Cuộc Hành Trình Trả Thù Cho Gia Tộc Của Thành Viên Trẻ Nhất(Arc Faratosa I)

Chương 5: Act 2

Grube

14/11/2024

Jito nhớ lại những khoảng thời gian trước đây sau khi cậu đấu tập với bố của cậu, lúc này cậu đang luyện tập với những cái tạ đủ để đè nát cậu thành một cái xác.

Dù mấy cái tạ đó nặng nhưng cậu cố gắng để hít đất được vì sức mạnh của cậu hiện giờ còn quá yếu đến nỗi còn chưa đánh được một tên hắc quỷ cấp thấp nữa. Jackpot một thành viên khác trong thập đại hắc quỷ (đặc biệt) đang ngồi đó quan sát cậu luyện tập.

“Này anh Jackpot, sao hai ta phải ở đây quan sát cậu bé đó vậy?”

“Vì cậu nhóc đó có DE lớn hơn chúng ta mà, anh nghĩ chúng ta cần cho cậu nhóc luyện tập thực chiến nhiều hơn là hít đất với tạ hay là tập luyện vung kiếm như thế vì theo như Coqem nghe từ năm tên đó nói thì chỉ còn có khoảng bốn năm nữa là cánh cổng tiếp theo sẽ mở ra và người chết trước mặt cậu nhóc sẽ là bố cậu nhóc.”

“... DE lớn hơn cả hắc quỷ như chúng ta sao,... nhưng mà làm sao để cậu ta nâng cao kỹ năng được chứ. Đối với con người thì cậu ta quá mạnh thì làm sao mà có thể chứ!”

Bố Jito đi tới chỗ hai người đặt tay lên vai của hắc quỷ đặc biệt kia, cậu ta quay đầu lại nhìn.

“Thực ra là có một cách đấy Zakmat vũ khí.”

“Cách gì hả Hayao?”

Hayao lấy ra tấm bản đồ cả quốc gia Faratosa rồi đặt xuống dưới đất và chỉ vào hướng Đông Bắc.

“Có một cái hang ở trong thác nước tại đây có một nhóm hắc quỷ cấp thấp đến trung tầm khoảng mười lăm đến hai mươi tên đang cố sinh sôi nảy nở ở đó để chờ cổng mở lần nữa để diệt toàn bộ nhân loại”

“Vậy ngươi định để cho con ngươi đi tới đó hả Hayao?”

“Không, trước đó ta sẽ để nó luyện tập ở đây trong hai năm để nó trau dồi sức mạnh của bản thân lên.”

Jito hiện vẫn chưa từng giết một ai cả, vì để bảo vệ bản thân và những người xung quanh của mình không bị chết thì Jito đã nhờ bố cậu giúp cậu luyện tập cho để nâng cao sức mạnh của bản thân lên.

“197... 198... 199... 200, mãi mới xong! Bốn cái tạ mà bố đưa cho đúng là nặng thật mà.”

Lúc này đã một tuần trôi qua kể từ lúc Jito đấu tập với bố cậu và gặp hai trong tổng mười thành viên của thập đại hắc quỷ (đặc biệt) nên cậu cảm thấy bản thân vẫn chưa đủ sức để có thể đấu lại được hai trong năm hắc quỷ tướng mạnh nhất nên là cậu nghĩ bản thân cần phải mạnh hơn thì mới đánh được.

Nhưng cậu không hề biết rằng là năm tên hắc quỷ đó khi còn ở Hắc giới thì bọn chúng được mệnh danh là những hắc quỷ tướng hiện thực

Jito liền tháo hết cả bốn cái tạ ra rồi đứng lên khởi động người và đi đến chỗ thanh cự kiếm đang dựng ở gốc cây lấy nó thì cậu gặp một tên hắc quỷ đang núp trong bụi cây ở gần nó nên cậu nhanh tay cầm thanh cự kiếm lên chém vào hắn.

Hắn nhanh chóng tránh ra nhưng vẫn bị trúng đòn đó, hắn đúng cách Jito khoảng sáu mét. Đây là khoảng cách đủ để tránh khỏi đòn đánh từ thanh cự kiếm của Jito.

“Khoan đã nào, đừng giết tôi mà tôi không có ý đồ gì xấu đâu!”

Jito cáu lên rồi nói: “NGẬM MIỆNG, LŨ HẮC QUỶ THÔNG THƯỜNG CÁC NGƯƠI LUÔN MUỐN CHẾT CHÓC THÌ CẦN GÌ SỐNG NỮA!”

Jito chạy thật nhanh ra đằng sau tên hắc quỷ đó rồi chém một phát vào hắn nhưng một lưỡi kiếm trồi lên từ dưới đất chặn lại đòn đó của cậu. Zakmat đành phải chặn lại đòn đánh đó của Jito vì tên hắc quỷ đó là hắc quỷ bình thường duy nhất không muốn chém giết mà chỉ muốn sống trong hòa bình.

Zakmat đành đi ra đặt tay lên vai Jito và cưỡng chế thay đổi vị trí viên đá trên tay và tên hắc quỷ kia. Jito quay lại nhìn rồi gào lên: “ANH LÀM CÁI QUÁI GÌ HẢ? HẮN LÀ LÀ HẮC QUỶ BÌNH THƯỜNG THÌ ĐÁNG LẼ PHẢI CHẾT CHỨ, SAO ANH LẠI CỨU HẮN!”

“Ồn quá đấy nhóc, tên này cũng bị trục xuất như bọn ta nên là đừng có giết nó.”

“Lẽ nào cậu ta cũng là loại đặc biệt như chúng ta.”

Hayao đi đến chỗ Jito đặt một xấp giấy lên đầu cậu, Jito lấy xấp giấy đó xuống rồi đọc.

“Đây là...”

“Đó là thông tin của mười thành viên trong thập đại hắc quỷ (đặc biệt), những đồng minh của con đó!”

Jito đọc từng tờ một thì thấy bọn họ không có nhiều thông tin để biết lắm nên cậu lật lại trang đầu rồi đưa cho bố cậu, lúc này cậu phát hiện ra là bố cậu có một vài sợi tóc mang sắc màu đen.

“B...Bố, sao tóc của bố lại có màu đen ở kia.”

“Con phát hiện ra được thì bố đành nói luôn vậy!”

Hayao liền tạo ra một bộ bàn ghế bốn người rồi ngồi xuống rồi nhổ ra một sợi tóc thì nó liền biến thành màu cam. Jito không tin được rằng là cái sợi tóc đó của bố cậu lại có khả năng đó.

“Bây giờ hai đứa có muốn biết vì sao tóc của ta lại như vậy không hả Jito, Fredrik?”

“Bố cứ kể đi!”

“Chú kể luôn đi!”

=====

Chuyện này đã xảy ra từ khi ta đến hai mươi tuổi, lúc đó thì cả cơ thể ta và các cơ quan thì vẫn hoạt động như bình thường cho đến khi ta tình cờ phát hiện ra một sợi tóc màu đen trên đầu ta. Ta nhổ nó ra thì nó liền biến trở lại màu cam.

Lúc đó ta không biết vì sao mà sợi tóc của ta sau khi nhổ thì nó trở lại thành màu cam và đến ngày hôm sau thì nó trở lại trên đó nhưng ở một vị trí khác, nên ta đã đến mọi thư viện trên khắp Faratosa và cả ở dinh thự tìm hiểu về nó. Nhưng đều không có thông tin gì về nó cả

Một thời gian sau khi bị như thế thì ta đi hỏi thử bố ta thì ta mới biết được rằng những người từng tiếp xúc với thế giới chỉ bao quanh hoàn toàn một màu đen, có nhiều điểm tương đồng với thế giới chúng ta được gọi là |Hắc giới|.

Ta đã đi khắp nơi hỏi từng người một nhưng không một ai biết gì về nơi đó cả vì chưa có ghi chép gì cả nên hầu như là ai cũng lắc đầu nói không biết cho đến khi ta gặp một cô gái tự xưng là con cháu của ngài Kazu thì ta mới biết được rằng ở Hatatsuto có ghi chép về nó.

Cô ta nói với ta là “Nếu được thì ta sẽ dẫn cậu đến đó gặp một người có thể biết được tình trạng của cậu.”, thế là ta đồng ý và cô ấy cõng ta lên trên lưng rồi chạy một mạch đến đó. Tốc độ của cô ấy khi chạy ta thấy không hề bình thường tý nào bởi vì cô ấy chạy nhanh đến nỗi ta không thể nhìn được gì xung quanh cả.

Lúc đến nơi thì ta cực kỳ choáng ngợp vì cô ta chính là công chúa thứ bảy của Hatatsuto, ta liếc nhìn cô ấy một cái thì cô ta tỏ vẻ chán nản lúc đó ta nghĩ là cô ấy không thích về nhà một tý nào.

Cô ấy vào trong hoàng cung một lúc rồi đi ra và bê một chồng sách đến đưa cho ta nói khi nào đọc xong thì nhớ trả cho cô ấy và một người đi tới cầm lấy đầu ta và dịch chuyển ta trở về dinh thự Hasatgaku.

Sau hai năm đọc hết đống sách cô ta đưa cho thì ta đã phát hiện ra rằng là chỉ có số ít người kết nối được với doppelganger tại Hắc giới sẽ có những đặc điểm đến từ đó. Lúc ta đọc đến quyển sách cuối cùng và tính thời gian trong đó thì ta đã biết được là cánh cổng bóng tối tiếp theo sẽ mở ra vào hoàng hôn đầu tháng 6 năm ta hai mươi sáu tuổi.

Thế là ta gọi cô ấy đến để trả lại toàn bộ, khi cô ấy đến thì ta trả lại toàn bộ sách cho cô ấy và hỏi về việc cánh cổng đó mở ra thì cô ấy trả lời là “Cậu không nên tìm hiểu sâu về nó nhiều đâu Hasatgaku Hayao, cậu càng tìm hiểu sâu thì cậu dễ dàng bị bóng tối hấp thụ đấy!”

Sau đó cô ta bỏ đi ngay lập tức, lúc đó ta không biết ý của cô ấy là gì hết nên không để tâm đến lắm, ta vẫn luyện tập như bình thường mỗi ngày nhưng ta cứ cảm giác như các cơ quan trên cơ thể cùng các giác quan đang trở nên nhạy bén hơn trước, đến cả sức mạnh, phòng thủ cũng đều tăng lên.

Nhưng điều ta không ngờ là nó lại tăng nhanh gấp ba lần bình thường, lúc đó thì ta đã hiểu vì sao mà cô ấy lại cảnh báo ta là không nên tìm hiểu sâu về nó.

Cứ thế ta cứ luyện tập để đợi đến lúc cánh cổng đó mở ra, trước lúc cánh cổng được mở ra thì một hiện tượng đã xảy ra đó chính là hiện tượng nhật thực đã xảy ra và có nhiều người ở khắp nơi đều bị doppelganger chiếm lấy cơ thể và tấn công những người xung quanh.

Trong lúc mọi thứ tại mọi quốc gia dần trở nên hỗn loạn thì một tia sáng màu xanh nhạt bay ra từ nơi nào đó biến thành hình một mũi tên rồi lao thẳng vào đầu những người đang bị chiếm hữu nhưng có một người đã tránh được và dùng thuộc tính bóng tối nuốt chửng cả khu vực đó.

Và biến thành một hắc quỷ, hắn ta bay lên rồi dùng một chiêu bắn một phát là cả một khu vực tại đó bị phá hủy với quy mô rất lớn. Sau đó thì cánh cổng đã được mở ra, nhân lúc lũ quỷ bay ra từ đó không chú ý thì ta bay vào trong đó.

Khi ta bay vào bên trong thì mọi thứ ở đó được bao phủ trong bóng tối và có ai đó kéo ta thật mạnh vào trong, người đó sử dụng một kỹ năng lên ta. Chỉ một lúc sau ta đã nhìn rõ được mọi thứ, ta nhìn sang bên cạnh thì đó là bản thân ta tại thế giới này.

Sau một hồi nói chuyện thì bọn ta quyết định hợp nhất lại thành một bản thể, lúc đầu ta cứ nghĩ rằng nó sẽ dễ dàng nhưng nó lại rất khó khăn. Bởi bọn ta phải cố gắng để cho cảm xúc, năng lượng cùng với linh hồn đồng bộ với nhau thì mới hợp nhất được.

Tám tiếng sau khi bọn ta bắt đầu hợp nhất thì các cơ quan trên cơ thể bọn ta bắt đầu xảy ra các phản ứng bất thường, các cơ của bọn ta đau nhức dữ dội đến nỗi bọn ta chỉ có thể nằm yên để cho cơn đau đó dần biến mất.

Sau khi hợp nhất xong thì bọn ta đã có một nguồn sức mạnh lớn, đột nhiên có một tên quỷ đến đánh ta nhưng ta lại không bị gì hết cả. Ta liền thử đấm hắn một cái thì hắn bị bay đi rất xa, có vẻ như là sau khi hợp nhất là sức mạnh của ta đã tăng đến mức có thể hạ được cả một con quỷ.

“Và đó cũng chính là lý do vì sao những đòn đánh của ta luôn mạnh đấy!”

Jito ngồi nghĩ một lúc về sợi tóc màu đen đó trong câu truyện về quá khứ của Hayao.

“Thế cái người mà biến thành hắc quỷ đó là quỷ cấp gì vậy hả bố?”

“... Hình như là cấp tướng, tên là Ignis.”

“Hayao... không lẽ là hắn, Ignis lửa xanh.”

“Đúng rồi! Chính hắn đó, lúc đó cũng may tôi không đấu phải hắn. Nếu không thì tôi chết từ lâu rồi!”

=====

Fredrik kéo Jito tới chỗ góc cây cách xa chỗ của Zakmat và Hayao tầm một cây, khi đến đó thì Fredrik lấy ra một thanh liễu kiếm.

“Này Jito, sao chúng ta không đấu thử một trận luôn nhỉ?”

“Cậu thực sự muốn đấu một trận đấu với tớ sao Fredrik?”

“Ừ! Vì tớ muốn biết xem là cậu mạnh cỡ mào để thử thôi!”

“Vậy sao!”

Jito liền đứng cách Fredrik một khoảng và lấy thanh cự kiếm ra. Cả hai đều vào thế chuẩn bị, khi một con chim ở trên cây bay lên thì Fredrik chạy tới chỗ Jito rồi đâm liên tục vào cậu. Jito liền nhanh chóng chặn lại bằng thanh cự kiếm, cậu hất Fredrik ra chỗ khác rồi chạy đến chỗ cậu ta đâm một phát vào vai nhưng Fredrik đã nhanh chóng đâm một cái và gây ra được một vết thương trên má Jito.

Fredrik cố đứng vững lại rồi nhìn Jito nói: “Cậu sử dụng cây kiếm to như tấm kim loại đó cũng khá điêu luyện đấy Jito!”

“Còn cậu thì đòn đánh đó nhanh đến nỗi chỉ cần tớ sơ suất một tý là trúng đòn của cậu rồi!”

Sau đó Fredrik liền biến mất vào trong bóng tối, Jito nhận thấy là cậu ta đang trốn đi để đánh lén cậu vì thanh cự kiếm của Jito có tốc độ chậm nhưng có sát thương cao nên cậu ta trốn đi để không bị tấn công.

Trong lúc Jito đang phòng thủ để tránh đòn tấn công bất ngờ của Fredrik thì cậu ta xuất hiện từ dưới bóng của Jito và đâm nhiều phát vào người cậu, do bị tấn công bất ngờ nên Jito không kịp phòng thủ trước những nhát đâm đó của Fredrik.

Dù những đòn đó chỉ sượt qua người cậu nhưng mỗi đòn đó đều mạnh, nếu cậu mà không cẩn thận thì cậu có thể sẽ bị mất mạng. Fredrik lại đi vào trong bóng tối tiếp, Jito cảm thấy đứng ở dưới đất thì cậu dễ bị đánh hơn nên là cậu bay lên trên trời nhưng có hai ảnh phân thân của Fredrik đã đợi sẵn ở đó.

Hai ảnh phân thân đó đều đồng loạt tung ra những nhát chém với tốc độ rất nhanh, Jito chặn lại những nhát chém đó nhưng do Fredrik tạo ra hai bản sao ở trước mặt Jito nên cậu không chặn lại được.

Cậu liền bay đi chỗ khác để tránh những đòn đánh đó, do cả hai người mạnh gần bằng nhau nên chỉ cần dừng lại hay giảm tốc chưa đầy một giây thì cũng bị bắt kịp. Jito bay vào trong rừng để trốn cậu ta, hai ảnh phân thân đó vẫn đuổi theo Jito.

Jito vung kiếm liên tục để cắt hết mấy cái cây bên đường để chặn tầm nhìn của hai ảnh phân thân của Fredrik, hai ảnh phân thân đó liền chém liên tục để cắt những cái cây đang bay vào họ ra thành từng khối nhỏ. Khi đã cắt hết thì bọn họ không tìm thấy Jito thì ảnh phân thân bên trái của Fredrik bị chém một phát cắt đôi người dọc từ trên xuống.

Ảnh phân thân còn lại đâm ba phát vào tay của Jito, dù bị đâm đau đến thế nhưng cậu vẫn cố quay ra chém. Lúc cậu gần chém trúng thì Fredrik thật tóm lấy chân cậu bằng dây bóng tối rồi ném lên trời rồi cả Fredrik và ảnh phân thân của cậu ta dịch chuyển lên trên đá vào bụng cậu một phát, Jito liền chặn lại bằng thanh cự kiếm rồi bay ra sau.

“Cậu đúng thật là nguy hiểm đấy Fredrik!”

“A ha ha , cậu cũng vậy mà Jito.”

Lúc Fredrik vừa dứt lời thì Jito bay tới chém sượt qua bụng của cả hai, Fredrik liền hợp lại thành một với ảnh phân thân rồi đâm vào cổ tay phải Jito nhưng cậu ta vẫn cố vung. Fredrik dịch chuyển ra chỗ khác rồi đá Jito xuống dưới mặt đất rồi cậu ta cũng bay xuống theo.

Jito đứng lên rồi lau đi vết máu, Fredrik nghĩ rằng Jito sẽ rất khó khăn khi cầm kiếm bằng một tay nhưng cậu đã nhầm. Tay thuận của Jito là tay trái nên cậu ta vẫn cầm được tốt.

“Này Jito, cậu có còn là sinh vật nữa không vậy?”

“Cậu hỏi thế là có ý gì hả?”

“Vì sức chịu đựng của cậu còn khỏe hơn cả sinh vật bình thường, cứ như cậu là một con quái vật vậy. Cho dù sức mạnh của tớ có bằng cậu thì tớ cũng không thể nào thắng cậu ở khoản phòng thủ đấy Jito”

“... Cơ thể tớ đã có sức chống chịu như thế này thừ khi sinh ra nên việc này rất bình thường đối với tớ!”

“Vậy sao, thế thì chúng ta sẽ phải tiếp tục đấu thôi. Lần này tớ sẽ đánh trực diện với cậu để phân thắng bại luôn.”

“Vậy thì đúng ý của tớ rồi!”

Sau đó Jito và Fredrik chạy đến chỗ nhau rồi chém liên tục vào nhau, cho dù sức mạnh của Jito cao hơn của Fredrik nhưng cậu vẫn không thể chặn hết được các đòn tấn công nhanh đến nỗi chỉ nhìn thôi cũng đã thấy hoa mắt của cậu ta. Cậu cứ bị những đòn tấn công nhanh đến như thế của Fredrik, cậu đâm một phát vào Fredrik.

Cậu ta liền tránh qua một bên rồi đâm một phát sượt qua mặt Jito, sau đó cậu lùi ra sau tránh đòn xoay của Jito. Khi Fredrik đã tránh được đòn đó thì Jito chạy đến vung một nhát chém từ trên xuống vào Fredrik.

Cậu ta dùng thanh liễu kiếm làm cho đòn tấn công của Jito bị chệch hướng sang bên phải, sau đó cậu ta chém một phát vào vai phải Jito vết thương đó cũng khá sâu. Dù bị đau như thế nhưng Jito vẫn cố chịu đựng, cậu xoay người chém một phát vào Fredrik nhưng cậu ta trượt xuống dưới chém lên một phát vào cổ tay trái Jito.

Jito thấy vậy thì chặn lại rồi chém vào cậu ta, Fredrik chặn lại đòn đó và cậu ta cảm thấy bản thân như bị dồn vào đường cùng. Fredrik đá Jito đi rồi đâm hai phát sượt qua má cậu rồi lúc Jito ngã xuống thì Fredrik chĩa kiếm trước mặt Jito.

“Tớ thắng cậu rồi!”

“Đúng là cậu đã thắng tớ... NHƯNG VẪN CHƯA XONG ĐÂU!”

Jito cắn vào lưỡi kiếm của Fredrik rồi đứng lên đấm vào mặt cậu ta, Fredrik bất ngờ vì Jito còn cách này để tiếp tục diễn ra trận đấu. Sau khi Fredrik nằm trên mặt đất thì Jito nhổ thanh kiếm của Fredrik rồi đấm vào bụng cậu ta thì Fredrik quay người qua trái rồi đứng dậy đấm vào mặt Jito.

Jito quay đầu lại nhìn Fredrik rồi đấm cậu ta, Fredrik cúi người thấp xuống rồi gạt chân Jito. Sau khi bị gạt chân thì Jito ấn đầu Fredrik xuống dưới đất và nằm đè lên cậu ta.

Trong lúc đó thì Hayao cùng với Zakmat và Jackpot đang nướng cá gần đó. Bọn họ đang quan sát Jito và Fredrik đánh nhau ở đó.

“Hai người thấy con tôi cần phải luyện thêm gì nữa không?”

Jakpot lấy xiên con cá rồi chà một ít muối lên đó cắn một miếng.

“Tốc độ vung kiếm, đó chính là vấn đề đấy! Và con của cậu còn quá yếu so với hắc quỷ đặc biệt chưa có được toàn bộ sức mạnh như Fredrik”

“Đúng! Theo như tôi thấy thì cái thanh kiếm năng khoảng năm mươi cân như thế mà nó vẫn vung chậm thì làm sao mà cầm được thanh kiếm đó chứ!”

Hayao nhìn qua cái thanh kiếm màu đen đang để dưới gốc cây bên cạnh rồi rút xiên ra ăn.

“Cũng đúng, nhưng vấn đề là nó mới có năm tuổi rưỡi thôi! Lẽ nào hai người muốn con tôi nâng cao năng lực bằng cách đi chiến đấu sao?”

“Đây là vì tốt cho con của cậu, bọn ta sẽ đưa ra chiến trường của con người cùng với Fredrik.”

