Cuộc Hành Trình Trả Thù Cho Gia Tộc Của Thành Viên Trẻ Nhất(Arc Faratosa I)
Chương 4: Act 1.2
Grube
13/11/2024
Trong lúc được hồi phục thì Ramon nhớ lại về hai mươi năm trước về ngày mà lần đầu cậu ta gặp Kuldeep, ngày hôm đó Ramon mới chỉ là con rồng mới bước vào tuổi vị thành niên nên cậu ta đang bay đi tìm đối thủ để có thể mạnh lên thì cậu thấy có một tên tộc quỷ màu đỏ với hai cái sừng đang chảy ròng ròng dung nham đang bay ở đó đợi ai đó.
Tên quỷ đó ngẩng lên nhìn cậu một cái và bay tới tấn công cậu ta, Ramon liền bay qua trái để tránh. Nơi tên quỷ đó bay qua liền tỏa ra một nguồn nhiệt lớn đủ để làm tan chảy cả Hafini Cacbua, do Ramon đã tránh kịp thời nên không bị gì hết. Nếu mà Ramon không tránh kịp thì đã bị thành rồng quay rồi, tên đó lại nhìn Ramon tiếp và bay tới tấn công cậu.
Ramon liền thổi một cơn gió lạnh để đóng băng tên quỷ đó nhưng không hề có tác dụng do nhiệt độ cơ thể tên đó cao nên không thể làm nguội được. Ramon liền bị đấm một cú vào cằm.
“Dừng lại đi... cái tên này đừng có... mà điều khiển cơ thể ta nữa”
Lúc hắn ta nói xong thì một linh hồn hiện ra ở sau lưng hắn ta, linh hồn đó cũng là quỷ nhưng hắn là hắc quỷ. Hắn cúi xuống nhìn mặt tên quỷ đỏ rồi cầm cằm hắn nói: “A ha ha ha, một con tốt như ngươi mà có quyền lên tiếng trước ta sao. Cứ im lặng để ta tàn phá thế giới này đi!”
“Ta và ngươi đều là quỷ tại sao ngươi lại muốn hủy diệt cả thế giới cơ chứ!”
“Fu ha ha ha, ta và ngươi khác tộc quỷ. Ta là hắc quỷ còn ngươi là quỷ địa ngục nên ta và ngươi khác nhau nhiều lắm, ngươi chỉ là một phần cho kế hoạch xâm chiếm các thế giới của vua bọn ta thôi! Giờ thì ngủ yên đi.”
Vừa dứt lời tên hắc quỷ đó đặt tay lên đầu quỷ địa ngục và khiến cho hắn ta ngủ, có vẻ như là hắn đang có mưu tính cùng với vua của hắn xâm chiếm các thế giới khác. Ramon liền tích tụ nhiều năng lượng ở trong miệng hơn rồi phun một luồng gió mạnh như cơn bão vào hắn.
“Tên rồng nhà ngươi vẫn không chịu hiểu à! Băng của ngươi quá yếu đấy, về mà luyện tập thêm đi!”
Nói xong tên hắc quỷ đó điều khiển cho cơ thể tên quỷ địa ngục đó tỏa ra nguồn nhiệt một khu vực rất lớn.
“Quả nhiên là cơ thể của ngươi tốt thật đấy Taeke, để xem ngươi sống sót được trong bao lâu đây tên rồng to xác kia”
Từ đằng sau một cánh tay to lớn tóm lấy người hắn rồi ném lên trời, Ramon liền bay đi để chạy trốn thì tên đó bay đến và đá Ramon xuống dưới một ngôi làng ở bên dưới.
Sau khi đáp đất thì Ramon liền biến thành dạng người để không ảnh hưởng đến dân làng ở đây, tên hắc quỷ đó bay xuống dưới làng. Dân làng thấy hắn thì bọn họ đều chạy hết vào trong nhà để trốn vì quỷ giống như cơn ác mộng đối với con người. Khi tên quỷ đó vừa đặt chân xuống dưới đất thì Ramon liền đóng băng chân hắn lại và phóng ra hai phi tiêu lớn từ hai phía trái và phải tấn công hắn.
Hắn liền làm cho cơ thể Taeke tạo một con đường bằng lửa hủy diệt hết mọi thứ nó đi qua, cũng may mà Ramon tránh được. Cậu ta liền tạo ra một cây kiếm rồi chạy tới chém cơ thể Taeke với tốc độ nhanh nhất, tốc độ nhanh nhất của cậu đã khiến cho hắn không tìm thấy được. Khiến cho khả năng tìm kiếm đối phương bằng LE của tộc hắc quỷ trở nên vô dụng.
Ramon liên tục chém vào người cơ thể Taeke, tên đó cảm thấy không thể tìm được bằng cách đó nên hắn tạo một cái lồng bao quanh ngôi làng và bắt đầu thu nhỏ lại. Có vẻ như hắn thấy là nếu không tìm được thì dùng mạng của người dân vô tội để tìm ra, Ramon biết là bây giờ mà đấu vói hắn thì kiểu gì cậu cũng sẽ không toàn mạng nên cố tránh đối đầu trực diện nhưng hắn ép cậu nên cậu đành phải chạy thật nhanh đến đánh thẳng vào hắn.
Nhưng cậu đi xuyên qua hắn, sau khi Ramon xuyên qua thì hắn liền tạo một ngọn lửa nhỏ từ đầu bàn tay bắn thẳng vào chân Ramon khiến cho cậu la lên trong đau đớn. Sau đó hắn đạp đầu cậu và nói: “Sao hả, hết chiêu trò chưa vậy hả con rồng thấp kém này!”
-Chết dở rồi, khả năng xuyên qua này chỉ có là quỷ cấp cao thôi. Mình sẽ chết ở đây sao?
Tên đó liền bắn tiếp phát nữa nhưng phát bắn đó bắn ngược lại, Ramon nhìn thế thì không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cậu biết được là có một linh hồn nào đó đang cố ngăn cản không cho tên đó giết cậu.
-CẬU NHÓC RỒNG BĂNG, MAU TẤN CÔNG CƠ THỂ CỦA TA ĐI!
“Giọng nói này, anh là chủ cơ thể quỷ địa ngục sao?”
-Đúng vậy, ta đang dùng thần giao cách cảm để nói với cậu. Bây giờ cậu hãy cố giết ta đi, càng nhanh càng tốt nếu không cánh cổng đi qua thế giới bóng tối sẽ được mở giống với kế hoạch của hắn mất!
“Tôi rõ rồi, tôi sẽ cố gắng để giết anh mặc dù tôi không muốn lắm!”
Ramon liền chém một phát lên để gây ra sát thương cho Taeke nhưng tên kia đã kéo lại và chuẩn bị đấm cậu thì cậu liền dùng thuộc tính băng tạo thành một cái tường rồi thổi một tia năng lượng để đẩy Taeke lên trên trời.
Cơ thể của Taeke hiện đã bị đóng băng một ít ở tay phải nhưng liền tan chảy ngay lập tức, nhiệt độ của cơ thể Taeke lớn đến thế thì dùng chiêu gì cũng vô dụng cả. Đột nhiên có đòn đánh bằng nước tấn công vào hắn, có vẻ như là nó có hiệu quả đối với cơ thể Taeke. Ramon quay lại nhìn thì đó là của một cô bé, trên tay cô là một con dao nhỏ.
“Làm ơn hãy cứu lấy làng của em đi, xin anh đó!”
“Nhóc là người đã tấn công đòn đó hả?”
Cô bé liền gật đầu, tên hắc quỷ kia thấy cô bé thì hắn liền điều khiển cơ thể Taeke bắn vào cô bé, Ramon liền chặn đòn đó lại. Đòn đó không trúng cô bé nhưng cánh của Ramon đã bị thủng một lỗ ở bên phải, Ramon liền bế cô bé chạy đi để bảo toàn tính mạng của cậu và cô bé. Tên hắc quỷ đó không đuổi theo mà ở đó quan sát cả hai, vì hắn xác định được vị trí của cả hai nên hắn từ từ mà giết.
Cả hai trốn vào một căn nhà cách tên hắc quỷ đó một đoạn khá xa, Ramon đặt cô bé xuống dưới và cậu ta ngồi xuống một góc. Đôi cánh của Ramon giờ không thể bay được nữa nên cậu ta đang tạo một lớp băng để đóng cái lỗ trên cánh lại, cô bé đó thấy cậu đang cố hồi phục lại đôi cánh để bay được thì cô liền tiến đến nói: “Liệu em có thể hồi phục đôi cánh cho anh được không?”
Ramon ngỡ ngàng “Sao cơ, nhóc hồi phục được cho cánh của anh hả?”
Cô bé đó đặt tay lên cánh của Ramon và một nguồn ánh sáng bao phủ lấy cơ thể cô bé đó và truyền qua cơ thể của Ramon. Cậu ta cảm thấy như cơ thể đang được hồi phục, cái lỗ trên cánh đó cũng được hồi phục. Ramon đứng dậy thấy cơ thể gần như không còn một vết thương gì hết, cậu nhìn cô bé nói: “Nhóc tên là gì vậy và tại sao nhóc lại có thể hồi phục được cơ chứ!”
“Em tên là... Kuldeep, việc em có thể hồi phục... thì em không rõ lắm... chắc từ lúc em sinh ra rồi, em cứ đụng... vào người bị thương là họ sẽ được hồi...”
Đang nói dở tự nhiên Kuldeep ngã xuống một cái, cô bé ho ra máu khá nhiều. Có vẻ như là hậu quả của việc hồi phục là rút đi lượng lớn LE của người sử dụng nó, Ramon đỡ cô bé dậy.
“Cái gì vậy chứ! Nhóc hồi phục cho anh xong thì sẽ bị như thế hả?”
“Đúng là như vậy đấy! Mỗi lần em hồi phục cho ai thì đều sẽ bị như vậy cả.”
Ramon liền cảm thấy việc đó là không ổn đối với một cô bé như Kuldeep vì cô sẽ chết vì thiếu máu nếu cứ liên tục làm như vậy nhưng để cứu người đang trên bờ vực cái chết thì cần đến năng lực của Kuldeep, mà nó lại tiêu thụ một lượng lớn LE của Kuldeep. Ramon liền ngồi xổm xuống và hai tay nắm lấy tay Kuldeep.
“Liệu em có thể để anh luyện tập cho em được không?”
“H-Hả, luyện tập... với anh?”
“Nói sao nhỉ, anh không thể đánh bại được tên quỷ kia nhưng nếu em hỗ trợ cho anh thì có thể đánh bại được đấy! Sao nào, quyết định của em là gì?”
Kuldeep liền cúi đầu xuống nói, cô bắt đầu khóc. Ramon chẳng biết bản thân nói sai chỗ nào mà khiến cho Kuldeep khóc, Kuldeep liền ngẩng lên lau nước mặt đi.
“Em sẽ giúp anh và xin anh hãy giúp em luyện tập để trở nên mạnh hơn ạ!”
Đột nhiên căn nhà cả hai đang ở phát nổ, tên đó có vẻ như là đợi cho Kuldeep hồi phục cho Ramon xong thì hắn sẽ tấn công ngay. Hắn dùng sức mạnh thuộc tính tâm linh cầm cổ Ramon lên rồi ném đi nhưng cũng may là Kuldeep đã bám lấy nên đã theo được, tên đó có vẻ như không phải là con quỷ cấp thấp hay cấp trung mà nó ở cấp cao.
Sau khi bay tới gần cái lồng mà tên hắc quỷ đã tạo ra thì cuối cùng cũng đã dùng lại, hắn mạnh hơn Ramon lúc này rất nhiều. Hắn từ đâu xuất hiện trước mặt cậu rồi đạp vào chân cậu nói: “Con rồng nhà ngươi đừng có cố gắng quá, vì ngươi quá yếu”
Nhưng hắn không biết rằng là Ramon đang tích tụ một lượng lớn năng lượng trong cơ thể để có thể thổi thêm một phát bắn nữa, đòn này sẽ có uy lực lớn hơn trước nhiều nên nó cần rất nhiều thời gian để có thể làm được. Ramon liền dùng cây dao găm bằng băng do cậu ta tạo ra đâm vào chân tên quỷ đó nhưng không có tác dụng.
Cậu liền biến thành dạng “Long hóa” để tên đánh với tên quỷ đó, sau khi biến hình lên dạng rồng hóa thì trên đầu Ramon xuất hiện hai cái sừng rồng, cơ thể thì có thêm một ít vảy rồng để bảo vệ cơ thể, răng của Ramon cũng đã trở nên nhọn hơn. Cậu ta đi đến chỗ tên hắc quỷ đang chiếm cơ thể Taeke và cả hai đã đấm vào nhau một cú.
Cú đấm của cả hai chạm nhau và gây ra một cơn gió lớn thổi qua, có vẻ như khi lên “Long hóa” thì cậu ta đã có sức mạnh ngang bằng với tên quỷ đó, Kuldeep đang bám đằng sau lưng Ramon đưa tay lên trên vai Ramon chém một phát bằng thuộc tính nước vào hắn. Tên hắc quỷ đó đập đi chỉ với một cái vẩy tay.
“Con nhóc kia, giọt nước yếu ớt như thế mà cũng đòi làm ta bị thương sao. Ha ha ha, thật là nực cười mà!”
Nhưng tay phải hắn chuyển động rồi đấm vào mặt hắn một phát, hắn dùng tay trái đỡ lại. Nhân lúc đó Ramon chạy thật nhanh đến chỗ hắn chém hắn hai phát rồi chạy xung quanh để cho Kuldeep có thời gian để tung ra đòn đánh tiếp theo.
“Kuldeep, cần phải đợi trong vòng bao lâu thì nhóc mới dùng tiếp được chiêu chém nước đó vậy?”
“Em nghĩ tầm khoảng mười lăm giây thì sẽ tung ra được đòn tiếp theo đó!”
“Hơi tốn thời gian nhưng thế cũng được rồi! Trong vòng năm phút anh và Taeke sẽ đánh bại hắn còn em sẽ hỗ trợ hạ nhiệt được không?”
Kuldeep liền gật đầu rồi Ramon liền trượt đến bằng thuộc tính băng rồi đá một phát vào bụng hắn, tên hắc quỷ định đấm lại thì lại bị Taeke đấm một phát vào mặt nhưng hắn đã đá được một phát vào Ramon. Sau khi đá Ramon xong thì hắn bắn vào vai của Ramon nhưng cũng may là Ramon tạo ra một đường ống hướng ngược lại nên không nhận sát thương từ đòn đó.
-Rồng, nhanh lên đi chúng ta không còn nhiều thời gian để giết tôi đâu!
“Tôi đã cố lắm rồi! Mà hắn cứ cố tránh để cơ thể của anh không bị thương đấy !”
-Tên này khá là ranh ma, hắn ta có thể khiến cho đòn tấn công của cậu xuyên qua được.
“Nếu thế thì hơi khó đấy nhưng tôi sẽ cố để giết anh”
Ramon vẫn đang cố tích tụ năng lượng nhưng có vẻ như việc vừa đánh nhau vừa tích tụ năng lượng sẽ rất khó để đạt được mức năng lượng cần thiết để đóng băng hoàn toàn Taeke nhưng cũng may là linh hồn của Taeke đã tách khỏi cơ thể nhưng vẫn tác động được lên việc đó trở nên dễ hơn. Điều trở thành vấn đề bây giờ là trạng thái “Long hóa” vì trạng thái này ngốn kha khá năng lượng nên hiện tại không còn nhiều thời gian.
Thời gian duy trì hiện tại chỉ còn có hai phút bốn mươi giây nên trận này không được đánh quá lâu vì như thế thì sẽ có lợi cho tên hắc quỷ kia, Ramon đóng băng chân hắn rồi chạy tới cắn vào vai rồi đâm bốn phát vào vùng bụng nhưng tên hắc quỷ không phản ứng gì rồi hắn cười lên. Ramon cảm thấy có điều không lành nên tránh ra nhưng không kịp.
Hắn đâm cậu một cái bằng cây kiếm lửa nhưng vẫn bị ngăn cản bởi Taeke, Ramon thấy thế liền hỗ trợ Taeke để có thể giết chết cơ thể cậu ta. Ramon cảm thấy cứ tích tụ như thế thì sẽ rất lâu nên cậu ta đã đẩy nhanh tốc độ tích tụ năng lượng lên để có thể đóng băng được hắn trong thời gian giới hạn.
Cậu liền đẩy nhanh tốc độ tích tụ trong một khoảng khắc nên hình dạng “Long hóa” của Ramon hiện đã chỉ còn có thể duy trì trong vòng ba mươi giây. Cậu ta liền đấm một cú đấm vào hắn, tên hắc quỷ đó bị gãy xương chỗ Ramon vừa đấm.
“Anh rồng, cú đấm vừa rồi...”
“Cú đó là tập hợp nhiều cú đấm cùng vị trí khi di chuyển tay thật nhanh mới được.”
Tên hắc quỷ đó đứng lên rồi nhổ ra một bãi máu, có vẻ như phát đấm đó có hiệu quả với hắn nhưng vẫn chưa đủ để có thể hạ gục hắn. Kuldeep chém một phát vào chỗ vết thương đó, linh hồn của Taeke mờ đi một tý. Có vẻ như là chỉ cần tấn công bằng thuộc tính nước vào vết thương đó là sẽ có tác dụng hiệu quả hơn nhưng không đủ để đánh bại hắn.
Tên đó thu nhỏ cơ thể đến nỗi Ramon không thể thấy, hiện tại thì cậu không thể thấy được hắn do hắn nhỏ bằng một con kiến nên để tìm được hắn ở kích thước đó là rất khó khăn nhưng cũng may là Taeke có thể xác định được vị trí của hắn vì đó là cơ thể của cậu ta nên có thể chỉ ra được đúng vị trí mà hắn đang ở.
Ramon bay lên trời rồi hít một cái và mức năng lượng cần thiết đã đủ nên cậu ta hóa giải hình dạng “Long hóa” và phun xuống dưới, một luồng khí lạnh bao quanh toàn bộ khu vực đó khiến cho mọi thứ từ cây cối đến nhà cửa và cả những sinh vật sống đều bị đóng băng. Cái lồng bằng lửa kia cũng không ngoại lệ nó cũng bị đóng băng hoàn toàn.
Luồng khí lạnh đó vẫn tiếp tục di chuyển không ngừng đến nỗi những nơi cách xa khu vực đó cũng bị đóng băng hoàn toàn, chiêu này gần như là một chiêu rất nguy hiểm nên cậu ta không muốn dùng đến nó bởi mỗi lần sử dụng nó là cả một khu vực rộng lớn bị đóng băng, kết quả không ngoài dự đoán của Ramon. Mọi thứ bị đóng băng hoàn toàn chẳng còn một cái gì ngoài lớp băng màu xanh.
“Anh rồng, l-Linh hồn quỷ kia đang tan biến kìa!”
-Cậu rồng, cảm ơn cậu đã đóng băng cơ thể tôi nhưng có điều này tôi cần cảnh báo với cậu là một ngày nào đó lũ hắc quỷ sẽ xâm chiếm các thế giới khác
“Tôi biết rồi, anh ra đi bình an nhé!”
“Biết rồi!”
Sau đó cả hai đập tay nhau rồi linh hồn của Taeke tan biến từ từ và tan biến hoàn toàn vào không gian, vì là linh hồn tách ra khỏi cơ thể nên việc này cũng là đương nhiên đối với tộc quỷ các loại.
=====
Trở về thời điểm hiện tại, tại một căn hầm dưới lòng đất có một người đang cố để hoàn thành một thứ gì đó thì có người mở cửa ra nói: “Tiến sĩ Prakash, nhanh lên đi lũ hắc quỷ đã tràn vào rồi!”
“Chết thật, sắp hoàn thành thì lũ đó lại tới nữa chứ!”
Rồi người lính đó bị bay mất đầu xuống dưới đất, Prakash quay lại nhìn thì ông ta bất ngờ đến nỗi không thể nói được. Tên quỷ đó tiến tới nói: “Ngươi làm tốt lắm đấy Prakash”
“Giọng nói này, không lẽ nào...”
“Ku ku ku... ku ha ha ha ah! Ngươi vẫn nhớ sao, tên đó chính là ta đấy. Chính ta đã biến thành tên tộc Elf đó đưa ra lời khuyên cho ngươi đấy!”
Tên hắc quỷ này cũng là một con quỷ cấp cao, hắn đã lợi dụng tiến sĩ Prakash để có thể thực hiện việc chế tạo ra bộ giáp có thể khiến cho con người bị mất kiểm soát và điên loạn tấn công mọi thứ. Hắn liền cầm tiến sĩ Prakash lên rồi mở cái bình chứa bộ giáp ra rồi mặc cho ông, ngay sau đó một luồng năng lượng màu đen truyền vào cơ thể của tiến sĩ Prakash rồi mắt ông ta chuyển sang màu đỏ rồi cơ thể ông ta chuyển hết thành màu đen rồi ông ta phát ra một vụ nổ lớn.
“Ku ku ku, kế hoạch của Walter đã hoàn toàn thuận lợi rồi. Đúng là lũ con người mà, quá dễ để tin tưởng vào người khác giờ thì hắn sẽ chạy đi khắp nơi đập phá mọi thứ thôi!”
Có vẻ như là việc để tiến sĩ Prakash là một phần trong kế hoạch của bọn chúng, tiến sĩ Prakash ngẩng đầu lên rồi điên loạn đập phá mọi thứ không quan tâm điều gì cả bởi tâm trí ông ta hiện đang bị bộ giáp đó kiểm soát tinh thần của ông ta.
Jito hiện vẫn đang tấn công tên quỷ kia nhưng vẫn không thể gây sát thương cho hắn ta được, cứ vài chục nhát cậu chém thì sẽ có ba nhát cậu chém là bị xuyên qua. Tên đó cảm thấy chán vì cậu cứ chém thế nên đã dùng phóng to tay ra đấm cậu đi, Jito cản lại được nhưng sát thương đó lớn nên cậu bị gãy một cái xương ở chân phải.
Jito đứng lên nhìn hắn rồi nghĩ là cậu không thể câu giờ thêm được nữa vì hắn quá mạnh, sức mạnh hắn còn lớn hơn cả tên quỷ sói hai đầu và quỷ đầu gà. Lúc hắn định đi tới chỗ Jito thì một đường băng thổi qua chỗ cậu rồi hướng lên trên, Jito nhìn qua thì thấy Ramon đã hồi phục hoàn toàn còn Kuldeep thì đang gục xuống và xung quanh cô ấy toàn là máu.
Vì Jito từng thấy cô ấy hồi phục nên cậu biết là để hồi phục cho Ramon nên cô ấy đã bị rút gần cạn LE nên hiện tại cô ấy không thể cử động cho đến khi hồi phục toàn bộ LE của bản thân. Trong các loài quỷ trên mọi thế giới thì quỷ bóng tối là loài có sức mạnh áp đảo nhất trong các con quỷ nên nó là loài cực kỳ khó để đánh bại.
“Jito, cậu đem con bé chạy ra khỏi thành phố này đi!”
“K... Không lẽ anh định hi sinh sao?”
“Phải, ta sẽ đánh nhau với tên này để câu giờ cho cả hai chạy trốn dù hi sinh cả tính mạng này ta cũng sẽ giúp hai người. Nên là cậu đừng có quan tâm đến ta mà cứ chạy đi”.
“Không... lại nữa sao, không không không không thể như thế được. Nó lại tái diễn nữa sao, lúc nào cũng thế cả lần nào cũng vậy... Tại sao chứ, suốt ngày mình cứ luôn được bảo vệ... tại sao chứ!”
“NHANH LÊN ĐI JITO, ĐÂY LÀ ĐỂ ĐẢM BẢO SỰ SỐNG CỦA CẬU VÀ CON BÉ ĐÓ!”
Vì Jito từ lúc bé cậu đã gặp nhiều con quỷ bóng tối tấn công đến bất ngờ, cậu lúc nào cũng được người khác bảo vệ cho mà trong khi cậu chẳng có thể giúp họ điều gì được cả. Dù là lúc đó hay bây giờ cậu đều cảm thấy bản thân thật vô dụng vì không thể giúp cho ai được.
