Chương 338: Công lược Thiếu Gia Xấu Xí (23)
MyRio
14/03/2022
#Cap riêng: Nam chủ à, anh mà xấu thì chắc không ai đẹp đâu!
Hoàng My còn rất đằm thắm mà đút cho Thế Trường ăn, vì vấn đề sạch sẽ nên đương nhiên là cô đút bằng đũa của anh. Ăn chung đũa rất mất vệ sinh đấy!
Hai vợ chồng đang tình cảm thắm thiết thì có tiếng gõ cửa, Hoàng My đứng dậy, tự mình bước ra mở cửa.
Kiên Trung cùng đám người đang muốn nói chuyện với boss, vừa định xông vào thì đã ngớ người vì thấy mở cửa là một người phụ nữ.
Boss của họ dao du với phụ nữ???
Còn là một cô gái xinh đẹp thế này!
Kiên Trung có chút không vui khi Hoàng My xuất hiện ở đây, nói thẳng ra là khó chịu. Cô đương nhiên biết thái độ khiếm nhã của anh ta, nhanh chóng lùi lại để đám người kia chen chúc vào phòng.
Nhìn thấy biểu cảm của Hoàng My không thoải mái, Diên Thế Trường nhíu mày liếc nhìn đám người kia khiến cho bao nhiêu lời của họ muốn nói đều bị nuốt ngược lại cuống họng.
- Nếu anh bận rồi thì thôi, tôi về.
Hoàng My đóng nắp mấy các hộp lại, đồ thừa vẫn còn khá nhiều, hai người còn chưa ăn được bao nhiêu. Thế Trường nhìn sơ là biết cô đang dỗi, kéo tay Hoàng My lại rồi ôm cô.
- Vợ tôi không thích các người, không biết tự rời đi?
Đám nhân viên vừa bị thồn cơm tró, không hiểu sao lại trở nên ngoan ngoãn, đem theo lời muốn nói bước ra khỏi phòng. Để lại căn phòng còn 3 người, Thế Trường, Hoàng My và Kiên Trung.
Diên Thế Trường vòng tay qua cổ Hoàng My, tháo nắp những hộp đồ ăn còn dang dở kia. Cô chán nản nhìn về phía trước, hơn nữa là cảm thấy ức chế.
Trời đánh tránh bữa ăn mà!
Căn phòng xuất hiện thêm một mống người, dù vậy nhưng tình yêu màu hồng vẫn vật vờ quanh hai con người đang ăn trưa này. Kiên Trung thể hiện rằng mình đã quá quen thuộc với cảnh này rồi.
- À đúng rồi, váy dự tiệc của tôi đâu?
Hoàng My gấp gọn lại những hộp đã được quét sạch đồ ăn, liếc mắt nhìn sang Kiên Trung nãy giờ vẫn đứng một chỗ lặng lẽ ăn cơm tró free. Anh ta cười gượng, lên tiếng và rời đi:
- Đợi tôi một lát.
Một lát sau, Kiên Trung quay lại với một túi đồ trên tay, đoán không nhầm là anh ta về phòng trợ lý của mình để lấy đồ.
Cầm lấy bộ đồ trên tay, Hoàng My ngắm nghía một hồi, cảm thấy thiết kế này không ổn chút nào. Dù chưa biết mục đích của bữa tiệc tối nay nhưng cô chắc rằng nó cũng rất trang trọng, làm sao có thể mặc cái kiểu bánh bèo tiểu thư thế này được.
- Tôi không thích chiếc váy này dùng để dạ hội, để tôi tự dùng váy của bản thân còn hơn.
Cô cất chiếc váy này vào một góc, Kiên Trung không có phản ứng gì, như thể đoán được chuyện này, còn rất phấn khởi mà định cầm túi váy đó rời đi.
- Tôi chỉ nói là không dùng để đi tiệc, nhưng không nói là không nhận. Cảm ơn Kiên trợ lý!