Hayao bất ngờ đến nỗi suýt làm rơi xiên cá xuống dưới đất rồi tiếp tục nói.

“Cái quái gì chứ! Fredrik đi theo luôn hả?”

“Đúng vậy! Hai đứa nó cần phải luyện tập rất nhiều thì mới có thể giết chết được hắc quỷ hiện thực tồn tại ở thời kỳ trước của hắc giới và tướng quỷ thời gian Tempo nên hai đứa nó phải đi lúc chúng tròn sáu tuổi.”

Trở lại trận đấu của Jito và Fredrik, Jito vẫn đang đè lên người thì cậu ta xoay người lại và đấm từ trái qua vào Jito. Thấy vậy Jito liền chặn lại nhưng Fredrik lại đấm cậu bằng tay phải vào bụng Jito để đẩy cậu ra.

Jito sau khi bị bay ra thì cậu ta dùng tay cào đất để giảm tốc độ lại, khi đã giảm hết tốc độ thì Jito chạy đến chỗ Fredrik với tốc độ cao và khi còn lại 10 mét thì cậu ta nhảy lên đá vào Fredrik.

Fredrik chặn lại đòn đó của Jito nhưng khi chặn xong thì Jito nhảy ra sau lau vết máu dưới miệng đi.

“Fredrik, cậu... khó xơi đấy!”

“Cậu cũng vậy thôi chứ khác gì tớ đâu!”

Cả hai người bọn họ đều rất muốn thắng được trận tỉ thí này nên bọn họ chạy với tốc độ nhanh đến nỗi mắt người thường nhìn thấy được là rất khó, bọn họ lao vào đấm nhau với tốc độ nhanh làm chấn động khu vực xung quanh.

Những cái cây đang ở gần chỗ hai người bọn họ chiến đấu thì nghiêng ngả bởi những cơn gió từ những cú đấm mà cả Jito và Fredrik tạo ra, mỗi lúc một to hơn khiến cho chúng rung chuyển dữ dội. Còn ở khu vực bãi biển các ngư dân đang đánh bắt cá thì nổi lên những cơn sóng làm cho thuyền của một số người bị lật.

“Cái quái gì vậy chứ! Sao đột nhiên lại có cơn gió thổi mạnh đến thế và biển cứ có nhiều sóng thế này!”

“Tôi cũng không rõ nữa, nhưng tôi nghĩ ở trong đất liền có chuyện gì đó xảy ra nên mới có động tĩnh mạnh đến thế này!”

Những cái cây gần khu vực Jito và Fredrik đánh nhau không chịu được lực gió mạnh đến như thế mà gãy ra từng cái một rất nhanh. Hayao, Jackpot và Zakmat ngồi gần đó xem mà thấy bất ngờ khi mà hai đứa trẻ có chiều cao gần bằng nhau mà lại có thể gây ra những chấn động lớn đến như thế. Jito dù chỉ dùng có mỗi tay trái để đánh với Fredrik nhưng cậu ta đánh lại ngang bằng với Fredrik không thua kém gì.

Jito gạt chân Fredrik đi rồi đá nhiều cú đá vào Fredrik đều trúng cậu ta, Fredrik chặn lại những cú đá của Jito rồi nắm lấy tóc cậu đập xuống đất nhưng Jito không chịu thua mà đá những cú đá thật mạnh vào Fredrik. Đột nhiên cơ thể của cả hai bay lên cách xa một khoảng và một người thuộc tộc hắc quỷ đuôi sói, bảy con mắt trên mặt cùng với kiểu tóc dựng ngược ra sau đi đến.

“Hai đứa đánh nhau gì mà ồn ào quá vậy? Làm ta ngủ không yên nữa... Haiz, ta đang ngủ thì tỉnh giấc do chấn động hai đứa gây ra đó!”

“Thứ lỗi cho em đi anh Laiza, tại em chỉ muốn tỉ thí với cậu ấy thôi!”

“Tỉ thí thì cũng không được quyền làm chấn động lớn làm anh thức giấc rõ chưa và cũng không nên tỉ thí đến nỗi bị đâm một lỗ trên bàn tay thế kia chứ!”

“Dạ! Anh mau thả bọn em ra đi!”

Sau đó Laiza thả bọn họ ra rồi mở ra đôi cánh giống như của tộc Elf sống ở trong những khu rừng ở Ametsua, Erakama, Hyotaka rồi bay đi thật nhanh. Cả hai bọn họ nhìn nhau một lúc rồi đứng vào thế chuẩn bị tung ra những đòn đánh quyết định phân thắng bại tại đòn cuối cùng này.

-Jito, cậu đúng là mạnh thật đấy! Dù hai tay tớ vẫn còn nguyên vẹn nhưng đối đầu với cậu mà vẫn không thể đánh lại những đòn đánh của cậu luôn. Với sức mạnh đó so với một con hắc quỷ cập thấp như tớ thì cậu trên cơ tớ rồi đấy!

-Fredrik, dù chúng ta chỉ mới quen nhau thôi nhưng tớ nghĩ sức mạnh của cậu cũng chỉ ngang bằng tớ thôi nhưng có vẻ như là tớ đã lầm. Cậu còn mạnh hơn cả những gì tớ nghĩ nữa đấy Fredrik.

Sau đó cả hai chạy đến chỗ nhau đấm một phát vào mặt nhau, Jito dùng đầu gối đá vào bụng Fredrik đồng thời thì Fredrik đá một phát bằng mu bàn chân vào cằm Jito. Sau đó Jito kéo đầu cậu xuống nhưng Fredrik không chịu thua mà kéo theo đầu Jito xuống, đầu cả hai bj đập xuống đất và chảy rất nhiều máu.

Cả hai nằm đó rồi quay ra nhìn nhau cười lên một cái rồi đưa tay ra đập vào nhau.

“Từ nay về sau cùng hỗ trợ lẫn nhau nhé Fredrik!”

“Ừ! Cậu cũng vậy nhá!”

Rồi cả hai bọn họ cùng bất tỉnh, sau đó một cô gái tóc vàng nhạt mắt xanh đi đến hôn cả hai và cả hai người bọ họ đều được hồi phục hoàn toàn chỉ trong nháy mắt. Cô ấy đội cái mũ từ cái áo choàng lên rồi bỏ đi ngay lập tức mà không nói gì.

Jackpot ngồi ở đó cười nhếch mép nói: “Hahaha, đúng thật là doppelganger của Darkness mà, Amelinda này cứ thần bí thế nào đấy nhỉ?”

“Đúng! Em cũng thấy vậy đấy, dù là doppelganger nhưng như thế vẫn quá là thần bí rồi.”

“...” Hayao không nói gì mà cứ ngồi đó quan sát Amelinda.

=====

Jackpot đi đến đưa cả Jito và Fredrik lên vai đưa đến chỗ Hayao rồi đặt bức thư lên trên người Fredrik rồi cùng Zakmat bay đi mất. Hayao ngồi đó lau thanh cự kiếm thật cẩn thận từng chi tiết một để không sót lại vết bẩn nào.

Hai tiếng sau thì cả Jito lẫn Fredrik tỉnh dậy, Jito nhìn thanh cự kiếm đó thì nhấc lên thử thì nó nặng hơn những gì mà cậu đã nghĩ nhưng cậu vẫn nâng nó lên được. Hayao đặt tay lên vai Jito rồi nói:

“Jito, từ giờ thì việc luyện tập của con sẽ luôn ở bên cạnh Fredrik. Bố chỉ có việc hướng dẫn con các kỹ năng chiến đấu thôi nên nó hoàn toàn phụ thuộc vào con. Còn Fredrik, cháu và con ta hãy luôn đảm bảo an toàn rõ chưa?”

“Con biết rồi ạ! Con... sẽ cố gắng để có thể bảo vệ lại cho bố!”

Hayao đứng lên xoay cổ tạo ra nhiều tiếng răng rắc.

“Cố mà luyện tập đi đấy!”

Fredrik mở bức thư Jackpot đặt trên người cậu ra đọc thì cậu biết là bọn họ sẽ để cậu ở cùng với Jito và Hayao để nâng cao sức mạnh của bản thân.

Jito đứng lên vác theo thanh cự kiếm đó tiến đến một cái cây rồi đặt thanh kiếm xuống dưới đất phía sau bên trái cậu. Jito nghiến răng rồi vung lên một nhát vào cái cây thì nó bị gãy, cậu chém qua nó rất dễ dàng mà không gặp phải vấn đề gì cả. Hayao không hề bất ngờ gì cả vì Jito luôn thích cầm những vật nặng từ bé nên ông ta quen việc đó rồi.

Fredrik thấy thế thì cậu không ngờ được rằng là khi cầm một thanh kiếm khác là sức công phá của Jito lại kinh khủng hơn thanh trước. Jito hạ kiếm xuống rồi nhìn vào bên tay phải một lúc và chém một nhát lên trời thì xuất hiện một vết chém màu đỏ rực bay lên trời, nó bay qua đám mây thì đám mây đó bị biến thành một vũng nước đổ ào xuống dưới.

Cả Jito và Fredrik đều bất ngờ trước việc đó vì những dư ảnh của nhát chém xuyên qua mọi thứ chỉ làm cho mọi thứ bị cắt đôi chứ không đảo ngược lại quá trình biến đổi của chúng. Nên việc đó cũng đủ để khiến cho cả Jito và Fredrik bất ngờ, Hayao đi đến chỗ Jito nói: “Con đưa cho bố cầm cho con xem việc này”. Jito liền đưa cho Hayao thanh cự kiếm đó.

Hayao cầm lấy thanh cự kiếm đó rồi đi về phía con sông gần đó đến khi còn cách nó khoảng hai mươi mét thì dừng lại rồi nói: “Hai đứa nhìn cho kỹ vào đấy! Không được để những gì mình sắp được thấy trở thành vô ích.”

Sau đó Hayao chém một nhát kiếm với tốc độ chạm nhất có thể và tạo ra một dư ảnh bay về phía con sông, khi dư ảnh đó trúng con sông thì nước bắn hết lên và những giọt nước bị bắn lên đó đều bị đóng băng ngay lập tức trong bán kính hai mươi mét tính từ vị trí dư ảnh từ thanh kiếm mà Hayao chém tới.

Jito và Fredrik thực sự không hiểu cơ chế hoạt động của thanh kiếm này vì khi chém lên đám mây thì nó chuyển từ thể khí sang thể lỏng là đảo ngược lại quá trình của hơi nước còn khi chém vào nước thì nó lại chuyển từ thể lỏng sang rắn nên hai người họ không hiểu nổi cơ chế dư ảnh của thanh kiếm này. Hayao quay người lại rồi nhảy đến chỗ bọn họ rồi giải thích cho họ hiểu.

“Để ta giải thích cơ chế sức mạnh của thanh kiếm này. Đây là thanh Mutatio mà chính ngài Kazu đã tìm được và đưa cho Jackpot.”

Fredrik nghe thấy như thế thì cậu ta không khỏi bàng hoàng vì tên thanh kiếm đó chính là tên mà các hắc quỷ đều biết hết.

“Thanh Mutatio... Lẽ... lẽ nào là thanh cự kiếm mà chính ngài ấy đã từng dùng.”

“Này Fredrik, cậu biết thanh kiếm đó hả?” Jito quay qua hỏi Fredrik

“Ừ! Thanh kiếm đó là một trong số mười ba thanh cự kiếm mạnh nhất lịch sử |Hắc giới| và cũng là một trong những thanh kiếm nặng nhất vào thời đó. Chỉ có mỗi hắc quỷ đặc biệt đầu tiên mới dùng được nó thôi... tên của ngài ấy hình như là Hidde, biệt danh là Hidde nguyền rủa. Chính ngài ấy đã mở ra thời đại mới cho loài quỷ của |Hắc giới|.”

Jito cảm thấy là thanh kiếm trước mặt đã là một thanh kiếm kinh khủng rồi nhưng cậu không ngờ là còn có mười hai thanh kiếm khác nặng giống như vậy và có nhiều khả năng khác của chúng trên mỗi thanh kiếm giống như vậy.

“Nhưng tại sao ngài đại diện từ hơn sáu triệu năm trước như ngài Kazu lại biết về thanh kiếm này cơ chứ! Rõ ràng là chỉ có các hắc quỷ mới biết về nó thôi mà. Một đại diện nhân loại như ngài ấy sao lại biết cơ chứ!”

Kazu từ đâu nhẹ nhàng đi tới chỗ Fredrik, Kazu và Jito nhìn nhau một lúc thì Kazu để tay lên miệng bảo rằng cậu im lặng. Hayao cũng không lên tiếng mà im lặng làm theo rồi ngài ấy cầm cổ áo Fredrik lên thì cậu ta mới nhận ra là có người đằng sau.

“C... Cái quái gì, thả tôi xuống mau lão già!”

“Fredrik à! Mới có hai năm ta không gặp mà hỗn láo đến vậy rồi à!”

“Giọng này lẽ nào là... Chết rồi, ngài Kazu. Tha cho cháu đi, đó chỉ là vô tình thôi chứ không phải là cố tình đâu.”

Kazu thả Fredrik xuống rồi hai cái tạ xuất hiện ở dưới chân cậu ta và có ghi là 22 tấn. Rồi Kazu nói: “Chạy mười vòng cho ta, dù muốn hay không thì cứ chạy đi!”

Fredrik nghiến răng rồi miễn cưỡng chạy, với sức nặng như thế thì tất nhiên tốc độ chạy của cậu ta sẽ rất chậm. Jito thấy thế thì quay qua nhìn Kazu rồi quỳ một bên gối xuống và nói:

“Ngài Kazu, xin hãy nhận cháu làm đệ tử của ngài đi!”

“Hasatgaku Jito, ngươi thực sự muốn làm đồ đệ của ta sao?”

“Vâng! Bởi vì cháu còn quá yếu so với các hắc quỷ đặc biệt trừ Fredrik lẫn các thành viên trong gia tộc Hasatgaku. Nên lúc nhỏ cháu đã luôn muốn cầm những thứ đồ nặng nhưng đều không thể giúp gì được cho cháu. Vào ngày hôm đó, cháu chẳng làm được gì hết thực sự là cháu quá vô dụng. Nếu như không có ông ấy thì cả hai bố con cháu đã chết từ lâu rồi.”

Kazu lấy thanh kiếm Mutatio mà Hayao đang cầm rồi cắm xuống đất và triệu hồi ra con quái thú cao khoảng bốn đến năm mét có thân hình của một con trâu, hay nói chính xác hơn thì nó là một con Minotaur.

“Jito, ngươi hãy làm con Minotaur bị thương thì ngươi sẽ được nhận làm đồ đệ của ta. Nếu không làm được thì ngươi không thể làm đồ đề cho ta đâu!”

Jito đứng dậy rồi rút thanh Mutatio lên rồi nắm chặt thanh Mutatio để cầm nó không bị tuột ra vì nó nặng hơn thanh kiếm trước của cậu, bền hơn thanh trước nhiều và cũng cứng hơn nhiều.

Con Minotaur đó cầm Kazu lên rồi nói thầm với ngài ấy “Chủ nhân này, như thế có hơi quá sức đối với cậu nhóc không? Tôi có sức mạnh ngang với các hắc quỷ cấp tướng giai đoạn giữa, lớp da tôi cứng đến nỗi chỉ có đao kiếm của chủ nhân mới làm tôi bị thương được mà ngài lại để tôi đấu với cậu nhóc ve giáp này à!”

“Nghe ta nói này Alekos, ta gọi ngươi đến là để kiểm tra thằng nhóc sử dụng thanh kiếm đó có ổn không nên là ngươi cứ yên tâm mà dùng một tý sức mạnh đi đấy!”

“Tôi rõ rồi thưa chủ nhân!”

Alekos đặt Kazu xuống rồi đứng cách một khoảng với Jito rồi nói: “Nhóc con, cầm kiếm lên tấn công ta đi!”

Hayao thấy thế thì quá sức với Jito vì cậu vừa được Amelinda trị thương cho mà lại phải cầm kiếm lên chiến đấu với Alekos, một trong những sinh vật thần thoại do chính Kazu thuần hóa có sức mạnh lớn hơn cậu gấp trăm lần.

“Ngài Kazu, ngài gọi hắn ta thì quá sức với con của tôi rồi. Dù cho hắn không tấn công thì các đòn tấn công của con tôi đều bị vô hiệu hết bởi lớp da đó mà”

“Cứ tin ta đi! Nó sẽ làm được thôi.”

Jito nhảy về phía Alekos rồi chém một phát vào vai ông ta nhưng ông ta giơ cánh tay ra chặn thì lưỡi kiếm chạm vào da ông ta thì không thể xuyên qua được bởi lớp da cứng hơn cả sắt thép của Alekos.

Jito chém vào bụng ông ta nhưng vẫn không có tác dụng gì hết cả nên cậu chạy xung quanh ông ta với tốc độ rất nhanh tạo ra hàng loạt dư ảnh và nhiều đòn tấn công của Jito chém trúng ông ta nhưng đều không có tác dụng gì với ông ta cả. Dù cậu có chém mạnh hơn thì cũng không thể xuyên qua được lớp lông cứng đến kinh hồn của ông ta.

Cậu chạy nhanh ra sau tạo ra một khoảng cách lớn, khi cậu cảm thấy đủ khoảng cách rồi thì cậu dùng hết tốc lực chạy về phía Alekos. Jito chạy càng lúc càng nhanh hơn đến nỗi nơi cậu chạy qua đều như có một cơn gió mạnh thổi qua, chạy với tốc độ nhanh như vậy nhưng Jito rất cẩn thận để bản thân không bị vấp phải thứ gì trên đường.

Khi đã chạy gần đến Alekos thì Jito nhảy lên chém thẳng xuống vào ông ấy với tốc độ rất nhanh nhưng ông ấy đưa hai tay lên chặn lại, Jito xoay nhiều vòng trong lúc đang bay đến ông ấy để tạo ra lượng sát thương lớn. Cậu ấy chém một nhát vào ông ấy nhưng ông ấy chặn lại rất dễ dàng.

Jito định dùng một nửa sinh lực của bản thân để tăng sức mạnh lên thì Kazu ném một ít phấn ngủ của hoa vào mặt Jito để khiến cho cậu ngủ nhưng cậu là người không có LE loại năm có thể triệt tiêu mọi hiệu ứng nên cậu không có cảm giác buồn ngủ. Kazu thấy dùng phấn ngủ để khiến cho Jito ngủ không có tác dụng nên ngài ấy nắm đầu Jito dìm xuống sông.

Sau khi dìm được một lúc thì Kazu nhấc đầu Jito lên hỏi:

“Đã bình tĩnh lại chưa hả? Thử sức thôi có cần phải dùng đến cái sức mạnh cần nhiều năng lượng để thi triển còn đối với ngươi thì là một nửa sinh lực. Ngươi mà chết thì ai sẽ giết hết lũ hắc quỷ đó đây hả?”

Jito sau khi nghe câu nói đó của Kazu thì cậu nhận ra điều đó rồi nhảy xuống. Kazu đưa cho cậu một tờ giấy, Jito cầm lấy rồi nhìn vào thì thấy đó là giấy xác nhận đệ tử.

“Đấy chính là giấy để chứng minh xem ngươi là đệ tử của ai. Giờ thì ngươi là đã là đệ tử chính thức của ta rồi!”

=====

Tờ giấy trên tay Jito đột nhiên hút sinh lực của cậu vào trong đó, trên tờ giấy đó liền xuất hiện các thông tin của cậu ở trên đó:

Tên: Hasatgaku Jito

Giới tính: Nam

Chủng tộc: Người ve giáp

Sư phụ: Nayento Kazu

Ngày sinh: 21 tháng 9 năm 1825425 TCN

Quốc tịch: Faratosa

Năng lực: Không có LE loại 5

Sau khi các thông tin đó hiện ra thì tờ giấy đó liền biến thành một chiếc thẻ màu đen, Kazu đi tới cầm lấy nó xem một lúc rồi ngài cười nhếch mép rồi đưa lại cho Jito.

“Hay đó Jito, thẻ màu đen thì tức là con ở đẳng cấp khá cao đó!”

“Thẻ đen này tức là sao hả sư phụ?”

Kazu ngồi xuống rồi giải thích cặn kẽ cho Jito về phân bố cấp bậc thông qua thẻ của Kazu.

Đầu tiên là thẻ đồng, thẻ có đặc quyền thấp nhất cũng là thẻ thấp kém trong môn phái thì sẽ chỉ được làm những nhiệm vụ như giúp đỡ người dân và thường hay bị những quý tộc nhìn vào bằng ánh mắt nhìn dân đen.

Tiếp theo là thẻ bạc, thẻ này có cấp độ ngang bằng với thường dân nhưng vẫn chưa thể làm được các nhiệm vụ hộ tống nhưng lại có thể làm những nhiệm vụ chém giết.

Tiếp đến là thẻ vàng và bạc, hai thẻ này tương ứng với chức vụ Nam tước và Tử tước trong giới quý tộc. Khi có được hai thẻ này thì có thể làm những nhiệm vụ liên quan đến chính trị như hộ tống để người đó thực hiện giao dịch hay làm người bảo vệ cho người đó đại loại vậy.

Thẻ kim cương, thẻ ngọc lục bảo, thẻ ruby tương ứng với ba chức vụ còn lại của giới quý tộc. Ba thẻ này sẽ được làm những công việc nguy hiểm như ám sát, trà trộn vào một tổ chức rồi diệt trừ hết toàn bộ hay giết

Thẻ đen như của Jito thì đó chính là cấp bậc cao nhất của môn phái, là loại thẻ đặc biệt khi chỉ sở hữu mà đen tuyền giống như Fredrik chỉ khác là của cậu ta có một màu trắng như tuyết. Cả hai bọn họ đều có thể nhận toàn bộ mọi nhiệm vụ bất kể có nguy hiểm thế nào thì họ vẫn có thể nhận.

“Thế nên là cả con và Fredrik là hai mặt của thế giới này. Con chính là người tiếp xúc nhiều đến mặt tối của cả xã hội nhân giới lẫn hắc giới còn Fredrik thì sẽ là mặt tốt.”

“Con... là bóng tối còn Fredrik là ánh sáng. Tại sao lại như thế được chứ hả sư phụ, tại sao lại như thế hả?”

Jito không thể hiểu được những gì mà Kazu nói với cậu, rõ ràng cậu là một sinh mệnh sinh ra và lớn lên tại |Nhân giới| nhưng chiếc thẻ đã nói rằng cậu chính là bóng tối của thế giới.