-Tại sao cơ chứ, tại sao lần nào cũng vậy. Mình... là gánh nặng của họ mà. Bố, mẹ, anh cả và mọi người tất cả đều tại tôi mà mọi người đều chết cả vì tôi quá yếu mà mọi người đã chết.
Jito đi tới chỗ Kuldeep bế cô lên rồi nhảy qua những căn nhà để đi ra khỏi thành phố, ở thành phố này số người còn sót lại chỉ còn có tiến sĩ Prakash, Jito, Kuldeep và Ramon. Jito đang cố để đi ra khỏi thành phố bằng một chân vì chân phải của cậu bị gãy nên việc để ra được thành phố là một việc rất khó khăn, lúc cậu gần ra được thì tiến sĩ Prakash đang tàn phá ở đó nên cậu đã trốn đi vì cậu cảm thấy tiến sĩ Prakash khác với tiến sĩ mà cậu biết vì hiện tại ông ấy đã bị biến đổi thành một con hắc quỷ mất đi ý thức.
Hiện tại thì Jito chẳng thể làm gì được hết, nếu cậu trốn đi bằng đường vòng thì vẫn bị phát hiện bởi hầu hết các hắc quỷ đều có thể nhìn được LE để tìm. Cậu trốn ra mà mang theo Kuldeep thì sẽ dễ dàng bị giết chết vì cô ấy còn một ít LE trong người. Nước mắt của Jito tuôn ra, cậu cố lau đi nhưng vẫn cứ chảy xuống.
-Tại sao chứ... tại sao... tại sao lại vậy chứ! Lại bị dồn vào đường cùng nữa rồi. Tại sao mình... suốt ngày phải đón nhận những thảm kịch như thế này chứ
Cậu ta đã phải đón nhận những điều không mấy tốt đẹp từ nhỏ mà trong khi ở tuổi của cậu là tuổi mà trẻ con phải có một cuộc sống vui tươi và hạnh phúc nhưng cậu lại không được nhận những điều đó mà cậu phải đấu tranh chống lại những tên hắc quỷ để có thể sinh tồn được.
Trong khi đó một cô bé tóc bạc, sừng đen hướng lên trên và mặc bộ đồ màu đen với đôi giày cũng màu đen đang cố để bay xuống nhưng lại bị một người của thế hệ chủng tộc ngăn cản. Người đó không ai khác đó chính là Luca Giard một người được chọn cùng thời với Kazu, còn cô bé đang cố để xuống đó là con nuôi của cậu ta tên là Exponential Darkness.
“Bố thả con ra đi, con phải xuống đó để đánh lũ tầm thường đó! Con phải xuống đó giúp cậu ta”
“Darkness, con đừng có cố xuống đó! Dù bố chỉ luyện cho con mỗi mười năm một lần nhưng vẫn chưa đủ để con xuống dưới đó đâu!”
“Con phải xuống dưới đó!”
Nói xong Darkness dịch chuyển xuống với tốc độ nhanh để Luca không đuổi kịp, cô nhìn lên để xem thì không thấy bố nuôi cô đâu. Cô nghe thấy âm thanh từ đằng sau thì thấy ông đang bay ở đó, ông bay tới định làm gì đó với cô. Darkness liền nhắm mắt lại vì sợ rằng bố cô sẽ lại đánh cô như những lần trước nhưng ông chỉ bay đến ôm cô vào lòng.
“Con gái, lần này thì con hãy đi theo con đường riêng của con đi. Những gì con làm trong tương lai sẽ là tự con quyết định lấy nó!”
“Bố... cho phép con hả?”
“Bố cho phép con làm những gì con muốn nhưng phải có giới hạn đấy rõ chưa hả?”
“Dạ con rõ rồi ạ!”
Rồi ông ta dịch chuyển xuống dưới đó rồi để cô ở đó, ngay sau đó ông ta dịch chuyển đến chỗ Kazu.
“Như thế là giống với trong tương lai đúng không Kazu.”
“Ờ! Đúng hết nhưng tương lai biến đổi thế nào là việc của bọn nó hết cả. Các cậu thì vẫn tác động được đến dễ dàng nhưng tớ với các đại diện khác thì sẽ bị nhiều vấn đề lắm.”
Lý do mà các đại diện cũ thường không tham chiến nhiều là vì họ quá mạnh để có thể đánh nhau với những người của thế hệ mới này nhưng vẫn có ngoại lệ như November Agiast, do là đại diện yếu nhất nên Agiast được quyền tham chiến vào những vấn đề của các thế hệ mới.
Sau khi Darkness được đưa xuống thì tiến sĩ Prakash nhìn qua chỗ cô và điên cuồng chạy tới để tấn công cô nhưng cô đã kịp phòng thủ bằng khiên bóng tối, tiến sĩ Prakash liền xuyên qua để tấn công cô nhưng cô đã đổi chỗ với viên gạch bên lề đường. Jito đang trốn ở một góc gần đó đang quan sát cả hai chiến đấu để nhân cơ hội đó cậu trốn ra ngoài.
Tiến sĩ Prakash liền phun lửa ra từ miệng để tấn công cả khu vực này, Darkness thì có thể chặn lại được nhưng Jito thì không nên cô chạy đến dịch chuyển cả cậu và Kuldeep lên trên tường thành và nói: “Cậu cứ ở yên đây quan sát đi ve giáp Jito”
Jito ngạc nhiên vì Darkness lại biết tên cậu trong khi cậu chưa có tiết lộ điều gì về tên của cậu cho cô ấy cả, cô ấy liền dịch chuyển đến chỗ tiến sĩ Prakash trong khi cậu chưa định thần lại.
Cô ấy đá một phát vào bộ giáp để phá hủy nó nhưng không thể phá được, Prakash gào lên rồi cầm chân cô và đập xuống dưới đất thì cô cưỡng chế hoán đổi vị trí với tên quỷ đã mặc giáp cho Prakash. Tên đó cảm thấy không hiểu vì sao bản thân lại ở đấy được vì lúc nãy hắn ở vị trí khác mà giờ lại ở đấy.
“Tên kia, đau không hả? Bị đánh bởi kẻ mà ngươi đã cố mặc giáp cho đau không?”
“Ngươi dám... A... a.... a cái sừng đó cùng với mái tóc bạc đó, ngươi là loại đặc biệt mà. Tại sao ngươi lại ở đây cơ chứ!”
Darkness dẫm một phát mạnh vào tay phải hắn ta khiến cho nó đứt ra rồi cô cầm cổ hắn lên nói: “Kẻ thấp kém như các ngươi mà có quyền hỏi ta sao, trước khi ngươi chết thì ta cho ngươi biết luôn vậy. Ta là con nuôi của người ở thế giới này nên ta đã là một phần của thế giới này!”
“”Con nuôi của thế giới này... tên phản nhà cô, tôi phải giết cô!”
Nói xong tên hắc quỷ đó liền phóng to cơ thể lên rồi tóm lấy Darkness nhưng cái hắn ta cầm được chỉ là tiến sĩ Prakash, hắn cáu lên rồi bóp chết tiến sĩ Prakash. Cô mở cổng dịch chuyển từ đằng sau hắn rồi lấy từ trong tay áo ra một băng thuốc nổ rồi châm hết lên ném vào hắn rồi đóng cổng thật nhanh, lúc hắn quay lại thì thấy chỉ có thuốc nổ bay đến và nổ tạo ra một đám khói khiến cho hắn không thể nhìn thấy.
Cô ấy bay tới đấm một cú chí mạng vào xương sườn hắn tác động vào linh hồn, giờ hắn ta không thể hồi phục được chỗ đó dù cho khả năng hồi phục của quỷ bóng tối có cao đi nữa thì vẫn không thể hồi phục. Tên đó ôm miệng vết thương rồi nhìn cô với ánh mắt bất lực, Darkness đi tới để chuẩn bị giết hắn thì Jito ở trên tường thành đang quan sát thấy có gì đó không đúng.
Cậu nhìn xung quanh chỗ đó không hề có cánh tay của tên đó bị Darkness dẫm đứt ra nên cậu hét lên: “CÔ KIA, CẨN THẬN DƯỚI CHÂN CỦA CÔ!”
Darkness nhìn xuống dưới thì thấy đất đang rung chuyển dữ dội, cô ấy cảm thấy là hắn định phóng to cánh tay từ dưới lòng đất lên để bóp nát cô nhưng cô vẫn trên cơ hắn, cô lại tiếp tục cưỡng chế hoán đổi vị trí của cả hai với nhau và hắn bị bóp nát.
Jito nhìn chỗ băng ở chỗ Ramon, cậu thấy Ramon đang nằm trên đó với toàn thân đầy máu. Cậu lại rơi vào tuyệt vọng vì bản thân không thể cứu giúp cho ông ta mà chỉ có thể nhìn ông ta chết ngay trước mắt, đúng lúc đó tên đó lại nói: -Đưa ta cơ thể của ngươi đi... đưa ta cơ thể của ngươi
“Không không không không không, im miệng đi”
-Vậy ngươi cứ để cho hắn chết như lúc gia tộc, gia đình và người quen của ngươi chết trước mặt sao... ngươi thích như thế sao, dù có là trẻ con đi nữa thì làm sao mà ngươi lại không quan tâm đến việc đó được.
Khi tên đó nhắc đến việc đó thì nước mắt của Jito cứ tuôn ra.
“Im đi im đi im đi, đừng có nhắc đến nó với ta”
Vì cậu đã gây ra cái chết của người khác mặc dù bọn họ không liên quan gì đến lũ quỷ đó cả. Mỗi lần nhắc đến chuyện đó là Jito lại không thể chịu đựng được mà luôn có suy nghĩ muốn chết vì do cậu mà người khác chết.
=====
Trở lại mười năm về trước, đây là lúc mà mẹ Jito đang mang thai cậu. Ngôi nhà mà bố mẹ cậu với anh trai cậu sống là nhà của gia tộc Hasato, một gia tộc chỉ có toàn là người ve giáp suốt nhiều đời. Anh trai cậu là người duy nhất có đôi mắt có thể nhìn rõ ràng được LE trong cơ thể của người khác, do hiện tại Jito vẫn chưa ra đời nên chưa thể xem được LE của cậu.
-Năng lượng sự sống của thằng bé bị lấn át như thế đúng là khó thấy mà nhưng có thể sau này nó sẽ lớn lắm đây.
Anh trai cậu cứ nghĩ rằng LE của cậu là sẽ lớn dần khi cậu lớn lên nhưng khi cậu ta ra đời thì anh trai cậu rất sốc vì cậu không hề có một tý LE trong cơ thể cả, cậu ta thử truyền vào Jito một ít LE vào để xem là cậu có được không. Khi năng lượng đó đi vào cơ thể Jito thì liền biến mất ngay lập tức và không để lại dấu vết gì cả.
-Cái gì chứ! Sao mà lại có thể như thế được chứ... không thể nhận được LE sao, làm sao mà có thể được chứ!
Vì chì trong gia tộc đó mỗi anh trai Jito biết đến LE rõ nhất nên gần như không ai để ý đến việc đó lắm mà chỉ có anh trai Jito biết được thôi. Anh họ cậu thấy cậu đang nghĩ thì đi tới đập vào lưng cậu, cậu giật mình rồi quay lại nhìn.
“Anh đừng có đập lưng em bất ngờ thế chứ anh Arrow.”
“Tại anh thấy em mải suy nghĩ quá nên đến xem thôi mà Zakaria.”
“Anh đúng thật là, em đang nghĩ về cách giúp cho Jito có được LE trong người chứ em thấy là thằng bé mà cứ để thế là sẽ có rất nhiều đau thương mất mát trong cuộc đời nó mất!”
“Vậy sao, anh không rõ lắm nhưng mà hãy cố lên nhé!”
“Em biết rồi!”
Thế là Zakaria nghiên cứu cách để có thể giúp cho Jito có được LE và nhiều cuộc thí nghiệm nguy hiểm lên Jito như đốt, đầu độc, đóng băng, gây mê,... Nhưng mọi thứ đều bị triệt tiêu hết không chút dấu vết gì cả, việc đó đã khiến cho Zakaria đau đầu nghĩ ra cách giải thì lại càng đau đầu hơn về việc đó.
Cho đến năm Jito được năm tuổi, Zakaria đang thử cho một thứ gì đó màu đen vào một miếng da của Jito. Thứ màu đen đó lao tới cắn xé ngay miếng da của Jito ngay sau khi được cho vào.
-Cái thứ này bị thu hút bởi da của thằng bé, vậy tức là nó thu hút một thế lực nào đó rồi. Khoan đã nào, nếu mà xét theo thời gian thì tức là... Không xong rồi!
Zakaria chạy ra khỏi phòng và chạy ra sân rồi nhìn lên trời, cậu sợ hãi đến nỗi trợn mắt đứng đó nhìn. Cánh cổng dẫn đến |Hắc giới| đã được mở ra mỗi 5 năm một lần, một vài tên quỷ đã đi ra từ đó rồi đồng loạt bay xuống dưới sân của gia tộc Hasato. Zakaria liền chạy vào trong để tránh, sau khi đâm xuống dưới đất xong thì một tên đứng lên ngửa đầu và giơ hai tay úp mu xuống dưới.
“Cuối cùng thì... sau hàng nghìn năm bị nhốt cuối cùng cũng được giải thoát rồi!”
Zakaria liền cảm thấy giống với những gì mà cậu đã nghiên cứu trong sách đó là khi một người sinh ra mà không có LE thì sẽ thu hút những con quỷ đến từ thế giới khác, không đâu khác đó chính là |Hắc giới| và sẽ luôn hành hạ người đó cho đến khi chết thì mới thôi. Cậu ta cảm thấy bản thân cần phải tiếp tục sống để cho Jito không nhận những đau thương mà một đứa trẻ lên 5 không nên nhận những việc đó.
Một tên hắc quỷ liếc qua nhìn Zakaria rồi hắn bật đến đá cậu với tốc độ rất nhanh, cậu đã tránh sang trái để không nhận sát thương từ cú đá đó. Sau đó cậu ta chạy đi để đảm bảo tính mạng, tên quỷ khác bay đến bên cạnh với nụ cười nham hiểm rồi cào cậu ta một cái nhưng Zakaria đã trượt xuống dưới và lại tránh được nhưng tên khác đã dùng dây bắt lấy chân cậu rồi ném cậu đi.
Cậu bị đập vào tảng đá và bị thương nhẹ, cũng may Zakaria là tộc người ve giáp nếu không cậu đã bị gãy vài cái xương sườn rồi. Một tên trong số bảy kẻ bọn chúng định đi tới để giết cậu thì bị Arrow bắn vài mũi tên vào người với tốc độ rất nhanh.
Bọn chúng liền tránh ra chỗ Zakaria ra, Arrow đi đến nói:
“Zakari, em hãy cùng với gia đình em chạy ngay đi. Anh sẽ câu giờ để mọi người chạy cho”
“Anh đừng làm thế mà anh Arrow, bọn chúng là hắc quỷ một chủng loài rất mạnh chỉ đứng sau quỷ cấp thần trong các tộc quỷ đó!”
“Anh biết nên là anh mới ở đây để câu giờ cho em đấy! Nên là mau chạy đi”
Zakaria đứng đó một hồi lâu rồi ngẩng đầu lên bắn một phát đạn ánh sáng vào một tên rồi chạy đi, tên đó bắt lấy viên đạn đó rồi thả xuống dưới đất. Tên đó có thể bắt được rất dễ dàng chỉ bằng tay không đó chứng tỏ hắn ở cấp trung mà những con hắc quỷ ở cấp này sẽ mạnh gấp bốn lần so với một con rồng còn khi chúng hóa thú thì sẽ mạnh gấp sáu lần so với một con rồng.
Đám hắc quỷ đó để cho cậu cứ thế mà chạy đi vì chúng nghĩ kiểu gì thì cũng sẽ giết được cậu thôi, Arrow nhìn bọn chúng một lúc rồi chạy qua bên phải giương cung ra bắn vào bọn chúng.
Không may cho cậu là một tên ở đó bắt hết những cây cung đó chỉ trong một lần chớp mắt thôi, sau đó một tên trong số bọn chúng di chuyển nhanh đến nỗi giống như dịch chuyển và đá vào bụng cậu.
Arrow bị bay đi qua nhiều căn phòng, cậu ta bị đánh khá đau nhưng vẫn cố để đánh với bọn chúng, những người còn lại trong gia phả đang lẩn trốn ở trong bụi cây gần đó cũng ra tham chiến để đánh với bọn chúng.
Nhưng bọn họ không phải đối thủ của chúng nên chỉ có thể câu giờ để cho gia đình Jito chạy đi, bọn chúng thấy bọn họ phiền phức quá nên hóa thú rồi tấn công tât cả bọn họ một lượt luôn. Do sức mạnh của bọn chúng được tăng lên nên bọn họ không thể câu giờ thêm được nữa, cũng may là Arrow đang ở khu vực dồi dào năng lượng nhất nên đã tích tụ đủ năng lượng.
Toàn thân cậu ta được bao bọc bởi một bộ giáp màu cam, nhìn cậu ta bây giờ thì giống với ve giáp nguyên thủy hơn. Khi cậu ta đang bước đến thì đột nhiên cậu ta biến mất, mấy tên đó bất ngờ vì cậu ta di chuyển quá nhanh. Trong lúc đang dò tìm Arrow thì một sợi dây thả xuống tóm gọn hết toàn bộ bọn chúng nhưng cậu đã phạm sai lầm rất lớn đó là khả năng hóa thú của hắc quỷ khi lên cấp cao sẽ bị biến đổi.
Khả năng phân tách của quỷ cấp cao này là một trong số chúng, đó là một khả năng hữu dụng để đánh lửa đối thủ về việc đối thủ yếu hơn bản thân khiến cho bọn chúng tự tin dẫn đến không có phòng bị trước việc hắn là quỷ cấp cao.
Sau khi cậu tóm gọn bọn chúng lại thì cả bảy tên đó từ từ hợp thể lại thành một bản thể duy nhất, bọn chúng liền phát ra một ánh sáng. Khi ánh sáng đó kết thúc thì Arrow nhìn lên thì hắn đã ở bên ngoài mà không có vết thủng gì cả.
-Cái gì chứ! Làm sao mà hắn có thể đi xuyên qua được cơ chứ, cái lưới này ngăn cấm đi xuyên qua cơ mà!
Trong lúc cậu đang mải suy nghĩ thì hắn ta giơ tay ra cầm lấy cổ cậu rồi vặn cổ cậu rồi nói: “Lũ các ngươi cũng khá mạnh đấy nhưng không đủ để đánh lại ta đâu!”
Nói xong thì hắn đốt Arrow đi rồi ném cậu ta xuống dưới rồi hắn đốt nơi đó bằng ngọn lửa xanh rồi bay theo hướng mà Zakaria đã chạy để tìm gia đình cậu, do cả gia phả chỉ câu giờ thêm được một vài phút nhưng cũng đủ để cho gia đình Jito chạy trốn đi xa.
Jito hiện tại thì cậu vẫn còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra cả bởi vì cậu còn bé và chưa biết gì cả nên cậu không biết gia đình cậu chạy vì điều gì. Cậu nhìn ra sau lưng bố cậu thì thấy tên hắc quỷ đó đang bay đến phía cậu.
“B-Bố ơi, có ai đó đang đuổi theo chúng ta kìa!”
Bố cậu quay lại nhìn thì tỏ vẻ rất sợ hãi rồi cố chạy thật nhanh để trốn thoát khỏi tên đó, ông nhìn Jito rồi nói: “Jito à, con đừng có quay lại nhìn nữa nếu không cả gia đình ta sẽ chết đó!”
“Con biết rồi!”
Tên đó bay đến chỗ gia đình của Jito với tốc độ rất chóng mặt, hắn bay nhanh đến nỗi cây rụng lá đến nỗi trơ trụi hết lá còn đất như bị xới tung hết lên. Hắn vẫn bay với tốc độ đó có vẻ như là hắn rất muốn giết được cả gia đình nhà Jito cho bằng được.
Sau một lúc bay thì hắn đã đuổi kịp với bọn họ họ và hắn giết chết Zakaria đầu tiên, Jito thấy thế thì cậu rất đau lòng. Nhưng chỉ sau một giây Jito đã khóc lên, do Jito yêu quý Zakaria lắm nên do việc đó mà cậu cảm thấy rất buồn và khóc luôn, Zakaria sắp chết nên cậu ta nói lời cuối cùng với Jito là.
“E... em trai, hãy cẩn thận với sức mạnh không có LE của em. Nó sẽ giết rất nhiều người từ vị trí em trong bán kính ngẫu nhiêu.”
Nói xong thì anh trai cậu ngã xuống luôn, bố mẹ cậu không thể quay đầu lại nhìn vì nếu làm thế thì tên hắc quỷ kia sẽ có cơ hội giết được cao hơn. Mẹ Jito quay lại rồi rút ra hai con dao nói: “Anh mau mang Jito chạy đi, em sẽ cản tên này lại để anh cùng với con trốn đi!”
“Anh biết rồi, em cố câu giờ lâu lên đấy!”
Bố cậu vẫn bế cậu đi, Jito nhìn về phía mẹ cậu rồi đưa tay ra nhìn mẹ cậu đánh nhau với tên quỷ đó mặc dù không thể đánh bại nhưng bà ấy câu giờ thêm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
“Không... mẹ đừng mà, làm ơn... đừng chết mà!”
Cậu cảm thấy rất đau đớn bởi cậu đã mất đi rất nhiều người thân trong gia tộc rồi anh trai cậu và giờ đến mẹ của cậu, bọn họ đều đồng loạt ra đi trước mắt cậu và cậu không hề muốn bị như thế mà chỉ muốn sống một cuộc đời thật hạnh phúc cùng bọn họ và không có cuộc chiến đẫm máu nào cả. Vì hiện tại cậu là người trẻ nhất trong gia tộc nên ai cũng sẽ bảo vệ cho cậu cả.
Khi chạy đến một con sông chảy siết mà ở đó không có một cây cầu nào để vượt qua cả, bố cậu quay lại nhìn thì hắn đã giết chết mẹ của Jito. Hắn ta đang tiến đến để bắt đầu giết chết 2 thành viên cuối cùng của gia tộc người ve giáp Hasato để trừ khử mối nguy hại, bố cậu thấy bây giờ mà để hắn giết thì gia tộc sẽ mất đi toàn bộ mọi thứ nên ông ôm Jito nhảy xuống con sông đó để bản thân bị cuốn đi.
Cũng may là do gia tộc Hasato có chiều cao thấp với cân nặng cũng thấp nên họ bị trôi đi nhanh hơn những người khác nhiều, tên đó thấy họ bị trôi đi nhanh thì vẫn tiếp tục đuổi theo để tiêu diệt hoàn toàn hai thành viên cuối cùng của gia tộc.
“Tên kia, ngươi không thoát được đâu! Dù ngươi có cố bảo vệ thằng nhóc đó thế nào đi nữa thì ta vẫn có thể giết hai thành viên cuối cùng của gia tộc các ngươi đấy!”
“Ngươi sai rồi, thực chất là bốn người đó!”
“Cái g-”
Lúc hắn đang nói thì một cánh tay từ dưới đất trồi lên tóm lấy chân hắn, hắn ta không thể kéo người ở dưới đất đó được. Có vẻ như người ở dưới đó khá mạnh nên hắn gần như là không thể kéo được lên, những chiếc lông vũ từ đâu bay đến từ khắp nơi tấn công hắn dữ dội khiến cho hắn không thể phòng thủ được gì cả. Rồi có một chiếc lông vũ bay ra từ dưới sông lên trúng đầu của hắn khiến cho mặt hắn bị nát đến hơn một nửa.
Hắn ta liền cố hồi phục lại nhưng có một chiếc lông vũ xoay vòng bay qua trúng nửa thân dưới của hắn, tên đó đã cố gắng để phòng thủ nhưng kết quả là hắn bị cắt ra thành hai nửa, đúng lúc đó cái tay đó trồi lên một người. Đó là Luca, có vẻ như là cậu ta chỉ giúp cho bọn họ đánh bại tên hắc quỷ này chứ không định giúp luôn.