Hoàng My như bắt được tâm lý của Kiên Trung, lập tức phá tan ảo mộng mang đồ đi của anh ta. Kiên Trung khó chịu nhưng không nói gì, quay người rời đi một mạch.
- Cô không thích Kiên Trung?
- Vốn anh ta cũng đâu thích tôi!
Còn muốn ghép em gái tôi cho anh nữa!
Hoàng My rất muốn nói câu sau nhưng vẫn là nhịn đi. Không thể mất thiện cảm được.
Không rõ là tại sao nhưng Hoàng My chợt có một nỗi bất an cồn cào trong lòng, vô cùng không thoải mái.
Buổi tối đến, chiếc xe Porsche dừng lại trước thảm đổ được trải ở khách sạn to lớn và sang trọng nhất thành phố. Diên Thế Trường và Hoàng My cũng khoác tay nhau bước vào, sẽ là một đôi uyên ương xinh đẹp nếu người nam không có một chiếc mặt nạ che đi một nửa gương mặt xấu xí của anh ta.
- Đây là...?
- Tiệc mừng Diên thị và Kha thị đã hợp tác.
Sau khi Diên Thế Trường nói xong, Kha Bằng cũng vừa hãy xuất hiện chào hỏi. Đi kế bên anh ta có một cô gái nhìn vô cùng quen mắt.
Có ai đoán được không?
?
Còn ai vào đây nữa!?
Chính là Minh Như Hạ đang mặc váy dự tiệc, khoác tay Kha Bằng rất thân mật. Vừa nhìn thấy người quen thì liền lập tức buông ra, khiến cho vị sếp là Kha Bằng vô cùng không hài lòng.
- Anh...anh chị...
Diên Thế Trường trực tiếp ngó lơ nữ chủ, còn Hoàng My thì không được lương thiện như thế. Cô còn cố tình bắt chuyện với người ta.
- Cô tìm được công việc ở Kha Thị rồi sao? Chúc mừng nhé!
Hoàng My bắt tay của Như Hạ, sau cái bắt tay thắm thiết tình tỷ muội là một màn lau tay kinh điển trước những thứ không sạch sẽ như thế này.
All: "..." Rõ ràng đây là bắt nạt!
- Hai người quen nhau sao?
Kha Bằng đương nhiên sẽ không biết về Như Hạ, dù sao cũng đâu thể tùy tiện gắn cho những người con gái bị Hoàng My "không thích" là con riêng của Minh gia được.
- Đúng là có quen biết.
- Kha tổng ở đây chiêu đãi khách quan, chúng tôi có chuyện cần làm. Nếu có gì thắc mắc thì có thể hỏi trợ lý của tôi là Kiên Trung.
Diên Thế Trường gật đầu xong là nắm tay Hoàng My đi luôn. Hôm nay cô quá đẹp! Anh không đồng ý sự đẹp đẽ này được đi khoe khoang khắp nơi. Nãy giờ cũng có cả khối người đàn ông liếc nhìn lén cô với ánh mắt không hay rồi.
Kha Bằng nhìn bóng lưng hai người phía trước, lại liếc nhìn Như Hạ. Đây là lần đầu anh ta thấy con thỏ ương ạnh này lại tỏ vẻ căng thẳng đến thế. Điều này không khiến hảo cảm của anh ta với Như Hạ tăng, mà là hảo cảm với Hoàng My tăng.
Hoàng My mà biết được chắc sẽ ngồi niệm Phật 7749 câu.
Cô là phụ nữ đã có gia đình rồi!
Đừng hòng ve vãn!!
Diên Thế Trường và Hoàng My ra khỏi sảnh khách sạn, bước đến sân sau. Anh không phải là bộ dạng ghen tức hùng hồ lôi kéo cô đi, chỉ đơn giản là nắm nay Hoàng My và bước đi. Cô đương nhiên cũng đi theo chồng yêu của mình.
- Hôm nay là ngày mừng của anh, không xuất hiện sẽ không sao đấy chứ?