“Con là bóng tối của thế giới này là vì đây là điều mà hắn ta muốn. Chính hắn ta đã thay đổi quy luật của thế giới này nên con mới bị như thế đấy.”

“Hắn ta mà sư phụ nói là ai vậy?”

“Hắn ta chính là chúa tể hắc quỷ tên là Spaziale, năng lực của hắn ta chính là thay đổi hiện thực, thực tại và quy luật thế giới nên vào lúc ta còn trẻ thì phải mất rất nhiều năm thì mới đánh bại được nhưng có vẻ như là hắn ta đã hồi sinh và tiếp tục thay đổi quy luật thế giới.”

Nói xong Kazu tạo ra hai cái tạ dưới chân Jito rồi bảo cậu chạy năm vòng vì cậu không giống với Fredrik và các hắc quỷ đặc biệt. Vì nhân loại không có LE chỉ có thêm khả năng có lợi nhưng lại không thể mạnh lên qua thời gian, qua rất nhiều trận chiến hay ăn linh hồn như hắc quỷ mà họ cần phải luyện tập nhiều thì mới có thể mạnh lên được.

Kazu lấy chiếc điện thoại ra gọi cho người ở đầu dây bên kia, do những sản phẩm mà Kazu tạo ra không được công bố trên toàn thế giới biết nên chỉ có gia tộc Nayento và những người sống cùng thời với Kazu mới biết về nó.

Người ở đầu dây bên kia đang cố gắng để hoàn thành xong đống giấy tờ thì tiếng chuông điện thoại vang lên làm người đó giật mình và đổ hết xuống, người đó đứng lên nhấc điện thoại nghe máy.

“Là ai trong gia tộc vậy?”

“Tổ tiên đây!”

“Cụ Kazu hả? Cháu đang bận lắm, cụ gọi lại cho cháu sau đi. Sáng mai là cháu phải nộp hết đống này lên cho công tước nếu không là cháu sẽ bị đuổi việc.”

Cô ấy nói thật nhanh vì đống tài liệu đó phải xong ngay trong ngày hôm đó nếu không thì cô ấy không kịp nộp lên cho các hoàng tộc của Hyotaka và cô ấy sẽ bị bắt phải thôi việc.

“Cụ hỏi cháu này Audrey, cháu còn giữ thanh lốc xoáy thủy triều không vậy?”

“Cháu luôn giữ nó thật cẩn thận mà cụ, mà cụ hỏi cháu việc đấy là có chuyện gì vậy?”

“Cháu cứ giữ nó đi, khi nào mà cháu gặp một cậu nhóc tầm trẻ dưới mười tuổi có mang theo thanh Mutatio thì cháu hãy đưa nó cho cậu ta.”

“Khoan đã, là sao vậy hả cụ.”

Cô ấy chưa nói xong thì Kazu đã cúp máy ngay, cả Jito và Fredrik vẫn đang chạy bộ nhưng do sức nặng của hai cái tạ dưới chân nên nhìn họ rất giống với đang đi bộ. Fredrik làm đệ tử của Kazu trước cả Jito nhưng cả cậu cũng thấy nặng vì Kazu luôn cho những bài luyện tập đủ để khiến cho đồ đệ đạt đến giới hạn của mình để nâng cao sức mạnh của bản thân lên.

Jito dùng hết sức để chạy nhưng chỉ đi nhanh hơn một ít và tốc độ bằng với Fredrik, Kazu cầm thanh kiếm đó lên mở khăn quấn chuôi ra.

“Này Hidde, ngươi có chấp nhận nó làm chủ nhân mới của thanh kiếm ngươi không?”

“Ai cũng được nhưng trước khi nó chết phải giúp ta thu thập đủ các thanh kiếm để ta được hồi sinh để giết hắn.”

“Ngươi cứ yên tâm đi, Jito sẽ là người có thể giúp ngươi giết chết Spaziale và thu thập chúng.”

Sau đó Kazu quấn dải băng đó lại rồi lấy một xấp giấy đưa cho Hayao dặn là cứ để cho cả Jito và Fredrik nhận mấy cái nhiệm vụ đó rồi dịch chuyển đi.

Sau sáu tiếng đeo tạ ở chân và nghỉ ngơi giữa chừng thì cả Jito và Fredrik cũng đi đủ số vòng mà Kazu bắt đi, bọn họ ngồi đó nghỉ thì Hayao đi tới đưa hai tờ nhiệm vụ cho Jito và Fredrik.

“Đây là một trong số nhiệm vụ mà ngài Kazu giao cho hai đứa đấy!”

Cả Jito và Fredrik nhận lấy hai tờ nhiệm vụ đó xem thì đó đều là những nhiệm vụ giết quái cả, nhiệm vụ của Jito là giết Cyclop ba sừng ở thành phố Berge (yêu cầu thẻ kim cương) và giết con năm Kraken đang hoành hành vùng biển của thành phố Calones (yêu cầu thẻ đen và thẻ trắng). Nên ở nhiệm vụ đầu tiên thì hai người bọn họ là ở hai nơi khác nhau nhưng ở nhiệm vụ thứ hai sẽ làm cùng nhau.

“... Mấy cái nhiệm vụ này có nói bao giờ là hết thời hạn không vậy hả bố?”

“Không, ngài ấy không hề nói gì về thời hạn hết nên chắc tầm khoảng vài tháng là sẽ hết.”

Fredrik ký tên lên trên hai tờ nhiệm vụ bằng một giọt máu của bản thân, hai tờ giấy đó hiện lên tên của Fredrik là “Egbert Dark Frederik”, Jito nhìn thấy họ tên của Fredrik nên cậu liền hỏi.

“Này Fredrik, sao tên cậu lại là Frederick mà không phải là Fredrik vậy?”

Fredrik liền giải thích cho Jito về tên của cậu ấy và thân phận của cậu ta

“Thực ra thì tớ là con cháu của chúa tể hắc quỷ sống từ thời đại trước của |Hắc giới| tên là Donato Dalla Morte Spaziale.”

“CÁI GÌ! Cậu là con cháu của chúa tể hắc quỷ thời đại trước sao?”

Chính những gì mà Fredrik nói đã khiến cho Jito không thể tin vào những gì mà Fredrik nói vì cậu không nghĩ được rằng là Fredrik lại là con cháu của kẻ mà sau này cậu phải giết chết.

“Ờ! Tớ cũng không tin được việc mình lại mang dòng máu của kẻ thích thay đổi quy luật thế giới, đứng sau mọi chuyện và điều khiển mọi thứ như một công cụ. Đôi lúc tớ có ý định tự sát nhưng các anh chị trong thập quỷ lại không cho phép điều đó xảy ra, tớ nghe các anh chị đó nói là tớ bị bỏ rơi trong lúc họ quay về quê hương để tìm thêm một người cũng là hắc quỷ không có LE.”

“Là vậy sao!”

Cả ba người bọn họ cùng trở về căn nhà của Sakkaku đang sinh sống, bọn họ trở về căn nhà đó rất nhanh. Trước lúc vào căn nhà thì Fredrik bóp nát viên tinh thể trên tay và cậu biến thành một cậu nhóc tóc đen có chiều cao giống với Jito.

“Không ngờ luôn đấy Fredrik, cậu biết dùng viên tinh thể đó để thay đổi ngoại hình à?”

“Chứ gì nữa, dù sao thì tớ cũng được các anh chị dạy cho từ lúc còn bé mà.”

Jito mở cửa ra thì Sakkaku vẫn chưa trở về nhà, cả ba người bọn họ vào trong nhà ngay. Trong căn phòng mà Jito đã phá nát toàn bộ đồ đạc thì Jito vào trong đó lấy một thứ gì đó, sau một lúc tìm thì Jito cũng đã lấy ra một viên tinh thể màu đen đưa cho Fredrik.

Fredrik liền nhận ra đó là viên tinh thể gì, đó chính là viên tinh thể chỉ tồn tại ở |Hắc giới| chỉ có các loài sinh vật sinh ra ở đó mới có thể chạm vào nhưng khi một sinh vật ở |Nhân giới| chạm vào sẽ bị bóng tối nuốt chửng. Chưa đến mức ngay lập tức nhưng nó sẽ hút dần cho đến khi cạn kiệt sinh lực và trở thành một phần của bóng tối chỉ trong vòng ba tháng.

Fredrik liền đập tay Jito đang cầm viên tinh thể đó rồi cầm cổ áo Jito lên nói: “Cậu sao vậy hả Jito, sao cậu lại cầm cái thứ nguy hiểm nhất |Hắc giới| hả? Cậu sẽ bị bóng tối nuốt chửng đấy!”

“Không sao đâu Fredrik, vì tớ luôn cầm nó suốt sáu tháng tự nhốt mình trong căn phòng này nên là không sao hết cả. Tớ có thể vô hiệu mọi hiệu ứng từ bất lợi đến có lợi nên không sao đâu!”

Fredrik đứng bất động một lúc vì khi nghe đến thế thì cậu không thể ngờ được là tại |Nhân giới| này lại có người có thể vô hiệu hóa hết tất cả hiệu ứng từ tốt đến xấu bởi người duy nhất có thể làm được điều đó thì chỉ có mỗi Hidde, hắc quỷ đặc biệt đầu tiên tồn tại ở |Hắc giới| mới có khả năng này và không một ai có khả năng giống với Hidde.

Nhưng Jito không giống Hidde vì cậu không thể hấp thụ lời nguyền vào cơ thể giống như Hidde. Vì cả cậu và Hidde đều cùng khả năng nên cả hai bọn họ đều chỉ hồi phục được từ bên trong cơ thể.

“Cái quái gì chứ! Sao mà khả năng của cậu giống với ngài quỷ nguyền Hidde vậy chứ!”

“Tớ không rõ nữa,... Đúng rồi. Fredrik, cậu biết tất cả thành viên hắc quỷ tướng không vậy?”

“Cái đó thì chỉ có chị Darkness mới biết được thôi vì chị ấy là người nắm giữ mọi thông tin về bọn chúng nhưng tớ chưa từng gặp chị ấy nên tớ không biết chị ấy có ngoại hình ra sao cả.”

“Ra là vậy sao.”

Một lúc sau thì Sakkaku đã trở về nhà, anh ta đặt cần câu ra một góc và treo mũ rồi nhìn ra bàn ăn thì thấy đồ ăn trên bàn đã được dọn sẵn rồi. Cả Jito, Fredrik lẫn Hayao đều đã ăn xong và giờ bọn họ đều đã đi ngủ cả.

Trong khi đó tại một căn phòng xung quanh được bao phủ bởi một màu đen và có rất nhiều bong bóng không gian mở ra quan sát ở những nơi khác nhau trên Trái đất của |Nhân giới|. Một tên hắc quỷ có ba cái sừng hướng ra đằng trước và sau cùng với ba cái đuôi của loài báo, hắn có tới hơn hai mươi con mắt nhìn mỗi một cái bong bóng không gian.

Nhưng điều đáng chú ý nhất chính là bong bóng không gian ở trước mặt hắn chính là khu vực Jito và Fredrik cùng Hayao đang sinh sống, hắn ta nở một nụ cười rồi nói.

“Chà chà chà, Egbert Dark Frederik có vẻ như là cháu muốn cùng lũ không có LE lẫn nhân loại đang lên kế hoạch giết chết ta sao. Nhưng đáng tiếc là bên phe cháu quá ít hơn so với ta, đánh bại hơn hai mươi triệu hắc quỷ tại |Hắc giới| này là một chuyện viển vông đấy Frederik.”

Sau khi ông ta nói xong thì có hai người trồi lên từ trong bóng tối rồi quỳ xuống hướng về phía hắn ta, tất nhiên hai người bọn họ đều là hắc quỷ như ông ta nhưng số lượng sừng mỗi bên lại ít hơn hai cái sừng, số đuôi ít hơn một cái và con mắt ít hơn bốn con.

“Thưa chúa tể Spaziale, bọn tôi đã tìm ra được thanh kiếm hỏa ngục của quỷ nguyền Hidde nhưng bọn tôi không thể làm gì được với nó vì nó tỏa ra sức nóng lẫn ngọn lửa có thể cháy ở mức độ khiến cho năng lực hồi phục cấp tốc của bọn tôi gần như là vô dụng.”

“Vậy sao? Thế thì hai người các ngươi trở về huấn luyện cho năm triệu quân của các ngươi đi! Metalo hắc quỷ vương phía nam và Realistica hắc quỷ vương phía Tây”

“Vâng! Bọn tôi xin cáo từ”

Rồi cả hai người bọn họ chui xuống bên dưới bóng tối của căn phòng và biến mất, Spaziale liền đưa tay lên sờ vào vết thương trên vai rồi nghiến răng.



“HIDDE, CHÚA TỂ HẮC QUỶ CỦA |HẮC GIỚI| TA ĐÂY NHẤT ĐỊNH SẼ GIẾT CHẾT NGƯƠI VÀ ĐỒNG THỜI CŨNG ĐẬP NÁT HẾT VŨ KHÍ CỦA NGƯƠI ĐỂ NGƯƠI KHÔNG CÒN CƠ HỘI ĐỂ HỒI SINH NỮA”

Chúa tể hắc quỷ Spaziale biết về Hidde là vì hai người bọn họ đều là những người sống cùng thời với nhau nên bọn họ biết nhau, Spaziale hồi sinh thông qua đưa một phần cơ thể hợp nhất với người khác thì Hidde hồi sinh thông qua việc tập hợp đủ mười ba thanh kiếm thì mới có thể hồi sinh được.

Spaziale rất muốn hủy diệt mười ba thanh kiếm đó của Hidde nhưng những thanh kiếm đều có khảm những lời nguyền phức tạp và rất khó để giải gần như là không thể giải được vì lời nguyền này chồng lên lời nguyền kia và thế là tạo ra một chuỗi lời nguyền khiến cho không một ai có thể cầm được nó ngoại trừ chính Hidde, những người không có LE, người hợp nhất với doppleganger và các đại diện.

Nên hắn ta dù có cố gắng để phá hủy cỡ nào thì các thanh kiếm đó vẫn không bị làm sao hết cả vì có cả lời nguyền không thể phá vỡ nên không thể làm gì được những thanh kiếm đó hết.

Trong khi đó thì giấc mơ của Jito đang tái hiện lại một thứ đã xảy ra đối với gia tộc của cậu cách đây rất lâu về trước, những gì mà Jito đang thấy trước mắt chính là ngôi nhà của gia tộc cậu trước khi bị phá hủy. Cậu nghĩ nơi đây sẽ xuất hiện người thân của cậu ở thời điểm hiện tại nhưng cậu đã nhầm vì nơi đây không phải là quá khứ vài tháng hay vài năm trước mà chính là bốn trăm năm trước.

Một người đá cửa đi ra khỏi nhà đó và một cô gái đi theo cố gắng để giữ cậu ta lại nhưng ông ta vẫn không dừng bước mà vẫn tiếp tục đi.

“Anh mau dừng lại đi Dieter, nếu anh đánh nhau với hắn thì anh sẽ chết đấy!”

“Anh phải ra đó chiến đấu tiếp! Nếu anh không ra đó thì rất nhiều người sẽ chết, gia tộc Hasatgaku anh đã rất nhiều đời là kiếm sĩ và chiến binh nên anh phải ra đó, em đừng có ngăn cản anh nữa Kerenza.”

Lúc nghe thấy họ nói tên nhau thì Jito đã nhận ra hai người bọn họ chính là tổ tiên của cậu sống từ rất lâu về trước, tầm khoảng 13 đời. Cậu biết được lúc này họ đang chiến đấu với ai. Không đâu khác chính là các hắc quỷ vì bọn chúng đã đến lần đầu tại |Nhân giới| từ rất lâu rồi nhưng thời gian cụ thể thì không một ai biết rõ cả.

“Em xin anh đấy! Bọn chúng không phải là kẻ mà anh có thể đánh bại được đâu, nếu anh đi thì con chúng ta Kane làm sao mà có thể sống nếu thiếu tình yêu thương của bố được chứ!”

Dieter đứng lại rồi quay đầu lại nhìn Kerenza, do ông ấy cao hơn vợ của mình nên phải nhìn xuống. Ông ấy là người không có LE vào năm đó, trong gia tộc Hasatgaku suốt hàng triệu năm luôn có chiều cao khoảng mét ba đến mét tư nhưng ông ta lại cao mét bảy.

Ông ấy đẩy vợ ông ấy ra sau rồi nói: “Anh không thể, anh thực sự không thể làm thế được. Anh xin lỗi em, anh không thể ở lại được... mong em tha cho anh.”

Rồi ông ấy nhảy đi ngay lập tức để lại hai mẹ con Kerenza ở đó mà không nói gì thêm, Jito định nói nhưng không thể được. Cậu liền tỉnh giấc và thở dốc trông có vẻ rất mệt mỏi rồi đặt tay lên trán.

-Thế là sao cơ chứ! Cụ tổ Dieter và bà tổ Kerenza cách mình mười ba đời sống cách đây bốn trăm năm quá khác so với những gì mà mọi người kể cho mình, vậy tức là Spaziale hắn ta còn có thể thay đổi được ký ức nữa sao. Vậy thì mình sẽ luyện tập nhiều hơn để giết chết hắn ta mới được

=====

Ba tháng đã trôi qua, lúc này sức mạnh của cả Jito và Fredrik cũng đã cao hơn trước dù không nhiều nhưng cũng đủ để trụ được trước những đòn đánh của hắc quỷ cấp trung trong một thời gian ngắn nhưng vẫn chưa đến ba phút.

Cả hai người họ đều đã đứng đợi ở dưới thác nước gần đó đợi ai đó đến, Jito nhìn dưới nước thì thấy có một chiếc lông vũ đang trôi ở trên đó. Cậu định cầm nó lên thì một người đàn ông mắt vàng xuất hiện tại vị trí của chiếc lông vũ đó, người đó không ai khác chính là Luca Giard

“Hai ngươi mau cầm lấy thứ này để có thể tự bảo vệ bản thân đi này!”

Luca lấy ra hai túi tinh thể chứa những viên tinh thể bảo vệ đưa cho Jito và Fredrik rồi dùng hai chiếc lông vũ của bản thân lấy nhiệm vụ của Jito và Fredrik để xem, hai chiếc lông vũ đó nhanh đến ông ta dịch chuyển nhiệm vụ của họ vậy.

“Để xem nào... thành phố Berge và thành phố Metano à!”

Sau khi nói xong thì Luca đặt tay lên trên đầu của cả hai rồi dịch chuyển đến thành phố mà cả hai người làm nhiệm vụ rồi dịch chuyển đi, từ quốc gia Faratosa đến nơi làm nhiệm vụ của Jito lẫn Fredrik đều phải mất mấy tháng mới đến nơi nhưng với năng lực mà Luca được ban cho thì đến những nơi đó rất nhanh.

Sau khi được dịch chuyển đến thì Jito thấy thành phố đó giờ chỉ là đống hoang tàn, từ cổng thành cho đến nhà cửa đều tan tành hết và chỉ còn lại vài căn nhà là còn nguyên vẹn.

Cậu bước vào đi xung quanh, mở những căn nhà ra thì ở đó không hề có một ai cả. Có vẻ như là lũ Cyclop đã tàn phá và giết rất nhiều người của thành phố này và không chừa một ai cả.

Ở thành phố này ở trong các căn nhà không còn một ai cả, cậu đi xung quanh để xác nhận xem còn ai sống sót không vì cậu không hề có năng lực nào để nhận biết được sự hiện diện của người khác nên cậu cứ đi từng căn nhà mở cửa ra kiểm tra.

“Nhà nào cũng không có ai cả thế này, giờ chỉ còn mỗi nhà thờ thôi! Đi đến đó thử xem nào.”

Jito liền đi đến nhà thờ để kiểm tra xem còn ai không, cậu mở của ra thì thấy có rất nhiều người đang ở trong đó và mặt ai cũng trông có vẻ đang suy sụp tinh thần. Một vị cha sứ ngồi cạnh của đến gần Jito hỏi.

“Này cậu bé, cậu có phải là đệ tử của ngài Kazu không vậy?”

“Cháu là đệ tử của ông ấy và đây là thẻ của cháu cùng với tờ nhiệm vụ ạ!”

Jito lấy tấm thẻ màu đen cùng với tờ nhiệm vụ có tên của cậu được viết bằng máu đưa cho vị cha sứ xem. Ông ấy xem xong thì đưa lại cho Jito rồi đóng của lại.

“Cậu có biết vì sao mà bọn tôi lại phải trốn khỏi bọn Cyclop đó không Jito?”

“Dạ không thưa cha, vì sao mà mọi người lại trốn vậy và những người lính họ đâu rồi vậy ạ!”

Vị cha sứ đó ngồi xuống dưới ghế gần tượng một vị thần đang đưa tay lên trời rồi chống hai tay đang đan nhau đặt lên đùi rồi nói:

“Chuyện là vào năm tháng trước, một ngày bình thường như bao ngày khác, lúc đó ta đang thờ thần linh thì ta nghe thấy có tiếng chuông cổng thành vang lên. Đó không phải là tiếng của chiếc chuông nhỏ mà chiếc chuông lớn vang lên. Ta nhận ra là sẽ là một đám quái vật đến tấn công, tất cả mọi người đều trốn vào trong nhà để cho binh lính xử lý chuyện này...”

“... Trong lúc binh lính đang đánh nhau thì ta nhìn ra ngoài thì tình cờ nhìn thấy một tên Cyclop dẫn đám đó là một con Cyclop ba sừng, bọn chúng tới thành phố này giết hết các quân lính và tàn phá khắp nơi. Bọn chúng không chỉ tàn phá mà còn bắt hết phụ nữ trong thành phố và bây giờ chỉ còn vỏn vẹn tầm khoảng năm mươi người đang ở đây”

Jito nhìn quanh một lượt những người đang ở trong nhà thờ thì cậu cảm thấy bây giờ ở đây chỉ còn lại đàn ông, người già và bé trai rồi cậu nhìn vị cha sứ đó.

“Thế cha có biết vị trí hang ổ của bọn chúng không vậy?”

“Con đừng có mà liều mạng Jito, các binh lính con người cùng với người dân như bọn ta nói gì đến loài ve giáp mạnh gần gấp 1200 lần cơ thể như con hả.”

Jito liếc mắt sang trái rồi đặt thanh kiếm bên cạnh ghế rồi ngồi xuống thở dài rồi nhìn lên trời.

“Cha thực sự không biết điều mà con đã được trải qua đâu, những người ở nơi đây làm sao mà hiểu được chứ! Gia tộc mạnh nhất như Hasatgaku rõ ràng là mạnh nhất Trái đất này chưa có một ai đánh bại được cả nhưng do bọn hắc quỷ nên giờ con chỉ muốn tận dụng bọn quái vật để luyện tập rồi tiêu diệt toàn bộ bọn chúng!”