Tầm nhìn của Jito mờ dần rồi cậu bất tỉnh luôn, cứ thế họ bị cuốn trôi theo dòng sông này cho đến khi gần ra biển thì được một người ngư dân cũng có màu tóc cam giống cả hai cứu sống. Anh ta đưa cả hai về nhà rồi chăm sóc cho cả hai, năm ngày sau bố của Jito đã tỉnh dậy và ông nhìn xung quanh thấy mọi thứ rất khác lạ.
Ông định xuống giường thì thấy cơ thể hơi đau nhức, ông nhớ lại lúc bị trôi đi dưới sông. Sau khi Jito bị bất tỉnh thì trước mặt ông có những tác đá ở đó, ông đã đấm vỡ để không bị trúng nhưng nó bay tứ tung và có một vài viên bay trúng người của ông nên ông đã bị thương do độ sắc bén của nó. Sau đó ông cũng bất tỉnh theo Jito.
Người ngư dân đó vừa đi câu cá về thấy bố Jito đã tỉnh thì anh ta đặt rổ cá xuống rồi đi đến chỗ bố Jito rót một cố nước rồi đưa cho bố của Jito uống.
“Bây giờ bên xương sườn của anh thế nào rồi, còn đau không?”
“Giờ thì đỡ hơn rồi, cơ mà sao anh biết là tôi bị thương vậy?”
“Thì tôi nhờ bác sĩ kiểm tra xem vết thương của anh nên mới giúp đấy thôi!”
“Vậy sao...”
Bố Jito nhìn xung quanh thì không thấy Jito đâu cả, ông định rời khỏi giường thì cậu ta cản lại vì vết thương của ông khá là lớn nên nếu di chuyển thì vết thương sẽ chuyển biến nặng hơn.
“Hiện tại thì con của anh đã tỉnh lại trước anh, hiện tại thì nó đang ngồi ở trong một căn phòng trống nào đó và không chịu ra ngoài để nói chuyện với ai hết. Con của anh nó bị sao vậy hả?”
“Việc này là do khi nó chứng kiến vợ tôi và anh trai nó cùng với cả gia tộc đều chết hết bởi hắc quỷ nên nó mới như vậy đó!”
“Ra là hắc quỷ à, thôi anh cứ nghỉ ngơi cho đến lúc bình phục nhớ là đừng có rời khỏi giường đấy rõ chưa!”
“À... Tôi rõ rồi mà cậu không cần phải nhắc đâu!”
Sau đó cậu ngư dân đó rời đi ngay sau khi nhắc cho bố của Jito xong, khi thấy cậu ta đi hoàn toàn thì bố của Jito dùng thuộc tính lửa hồi phục chỗ đó dù cho tốc độ hồi lại không nhanh nhưng ông vẫn cố để hồi phục.
Trong khi đó, Jito hiện đang ngồi đằng sau cánh cửa đó ôm đầu khóc còn xung quanh thì... ờm... à... cậu ta đã phá gần như là cả cái phòng như là kho trữ toàn những đồ bị phá vậy. Có vẻ như là sau vụ việc đó là cậu cứ tự nhốt trong phòng và không muốn nói chuyện với ai cả mà cứ thế nhốt bản thân trong phòng. Dù cậu ngư dân kia có gọi thế nào thì cậu vẫn không chịu nghe.
Do lần đầu cậu cảm nhận được việc mất đi người thân trong gia đình ngay trước mắt mà bản thân thì lại chẳng thể làm gì được ngoài việc nhìn từng người một ra đi ngay trước mặt. Nên cậu gần như là chẳng muốn đi ra ngoài gặp ai hết cả vì cậu muốn ở một mình để ổn định lại tinh thần nhưng không thể vì cậu cứ ám ảnh việc người thân và họ hàng chết nên vẫn chưa thể vượt qua được nó.
Sáu tháng trôi qua, vết thương của bố Jito đã khỏi hoàn toàn do việc hồi phục theo cách tự nhiên và chính ông hồi phục nên tốc độ hồi phục nhanh hơn nhiều chứ nếu để hồi phục tự nhiên thì thời gian hồi phục sẽ tầm khoảng gần một năm để hồi phục được. Hiện tại thì Jito vẫn chưa vượt qua được việc mà cả gia tộc chết gần hết.
Bố cậu đi tới gọi cậu đi ra nhưng cậu chỉ hé cửa ra rồi nói: “Bố à, tại mọi chuyện lại như thế chứ... mọi người trong gia tộc... đều chết hết cả, tại sao bọn chúng lại xuất hiện chứ... tại sao nó lại xảy ra với con cơ chứ!”
“Con cứ bình tĩnh lại để bố nói cho con biết... con không hề có năng lượng sự sống nên con mới thu hút được đám quỷ bóng tối đó đến. Vì trước đây bố đã từng tìm một tài liệu liên quan nên bố biết đến nó.”
“Thật hả bố... con không hề có năng lượng đó hả?”
“Tất nhiên! Vậy nên đám quỷ đó mới đến để giết mọi người trong gia tộc đó và chúng sẽ luôn giết người xung quanh con cho đến khi không còn một ai cả trừ một vài người đặc biệt”
“Nhưng mà làm sao mà con có thể vượt qua được việc đó cơ chứ! ChỈ một số người sống sót được và đứng trước mặt con... vì con...VÌ CON MÀ BỌN HỌ PHẢI CHẾT HẢ BỐ, TẠI SAO CHỨ BỐ TRẢ LỜI CON ĐI!” Jito bật khóc
Bố Jito ôm cậu vào lòng rồi thở dài một cái.
“Bố biết là con không muốn đối mặt với nó vì con là hòa bình, con sinh ra là để khiến cho thế giới có được một hòa bình nhưng bố nghĩ rằng khả năng thu hút quỷ của con là để diệt tận gốc rễ lũ hắc quỷ đó nên việc này mới xảy ra đối với con đấy Jito.”
Lúc đó Jito mới hiểu được việc bản thân được sinh ra và tồn tại là để tiêu diệt toàn bộ tộc hắc quỷ trên thế giới nhưng hiện tại thì cậu vẫn còn quá yếu nên đến cả việc đánh bại một con hắc quỷ là bất khả thi. Cũng may là cậu thuộc tộc người ve giáp vì chủng tộc này mạnh lên theo cân nặng của bản thân mà để có thể đánh bại được một con hắc quỷ sơ cấp thì cân nặng cần thiết là 40 ký.
Với cân nặng 16 ký của Jito thì việc để đánh bại được một con hắc quỷ sơ cấp là bất khả thi vì ở cân nặng này là cậu quá yếu nhưng luyện tập thì sẽ mạnh hơn cả việc mạnh lên theo cân nặng luôn nên Jito đứng lên lau hết nước mắt rồi nhìn bố cậu.
“Bố có thể dạy cho con kiếm thuật của gia tộc chúng ta được không ạ?”
“Hử... Con muốn học nó đấy hả?”
“Thực ra là con rất muốn mạnh lên nên muốn bố dạy cho con về nó thôi ạ... Nhưng để có thể cứu được nhiều người hơn thì con cần phải luyện tập để có thể mạnh hơn mạnh hơn mạnh hơn nữa để có thể cứu được nhiều người nhất có thể khi đối mặt với hắc quỷ.”
“A ha ha ha, nếu con đã muốn vậy thì đi theo bố nào.”
Bố Jito và Jito đi ra một đồng bằng và trên tay họ đang cầm là chín cành cây được buộc lại với nhau để nó cứng hơn, trước lúc bắt đầu luyện tập thì bố Jito phải đeo thứ để ngăn cấm ông sử dụng sức mạnh thuộc tính để cho công bằng.
“Bố xong chưa vậy hả?”
“Bố xong rồi, giờ bắt đầu thôi!”
Bố Jito đi tới cách chỗ Jito vài mét và cả hai vào thế chuẩn bị để bước vào cuộc đấu tập.
“Hasato Gaku Jito, tôi chấp nhận buổi đấu tập với bố tôi Hasato Noru Hayao.”
“Hasato Noru Hayao, tôi chấp nhận buổi đấu tập với con tôi Hasato Gaku Jito.”
Sau khi cả hai người bọn họ nói xong thì một dấu vết màu đen hình cây kiếm xuất hiện trên vai hai người bọn họ, có vẻ như là chỉ có gia phả bọn họ có gì đó khác thường nên cần phải làm như thế để xác nhận buổi đấu tập với nhau.
Bọn họ chạy về phía nhau chém một nhát vào nhau, dù là chín cành cây gắn lại với nhau nhưng uy lực vẫn lớn. Đây là sức mạnh kinh hoàng của những người thuộc tộc ve giáp, dù cơ thể họ nhẹ nhưng nó vẫn mạnh đến nỗi làm rung chuyển môi trường xung quanh từ chỗ họ.
Hayao sau khi chạm hai cành cây xong thì nhảy lên trên và chém một phát vào Jito nhưng đòn đó lại hiện thêm bốn đòn nữa từ bốn hướng, Jito chặn lại một đòn và bật ra chỗ khác để tránh bốn đòn còn lại để không bị thương. Sau khi tránh đòn đó, Jito quay lại nhìn thì lớp đất đó không hề bị gì hết cả. Có vẻ như chiêu đó là tạo ra bốn đòn tấn công từ bốn hương nhưng đều nhắm vào điểm mà tay cầm kiếm của người dùng thi triển dừng lại.
Cũng may mà Jito tránh kịp nếu không mấy cành cây trên tay cậu đã gãy hết sau đòn tấn công đó, trong các gia tộc ve giáp từ khoảng hơn bốn triệu năm đến nay thì có bốn gia tộc được xem là những gia tộc mạnh nhất loài ve giáp là Hasato, Nosateze, Kiyotaka và Nayatto. Bốn gia tộc này đều là những gia tộc rất mạnh nhưng chỉ có gia tộc Hasato là gần như trong suốt khoảng thời gian đó chưa từng bị đánh bại lấy một lần nào.
Dù gia tộc Hasato sở hữu thân hình bé nhỏ cao nhất cũng chỉ được 1,4m và cân nặng là 45 ký nhưng họ lại có những chiêu thức đặc biệt khi sử dụng mỗi một vũ khí khác nhau để dồn nhiều đòn tấn công lại nên trong suốt thời gian họ tồn tại thì cực kỳ ít người mới có khả năng đánh bại bọn họ. Vì là gia tộc mạnh như thế nên số lượng người thách đấu với bọn họ rất nhiều ở các chủng tộc khác nhau và kết quả là những người thách đấu đó đều thua cả nên họ rất khó để đánh bại được.
Gia tộc này cũng được bảo hộ từ một số người từ thế hệ trước như Monaco và một số người khác nên họ rất khó để bị tàn sát nhưng việc hắc quỷ tấn công bất ngờ là việc ngoài dự tính nên cả gia tộc của Jito mới chết hết cả.
“Bố! Đòn đó kinh khủng quá đấy, suýt tý nữa thì cành cây của con gãy rồi đó!”
“A... Bố lỡ dùng nhiều lực quá nên thế đấy!”
“Mà cái chiêu đó là chiêu của liễu kiếm hả bố?”
“Chính xác! Tên của chiêu này là «Kỹ năng liễu kiếm: Năm đòn tuyệt đối» với đòn này là chưa một ai có thể chống đỡ nổi qua tầm mười đòn liên tiếp của gia tộc chúng ta ngoại trừ những người đồng tộc của chúng ta đó!”
-Đúng thật là chiêu đó nguy hiểm mà nhưng mà mình không quen cầm liễu kiếm thì làm sao mà dùng được cơ chứ!
“Thế còn cự kiếm thì sao hả bố! Con chỉ sử dụng được mỗi nó thôi nên là bố hãy dạy con cách sử dụng nó đi!”
“ku ku ku, được thôi! Con cứ lên đánh bố đi!”
Jito chạy tới chém bố cậu từ bên trái theo cách chém của những người dùng cự kiếm, Hayao tránh được đòn đó do tốc độ của cậu vẫn còn chậm nên ông có thể tránh được. Jito chém thêm nhiều nhát chém nữa nhưng ông đều tránh được hết toàn bộ những đòn đó, Jito bật lên chém và cuối cùng cũng chém được đến ông nhưng Hayao đã chặn lại đòn đó.
Hayao nhảy ra sau rồi cầm cành cây giống với cách Jito cầm rồi tung ra đòn đánh về phía cậu, Jito cảm thấy đòn đánh đó sẽ là một đòn đánh rất mạnh nên cậu đã cố tránh ra nhanh nhất có thể để tránh được bằng cách bay lên. Sau khi cậu bay lên thì bố cậu chém ngang lên trên cũng may mà cậu tránh kịp thời nếu không là đã đi đời rồi.
Cái đường đi của đòn mà bố cậu đã chém lúc nãy vẫn còn đi tiếp mà lúc đó có một con rồng lửa đang bay thì bị đứt làm đôi, chiêu đó quả thật là có tầm xa lớn cùng với sức công phá cũng lớn nên chiêu đó là một trong những chiêu thức rất mạnh của gia tộc Hasato nhưng đổi lại là phải tiêu tốn một lượng lớn năng lượng để sử dụng.
Nhưng đối với Jito thì việc để sử dụng được chiêu thức đó là một việc rất khó bởi vì cậu không có năng lượng gì hết cả nên khi Jito sử dụng chiêu thức đó sẽ tiêu tốn hết một nửa lượng sinh lực của cậu do việc cậu không có một tý năng lượng nào nên việc để thực hiện được chiêu đó là phải đánh đổi cả sinh lực của bản thân.
Jito nhìn ra chỗ đường chém đó đi thì thấy con rồng lửa bị đứt làm đôi, lúc đó cậu đã nghĩ là một vết chém từ cành cây thì làm sao có sức mạnh hủy diệt như thế được bởi vì chỉ có kiếm mới có được sức công phá như thế nên cậu biết rằng là Hayao có sức mạnh rất lớn nên mới chém được mạnh như thế. Jito hiện vẫn chưa thể dùng được chiêu nào nên nếu cậu tập luyện tiếp thì có thể sẽ đi đời ngay nên cậu dừng buổi tập lại.
“Tôi, Hasato Gaku Jito xin được dừng trận đấu tập tại đây”
Sau khi Jito nói xong thì dấu vết trên người cậu và Hayao liền biến mất hoàn toàn, Jito sau khi nói câu đó xong thì cậu bay xuống dưới và ngồi xuống luôn.
“Bố à! Chỉ là đấu tập thôi mà bố có cần phải tung ra mấy cái chiêu có sát thương lớn đến thế không vậy? Suýt tý nữa thì bố đã giết chết con rồi đó!”
“Cái đó là do... Nói sao nhỉ... Từ nhỏ bố đã mạnh như vậy rồi, đáng lẽ là bố có sức mạnh đánh chỉ ngang với rồng thường thôi nhưng bố đánh được tới những con cấp cao luôn mà một con cấp cao lại mạnh bằng năm con cấp thường!”
“...”
“Con cảm thấy thế cũng đúng thôi thì gia tộc chúng ta chỉ đánh được ngang ngang một con rồng thôi mà bố lại đánh ngang một con rồng cấp cao.”
“Không phải đâu bố, chỉ là thể chất của bố mạnh đến thế nên con hơi bất ngờ thôi!”
“Con không phản ứng như những người khác à!”
“Ý của bố là sao cơ ạ?”
“Vì khi người khác nghe thế xong là đều sợ bố hết cả trừ mẹ con và cả gia tộc đó!”
Bây giờ Jito đã hiểu ra vì sao mà bố cậu không hề có bạn bè gì cả, hiện tại thì Jito vẫn chưa được đến trường bao giờ và cậu không hề biết gì là bạn bè hết cả cho đến lúc Zakaria nói với cậu về khả năng của cậu thì cậu đã biết rằng bản thân gần như là không thể kết bạn được với ai cả mà chỉ ở gần họ được một thời gian ngắn thôi.
Hiện tại thì cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ mà việc người thân chết ngay trước mặt khiến cho cậu dễ dàng bị những cảm xúc tiêu cực chi phối nên cậu muốn mạnh hơn để có thể bảo vệ được người khác để cho họ không chết trước mặt thêm lần nữa.
“Jito, con hít đất đến giới hạn của bản thân đi!”
“Đến giới hạn... Nó lâu lắm đấy bố!”
“Thế con nghĩ là nhanh lắm à! Đến bố luyện tập để mạnh hơn cũng mất đến hơn mười năm mới mạnh được như này đấy!”
“Dạ thôi! Con tập đây!”
Sau đó Jito bắt đầu hít đất để luyện thêm cho cơ bắp nhưng với chủng tộc người ve giáp có cơ bắp mạnh hơn gấp 1180 lần cân nặng cơ thể thì còn lâu mới đạt đến giới hạn nên cậu đã tăng tốc độ đến mức tối đa nên thể lực của cậu đã giảm nhanh nhưng thể lực cậu cứ hồi phục mỗi một phút là một phần rất nhỏ nên việc đạt đến giới hạn của cậu lâu hơn một ít.
Sau ba tiếng hít đất thì cuối cùng cậu cũng đã đạt đến giới hạn, Jito liền nằm tại chỗ đó và không di chuyển gì do cậu đã hết thể lực và cậu lại còn đói nữa nên lại càng không đủ sức di chuyển nên cậu cứ nằm đó để nghỉ ngơi lấy lại sức rồi mới đứng lên thì bố cậu đi tới nói: “Con đạt đến giới hạn rồi hả Jito?”
“Dạ đúng rồi đó bố, giờ thì con đang hồi phục từ từ để hồi lại sức.”
“Đúng như những gì Zakaria nói, con kháng lại mọi thứ hỗ trợ thì con khá là bất lợi đấy đó Jito.”
“Con biết việc đó rồi, nên bố không cần phải nói lại việc đó cho con nữa đâu!”
Sau đó Jito đứng dậy để đi về nhà anh ngư dân kia nhưng do cậu chưa hồi được nhiều sức nên không giữ được thăng bằng nên bố cậu phải dìu cậu đi vào nhà anh ngư dân.
Sau khi vào nhà anh ngư dân thì bữa tối đã chuẩn bị sẵn và anh ta đang đếm số cá bắt được để tính số tiền hôm nay kiếm được, anh ta nhìn về phía Jito và Hayao thì bất ngờ vì Jito mãi mới chịu đi ra ngoài nên anh ta hơi bất ngờ về việc đó.
Anh ta vừa nhặt cá lên vừa nói: “Nhóc chịu đi ra ngoài rồi à!”
“Cảm ơn anh đã cho bố con em ở nhờ trong sáu tháng qua, mà tên của anh là gì vậy?”
“Việc ở nhờ thế thì không sao đâu, em thực sự muốn biết tên của anh sao?”
“Dạ đúng vậy!”
“Vậy sao, để anh giới thiệu với em này! Tên của anh là Sakkaku, một ngư dân sinh sống ở nơi đây”
“... Ra tên anh là vậy sao.”
“Thôi, giờ anh phải đi cất cá đây. Hai người cứ ăn đi nhé!”
Sakkaku đi ra nhà kho cách nhà anh ta 100m cất rổ cá đi, khi cất rổ cá đi thì anh ta nhìn sang trái nói: “Này! Bốn người cứ ra đây đi!”
“Cái tên này, sao cứ gọi vào đúng lúc ta đang đi săn linh hồn nhân loại để chơi đùa vậy hả Gensou?”
“Gọi thì phải báo trước một tiếng chứ!”
Sau đó có cánh cổng không gian mở ra và ba tên hắc quỷ đi ra từ đó, khuôn mặt bọn chúng có rất nhiều con mắt. Có thể nói rằng bọn chúng có nhiều mắt như thế là để cho đánh bại đối thủ dễ dàng hơn.
Từ dưới lòng đất, tên hắc quỷ còn lại là dạng linh hồn trồi lên trên mặt đất. Sakkaku bỏ lớp cải trang ra thì anh ta có rất nhiều mắt là anh ta cũng chính là một hắc quỷ, anh ta ngồi trên một cái thùng rồi nói: “Mọi người, xin lỗi vì gọi không báo trước việc này... Tôi đã tìm ra được một kẻ ở thế giới này không có LE rồi!”
“Thật sao! Là ai vậy?”
“Là cậu nhóc khoảng năm tuổi đang sống tại ngôi nhà của kẻ mà tôi đã giết và thế thân hắn. Cậu bé đó tên là Hasato Gaku Jito”
“Cậu nhóc năm tuổi sao... vậy thì cũng được rồi! Này Vita, cậu có nghĩ là ta nên giết bố cậu ta để khiến cho cánh cổng đó mở ra không?”
“Việc giết bố cậu nhóc đó không phải là cách mở cổng mà đó là cách để mở rộng cánh cổng để đưa toàn bộ đồng tộc của chúng ta đến đây còn về cánh cổng được mở ra thì phải đạt đủ điều kiện gì đó.”
“Vậy sao... Khoan đã nào, mọi người tôi biết được điều kiện đó là gì rồi!”
“Đó là gì, nói mau lên đi Tempo. Tôi còn phải quay lại nếu không bọn họ sẽ nghi ngờ thân phận của tôi đó!”
“Biết rồi! Điều kiện đó chính là thời gian, cứ 5-20 năm một lần thì cánh cổng đó sẽ được mở ra và thời điểm mở cổng tiếp theo là hơn bốn năm sau.”
“Cảm ơn thông tin hữu ích đó nhé, hẹn gặp lại!”
“Biết rồi!”
Sau đó Sakkaku mặc lại lớp cải trang và giả mùi lại để khiến cho không ai nhận ra được rằng cậu ta chính là người của ngôi làng này và sau khi cậu ta giết được chính người ngư dân thì xem toàn bộ ký ức và hành động giống y hệt nên không một ai nhận ra vì chính Sakkaku có khả năng bắt chước được hoàn hảo giống y hệt bản gốc.
Lúc cậu ta quay về thì cả hai bố con Jito đã ăn xong rồi, cậu không thấy Jito đâu thì liền nghĩ là cậu đang ở trong căn phòng mà cậu thường cứ hay ở trong nhưng cậu ta không hề hay biết là bản thân đang bị một thành viên trong thập đại hắc quỷ (đặc biệt) theo dõi. Nhóm mười người đó đều chính là hắc quỷ đặc biệt sinh ra cũng đều không có LE nhưng ngược lại thì họ có tất cả năng lực của hắc quỷ.
Lúc thành viên của hắc quỷ dịch chuyển đi chỗ khác thì có những hố không gian bay đến thì cậu ta dịch chuyển lên trời và mở đôi cánh ra và nhìn xuống dưới chỗ kẻ đã tấn công cậu ta.
“Coqem, lại là nhà ngươi nghe lén bọn ta. Ngày hôm nay sẽ là ngày lên chiếu của ngươi Coqem tiền bạc.”
“Ngươi cứ thử xem nào Raum, tên tự đào hố chôn thân vào hai trăm năm trước!”
Raum nghe thế xong thì liền dịch chuyển đến gần Coqem và đá vào bụng cậu nhưng cậu cưỡng chế dịch chuyển vị trí và dùng khuỷu tay đập vào lưng hắn, khi bị đập khuỷu tay vào thì hắn nhanh chóng tóm lấy tay cậu rồi đấm 6 liên tiếp vào bụng cậu rồi đá cậu đi.
Nhưng cậu đã bảo vệ lấy chỗ đó bằng những đồng tiền xu mà cậu đã tích trữ trong khối tam giác, tổng số lượng xu vàng cậu ta tích trữ là rất lớn nên cậu ta có thể bảo vệ bản thân tốt hơn những thành viên khác trong thập đại hắc quỷ (đặc biệt).
Sau khi bị đá xuống thì Coqem liền đứng dậy và phân thân ra thành rất nhiều, số lượng là trên dưới một nghìn rồi đều đồng loạt tấn công Raum. Hắn ta thấy vậy thì dịch chuyển liên tục để tránh những đòn đó, khi mà Coqem tấn công thì những đồng xu sẽ bám them cho đến khi gây ra sát thương được mục tiêu nên Raum liền tránh liên tục bằng dịch chuyển tức thời.
Đột nhiên có một quả cầu lửa bao quanh Raum và toàn bộ những đồng tiền đó đều bị chảy ra hết, Coqem nhận ra có gì đó không ổn nên ngừng tấn công. Quả cầu lửa đó đứng yên một lúc rồi xoay vòng tăng tốc dần lên và bắn ra những viên đạn lửa với tốc độ siêu nhanh ra khắp nơi, Coqem liền trốn vào một góc rồi dựng lên màn chắn bóng tối để chặn lại.