- Bây giờ mới chỉ là thời gian đón khách, không cần vội. Kha Bằng và Kiên Trung có thể xoay sở được.
Hai người hưởng thụ cơn gió lạnh lướt qua gương mặt khiến cho mái tóc tung bay. Một mình hai người đứng đấy, không rõ mục đích, chỉ đứng nhìn vào khoảng không trống.
Đến lúc nhập tiệc, cổng lớn khách sạn được đóng lại. Đa phần khách mời đều là giới thượng lưu nên việc đúng giờ cũng không phải là gì quá to tát.
Diên Thế Trường và Hoàng My gặp những người quyền cao chức trọng, cô thì đương nhiên không thích uống rượu nên toàn là mời rượu nhưng uống nước ép. Có nhiều người cũng gài Hoàng My uống rượu nhưng Thế Trường đã khéo léo uống giúp cô. Thành ra số rượu anh ta uống hôm nay còn gấp đôi những bữa tiệc bình thường nữa.
Chợt Hoàng My chú ý đến góc bữa tiệc, Kiên Trung và người phục vụ đang bàn bạc gì đó có vẻ rất thần bí. Nỗi bất an trong lòng cô càng dâng cao, nhìn người đang đứng kế bên mình kia, mỉm cười trấn an bản thân.
Bộ dáng say này của anh ta cũng thật đáng yêu đi?
Thế Trường gần như dựa vào Hoàng My để đi đứng cho vững vàng, gương mặt cũng đã đỏ hơn vì men rượu. Dù không thoải mái nhũng Hoàng My cũng rất cam chịu mà dìu dắt từng bước đi của anh ta.
- Đã bảo là không cần uống giúp tôi mà không nghe. Bây giờ không cẩn thận anh liền loạng choạng như vậy, còn đâu là mặt mũi.
____________________
Mắt cứ nhắm tịt lại thôi, vẫn chịu thương chịu khó để vừa nghĩ, vừa cố tỉnh ngủ vừa viết đủ chữ cho mọi người và xong lúc 1h21 nè. Buồn ngủ quá:<
Hoàng My còn rất đằm thắm mà đút cho Thế Trường ăn, vì vấn đề sạch sẽ nên đương nhiên là cô đút bằng đũa của anh. Ăn chung đũa rất mất vệ sinh đấy!
Hai vợ chồng đang tình cảm thắm thiết thì có tiếng gõ cửa, Hoàng My đứng dậy, tự mình bước ra mở cửa.
Kiên Trung cùng đám người đang muốn nói chuyện với boss, vừa định xông vào thì đã ngớ người vì thấy mở cửa là một người phụ nữ.
Boss của họ dao du với phụ nữ???
Còn là một cô gái xinh đẹp thế này!
Kiên Trung có chút không vui khi Hoàng My xuất hiện ở đây, nói thẳng ra là khó chịu. Cô đương nhiên biết thái độ khiếm nhã của anh ta, nhanh chóng lùi lại để đám người kia chen chúc vào phòng.
Nhìn thấy biểu cảm của Hoàng My không thoải mái, Diên Thế Trường nhíu mày liếc nhìn đám người kia khiến cho bao nhiêu lời của họ muốn nói đều bị nuốt ngược lại cuống họng.
- Nếu anh bận rồi thì thôi, tôi về.
Hoàng My đóng nắp mấy các hộp lại, đồ thừa vẫn còn khá nhiều, hai người còn chưa ăn được bao nhiêu. Thế Trường nhìn sơ là biết cô đang dỗi, kéo tay Hoàng My lại rồi ôm cô.
- Vợ tôi không thích các người, không biết tự rời đi?
Đám nhân viên vừa bị thồn cơm tró, không hiểu sao lại trở nên ngoan ngoãn, đem theo lời muốn nói bước ra khỏi phòng. Để lại căn phòng còn 3 người, Thế Trường, Hoàng My và Kiên Trung.