Vị cha xứ đó cảm thấy đúng là gia tộc của cậu rất mạnh, ông ấy cảm thấy rất kỳ lạ vào chín tháng trước vì sao một gia tộc mạnh như vậy lại bị tiêu diệt dễ dàng như vậy. Bây giờ ông ấy mới biết được lý do gia tộc của Jito bị tiêu diệt và biến mất khỏi danh sách một trong bốn gia tộc ve giáp mạnh nhất Trái đất, hiện tại những người còn sống của gia tộc này là Jito, Hayao và hai người còn lại.

Ông ấy chỉ được biết rằng hai người còn lại một là pháp sư và người còn lại là nhà lữ hành, nhưng hai người bọn họ không hề xưng tên với ai mỗi khi đến thành phố khác nên ông ấy chỉ biết được biệt danh của hai người là (Kiếm sĩ linh hồn) và (Sát thủ ngôi sao) nên không một ai biết tên bọn họ ngoại trừ gia tộc Hasatgaku.

Vị cha xứ đó liền đứng lên lấy bản đồ từ bên chỗ ông ta ngồi rồi đưa cho Jito, cậu nhận lấy tấm bản đồ đó mở ra xem rồi đi ngay lập tức. Một người tóc cam đi ra từ sau một cây cột nào đó nhìn Jito chạy đi. Cha xứ đến chỗ cậu ta đặt tay lên vai.

“Azure, con thực sự không muốn giúp em họ của mình hả?”

“Không cần đâu cha Ivan, gia tộc con đều rất mạnh nhưng ít người được chiến đấu nhiều nên số lượng người có mong muốn chiến đấu như em ấy là rất thấp.”

Jito chạy thật nhanh từ nhà thờ đến hang ổ của lũ Cyclop đó, cậu nấp vào một cái cây gần đó để tránh sự chú ý của hai con Cyclop gần đó. Cậu quay đầu nhìn bọn chúng thì cả hai con Cyclop đó vẫn chưa phát hiện ra cậu, cậu liền lấy một viên đá trong lúc chạy đến nhặt được ném vào bên phải cửa hang động để gây chú ý.

Sau khi bọn chúng để ý đến chỗ đó thì Jito chạy từ sau cái cây ra tới gần con Cyclop bên trái thì cậu chém đứt chân trái của nó khiến cho nó ngã xuống, con Cyclop còn lại quay ra thấy vậy thì liền vung gậy để đập nát Jito thì cậu lùi ra sau rồi chạy trên cây gậy của nó rồi đâm một nhát kiếm vào mắt của nó khiến cho máu bắn ra.

Con Cyclop đó đưa tay lên mắt tóm lấy Jito nhưng cậu đã nhảy lên và chém một nhát chém tạo ra dư ảnh cắt đôi cơ thể của nó, con Cyclop còn lại lên tiếng nói:

“Ngươi... là kẻ nào hả? Rõ ràng là đây không phải sức mạnh của con người, đây rõ ràng là sức mạnh của mọt con rồng con mà!”

Jito đi đến chặt mất đôi chân của hắn khiến cho máu hắn ta bắn tung tóe và kêu lên thảm thiết, cậu không hề quan tâm việc đó vì sau khi thấy các thành viên trong gia tộc chết thì cạu không quan tâm là bản thân có sợ nó hay không.

“Ngươi không cần biết đâu vì ngươi sắp chết rồi mà! Giờ thì... chết đi.”

Nói xong thì Jito trèo lên người hắn và nhanh chóng đâm một nhát vào tim của hắn và cắt đầu hắn ta luôn rồi cậu tiến vào bên trong hang của lũ Cyclop đó, bên trong đó có một ít ánh sáng nên cậu có thể biết được chính xác nhờ vị trí và mùi hương mà cậu ngửi được.

Cậu đặt đầu kiếm xuống đất nghiêng góc 45 độ rồi chân trái cậu dẫm lên trước rồi cậu bật lên chạy về chỗ có ánh sáng và mùi hương đó, càng vào sâu bên trong thì cậu thấy ánh sáng nhỏ dần nhưng cậu đã luyện tập cùng với Fredrik về khả năng cảm nhận mọi thứ trong bóng tối nên cậu vẫn nhìn được.

Khi chạy đến một khu vực có năm con đường thì cậu liền dừng lại quan sát cả năm con đường đó và ngửi ở từng con đường thì ở cả năm con đường đó đều có mùi của Cyclop, dù cậu mạnh đến mấy nếu mà không biết được ý định của kẻ thù thì bản thân chẳng khác gì một sinh vật nhỏ bé rơi vào tay bầy hổ.

Jito dù không nhìn được trong bóng tối nhưng cậu có thể cảm nhận được thông qua mùi, dù không thính nhưng cậu có thể biết được chúng đang ở đâu. Cậu không thể dùng được phép thuật để phân thân nên đó là điểm bất lợi đối với cậu, một người không có LE loại 5.

Do không biết được chính xác vị trí của bọn chúng ở đâu trong năm con đường nên cậu chọn bừa con đường thứ hai, cậu chạy thẳng một mạch vào bên trong đó mà không quan tâm nó có nguy hiểm hay không.

Trong khi đó thì hai con Cyclop đang canh gác ở cuối con đường đó là hai con Cyclop mạnh hơn hai con ở ngoài mà Jito đã đấu với, bọn chúng nghe thấy có tiếng kiếm kéo trên mặt đất và tiếng chạy nên bọn chúng vào thế phòng thủ để chuẩn bị đánh với cậu. Năm viên đá từ trong bóng tối xuất hiện trước mắt bọn chúng rồi đập vào người bọn chúng hai viên vào mắt và tay cầm gậy.

Jito chạy ra từ trong bóng tối nhảy lên xoay người một cái và đã cắt đứt đầu của hai tên đó, cậu tiến vào bên trong thì thấy có rất nhiều tên Cyclop đang luyện tập nên cậu cười lên. “ĐƯỢC LẮM! LÊN HẾT ĐI NÀO, CÁC NGƯƠI HÃY LÀM NHỮNG BAO CÁT SỐNG ĐỂ CHO TA LUYỆN TẬP ĐI!”

Sau khi nói xong thì Jito chạy lên chém từng tên một với vẻ mặt phấn khích vì cậu rất thích chém giết lũ quái vật nên cậu không thể nào ngừng biểu lộ trên khuôn mặt cậu được.

-Đúng thật là... con của Hayao hơi máu chiến quá rồi

Hidde thực sự không thể tin được là Jito của hiện tại không giống với cậu của chín tháng trước, lý do là vì suốt chín tháng qua cậu đã suy nghĩ rất nhiều về lý do bản thân tồn tại vì cái gì và tồn tại vì điều gì cùng với việc cậu có mặt trên thế gian này có ý nghĩa như thế nào nên vì thế tính cách cậu đã thay đổi so với chín tháng trước.

Cậu chạy thẳng vào nơi tập trung đông Cyclop nhất rồi cậu nhảy lên bằng độ cao đỉnh đầu của bọn chúng rồi cậu chém xung quanh cậu tạo ra hàng loạt dư ảnh nhưng không tiêu tốn quá nhiều sinh lực của cậu. Do cậu là người không có LE loại 5 nên mỗi khi cậu sử dụng chiêu thức mà tiêu hao năng lượng thì cậu sẽ bị rút sinh lực thay vì năng lượng.

Sau khi đáp đất thì Jito ngồi xổm xuống dưới và đặt tay phải xuống dưới, cậu xoay kiếm vài vòng rồi chém liên tục ra xung quanh khiến cho số lượng xác Cyclop ngày càng nhiều. Đột nhiên một dư ảnh vết chém của cậu bị chặn lại nên cậu dừng chém xem kẻ chặn đòn đánh của cậu. Hắn ta là một tên Cyclop mặc bộ giáp hiệp sĩ và cầm cây rìu to thay vì cây gậy như bình thường, hắn ta cao hơn những tên Cyclop khác.

“Tên nhân loại kia, ngươi có thể giết nhiều đồng tộc của ta như thế thì đáng để ta thử sức rồi!”

Đám Cyclop nhìn nhau rồi đồng loạt lùi ra sau tạo thành một vòng tròn đủ rộng để cả Jito và hắn ta đấu với nhau.

“A ha ha, tên nhân loại kia ngươi tiêu đời rồi. Trong các Cyclop bên trong hang động này thì ngài Amine là một trong năm Cyclop mạnh nhất nên ngươi không thể sống sót được đâu!”

“Đúng đó, đúng đó ngươi chết chắc rồi!”

“Ngài Amine mau giết hắn đi, chúng tôi tin tưởng ngài.”

Jito để kiếm ngả lên vai trái rồi quấn một dải băng vào tay rồi cầm lại thanh kiếm giơ trước mặt hắn ta.

“Được lắm, để xem ngươi có mạnh hơn cái đám sâu bọ này không nào!”

Jito bật lên với tốc độ rất nhanh chém vào bụng hắn ta để phá vỡ bộ giáp của hắn ta, Amine chặn đòn đánh của Jito lại một cách dễ dàng rồi hắn ta đẩy cậu ra và chém vào cậu, Jito nhanh chóng chặn đòn đánh đó của hắn lại.

“Ngươi mạnh hơn, nhanh hơn lũ kia nhiều đấy!”

“Điều đó là tất nhiên rồi vì ta luyện tập nhiều hơn bọn chúng mà.”

Vừa dứt câu thì chỉ trong chớp mắt Jito đã nhảy lên chém xuống, hắn ta vẫn chặn được cú chém của cậu. Cậu nhảy xuống dưới rồi cả cậu và hắn ta đều chém liên hoàn vào nhau. Do cơ thể của Jito nhỏ bé nên cậu dễ dàng tránh những đòn tấn công nhanh như thế của hắn, cậu đâm một phát vào mặt của hắn thì Amine đã ngiêng đầu qua để tránh đòn đó.

Hắn ta quay thanh kiếm lại rồi đánh vào Jito để đẩy cậu ra, Jito nhanh chóng chặn lại nhưng do cậu đang rơi trên không trung nên cậu bị đập bay ra bức tường. Cậu vẫn còn đứng vững được sau cú đập đó, Jito đứng lên phủi hết bụi đi rồi chạy đến với tốc độ nhanh hơn trước chém đứt cánh tay phải của hắn ta rồi cậu quay người lại đâm nhiều nhát chém với tốc độ hơn hẳn lúc trước vào Amine.

“N... ngươi, từ đầu đến giờ ngươi vẫn giấu đi sức mạnh thực sự sao?”

“Đó chưa phải là tất cả đâu, ta còn mạnh hơn sức mạnh mà ta đấu với ngươi đấy!”

Nói xong thì Jito nhảy lên cao rồi gác kiếm ra sau vai hơi nghiêng rồi xoay người một vòng rồi chém xuống dưới, dư ảnh do nhát chém đó tạo thành không chỉ một cái mà là hàng trăm cái tạo thành hình bán cầu bay thẳng xuống dưới đất. Amine chạy ra sau để thoát khỏi bán cầu dư ảnh đó của Jito nhưng không kịp vì đòn đó đã chạm đất ngay sau khi hắn ta vừa quay đầu.

Mặt đất sau khi bị trúng đòn đó của Jito thì bị vỡ nát ra nhiều, Amine bị cắt thành từng mảnh nhỏ rồi những tên Cyclop xung quanh thấy nhận thấy được rằng là bản thân đang cận kề cái chết nên bọn chúng đều đồng loạt chạy ra ngoài để bảo toàn tính mạng. Do lối đi chỉ vừa cho hai tên Cyclop đi cùng lúc nên lũ Cyclop đó chen lấn nên đều bị kẹt hết cả.

Jito xoay thanh kiếm thành vòng tròn rồi ném về phía bọn chúng giết hàng chục tên tạo thành một con đường cho cậu đi qua, Jito chạy đến chỗ thanh kiếm nhặt lên rồi cậu hi sinh 10 phần trăm sinh lực rồi tung ra nhát chém vào bọn chúng.

Dư ảnh từ nhát chém đó của cậu dài hơn khiến cho toàn bộ đám Cyclop trong phòng đó chết hết, Hidde đưa linh hồn của bản thân ra ngoài nhưng không để ai có thể nhìn thấy để quan sát kỹ khu vực xung quanh hơn, ông thấy xung quanh Jito toàn là xác chết Cyclop nên ông ấy chỉ thở dài một cái rồi trở về thanh kiếm của mình.

=====

Ở một căn phòng được trang trí rất lộng lẫy thì tên Cyclop có ba chiếc sừng trên đầu đang sờ mò cơ thể một cô gái tóc đen đang ngồi ở trong góc tường sợ hãi hắn ta. Tên Cyclop đó chạm vào viên tinh thể khổng lồ đang bay lơ lửng trên không gần giường hắn ta, cơ thể hắn ta liền nhỏ lại bằng kích thước cơ thể con người và hắn ta tiến lại gần cô gái đó.

Cô gái đó sợ đến mức không thể di chuyển được nên cô ấy không thể phản kháng hay làm gì hắn ta cả, tên đó đi đến rất gần cô ấy rồi xé áo của cô ấy ra rồi xé luôn cả váy của cô ấy và đè cô ấy xuống. Hắn ta cười lên rồi đưa hai ngón tay vào bên trong âm đạo của cô ấy khiến cho cô ấy rên lên, sau một lúc làm như thế thì hắn ta cởi khố ra rồi đưa dương vật vào bên trong âm đạo của cô ấy để cô ấy mang thai dòng máu tộc Cyclop của hắn.

Vì tộc Cyclop trong hang này hầu hết đều là đàn ông và không có một phụ nữ nào cả nên bọn chúng luôn tập kích các thành phố ở gần để bắt những người phụ nữ để giao phối để sinh ra các Cyclop thế hệ tiếp theo cho bọn chúng.

“Dừng lại đi... Làm ơn dừng lại đi!... Aaa, Đau quá! Mau dừng lại đi!”

“Dừng lại, ngươi mà có quyền đòi dừng lại sao ả nhân loại vô dụng này. Ngươi không thể thoát khỏi tay bọn ta đâu, một khi ngươi đã bị bắt vào đây thì ngươi phải biết rõ được rằng ngươi sẽ không thể nào thoát nổi việc mỗi ngày ngươi nhải bị hiếp như thế này mỗi ngày đâu!”

Một tên Cyclop từ đâu chạy vào bên trong, hắn ta quỳ xuống trước cửa phòng tên vua.

“Có chuyện rồi thưa ngài, có kẻ đột nhập vào hang của chúng ta và giết chết ngài Amine rồi!”

Nghe thấy thế thì tên vua không ngạc nhiên gì hết mà cười lên nói với hắn.

“Vậy sao, ngươi thông báo với bốn tên còn lại đi đánh với hắn ta đi!”

“Nhưng hắn ta đánh với ngài Amine vẫn chưa dùng hết sức, tôi e là bọn họ cũng sẽ có kết cục giống ngài ấy ạ.”

“Ngươi không tin những gì ta nói sao, hay là ngươi nghĩ rằng ta thật ngốc khi để bốn người đó ra đánh với tên nhóc đột nhập đó hả?”

Tên đó không nói được gì mà giữ im lặng vì hắn ta đã nói đúng với những gì mà hắn đang nghĩ.

“Dạ... không... tôi chỉ lo sợ bọn họ cũng sẽ chết thôi!”

“Không sao đâu, cứ tin ta những điều ta làm là ta biết rất rõ nên không sao đâu!”

Tên đó liền chạy đến chỗ nơi bốn tên còn lại trong năm Cyclop mạnh nhất đang luyện tập, hắn ta nhẹ nhàng mở cửa ra vì bốn tên còn lại rất ghét bị làm phiền khi luyện tập kể cả vua cũng sợ bọn chúng khi cả bốn tên này cùng nhau chiến đấu.

“X... xin thứ lỗi các ngài, liệu tôi có thể nói với các ngài một chuyện được không?”

Một cái khiên từ đâu bay đến phá nát bức tường bên cạnh khiến cho hắn ta sợ đến nỗi mặt xanh tái mét hết không nói lên lời, tên Cyclop vừa ném khiên đi đến nhặt cái khiên lên rồi đứng đó nhìn hắn ta.

“Ngươi đến đây làm gì hả, có biết là làm phiền bọn ta tập luyện là ngươi sẽ chết không hả?”

“... T... Th... thưa ngài...”

“Sao hả? Có điều gì cần nói với bọn ta sao?”

“Ngài Amine... đã... đã... chết rồi”

Cả bốn tên trong căn phòng đó nghe xong thì đều đồng loạt cười lên, tên Cyclop thông báo cho bọn chúng thực sự không hiểu được vì sao mà cả bốn tên này đều cười lên thậm chí là cười thật to nữa.

-Cái gì thế này, sao bọn họ lại cười lên khi nghe thấy đồng đội chết cơ chứ!

Bốn tên đó đồng loạt mặc áo giáp rồi cầm vũ khí của chúng lên, mỗi người trong bọn chúng đều cầm một loại vũ khí khác nhau như giáo, khiên, búa và lưỡi hái. Nếu cộng thêm Amine thì bọn chúng được gọi là “Five Death” tượng trưng cho sức mạnh chết chóc của mỗi thành viên bọn chúng là mỗi ngón tay.

“Đi nào Elias, Bernard và Maynard chúng ta đi đánh với hắn ta nào! Nếu hắn ta giết được tên lười nhác đó thì chắc hẳn hắn ta không phải con người rồi!”

“Biết rồi Ralph, lâu rồi chúng ta cũng chưa đấu với kẻ mạnh mà!”

Rồi cả bốn tên đó đều đồng loạt đi ra ngoài để tìm Jito để đấu với cậu vì bọn chúng chỉ muốn đấu nhau với kẻ mạnh nên hầu như bọn chúng không ra xuất kích đánh với kẻ yếu.

=====

Jito hiện đã giết hết lũ Cyclop ở căn phòng khác thì cậu phát hiện ở trong phòng có một mùi hương thoang thoảng bên mũi cậu.

-Mùi này, không phải của Cyclop mà là của con người... đây là mùi của phụ nữ con người, không chỉ có một mà rất nhiều. Thế bọn chúng đã bắt đi bao nhiêu người cơ chứ mùi hương kiểu này chỉ có thể là hàng trăm đến hàng nghìn quá.

Cậu đi xung quanh để tìm xem mùi hương đó bắt nguồn từ đâu nhưng xung quanh cậu chỉ toàn là tường nên cậu nghĩ rằng là có gì đó ẩn giấu nên sau bức tường lại có mùi phụ nữ. Cậu đến gần bức tường chạm tay vào thì tay cậu xuyên qua nên cậu bất ngờ vì cả bức tường ở đó lại có một lối đi ảo ảnh mà cậu không hề biết đến.

Cậu thấy sau lớp ảo ảnh đó có một cái cầu thang, cái mùi hương mà Jito ngửi được ngày càng nồng nặc hơn. Cậu bịt mũi lại để không phải ngửi cái mùi hương đó vì cậu ghét nhất là hương thơm do con người tỏa ra nhất là ở phụ nữ vì trước đây cậu từng tiếp xúc thành phần xấu của xã hội con người nên từ đó cậu ghét con người.

Sau khi cậu bước hết bậc thang thì cậu mở cánh cửa đó ra thì cả căn phòng đó đều là xác chết phụ nữ rải rác khắp nơi, quần áo của họ hầu như là bị xé hết thậm chí ở trên tường còn treo rất nhiều xác phụ nữ. Máu vương vãi khắp nơi khiến cho ai nhìn vào cũng có cảm giác buồn nôn nhưng Jito lại bình tĩnh nhìn đống xác đó, cậu thở dài một hơi rồi bước qua từng cái xác một. Vì mũi cậu nhận biết mùi rất tốt nên cậu không hề đoán sai, trong căn phòng này có thể có một vài người còn sống.

Cậu lật tung từ chỗ lên để tìm một cô gái còn sống sót thì cậu nghe thấy tiếng cứu ở rất gần rồi một vài đòn tấn công bằng giáo nhắm vào cậu. Jito nhanh chóng nhận ra nên đã thoát chết, dù cậu là LE loại 5 có sinh lực lớn gấp bốn lần nhưng chỉ cần bị đâm trúng tim thì vẫn chết như bình thường.

Kẻ vừa tấn công cậu nhảy xuống dưới, hắn ta là tên Cyclop đã đâm vào cậu.

“Ngươi là Cyclop đã sử dụng tinh thể hình dạng đúng không?”

“Ha... A ha ha ha ha ha... nhãi con, ngươi biết rõ quá nhỉ.”

Elias không hề ngạc nhiên mà ngược lại hắn ta vô cùng phấn khích, bước tường trên đầu Jito đột nhiên sập xuống và Bernard cầm búa đập vào người cậu. Jito giơ kiếm ra chặn lại đòn tấn công đó của hắn ta. Elias nhân lúc đó tấn công cậu nhưng Jito biết được nên đẩy cây búa của Bernard đi rồi nhảy lên trên chém một phát dư ảnh vào Elias.

Bernard thấy thế thì chặn lại đòn tấn công đó của cậu rồi tóm lấy chân cậu đập mạnh xuống dưới đất, ngay sau khi chạm đất thì Jito dùng chân còn lại đá và tay hắn để thoát ra rồi nhảy ra sau tụ sinh lực vào thanh kiếm để khi chém tạo ra dư ảnh có sức mạnh lớn hơn đòn vừa nãy. Elias thấy cậu làm thế thì chạy tới tấn công để cậu không có cơ hội tấn công đòn tấn công mạnh hơn trước.

Cậu liên tục tránh né những đòn tấn công của hắn ta để mức sinh lực giảm đến mức mà cậu muốn nhưng điều cậu muốn lại không dễ dàng để thực hiện được, từ đâu một dư ảnh màu đỏ bay về phía cậu với tốc độ nhanh. Không chỉ có một hai cái mà là rất nhiều cái bay tới, cũng may cho cậu là cả căn phòng này dưới nhiều xác phụ nữ thì có một cái khiên nên cậu giẫm chân thật mạnh để khiến cho cả xác lẫn khiên bay lên.

Do cả hai tay cậu đang truyền sinh lực vào thanh kiếm nên cậu không được quyền chặn đòn hay bỏ một tay ra nếu không lượng sinh lực bị hút sẽ có giá trị gấp đôi nên không được làm gì khác, cái khiên ở dưới chân nên cậu mới dẫm chân xuống một cái. Cậu nằm xuống dùng hai chân đưa vào tay cầm của khiên rồi đặt cái khiên xuống để nó đứng thẳng dưới đất.

