơ và có gương mặt bị che đi một nửa của tổng giám đốc.
- Đồ ăn trưa của anh đây.
Hoàng My mỉm cười tự nhiên, tiến đến chỗ sofa, đặt chiếc túi lên bàn rồi cúi người cho tay vào lấy những chiếc hộp bên trong ra. Diên Thế Trường cũng rời khỏi ghế tổng giám đốc, bước đến gần chỗ cô, ngồi xuống sofa, chăm chú nhìn gương mặt đẹp của Hoàng My..
- Mặc dù không phải tôi tự tay làm nhưng cũng là do tôi lên thực đơn. Anh ăn nhiều một chút, rất tốt cho sức khoẻ.
Hoàng My ngồi xuống cạnh Diên Thế Trường, nhẹ nhàng tháo từng cái nắp hộp ra, lấy hai đôi đũa mang theo, lau lại một lần rồi đưa cho anh một đôi. Dù sao cô cũng chưa kịp ăn trưa, ngồi ăn cùng chồng yêu một chút thì có sao.
- Anh nên ăn thêm nhiều thịt, ăn rau mãi sẽ không đủ chất dinh dưỡng.
- Tôi thích ăn cái này, để dành cho tôi nhiều một chút!
- Anh ăn hết đi, tôi lấy chính xác một phần ăn cho hai người mà, chưa hết thức ăn nghĩa là chúng ta ăn chưa đủ!
Một mình Hoàng My lảm nhảm suốt cả bữa ăn, Diên Thế Trường cũng chỉ im lặng và ăn theo những gì Hoàng My yêu cầu. Một bộ dạng trẻ ngoan!
Kiên Trung không có ở đây, Hoàng My đương nhiên không có tâm trạng quan tâm anh ta. Không có thì càng tốt, sẽ không phá rối cô!
____________________
Đang viết dở chương này thì phải đi săn sale lúc nửa đêm rồi nhắn tin linh tinh nên 2h26p' mới xong chương nè:>
Nhìn thấy nét ngạc nhiên của Hoàng My, Diên Thế Trường cười, không nói một câu nào nữa. Ánh mắt anh chăm chú quan sát sự bất ngờ của cô, khiến cho cô thấy nhột cả gương mặt.
- Boss, cho tôi xin...lỗi...
Lúc này Kiên Trung đột ngột lao vào phòng ăn với một tâm thế hấp tấp, vốn là để hối lỗi với boss, không nghĩ là lại được chứng kiến hình ảnh boss của mình, vì gái mà tiết lộ bí mật thầm kín được giấu suốt hơn 10 năm nay.
Bác quản gia sợ Kiên Trung lại làm ra chuyện gì nên cũng chạy theo, vừa hay cùng nhìn thấy.
All: "..."
Phòng ăn im lặng...
- Không biết gõ cửa?
Diên Thế Trường lên tiếng phá vỡ sự im lặng, nhưng lại càng làm cho không khí im lặng.
Kiên Trung + Bác quản gia: "..."
Cái đó không phải là trọng tâm mà!??
- Ừm...tôi lên phòng trước!
Hoàng My đứng dậy, bối rối phủi phủi váy rồi chạy tọt lên lầu. Để lại 3 người đàn ông đang nhìn nhau, không biết nói gì.
Sáng hôm sau, Hoàng My vừa đặt mông xuống sofa để đợi bữa sáng của mình thì Diên Thế Trường đã mặc vest chỉnh chu bước xuống.
- Tối nay có tiệc, tôi đã nhờ Kiên Trung đặt váy cho cô. Trước 8 giờ nhớ sửa soạn gọn gàng một chút. Còn nữa, mau sửa lại trang phục cho tôi.
Hoàng My nhìn Diên Thế Trường với ánh mắt kinh hãi. Còn nhớ ngày nào Diên thiếu gia còn khinh bỉ cô, giờ lại tsundere* thế này, khiến cho Hoàng My có chút thụ sủng nhược kinh.
*Tsundere: dịch nôm na là trong nóng ngoài lạnh.