Diên Thế Trường vòng tay qua cổ Hoàng My, tháo nắp những hộp đồ ăn còn dang dở kia. Cô chán nản nhìn về phía trước, hơn nữa là cảm thấy ức chế.
Trời đánh tránh bữa ăn mà!
Căn phòng xuất hiện thêm một mống người, dù vậy nhưng tình yêu màu hồng vẫn vật vờ quanh hai con người đang ăn trưa này. Kiên Trung thể hiện rằng mình đã quá quen thuộc với cảnh này rồi.
- À đúng rồi, váy dự tiệc của tôi đâu?
Hoàng My gấp gọn lại những hộp đã được quét sạch đồ ăn, liếc mắt nhìn sang Kiên Trung nãy giờ vẫn đứng một chỗ lặng lẽ ăn cơm tró free. Anh ta cười gượng, lên tiếng và rời đi:
- Đợi tôi một lát.
Một lát sau, Kiên Trung quay lại với một túi đồ trên tay, đoán không nhầm là anh ta về phòng trợ lý của mình để lấy đồ.
Cầm lấy bộ đồ trên tay, Hoàng My ngắm nghía một hồi, cảm thấy thiết kế này không ổn chút nào. Dù chưa biết mục đích của bữa tiệc tối nay nhưng cô chắc rằng nó cũng rất trang trọng, làm sao có thể mặc cái kiểu bánh bèo tiểu thư thế này được.
- Tôi không thích chiếc váy này dùng để dạ hội, để tôi tự dùng váy của bản thân còn hơn.
Cô cất chiếc váy này vào một góc, Kiên Trung không có phản ứng gì, như thể đoán được chuyện này, còn rất phấn khởi mà định cầm túi váy đó rời đi.
- Tôi chỉ nói là không dùng để đi tiệc, nhưng không nói là không nhận. Cảm ơn Kiên trợ lý!
Hoàng My như bắt được tâm lý của Kiên Trung, lập tức phá tan ảo mộng mang đồ đi của anh ta. Kiên Trung khó chịu nhưng không nói gì, quay người rời đi một mạch.
- Cô không thích Kiên Trung?
- Vốn anh ta cũng đâu thích tôi!
Còn muốn ghép em gái tôi cho anh nữa!
Hoàng My rất muốn nói câu sau nhưng vẫn là nhịn đi. Không thể mất thiện cảm được.
Không rõ là tại sao nhưng Hoàng My chợt có một nỗi bất an cồn cào trong lòng, vô cùng không thoải mái.
Buổi tối đến, chiếc xe Porsche dừng lại trước thảm đổ được trải ở khách sạn to lớn và sang trọng nhất thành phố. Diên Thế Trường và Hoàng My cũng khoác tay nhau bước vào, sẽ là một đôi uyên ương xinh đẹp nếu người nam không có một chiếc mặt nạ che đi một nửa gương mặt xấu xí của anh ta.
- Đây là...?
- Tiệc mừng Diên thị và Kha thị đã hợp tác.
Sau khi Diên Thế Trường nói xong, Kha Bằng cũng vừa hãy xuất hiện chào hỏi. Đi kế bên anh ta có một cô gái nhìn vô cùng quen mắt.
Có ai đoán được không?
?
Còn ai vào đây nữa!?
Chính là Minh Như Hạ đang mặc váy dự tiệc, khoác tay Kha Bằng rất thân mật. Vừa nhìn thấy người quen thì liền lập tức buông ra, khiến cho vị sếp là Kha Bằng vô cùng không hài lòng.
- Anh...anh chị...
Diên Thế Trường trực tiếp ngó lơ nữ chủ, còn Hoàng My thì không được lương thiện như thế. Cô còn cố tình bắt chuyện với người ta.
- Cô tìm được công việc ở Kha Thị rồi sao? Chúc mừng nhé!
Hoàng My bắt tay của Như Hạ, sau cái bắt tay thắm thiết tình tỷ muội là một màn lau tay kinh điển trước những thứ không sạch sẽ như thế này.