Cậu không hề dựa lưng vào cái khiến để đấu với Bernard và Elias vì cậu biết không chỉ có hai tên này mà còn hai tên nữa đang đứng đằng sau của cậu đang chờ thời cơ để giết chết cậu thật nhanh. Dù biết là vậy nhưng sắc mặt cậu không hề thay đổi gì cả, vì cậu cảm thấy bọn chúng mạnh hơn so với cậu nghĩ nên cậu muốn thăm dò sức mạnh của tất cả bọn chúng để sử dụng mức sức mạnh hợp lý để đối phó.

Đột nhiên một bàn tay to lớn từ bên dưới đống xác chết đó vươn lên nắm lấy chân cậu, cũng may cậu đã nhấc chân trái lên kịp thời. Kẻ định nắm lấy chân cậu không ai khác chính là tên còn lại Ralph. Đống dư ảnh đó bay đến gần cái khiên thì chúng xuyên qua chứ không trúng, Jito vừa tụ xong thì cậu vung kiếm ra hướng những cái dư ảnh của Maynard thì dư ảnh của hắn bị tan biến hết đi.

Tên Ralph rút cái khiên của hắn mà Jito cắm xuống đất ra rồi đứng trước Maynard chặn lại dư ảnh của cậu. Jito không chém hết toàn bộ số sinh lực chuyển hóa thành năng lượng vì số năng lượng này trong mỗi cuộc chiến của cậu khi mà tiêu hao lãng phí thì đồng nghĩa với việc cậu sẽ chết nên cậu luôn chém với mức năng lượng ít nhất có thể để bảo toàn mạng sống.

Sau khi chặn được dư ảnh của Jito thì tên đó cười lên, ba tên còn lại cũng cười theo. Jito nhận thấy bọn chúng không hề sợ khi đối đầu với cậu mà lại phấn khích.

“Tuyệt vời, rất tuyệt luôn tên nhân loại nhà ngươi thế mà lại mạnh đến thế đúng là rất đáng để tung ra toàn bộ sức mạnh mà.”

“Các ngươi... luôn tìm kẻ mạnh để đấu thì sao các ngươi không đấu với vua của các ngươi đi.”

“Hắn ta á! Hừ... kẻ ký khế ước với hắc quỷ để mạnh hơn như hắn không đáng để bọn ta đấu cùng”

Nói xong Bernard giáng một đòn đánh vào cậu, Jito nhanh chóng nhảy lên nhưng tên Elias ném về phía cậu những ám khí bằng cả bàn tay về phía cậu. Những ám khí đó đều nhắm thẳng về phía cậu, dù thế nhưng cậu dễ dàng tránh hết những ám khí đó. Sau đó tên cầm lưới hái chém liên tục những dư ảnh về phía cậu, cũng may lúc đó tự nhiên có ai đó từ trong bóng tối kéo cậu vào khiến cho cậu biến mất.

Sau khi đi vào thì cậu bị ném ra sau, cậu ngẩng đầu lên nhìn cái người đó thì người đó thuộc tộc hắc quỷ. Cậu đột nhiên ngửi thấy có mùi gì đó rất giống với các thành viên hắc quỷ trong thập quỷ, mặt người đó bị vết bỏng đốt mất một nửa bên phải.

-Cái mùi này,... sao mà người này lại có mùi của anh Jackpot vậy chứ!

Người đó vén bóng tối lại rồi lấy một khúc gỗ nhỏ ra rồi đặt ngón cái lên, tại vị trí người đó đặt ngón cái lên thì một ngọn lửa màu xanh xuất hiện rồi người đó cắm lên trên bức tường để chiếu sáng cả khu vực của họ. Người đó ngồi xuống trước mặt cậu nhìn một lúc.

“Ngươi có quen biết với nhóc Premio à?”

“Premio? ... là ai vậy?”

“Là Jackpot của tộc hắc quỷ”

“À! Ra là anh ấy hả, thế anh là người quen của anh ấy hả?”

“Ừ! Một thành viên cũ của thập quỷ, ta là hắc quỷ màn đêm Amory biệt danh là kẻ cai trị màn đêm”

Jito không ngờ là trong thập quỷ còn có những người sống lâu hơn Jackpot, cậu cứ nghĩ là hắc quỷ chỉ tồn tại từ vài triệu năm trước nhưng họ tồn tại từ rất lâu về trước còn trước lúc con người từ loài vượn cổ tiến hóa thành người và các loài vật khác ăn loại quả kỳ lạ được đẩy nhanh quá trình tiến hóa thành hình dạng giống con người.

Cậu biết là tộc hắc quỷ sống từ rất lâu về trước nhưng cậu vẫn chưa biết là bọn họ tồn tại từ hơn một trăm triệu năm trước, số lượng hắc quỷ không có LE từ lúc đó đến bây giờ là hơn ba trăm người.

“Ta đưa ngươi vào đây không phải vì tính mạng của ngươi mà là thanh kiếm ngươi đang cầm thấy quen mắt nên ta mới đưa ngươi vào thôi!”

“Vậy ra thanh kiếm này đến từ |Hắc giới| à?”

“Đúng! Thanh kiếm này là của hắc quỷ không LE mạnh nhất lịch sử hắc quỷ”

“Hắc quỷ không LE... mạnh nhất lịch sử,tức là người đó rất mạnh đúng không?”

“Anh ấy rất mạnh nhưng anh ta đã chết vào sáu triệu năm trước rồi nhưng trước khi chết thì anh ấy đã nói với ta là ‘Chưa kết thúc đâu, chúa... tể hắc quỷ đã cấy một phần cơ thể lên kẻ khác rồi. Em hãy đợi đến một lúc nào đó sẽ có một kẻ không thuộc về |Hắc giới| thì ... tức là thời kỳ đó đã đến... kết thúc của thời đại hắc quỷ có LE’ đại khái mọi chuyện là vậy đó.”

Jito cũng hiểu ra được một phần về hắc quỷ, tên chúa tể đó không thực sự là kẻ bất tử mà là hắn ta đưa một phần cơ thể có chứa linh hồn vào cơ thể hắc quỷ khác để có một cuộc sống bất tử với điều kiện là hắc quỷ đó phải có LE thì hắn ta mới có thể đưa vào được.

Suy cho cùng thì những đối thủ không có LE đều là đối thủ mà hắn ta muốn giết sạch vì hắn ta không muốn tồn tại một hiểm họa nào ở gần cả, chỉ vì bọn họ không có LE tức là không rõ sống hay chết từ lúc chào đời nên hắc quỷ luôn đo cập bậc thông qua LE nên hắn ta cảm thấy lo sợ.

“Vậy... làm cách nào đẻ hồi sinh được người đó vậy hả anh Amory?”

“Đó là thu thập đủ 13 thanh kiếm thì mới hồi sinh được. Tên của chúng lần lượt là Mutatio, Dood demonen, Inferno, Getijdecycloon, Chaotic storm, Shindamori, Fulmine, Frosinn klaka, Soulizzare, Sonnenlicht, Malhela rotacio, Aerolite và tres agros. Thanh kiếm mà ngươi đang cầm là thanh đầu tiên đấy!”

“Vậy không còn cách khác để hồi sinh à?”

“Không, ta chỉ nói vậy thôi. Cũng hết giờ rồi, tạm biệt nhóc hẹn gặp lại vào bảy năm sáu tháng sau tại Hyotaka”

Nói xong Amory mở màn ra rồi ném Jito ra ngoài, sau khi ra ngoài thì tên Bernard thủ sẵn ở gần và vung một nhát búa vào cậu nhưng cậu đã nhanh chóng chặn lại. Nhân lúc cậu đang chặn thì tên Elias ném hàng loạt những ngọn giáo vào cậu để ngăn không cho cậu thoát ra nhưng đám này lại đánh giá thấp năng lực của cậu.

Ngay khi mũi giáo gần chạm cậu thì cậu quay người lại đạp lên một ngọn giáo rồi di chuyển siêu tốc chém đứt bàn tay của hắn rồi cậu đá một phát vào bụng hắn thì tên Ralph nhảy lên từ dưới đống xác đó chặn lại đòn đánh đó của cậu nhưng điều hắn không ngờ đó chính là đòn đánh của cậu không nhắm vào Elias mà lại nhắm vào hắn ta, sau một cái chớp mắt thì cậu đã cắt đôi hắn ra.

Ngay sau khi cậu cắt đôi hắn ra thì hắn ta ba tên đó đã cười lên, cậu cảm thấy nụ cười này không hề bình thường tý nào cả. Ngay sau đó thì tên Maynard từ đâu bay tới đá cậu đi, trên tay hắn là túi xác của Amine. Hắn ta đặt túi xác đó xuống và lấy từng bộ phận của hắn chia cho ba tên còn lại rồi bọn chúng chọc bộ phận của Amine vào tim.

“Các ngươi... làm cái quái gì vậy hả?”

“A ha ha ha, ngươi sẽ biết ngay thôi tên nhân loại thấp kém.”

Cậu thực sự không hiểu bọn chúng làm thế là có ý gì nhưng cậu biết một điều là không được để bọn chúng chết ngay lập tức.

-Đừng để chúng đâm những bộ phận đó hợp nhất với tim của bọn chúng

Hidde bên trong thanh kiếm nói với cậu thông qua thần giao cách cảm để cậu biết được, đúng như dự đoán của Hidde. Jito đã chạy lên với tốc độ rất nhanh nhưng vẫn không kịp với tốc độ hợp nhất của chúng, một luồng sáng xuất hiện bao phủ cơ thể chúng thổi bay cậu đi.

Jito không thể cảm nhận được nguy hiểm gì từ khi sinh ra, kể cả kẻ thù sắp giết cậu thì cậu vẫn không thể cảm nhận được nguy hiểm đang cận kề vì không LE loại của cậu là loại dễ mất mạng nhất nên những người không có LE thường sẽ không sống được lâu.

Dù vậy nhưng vẫn có một số trường hợp ngoại lệ như Hasatgaku Dieter có thể sống được qua tuổi trưởng thành đã là một kỳ tích của tất cả những người không tồn tại LE trong cơ thể.

Một lúc sau khi cột sáng được chiếu lên thì một bàn tay lớn hơn cả Cyclop bình thường xuất hiện từ dưới mặt đất bắt lấy cậu rồi đập cậu xuống dưới mặt đất, đòn đó lớn hơn trước nhiều nếu mà tính về sức mạnh thì hắn ta nhỉnh hơn Jito không nhiều. Cột sáng đó biến mất thì cậu mới nhìn rõ được hắn ta, mặt hắn ta có năm con mắt nhìn về các hướng khác nhau không đồng đều, có vẻ như là hắn ta có tới sáu cánh tay cầm mỗi loại vũ khí mà năm tên kia cầm.

“Cái... quái gì chứ! Cyclop biến dị, vậy ra ngươi là Cyclop biến dị sao?”

“Đoán đúng rồi đó, ngươi cũng không đến nỗi ngốc nhưng ngươi không thể đánh lại ta khi ta đang ở hình dạng gốc này đâu!”

Nói xong thì hắn ta ném cậu lên rồi bàn tay cầm búa của hắn vung nhanh hơn lúc trước nhiều, cũng may là Jito không phải là con người nên mới chặn được nếu không là cậu đã tan xác rồi. Nhưng sức mạnh của hắn ta mạnh hơn cậu và nhanh hơn nên cậu không thể chặn được đòn đó nên cậu đã bị đánh bay đi.

Jito bị đánh bay đi, cậu mở cánh ra lợi dụng cú đánh đó của hắn ta bay ngược lại về phía hắn chém một phát vào tay trái trên vai của hắn nhưng cậu không thể chém được vì hắn ta đã chặn lại, cậu nhảy ra sau chống kiếm xuống và nhổ một bãi máu.

-Chết thật chứ, cú đánh đó không hề tầm thường tý nào cả. Hắn ta không phải là kẻ mà mình có thể đấu được rồi, dù sức mạnh của mình và tốc độ với hắn chả khác gì nhưng có vẻ là hắn ta mạnh hơn mình rồi. Làm sao giờ, nếu giờ mà bỏ chạy thì hắn ta sẽ chạy tới giết mình chết còn nếu mà dùng hết chín phần sinh lực để giết hắn thì có thể thắng được nhưng làm sao mà có thể đấu với tên vua đó được chứ!

Trong lúc cậu đang suy nghĩ thì tên Cyclop đó vẫn đứng đó nhìn cậu, hắn ta từng bước tiến lại gần cậu để kết liễu cậu thì.

-Đành làm thôi, dù biết là nó sẽ giết chết mình nhưng để giết được hắn ta thì chỉ còn có cách này thôi!

Ngay sau đó thanh Mutatio của cậu phát ra một luồng ánh sáng màu xanh lục, máu của cậu chảy ra nhiều từ mũi, miệng, đầu nhưng cậu không quan tâm mà cứ tiếp tục truyền vào cho đến khi sinh lực còn lại của cậu ở con số 10% thì cậu mới dừng lại.

Thanh kiếm của cậu bây giờ được bao bọc trong một luồng ánh sáng mày xanh lục dày đặc đến nỗi không thể nhìn thấy lưỡi kiếm, cậu chạy ra sau hắn ta chém năm nhát chém đến nỗi mắt thường không thể thấy được vào hắn. Hắn ta biết là chiêu đó sẽ lấy đi vài cánh tay của hắn nên hắn ta nhảy ngược ra sau để tránh bị trúng đòn đó.

=====

Sau khi đá Jito xuống thì Amory đứng đó nhìn cậu đấu, đột nhiên anh ta nhớ ra có chuyện chưa nói với cậu để cậu biết.

“Chết thật chứ, lại quên nữa rồi. Thôi không kịp nói với nó cách đối phó với hắn thế nào thì thôi vậy!”

Nói xong Amory đóng màn đêm lại rồi dịch chuyển ra một nơi nào đó ở trên một đồng cỏ, đột nhiên hắn ta cảm thấy có nguy hiểm nên bay lên trên để tránh. Một tên từ đâu bay tới tấn công Amory, hắn ta quay đầu lên nhìn anh ta rồi bay lên đá liên tục nhưng Amory đều tránh nó hết. Sau hằng loạt cú đá đó thì Amory chẳng hiểu sao mà tự nhiên bị đánh bay trong một tích tắc.

“Amory lâu rồi không gặp, ngươi vẫn còn sống sao?”

“Ngươi... vua phía Nam Tempo, vậy ra là ngươi vẫn còn sống trong trận chiến đó sao?”

“Ngươi đã quên năng lực điều khiển thời gian của ta sao, nhờ nó mà giờ ta vẫn còn sống để đứng ở đây để tự tay giết chết nhà ngươi.”

Ngay lúc đó Amory đã nhận ra là hắn ta đã sử dụng khả năng của sức mạnh thời gian để sống sót qua trận chiến năm đó, dù anh không muốn đấu với tên có sức mạnh hơn cả vua như hắn ta nhưng dù sao thì anh ta cũng từng là một trong năm hắc quỷ không LE mạnh nhất nên anh ta bắt buộc phải chiến đấu với hắn ta.

Amory liền rút ra hai thanh con dao găm rồi bay đến chém vào Tempo, hắn ta rút thanh đoản kiếm ra chặn lại.

“Thời đại mới đến rồi thì ta không còn là vua nữa mà là tướng rồi, nhớ cho kỹ đấy!”

“Dù ngươi không còn là vua hắc quỷ nhưng trong mắt ta ngươi vẫn là tên vua cặn bã cần phải chết”

Nói xong Amory chém liên tục với tốc độ nhanh gần ngang với ánh sáng nên tay của Amory như chuyển động chậm còn Tempo thì do hắn ta đã tăng tốc độ của bản thân lên gấp năm mươi lần nên mới tránh được hết nhưng điều mà hắn không ngờ đến đó chính là trong lúc hắn đang tránh thì một bàn chân từ đâu xuất hiện đá vào hắn khiến cho hắn ta nhận nhiều đòn đánh từ những cú chém của Amory.

Anh ta dịch chuyển ra sau hắn rồi đá một cú thật mạnh vào hắn nhưng hắn ta đã kịp thời lùi ra sau nên tránh được, ngay khi Amory bay tới để chém hắn thì Tempo đã dịch chuyển ra phía sau và ném ba con dao vào Amory với tốc độ rất nhanh. Do tốc độ đó quá nhanh nên Amory đã bị dính đòn đó, máu Amory túa ra nhiều nhưng anh ta biết là để đối phó với hắn là điều không thể vì hắn là một trong bốn kẻ khó bị thương nhất |Hắc giới|.

Dù thế nào đi nữa thì không thể nào dễ dàng đánh bại được hắn ta, căn bản là hắn ta có thể biết trước tương lai hay đảo ngược thời gian nên không thể dễ dàng đánh bại hắn ta được. Hiện tại thì gần như chưa ai có thể đánh bại được hắn kể từ khi hắn ta trở thành hắc quỷ cấp cao cả trừ Hidde và Spaziale.

Tốc độ hồi phục của hắc quỷ cấp tướng với cấp vua rất nhanh nhưng dù thế thì hai người bọn họ không thể đánh nhau được trong thời gian dài vì không thể hồi phục được những vết thương lớn, dù vậy thì hai người bọn họ vẫn cố gắng để thắng.

Amory bay từ từ tới gần hắn ta thật chậm, càng tới gần Tempo thì tốc độ anh ta di chuyển qua trái qua phải ngày càng nhanh và khi còn cách năm mét thì Amory di chuyển với tốc độ cực đại của bản thân chém hắn liên tục, hắn ta biết là nếu cứ đứng yên như thế thì kiểu gì cũng dính đòn nên bay với tốc độ cực đại tấn công Amory luôn.

Trận chiến của hai người bọn họ không hề tầm thường tý nào, những kẻ yếu hơn bọn họ hay chậm hơn mà tham chiến thì đều bị mất mạng. Kể cả thế nhưng hai người bọn họ đều không có ý định giảm tốc, Amory chém vào cổ hắn ta nhưng hắn ta đã biết được nên quay đầu lại chặn rồi đấm vào bụng cậu thổi bay anh đi.

Amory bị đập xuống dưới đất nhưng anh ta không hề lơ là dù chỉ là một giây vì chỉ cần chậm đi dù là một mili giây thì sẽ bị giết, anh ta kéo màn đêm của bàn thân ra bao bọc cả khu vực trong bóng tối. Đối với hắc quỷ thì bóng tối sẽ giúp cho họ mạnh lên một ít nhưng với Amory thì nó sẽ giúp cho khả năng lẩn trốn của anh ta cao thêm vài bậc.

Vì màn đêm của anh ta cần bóng tối thì mới dùng được nên bóng tối là con bài giúp anh ấy trở nên mạnh hơn.

“TEMPO, LẦN NÀY THÌ TA CHẮC CHẮN SẼ ĐÁNH BẠI NGƯƠI NGAY TRONG MÀN ĐÊM NÀY CỦA TA”

=====

Vừa dứt câu thì rất nhiều cây kiếm từ các hướng khác nhau lao về phía Tempo, dù nhanh đến đâu thì nếu bị đánh úp thì cũng sẽ bị chết nhưng hắn ta không hề tránh đị mà đợi cho đến khi những cây kiếm đó chỉ còn cách 5 m thì hắn ta liền hô lên “THỜI GIAN TẠM DỪNG LẠI HẾT CHO TA!”

Ngay sau đó thì một thứ xung quanh hắn ta liền bị tạm dừng hết cả, con mắt giữa trán hắn ta mở ra, có thể thấy con mắt đó chính là đồng hồ đo thời gian còn lại mà hắn ta có thể tạm dừng.

“Ba mươi giây này thì đủ cho ta GIẾT NGƯƠI RỒI Amory màn đêm”

Hắn ta thay đổi vị trí của bản thân đến vị trí của cây kiếm ở gần Amory nhất

“Ba giây trôi qua.”

Hắn ta liền ném cậu lên, chém ba nhát vào chân trái nhưng không để cho nó bị đứt. Ngay sau đó thì hắn ta lấy ra sáu con dao từ trong áo ném về phía Amory để giết chết.

“Bốn giây trôi qua, như thế này thì ngươi thoát thế nào đây dù cho ngươi có tốc độ hồi phục đứng thứ ba trong lũ không LE thì ngươi sẽ không thể tránh khỏi hàng loạt con dao bay về phía ngươi từ nhiều hướng như này đâu!”

Nói xong hắn ta lấy ra nhiều con dao khác từ trong áo ra ném từ nhiều phía khác nhau về phía của Amory để anh ta không thể thoát được khỏi hàng loạt con dao đó.

“Mười lăm giây trôi qua.”

“Mười sáu giây trôi qua, dù là thế thì ngươi chết chắc rồi!”

Nhưng điều mà hắn không hề biết là Amory đang giữ một viên đá có thể kháng cự lại sức mạnh tạm dừng thời gian trong ba giây ngắn ngủi nhưng đủ để giáng một đòn vào hắn.

Ngay khi hắn vừa đắc ý thì lúc hắn nhìn lại thì cậu đã đứng ở đằng sau hắn, anh tung ra vài cú đấm có sức mạnh của năm mươi cú đấm hợp lại. Những cú đấm này tiêu hao nhiều sức lực nhưng anh ta cố gắng đấm trong vòng hai giây đầu, khi gần qua giây thứ ba thì anh ta nhảy lên đá vào mặt hắn ta.

Hắn ta bị bay ra xa nhưng hắn ta vẫn hồi phục lại những vết thương đó và đứng lên lau hết vết máu trên người đi.

“Hai mươi giây trôi qua.”

“Ngươi đúng là một tên khó nhằn mà, đấu với ta mà ngươi vẫn không thể bị giết dễ dàng như vậy thì ngươi đã đạt đến một phần sức mạnh của Hidde rồi.”

Ngay sau đó hắn ta bay đến đá một phát vào mặt Amory rồi dịch chuyển cậu trở lại vị trí gần những con dao và cuối cùng ba mươi giây đã kết thúc, mọi thứ đã trở lại bình thường.

“Ba mươi giây trôi qua, thời gian lại tiếp tục trôi”

Những con dao đó bay vào người Amory và đâm khắp nơi trên người anh ta nhưng anh ta không hề sợ hãi mà rút nó ra thật nhanh rồi ném nó vào hắn ta với tốc độ mắt thường không thể nhìn được và hắn bắt được rất dễ dàng.

“Lần sau ngươi ném thì ném mạnh hơn đi đống dao này yếu quá đấy!”

“Ngươi muốn vậy thì ta sẽ chiều ý ngươi!”

