Cuộc Chạy Trốn Của Những Kẻ " Tội Đồ"
Chương 7
Scarlet Kitten
09/06/2016
Nàng mê man nhìn anh. Ánh mắt nàng giờ chỉ còn lại sự si mê, yêu thương vô hạn đối với người đàn ông trước mặt mình. Nàng nhẹ nhàng khép mắt lại. Murtagh nhìn nàng, cười thích thú. Hắn lấy tay giữ chặt cổ nàng, ghì chặt đầu nàng, môi hắn ấn vào môi nàng. Đôi môi như cánh sen hồng kia trông thật tuyệt vời, làm hắn không muốn bỏ nàng ra. Mùi rượu trái cây thoang thoảng trong khoang miệng nàng càng tăng thêm phần quyến rũ. Hắn hôn nàng mà cứ tưởng là uống một loại rượu thượng hạng. Khiến người ta mê đắm không thể buông rời. Nàng chật vật trước sự cưỡng hôn của hắn. Đây là nụ hôn đầu đời của nàng, nên nàng không thể chống đỡ hắn được, mặc cho hắn làm gì thì làm. Môi nàng có cảm tưởng như bị mút như một cây kẹo mút. Nàng run rẩy trong lòng hắn. Nàng dần cảm thấy ngộp ngạt, nhưng lại càng đắm chìm trong hạnh phúc.
Chỉ đến khi không chịu được sự thiếu oxi này nữa, nàng mới đẩy Murtagh ra thở dốc. Hai má nàng đỏ bừng, tóc bết mồ hôi dính lên trán. Murtagh cảm thấy nàng rất đáng yêu, đưa hai tay len vuốt khuôn mặt kiều diễn của nàng, vén những cọng tóc mai loà xoà trên đó. Chợt trong mắt hắn ánh lên một tia khó hiểu, động tác đang làm chợt khựng lại.
- Sao vây Murtagh? - Selena giật mình nhìn hắn.
- Không có gì đâu! - Hắn cười, một nụ cười kì lạ.
- Chàng chắc chứ? - Selena hỏi, đôi mắt to tròn giương lên nhìn hắn.
- Ừ! - Hắn mỉm cười, trả lời chắc nịch.
Chợt nàng cảm thấy mê man. Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn. Nhưng hắn không có vẻ gì dao động. Nàng đột ngột ngã người ra sau, mắt khép lại, mất dần lí trí.
Murtagh nghiêng người đỡ nàng vào lòng mình, miệng khẽ thì thầm:
- Xin lỗi nàng!
Chỉ đến khi không chịu được sự thiếu oxi này nữa, nàng mới đẩy Murtagh ra thở dốc. Hai má nàng đỏ bừng, tóc bết mồ hôi dính lên trán. Murtagh cảm thấy nàng rất đáng yêu, đưa hai tay len vuốt khuôn mặt kiều diễn của nàng, vén những cọng tóc mai loà xoà trên đó. Chợt trong mắt hắn ánh lên một tia khó hiểu, động tác đang làm chợt khựng lại.
- Sao vây Murtagh? - Selena giật mình nhìn hắn.
- Không có gì đâu! - Hắn cười, một nụ cười kì lạ.
- Chàng chắc chứ? - Selena hỏi, đôi mắt to tròn giương lên nhìn hắn.
- Ừ! - Hắn mỉm cười, trả lời chắc nịch.
Chợt nàng cảm thấy mê man. Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn. Nhưng hắn không có vẻ gì dao động. Nàng đột ngột ngã người ra sau, mắt khép lại, mất dần lí trí.
Murtagh nghiêng người đỡ nàng vào lòng mình, miệng khẽ thì thầm:
- Xin lỗi nàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.