Sau một lúc bắn đạn lửa khắp nơi xong thì cơ thể hắn được bao phủ hoàn toàn bởi ngọn lửa màu xanh dương, khác với quả cầu lửa kia và hắn đang cầm một quả bóng không gian trên tay. Khi hắn nhìn qua chỗ Coqem thì hắn ném một phát và quả bóng đó càn quét mọi thứ.
Lúc Coqem còn đang bất ngờ thì Raum bay xuống dưới áp sát cậu từ đằng sau và dùng hai tay ôm đầu cậu như chuẩn bị bẻ cổ cậu nói: “Coqem, ngươi vẫn còn thiếu rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu lắm. Nếu ngươi bỏ cuộc ngay tại đây và rời khỏi thập đại hắc quỷ đi là vừa rồi đó.”
“Ta từ chối!”
“Vậy là ngươi chọn lấy cho mình cái chết sao?”
“Không, kẻ chọn là ngươi!”
Sau khi nói xong thì Coqem dịch chuyển ra sau hắn và dùng thanh kiếm làm từ đồng xu kim loại chém vào tay hắn thì hắn ta nhảy lên và bắn một phát bằng viên đạn lửa xanh vào Coqem, cậu ta đã chặn lại nhưng viên đạn đó có sức mạnh lớn nên cậu không thể chặn lại được hoàn toàn nên đã bị thổi bay.
Cậu ta dịch chuyển đến chỗ hắn và tạo ra năm cái gai bằng phần lớn đồng xu cậu hiện đang có và đâm vào bụng hắn nhưng do hắn là một trong năm hắc quỷ tướng mạnh nhất tại hắc giới nên sức mạnh của hắn hoàn toàn áp đảo được Coqem và dồn được cậu gần đến đường cùng nhưng do năng lực của Coqem đang được nâng cao trong trận chiến nên hiện tại cậu ta vẫn bị áp đảo.
Raum chặn lại nhưng không thể chặn lại hoàn toàn nên hắn ta đổi vị trí hắn với Coqem vì hắn nghĩ rằng là nếu làm như thế thì sẽ khiến cho cậu tự giết chính mình nhưng cậu lại cưỡng chế nối tiếp cưỡng chế nên cả hai vẫn ở yên tại chỗ.
“CÁI GÌ CHỨ! NGƯƠI... TÊN NHÓC NHÀ NGƯƠI LẼ NÀO...”
“Ta giờ đã biết cách dùng được năng lực tốt hơn rồi, giờ thì ta sẽ đánh thật nghiêm túc để giết chết ngươi!”
Sau đó, những đồng xu đó mạnh lên và tiến tới hắn nhưng đột nhiên hắn biến mất. Coqem nhìn xung quanh tìm hắn thì thấy hắn được một người đứng đó cứu, không ai khác đó chính là hắc quỷ thời gian Tempo đã tới để cứu hắn.
Coqem hiện vẫn đang phát triển sức mạnh lên nhưng để mà đấu với hai tên hắc quỷ tướng cùng lúc thế thì rất nguy hiểm vì nếu hai tên này phối hợp thì cực kỳ nguy hiểm.
“JACKPOT! Coqem chạy đi mau lên, ở đây anh sẽ lo mọi chuyện cho!”
“Anh Jackpot, sao anh lại ở đây cơ chứ!”
Jackpot cầm lấy cổ của Coqem và mọi vết thương của cậu đã được hồi phục, sau khi hồi phục xong thì Jackpot thả ra nói: “Anh đang đánh với tên Tempo ở ngoài biển thì hắn cứ dừng thời gian và xóa bỏ thời gian bay vào trong bờ nên anh mới tới đây mà!”
“Thế anh còn bất tử được bao lâu nữa vậy?”
“Còn mười lăm phút nữa.”
“Vậy thì hai ta đánh nhanh thôi nào anh Jackpot!”
“Đúng ý anh mày rồi đấy!”
Ở bên hai tên hắc quỷ tướng Raum và Tempo thì bọn chúng nhân lúc cả hai đang nói với nhau thì dịch chuyển đến tấn công cả hai từ bên trên.
“Bọn ta sẽ không để ngươi trúng được con số đó đâu, Jackpot may mắn.”
“Vậy sao, các con số trên mắt ta giờ đang quay rồi.”
Tempo dùng khả năng xóa bỏ thời gian đá Coqem đi và gạt chân rồi đấm vài phát vào người Jackpot. Nhưng điều mà hắn không ngờ đó chính là Jackpot quay trúng con số 101 nên cậu ta đã có thể phản ứng lại và tránh ra chỗ khác.
Khi thời gian bị xóa bỏ hết, Coqem nằm ở chỗ đá và xung quanh có nhiều vụn đá. Cậu không thể nhớ những gì vừa xảy ra nhưng cậu biết là Tempo vừa mới xóa bỏ thời gian nên cậu mới ở chỗ đó.
Raum dịch chuyển đến cầm đầu cậu ném lên rồi ném quả bóng không gian đến chỗ cậu, Coqem nhanh chóng dùng những đồng xu ném cậu đi chỗ khác để không bị trúng đòn đó nhưng quả bóng đó được gắn hiệu quả theo đuôi nên nó đã bám theo Coqem.
Coqem thấy vậy thì phân thân ra thành nhiều bản thể bay tứ tung nên quả bóng không biết được đâu là Coqem là thật giả nên chỉ sau vài phút thì nó đã phát nổ.
Raum sau khi đánh được hắn trong thời gian xóa bỏ thì cậu ta lùi lại, Tempo thấy cậu ta lùi lại thì nói: “A ha ha ha, Jackpot may mắn khả năng phản ứng lại được trong thời gian bị xóa bỏ của ngươi vẫn quá phụ thuộc vào ba con mắt xoay số đó lắm đấy!”
Jackpot dịch chuyển ra sau rồi đá hắn lên trên nói tiếp: “Ngươi thì biết cái gì chứ! Ta không phụ thuộc vào nó mà đó là khi ta bị tấn công hay ta tấn công thì nó đều tự xoay hết. Nói cách khác là đôi mắt ta tự xoay để hỗ trợ cho ta.”
“Cái gì chứ!”
-Cạch
Đôi mắt của Jackpot lại quay trúng tiếp con số nữa, lần này là 696. Cơ thể của Jackpot liền tỏa ra một luồng hào quang màu đỏ và vàng bao quanh rồi cậu ta biến mất.
Tempo không thể nhìn thấy được do hiện tại cậu ta quá nhanh rồi hắn ta dừng thời gian lại thì mới thấy được Jackpot, lúc hắn định đánh Jackpot thì cậu ta di chuyển ngón tay nên hắn đã nhảy ra sau vì hắn nghĩ rằng cậu cũng có thể di chuyển trong thời gian bị tạm dừng này.
-Sao có thể chứ, cái quái gì vậy cơ chứ! Khi hắn trúng số 101 thì hắn có thể phản ứng lại trong thời gian bị xóa bỏ trong vòng năm giây nhưng giờ thì hắn trúng con số 696 thì hắn lại tỏa ra hào quang màu vàng và đỏ thì tức là tốc độ lẫn sức mạnh của hắn được tăng lên.
-Nhưng tại sao... tại sao cơ chứ! Hắn ta lại có thể cử động được trong thời gian bị tạm dừng này dù chỉ là một ít cơ chứ! Cũng may là mình có thể tạm dừng được trong vòng hai phút đấy chứ nếu mà tạm dừng được trong thời gian ngắn là có thể khi chưa hoàn thành xong thì đã bị hắn đánh rồi.
Sau khi hắn tự độc thoại xong thì hắn bắn ra những đòn tấn công bằng bóng tối vào Jackpot rồi hắn ném vào Jackpot rất nhiều món vũ khí gần chạm vào cậu rồi cho thời gian tiếp tục.
Khi thời gian được tiếp tục thì Jackpot dịch chuyển ngay lập tức để tránh những đòn đánh đó và vũ khí vì tốc độ của Jackpot nhanh hơn nên mới tránh được. Cậu chạy tới đánh cho Tempo bay ra xa và đập vào bức tường khiến cho nó vỡ ra.
Sau khi Tempo đập vào tường thì hắn thấy Jito đang đứng ở đó, hắn liền cười lên nhưng cũng may là Jackpot đã cưỡng chế đổi vị trí của Jito nên đã cứu được cậu.
“Nhóc con, cậu làm gì ở chỗ này vậy hả?”
“C...cái quái gì thế này, cưỡng chế hoán đổi vị trí này không phải ở thế giới này tại sao lại có thể cơ chứ!”
“Vì ta là đặc biệt nên mới dùng được, mà nhóc con này sao cậu lại ở đây hả. Đây không phải là chỗ để một cậu nhóc ve giáp của thế giới này để chơi đâu!”
“Do em thấy có gì đó bất thường ở đây nên đến đây xem thôi!”
Tempo đứng dậy rồi lau đi vết máu trên miệng và khởi động tay chân.
-Vậy ra là nhóc con nhân loại không có LE mà Gensou đã đề cập đến là đây sao, vậy là đủ rồi!
Tempo liền dịch chuyển đến chỗ của Raum rồi nói: “Hôm nay đến đây thôi, chúng ta đi thôi!”
“Ờ Ờ, Biết rồi!”
Sau đó một cánh cổng mở ra và hai tên đó đi vào, trước khi cánh cổng đó đóng lại thì Tempo quay đầu lại nói: “Nhóc con ve giáp, 5 năm sau thì cuộc sống của ngươi sẽ không như trước đây. Ngươi sẽ hiểu thế nào là sự mất mát, đồng đội bị giết và cả những việc mà ngươi không muốn thấy nhất trong đời.”
Sau đó thì cánh cổng đó đóng vào và tất nhiên là Jito không hề hiểu một cái gì cả vì cậu chỉ là một cậu bé năm tuổi nên vẫn chưa hiểu nhưng Jackpot và Coqem hiểu được ý mà hắn nói.
Đó chính là vào 5 năm sau thì cuộc sống của cậu sẽ đầy rẫy những việc giết chóc cùng với những việc liên quan đến đồng đội cậu và cậu, Jackpot đặt tay lên vai Jito rồi nói: “Cậu nhóc, tên của nhóc là gì vậy?”
“Tên của em là Hasato Gaku Jito”
“Vậy Jito, em không có LE hả?”
“LE, đó là cái gì vậy cơ chứ! Có dùng để luyện tập được không vậy?”
Do Jito vẫn chưa biết gì về LE hết nên cậu không biết nó là cái gì hết. Jackpot liền giải thích cho Jito vì cậu ta là hắc quỷ đặc biệt sống lâu nhất trong các thành viên của thập đại hắc quỷ (đặc biệt) và từng thử dùng món đồ do Kazu chế tạo ra nên cậu ta biết được, cậu ta liền vẽ một hình người xuống dưới đất rồi vẽ thêm vùng hào quang.
“Đây nhá, ở đây là cơ thể chúng ta và luồng hào quang tỏa ra từ cơ thể đúng không Jito?”
“Dạ đúng!”
“Thì luồng hào quang bên ngoài là nơi tỏa ra luồng hào quang sự sống, tức là luồng hào quang tỏa ra năng lượng có tính quang gọi là LE.”
“Năng lượng có tính quang đó chính là LE sao?”
Jackpot vẽ thêm một luồng hào quang nhỏ hơn ở chính giữa LE và cơ thể người rồi vẽ thêm vài dấu x vào trong đó.
“Còn nguồn năng lượng nhỏ hơn này là một luồng năng lượng ám gọi là DE, tác dụng của nó là thu hút hắc quỷ. Mỗi một sinh vật ở thế giới khác nhau thì đều có hai loại năng lượng ám và quang này.”
“Vậy tức là từ ai đó được sinh ra thì cơ thể họ sẽ tỏa ra hai luồng năng lượng LE và DE đó sao?”
Sau đó Jackpot xóa cái hình đó đi và vẽ ra một cái hình mới và trên đó chỉ có một luồng năng lượng tỏa ra rồi Jackpot nhấc tay lên rồi phủi hết đất đi rồi chỉ vào Jito.
“Đúng, nhưng chỉ riêng mình nhóc đó Jito. Bản thân nhóc cũng giống như bọn ta, cũng sinh ra không tồn tại một tý LE trong cơ thể mà chỉ tồn tại DE thôi!”
“Vậy tức là em cũng là loại đặc biệt hả?”
“Đúng, loại đặc biệt của nhóc là ngăn chặn mọi tác động từ ngoài vào từ gây bất lợi đến có lợi đều không có tác dụng gì hết và chỉ không thể nhận được tác động từ bên ngoài nhưng có thể nhận được tác động từ bên trong cơ thể.”
Khi nghe xong câu đó thì Jito đã hiểu ra là bản thân không thể nhận được mọi tác động bên ngoài nhưng lại có thể nhận được tác động bên trong cơ thể.
=====
Trở lại thời điểm hiện tại, sau khi Darkness đánh bại tên quỷ kia thì một tia sáng bắn thẳng đến chỗ cô, cô bay lên trên để tránh đòn tấn công đó. Khi cô đã bay lên thì một viên thiên thạch rơi xuống từ trên trời hướng về phía cô.
-Cái gì chứ... tên quỷ kia là hắc quỷ thiên thạch à, nhưng mà yếu quá!
Khi những viên thiên thạch đó tới gần chỗ cô thì cô liền dùng bóng tối tỏa ra từ tay trái hấp thụ hết cả viên thiên thạch đó vào và dùng dây leo cỏ bắt lấy chân Walter rồi kéo hắn lên rồi cô đá hắn lên trời.
Walter sau khi bị đá lên thì hắn bắn ra những viên đạn lửa để đốt sợi dây leo nhưng sợi dây đã hồi phục lại ngay sau khi bị trúng đòn, những đòn đó trúng Darkness cũng y như vậy.
Hắn ta cảm thấy là Darkness mạnh hơn hắn ta nhiều lần nên hắn đã dùng năng lực bị biến đổi của khả năng hóa thú của hắn từ khi hắn ta lên cấp cao đó chính là hỏa tốc.
Năng lực này giúp cho hắn khi tấn công với tốc độ nhanh nhất có thể thì nhiệt độ của tuyệt chiêu sẽ tăng lên từng 10 mili giây một, đối với những con hắc quỷ cấp cao và tướng thì khả năng này đúng là khó chịu thật nhưng đối với cấp đặc biệt và vua thì nó vẫn còn dễ đánh.
Walter liền gồng sức bắn ra một đòn sượt qua Darkness, ý định của hắn đó chính là tích tụ nhiệt lượng lên mức đủ để làm tan chảy sắt thép chỉ một lần chạm. Darkness nhìn theo đường nó đi thì nó hướng tới chỗ của Jito, cô liền hét lên.
“VE GIÁP JITO, TRÁNH RA MAU LÊN!”
Jito nhìn lên thì thấy một đòn tấn công đang hướng về phía cậu nên cậu cố để chạy nhưng do cậu bị thương nhiều nên không thể nào mà chạy nhanh được nên cậu bị sượt qua lưng nhưng không bị bỏng gì hết.
-Nhóc con, cái quái quỷ gì vậy cơ chứ! Tại sao ngươi bị đòn tấn công đó sượt qua lưng mà không bị cháy hay bỏng gì hết vậy?
“Ta không thể nhận trạng thái xấu và hiệu ứng thuộc tính từ tác động bên ngoài nên không thể bị bỏng được.”
Đòn tấn công đó sau khi sượt qua Jito thì nó bay vòng lên và nhanh hơn, Darkness liền cưỡng chế thay đổi chỗ cô với mũi tên và Walter với không khí trước mặt cô. Do kỹ năng này rất khó để sử dụng và hoàn thiện nhưng đối với hắc quỷ đặc biệt nên việc thành thạo nó rất dễ dàng, khi Walter bị cưỡng chế dịch chuyển thì hắn ta liền để chiêu đó đi xuyên qua.
Lúc hắn để cơ thể ngừng cho mọi thứ xuyên qua thì Darkness đứng ở xa cắn nát tinh thể màu xanh rồi nuốt xuống và cô tạo ra những con cá mập bằng nước bơi đến cắn vào hai tay hắn bơi xuống dưới đất.
Jito thấy cô cắn tinh thể nhưng không hiểu tại sao mà hắc quỷ như Darkness lại có thể làm làm được như vậy thì một người tóc xanh đậm cũng là hắc quỷ đặc biệt như Darkness trèo lên nói: “Jito, cậu biết vì sao mà Darkness lại có thể làm được như vậy không?”
“Em không biết, mà sao anh lại tới đây vậy hả anh Hava?”
“Thì anh tới đây để xem trận đánh của chị Darkness thôi... Chị ấy là người đặc biệt nhất trong số mười người bọn anh đấy!”
“Cô ấy là người khác biệt nhất trong số các anh... lẽ nào cô ấy khác ở chỗ là về việc sử dụng thuộc tính sau khi ăn tinh thể”
“Chính xác! Chị ấy ăn tinh thể để dùng thuộc tính còn việc ăn uống thì lại ăn những món của nhân loại.”
“Vậy thì đúng là rất khác rồi!”
Walter sau khi bị cá mập nước cắn thì hắn liền dùng khả năng xuyên qua mọi thứ để thoát ra nhưng Darkness không để điều đó xảy ra nên cô đã bay đến đá năm phát và người hắn rồi đá một phát mạnh vào khiến cho hắn bay thẳng xuống dưới đất, sau đó cô giải trừ hai con cá mập đi.
Walter sau khi bị bay xuống thì cố gắng để hồi phục nhưng không được, Darkness bay xuống nói: “Ta đã tấn công thẳng vào linh hồn ngươi nên hồi phục thế nào thì cũng vô dụng thôi!”
Đột nhiên Walter cười lên, Darkness thấy vậy thì nhận ra là hắn vẫn chưa giải trừ tuyệt chiêu nên cô nhìn lên trời thì thấy ngọn lửa của tuyệt chiêu đó đã hóa thành màu trắng xanh đang bay đến chỗ cô với tốc độ rất nhanh.
Cô bắt lại đòn đó chỉ bằng một bàn tay, cô tưởng rằng nó sẽ mạnh lắm nhưng không ngờ là nó lại yếu hơn cô nhiều nên cô giết hắn luôn chứ đánh với Walter chỉ tổ tốn sức của cô.
Cô liền dùng thuộc tính bóng tối bao phủ lấy cơ thể rồi dịch chuyển đến chỗ Jito thì gặp được Hava, cô liền chạy tới tóm lấy áo của Hava. cậu ta đã bay lên để tránh thì bị cô dịch chuyển ra sau cầm cổ.
“Em định trốn nợ hả nhóc khí Hava, mau trả cho chị năm triệu Zat mau lên.”
“V... vâng, em biết rồi và chị đừng có cầm cổ em nữa mà... khó thở quá!”
Darkness thả tay ra khỏi cổ của Hava, cậu ta để hai tay ở cổ xoa xoa rồi lấy năm cọc tiền ra đưa cho Darkness.
“Đây, đủ tiền rồi đó chị Darkness và khỏi cần đếm đâu. Thôi em đi tìm mấy tên tướng để giết đây chứ ở đây xem chị đánh thì cũng hơi chán.”
Hava liền bay đi ngay nhưng lại bị Darkness cầm cổ áo giữ lại.
“Lại gì nữa đây hả chị Darkness?”
“Em cầm lấy cái này đi, vì để an toàn cho em chị mới đưa cho đấy!”
Darkness cầm chiếc lông vũ màu trắng tỏa ra một nguồn năng lượng đưa cho Hava, đây không phải là một chiếc lông vũ bình thường mà là lông vũ dịch chuyển của Luca đưa cho Darkness giữ rất nhiều để đảm bảo an toàn.
“Đây chẳng phải là lông vũ của bố nuôi chị sao?”
“Để đảm bảo an toàn thì em hãy uốn cong nó ra thì bố nuôi chị sẽ đến và đưa em đến nơi an toàn và nhớ là không được lạm dụng nó rõ chưa?”
“Em biết rồi ạ!”
Sau đó Darkness bay xuống dưới chỗ Jito và xem vấn đề của Kuldeep thì cô ấy thở dài đứng nhìn cả thành phố.
“Ve giáp Jito, cô gái đó giờ cần phải được khôi phục lại toàn bộ LE mới tỉnh lại đấy!”
“Cái quái gì chứ, mệt thật chứ! Giờ thì phải qua tận bên Hatatsuto để lấy nước từ sông Erholen thì mới hồi phục được cho cô ấy chứ”
“Cậu biết được là nhờ bác Kazu dạy cho hả ve giáp Jito?”
Jito ngẩn người ra một lúc vì chỉ có người quen của Kazu sống cùng thời tồn tại đến tận bây giờ mới gọi cậu ta như vậy.
“Cô là người quen của sư phụ hả?”
“Đúng! Ta là Exponential Darkness con nuôi của Luca Giard.”
“Luca Giard... Tôi thấy tên này hơi quen, hình như là tôi từng nghe được ở đâu rồi thì phải...”
“..., .... khoan đã nào, không lẽ nào”
Jito chợt nhận ra rằng là Luca chính là người bảo vệ cho gia tộc Hasato trong suốt hơn hai triệu năm qua vì gia tộc của cậu là gia tộc rất đặc biệt nên Luca luôn bảo vệ cho gia tộc cậu vô điều kiện.
“Ve giáp Jito, hãy cho ta đi cùng cậu đi!”
“Không được, cô là hắc quỷ thì làm sao mà có thể đến thành phố khác được chứ!”
“Sẽ được thôi, nên là cho ta theo cùng đi!”
Jito định từ chối thì Darkness giơ tay ra mở ra nắm vào nên cậu nghĩ là đành phải đồng ý nếu không là cậu sẽ đi đời ngay lập tức.
“Đ... được thôi.”
“Thật hả, tuyệt quá!”
-Cô ta đúng là nguy hiểm thật mà, suýt tý nữa thì toi đời rồi. Dù không muốn nhưng giờ phải đi cùng cô ta rồi
Sau đó Jito lấy hết toàn bộ lương thực còn nguyên vẹn và tiền của cậu rồi cậu đi ra một bãi đất chưa bị gì cả rồi cậu đào lên và ném toàn bộ thi thể của tất cả người trong thành phố xuống. Cậu xây lên nhiều ngôi mộ cho những người mà cậu quen biết đã chết để họ nằm ở đó.
“Mọi người ở thành phố Vuur spugen đối xử với tôi đúng là tốt thật nhưng tôi xin lỗi mọi người... rất xin lỗi, lỗi tại tôi mà mọi người đã chết. Khốn thật chứ! Cũng chỉ tại DE của tôi tỏa ra nhiều mà mọi người bị ảnh hưởng mà.”
Darkness đi đến hỏi thăm cậu thì Kazu dịch chuyển đến đó nên cô đứng từ xa nhìn cả hai nói chuyện.
“Jito, con đừng có tự trách bản thân nữa. Lỗi không phải ở con đâu!”
“Sư phụ... người thì biết cái gì chứ, con không giống người...”
“Đúng là quá khứ của cả hai ta khác nhau rất nhiều, của ta thì tốt đẹp hơn con nhiều nhưng của con thì sẽ có rất nhiều điều kinh khủng sẽ xảy ra đối với con.”
“Vậy thì tại sao chứ, tại sao tại sao tại sao... TẠI SAO MÀ CON CÙNG VỚI DARKNESS VÀ CHÍN NGƯỜI KIA LẠI GIỐNG NHAU CHỨ!”
Darkness nghe thấy vậy thì nghĩ rằng Jito có quá khứ không tốt đẹp nên muốn biết thêm về quá khứ của cậu để hiểu rõ về cậu chứ hiện tại cô không hề biết gì về Jito cả.
“Ta biết là con rất ghét việc đó nên ta mới đưa cho con thanh kiếm đó đấy, giờ con đi đến núi Cielo gặp một người. Cô ấy có thể sẽ giúp cho con mạnh hơn được đấy, giờ thì ta đi đây.”
“Khoan đã... Đúng là sư phụ mà, thôi cứ đi đến đó xem sao vậy.”