Ngay lúc hắn vừa nói xong thì những cây kiếm mà Amory phóng ra đâm vào hắn nhưng hắn ta không hề ngạc nhiên mà hắn ta lại cười lên không phải vì hắn không biết trước mà là hắn ta cố tình để bản thân bị đâm để xem Amory mạnh cỡ nào.

Do khả năng hồi phục của cả hai là năng lực có từ khi sức mạnh của họ từ khi lên cấp cao nên họ khó bị chết nhưng chỉ có Hidde mới có thể khiến cho khả năng đó không hoạt động được.

“A ha ha ha, vậy là ngươi đã mạnh hơn nhiều rồi đấy Amory nhưng chưa đủ để giết chết ta đâu! Ngươi cần luyện tập thêm ba triệu năm nữa mới đánh bại được ta.”

Nói xong hắn ta rút thanh kiếm đó ra rồi hắn ta cưỡng chế chuyển đổi vị trí ra bên ngoài màn đen.

=====

Jito liên tục chém vào tên Cyclop đó nhưng không hề có tác dụng gì cả vì hai tay của cậu thì không thể đánh lại sáu tay của hắn nên cơ hội thắng của cậu là rất thấp, mắt cậu liếc khắp nơi rồi cậu nảy ra một ý tưởng đó chính là phá cả căn phòng này để tạo ra một dạng môi trường phù hợp để đánh bại hắn.

Dù sao thì mọi thứ của hắn ta đều nhỉnh hơn cậu nên gần như không còn cách nào để đánh bại hắn, sau đó cậu nhảy ra sau rồi chạy khắp phòng phá các bức tường xung quanh và sàn để tăng khoảng cách giữa cả hai.

Nhân lúc đó thì cậu lợi dụng những mảnh vụn đá đó nhảy lên từng cái một và bắt đầu tăng tốc lên, hắn ta cảm thấy là cậu đang lợi dụng tốc độ để giết hắn nên hắn xoay người để tạo thành lốc xoáy phá hủy những viên đá xung quanh và rất nhiều xác chết phụ nữ bị cắt thành từng mảnh, tốc độ của Jito hiện tại đã rất nhanh nên cậu lợi dụng tốc độ đó nhảy lên trên chém một nhát thật mạnh vào hắn.

Hắn ta chặn lại nhưng thanh kiếm của hắn bị nứt ra, hắn ta không để tâm đến nó lắm vì nếu gãy một thanh thì còn những thanh còn lại đủ để chặn lại đòn đánh của cậu nhưng hắn đã nhầm hoàn toàn vì sau khi bỏ ra chín phần sinh lực thì sức mạnh của cậu đã nhỉnh hơn hắn ta một ít nhưng nó chỉ duy trì được trong vòng mười lăm phút.

Hiện tại đã qua bốn phút nên cậu muốn giết hắn nhanh để giết tên vua Cyclop ở nơi đây.

“CHẾT TIỆT! CHẾT ĐI, CHẾT ĐI TÊN KHỐN... LẦN NÀY CHỈ TRONG NĂM ĐÒN TA SẼ TIÊU DIỆT NGƯƠI”

Nói rồi từng vũ khí một của hắn ta bị vỡ hết thành từng mảnh đồng thời hắn ta bị cắt ra làm đôi, cậu chém thêm bốn nhát đã giết hắn ta hoàn toàn sau đó cậu đi tiếp để tới phòng của tên vua Cyclop nhưng đột nhiên chân cậu không thể di chuyển còn hai tay thì cứng đờ ra không thể cử động vì đây là kết quả của việc cậu dồn quá nhiều sức vào năm đòn đó nên cậu gần như không thể di chuyển.

Jito đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân đi xuống, có kẻ nào đó đang đi tới để kiểm tra trận chiến của cậu. Kẻ đang đi xuống không ai khác chính là tên vua Cyclop có ba cái sừng đó, hắn ta dùng năm tên kia để tiêu hao sức lực của cậu để có thể dễ dàng giết cậu.

“Chết tiệt, di chuyển đi nào cơ thể, di chuyển đi!”

-JITO, CHÁU GIAO CƠ THỂ CỦA CHÁU CHO CỤ ĐI

Linh hồn của Dieter xuất hiện trước mặt Jito, ông ấy đặt tay lên thanh Mutatio để có thể nói chuyện với cậu.

“Cụ tổ Dieter, sao cụ lại xuất hiện ở đây cơ chứ chẳng phải là những linh hồn như cụ phải ở |Hồn giới| tại quốc gia Sopeka sao?”

-Vì ta là trường hợp đặc biệt nên họ để ta tự do tự tại đi khắp nơi, không ai có thể thấy được ta nên không sao đâu!

Thông thường thì những người đã chết khi trở thành những linh hồn thì không ai có thể thấy được chỉ có gia đình họ cùng với con cháu mới thấy được, thông thường thì trong một năm họ chỉ được gặp gia đình đúng một lần nhưng Dieter với Jito đều không có LE và đều là loại 5 nên bọn họ có thể đổi qua lại linh hồn trong cơ thể với nhau.

“Cụ sẽ giúp cháu hả cụ Dieter?”

-Ừ! Cứ giao lại mọi việc ở đây cho ta

Nói xong Dieter đi vào cơ thể Jito đẩy linh hồn của cậu ra ngoài, tên vua Cyclop thấy cậu nói chuyện một mình thì rất khó hiểu. Vì hầu hết người ngoài không thể thấy được linh hồn nên họ sẽ không biết được đối phương đang nói với ai.

Sau khi Dieter vào cơ thể Jito thì các cơ quan của cơ thể cậu được tăng thêm một bậc nhỏ để thích ứng với linh hồn của ông ấy.

“Vua Cyclop, lần này thì ta sẽ thay cháu ta giết chết ngươi!”

“Giọng nói này! A ha ha ha ha ha, Dieter hóa ra là ngươi vẫn chưa chị chết à! Được thôi, lần này thì ta sẽ giết chết ngươi!”

Nói xong hắn ta rút ra một thanh kiếm dài bằng cả cơ thể hắn ra rồi nhảy xuống dưới đứng trước mặt Dieter.

=====

Tên vua đó chạy đến chém về phía Dieter, ông ta nhảy sang bên trái rồi nhảy lên chém vào tay hắn nhưng hắn ta đã bắt lại nhưng ông ta lấy lọ hạt tiêu từ bộ đồ cũ đang trong trạng thái linh hồn ném vào mặt hắn.

“A... A... A... Hắt xì, tên khốn Dieter sao lúc nào ngươi cũng dùng chiêu trò vậy hả?”

Sau khi đáp đất thì Dieter dùng chiêu đâm một phát vào chân của hắn với chiêu của liễu kiếm, năm nhát chém đó đều tụ lại một chỗ làm cho vết thương đó lớn hơn.

“Để thắng đối thủ thì chiêu trò thủ đoạn cũng là một cách đấy!”

“Ngươi... tên khốn nạn”

Tên đó đá một cái vào Dieter nhưng không trúng vì ông ta biết được những đòn đánh của hắn, Jito cảm thấy không còn thời gian nữa nên nói với ông ấy “Cụ Dieter, cụ mau giết hắn nhanh lên đi, 90% sinh lực của cháu giờ chỉ còn duy trì thêm được chín phút nữa thôi cụ mau làm nhanh lên đi!”

“Cụ biết rồi, cháu không cần lo đâu vì hai chúng ta đều cùng loại không LE mà!”

Vừa dứt lời, Dieter di chuyển xung quanh rất nhanh xung quanh tên vua Cyclop rồi chém liên tục nhiều nhát chém vào hắn nhưng cơ thể hắn quá cứng nên ông không thể khiến cho vết thương của hắn ta sâu hơn được. Lúc đang lưỡng lự có nên dùng chiêu không thì ông ấy sờ vào vùng thắt lưng của cậu thì phát hiện ra một túi tinh thể bảo vệ nên ông ta nghĩ hiện tại nếu cứ đánh như này thì không có tác dụng gì với hắn nhưng dùng ngay những viên tinh thể thì cũng không ổn nếu cứ làm như vậy.

Nhưng do là LE loại có thể kháng mọi hiệu ứng nên dù là hiệu ứng gì thì họ vẫn kháng được, ông ta nhìn khắp nơi thì thấy có một ngọn lửa nên chạy thật nhanh đến đó để làm nóng thanh kiếm lên vì kim loại mà nóng lên thì sát thương cũng được tăng theo. Sau khi lấy một ít sức nóng lẫn ngọn lửa thì ông ấy chém vào hắn ta, kết quả không ngoài dự đoán của Dieter.

Đòn tấn công lần này đã có thể gây ra sát thương lớn hơn nhưng vẫn chưa đủ để đánh bại hắn ta nhưng ông ta chợt nhớ ra là con bài tủ của ông còn chưa sử dụng đến.

-Cái đó có nên dùng không nhỉ, nhưng đây không phải là cơ thể của mình mà với lại là không thể hồi phục được. Làm sao giờ, suốt bốn trăm năm qua mình đã không thể đánh lại hắn ta mà giờ lại không được nữa.

Trong lúc ông ta nghĩ rằng lần này sẽ lại chết nữa thì một giọng nói quen thuộc vọng xuống.

-Bố, chẳng phải là bố bảo là bản thân bố sẽ không thua trước ai sao!

“Kane”

Karenze bay xuống bên cạnh Kane nói tiếp lời cho cậu.



-Anh thấy thế mà được sao Dieter, mượn cơ thể của con cháu anh để đánh bại hắn ta nhưng anh lại đưa vào đường cùng mà anh thấy như thế cũng được sao! Đúng thật là hết cách với anh mà.

“Sao em với Kane lại ở đây vậy hả?”

-Anh còn hỏi nữa hả, em tới đây để giúp cho anh

-Bố đứng cứ đánh vào những vị trí khác mà bố tấn công vào mắt và cổ của hắn thì sẽ có tác dụng thôi

Dieter lúc này mới nhận ra là từ trước đến giờ ông vẫn luôn đánh mà không nhắm vào điểm yếu của đối thủ nên không thể nào đánh bại đối thủ ngang sức dễ dàng được, đột nhiên một ngọn giáo bay đến đâm vào tay hắn ta. Đòn tấn công đó mạnh hơn Dieter rất nhiều, người ném ngọn giáo đó từ từ xuất hiện từ đằng sau nhưng ông ta lại không hề bất ngờ gì cả.

“Thật là, Azure à lần tới cháu ném cao hơn đi!”

Tên vua đó lấy mũi tên ra khỏi tay rồi đập vào Dieter nhưng ông đã chạy thật nhanh đến trước mặt hắn chém hai nhát vào cổ hắn nhưng hắn ta đã nhanh chóng tránh được, ngay lúc đó hắn ta chém một phát vào ông để giết thì Azure đã chạy đến nhảy lên người hắn thật nhanh rồi chặn lại rất dễ dàng.

“Cụ Dieter à! Chẳng phải cháu đã bảo cụ là đừng mượn cơ thể nữa hay sao.”

“Tại cụ muốn giết hắn ngay đấy mà!”

“Đúng thật là hết cách với cụ mà, lần này cháu sẽ giúp cụ chỉ mỗi lần này thôi đấy!”

Sau khi đáp đất thì cả Azure và Dieter chạy ra hai hướng khác nhau xung quanh phòng để tấn công liên tục vào hắn, Jito nhìn hai người họ tấn công thì cậu cảm thấy bản thân sẽ không thể tấn công đối thủ được như hai người họ. Hắn ta cắm thanh kiếm xuống dưới đất để thi triển chiêu thức nào đó để đánh bại hai người họ, ngay lúc đó cậu cảm giác hắn ta sẽ tung ra một chiêu thức mạnh.

“ANH AZURE, CỤ DIETER MAU CHẠY CÁCH XA HẮN TA RA ĐI”

Sau câu nói của cậu thì thanh kiếm của hắn ta phát ra ánh sáng màu xanh dương rồi đất đá nơi hắn ta đang đứng bị phá hủy hoàn toàn, cũng may là Azure đã kịp thời bắt lấy cổ áo Dieter nên may mắn thoát được khỏi đó. Jito cảm thấy như thế này thì không ổn vì cơ thể của cậu chỉ còn đúng 8% nên chỉ cần nhận một đòn nữa là cậu sẽ chết ngay, cậu bắt đầu nghĩ cách để có thể không bị giết chết.

Cậu chợt nhận ra là vào khoảng thời gian ba tháng luyện tập trước khi đi làm nhiệm vụ đầu tiên thì cậu phát hiện ra một thứ.

=====

Jito lúc này đang chuẩn bị luyện tập thì cậu lấy tấm thẻ đen lật ra mặt sau thì ở đó có một dòng chữ màu trắng được viết trên đó.

(Gửi đồ đệ của ta, trước khi ta làm ra những mảnh giấy để đưa cho con thì ta đã tìm hiểu các con ở tương lai thì ta đã để trong mỗi tấm thẻ của các con là một quyển sách hướng dẫn đấy! Màu thẻ của mỗi đứa chính là thân phận thật của các con chỉ có mỗi thẻ đen và trắng là hai thân phận đặc biệt thôi vì hai thẻ đó là ánh sáng và bóng tối của thế giới vào chính tại thời đại này, tương lai của các con là đã được định sẵn nên ta không thể thay đổi được tương lai đó!)

Jito thở dài một cái rồi nhìn thử dòng chữ rất nhỏ mà Kazu đã viết thì một quyển sách dày cộm xuất hiện, nhìn sơ qua thì nó cũng tầm khoảng bảy trăm đến tám trăm trang, để mà học hết mọi thứ trong sách và thực hiện nó trong các trận chiến thì khoảng thời gian để học hết cũng tầm mười đến hai mươi lăm năm thì mới học hết được.

Dù là thiên tài đi nữa thì cũng không thể học hết dưới mười năm ngoại trừ người được xem là cuốn sách của thế giới này Nayento Kazu mới có thể thực hiện được nó rất dễ dàng vì chỉ một mình ngài mới có thể dễ dàng học được.

Ngài là người duy nhất mà các vị thần đã ban cho năng lực rồi thì không thể thu hồi lại được vì các vị thần chỉ có thể ban cho năng lực với một đứa trẻ ngay lúc mới chào đời nhưng khi đã qua một ngày thì không thể làm gì được nữa, người làm công việc này chính là vị thần ban phát năng lực Cleytus nhưng các đại diện thì lại do thần đại diện Panayiotis ban cho nên bọn họ sẽ có những khả năng khác thường so với những người khác.

Hầu hết các đại diện đều có thể sống rất lâu, họ không bao giờ có thể chết vì tuổi thọ nhưng chỉ cần thời đại của họ đã hết và đến thời đại mới thì họ không được quyền tham gia vào hầu hết các trận chiến ở thời đại mới trừ khi bản thân họ bị thách đấu thì mới được quyền chiến đấu.

Nếu bọn họ chiến đấu mà không bị thách đấu thì trong vòng nửa ngày thì họ sẽ tan biến hoàn toàn và ký ức của một người thường hay là người được chọn về họ cũng không còn vì cái chết đó là cái chết về thể xác lẫn tinh thần, họ sẽ bị lãng quên bởi những người khác nhưng các vị thần và đại diện khác thì không vì họ là tồn tại đặc biệt nên sẽ không bị lãng quên hoàn toàn.

Cậu lật ra xem từng trang một rất kỹ càng thì cậu biết được một điều là quyển sách này gần một nửa số trang đầu của quyển sách đều là những kỹ năng chỉ tiêu hao thể lực và các kỹ năng đó đều là những kỹ năng mạnh không kém gì những kỹ năng cần tốn năng lượng nhưng cậu chỉ cần nhìn sơ qua những hình ảnh mà Kazu vẽ thì cậu đã biết độ khó của chúng, những chiêu thức mà Kazu đã chuẩn bị cho cậu rất khó học nhưng cậu thấy nó khó nhưng cậu vẫn quyết định học.

“Sư phụ à! Người đúng là làm khó cho con quá đấy nhưng nó vẫn không phải là vấn đề đối với con đâu sư phụ.”

Rồi cậu bắt đầu luyện tập những kỹ năng có ích nhất đối với cậu, để khi đối đầu với lũ hắc quỷ là có hiệu quả nhất. «Thụ huyết» và «hematoma» là hai chiêu mà cậu thấy nó hỗ trợ cậu nhiều nhất vì nó giúp cậu hồi phục lại sinh lực đã bị mất và cậu cũng học chiêu thức có thuộc tính cần tiêu hao năng lượng là «Space slash».

Vì chỉ cần hai kỹ năng không tốn năng lượng mà có thể hút máu thì cậu có thể sử dụng được các kỹ năng cần tốn năng lượng để thi triển, thế là trong vòng ba tháng đó cậu liên tục tập luyện những chiêu thức đó để có thể đánh bại được đối thủ.

=====

Jito bay vào lại cơ thể đẩy linh hồn Dieter ra ngoàn rồi giơ thanh kiếm lên ngang vai.

“Cụ Dieter, bây giờ cháu sẽ tự mình giết hắn cho cụ xem”

-JITO! CHÁU CHỈ CÒN LẠI MỘT ÍT SINH LỰC THÌ LÀM SAO MÀ GIẾT HẮN TA ĐƯỢC CHỨ!

“Hừ! Cú đừng lo chuyện đó vì cháu đã có ba chiêu thức chưa dùng đến nên không sao đâu!”

Nói xong cậu liền chạy đến hắn ta chém rất nhiều nhát chém vào hắn, các vết thương của cậu được lành lại dần dần. Cả Dieter, Azure, Karenze và Kane đều không thể tin được là cậu có thể vừa chém vừa hồi phục vết thương. Tên vua Cyclop đó định đá cậu đi nhưng cậu đã nhảy lên chém vào cánh tay trái của hắn rồi cậu tụ những giọt máu của hắn lại một chỗ gây ra tắc nghẽn mạch máu của hắn tại đó.

Hắn ta gạt Jito ra nhưng cậu đã nhanh chóng nhảy lên trên, khi rơi xuống thì cậu đưa thanh kiếm ra để rạch một đường trên người hắn ta để hồi phục thì hắn ta bắt lấy cậu rồi ném cậu lên một khoảng nhỏ rồi chém liên tục vào cậu để giết chết cậu. Cả tay lẫn chân cậu đều bị cắt đứt hết ra, các bộ phận khác lẫn đầu cậu đều rơi xuống đất hết.

Azure định chạy ra đó để cứu cậu nhưng lại bị Dieter, Karenze lẫn Kane chặn lại không cho cậu can thiệp vào.

“MỌI NGƯỜI LÀM GÌ VẬY HẢ? CỨ ĐỂ CHO EM HỌ CỦA CHÁU CHẾT NHƯ THẾ SAO!”

-Cứ bình tĩnh lại đi Azure! Nhìn các bộ phận của thằng bé đi!

Azure nhìn qua chỗ các bộ phận của Jito thì từng bộ phận bị chém đứt của cậu bay lên rồi bay thật nhanh về phía đầu của cậu, các bộ phận đó bay nhanh nên sau khi hợp lại thì cậu phải xoay một vòng. Cậu nhặt lại thanh kiếm rồi nhìn hắn mà không tỏ ra sợ hãi.

“Nhóc con, ngươi tự tin đến nỗi một mình ngươi có thể chống lại ta sao?”

“Ta không tự tin gì cả, từ bé ta đã không tự tin bản thân có thể hoàn thành việc dễ dàng nhưng ta luôn cố để hoàn thành nó!”

“Ra là vậy sao, thế thì ngươi chết đi!”

Sau đó hắn ta đâm thanh kiếm đó vào bụng rồi một tên từ trong bụng hắn bước ra cầm lấy thanh kiếm đó, tên vừa bước ra có số lượng sừng nhiều hơn trước gấp đôi nên chắc chắn hắn ta sẽ mạnh hơn tên ba sừng đó. Tên ba sừng đó có thể chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài hắn nhưng không biết được hắn ta có bao nhiêu cái sừng, nếu đây chưa phải là hình dạng mạnh nhất của hắn thì có thể là hắn ta mạnh hơn hắc quỷ cấp thấp rất nhiều.

-Sáu sừng, như thế thì chắc chắn là hắn ta mạnh hơn mình rất nhiều rồi! Nếu như thế thì khó để đấu lại đây... bây giờ thì chưa thể dùng được chiêu thức đó rồi, nếu mà mạnh hơn như thế thì khó để thi triển chiêu thức đó rồi!

Azure định cởi bỏ lớp băng ở cánh tay phải ra nhưng cậu lại do dự không dám cởi bỏ nó, mặc dù cởi nó ra thì cậu ta có sức mạnh rất lớn nhưng cơ thể cậu phải chịu một lời nguyền nguy hiểm nên cậu ta không dám cở bỏ nó ra.

Azure cũng là một người không có LE giống Jito nhưng cậu ta không có khả năng kháng lại lời nguyền vì cậu ta là loại 8 nhưng chỉ có cậu ta mới xuất hiện đặc điểm như vậy. Từ lúc bắt đầu thời đại sự sống đến nay thì chưa có ai mang sức mạnh kèm theo lời nguyền như Azure, có thể nói đây là người đầu tiên không có LE thuộc loại thứ 8 trên thế giới.

“Khốn thật mà! Hắn ta đã mạnh lên như thế mà giờ mình lại không thể giúp được em ấy nữa chứ, làm sao giờ!”

-Azure, cháu cứ cởi bỏ nó ra mà đi ra đó hỗ trợ em họ của cháu đi!

“Nhưng mà cụ Kane còn lời nguyền trên tay cháu thì sao hả cụ? Nó có thể làm cho tay cháu bị liệt luôn đấy cụ! Cho dù tay phải cháu sau khi cởi ra mạnh hơn tay trái cháu rất nhiều nhưng mà làm sao mà cháu có thể duy trì được lâu, nếu cháu cởi ra quá năm phút là tay cháu sẽ bị một cơn đau rất kinh khủng đấy cụ.”

Dieter thấy chỉ duy trì được năm phút là không đủ thời gian để có thể đánh bại tên vua Cyclop đó vì lớp da của hắn sau khi cở bỏ vỏ bọc ba sừng thì nó lại cứng hơn gấp đôi nên khó có thể chém xuyên qua. Dù là một con rồng bình thường thì nó cũng không thể nào giết được hắn ta vì hắn ta sau khi cởi bỏ lớp vỏ bọc đó ra thì sức mạnh hắn ta phải ngang bằng với một con Hydra trong truyền thuyết.