Cô cũng rất ngoan ngoãn đứng dậy tiến đến chỗ anh, chỉnh lại cà vạt lỏng ra một chút, lúc nào anh cũng thắt chặt cà vạt thế này, không sợ siết cổ chết sao!?
- Đi làm vui vẻ.
Sau một hồi chỉnh sửa trang phục cho chồng yêu của mình, Hoàng My bonus thêm một nụ hôn lướt qua môi của anh. Diên Thế Trường ngơ đi vài giây rồi quay người, bước đi thẳng. Hoàng My sẽ không nói là mình thấy đôi tai kia phiếm hồng rồi đâu!
Cô mỉm cười, quay về ghế sofa ngồi xem ti vi, trong lòng thì lại ngồi nghĩ ngợi linh tinh.
- "Này hệ thống! Hình như nam chủ hơi dễ dãi quá đúng không?!"
- [ Hệ thống không có nghĩa vụ trả lời câu hỏi bậy bạ của tiểu thư ]
Cả hệ thống và Hoàng My đều không nhớ đây là lần thứ bao nhiêu hai người lặp lại đoạn đối thoại quen thuộc này. Nhưng qua việc này, hệ thống đánh giá Hoàng My là một con điên!
Dễ quá thì than, đến khi cho khó lại còn than hơn. Nếu không phải là nữ chính thì Hệ thống đã delete cô từ lâu rồi!
Hoàng My: "..."
Rõ ràng là sai kịch bản! Phải là "Đánh giá Hoàng My là một người thích thử thách" chứ!??
Tác giả: "Cưng bị ảo à!?"
Hoàng My không biết hệ thống đang chửi mình, vẫn ung dung nghĩ ngợi vu vơ, dù sao cũng không có chuyện gì làm.
Mới đó mà đã gần trưa rồi, Hoàng My vừa định vào bếp nói với người làm nấu món nào dinh dưỡng và ít chất béo một chút vì cô vẫn còn no bữa sáng, thì nhận được tin nhắn của chồng yêu.
Chồng Yêu: | Tôi không mang bữa trưa, cô có thể mang đến không? |
Hoàng My: | Vậy đợi tầm nửa tiếng thôi, tôi sẽ đến nhanh |
Hoàng My vội vội vàng vàng quăng điện thoại, lăn xuống khỏi sofa mà chạy vào bếp. Đến tin nhắn một chữ "Ừ" thể hiện sự đồng ý của Diên Thế Trường cũng bỏ qua.
Ở bên này, các nhân viên ở trong phòng họp mới vừa nãy còn bàn tán sôi nổi, bây giờ đều im lặng nhìn nhau rồi lại nhìn boss. Kiên Trung trợ lý có chút bối rối, trước kia dù có chán thế nào thì Diên Thế Trường cũng chỉ im lặng nghe đám người này nói, phải kể đến đây là lần đầu anh cắt ngang cuộc họp để bấm điện thoại như vậy.
Kiên Trung tò mò nhìn thử, mặc dù đây là hành động khiếm nhã. Quả thật không nghĩ đến rằng lại là Hoàng My. Dù không nhìn rõ là cả hai đang nhắn gì nhưng Kiên Trung biết nó có lẽ là mấy lời ngọt ngào, sến sẩm. Ánh mắt anh ta hơi tối đi, cũng không có phản ứng gì.
Diên Thế Trường chú ý đến phòng họp yên ắng, úp điện thoại xuống, liếc mắt nhìn toàn bộ những người trong phòng họp.
- Câm rồi?
All: "..."
Tránh ra! Quần chúng muốn chửi thề!
Không thấy ai nói gì nữa, Diên Thế Trường trực tiếp đứng dậy, kết thúc buổi họp, tiêu sái rời đi. Lúc nào cũng nghe đám người này nói luyên thuyên, anh ta thà nghe Hoàng My nói những điều vô nghĩa còn hơn.