Jito liền xách cái túi đồ lên để sau lưng, còn Kuldeep thì cậu để cô ấy trong hòm và đem theo như thế. Khi ra đến cổng thành thì Darkness đã đợi sẵn ở đó để cùng đi.
“Ve giáp Jito, đi nhanh nào!”
“Biết rồi, biết rồi!”
Tên quỷ đó ngẩng lên nhìn cậu một cái và bay tới tấn công cậu ta, Ramon liền bay qua trái để tránh. Nơi tên quỷ đó bay qua liền tỏa ra một nguồn nhiệt lớn đủ để làm tan chảy cả Hafini Cacbua, do Ramon đã tránh kịp thời nên không bị gì hết. Nếu mà Ramon không tránh kịp thì đã bị thành rồng quay rồi, tên đó lại nhìn Ramon tiếp và bay tới tấn công cậu.
Ramon liền thổi một cơn gió lạnh để đóng băng tên quỷ đó nhưng không hề có tác dụng do nhiệt độ cơ thể tên đó cao nên không thể làm nguội được. Ramon liền bị đấm một cú vào cằm.
“Dừng lại đi... cái tên này đừng có... mà điều khiển cơ thể ta nữa”
Lúc hắn ta nói xong thì một linh hồn hiện ra ở sau lưng hắn ta, linh hồn đó cũng là quỷ nhưng hắn là hắc quỷ. Hắn cúi xuống nhìn mặt tên quỷ đỏ rồi cầm cằm hắn nói: “A ha ha ha, một con tốt như ngươi mà có quyền lên tiếng trước ta sao. Cứ im lặng để ta tàn phá thế giới này đi!”
“Ta và ngươi đều là quỷ tại sao ngươi lại muốn hủy diệt cả thế giới cơ chứ!”
“Fu ha ha ha, ta và ngươi khác tộc quỷ. Ta là hắc quỷ còn ngươi là quỷ địa ngục nên ta và ngươi khác nhau nhiều lắm, ngươi chỉ là một phần cho kế hoạch xâm chiếm các thế giới của vua bọn ta thôi! Giờ thì ngủ yên đi.”
Vừa dứt lời tên hắc quỷ đó đặt tay lên đầu quỷ địa ngục và khiến cho hắn ta ngủ, có vẻ như là hắn đang có mưu tính cùng với vua của hắn xâm chiếm các thế giới khác. Ramon liền tích tụ nhiều năng lượng ở trong miệng hơn rồi phun một luồng gió mạnh như cơn bão vào hắn.
“Tên rồng nhà ngươi vẫn không chịu hiểu à! Băng của ngươi quá yếu đấy, về mà luyện tập thêm đi!”
Nói xong tên hắc quỷ đó điều khiển cho cơ thể tên quỷ địa ngục đó tỏa ra nguồn nhiệt một khu vực rất lớn.
“Quả nhiên là cơ thể của ngươi tốt thật đấy Taeke, để xem ngươi sống sót được trong bao lâu đây tên rồng to xác kia”
Từ đằng sau một cánh tay to lớn tóm lấy người hắn rồi ném lên trời, Ramon liền bay đi để chạy trốn thì tên đó bay đến và đá Ramon xuống dưới một ngôi làng ở bên dưới.
Sau khi đáp đất thì Ramon liền biến thành dạng người để không ảnh hưởng đến dân làng ở đây, tên hắc quỷ đó bay xuống dưới làng. Dân làng thấy hắn thì bọn họ đều chạy hết vào trong nhà để trốn vì quỷ giống như cơn ác mộng đối với con người. Khi tên quỷ đó vừa đặt chân xuống dưới đất thì Ramon liền đóng băng chân hắn lại và phóng ra hai phi tiêu lớn từ hai phía trái và phải tấn công hắn.
Hắn liền làm cho cơ thể Taeke tạo một con đường bằng lửa hủy diệt hết mọi thứ nó đi qua, cũng may mà Ramon tránh được. Cậu ta liền tạo ra một cây kiếm rồi chạy tới chém cơ thể Taeke với tốc độ nhanh nhất, tốc độ nhanh nhất của cậu đã khiến cho hắn không tìm thấy được. Khiến cho khả năng tìm kiếm đối phương bằng LE của tộc hắc quỷ trở nên vô dụng.
Ramon liên tục chém vào người cơ thể Taeke, tên đó cảm thấy không thể tìm được bằng cách đó nên hắn tạo một cái lồng bao quanh ngôi làng và bắt đầu thu nhỏ lại. Có vẻ như hắn thấy là nếu không tìm được thì dùng mạng của người dân vô tội để tìm ra, Ramon biết là bây giờ mà đấu vói hắn thì kiểu gì cậu cũng sẽ không toàn mạng nên cố tránh đối đầu trực diện nhưng hắn ép cậu nên cậu đành phải chạy thật nhanh đến đánh thẳng vào hắn.
Nhưng cậu đi xuyên qua hắn, sau khi Ramon xuyên qua thì hắn liền tạo một ngọn lửa nhỏ từ đầu bàn tay bắn thẳng vào chân Ramon khiến cho cậu la lên trong đau đớn. Sau đó hắn đạp đầu cậu và nói: “Sao hả, hết chiêu trò chưa vậy hả con rồng thấp kém này!”
-Chết dở rồi, khả năng xuyên qua này chỉ có là quỷ cấp cao thôi. Mình sẽ chết ở đây sao?
Tên đó liền bắn tiếp phát nữa nhưng phát bắn đó bắn ngược lại, Ramon nhìn thế thì không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cậu biết được là có một linh hồn nào đó đang cố ngăn cản không cho tên đó giết cậu.
-CẬU NHÓC RỒNG BĂNG, MAU TẤN CÔNG CƠ THỂ CỦA TA ĐI!
“Giọng nói này, anh là chủ cơ thể quỷ địa ngục sao?”
-Đúng vậy, ta đang dùng thần giao cách cảm để nói với cậu. Bây giờ cậu hãy cố giết ta đi, càng nhanh càng tốt nếu không cánh cổng đi qua thế giới bóng tối sẽ được mở giống với kế hoạch của hắn mất!
“Tôi rõ rồi, tôi sẽ cố gắng để giết anh mặc dù tôi không muốn lắm!”
Ramon liền chém một phát lên để gây ra sát thương cho Taeke nhưng tên kia đã kéo lại và chuẩn bị đấm cậu thì cậu liền dùng thuộc tính băng tạo thành một cái tường rồi thổi một tia năng lượng để đẩy Taeke lên trên trời.
Cơ thể của Taeke hiện đã bị đóng băng một ít ở tay phải nhưng liền tan chảy ngay lập tức, nhiệt độ của cơ thể Taeke lớn đến thế thì dùng chiêu gì cũng vô dụng cả. Đột nhiên có đòn đánh bằng nước tấn công vào hắn, có vẻ như là nó có hiệu quả đối với cơ thể Taeke. Ramon quay lại nhìn thì đó là của một cô bé, trên tay cô là một con dao nhỏ.
“Làm ơn hãy cứu lấy làng của em đi, xin anh đó!”
“Nhóc là người đã tấn công đòn đó hả?”
Cô bé liền gật đầu, tên hắc quỷ kia thấy cô bé thì hắn liền điều khiển cơ thể Taeke bắn vào cô bé, Ramon liền chặn đòn đó lại. Đòn đó không trúng cô bé nhưng cánh của Ramon đã bị thủng một lỗ ở bên phải, Ramon liền bế cô bé chạy đi để bảo toàn tính mạng của cậu và cô bé. Tên hắc quỷ đó không đuổi theo mà ở đó quan sát cả hai, vì hắn xác định được vị trí của cả hai nên hắn từ từ mà giết.
Cả hai trốn vào một căn nhà cách tên hắc quỷ đó một đoạn khá xa, Ramon đặt cô bé xuống dưới và cậu ta ngồi xuống một góc. Đôi cánh của Ramon giờ không thể bay được nữa nên cậu ta đang tạo một lớp băng để đóng cái lỗ trên cánh lại, cô bé đó thấy cậu đang cố hồi phục lại đôi cánh để bay được thì cô liền tiến đến nói: “Liệu em có thể hồi phục đôi cánh cho anh được không?”
Ramon ngỡ ngàng “Sao cơ, nhóc hồi phục được cho cánh của anh hả?”
Cô bé đó đặt tay lên cánh của Ramon và một nguồn ánh sáng bao phủ lấy cơ thể cô bé đó và truyền qua cơ thể của Ramon. Cậu ta cảm thấy như cơ thể đang được hồi phục, cái lỗ trên cánh đó cũng được hồi phục. Ramon đứng dậy thấy cơ thể gần như không còn một vết thương gì hết, cậu nhìn cô bé nói: “Nhóc tên là gì vậy và tại sao nhóc lại có thể hồi phục được cơ chứ!”
“Em tên là... Kuldeep, việc em có thể hồi phục... thì em không rõ lắm... chắc từ lúc em sinh ra rồi, em cứ đụng... vào người bị thương là họ sẽ được hồi...”
Đang nói dở tự nhiên Kuldeep ngã xuống một cái, cô bé ho ra máu khá nhiều. Có vẻ như là hậu quả của việc hồi phục là rút đi lượng lớn LE của người sử dụng nó, Ramon đỡ cô bé dậy.
“Cái gì vậy chứ! Nhóc hồi phục cho anh xong thì sẽ bị như thế hả?”
“Đúng là như vậy đấy! Mỗi lần em hồi phục cho ai thì đều sẽ bị như vậy cả.”
Ramon liền cảm thấy việc đó là không ổn đối với một cô bé như Kuldeep vì cô sẽ chết vì thiếu máu nếu cứ liên tục làm như vậy nhưng để cứu người đang trên bờ vực cái chết thì cần đến năng lực của Kuldeep, mà nó lại tiêu thụ một lượng lớn LE của Kuldeep. Ramon liền ngồi xổm xuống và hai tay nắm lấy tay Kuldeep.
“Liệu em có thể để anh luyện tập cho em được không?”
“H-Hả, luyện tập... với anh?”
“Nói sao nhỉ, anh không thể đánh bại được tên quỷ kia nhưng nếu em hỗ trợ cho anh thì có thể đánh bại được đấy! Sao nào, quyết định của em là gì?”
Kuldeep liền cúi đầu xuống nói, cô bắt đầu khóc. Ramon chẳng biết bản thân nói sai chỗ nào mà khiến cho Kuldeep khóc, Kuldeep liền ngẩng lên lau nước mặt đi.
“Em sẽ giúp anh và xin anh hãy giúp em luyện tập để trở nên mạnh hơn ạ!”
Đột nhiên căn nhà cả hai đang ở phát nổ, tên đó có vẻ như là đợi cho Kuldeep hồi phục cho Ramon xong thì hắn sẽ tấn công ngay. Hắn dùng sức mạnh thuộc tính tâm linh cầm cổ Ramon lên rồi ném đi nhưng cũng may là Kuldeep đã bám lấy nên đã theo được, tên đó có vẻ như không phải là con quỷ cấp thấp hay cấp trung mà nó ở cấp cao.
Sau khi bay tới gần cái lồng mà tên hắc quỷ đã tạo ra thì cuối cùng cũng đã dùng lại, hắn mạnh hơn Ramon lúc này rất nhiều. Hắn từ đâu xuất hiện trước mặt cậu rồi đạp vào chân cậu nói: “Con rồng nhà ngươi đừng có cố gắng quá, vì ngươi quá yếu”
Nhưng hắn không biết rằng là Ramon đang tích tụ một lượng lớn năng lượng trong cơ thể để có thể thổi thêm một phát bắn nữa, đòn này sẽ có uy lực lớn hơn trước nhiều nên nó cần rất nhiều thời gian để có thể làm được. Ramon liền dùng cây dao găm bằng băng do cậu ta tạo ra đâm vào chân tên quỷ đó nhưng không có tác dụng.
Cậu liền biến thành dạng “Long hóa” để tên đánh với tên quỷ đó, sau khi biến hình lên dạng rồng hóa thì trên đầu Ramon xuất hiện hai cái sừng rồng, cơ thể thì có thêm một ít vảy rồng để bảo vệ cơ thể, răng của Ramon cũng đã trở nên nhọn hơn. Cậu ta đi đến chỗ tên hắc quỷ đang chiếm cơ thể Taeke và cả hai đã đấm vào nhau một cú.
Cú đấm của cả hai chạm nhau và gây ra một cơn gió lớn thổi qua, có vẻ như khi lên “Long hóa” thì cậu ta đã có sức mạnh ngang bằng với tên quỷ đó, Kuldeep đang bám đằng sau lưng Ramon đưa tay lên trên vai Ramon chém một phát bằng thuộc tính nước vào hắn. Tên hắc quỷ đó đập đi chỉ với một cái vẩy tay.
“Con nhóc kia, giọt nước yếu ớt như thế mà cũng đòi làm ta bị thương sao. Ha ha ha, thật là nực cười mà!”
Nhưng tay phải hắn chuyển động rồi đấm vào mặt hắn một phát, hắn dùng tay trái đỡ lại. Nhân lúc đó Ramon chạy thật nhanh đến chỗ hắn chém hắn hai phát rồi chạy xung quanh để cho Kuldeep có thời gian để tung ra đòn đánh tiếp theo.
“Kuldeep, cần phải đợi trong vòng bao lâu thì nhóc mới dùng tiếp được chiêu chém nước đó vậy?”
“Em nghĩ tầm khoảng mười lăm giây thì sẽ tung ra được đòn tiếp theo đó!”
“Hơi tốn thời gian nhưng thế cũng được rồi! Trong vòng năm phút anh và Taeke sẽ đánh bại hắn còn em sẽ hỗ trợ hạ nhiệt được không?”
Kuldeep liền gật đầu rồi Ramon liền trượt đến bằng thuộc tính băng rồi đá một phát vào bụng hắn, tên hắc quỷ định đấm lại thì lại bị Taeke đấm một phát vào mặt nhưng hắn đã đá được một phát vào Ramon. Sau khi đá Ramon xong thì hắn bắn vào vai của Ramon nhưng cũng may là Ramon tạo ra một đường ống hướng ngược lại nên không nhận sát thương từ đòn đó.
-Rồng, nhanh lên đi chúng ta không còn nhiều thời gian để giết tôi đâu!
“Tôi đã cố lắm rồi! Mà hắn cứ cố tránh để cơ thể của anh không bị thương đấy !”
-Tên này khá là ranh ma, hắn ta có thể khiến cho đòn tấn công của cậu xuyên qua được.
“Nếu thế thì hơi khó đấy nhưng tôi sẽ cố để giết anh”
Ramon vẫn đang cố tích tụ năng lượng nhưng có vẻ như việc vừa đánh nhau vừa tích tụ năng lượng sẽ rất khó để đạt được mức năng lượng cần thiết để đóng băng hoàn toàn Taeke nhưng cũng may là linh hồn của Taeke đã tách khỏi cơ thể nhưng vẫn tác động được lên việc đó trở nên dễ hơn. Điều trở thành vấn đề bây giờ là trạng thái “Long hóa” vì trạng thái này ngốn kha khá năng lượng nên hiện tại không còn nhiều thời gian.
Thời gian duy trì hiện tại chỉ còn có hai phút bốn mươi giây nên trận này không được đánh quá lâu vì như thế thì sẽ có lợi cho tên hắc quỷ kia, Ramon đóng băng chân hắn rồi chạy tới cắn vào vai rồi đâm bốn phát vào vùng bụng nhưng tên hắc quỷ không phản ứng gì rồi hắn cười lên. Ramon cảm thấy có điều không lành nên tránh ra nhưng không kịp.
Hắn đâm cậu một cái bằng cây kiếm lửa nhưng vẫn bị ngăn cản bởi Taeke, Ramon thấy thế liền hỗ trợ Taeke để có thể giết chết cơ thể cậu ta. Ramon cảm thấy cứ tích tụ như thế thì sẽ rất lâu nên cậu ta đã đẩy nhanh tốc độ tích tụ năng lượng lên để có thể đóng băng được hắn trong thời gian giới hạn.
Cậu liền đẩy nhanh tốc độ tích tụ trong một khoảng khắc nên hình dạng “Long hóa” của Ramon hiện đã chỉ còn có thể duy trì trong vòng ba mươi giây. Cậu ta liền đấm một cú đấm vào hắn, tên hắc quỷ đó bị gãy xương chỗ Ramon vừa đấm.
“Anh rồng, cú đấm vừa rồi...”
“Cú đó là tập hợp nhiều cú đấm cùng vị trí khi di chuyển tay thật nhanh mới được.”
Tên hắc quỷ đó đứng lên rồi nhổ ra một bãi máu, có vẻ như phát đấm đó có hiệu quả với hắn nhưng vẫn chưa đủ để có thể hạ gục hắn. Kuldeep chém một phát vào chỗ vết thương đó, linh hồn của Taeke mờ đi một tý. Có vẻ như là chỉ cần tấn công bằng thuộc tính nước vào vết thương đó là sẽ có tác dụng hiệu quả hơn nhưng không đủ để đánh bại hắn.
Tên đó thu nhỏ cơ thể đến nỗi Ramon không thể thấy, hiện tại thì cậu không thể thấy được hắn do hắn nhỏ bằng một con kiến nên để tìm được hắn ở kích thước đó là rất khó khăn nhưng cũng may là Taeke có thể xác định được vị trí của hắn vì đó là cơ thể của cậu ta nên có thể chỉ ra được đúng vị trí mà hắn đang ở.
Ramon bay lên trời rồi hít một cái và mức năng lượng cần thiết đã đủ nên cậu ta hóa giải hình dạng “Long hóa” và phun xuống dưới, một luồng khí lạnh bao quanh toàn bộ khu vực đó khiến cho mọi thứ từ cây cối đến nhà cửa và cả những sinh vật sống đều bị đóng băng. Cái lồng bằng lửa kia cũng không ngoại lệ nó cũng bị đóng băng hoàn toàn.
Luồng khí lạnh đó vẫn tiếp tục di chuyển không ngừng đến nỗi những nơi cách xa khu vực đó cũng bị đóng băng hoàn toàn, chiêu này gần như là một chiêu rất nguy hiểm nên cậu ta không muốn dùng đến nó bởi mỗi lần sử dụng nó là cả một khu vực rộng lớn bị đóng băng, kết quả không ngoài dự đoán của Ramon. Mọi thứ bị đóng băng hoàn toàn chẳng còn một cái gì ngoài lớp băng màu xanh.
“Anh rồng, l-Linh hồn quỷ kia đang tan biến kìa!”
-Cậu rồng, cảm ơn cậu đã đóng băng cơ thể tôi nhưng có điều này tôi cần cảnh báo với cậu là một ngày nào đó lũ hắc quỷ sẽ xâm chiếm các thế giới khác
“Tôi biết rồi, anh ra đi bình an nhé!”
“Biết rồi!”
Sau đó cả hai đập tay nhau rồi linh hồn của Taeke tan biến từ từ và tan biến hoàn toàn vào không gian, vì là linh hồn tách ra khỏi cơ thể nên việc này cũng là đương nhiên đối với tộc quỷ các loại.
=====
Trở về thời điểm hiện tại, tại một căn hầm dưới lòng đất có một người đang cố để hoàn thành một thứ gì đó thì có người mở cửa ra nói: “Tiến sĩ Prakash, nhanh lên đi lũ hắc quỷ đã tràn vào rồi!”
“Chết thật, sắp hoàn thành thì lũ đó lại tới nữa chứ!”
Rồi người lính đó bị bay mất đầu xuống dưới đất, Prakash quay lại nhìn thì ông ta bất ngờ đến nỗi không thể nói được. Tên quỷ đó tiến tới nói: “Ngươi làm tốt lắm đấy Prakash”
“Giọng nói này, không lẽ nào...”
“Ku ku ku... ku ha ha ha ah! Ngươi vẫn nhớ sao, tên đó chính là ta đấy. Chính ta đã biến thành tên tộc Elf đó đưa ra lời khuyên cho ngươi đấy!”
Tên hắc quỷ này cũng là một con quỷ cấp cao, hắn đã lợi dụng tiến sĩ Prakash để có thể thực hiện việc chế tạo ra bộ giáp có thể khiến cho con người bị mất kiểm soát và điên loạn tấn công mọi thứ. Hắn liền cầm tiến sĩ Prakash lên rồi mở cái bình chứa bộ giáp ra rồi mặc cho ông, ngay sau đó một luồng năng lượng màu đen truyền vào cơ thể của tiến sĩ Prakash rồi mắt ông ta chuyển sang màu đỏ rồi cơ thể ông ta chuyển hết thành màu đen rồi ông ta phát ra một vụ nổ lớn.
“Ku ku ku, kế hoạch của Walter đã hoàn toàn thuận lợi rồi. Đúng là lũ con người mà, quá dễ để tin tưởng vào người khác giờ thì hắn sẽ chạy đi khắp nơi đập phá mọi thứ thôi!”
Có vẻ như là việc để tiến sĩ Prakash là một phần trong kế hoạch của bọn chúng, tiến sĩ Prakash ngẩng đầu lên rồi điên loạn đập phá mọi thứ không quan tâm điều gì cả bởi tâm trí ông ta hiện đang bị bộ giáp đó kiểm soát tinh thần của ông ta.
Jito hiện vẫn đang tấn công tên quỷ kia nhưng vẫn không thể gây sát thương cho hắn ta được, cứ vài chục nhát cậu chém thì sẽ có ba nhát cậu chém là bị xuyên qua. Tên đó cảm thấy chán vì cậu cứ chém thế nên đã dùng phóng to tay ra đấm cậu đi, Jito cản lại được nhưng sát thương đó lớn nên cậu bị gãy một cái xương ở chân phải.
Jito đứng lên nhìn hắn rồi nghĩ là cậu không thể câu giờ thêm được nữa vì hắn quá mạnh, sức mạnh hắn còn lớn hơn cả tên quỷ sói hai đầu và quỷ đầu gà. Lúc hắn định đi tới chỗ Jito thì một đường băng thổi qua chỗ cậu rồi hướng lên trên, Jito nhìn qua thì thấy Ramon đã hồi phục hoàn toàn còn Kuldeep thì đang gục xuống và xung quanh cô ấy toàn là máu.
Vì Jito từng thấy cô ấy hồi phục nên cậu biết là để hồi phục cho Ramon nên cô ấy đã bị rút gần cạn LE nên hiện tại cô ấy không thể cử động cho đến khi hồi phục toàn bộ LE của bản thân. Trong các loài quỷ trên mọi thế giới thì quỷ bóng tối là loài có sức mạnh áp đảo nhất trong các con quỷ nên nó là loài cực kỳ khó để đánh bại.
“Jito, cậu đem con bé chạy ra khỏi thành phố này đi!”
“K... Không lẽ anh định hi sinh sao?”
“Phải, ta sẽ đánh nhau với tên này để câu giờ cho cả hai chạy trốn dù hi sinh cả tính mạng này ta cũng sẽ giúp hai người. Nên là cậu đừng có quan tâm đến ta mà cứ chạy đi”.
“Không... lại nữa sao, không không không không thể như thế được. Nó lại tái diễn nữa sao, lúc nào cũng thế cả lần nào cũng vậy... Tại sao chứ, suốt ngày mình cứ luôn được bảo vệ... tại sao chứ!”
“NHANH LÊN ĐI JITO, ĐÂY LÀ ĐỂ ĐẢM BẢO SỰ SỐNG CỦA CẬU VÀ CON BÉ ĐÓ!”
Vì Jito từ lúc bé cậu đã gặp nhiều con quỷ bóng tối tấn công đến bất ngờ, cậu lúc nào cũng được người khác bảo vệ cho mà trong khi cậu chẳng có thể giúp họ điều gì được cả. Dù là lúc đó hay bây giờ cậu đều cảm thấy bản thân thật vô dụng vì không thể giúp cho ai được.
-Tại sao cơ chứ, tại sao lần nào cũng vậy. Mình... là gánh nặng của họ mà. Bố, mẹ, anh cả và mọi người tất cả đều tại tôi mà mọi người đều chết cả vì tôi quá yếu mà mọi người đã chết.