Dù hắn ta mạnh hơn trước nhưng hắn ta không thể làm cho Jito sợ hãi vì cậu đã quanh sát cả trận đánh của Jackpot và Coqem nên trình độ của hắn ta chưa đủ để làm cho cậu sợ, Jito chạy đến gần hắn rồi cậu nhảy lên trên chém trực diện vào hắn. Tên đó cũng không suy nghĩ gì mà chặn lại nhưng hắn lại rơi vào bẫy do chính Jito nghĩ ra, cậu thu kiếm lại rồi đứng lên thanh kiếm rồi bật đến người hắn ta rạch cả một đường dài khiến cho máu hắn ta bắn ra nhiều.

Nhưng vẫn chưa đủ để lấy mạng hắn, sau khi bị rạch một đường thì vết thương vết thương của hắn ta phát ra ngọn lửa rồi lành lại. Hắn ta cầm thanh kiếm đó bằng một tay rồi chém một nhát vào Jito, cậu nhảy sang bên trái nên đã tránh được nhưng hắn ta đã tạo ra một cái chông hướng về phía cậu từ trước để giết chết cậu ngay.

Azure thấy thế thì nhảy ra sau cậu cầm cổ áo Jito ném về phía tên vua đó, sau đó tên vua Cyclop đó vươn tay ra để tóm lấy cậu ấy thì Jito mở cánh ra vượt qua tay hắn ta rồi cậu đá thẳng vào mặt hắn ta liên tiếp nhưng không hiệu quả gì hết.

-Cái quái gì! Phòng thủ của tên này cao đến thế cơ à! Không thể đánh xuyên qua được, da hắn quá cứng rồi!

Cậu thu cánh lại rồi chém ra hàng loạt dư ảnh vào hắn ở khoảng cách gần thì gây ra cho hắn nhiều vết thương, điều đó đã làm cho cậu nhận ra điểm yếu của hắn. Cậu nhảy xuống dưới chỗ Azure thì đúng lúc sinh lực cậu đọng trên lưỡi kiếm biến mất và sinh lực đã hồi được tám phần.

“Anh Azure! Anh cùng em tấn công hắn ta, hai chúng ta tấn công hắn ta từ hai phía vào hắn.”

“Em chắc chắn không vậy Jito, bây giờ thì anh chưa thể tung hết sức được thì chỉ hai chúng ta có đủ sức đánh bại hắn được không?”

“Em chắc chắn! Chẳng phải bây giờ anh và anh Silas đang là hai người mạnh thứ hai trong gia tộc chỉ sau bố em thôi sao.”

Azure không thể tin được là Jito không chỉ biết đến cậu mà còn biết cả việc cậu là sinh đôi mà Silas chính là anh trai của cậu cũng là một người không có LE nhưng Silas lại là LE loại 9 cũng là một loại LE mới của nhân loại.

Nhưng loại LE này lại khác với LE của Azure và những loại khác bởi chỉ có người có loại LE này luôn bị những linh hồn bám lấy, dù quen biết hay không thì vẫn thu hút được họ trong bán kính hai trăm mét.

“Vậy ra là em biết về loại LE của anh và anh Silas sao?”

“Đúng vậy, chính anh trai em đã nói cho em biết vào năm ngoái đấy!”

“Vậy ra là Zakaria à! Giờ thì làm thôi nào Jito, cùng nhau giết hắn ta nào!”

=====

Lúc này Fredrik cũng đã đến nơi làm nhiệm vụ của mình, tất nhiên là cậu phải cải trang thành con người để che giấu việc bản thân là hắc quỷ vì ở cả hai thế giới thì hắc quỷ chính là những con quỷ máu lạnh luôn thích chém giết và thống trị thế giới nhưng cả cậu cùng với những hắc quỷ không LE khác thì lại không muốn như vậy, cả cậu và họ đều muốn sống một cuộc đời yên bình cả đời mà chỉ vì họ không có LE nên đã bị truy lùng khắp |Hắc giới| để bị giết hoặc bị bỏ đói từ khi sinh ra.

Do trong tộc hắc quỷ thì LE rất quan trọng, ai có LE càng thấp mà đến cả DE cũng thấp thì bị đào thải ra khỏi xã hội hắc quỷ nhưng không có LE mà chỉ có DE thì sẽ được xem như thảm họa nên họ mới phải đến |Nhân giới| để sinh sống.

Nơi Frederik làm nhiệm vụ là một thành phố hắc quỷ không LE, đây cũng là thành phố được xây lên dành cho các hắc quỷ không có LE sinh sống sau khi được đưa đến |Nhân giới|. Bọn họ đều sống rất yên bình tại đây, quanh năm bọn họ vẫn luôn sống một cuộc sống không có nhiều mâu thuẫn.

Frederik đến cổng thì có hai người ở đó canh gác, hai người thấy cậu thì cứ đi qua đi lại xung quanh cậu kiểm tra rồi ngửi mùi cơ thể cậu để xác nhận xem là có nên cho vào hay không.

“Rồi, Frederik cậu cứ vào đi!”

Sau khi cậu bước vào thì cậu đến ngay nhà của một người gõ cửa nhà, người bên trong đó đi ra mở cửa. Có thể thấy được là cô ấy có tới tám cánh tay cùng với hàng chục con mắt đi ra mở cửa.

“A Frederik đấy à! Tới nhận nhiệm vụ hả, đây cứ cầm lấy hết rồi đi về phía bắc giúp chị đưa cho anh Denis giúp chị đi! Sau khi đưa cho anh ấy xong thì quay lại đây chị nói chi tiết nhiệm vụ cho”

“Em biết rồi!”

Sau đó cậu ấy cầm lấy cái giỏ đồ đó rồi chạy về phía đồng ruộng đưa cho thanh niên hắc quỷ bốn tay đang tưới cây và kiểm tra vụ mùa thì Frederik chạy tới đưa giỏ đồ cho anh ta rồi chạy đi thật nhanh.

“Đúng thật là cái thằng bé này mà!”

Sau đó Frederik quay lại chỗ của của cô gái đấy, cả hai đi vào bên trong nhà. Cô ấy bế đứa con lên vỗ vào lưng để nó ngừng khóc rồi cô ấy lấy một tấm bản đồ thành phố ra đặt lên bàn.

“Đây! trong sáu tháng qua kể từ khi mà em rời thành phố cùng với đại diện của thời đại chủng tộc thì đã có rất nhiều nơi bị tấn công, một số người đã bị giết bởi loài sinh vật nào đó có thân hình nhỏ cũng có da đen như chúng ta mà chúng luôn tấn công bất ngờ nên chưa thể biết được bọn chúng là loài gì hết cả.”

“Ra là vậy! Để tối nay em giúp chị và mọi người, dù sao thì đây cũng là nơi em được nuôi dưỡng và lớn lên mà ai cũng đều quan tâm đến em cả không như cha mẹ ruột của em đã vứt bỏ em từ khi em mới chào đời.”

“Vậy sao! Quả nhiên là vẫn nhờ phải nhờ em, nhân tiện em vẫn ở cấp thấp đúng không?”

Cô ấy liền thay đổi sắc mặt hỏi Frederik và ném cho cậu một thanh liễu kiếm dài, cậu mở ra xem thì nó rất sáng chói. Cậu đóng lại rồi trả lời câu hỏi của cô ấy.

“Vâng! Em vẫn chưa thể lên được thành hắc quỷ trung cấp nhưng hiện tại em vẫn chưa tìm được một linh hồn mạnh kết hợp với việc luyện tập để có thể mạnh lên nhanh hơn.”

Cô ấy đặt đứa bé lên giường rồi lấy đĩa bánh táo ra đặt lên bàn rồi ngồi xuống ăn một miếng bánh, Frederik liền ngồi ở phía đối diện cô ấy và cắt một miếng bánh để lên đĩa.

“Ra là vậy sao! Chị nói trước với em này, lũ đó có thể là những con black goblin mà chỉ xuất hiện tại |Hắc giới| quê hương chúng ta do cựu quỷ vương Raum đưa sang.”

“Lại liên quan đến mấy tên đó sao, phiền phức thật!”

Cậu thấy phiền phức là vì từ khi cậu nhận Kazu làm sư phụ thì những nhiệm vụ mà cậu nhận được đều có liên quan đến năm hắc quỷ hiện thực đó, dù nhiệm vụ có độ khó cỡ nào thì tầm khoảng sáu nhiệm vụ thì có một nhiệm vụ liên quan đến bọn chúng nên cậu thấy rất khó chịu với chúng.

Bọn chúng đều là những hầu cận trung thành của tổ tiên cậu đã phục vụ cho ông ta suốt hàng triệu năm và chưa bao giờ phản bội ông ta cả, bọn chúng vẫn luôn đợi ông ta hồi sinh kể từ khi trận chiến hàng triệu năm trước mà thập quỷ cùng với Kazu giết chết ông ta.

Frederik thở dài một cái rồi ăn hết hai miếng bánh táo rồi chào tạm biệt cô ấy và trở về căn nhà trước đây của bản thân, cậu nằm lên giường rồi giơ cao thanh kiếm mà cô gái đó đưa cho lên trước mặt quan sát nó rồi đặt bên cạnh giường.

“Chị Matilda, hóa ra là chị vẫn còn giữ thanh kiếm mà lúc chị còn trẻ đi chinh chiến với lũ theo chủ nghĩa LE sao. Giờ thì chị không muốn đánh nhau nữa thì em sẽ thay chị sử dụng nó, em sẽ bảo quản thanh Lasting của chị thật tốt.”

=====

Jito và Azure chạy nhanh ra hai hướng trái phải rồi nhảy liên tục xung quanh hắn, cả hai người thay nhau chém hắn ta từ hai phía khác nhau để gây thương tích nhiều nhất có thể lên hắn. Cả hai bọn họ liên tục chém vào hắn nhưng hắn không hề chuyển động mà chi nhìn bọn họ rồi thả thanh kiếm xuống dưới đất rồi vào tư thế chiến đấu của các võ sĩ luyện công pháp.

Hắn ta liếc sang Azure một cái rồi tránh đòn tấn công của cậu rồi đấm cậu xuống dưới đất, đòn tấn công đó có sức công phá rất lớn đến nỗi mặt đất bị nứt ra trong bán kính năm mươi mét tính từ chỗ hắn ta đập xuống. Azure chặn lại được một phần đòn tấn công của hắn nhưng thanh đoản kiếm của cậu bị nứt ra đang chuẩn bị gãy, nếu nó mà gãy thì cậu không thể nào đánh nhau được.

Mà lời nguyền của LE trong cơ thể cậu có thể tái tạo và hồi phục vũ khí nhưng nó lại rất nguy hiểm đến cánh tay, dù cậu có buộc ngay đúng phút thứ năm thì cơn đau đó vẫn lan truyền trên khắp cánh tay đó của cậu. Cơn đau đó rất dữ dội, dù cho có dùng phép thuật để chữa trị đi nữa thì cơn đau đó vẫn còn tiếp tục diễn ra. Do đó nên cậu không muốn dùng ngay vì lúc băng bó vào lẫn lúc tháo ra thì thời gian cũng phải tầm hai phút hoặc có thể hơn, nếu làm chậm thì cơn đau đó sẽ ập đến và từng đốt xương trên tay phải cậu sẽ bị phá hủy từ từ.

Azure gần như không thể chống lại sức mạnh áp đảo như thế của hắn ta, Jito nhảy đến đâm thẳng vào mắt hắn rồi tay phải bám vào da hắn còn tay trái cậu đâm liên tục vào mắt hắn để khiến cho hắn ta bị mù không thể thấy gì được nhưng điều đó là không thể vì tốc độ hồi phục của hắn ta không nhanh lắm nhưng nhìn gần thì mới thấy được những chỗ Jito đâm vào thì hắn ta đã phồi phục được một phần.

Hắn ta giơ tay trái ra bắt lấy Jito thì cậu đã nhảy lên nhưng cậu đã đi một bước đi sai lầm ngay cả chính cậu cũng không hề biết, hắn ta giơ tay đang ghì Azure lên rồi thực hiện một loại võ thuật có sát thương lớn vào cậu. Tay hắn ta duỗi thẳng rồi đấm cậu với tốc độ rất nhanh khiến cho cậu bay đi phá vỡ ba bức tường.

“Hừ! Quá yếu quá yếu rồi, còn chưa chịu nổi một đòn [Cú đấm một Inch] của ta nữa thì thật là thất vọng.”

“Ngươi đang nói ta sao?”

Tên đó quay ra sau thì thấy Jito đang ngồi trên vết cắt không gian do chính cậu tạo ra và hiện tại trên người cậu dính rất nhiều máu, Azure không thể tin được là ngay khi cú đấm của hắn sắp thực hiện thì Jito di chuyển với một tốc độ rất kinh khủng đến nỗi ngay cả mắt thường cũng không thể nhìn thấy. Cậu bay xuống dưới nhặt một cái xác cô bé có thân hình nhỏ lên rồi quấn một mảnh vải lên để cho ngực giống với một bé trai rồi cậu mặc vào cái xác đó một bộ quần áo giống của cậu rồi cậu đặt vào vị trí của cậu.

Mọi thứ diễn ra trong thời gian rất ngắn khoảng 0,005 giây. Để có thể đạt được tốc độ đó thì suốt sáu tháng tự nhốt mình thì cậu luôn luyện tập tốc độ của bản thân để có thể tăng tốc độ ra đòn lẫn tốc độ di chuyển của bản thân, đôi mắt của cậu đã quen với việc nhìn tốc độ cao nên cậu có thể thấy được những chuyển động của bản thân. Nhưng việc đó đã tiêu hao phần lớn thể lực của cậu nên cậu không thể tung ra một đòn đánh để khiến cho hắn ta bị thương.

Tên đó đấm vào cậu để thổi bay cậu đi thì cậu lại ngả vào trong vết cắt không gian đó rồi đóng lại rồi mở ra bên cạnh Azure, cậu đỡ Azure dậy rồi lại đi vào trong đó và mở ra ở vị trí cách xa hắn ta và không đủ để hắn ta nhìn thấy.

“Anh Azure, anh vẫn chưa đánh hết sức đúng không vậy?”

“Hả? Làm sao mà em biết được vậy Jito, lẽ nào là em cảm nhận được.”

“Không phải, em đoán thôi!”

Azure không thể tin được là Jito chỉ cần đoán một lần thôi là đã biết được không cần phải đoán mò để biết được về sức mạnh thực sự của cậu vì sức mạnh từ cánh tay phải của cậu rất lớn nên cậu không muốn ai biết kể cả gia đình nhưng chỉ có tổ tiên và anh trai sinh đôi của cậu mới biết được.

Cậu định cởi ra nhưng không dám vì thời gian không đủ để giết hắn nên cậu đành nói luôn cho Jito biết về năng lực của bản thân.

“Thực ra anh là một người không LE loại thứ 8, người đầu tiên nằm trong loại LE mới này và người anh song sinh của anh, Silas là LE loại 9. Của anh là loại lời nguyền dính trên tay thuận, còn của anh Silas là linh hồn đeo bám.”

Sau khi nghe xong thì Jito liền ngẫm nghĩ một hồi rồi đẩy chuôi kiếm qua cho Azure, anh họ cậu liền ngạc nhiên vì sao cậu lại đẩy chuôi kiếm của cậu qua cho anh.

“Anh Azure, anh thử chạm vào chuôi kiếm bằng tay thuận thử xem.”

“Như thế này hả?”

Ngay sau khi Azure đặt tay lên trên đó thì cậu cảm giác như có gì đó đang hút lời nguyền từ tay của cậu ra, cậu cảm thấy cánh tay đó giảm bớt sự khó chịu từ lời nguyền nữa. Cậu thả tay ra rồi cởi bỏ dải băng đó ra thì cậu cảm thấy có thể duy trì lâu hơn trước, ít nhất là hai mươi phút. Nhưng vẫn không thể thiếu dải băng đó, vì dải băng đó do chính ông nội của cậu cũng chính là ông nội của Jito làm ra nó.

Nó không chỉ ngăn lời nguyền rò rỉ ra mà còn có thể che giấu sức mạnh thật của bản thân, dải băng đó không chỉ làm vật che giấu sức mạnh mà còn có thể làm thành vũ khí vì nó không thể bị cắt đứt. Dải băng này làm từ một loại nhựa cây siêu cứng kết hợp với tơ nhện bền nhất thế giới nên nó cực kỳ bền và chắc chắn.

Azure buộc dải băng đó vào ngọn giáo của mình rồi nhìn về phía tên vua Cyclop đó để kiểm tra, cậu thấy hắn mọc ra một con mắt thứ hai ở đằng sau nên ngồi xuống không dám nhìn ra nhưng cậu vẫn cố gắng nhìn ra một lần nữa, sau đầu hắn con mắt đó mở ra nhìn về phía cậu. Azure liền ngồi xuống nấp, Dieter bay xuống nói cho hai người biết một điều về hắn.

“Hai cháu, bây giờ thì hai cháu cần biết một điều này. Hắn ta mà đâm kiếm vào bụng thì mấy cái sừng trên đầu hắn lại càng nhiều, trước đây cụ từng giao đấu với hắn nên biết... số lượng sừng nhiều nhất của hắn ta là hai mươi tư. Mỗi lần hắn tăng thêm ba sừng là lại mạnh lên gấp đôi nhưng hắn ta đập chuôi kiếm vào bụng thì mấy cái sừng đó sẽ biến mất.”

“Cái gì cơ chứ! Em nghe thấy không Jito?”

“Em vẫn nghe mà, mạnh hơn gấp đôi như thế thì phải giải quyết hắn nhanh thôi! Với sức mạnh hiện tại của anh thì chắc chắn hai chúng ta sẽ đánh bại được hắn.”

“Nhưng hai cháu phải cẩn thận với sừng của hắn, cụ nhận ra là mỗi khi hắn dùng chiêu thức thì sừng hắn lại sáng lên. Vậy thôi cụ đi đây!”

Rồi Dieter liền biến mất, ngay lúc đó tên vua Cyclop đạp thật mạnh xuống dưới đất khiến cho mặt đất nứt ra, hai người họ nhảy ra hai bên trái phải để tránh đòn đó. Tên vua Cyclop đó cười lên rồi sừng của hắn đã sáng lên, một ngọn gió tụ lại trong lòng bàn tay hắn. Cả hai người thấy vậy thì chạy đến gần hắn tấn công cả trên lẫn dưới vào hắn, do sức tấn công của Azure mạnh hơn nên cả cái chân của hắn ta bị đứt ngay trong đòn đó, hắn ta ngã xuống rồi tung chiêu đó vào Azure.

Cậu ta cản lại đòn đó ngay rồi phá giải đòn tấn công của hắn, cậu đi tới gần hắn ta rồi nói.

“Ngươi chuẩn bị chết dưới chiêu ««Kỹ năng ngọn giáo: Bão thương» của ta đi!”

“Ta chưa thể chết ở đây được! Ngươi mà giết ta thì hắc quỷ đó sẽ đến giết ngươi đấy.”

Azure đâm một nhát xuống đất rồi kéo lên trời, cơ thể to lớn của hắn ta bị cắt đôi liên tục khiến cho hắn ta không còn khả năng hồi phục nhưng cơ thể hắn ta cứ bị chắt đôi là lại hồi phục tiếp. Azure thấy vậy thì liền tăng tốc độ chém lên thêm để hắn ta không hồi phục được.

Jito đứng ngoài xem thì không thể ngờ được là trong gia tộc còn lưu truyền chiêu thức mạnh đến như vậy, cậu không thể vào đó để hỗ trợ cho Azure được. Đột nhiên cậu ngửi được một mùi hương của một phụ nữ con người.

Cậu đi theo mui hương đó thì phát hiện một cô gái không có một mảnh vải che thân nào cả, cũng may là cậu còn có hai cái áo khác nên cậu đưa cho cô ấy mặc. Sau khi cô ấy mặc xong thì cậu liền hỏi.

“Cô là người duy nhất còn sống sao?”

“Đúng vậy! Tôi là người có thể chịu được ham muốn tình dục của tên vua Cyclop đó còn những người khác đều đã chết hết rồi, không còn một ai cả. Thế cậu là ai vậy?”

“Tôi là đệ tử mang danh bóng tối của Nayento Kazu tới đây làm nhiệm vụ. Tên là Hasatgaku Jito”

“Ra là đệ tử của ngài Kazu sao, thế tôi hỏi cậu này Jito bóng tối. Cậu có biết vật mang hình dạng này không?”

Cô ấy liền vẽ ra hình của một món vũ khí nào đó một đầu có hình lưỡi hái còn đầu còn lại là một cây cung xuống, Jito chưa từng thấy qua nên cậu chỉ lắc đầu trả lời.

“Không biết, nó là gì vậy?”

“Nó là món vũ khí duy nhất có thể giết chết tên hắc quỷ đứng đằng sau việc hắn ta có ba sừng.”

Jito cảm thấy có gì đó rất lạ ở cô gái đó, hiện tại cậu cứ có cảm giác là cô ấy không phải là con người vì hắc quỷ như thập quỷ có mùi dễ chịu hơn những hắc quỷ thông thường. Do đó nên cậu khá nhạy cảm với mùi hương trong không khí, bất kể là mùi gì thì cậu cũng đều ngửi được hết và cậu có thể biết được đó là mùi gì và lần theo mùi đó mà đi theo.

Dù không chắc chắn nhưng cậu cảm nhận được rất rõ mùi hương của từng sinh vật, mỗi một sinh vật đều có một mùi đặc trưng do hormone tiết ra nhưng của cô gái đó có mùi không giống một con người.

-Mùi hương này chắc chắn không phải của con người, mùi này giống với mùi của tộc nào đó thì phải.

Cậu liền hỏi cô gái ấy ngay.

“Chị là ai hả? Chị thuộc tộc gì, rõ ràng mùi hương của cô không phải là của con người. Trả lời em ngay đi!”

Cô gái đó không chần chừ mà trả lời ngay lập tức.

“Tôi là con cháu của đại diện thời đại lương thực Gasedrato Crystal, tên tôi là Ella Wendy.”

Jito cầm cô ấy vác lên vai rồi đi thẳng vào bên trong để tìm món vũ khí đó để tìm món vũ khí mà cô ấy vẽ cho cậu xem, cậu chạy qua nhiều lối đi để tìm nhưng vẫn không thấy nó đâu.

Lúc này Azure cũng đã giết được hắn hoàn toàn không còn một mảnh vụn nào cả, hắn ta đã hoàn toàn chết không còn một tý dấu vết nào cả. Cậu liền đi theo Jito để xem Jito đang tìm thứ gì thì một giọng nói vang lên.

“A ha ha ha, nhãi ranh ve giáp LE loại mới hóa ra là ngươi có thể giết được một con cờ của ta đấy!”