Lúc này thì Hoàng My đang cùng người làm loay hoay trong bếp, vì cái nỗi sợ nguy hiểm của bản thân nên cô đa phần là chỉ ngồi nhìn, lâu lâu cũng sẽ lên tiếng nói một chút về chuyện chế biến cho người làm. Mỗi lần nói thì Hoàng My đều sẽ nhẹ nhàng nhờ vả để cho "thân thiện" với người làm hơn một chút.
Đỡ phải tạo drama mệt người!
Trong trường hợp này, cô có thể kiêu ngạo và ngồi chỉ tay năm ngón, nhưng không! Hoàng My không thích tạo nghiệp, nếu không ảnh hưởng đến cô thì Hoàng My sẽ đơn giản là cho một cái nhìn khách quan về họ, cô sẽ đối xử bình thường và "thanh lịch".
Mấy thứ đồ ăn Hoàng My muốn chế biến đều là đồ đơn giản nên cũng khá là dễ nấu, thêm việc đây là bếp nhà đại gia, người làm và dụng cụ cũng nhiều nên rất nhanh đã làm xong. Hoàng My chỉ cần sửa soạn và cầm đi là được.
Vì tài xế là Kiên Trung và chiếc xe nhà Porsche đã đều ở công ty chính của Diên thị rồi, nên Hoàng My vô cùng tươi tắn mà bắt taxi đi. Đừng hỏi tại sao nhà giàu mà chỉ có một chiếc Porsche, không phải nhà giàu keo đâu nhá!
Rời khỏi chiếc taxi, Hoàng My mỉm cười, tay cầm chắc túi đồ ăn, sải chân bước vào trong công ty.
Vốn đã biết gương mặt của Hoàng My, tiếp tân trực tiếp đưa cô lên phòng tổng giám đốc trước con mắt của bao nhiêu người. Những người không biết còn tưởng cô là khách quý đi?
- Ai đó!?
- Thưa tổng giám đốc, phu nhân đến rồi ạ!
- Vào đi!
Tiếp tân mở cửa, lịch sự cúi người mời Hoàng My, chờ cô bước vào mới lịch sự đóng cửa lại rồi rời đi.
Nhìn xung quanh một lượt, mọi thứ vẫn như thế, vẫn là căn phòng tổng giám đốc đơn sơ và có gương mặt bị che đi một nửa của tổng giám đốc.
- Đồ ăn trưa của anh đây.
Hoàng My mỉm cười tự nhiên, tiến đến chỗ sofa, đặt chiếc túi lên bàn rồi cúi người cho tay vào lấy những chiếc hộp bên trong ra. Diên Thế Trường cũng rời khỏi ghế tổng giám đốc, bước đến gần chỗ cô, ngồi xuống sofa, chăm chú nhìn gương mặt đẹp của Hoàng My..
- Mặc dù không phải tôi tự tay làm nhưng cũng là do tôi lên thực đơn. Anh ăn nhiều một chút, rất tốt cho sức khoẻ.
Hoàng My ngồi xuống cạnh Diên Thế Trường, nhẹ nhàng tháo từng cái nắp hộp ra, lấy hai đôi đũa mang theo, lau lại một lần rồi đưa cho anh một đôi. Dù sao cô cũng chưa kịp ăn trưa, ngồi ăn cùng chồng yêu một chút thì có sao.
- Anh nên ăn thêm nhiều thịt, ăn rau mãi sẽ không đủ chất dinh dưỡng.
- Tôi thích ăn cái này, để dành cho tôi nhiều một chút!
- Anh ăn hết đi, tôi lấy chính xác một phần ăn cho hai người mà, chưa hết thức ăn nghĩa là chúng ta ăn chưa đủ!
Một mình Hoàng My lảm nhảm suốt cả bữa ăn, Diên Thế Trường cũng chỉ im lặng và ăn theo những gì Hoàng My yêu cầu. Một bộ dạng trẻ ngoan!
Kiên Trung không có ở đây, Hoàng My đương nhiên không có tâm trạng quan tâm anh ta. Không có thì càng tốt, sẽ không phá rối cô!
____________________
Đang viết dở chương này thì phải đi săn sale lúc nửa đêm rồi nhắn tin linh tinh nên 2h26p' mới xong chương nè:>
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.