Jito đi tới chỗ Kuldeep bế cô lên rồi nhảy qua những căn nhà để đi ra khỏi thành phố, ở thành phố này số người còn sót lại chỉ còn có tiến sĩ Prakash, Jito, Kuldeep và Ramon. Jito đang cố để đi ra khỏi thành phố bằng một chân vì chân phải của cậu bị gãy nên việc để ra được thành phố là một việc rất khó khăn, lúc cậu gần ra được thì tiến sĩ Prakash đang tàn phá ở đó nên cậu đã trốn đi vì cậu cảm thấy tiến sĩ Prakash khác với tiến sĩ mà cậu biết vì hiện tại ông ấy đã bị biến đổi thành một con hắc quỷ mất đi ý thức.
Hiện tại thì Jito chẳng thể làm gì được hết, nếu cậu trốn đi bằng đường vòng thì vẫn bị phát hiện bởi hầu hết các hắc quỷ đều có thể nhìn được LE để tìm. Cậu trốn ra mà mang theo Kuldeep thì sẽ dễ dàng bị giết chết vì cô ấy còn một ít LE trong người. Nước mắt của Jito tuôn ra, cậu cố lau đi nhưng vẫn cứ chảy xuống.
-Tại sao chứ... tại sao... tại sao lại vậy chứ! Lại bị dồn vào đường cùng nữa rồi. Tại sao mình... suốt ngày phải đón nhận những thảm kịch như thế này chứ
Cậu ta đã phải đón nhận những điều không mấy tốt đẹp từ nhỏ mà trong khi ở tuổi của cậu là tuổi mà trẻ con phải có một cuộc sống vui tươi và hạnh phúc nhưng cậu lại không được nhận những điều đó mà cậu phải đấu tranh chống lại những tên hắc quỷ để có thể sinh tồn được.
Trong khi đó một cô bé tóc bạc, sừng đen hướng lên trên và mặc bộ đồ màu đen với đôi giày cũng màu đen đang cố để bay xuống nhưng lại bị một người của thế hệ chủng tộc ngăn cản. Người đó không ai khác đó chính là Luca Giard một người được chọn cùng thời với Kazu, còn cô bé đang cố để xuống đó là con nuôi của cậu ta tên là Exponential Darkness.
“Bố thả con ra đi, con phải xuống đó để đánh lũ tầm thường đó! Con phải xuống đó giúp cậu ta”
“Darkness, con đừng có cố xuống đó! Dù bố chỉ luyện cho con mỗi mười năm một lần nhưng vẫn chưa đủ để con xuống dưới đó đâu!”
“Con phải xuống dưới đó!”
Nói xong Darkness dịch chuyển xuống với tốc độ nhanh để Luca không đuổi kịp, cô nhìn lên để xem thì không thấy bố nuôi cô đâu. Cô nghe thấy âm thanh từ đằng sau thì thấy ông đang bay ở đó, ông bay tới định làm gì đó với cô. Darkness liền nhắm mắt lại vì sợ rằng bố cô sẽ lại đánh cô như những lần trước nhưng ông chỉ bay đến ôm cô vào lòng.
“Con gái, lần này thì con hãy đi theo con đường riêng của con đi. Những gì con làm trong tương lai sẽ là tự con quyết định lấy nó!”
“Bố... cho phép con hả?”
“Bố cho phép con làm những gì con muốn nhưng phải có giới hạn đấy rõ chưa hả?”
“Dạ con rõ rồi ạ!”
Rồi ông ta dịch chuyển xuống dưới đó rồi để cô ở đó, ngay sau đó ông ta dịch chuyển đến chỗ Kazu.
“Như thế là giống với trong tương lai đúng không Kazu.”
“Ờ! Đúng hết nhưng tương lai biến đổi thế nào là việc của bọn nó hết cả. Các cậu thì vẫn tác động được đến dễ dàng nhưng tớ với các đại diện khác thì sẽ bị nhiều vấn đề lắm.”
Lý do mà các đại diện cũ thường không tham chiến nhiều là vì họ quá mạnh để có thể đánh nhau với những người của thế hệ mới này nhưng vẫn có ngoại lệ như November Agiast, do là đại diện yếu nhất nên Agiast được quyền tham chiến vào những vấn đề của các thế hệ mới.
Sau khi Darkness được đưa xuống thì tiến sĩ Prakash nhìn qua chỗ cô và điên cuồng chạy tới để tấn công cô nhưng cô đã kịp phòng thủ bằng khiên bóng tối, tiến sĩ Prakash liền xuyên qua để tấn công cô nhưng cô đã đổi chỗ với viên gạch bên lề đường. Jito đang trốn ở một góc gần đó đang quan sát cả hai chiến đấu để nhân cơ hội đó cậu trốn ra ngoài.
Tiến sĩ Prakash liền phun lửa ra từ miệng để tấn công cả khu vực này, Darkness thì có thể chặn lại được nhưng Jito thì không nên cô chạy đến dịch chuyển cả cậu và Kuldeep lên trên tường thành và nói: “Cậu cứ ở yên đây quan sát đi ve giáp Jito”
Jito ngạc nhiên vì Darkness lại biết tên cậu trong khi cậu chưa có tiết lộ điều gì về tên của cậu cho cô ấy cả, cô ấy liền dịch chuyển đến chỗ tiến sĩ Prakash trong khi cậu chưa định thần lại.
Cô ấy đá một phát vào bộ giáp để phá hủy nó nhưng không thể phá được, Prakash gào lên rồi cầm chân cô và đập xuống dưới đất thì cô cưỡng chế hoán đổi vị trí với tên quỷ đã mặc giáp cho Prakash. Tên đó cảm thấy không hiểu vì sao bản thân lại ở đấy được vì lúc nãy hắn ở vị trí khác mà giờ lại ở đấy.
“Tên kia, đau không hả? Bị đánh bởi kẻ mà ngươi đã cố mặc giáp cho đau không?”
“Ngươi dám... A... a.... a cái sừng đó cùng với mái tóc bạc đó, ngươi là loại đặc biệt mà. Tại sao ngươi lại ở đây cơ chứ!”
Darkness dẫm một phát mạnh vào tay phải hắn ta khiến cho nó đứt ra rồi cô cầm cổ hắn lên nói: “Kẻ thấp kém như các ngươi mà có quyền hỏi ta sao, trước khi ngươi chết thì ta cho ngươi biết luôn vậy. Ta là con nuôi của người ở thế giới này nên ta đã là một phần của thế giới này!”
“”Con nuôi của thế giới này... tên phản nhà cô, tôi phải giết cô!”
Nói xong tên hắc quỷ đó liền phóng to cơ thể lên rồi tóm lấy Darkness nhưng cái hắn ta cầm được chỉ là tiến sĩ Prakash, hắn cáu lên rồi bóp chết tiến sĩ Prakash. Cô mở cổng dịch chuyển từ đằng sau hắn rồi lấy từ trong tay áo ra một băng thuốc nổ rồi châm hết lên ném vào hắn rồi đóng cổng thật nhanh, lúc hắn quay lại thì thấy chỉ có thuốc nổ bay đến và nổ tạo ra một đám khói khiến cho hắn không thể nhìn thấy.
Cô ấy bay tới đấm một cú chí mạng vào xương sườn hắn tác động vào linh hồn, giờ hắn ta không thể hồi phục được chỗ đó dù cho khả năng hồi phục của quỷ bóng tối có cao đi nữa thì vẫn không thể hồi phục. Tên đó ôm miệng vết thương rồi nhìn cô với ánh mắt bất lực, Darkness đi tới để chuẩn bị giết hắn thì Jito ở trên tường thành đang quan sát thấy có gì đó không đúng.
Cậu nhìn xung quanh chỗ đó không hề có cánh tay của tên đó bị Darkness dẫm đứt ra nên cậu hét lên: “CÔ KIA, CẨN THẬN DƯỚI CHÂN CỦA CÔ!”
Darkness nhìn xuống dưới thì thấy đất đang rung chuyển dữ dội, cô ấy cảm thấy là hắn định phóng to cánh tay từ dưới lòng đất lên để bóp nát cô nhưng cô vẫn trên cơ hắn, cô lại tiếp tục cưỡng chế hoán đổi vị trí của cả hai với nhau và hắn bị bóp nát.
Jito nhìn chỗ băng ở chỗ Ramon, cậu thấy Ramon đang nằm trên đó với toàn thân đầy máu. Cậu lại rơi vào tuyệt vọng vì bản thân không thể cứu giúp cho ông ta mà chỉ có thể nhìn ông ta chết ngay trước mắt, đúng lúc đó tên đó lại nói: -Đưa ta cơ thể của ngươi đi... đưa ta cơ thể của ngươi
“Không không không không không, im miệng đi”
-Vậy ngươi cứ để cho hắn chết như lúc gia tộc, gia đình và người quen của ngươi chết trước mặt sao... ngươi thích như thế sao, dù có là trẻ con đi nữa thì làm sao mà ngươi lại không quan tâm đến việc đó được.
Khi tên đó nhắc đến việc đó thì nước mắt của Jito cứ tuôn ra.
“Im đi im đi im đi, đừng có nhắc đến nó với ta”
Vì cậu đã gây ra cái chết của người khác mặc dù bọn họ không liên quan gì đến lũ quỷ đó cả. Mỗi lần nhắc đến chuyện đó là Jito lại không thể chịu đựng được mà luôn có suy nghĩ muốn chết vì do cậu mà người khác chết.
=====
Trở lại mười năm về trước, đây là lúc mà mẹ Jito đang mang thai cậu. Ngôi nhà mà bố mẹ cậu với anh trai cậu sống là nhà của gia tộc Hasato, một gia tộc chỉ có toàn là người ve giáp suốt nhiều đời. Anh trai cậu là người duy nhất có đôi mắt có thể nhìn rõ ràng được LE trong cơ thể của người khác, do hiện tại Jito vẫn chưa ra đời nên chưa thể xem được LE của cậu.
-Năng lượng sự sống của thằng bé bị lấn át như thế đúng là khó thấy mà nhưng có thể sau này nó sẽ lớn lắm đây.
Anh trai cậu cứ nghĩ rằng LE của cậu là sẽ lớn dần khi cậu lớn lên nhưng khi cậu ta ra đời thì anh trai cậu rất sốc vì cậu không hề có một tý LE trong cơ thể cả, cậu ta thử truyền vào Jito một ít LE vào để xem là cậu có được không. Khi năng lượng đó đi vào cơ thể Jito thì liền biến mất ngay lập tức và không để lại dấu vết gì cả.
-Cái gì chứ! Sao mà lại có thể như thế được chứ... không thể nhận được LE sao, làm sao mà có thể được chứ!
Vì chì trong gia tộc đó mỗi anh trai Jito biết đến LE rõ nhất nên gần như không ai để ý đến việc đó lắm mà chỉ có anh trai Jito biết được thôi. Anh họ cậu thấy cậu đang nghĩ thì đi tới đập vào lưng cậu, cậu giật mình rồi quay lại nhìn.
“Anh đừng có đập lưng em bất ngờ thế chứ anh Arrow.”
“Tại anh thấy em mải suy nghĩ quá nên đến xem thôi mà Zakaria.”
“Anh đúng thật là, em đang nghĩ về cách giúp cho Jito có được LE trong người chứ em thấy là thằng bé mà cứ để thế là sẽ có rất nhiều đau thương mất mát trong cuộc đời nó mất!”
“Vậy sao, anh không rõ lắm nhưng mà hãy cố lên nhé!”
“Em biết rồi!”
Thế là Zakaria nghiên cứu cách để có thể giúp cho Jito có được LE và nhiều cuộc thí nghiệm nguy hiểm lên Jito như đốt, đầu độc, đóng băng, gây mê,... Nhưng mọi thứ đều bị triệt tiêu hết không chút dấu vết gì cả, việc đó đã khiến cho Zakaria đau đầu nghĩ ra cách giải thì lại càng đau đầu hơn về việc đó.
Cho đến năm Jito được năm tuổi, Zakaria đang thử cho một thứ gì đó màu đen vào một miếng da của Jito. Thứ màu đen đó lao tới cắn xé ngay miếng da của Jito ngay sau khi được cho vào.
-Cái thứ này bị thu hút bởi da của thằng bé, vậy tức là nó thu hút một thế lực nào đó rồi. Khoan đã nào, nếu mà xét theo thời gian thì tức là... Không xong rồi!
Zakaria chạy ra khỏi phòng và chạy ra sân rồi nhìn lên trời, cậu sợ hãi đến nỗi trợn mắt đứng đó nhìn. Cánh cổng dẫn đến |Hắc giới| đã được mở ra mỗi 5 năm một lần, một vài tên quỷ đã đi ra từ đó rồi đồng loạt bay xuống dưới sân của gia tộc Hasato. Zakaria liền chạy vào trong để tránh, sau khi đâm xuống dưới đất xong thì một tên đứng lên ngửa đầu và giơ hai tay úp mu xuống dưới.
“Cuối cùng thì... sau hàng nghìn năm bị nhốt cuối cùng cũng được giải thoát rồi!”
Zakaria liền cảm thấy giống với những gì mà cậu đã nghiên cứu trong sách đó là khi một người sinh ra mà không có LE thì sẽ thu hút những con quỷ đến từ thế giới khác, không đâu khác đó chính là |Hắc giới| và sẽ luôn hành hạ người đó cho đến khi chết thì mới thôi. Cậu ta cảm thấy bản thân cần phải tiếp tục sống để cho Jito không nhận những đau thương mà một đứa trẻ lên 5 không nên nhận những việc đó.
Một tên hắc quỷ liếc qua nhìn Zakaria rồi hắn bật đến đá cậu với tốc độ rất nhanh, cậu đã tránh sang trái để không nhận sát thương từ cú đá đó. Sau đó cậu ta chạy đi để đảm bảo tính mạng, tên quỷ khác bay đến bên cạnh với nụ cười nham hiểm rồi cào cậu ta một cái nhưng Zakaria đã trượt xuống dưới và lại tránh được nhưng tên khác đã dùng dây bắt lấy chân cậu rồi ném cậu đi.
Cậu bị đập vào tảng đá và bị thương nhẹ, cũng may Zakaria là tộc người ve giáp nếu không cậu đã bị gãy vài cái xương sườn rồi. Một tên trong số bảy kẻ bọn chúng định đi tới để giết cậu thì bị Arrow bắn vài mũi tên vào người với tốc độ rất nhanh.
Bọn chúng liền tránh ra chỗ Zakaria ra, Arrow đi đến nói:
“Zakari, em hãy cùng với gia đình em chạy ngay đi. Anh sẽ câu giờ để mọi người chạy cho”
“Anh đừng làm thế mà anh Arrow, bọn chúng là hắc quỷ một chủng loài rất mạnh chỉ đứng sau quỷ cấp thần trong các tộc quỷ đó!”
“Anh biết nên là anh mới ở đây để câu giờ cho em đấy! Nên là mau chạy đi”
Zakaria đứng đó một hồi lâu rồi ngẩng đầu lên bắn một phát đạn ánh sáng vào một tên rồi chạy đi, tên đó bắt lấy viên đạn đó rồi thả xuống dưới đất. Tên đó có thể bắt được rất dễ dàng chỉ bằng tay không đó chứng tỏ hắn ở cấp trung mà những con hắc quỷ ở cấp này sẽ mạnh gấp bốn lần so với một con rồng còn khi chúng hóa thú thì sẽ mạnh gấp sáu lần so với một con rồng.
Đám hắc quỷ đó để cho cậu cứ thế mà chạy đi vì chúng nghĩ kiểu gì thì cũng sẽ giết được cậu thôi, Arrow nhìn bọn chúng một lúc rồi chạy qua bên phải giương cung ra bắn vào bọn chúng.
Không may cho cậu là một tên ở đó bắt hết những cây cung đó chỉ trong một lần chớp mắt thôi, sau đó một tên trong số bọn chúng di chuyển nhanh đến nỗi giống như dịch chuyển và đá vào bụng cậu.
Arrow bị bay đi qua nhiều căn phòng, cậu ta bị đánh khá đau nhưng vẫn cố để đánh với bọn chúng, những người còn lại trong gia phả đang lẩn trốn ở trong bụi cây gần đó cũng ra tham chiến để đánh với bọn chúng.
Nhưng bọn họ không phải đối thủ của chúng nên chỉ có thể câu giờ để cho gia đình Jito chạy đi, bọn chúng thấy bọn họ phiền phức quá nên hóa thú rồi tấn công tât cả bọn họ một lượt luôn. Do sức mạnh của bọn chúng được tăng lên nên bọn họ không thể câu giờ thêm được nữa, cũng may là Arrow đang ở khu vực dồi dào năng lượng nhất nên đã tích tụ đủ năng lượng.
Toàn thân cậu ta được bao bọc bởi một bộ giáp màu cam, nhìn cậu ta bây giờ thì giống với ve giáp nguyên thủy hơn. Khi cậu ta đang bước đến thì đột nhiên cậu ta biến mất, mấy tên đó bất ngờ vì cậu ta di chuyển quá nhanh. Trong lúc đang dò tìm Arrow thì một sợi dây thả xuống tóm gọn hết toàn bộ bọn chúng nhưng cậu đã phạm sai lầm rất lớn đó là khả năng hóa thú của hắc quỷ khi lên cấp cao sẽ bị biến đổi.
Khả năng phân tách của quỷ cấp cao này là một trong số chúng, đó là một khả năng hữu dụng để đánh lửa đối thủ về việc đối thủ yếu hơn bản thân khiến cho bọn chúng tự tin dẫn đến không có phòng bị trước việc hắn là quỷ cấp cao.
Sau khi cậu tóm gọn bọn chúng lại thì cả bảy tên đó từ từ hợp thể lại thành một bản thể duy nhất, bọn chúng liền phát ra một ánh sáng. Khi ánh sáng đó kết thúc thì Arrow nhìn lên thì hắn đã ở bên ngoài mà không có vết thủng gì cả.
-Cái gì chứ! Làm sao mà hắn có thể đi xuyên qua được cơ chứ, cái lưới này ngăn cấm đi xuyên qua cơ mà!
Trong lúc cậu đang mải suy nghĩ thì hắn ta giơ tay ra cầm lấy cổ cậu rồi vặn cổ cậu rồi nói: “Lũ các ngươi cũng khá mạnh đấy nhưng không đủ để đánh lại ta đâu!”
Nói xong thì hắn đốt Arrow đi rồi ném cậu ta xuống dưới rồi hắn đốt nơi đó bằng ngọn lửa xanh rồi bay theo hướng mà Zakaria đã chạy để tìm gia đình cậu, do cả gia phả chỉ câu giờ thêm được một vài phút nhưng cũng đủ để cho gia đình Jito chạy trốn đi xa.
Jito hiện tại thì cậu vẫn còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra cả bởi vì cậu còn bé và chưa biết gì cả nên cậu không biết gia đình cậu chạy vì điều gì. Cậu nhìn ra sau lưng bố cậu thì thấy tên hắc quỷ đó đang bay đến phía cậu.
“B-Bố ơi, có ai đó đang đuổi theo chúng ta kìa!”
Bố cậu quay lại nhìn thì tỏ vẻ rất sợ hãi rồi cố chạy thật nhanh để trốn thoát khỏi tên đó, ông nhìn Jito rồi nói: “Jito à, con đừng có quay lại nhìn nữa nếu không cả gia đình ta sẽ chết đó!”
“Con biết rồi!”
Tên đó bay đến chỗ gia đình của Jito với tốc độ rất chóng mặt, hắn bay nhanh đến nỗi cây rụng lá đến nỗi trơ trụi hết lá còn đất như bị xới tung hết lên. Hắn vẫn bay với tốc độ đó có vẻ như là hắn rất muốn giết được cả gia đình nhà Jito cho bằng được.
Sau một lúc bay thì hắn đã đuổi kịp với bọn họ họ và hắn giết chết Zakaria đầu tiên, Jito thấy thế thì cậu rất đau lòng. Nhưng chỉ sau một giây Jito đã khóc lên, do Jito yêu quý Zakaria lắm nên do việc đó mà cậu cảm thấy rất buồn và khóc luôn, Zakaria sắp chết nên cậu ta nói lời cuối cùng với Jito là.
“E... em trai, hãy cẩn thận với sức mạnh không có LE của em. Nó sẽ giết rất nhiều người từ vị trí em trong bán kính ngẫu nhiêu.”
Nói xong thì anh trai cậu ngã xuống luôn, bố mẹ cậu không thể quay đầu lại nhìn vì nếu làm thế thì tên hắc quỷ kia sẽ có cơ hội giết được cao hơn. Mẹ Jito quay lại rồi rút ra hai con dao nói: “Anh mau mang Jito chạy đi, em sẽ cản tên này lại để anh cùng với con trốn đi!”
“Anh biết rồi, em cố câu giờ lâu lên đấy!”
Bố cậu vẫn bế cậu đi, Jito nhìn về phía mẹ cậu rồi đưa tay ra nhìn mẹ cậu đánh nhau với tên quỷ đó mặc dù không thể đánh bại nhưng bà ấy câu giờ thêm được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
“Không... mẹ đừng mà, làm ơn... đừng chết mà!”
Cậu cảm thấy rất đau đớn bởi cậu đã mất đi rất nhiều người thân trong gia tộc rồi anh trai cậu và giờ đến mẹ của cậu, bọn họ đều đồng loạt ra đi trước mắt cậu và cậu không hề muốn bị như thế mà chỉ muốn sống một cuộc đời thật hạnh phúc cùng bọn họ và không có cuộc chiến đẫm máu nào cả. Vì hiện tại cậu là người trẻ nhất trong gia tộc nên ai cũng sẽ bảo vệ cho cậu cả.
Khi chạy đến một con sông chảy siết mà ở đó không có một cây cầu nào để vượt qua cả, bố cậu quay lại nhìn thì hắn đã giết chết mẹ của Jito. Hắn ta đang tiến đến để bắt đầu giết chết 2 thành viên cuối cùng của gia tộc người ve giáp Hasato để trừ khử mối nguy hại, bố cậu thấy bây giờ mà để hắn giết thì gia tộc sẽ mất đi toàn bộ mọi thứ nên ông ôm Jito nhảy xuống con sông đó để bản thân bị cuốn đi.
Cũng may là do gia tộc Hasato có chiều cao thấp với cân nặng cũng thấp nên họ bị trôi đi nhanh hơn những người khác nhiều, tên đó thấy họ bị trôi đi nhanh thì vẫn tiếp tục đuổi theo để tiêu diệt hoàn toàn hai thành viên cuối cùng của gia tộc.
“Tên kia, ngươi không thoát được đâu! Dù ngươi có cố bảo vệ thằng nhóc đó thế nào đi nữa thì ta vẫn có thể giết hai thành viên cuối cùng của gia tộc các ngươi đấy!”
“Ngươi sai rồi, thực chất là bốn người đó!”
“Cái g-”
Lúc hắn đang nói thì một cánh tay từ dưới đất trồi lên tóm lấy chân hắn, hắn ta không thể kéo người ở dưới đất đó được. Có vẻ như người ở dưới đó khá mạnh nên hắn gần như là không thể kéo được lên, những chiếc lông vũ từ đâu bay đến từ khắp nơi tấn công hắn dữ dội khiến cho hắn không thể phòng thủ được gì cả. Rồi có một chiếc lông vũ bay ra từ dưới sông lên trúng đầu của hắn khiến cho mặt hắn bị nát đến hơn một nửa.
Hắn ta liền cố hồi phục lại nhưng có một chiếc lông vũ xoay vòng bay qua trúng nửa thân dưới của hắn, tên đó đã cố gắng để phòng thủ nhưng kết quả là hắn bị cắt ra thành hai nửa, đúng lúc đó cái tay đó trồi lên một người. Đó là Luca, có vẻ như là cậu ta chỉ giúp cho bọn họ đánh bại tên hắc quỷ này chứ không định giúp luôn.
Tầm nhìn của Jito mờ dần rồi cậu bất tỉnh luôn, cứ thế họ bị cuốn trôi theo dòng sông này cho đến khi gần ra biển thì được một người ngư dân cũng có màu tóc cam giống cả hai cứu sống. Anh ta đưa cả hai về nhà rồi chăm sóc cho cả hai, năm ngày sau bố của Jito đã tỉnh dậy và ông nhìn xung quanh thấy mọi thứ rất khác lạ.
