Cuộc Chạy Trốn Của Những Kẻ " Tội Đồ"
Chương 8
Scarlet Kitten
09/06/2016
Nàng không nhớ gì đã xảy ra sau đó nữa. Chỉ biết khi tỉnh dậy, nàng đã nằm trong tay Murtagh. Mặt nàng tựa vào lòng hắn. Nàng lắc nhẹ đầu mấy cái cho tỉnh, bất ngờ nhận ra tình cảnh éo le của mình. Hai người quấn lấy nhau, khi cơ thể không có một mảnh vải che thân. Nàng giật mình. Nhưng trong lòng không một chút bất an, lo sợ. Mà trong lòng lại ấm áp, hạnh phúc một cách kì lạ. Mặt nàng đỏ bừng lên. Nàng cảm thấy nằm trong lòng hắn thật an toàn biết bao.
Chợt Murtagh trở người. Nàng giật mình, vội vã nhắm mắt lại, giả ngủ. Murtagh chợt choàng tỉnh nhìn nàng. Khoé môi hắn giật giật mỉm cười. Người sở hữu một khả năng ma thuật khủng khiếp như hắn mà không biết người con gái trước mặt nàng đang ngủ hay đang thức sao? Hắn cười, đưa tay vuốt đi những cọng tóc mai đen nhánh xinh đẹp của nàng.
Nàng bây giờ đẹp như thiên thần. Khuôn mặt nàng khi ngủ đánh yêu làm sao, trên đó tràn ngập sự bình yên. Không kìm lòng được trước vẻ đẹp mỹ miều, kiều diễm của Selena. Murtagh hôn lên trán nàng.
Nàng đang giả ngủ mà nhận được những cử chỉ âu yếm như vậy, sắc mặt đã sớm đỏ bừng. Hắn thích thú nhéo má nàng, rồi lại xoa xoa đôi má trắng ngần kia như hai cái bánh.
Sau một hồi phá bĩnh, hắn khẽ mỉm cười leo xuống giường, thay quần áo rồi đi làm công việc của mình.
Selena cũng trở người dậy ngay sau khi hắn khuất dạng. Hai tay tự xoa lại hai má mình. Hừ! Đáng ghét!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Những kí ức đẹp ấy cứ ùa về trong trái tim nàng. Nàng thật không hiểu? Sao có thể nối những gì Murtagh làm cho nàng là giả dối. Nó tuyệt đối không phải là giả dối, chỉ là hắn không đủ can đảm để tiếp tục yêu thương nàng mà thôi! Mà cũng phải, trên thế gian này có bao nhiêu nữ nhi, Mủtagh hà cớ gì chỉ yêu mình nàng đến cuối đời. Khi mà nàng mang theo vận xui đến cho hắn. Giờ nàng không còn hối hận vì đã yêu hắn nữa. Chỉ còn lại trong trái tim bé nhỏ đang khô héo dần là một sự yêu thương vô bờ đang dằn vặt trái tim mà thôi!
Chợt nàng cảm thấy yếu hẳn đi. Lại cảm thấy rất buồn nôn, khó chịu. Nàng run rẩy. Không thể nào!
Chợt Murtagh trở người. Nàng giật mình, vội vã nhắm mắt lại, giả ngủ. Murtagh chợt choàng tỉnh nhìn nàng. Khoé môi hắn giật giật mỉm cười. Người sở hữu một khả năng ma thuật khủng khiếp như hắn mà không biết người con gái trước mặt nàng đang ngủ hay đang thức sao? Hắn cười, đưa tay vuốt đi những cọng tóc mai đen nhánh xinh đẹp của nàng.
Nàng bây giờ đẹp như thiên thần. Khuôn mặt nàng khi ngủ đánh yêu làm sao, trên đó tràn ngập sự bình yên. Không kìm lòng được trước vẻ đẹp mỹ miều, kiều diễm của Selena. Murtagh hôn lên trán nàng.
Nàng đang giả ngủ mà nhận được những cử chỉ âu yếm như vậy, sắc mặt đã sớm đỏ bừng. Hắn thích thú nhéo má nàng, rồi lại xoa xoa đôi má trắng ngần kia như hai cái bánh.
Sau một hồi phá bĩnh, hắn khẽ mỉm cười leo xuống giường, thay quần áo rồi đi làm công việc của mình.
Selena cũng trở người dậy ngay sau khi hắn khuất dạng. Hai tay tự xoa lại hai má mình. Hừ! Đáng ghét!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Những kí ức đẹp ấy cứ ùa về trong trái tim nàng. Nàng thật không hiểu? Sao có thể nối những gì Murtagh làm cho nàng là giả dối. Nó tuyệt đối không phải là giả dối, chỉ là hắn không đủ can đảm để tiếp tục yêu thương nàng mà thôi! Mà cũng phải, trên thế gian này có bao nhiêu nữ nhi, Mủtagh hà cớ gì chỉ yêu mình nàng đến cuối đời. Khi mà nàng mang theo vận xui đến cho hắn. Giờ nàng không còn hối hận vì đã yêu hắn nữa. Chỉ còn lại trong trái tim bé nhỏ đang khô héo dần là một sự yêu thương vô bờ đang dằn vặt trái tim mà thôi!
Chợt nàng cảm thấy yếu hẳn đi. Lại cảm thấy rất buồn nôn, khó chịu. Nàng run rẩy. Không thể nào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.