All: "..." Rõ ràng đây là bắt nạt!
- Hai người quen nhau sao?
Kha Bằng đương nhiên sẽ không biết về Như Hạ, dù sao cũng đâu thể tùy tiện gắn cho những người con gái bị Hoàng My "không thích" là con riêng của Minh gia được.
- Đúng là có quen biết.
- Kha tổng ở đây chiêu đãi khách quan, chúng tôi có chuyện cần làm. Nếu có gì thắc mắc thì có thể hỏi trợ lý của tôi là Kiên Trung.
Diên Thế Trường gật đầu xong là nắm tay Hoàng My đi luôn. Hôm nay cô quá đẹp! Anh không đồng ý sự đẹp đẽ này được đi khoe khoang khắp nơi. Nãy giờ cũng có cả khối người đàn ông liếc nhìn lén cô với ánh mắt không hay rồi.
Kha Bằng nhìn bóng lưng hai người phía trước, lại liếc nhìn Như Hạ. Đây là lần đầu anh ta thấy con thỏ ương ạnh này lại tỏ vẻ căng thẳng đến thế. Điều này không khiến hảo cảm của anh ta với Như Hạ tăng, mà là hảo cảm với Hoàng My tăng.
Hoàng My mà biết được chắc sẽ ngồi niệm Phật 7749 câu.
Cô là phụ nữ đã có gia đình rồi!
Đừng hòng ve vãn!!
Diên Thế Trường và Hoàng My ra khỏi sảnh khách sạn, bước đến sân sau. Anh không phải là bộ dạng ghen tức hùng hồ lôi kéo cô đi, chỉ đơn giản là nắm nay Hoàng My và bước đi. Cô đương nhiên cũng đi theo chồng yêu của mình.
- Hôm nay là ngày mừng của anh, không xuất hiện sẽ không sao đấy chứ?
- Bây giờ mới chỉ là thời gian đón khách, không cần vội. Kha Bằng và Kiên Trung có thể xoay sở được.
Hai người hưởng thụ cơn gió lạnh lướt qua gương mặt khiến cho mái tóc tung bay. Một mình hai người đứng đấy, không rõ mục đích, chỉ đứng nhìn vào khoảng không trống.
Đến lúc nhập tiệc, cổng lớn khách sạn được đóng lại. Đa phần khách mời đều là giới thượng lưu nên việc đúng giờ cũng không phải là gì quá to tát.
Diên Thế Trường và Hoàng My gặp những người quyền cao chức trọng, cô thì đương nhiên không thích uống rượu nên toàn là mời rượu nhưng uống nước ép. Có nhiều người cũng gài Hoàng My uống rượu nhưng Thế Trường đã khéo léo uống giúp cô. Thành ra số rượu anh ta uống hôm nay còn gấp đôi những bữa tiệc bình thường nữa.
Chợt Hoàng My chú ý đến góc bữa tiệc, Kiên Trung và người phục vụ đang bàn bạc gì đó có vẻ rất thần bí. Nỗi bất an trong lòng cô càng dâng cao, nhìn người đang đứng kế bên mình kia, mỉm cười trấn an bản thân.
Bộ dáng say này của anh ta cũng thật đáng yêu đi?
Thế Trường gần như dựa vào Hoàng My để đi đứng cho vững vàng, gương mặt cũng đã đỏ hơn vì men rượu. Dù không thoải mái nhũng Hoàng My cũng rất cam chịu mà dìu dắt từng bước đi của anh ta.
- Đã bảo là không cần uống giúp tôi mà không nghe. Bây giờ không cẩn thận anh liền loạng choạng như vậy, còn đâu là mặt mũi.
____________________
Mắt cứ nhắm tịt lại thôi, vẫn chịu thương chịu khó để vừa nghĩ, vừa cố tỉnh ngủ vừa viết đủ chữ cho mọi người và xong lúc 1h21 nè. Buồn ngủ quá:<
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.