Ông định xuống giường thì thấy cơ thể hơi đau nhức, ông nhớ lại lúc bị trôi đi dưới sông. Sau khi Jito bị bất tỉnh thì trước mặt ông có những tác đá ở đó, ông đã đấm vỡ để không bị trúng nhưng nó bay tứ tung và có một vài viên bay trúng người của ông nên ông đã bị thương do độ sắc bén của nó. Sau đó ông cũng bất tỉnh theo Jito.
Người ngư dân đó vừa đi câu cá về thấy bố Jito đã tỉnh thì anh ta đặt rổ cá xuống rồi đi đến chỗ bố Jito rót một cố nước rồi đưa cho bố của Jito uống.
“Bây giờ bên xương sườn của anh thế nào rồi, còn đau không?”
“Giờ thì đỡ hơn rồi, cơ mà sao anh biết là tôi bị thương vậy?”
“Thì tôi nhờ bác sĩ kiểm tra xem vết thương của anh nên mới giúp đấy thôi!”
“Vậy sao...”
Bố Jito nhìn xung quanh thì không thấy Jito đâu cả, ông định rời khỏi giường thì cậu ta cản lại vì vết thương của ông khá là lớn nên nếu di chuyển thì vết thương sẽ chuyển biến nặng hơn.
“Hiện tại thì con của anh đã tỉnh lại trước anh, hiện tại thì nó đang ngồi ở trong một căn phòng trống nào đó và không chịu ra ngoài để nói chuyện với ai hết. Con của anh nó bị sao vậy hả?”
“Việc này là do khi nó chứng kiến vợ tôi và anh trai nó cùng với cả gia tộc đều chết hết bởi hắc quỷ nên nó mới như vậy đó!”
“Ra là hắc quỷ à, thôi anh cứ nghỉ ngơi cho đến lúc bình phục nhớ là đừng có rời khỏi giường đấy rõ chưa!”
“À... Tôi rõ rồi mà cậu không cần phải nhắc đâu!”
Sau đó cậu ngư dân đó rời đi ngay sau khi nhắc cho bố của Jito xong, khi thấy cậu ta đi hoàn toàn thì bố của Jito dùng thuộc tính lửa hồi phục chỗ đó dù cho tốc độ hồi lại không nhanh nhưng ông vẫn cố để hồi phục.
Trong khi đó, Jito hiện đang ngồi đằng sau cánh cửa đó ôm đầu khóc còn xung quanh thì... ờm... à... cậu ta đã phá gần như là cả cái phòng như là kho trữ toàn những đồ bị phá vậy. Có vẻ như là sau vụ việc đó là cậu cứ tự nhốt trong phòng và không muốn nói chuyện với ai cả mà cứ thế nhốt bản thân trong phòng. Dù cậu ngư dân kia có gọi thế nào thì cậu vẫn không chịu nghe.
Do lần đầu cậu cảm nhận được việc mất đi người thân trong gia đình ngay trước mắt mà bản thân thì lại chẳng thể làm gì được ngoài việc nhìn từng người một ra đi ngay trước mặt. Nên cậu gần như là chẳng muốn đi ra ngoài gặp ai hết cả vì cậu muốn ở một mình để ổn định lại tinh thần nhưng không thể vì cậu cứ ám ảnh việc người thân và họ hàng chết nên vẫn chưa thể vượt qua được nó.
Sáu tháng trôi qua, vết thương của bố Jito đã khỏi hoàn toàn do việc hồi phục theo cách tự nhiên và chính ông hồi phục nên tốc độ hồi phục nhanh hơn nhiều chứ nếu để hồi phục tự nhiên thì thời gian hồi phục sẽ tầm khoảng gần một năm để hồi phục được. Hiện tại thì Jito vẫn chưa vượt qua được việc mà cả gia tộc chết gần hết.
Bố cậu đi tới gọi cậu đi ra nhưng cậu chỉ hé cửa ra rồi nói: “Bố à, tại mọi chuyện lại như thế chứ... mọi người trong gia tộc... đều chết hết cả, tại sao bọn chúng lại xuất hiện chứ... tại sao nó lại xảy ra với con cơ chứ!”
“Con cứ bình tĩnh lại để bố nói cho con biết... con không hề có năng lượng sự sống nên con mới thu hút được đám quỷ bóng tối đó đến. Vì trước đây bố đã từng tìm một tài liệu liên quan nên bố biết đến nó.”
“Thật hả bố... con không hề có năng lượng đó hả?”
“Tất nhiên! Vậy nên đám quỷ đó mới đến để giết mọi người trong gia tộc đó và chúng sẽ luôn giết người xung quanh con cho đến khi không còn một ai cả trừ một vài người đặc biệt”
“Nhưng mà làm sao mà con có thể vượt qua được việc đó cơ chứ! ChỈ một số người sống sót được và đứng trước mặt con... vì con...VÌ CON MÀ BỌN HỌ PHẢI CHẾT HẢ BỐ, TẠI SAO CHỨ BỐ TRẢ LỜI CON ĐI!” Jito bật khóc
Bố Jito ôm cậu vào lòng rồi thở dài một cái.
“Bố biết là con không muốn đối mặt với nó vì con là hòa bình, con sinh ra là để khiến cho thế giới có được một hòa bình nhưng bố nghĩ rằng khả năng thu hút quỷ của con là để diệt tận gốc rễ lũ hắc quỷ đó nên việc này mới xảy ra đối với con đấy Jito.”
Lúc đó Jito mới hiểu được việc bản thân được sinh ra và tồn tại là để tiêu diệt toàn bộ tộc hắc quỷ trên thế giới nhưng hiện tại thì cậu vẫn còn quá yếu nên đến cả việc đánh bại một con hắc quỷ là bất khả thi. Cũng may là cậu thuộc tộc người ve giáp vì chủng tộc này mạnh lên theo cân nặng của bản thân mà để có thể đánh bại được một con hắc quỷ sơ cấp thì cân nặng cần thiết là 40 ký.
Với cân nặng 16 ký của Jito thì việc để đánh bại được một con hắc quỷ sơ cấp là bất khả thi vì ở cân nặng này là cậu quá yếu nhưng luyện tập thì sẽ mạnh hơn cả việc mạnh lên theo cân nặng luôn nên Jito đứng lên lau hết nước mắt rồi nhìn bố cậu.
“Bố có thể dạy cho con kiếm thuật của gia tộc chúng ta được không ạ?”
“Hử... Con muốn học nó đấy hả?”
“Thực ra là con rất muốn mạnh lên nên muốn bố dạy cho con về nó thôi ạ... Nhưng để có thể cứu được nhiều người hơn thì con cần phải luyện tập để có thể mạnh hơn mạnh hơn mạnh hơn nữa để có thể cứu được nhiều người nhất có thể khi đối mặt với hắc quỷ.”
“A ha ha ha, nếu con đã muốn vậy thì đi theo bố nào.”
Bố Jito và Jito đi ra một đồng bằng và trên tay họ đang cầm là chín cành cây được buộc lại với nhau để nó cứng hơn, trước lúc bắt đầu luyện tập thì bố Jito phải đeo thứ để ngăn cấm ông sử dụng sức mạnh thuộc tính để cho công bằng.
“Bố xong chưa vậy hả?”
“Bố xong rồi, giờ bắt đầu thôi!”
Bố Jito đi tới cách chỗ Jito vài mét và cả hai vào thế chuẩn bị để bước vào cuộc đấu tập.
“Hasato Gaku Jito, tôi chấp nhận buổi đấu tập với bố tôi Hasato Noru Hayao.”
“Hasato Noru Hayao, tôi chấp nhận buổi đấu tập với con tôi Hasato Gaku Jito.”
Sau khi cả hai người bọn họ nói xong thì một dấu vết màu đen hình cây kiếm xuất hiện trên vai hai người bọn họ, có vẻ như là chỉ có gia phả bọn họ có gì đó khác thường nên cần phải làm như thế để xác nhận buổi đấu tập với nhau.
Bọn họ chạy về phía nhau chém một nhát vào nhau, dù là chín cành cây gắn lại với nhau nhưng uy lực vẫn lớn. Đây là sức mạnh kinh hoàng của những người thuộc tộc ve giáp, dù cơ thể họ nhẹ nhưng nó vẫn mạnh đến nỗi làm rung chuyển môi trường xung quanh từ chỗ họ.
Hayao sau khi chạm hai cành cây xong thì nhảy lên trên và chém một phát vào Jito nhưng đòn đó lại hiện thêm bốn đòn nữa từ bốn hướng, Jito chặn lại một đòn và bật ra chỗ khác để tránh bốn đòn còn lại để không bị thương. Sau khi tránh đòn đó, Jito quay lại nhìn thì lớp đất đó không hề bị gì hết cả. Có vẻ như chiêu đó là tạo ra bốn đòn tấn công từ bốn hương nhưng đều nhắm vào điểm mà tay cầm kiếm của người dùng thi triển dừng lại.
Cũng may mà Jito tránh kịp nếu không mấy cành cây trên tay cậu đã gãy hết sau đòn tấn công đó, trong các gia tộc ve giáp từ khoảng hơn bốn triệu năm đến nay thì có bốn gia tộc được xem là những gia tộc mạnh nhất loài ve giáp là Hasato, Nosateze, Kiyotaka và Nayatto. Bốn gia tộc này đều là những gia tộc rất mạnh nhưng chỉ có gia tộc Hasato là gần như trong suốt khoảng thời gian đó chưa từng bị đánh bại lấy một lần nào.
Dù gia tộc Hasato sở hữu thân hình bé nhỏ cao nhất cũng chỉ được 1,4m và cân nặng là 45 ký nhưng họ lại có những chiêu thức đặc biệt khi sử dụng mỗi một vũ khí khác nhau để dồn nhiều đòn tấn công lại nên trong suốt thời gian họ tồn tại thì cực kỳ ít người mới có khả năng đánh bại bọn họ. Vì là gia tộc mạnh như thế nên số lượng người thách đấu với bọn họ rất nhiều ở các chủng tộc khác nhau và kết quả là những người thách đấu đó đều thua cả nên họ rất khó để đánh bại được.
Gia tộc này cũng được bảo hộ từ một số người từ thế hệ trước như Monaco và một số người khác nên họ rất khó để bị tàn sát nhưng việc hắc quỷ tấn công bất ngờ là việc ngoài dự tính nên cả gia tộc của Jito mới chết hết cả.
“Bố! Đòn đó kinh khủng quá đấy, suýt tý nữa thì cành cây của con gãy rồi đó!”
“A... Bố lỡ dùng nhiều lực quá nên thế đấy!”
“Mà cái chiêu đó là chiêu của liễu kiếm hả bố?”
“Chính xác! Tên của chiêu này là «Kỹ năng liễu kiếm: Năm đòn tuyệt đối» với đòn này là chưa một ai có thể chống đỡ nổi qua tầm mười đòn liên tiếp của gia tộc chúng ta ngoại trừ những người đồng tộc của chúng ta đó!”
-Đúng thật là chiêu đó nguy hiểm mà nhưng mà mình không quen cầm liễu kiếm thì làm sao mà dùng được cơ chứ!
“Thế còn cự kiếm thì sao hả bố! Con chỉ sử dụng được mỗi nó thôi nên là bố hãy dạy con cách sử dụng nó đi!”
“ku ku ku, được thôi! Con cứ lên đánh bố đi!”
Jito chạy tới chém bố cậu từ bên trái theo cách chém của những người dùng cự kiếm, Hayao tránh được đòn đó do tốc độ của cậu vẫn còn chậm nên ông có thể tránh được. Jito chém thêm nhiều nhát chém nữa nhưng ông đều tránh được hết toàn bộ những đòn đó, Jito bật lên chém và cuối cùng cũng chém được đến ông nhưng Hayao đã chặn lại đòn đó.
Hayao nhảy ra sau rồi cầm cành cây giống với cách Jito cầm rồi tung ra đòn đánh về phía cậu, Jito cảm thấy đòn đánh đó sẽ là một đòn đánh rất mạnh nên cậu đã cố tránh ra nhanh nhất có thể để tránh được bằng cách bay lên. Sau khi cậu bay lên thì bố cậu chém ngang lên trên cũng may mà cậu tránh kịp thời nếu không là đã đi đời rồi.
Cái đường đi của đòn mà bố cậu đã chém lúc nãy vẫn còn đi tiếp mà lúc đó có một con rồng lửa đang bay thì bị đứt làm đôi, chiêu đó quả thật là có tầm xa lớn cùng với sức công phá cũng lớn nên chiêu đó là một trong những chiêu thức rất mạnh của gia tộc Hasato nhưng đổi lại là phải tiêu tốn một lượng lớn năng lượng để sử dụng.
Nhưng đối với Jito thì việc để sử dụng được chiêu thức đó là một việc rất khó bởi vì cậu không có năng lượng gì hết cả nên khi Jito sử dụng chiêu thức đó sẽ tiêu tốn hết một nửa lượng sinh lực của cậu do việc cậu không có một tý năng lượng nào nên việc để thực hiện được chiêu đó là phải đánh đổi cả sinh lực của bản thân.
Jito nhìn ra chỗ đường chém đó đi thì thấy con rồng lửa bị đứt làm đôi, lúc đó cậu đã nghĩ là một vết chém từ cành cây thì làm sao có sức mạnh hủy diệt như thế được bởi vì chỉ có kiếm mới có được sức công phá như thế nên cậu biết rằng là Hayao có sức mạnh rất lớn nên mới chém được mạnh như thế. Jito hiện vẫn chưa thể dùng được chiêu nào nên nếu cậu tập luyện tiếp thì có thể sẽ đi đời ngay nên cậu dừng buổi tập lại.
“Tôi, Hasato Gaku Jito xin được dừng trận đấu tập tại đây”
Sau khi Jito nói xong thì dấu vết trên người cậu và Hayao liền biến mất hoàn toàn, Jito sau khi nói câu đó xong thì cậu bay xuống dưới và ngồi xuống luôn.
“Bố à! Chỉ là đấu tập thôi mà bố có cần phải tung ra mấy cái chiêu có sát thương lớn đến thế không vậy? Suýt tý nữa thì bố đã giết chết con rồi đó!”
“Cái đó là do... Nói sao nhỉ... Từ nhỏ bố đã mạnh như vậy rồi, đáng lẽ là bố có sức mạnh đánh chỉ ngang với rồng thường thôi nhưng bố đánh được tới những con cấp cao luôn mà một con cấp cao lại mạnh bằng năm con cấp thường!”
“...”
“Con cảm thấy thế cũng đúng thôi thì gia tộc chúng ta chỉ đánh được ngang ngang một con rồng thôi mà bố lại đánh ngang một con rồng cấp cao.”
“Không phải đâu bố, chỉ là thể chất của bố mạnh đến thế nên con hơi bất ngờ thôi!”
“Con không phản ứng như những người khác à!”
“Ý của bố là sao cơ ạ?”
“Vì khi người khác nghe thế xong là đều sợ bố hết cả trừ mẹ con và cả gia tộc đó!”
Bây giờ Jito đã hiểu ra vì sao mà bố cậu không hề có bạn bè gì cả, hiện tại thì Jito vẫn chưa được đến trường bao giờ và cậu không hề biết gì là bạn bè hết cả cho đến lúc Zakaria nói với cậu về khả năng của cậu thì cậu đã biết rằng bản thân gần như là không thể kết bạn được với ai cả mà chỉ ở gần họ được một thời gian ngắn thôi.
Hiện tại thì cậu vẫn chỉ là một đứa trẻ mà việc người thân chết ngay trước mặt khiến cho cậu dễ dàng bị những cảm xúc tiêu cực chi phối nên cậu muốn mạnh hơn để có thể bảo vệ được người khác để cho họ không chết trước mặt thêm lần nữa.
“Jito, con hít đất đến giới hạn của bản thân đi!”
“Đến giới hạn... Nó lâu lắm đấy bố!”
“Thế con nghĩ là nhanh lắm à! Đến bố luyện tập để mạnh hơn cũng mất đến hơn mười năm mới mạnh được như này đấy!”
“Dạ thôi! Con tập đây!”
Sau đó Jito bắt đầu hít đất để luyện thêm cho cơ bắp nhưng với chủng tộc người ve giáp có cơ bắp mạnh hơn gấp 1180 lần cân nặng cơ thể thì còn lâu mới đạt đến giới hạn nên cậu đã tăng tốc độ đến mức tối đa nên thể lực của cậu đã giảm nhanh nhưng thể lực cậu cứ hồi phục mỗi một phút là một phần rất nhỏ nên việc đạt đến giới hạn của cậu lâu hơn một ít.
Sau ba tiếng hít đất thì cuối cùng cậu cũng đã đạt đến giới hạn, Jito liền nằm tại chỗ đó và không di chuyển gì do cậu đã hết thể lực và cậu lại còn đói nữa nên lại càng không đủ sức di chuyển nên cậu cứ nằm đó để nghỉ ngơi lấy lại sức rồi mới đứng lên thì bố cậu đi tới nói: “Con đạt đến giới hạn rồi hả Jito?”
“Dạ đúng rồi đó bố, giờ thì con đang hồi phục từ từ để hồi lại sức.”
“Đúng như những gì Zakaria nói, con kháng lại mọi thứ hỗ trợ thì con khá là bất lợi đấy đó Jito.”
“Con biết việc đó rồi, nên bố không cần phải nói lại việc đó cho con nữa đâu!”
Sau đó Jito đứng dậy để đi về nhà anh ngư dân kia nhưng do cậu chưa hồi được nhiều sức nên không giữ được thăng bằng nên bố cậu phải dìu cậu đi vào nhà anh ngư dân.
Sau khi vào nhà anh ngư dân thì bữa tối đã chuẩn bị sẵn và anh ta đang đếm số cá bắt được để tính số tiền hôm nay kiếm được, anh ta nhìn về phía Jito và Hayao thì bất ngờ vì Jito mãi mới chịu đi ra ngoài nên anh ta hơi bất ngờ về việc đó.
Anh ta vừa nhặt cá lên vừa nói: “Nhóc chịu đi ra ngoài rồi à!”
“Cảm ơn anh đã cho bố con em ở nhờ trong sáu tháng qua, mà tên của anh là gì vậy?”
“Việc ở nhờ thế thì không sao đâu, em thực sự muốn biết tên của anh sao?”
“Dạ đúng vậy!”
“Vậy sao, để anh giới thiệu với em này! Tên của anh là Sakkaku, một ngư dân sinh sống ở nơi đây”
“... Ra tên anh là vậy sao.”
“Thôi, giờ anh phải đi cất cá đây. Hai người cứ ăn đi nhé!”
Sakkaku đi ra nhà kho cách nhà anh ta 100m cất rổ cá đi, khi cất rổ cá đi thì anh ta nhìn sang trái nói: “Này! Bốn người cứ ra đây đi!”
“Cái tên này, sao cứ gọi vào đúng lúc ta đang đi săn linh hồn nhân loại để chơi đùa vậy hả Gensou?”
“Gọi thì phải báo trước một tiếng chứ!”
Sau đó có cánh cổng không gian mở ra và ba tên hắc quỷ đi ra từ đó, khuôn mặt bọn chúng có rất nhiều con mắt. Có thể nói rằng bọn chúng có nhiều mắt như thế là để cho đánh bại đối thủ dễ dàng hơn.
Từ dưới lòng đất, tên hắc quỷ còn lại là dạng linh hồn trồi lên trên mặt đất. Sakkaku bỏ lớp cải trang ra thì anh ta có rất nhiều mắt là anh ta cũng chính là một hắc quỷ, anh ta ngồi trên một cái thùng rồi nói: “Mọi người, xin lỗi vì gọi không báo trước việc này... Tôi đã tìm ra được một kẻ ở thế giới này không có LE rồi!”
“Thật sao! Là ai vậy?”
“Là cậu nhóc khoảng năm tuổi đang sống tại ngôi nhà của kẻ mà tôi đã giết và thế thân hắn. Cậu bé đó tên là Hasato Gaku Jito”
“Cậu nhóc năm tuổi sao... vậy thì cũng được rồi! Này Vita, cậu có nghĩ là ta nên giết bố cậu ta để khiến cho cánh cổng đó mở ra không?”
“Việc giết bố cậu nhóc đó không phải là cách mở cổng mà đó là cách để mở rộng cánh cổng để đưa toàn bộ đồng tộc của chúng ta đến đây còn về cánh cổng được mở ra thì phải đạt đủ điều kiện gì đó.”
“Vậy sao... Khoan đã nào, mọi người tôi biết được điều kiện đó là gì rồi!”
“Đó là gì, nói mau lên đi Tempo. Tôi còn phải quay lại nếu không bọn họ sẽ nghi ngờ thân phận của tôi đó!”
“Biết rồi! Điều kiện đó chính là thời gian, cứ 5-20 năm một lần thì cánh cổng đó sẽ được mở ra và thời điểm mở cổng tiếp theo là hơn bốn năm sau.”
“Cảm ơn thông tin hữu ích đó nhé, hẹn gặp lại!”
“Biết rồi!”
Sau đó Sakkaku mặc lại lớp cải trang và giả mùi lại để khiến cho không ai nhận ra được rằng cậu ta chính là người của ngôi làng này và sau khi cậu ta giết được chính người ngư dân thì xem toàn bộ ký ức và hành động giống y hệt nên không một ai nhận ra vì chính Sakkaku có khả năng bắt chước được hoàn hảo giống y hệt bản gốc.
Lúc cậu ta quay về thì cả hai bố con Jito đã ăn xong rồi, cậu không thấy Jito đâu thì liền nghĩ là cậu đang ở trong căn phòng mà cậu thường cứ hay ở trong nhưng cậu ta không hề hay biết là bản thân đang bị một thành viên trong thập đại hắc quỷ (đặc biệt) theo dõi. Nhóm mười người đó đều chính là hắc quỷ đặc biệt sinh ra cũng đều không có LE nhưng ngược lại thì họ có tất cả năng lực của hắc quỷ.
Lúc thành viên của hắc quỷ dịch chuyển đi chỗ khác thì có những hố không gian bay đến thì cậu ta dịch chuyển lên trời và mở đôi cánh ra và nhìn xuống dưới chỗ kẻ đã tấn công cậu ta.
“Coqem, lại là nhà ngươi nghe lén bọn ta. Ngày hôm nay sẽ là ngày lên chiếu của ngươi Coqem tiền bạc.”
“Ngươi cứ thử xem nào Raum, tên tự đào hố chôn thân vào hai trăm năm trước!”
Raum nghe thế xong thì liền dịch chuyển đến gần Coqem và đá vào bụng cậu nhưng cậu cưỡng chế dịch chuyển vị trí và dùng khuỷu tay đập vào lưng hắn, khi bị đập khuỷu tay vào thì hắn nhanh chóng tóm lấy tay cậu rồi đấm 6 liên tiếp vào bụng cậu rồi đá cậu đi.
Nhưng cậu đã bảo vệ lấy chỗ đó bằng những đồng tiền xu mà cậu đã tích trữ trong khối tam giác, tổng số lượng xu vàng cậu ta tích trữ là rất lớn nên cậu ta có thể bảo vệ bản thân tốt hơn những thành viên khác trong thập đại hắc quỷ (đặc biệt).
Sau khi bị đá xuống thì Coqem liền đứng dậy và phân thân ra thành rất nhiều, số lượng là trên dưới một nghìn rồi đều đồng loạt tấn công Raum. Hắn ta thấy vậy thì dịch chuyển liên tục để tránh những đòn đó, khi mà Coqem tấn công thì những đồng xu sẽ bám them cho đến khi gây ra sát thương được mục tiêu nên Raum liền tránh liên tục bằng dịch chuyển tức thời.
Đột nhiên có một quả cầu lửa bao quanh Raum và toàn bộ những đồng tiền đó đều bị chảy ra hết, Coqem nhận ra có gì đó không ổn nên ngừng tấn công. Quả cầu lửa đó đứng yên một lúc rồi xoay vòng tăng tốc dần lên và bắn ra những viên đạn lửa với tốc độ siêu nhanh ra khắp nơi, Coqem liền trốn vào một góc rồi dựng lên màn chắn bóng tối để chặn lại.
Sau một lúc bắn đạn lửa khắp nơi xong thì cơ thể hắn được bao phủ hoàn toàn bởi ngọn lửa màu xanh dương, khác với quả cầu lửa kia và hắn đang cầm một quả bóng không gian trên tay. Khi hắn nhìn qua chỗ Coqem thì hắn ném một phát và quả bóng đó càn quét mọi thứ.
Lúc Coqem còn đang bất ngờ thì Raum bay xuống dưới áp sát cậu từ đằng sau và dùng hai tay ôm đầu cậu như chuẩn bị bẻ cổ cậu nói: “Coqem, ngươi vẫn còn thiếu rất nhiều kinh nghiệm chiến đấu lắm. Nếu ngươi bỏ cuộc ngay tại đây và rời khỏi thập đại hắc quỷ đi là vừa rồi đó.”
“Ta từ chối!”
“Vậy là ngươi chọn lấy cho mình cái chết sao?”
“Không, kẻ chọn là ngươi!”
Sau khi nói xong thì Coqem dịch chuyển ra sau hắn và dùng thanh kiếm làm từ đồng xu kim loại chém vào tay hắn thì hắn ta nhảy lên và bắn một phát bằng viên đạn lửa xanh vào Coqem, cậu ta đã chặn lại nhưng viên đạn đó có sức mạnh lớn nên cậu không thể chặn lại được hoàn toàn nên đã bị thổi bay.
Cậu ta dịch chuyển đến chỗ hắn và tạo ra năm cái gai bằng phần lớn đồng xu cậu hiện đang có và đâm vào bụng hắn nhưng do hắn là một trong năm hắc quỷ tướng mạnh nhất tại hắc giới nên sức mạnh của hắn hoàn toàn áp đảo được Coqem và dồn được cậu gần đến đường cùng nhưng do năng lực của Coqem đang được nâng cao trong trận chiến nên hiện tại cậu ta vẫn bị áp đảo.
Raum chặn lại nhưng không thể chặn lại hoàn toàn nên hắn ta đổi vị trí hắn với Coqem vì hắn nghĩ rằng là nếu làm như thế thì sẽ khiến cho cậu tự giết chính mình nhưng cậu lại cưỡng chế nối tiếp cưỡng chế nên cả hai vẫn ở yên tại chỗ.
“CÁI GÌ CHỨ! NGƯƠI... TÊN NHÓC NHÀ NGƯƠI LẼ NÀO...”
“Ta giờ đã biết cách dùng được năng lực tốt hơn rồi, giờ thì ta sẽ đánh thật nghiêm túc để giết chết ngươi!”
Sau đó, những đồng xu đó mạnh lên và tiến tới hắn nhưng đột nhiên hắn biến mất. Coqem nhìn xung quanh tìm hắn thì thấy hắn được một người đứng đó cứu, không ai khác đó chính là hắc quỷ thời gian Tempo đã tới để cứu hắn.
Coqem hiện vẫn đang phát triển sức mạnh lên nhưng để mà đấu với hai tên hắc quỷ tướng cùng lúc thế thì rất nguy hiểm vì nếu hai tên này phối hợp thì cực kỳ nguy hiểm.
“JACKPOT! Coqem chạy đi mau lên, ở đây anh sẽ lo mọi chuyện cho!”
“Anh Jackpot, sao anh lại ở đây cơ chứ!”
Jackpot cầm lấy cổ của Coqem và mọi vết thương của cậu đã được hồi phục, sau khi hồi phục xong thì Jackpot thả ra nói: “Anh đang đánh với tên Tempo ở ngoài biển thì hắn cứ dừng thời gian và xóa bỏ thời gian bay vào trong bờ nên anh mới tới đây mà!”
“Thế anh còn bất tử được bao lâu nữa vậy?”
“Còn mười lăm phút nữa.”
“Vậy thì hai ta đánh nhanh thôi nào anh Jackpot!”
“Đúng ý anh mày rồi đấy!”
Ở bên hai tên hắc quỷ tướng Raum và Tempo thì bọn chúng nhân lúc cả hai đang nói với nhau thì dịch chuyển đến tấn công cả hai từ bên trên.
“Bọn ta sẽ không để ngươi trúng được con số đó đâu, Jackpot may mắn.”
“Vậy sao, các con số trên mắt ta giờ đang quay rồi.”
Tempo dùng khả năng xóa bỏ thời gian đá Coqem đi và gạt chân rồi đấm vài phát vào người Jackpot. Nhưng điều mà hắn không ngờ đó chính là Jackpot quay trúng con số 101 nên cậu ta đã có thể phản ứng lại và tránh ra chỗ khác.
Khi thời gian bị xóa bỏ hết, Coqem nằm ở chỗ đá và xung quanh có nhiều vụn đá. Cậu không thể nhớ những gì vừa xảy ra nhưng cậu biết là Tempo vừa mới xóa bỏ thời gian nên cậu mới ở chỗ đó.
Raum dịch chuyển đến cầm đầu cậu ném lên rồi ném quả bóng không gian đến chỗ cậu, Coqem nhanh chóng dùng những đồng xu ném cậu đi chỗ khác để không bị trúng đòn đó nhưng quả bóng đó được gắn hiệu quả theo đuôi nên nó đã bám theo Coqem.
Coqem thấy vậy thì phân thân ra thành nhiều bản thể bay tứ tung nên quả bóng không biết được đâu là Coqem là thật giả nên chỉ sau vài phút thì nó đã phát nổ.
Raum sau khi đánh được hắn trong thời gian xóa bỏ thì cậu ta lùi lại, Tempo thấy cậu ta lùi lại thì nói: “A ha ha ha, Jackpot may mắn khả năng phản ứng lại được trong thời gian bị xóa bỏ của ngươi vẫn quá phụ thuộc vào ba con mắt xoay số đó lắm đấy!”
Jackpot dịch chuyển ra sau rồi đá hắn lên trên nói tiếp: “Ngươi thì biết cái gì chứ! Ta không phụ thuộc vào nó mà đó là khi ta bị tấn công hay ta tấn công thì nó đều tự xoay hết. Nói cách khác là đôi mắt ta tự xoay để hỗ trợ cho ta.”
“Cái gì chứ!”
-Cạch
Đôi mắt của Jackpot lại quay trúng tiếp con số nữa, lần này là 696. Cơ thể của Jackpot liền tỏa ra một luồng hào quang màu đỏ và vàng bao quanh rồi cậu ta biến mất.
Tempo không thể nhìn thấy được do hiện tại cậu ta quá nhanh rồi hắn ta dừng thời gian lại thì mới thấy được Jackpot, lúc hắn định đánh Jackpot thì cậu ta di chuyển ngón tay nên hắn đã nhảy ra sau vì hắn nghĩ rằng cậu cũng có thể di chuyển trong thời gian bị tạm dừng này.
-Sao có thể chứ, cái quái gì vậy cơ chứ! Khi hắn trúng số 101 thì hắn có thể phản ứng lại trong thời gian bị xóa bỏ trong vòng năm giây nhưng giờ thì hắn trúng con số 696 thì hắn lại tỏa ra hào quang màu vàng và đỏ thì tức là tốc độ lẫn sức mạnh của hắn được tăng lên.
-Nhưng tại sao... tại sao cơ chứ! Hắn ta lại có thể cử động được trong thời gian bị tạm dừng này dù chỉ là một ít cơ chứ! Cũng may là mình có thể tạm dừng được trong vòng hai phút đấy chứ nếu mà tạm dừng được trong thời gian ngắn là có thể khi chưa hoàn thành xong thì đã bị hắn đánh rồi.
Sau khi hắn tự độc thoại xong thì hắn bắn ra những đòn tấn công bằng bóng tối vào Jackpot rồi hắn ném vào Jackpot rất nhiều món vũ khí gần chạm vào cậu rồi cho thời gian tiếp tục.
Khi thời gian được tiếp tục thì Jackpot dịch chuyển ngay lập tức để tránh những đòn đánh đó và vũ khí vì tốc độ của Jackpot nhanh hơn nên mới tránh được. Cậu chạy tới đánh cho Tempo bay ra xa và đập vào bức tường khiến cho nó vỡ ra.
Sau khi Tempo đập vào tường thì hắn thấy Jito đang đứng ở đó, hắn liền cười lên nhưng cũng may là Jackpot đã cưỡng chế đổi vị trí của Jito nên đã cứu được cậu.
“Nhóc con, cậu làm gì ở chỗ này vậy hả?”
“C...cái quái gì thế này, cưỡng chế hoán đổi vị trí này không phải ở thế giới này tại sao lại có thể cơ chứ!”
“Vì ta là đặc biệt nên mới dùng được, mà nhóc con này sao cậu lại ở đây hả. Đây không phải là chỗ để một cậu nhóc ve giáp của thế giới này để chơi đâu!”
“Do em thấy có gì đó bất thường ở đây nên đến đây xem thôi!”
Tempo đứng dậy rồi lau đi vết máu trên miệng và khởi động tay chân.
-Vậy ra là nhóc con nhân loại không có LE mà Gensou đã đề cập đến là đây sao, vậy là đủ rồi!
Tempo liền dịch chuyển đến chỗ của Raum rồi nói: “Hôm nay đến đây thôi, chúng ta đi thôi!”
“Ờ Ờ, Biết rồi!”
Sau đó một cánh cổng mở ra và hai tên đó đi vào, trước khi cánh cổng đó đóng lại thì Tempo quay đầu lại nói: “Nhóc con ve giáp, 5 năm sau thì cuộc sống của ngươi sẽ không như trước đây. Ngươi sẽ hiểu thế nào là sự mất mát, đồng đội bị giết và cả những việc mà ngươi không muốn thấy nhất trong đời.”
Sau đó thì cánh cổng đó đóng vào và tất nhiên là Jito không hề hiểu một cái gì cả vì cậu chỉ là một cậu bé năm tuổi nên vẫn chưa hiểu nhưng Jackpot và Coqem hiểu được ý mà hắn nói.
Đó chính là vào 5 năm sau thì cuộc sống của cậu sẽ đầy rẫy những việc giết chóc cùng với những việc liên quan đến đồng đội cậu và cậu, Jackpot đặt tay lên vai Jito rồi nói: “Cậu nhóc, tên của nhóc là gì vậy?”
“Tên của em là Hasato Gaku Jito”
“Vậy Jito, em không có LE hả?”
“LE, đó là cái gì vậy cơ chứ! Có dùng để luyện tập được không vậy?”
Do Jito vẫn chưa biết gì về LE hết nên cậu không biết nó là cái gì hết. Jackpot liền giải thích cho Jito vì cậu ta là hắc quỷ đặc biệt sống lâu nhất trong các thành viên của thập đại hắc quỷ (đặc biệt) và từng thử dùng món đồ do Kazu chế tạo ra nên cậu ta biết được, cậu ta liền vẽ một hình người xuống dưới đất rồi vẽ thêm vùng hào quang.
“Đây nhá, ở đây là cơ thể chúng ta và luồng hào quang tỏa ra từ cơ thể đúng không Jito?”
“Dạ đúng!”
“Thì luồng hào quang bên ngoài là nơi tỏa ra luồng hào quang sự sống, tức là luồng hào quang tỏa ra năng lượng có tính quang gọi là LE.”
“Năng lượng có tính quang đó chính là LE sao?”
Jackpot vẽ thêm một luồng hào quang nhỏ hơn ở chính giữa LE và cơ thể người rồi vẽ thêm vài dấu x vào trong đó.
“Còn nguồn năng lượng nhỏ hơn này là một luồng năng lượng ám gọi là DE, tác dụng của nó là thu hút hắc quỷ. Mỗi một sinh vật ở thế giới khác nhau thì đều có hai loại năng lượng ám và quang này.”
“Vậy tức là từ ai đó được sinh ra thì cơ thể họ sẽ tỏa ra hai luồng năng lượng LE và DE đó sao?”
Sau đó Jackpot xóa cái hình đó đi và vẽ ra một cái hình mới và trên đó chỉ có một luồng năng lượng tỏa ra rồi Jackpot nhấc tay lên rồi phủi hết đất đi rồi chỉ vào Jito.
“Đúng, nhưng chỉ riêng mình nhóc đó Jito. Bản thân nhóc cũng giống như bọn ta, cũng sinh ra không tồn tại một tý LE trong cơ thể mà chỉ tồn tại DE thôi!”
“Vậy tức là em cũng là loại đặc biệt hả?”
“Đúng, loại đặc biệt của nhóc là ngăn chặn mọi tác động từ ngoài vào từ gây bất lợi đến có lợi đều không có tác dụng gì hết và chỉ không thể nhận được tác động từ bên ngoài nhưng có thể nhận được tác động từ bên trong cơ thể.”
Khi nghe xong câu đó thì Jito đã hiểu ra là bản thân không thể nhận được mọi tác động bên ngoài nhưng lại có thể nhận được tác động bên trong cơ thể.
=====
Trở lại thời điểm hiện tại, sau khi Darkness đánh bại tên quỷ kia thì một tia sáng bắn thẳng đến chỗ cô, cô bay lên trên để tránh đòn tấn công đó. Khi cô đã bay lên thì một viên thiên thạch rơi xuống từ trên trời hướng về phía cô.
-Cái gì chứ... tên quỷ kia là hắc quỷ thiên thạch à, nhưng mà yếu quá!
Khi những viên thiên thạch đó tới gần chỗ cô thì cô liền dùng bóng tối tỏa ra từ tay trái hấp thụ hết cả viên thiên thạch đó vào và dùng dây leo cỏ bắt lấy chân Walter rồi kéo hắn lên rồi cô đá hắn lên trời.
Walter sau khi bị đá lên thì hắn bắn ra những viên đạn lửa để đốt sợi dây leo nhưng sợi dây đã hồi phục lại ngay sau khi bị trúng đòn, những đòn đó trúng Darkness cũng y như vậy.
Hắn ta cảm thấy là Darkness mạnh hơn hắn ta nhiều lần nên hắn đã dùng năng lực bị biến đổi của khả năng hóa thú của hắn từ khi hắn ta lên cấp cao đó chính là hỏa tốc.
Năng lực này giúp cho hắn khi tấn công với tốc độ nhanh nhất có thể thì nhiệt độ của tuyệt chiêu sẽ tăng lên từng 10 mili giây một, đối với những con hắc quỷ cấp cao và tướng thì khả năng này đúng là khó chịu thật nhưng đối với cấp đặc biệt và vua thì nó vẫn còn dễ đánh.
Walter liền gồng sức bắn ra một đòn sượt qua Darkness, ý định của hắn đó chính là tích tụ nhiệt lượng lên mức đủ để làm tan chảy sắt thép chỉ một lần chạm. Darkness nhìn theo đường nó đi thì nó hướng tới chỗ của Jito, cô liền hét lên.
“VE GIÁP JITO, TRÁNH RA MAU LÊN!”
Jito nhìn lên thì thấy một đòn tấn công đang hướng về phía cậu nên cậu cố để chạy nhưng do cậu bị thương nhiều nên không thể nào mà chạy nhanh được nên cậu bị sượt qua lưng nhưng không bị bỏng gì hết.
-Nhóc con, cái quái quỷ gì vậy cơ chứ! Tại sao ngươi bị đòn tấn công đó sượt qua lưng mà không bị cháy hay bỏng gì hết vậy?
“Ta không thể nhận trạng thái xấu và hiệu ứng thuộc tính từ tác động bên ngoài nên không thể bị bỏng được.”
Đòn tấn công đó sau khi sượt qua Jito thì nó bay vòng lên và nhanh hơn, Darkness liền cưỡng chế thay đổi chỗ cô với mũi tên và Walter với không khí trước mặt cô. Do kỹ năng này rất khó để sử dụng và hoàn thiện nhưng đối với hắc quỷ đặc biệt nên việc thành thạo nó rất dễ dàng, khi Walter bị cưỡng chế dịch chuyển thì hắn ta liền để chiêu đó đi xuyên qua.
Lúc hắn để cơ thể ngừng cho mọi thứ xuyên qua thì Darkness đứng ở xa cắn nát tinh thể màu xanh rồi nuốt xuống và cô tạo ra những con cá mập bằng nước bơi đến cắn vào hai tay hắn bơi xuống dưới đất.
Jito thấy cô cắn tinh thể nhưng không hiểu tại sao mà hắc quỷ như Darkness lại có thể làm làm được như vậy thì một người tóc xanh đậm cũng là hắc quỷ đặc biệt như Darkness trèo lên nói: “Jito, cậu biết vì sao mà Darkness lại có thể làm được như vậy không?”
“Em không biết, mà sao anh lại tới đây vậy hả anh Hava?”
“Thì anh tới đây để xem trận đánh của chị Darkness thôi... Chị ấy là người đặc biệt nhất trong số mười người bọn anh đấy!”
“Cô ấy là người khác biệt nhất trong số các anh... lẽ nào cô ấy khác ở chỗ là về việc sử dụng thuộc tính sau khi ăn tinh thể”
“Chính xác! Chị ấy ăn tinh thể để dùng thuộc tính còn việc ăn uống thì lại ăn những món của nhân loại.”
“Vậy thì đúng là rất khác rồi!”
Walter sau khi bị cá mập nước cắn thì hắn liền dùng khả năng xuyên qua mọi thứ để thoát ra nhưng Darkness không để điều đó xảy ra nên cô đã bay đến đá năm phát và người hắn rồi đá một phát mạnh vào khiến cho hắn bay thẳng xuống dưới đất, sau đó cô giải trừ hai con cá mập đi.
Walter sau khi bị bay xuống thì cố gắng để hồi phục nhưng không được, Darkness bay xuống nói: “Ta đã tấn công thẳng vào linh hồn ngươi nên hồi phục thế nào thì cũng vô dụng thôi!”
Đột nhiên Walter cười lên, Darkness thấy vậy thì nhận ra là hắn vẫn chưa giải trừ tuyệt chiêu nên cô nhìn lên trời thì thấy ngọn lửa của tuyệt chiêu đó đã hóa thành màu trắng xanh đang bay đến chỗ cô với tốc độ rất nhanh.
Cô bắt lại đòn đó chỉ bằng một bàn tay, cô tưởng rằng nó sẽ mạnh lắm nhưng không ngờ là nó lại yếu hơn cô nhiều nên cô giết hắn luôn chứ đánh với Walter chỉ tổ tốn sức của cô.
Cô liền dùng thuộc tính bóng tối bao phủ lấy cơ thể rồi dịch chuyển đến chỗ Jito thì gặp được Hava, cô liền chạy tới tóm lấy áo của Hava. cậu ta đã bay lên để tránh thì bị cô dịch chuyển ra sau cầm cổ.
“Em định trốn nợ hả nhóc khí Hava, mau trả cho chị năm triệu Zat mau lên.”
“V... vâng, em biết rồi và chị đừng có cầm cổ em nữa mà... khó thở quá!”
Darkness thả tay ra khỏi cổ của Hava, cậu ta để hai tay ở cổ xoa xoa rồi lấy năm cọc tiền ra đưa cho Darkness.
“Đây, đủ tiền rồi đó chị Darkness và khỏi cần đếm đâu. Thôi em đi tìm mấy tên tướng để giết đây chứ ở đây xem chị đánh thì cũng hơi chán.”
Hava liền bay đi ngay nhưng lại bị Darkness cầm cổ áo giữ lại.
“Lại gì nữa đây hả chị Darkness?”
“Em cầm lấy cái này đi, vì để an toàn cho em chị mới đưa cho đấy!”
Darkness cầm chiếc lông vũ màu trắng tỏa ra một nguồn năng lượng đưa cho Hava, đây không phải là một chiếc lông vũ bình thường mà là lông vũ dịch chuyển của Luca đưa cho Darkness giữ rất nhiều để đảm bảo an toàn.
“Đây chẳng phải là lông vũ của bố nuôi chị sao?”
“Để đảm bảo an toàn thì em hãy uốn cong nó ra thì bố nuôi chị sẽ đến và đưa em đến nơi an toàn và nhớ là không được lạm dụng nó rõ chưa?”
“Em biết rồi ạ!”
Sau đó Darkness bay xuống dưới chỗ Jito và xem vấn đề của Kuldeep thì cô ấy thở dài đứng nhìn cả thành phố.
“Ve giáp Jito, cô gái đó giờ cần phải được khôi phục lại toàn bộ LE mới tỉnh lại đấy!”
“Cái quái gì chứ, mệt thật chứ! Giờ thì phải qua tận bên Hatatsuto để lấy nước từ sông Erholen thì mới hồi phục được cho cô ấy chứ”
“Cậu biết được là nhờ bác Kazu dạy cho hả ve giáp Jito?”
Jito ngẩn người ra một lúc vì chỉ có người quen của Kazu sống cùng thời tồn tại đến tận bây giờ mới gọi cậu ta như vậy.
“Cô là người quen của sư phụ hả?”
“Đúng! Ta là Exponential Darkness con nuôi của Luca Giard.”
“Luca Giard... Tôi thấy tên này hơi quen, hình như là tôi từng nghe được ở đâu rồi thì phải...”
“..., .... khoan đã nào, không lẽ nào”
Jito chợt nhận ra rằng là Luca chính là người bảo vệ cho gia tộc Hasato trong suốt hơn hai triệu năm qua vì gia tộc của cậu là gia tộc rất đặc biệt nên Luca luôn bảo vệ cho gia tộc cậu vô điều kiện.
“Ve giáp Jito, hãy cho ta đi cùng cậu đi!”
“Không được, cô là hắc quỷ thì làm sao mà có thể đến thành phố khác được chứ!”
“Sẽ được thôi, nên là cho ta theo cùng đi!”
Jito định từ chối thì Darkness giơ tay ra mở ra nắm vào nên cậu nghĩ là đành phải đồng ý nếu không là cậu sẽ đi đời ngay lập tức.
“Đ... được thôi.”
“Thật hả, tuyệt quá!”
-Cô ta đúng là nguy hiểm thật mà, suýt tý nữa thì toi đời rồi. Dù không muốn nhưng giờ phải đi cùng cô ta rồi
Sau đó Jito lấy hết toàn bộ lương thực còn nguyên vẹn và tiền của cậu rồi cậu đi ra một bãi đất chưa bị gì cả rồi cậu đào lên và ném toàn bộ thi thể của tất cả người trong thành phố xuống. Cậu xây lên nhiều ngôi mộ cho những người mà cậu quen biết đã chết để họ nằm ở đó.
“Mọi người ở thành phố Vuur spugen đối xử với tôi đúng là tốt thật nhưng tôi xin lỗi mọi người... rất xin lỗi, lỗi tại tôi mà mọi người đã chết. Khốn thật chứ! Cũng chỉ tại DE của tôi tỏa ra nhiều mà mọi người bị ảnh hưởng mà.”
Darkness đi đến hỏi thăm cậu thì Kazu dịch chuyển đến đó nên cô đứng từ xa nhìn cả hai nói chuyện.
“Jito, con đừng có tự trách bản thân nữa. Lỗi không phải ở con đâu!”
“Sư phụ... người thì biết cái gì chứ, con không giống người...”
“Đúng là quá khứ của cả hai ta khác nhau rất nhiều, của ta thì tốt đẹp hơn con nhiều nhưng của con thì sẽ có rất nhiều điều kinh khủng sẽ xảy ra đối với con.”
“Vậy thì tại sao chứ, tại sao tại sao tại sao... TẠI SAO MÀ CON CÙNG VỚI DARKNESS VÀ CHÍN NGƯỜI KIA LẠI GIỐNG NHAU CHỨ!”
Darkness nghe thấy vậy thì nghĩ rằng Jito có quá khứ không tốt đẹp nên muốn biết thêm về quá khứ của cậu để hiểu rõ về cậu chứ hiện tại cô không hề biết gì về Jito cả.
“Ta biết là con rất ghét việc đó nên ta mới đưa cho con thanh kiếm đó đấy, giờ con đi đến núi Cielo gặp một người. Cô ấy có thể sẽ giúp cho con mạnh hơn được đấy, giờ thì ta đi đây.”
“Khoan đã... Đúng là sư phụ mà, thôi cứ đi đến đó xem sao vậy.”
Jito liền xách cái túi đồ lên để sau lưng, còn Kuldeep thì cậu để cô ấy trong hòm và đem theo như thế. Khi ra đến cổng thành thì Darkness đã đợi sẵn ở đó để cùng đi.
“Ve giáp Jito, đi nhanh nào!”
“Biết rồi, biết rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.