“Ngươi là hắc quỷ như lời tên đó nói sao?”

“Đúng rồi đấy! Ta chỉ đến đây nói với ngươi là vào ngày 21 tháng chín của mười năm sau, ta... hắc quỷ lửa Ignis sẽ giết ngươi.”

Azure tức lên rồi tỏa ra một nguồn sức mạnh ngang với các hắc quỷ cấp cao rồi trở lại bình thường, cậu ta biết vì sao hắn ta chọn ngày đó vì ngày đó chính là ngày Jito lên mười sáu tuổi. Đối với cậu việc chết trước mặt em họ của mình là một điều không thể chấp nhận được vì trong gia tộc Hasatgaku của cậu có quy tắc gia truyền là (chết vì ai thì cũng được nhưng không được quyền chết trước mặt các thành viên trong gia tộc) vì làm thế là nỗi ô nhục.

“TÊN KHỐN! SAO NGƯƠI LẠI BIẾT ĐƯỢC VỀ QUY TẮC TRONG GIA TỘC CỦA TA HẢ?”

“Đơn giản là vì Hasatgaku Hayao, hắn ta là kẻ hợp nhất nên bọn ta đã theo dõi hắn ta từ lúc hắn còn chưa lấy vợ nữa.”

“LŨ HẮC QUỶ CÁC NGƯƠI THEO DÕI CHÚ TA ĐẾN GIA TỘC TA TỪ LÚC ĐÓ SAO?”

“Chính xác, nên là ngươi hãy cố gắng lên đấy {Cánh tay lời nguyền Azure}”

Sau khi hắn ta ngừng nói với cậu thì cậu quấn lại dải băng lên cánh tay phải của mình rồi đi tìm Jito, cậu đi một đoạn đường thì thấy Jito chạy ra vác Wendy trên vai. Cậu liền hỏi Jito.

“Jito, em đang vác ai vậy hả?”

“Chị ấy là Ella Wendy con cháu của ngài đại diện thời đại lương thực Gasedrato Crystal.”

“À! Ra là vậy sao...”

Azure vừa nói xong thì nằm xuống bất tỉnh và chảy ra rất nhiều máu, Jito nhận ra là anh họ của cậu cũng dùng sinh lực để dùng được chiêu nên đã bị mất kha khá máu trong cơ thể. Cậu ta chống tay lên ngọn giáo để đứng lên nhưng do cơ thể cậu mất rất nhiều máu nên tay chân không còn nhiều sức để di chuyển được nữa nên Jito phải đưa cả hai ra ngoài.

Sau khi rời hang thì Jito đưa cả hai trở về thành phố Berge để băng bó lại vết thương cho Azure, khi trở về thì Wendy thấy đống đổ nát đó thì cô không nói lên lời nhưng tay cô đang siết chặt món vũ khí mà Jito đã lấy cho. Cho dù có là con cháu của đại diện đi nữa thì con người vẫn mãi là con người, đó chính là quy luật tồn tại trên thế giới này. Bản thân sinh ra đã là chủng tộc nào thì sẽ luôn là chủng tộc đấy ngoại trừ một số kẻ sử dụng lợi dụng những thứ bị cấm để thay đổi chủng tộc của bản thân.

Cô ấy không phải là một người được chọn nên sức mạnh của cô ấy cũng chỉ như con người bình thường, không thể sánh với các chủng tộc khác nhưng ít ra do tổ tiên cô ấy đã có sức mạnh lớn từ khi sinh ra nên cô ấy mạnh hơn một người bình thường nhưng vẫn chưa đủ để vượt qua tộc thú nhân (cá voi sát thủ) vì tộc này là tộc rất mạnh nhưng vẫn chưa bằng tộc ve giáp và tộc rồng.

Đơn giản là vì hai chủng tộc này rất mạnh và nhanh nên rất ít tộc khác dám động đến bọn họ vì nếu gây sự với họ thì tỷ lệ cao sẽ chết, dù quyền lực có cao đến đâu thì họ vẫn không tha mạng cho.

“Jito bóng tối, thành phố của chị suốt từng đó thời gian vẫn không được tu sửa sao?”

“Từng đó thời gian? Chị đã bị bắt đi được bao lâu rồi vậy?”

Cô ấy hạ hai chân xuống rồi đi bên cạnh cậu trả lời câu hỏi của cậu.

“Tôi không rõ nữa, chắc cũng tầm nửa năm hoặc hơn đó!”

“Ra là vậy sao!”

Sau khi đến nhà thờ thì Jito đẩy cửa vào rồi đi đến bên vị cha xứ nói với ông ấy về toàn bộ mọi chuyện xảy ra bên trong hang động.

“CÁI GÌ CƠ! H... HỢP THỂ NĂM TÊN CYCLOP ĐÃ HỢP THỂ LẠI HẢ?”

“Đúng vậy đấy! Và điều quan trọng nhất đó chính là tên vua, hắn ta có thể mạnh hơn gấp đôi nên khó lắm con với anh họ con mới thắng được hắn!”

Nói xong thì cậu liền ngồi xuống dưới ghế nghĩ về khả năng hút lời nguyền của thanh Mutatio đang giữ linh hồn của Hidde.

-Thanh kiếm này đúng là kỳ lạ thật, không thể vỡ ra thì đã kinh khủng rồi mà lại còn có thể thay đổi tính chất của nước mà sát thương lại cao nữa chứ... nhưng như thế thì làm sao mà nó hút lời nguyền được vậy, lúc đó mình chỉ thử thôi mà sao nó lại thành thật vậy cơ chứ!

Cậu thực sự không hiểu được một món vũ khí kinh khủng như thế lại có thể hút lời nguyền vào nhưng không xảy ra vấn đề gì cả.

=====

Đúng nửa đêm, lũ black goblin lại đến thành phố Calones để tấn công. Lần này chúng không đến với số lượng nhỏ dưới hai mươi con mà đi với số lượng lớn trong đó có con vua. Trong loài goblin thì những con goblin hùng mạnh nhất giữa các thế giới chính là black goblin, bọn chúng đi một mình thì không sao nhưng từ năm con trở lên thì có thể sẽ trở thành một thảm họa.

Frederick đứng trên tường thành cũng có thể thấy được bọn chúng thông minh hơn goblin thông thường rất nhiều, bọn chúng biết chia ra thành bốn hướng tấn công cả thành phố này để tàn sát hết toàn bộ hắc quỷ không có LE đang sinh sống trong thành phố này.

Những khẩu pháo bắn về phía bọn chúng để giảm bớt số lượng nhưng có vẻ như là không hề có tác dụng gì đến bọn chúng cả, bọn chúng không hề có một vết thương nào trên người cả. Hoàn toàn vô dụng, những khẩu pháo đó hoàn toàn không có tác dụng gì với bọn chúng cả vì lớp da của chúng khác hoàn toàn so với đám goblin thường của các thế giới khác.

Một con goblin có thể giết chết rất nhiều sinh mạng của hắc quỷ cấp thấp, một con hobgoblin có thể đánh ngang ngửa với một hắc quỷ cấp trung còn con vua thì đánh có thể đánh trên cơ các hắc quỷ cấp trung nên chúng rất nguy hiểm. Các hắc quỷ cấp cao khi đối mặt với chúng cũng rất khó khăn mới giết hết được bọn chúng nhưng kẻ mà bọn chúng sợ nhất mà kẻ nào cũng biết chính là chúa tể hắc quỷ và năm cựu quỷ vương hiện thực.

Frederick thấy không thể làm gì được bọn chúng bằng pháo nên chui vào bên trong khẩu pháo để được bắn tới chỗ bọn chúng.

“Fred, em làm trò gì vậy hả? Đi ra ngay đi!”

“Anh Fergal, anh cứ châm ngòi mà bắn đi! Em cần ra đó lấy linh hồn bọn chúng để mạnh hơn.”

“Em chắc chứ Fred”

“Em chắc chắn vì đây là điều mà em muốn mà!”

Fergal đụng ngón tay vào dây trên khẩu pháo và nó đã bắt lửa rồi bắn Frederik đi, sau khi bị bắn đi và chuẩn bị đáp đất thì cậu đấm xuống một cái thổi bay bọn chúng đi rồi cậu rút thanh liễu kiếm ra đâm liên tục thật mạnh vào hắn để giết chết hắn. Lúc cậu rút kiếm ra thì linh hồn của nó bay lên nhưng cậu đã bắt lấy linh hồn đó nhìn lũ black goblin xung quanh rồi nói.

“Chào tạm biệt đồng loại của các ngươi đi!”

Rồi Frederik nuốt trọn linh hồn đó vào miệng rồi cơ thể có biến đổi nhẹ rồi dừng lại, có vẻ như việc ăn một linh hồn thì không thể giúp cậu mạnh lên nhanh chóng được nên để sức mạnh tăng lên nhanh và biến cậu từ một hắc quỷ cấp thấp lên thành hắc quỷ cấp trung và từ cấp trung lên cấp cao thì cần rất nhiều linh hồn nên cậu chạy nhanh đến nỗi giống như dịch chuyển giết chết ba con black goblin rồi cậu bắt lấy ba linh hồn đó rồi ăn một lúc ba linh hồn đó.

Những con black goblin đó thấy vậy thì đều đồng loạt chạy tới tấn công cậu, Frederik chặn lại đòn đánh đó rồi chém vào nó nhưng con black hobgoblin đã chặn lại rồi vung gậy liên tục vào cậu tấn công từ nhiều hướng. Cậu chỉ còn cách chặn lại những đòn đánh đó của nó vì nó mạnh hơn và nhanh hơn cậu nhiều, nhờ có thanh liễu kiếm của cậu cứng hơn liễu kiếm thông thường và có thể chống lại việc bị đánh bay nên cậu vẫn còn có thể đứng trước nó đọ vũ khí được.

Con Hobgoblin đó gào lên rồi giơ cây gậy lên cao rồi đập xuống về phía Frederik nhưng cậu đã kịp thời tránh sang trái và đâm một nhát vào bụng nó nhưng không có tác dụng lắm vì lớp da của nó hoàn toàn cứng hơn so với black goblin vì lớp da của con hobgoblin cứng hơn nhiều. Đơn giản là vì chỉ cần khác biệt về cấp độ thì sẽ có sự khác biệt không hề nhỏ.

Bốn linh hồn đó không đủ để cậu có thể tăng sức mạnh lên nhiều nhưng có thể giúp cậu mạnh bằng hai con rồng mà con hobgoblin lại mạnh bằng sáu đến mười lăm con rồng. Nên với sức của cậu thì hiện tại là không đủ để đánh bại nó vì nó quá mạnh so với cậu. Frederik dùng bóng tối đâm xuống dưới đất để kiểm tra xem có bao nhiêu có bao nhiêu con black goblin đang ở đây.

-Mười một con black goblin và hai con black hobgoblin sao, chết dở rồi, chết thật rồi! Thêm mười một con nữa thì mình cũng không đủ sức để đánh lại bọn chúng nữa thì làm sao để có thể bảo vệ được họ bây giờ!

Con hobgoblin đó quay người một cái rồi đập vào cậu nhưng cậu đã kịp dùng chiêu thức nên đã tránh được và đồng thời cậu cũng đã gây ra được một vết thương trên người nó mà không bị làm sao cả. Cậu mở đôi cánh ra rồi bay qua từng con black goblin một rồi ném chúng lên trời rồi đâm liên tục giống như một cái bẫy gai được thiết lập với tốc độ 0,05 giây.

Mười một con black goblin đều bị đâm rất nhiều đến nỗi trên cơ thể có rất nhiều vết đâm như tổ ong, xác bọn chúng dần bị cắt thành từng mảnh vụn rơi xung quanh chỗ cậu. Frederik bắt lấy mười một linh hồn đó rồi bỏ hết mười một linh hồn đó vào miệng ăn hết. Sau khi ăn xong thì Frederik cảm thấy như có gì đó đang tuôn trào trong cơ thể, các khối cơ của cậu lớn hơn một ít, thị lực của cậu được tăng cường nên giờ cậu có thể nhìn được những thứ di chuyển nhanh, các giác quan khác cũng được nâng cao, cậu còn cảm nhận được ngoài thuộc tính bóng tối trong cơ thể thì còn cảm giác mát mẻ của cây cỏ trong người.

Hai con black hobgoblin đập gậy vào cậu cùng lúc nhưng cậu đã phản ứng kịp nên đã tránh được, đột nhiên cậu cảm thấy cơ thể nhẹ hơn trước nhiều đến nỗi nhảy thường thôi mà cậu đã lên cao khoảng ba đến bốn mét. Nếu mà cậu nhảy toàn lực thì chắc lên cả trăm mét chứ không ít, Frederik nhìn hai con black hobgoblin đó rồi bay đến chém vào bụng chúng. Vết thương đó của chúng túa ra nhiều giọt máu màu đen, vết thương đó rất sâu nhưng bọn chúng lại không cảm thấy đau gì cả.

Frederik quay đầu lại nhìn thì cậu không thể tin được những gì mà bản thân đang nhìn, hai con hob đó đang chạy về phía cậu với vết thương đủ sâu để mất mạng nhưng những con black hobgoblin sẽ có thể sống thêm được vài phút trước khi lìa đời.

-Cái quái gì chứ! Sao mà chúng vẫn sống được cơ chứ!

Một người cũng thuộc tộc hắc quỷ giống cậu từ đâu bay tới chém với tốc độ rất nhanh đến nỗi chỉ thấy hai con black hobgoblin đó đứng yên một lúc rồi cơ thể chúng xuất hiện những đường kẻ tạo thành những hình vuông rồi rơi hết xuống dưới. Người đó bay tới gần Frederik, lúc này cậu thấy người đó rất cao có thể cao tới hai mét rưỡi.

“Ô... ông là ai vậy hả?”

“Egbert Dark Frederik, con lớn quá rồi nhỉ?”

“...”

Frederik không thể tin được là người đàn ông trước mặt cậu lại có thể biết tên của cậu dù cậu chưa từng gặp bao giờ nhưng cậu lại có cảm giác quen thuộc tỏa ra từ ông ấy, cậu bị bỏ rơi từ lúc mới sinh nhưng được các hắc quỷ không LE nhận nuôi nên cậu không có cảm tình gì với hắc quỷ có LE.

“TẠI SAO ÔNG LẠI BIẾT TÊN CỦA CHÁU HẢ?”

Người đó tiến lại gần Fredderik rồi ôm cậu vào lòng.

“Frederik, bố xin lỗi con... vì lúc đó bố không thể làm gì cho con.”

Frederik ngẩng mặt lên hỏi.

“Ông là bố của cháu hả?”

“Phải, lúc con mới sinh thì bố mẹ và anh trai con ngăn gia tộc giết chết con nên mới bỏ con lại ở gần cổng kết nối giữa hai thế giới.”

“Vậy ra, con bị bỏ rơi là vì bố mẹ và anh trai muốn an toàn cho con sao?”

“Đúng! Vì vậy nên chín tháng trước, khi cánh cổng được mở lần nữa thì cả bố mẹ và anh con đều bay ra ngoài nhanh nhất có thể để đi tìm con đấy Frederik.”

Ông ấy buông Frederik ra rồi xoa đầu cậu ấy, Frederik muốn đoàn tụ cùng với bố mẹ của cậu nhưng cậu lại không muốn bỏ rơi những hắc quỷ của thành phố Berge vì bọn họ đã chăm sóc cho cậu thay cho bố mẹ cậu.

Ông ấy đã nhận ra cậu không muốn những hắc quỷ không LE sinh sống tại đó phải chết, dù sao thì Frederik cũng không muốn những người nuôi lớn cậu thay cho bố mẹ cậu bị giết chết.

“Frederik, con đừng lo. Bố sẽ giúp con giết hết đám goblin này và thu thập linh hồn bọn chúng cho con.”

“Nhưng con cũng muốn giết bọn chúng cơ, vì bọn chúng dám làm thế với những người đồng tộc không LE giống con trong suốt nửa năm qua.”

“Ha ha ha, được lắm đấy Frederik! Giờ thì, tàn sát hết bọn chúng nào!”

=====

Ở một nơi nào đó tại thế giới bóng tối một người có dáng vẻ rất giống với Jito từ đầu đến chân ngoại trừ mái tóc bạc và đôi mắt đỏ của cậu. Thanh kiếm của cậu cũng giống với thanh kiếm của Hidde, có thể nói cả Jito và Hidde cũng có một doppelganger riêng biệt không giống với bản gốc. Hai doppelganger này là một thể độc lập không giống với những doppelganger khác.

Đối với các doppelganger thông thường thì họ sẽ có cùng một tên và ngoại hình lẫn giọng nói, họ sẽ tìm cách để giết chết bản thể gốc để thay thế hay chiếm cơ thể bản thể gốc để thực hiện mục đích của bản thân nhưng vẫn có những doppleganger ngoại lệ. Những doppelganger đó được chia làm hai loại, loại đầu tiên là hợp thể với bản thể gốc để trở thành bản thể hoàn thiện hơn và loại thứ hai là không thể hợp thể với bản gốc nhưng không hề có ác ý đối với thế giới có bản thể khác của bản thân.

Doppleganger loại thứ hai này không hề giống với doppelganger khác, họ không chỉ có tính cách, thói quen, tên khác mà đến cả cách chiến đấu lẫn suy nghĩ cũng khác nên họ được gọi là .

Cậu nhóc doppelganger đó đang mài thanh kiếm đó để cho nó thật sắc bén đến nỗi có thể chém mọi thứ dễ dàng mà không gặp phải vấn đề gì cả. Linh hồn trong thanh kiếm hiện ra nói với cậu.

“SILVER, ngươi còn định mài kiếm đến bao giờ nữa hả? Lâu quá rồi đấy!”

“Im đi Javelyn, nó vẫn chưa đủ độ sắc bén đâu! Suốt hai năm qua thanh kiếm này tôi đã rèn giũa nó để cho nó có được độ bền cứng nhất cùng với độ sắc bén tối thượng nên ông im đi Javelyn.”

Cậu ta mài thêm một lúc rồi lau thanh kiếm đó rồi bỏ lại trong bao kiếm rồi vác lên vai, đúng lúc đó một ông chú thân hình vạm vỡ đi vào.

“Cậu rèn xong rồi hả Silver?”

“Xong hết rồi, cảm ơn chú đã cho mượn đồ để cháu tu sửa lại thanh kiếm. Giờ thì, tạm biệt chú!”

Nói xong cậu đi ra luôn mà không quay lại, Javelyn vẫn hiện ra nói với cậu.

“Tạm biệt nhạt nhẽo thế Silver, ta cứ tưởng là cậu sẽ ngoảnh đầu lại nhìn nơi đó lại một lần nữa chứ!”

“Im đi! Tôi cần phải giết tên chúa tể quỷ Donato Dalla Morte Spaziale thật nhanh nên tôi không thể chậm chân hay chần chừ được!”

Tính cách của Silver và Javelyn thực sự rất khác, hoàn toàn không giống với Jito và Hidde một tý nào cả. Giống như hai người khác nhau nhưng có ngoại hình giống nhau, hai người này cũng có ý định giống như Jito và Hidde là giết chết chúa tể hắc quỷ Spaziale. Dù cả hai người không sinh ra chung một thế giới nhưng họ lại có ý định như nhau.

Kỹ năng chiến đấu, sức mạnh và tuyệt chiêu của họ hoàn toàn khác so với Jito. Cậu ta đi vào trong một khu rừng trông có vẻ như là rất u ám nhưng cậu vẫn bước vào đó vì cậu không hề có cảm giác sợ hãi, có thể là do cậu đã từng trải qua rất nhiều chuyện kinh khủng nên cảm giác sợ hãi của cậu đã không còn nữa.

Cậu ta đi vào sâu trong rừng thì có nhiều âm thanh rất u ám phát ra đủ để khiến cho nhiều người sợ hãi đến nỗi không dám tiến thêm bước nào lên phía trước mà chỉ muốn chạy đi ngay nhưng Silver vẫn tiếp tục đi vào bên trong đó mà không hề tỏ ra dáng vẻ sợ hãi vì đơn giản cậu đã trải qua chuyện này rất nhiều rồi nên cảm giác sợ hãi của cậu đã không còn nữa.

Đột nhiên cậu dừng lại rồi nói “Lên đây hết đi! Các ngươi trốn thế nào thì cũng vô ích thôi!”. Ngay sau đó có rất nhiều bộ xương trồi lên với thanh đoản kiếm bị gỉ sét trên tay phải, chúng đều mặc một bộ giáp đã bị mục nát. Chúng bao vây lấy cậu từ mọi phía để cậu không thể thoát ra ngoài để có thể giết cậu dễ dàng hơn, Silver liếc nhìn xung quanh rồi chạy lên phía trước chém một nhát giết chết nhiều tên.

“Các ngươi nghĩ thế này có thể giết chết được ta sao? Thật là nực cười mà!”

Sau đó cậu ta vừa đi vừa chém bọn chúng với tốc độ có thể thấy tay cậu di chuyển với tốc độ rất chậm nhưng bọn chúng đều đồng loạt vỡ vụn hết ra nhưng bọn chúng không thể bị giết hoàn toàn bởi chúng nằm trong nhóm quái vật Undead, chúng không thể chết dễ dàng như vậy được. Một nhát, trăm nhát hay thậm chí là nghìn nhát cũng không thể giết được chúng cả.

Silver vừa chém chúng vừa nhìn những cái cây xung quanh, những cái cây đó đều có một khuôn mặt giống như đang nhìn cậu từ mọi phía. Silver lấy con dao từ trong túi quần ra ném vào một cái cây thì có một sợi dây leo hất con dao đó đi, cậu bây giờ đã biết được rằng những cái cây đều là những Hắc mộc chỉ tồn tại trong những khu rừng u ám ở |Hắc giới|. Bọn chúng không phải là những cái cây bình thường, chúng đều là những cái cây có suy nghĩ và đều có ý thức nên đa số những người vào đều sẽ bị giết chết.

Silver ngừng chém và hạ thanh kiếm xuống rồi thanh kiếm đó biến thành hai con dao găm nhỏ rất sắc bén, do đã biến thành dao găm nên trọng lượng cũng đã giảm đi rất nhiều đủ để cho một người cầm được. Cậu kéo áo choàng của mình lên che miệng đi rồi cậu di chuyển với tốc độ rất nhanh, chỉ cần chớp mắt một cái thì rất nhiều bộ xương đã bị chém rồi. Chớp mắt thêm lần nữa thì thêm rất nhiều nhát chém nữa chém vào chúng.

Có thể nói tốc độ của cậu lúc này cực kỳ nhanh, có thể nhanh bằng các hắc quỷ cấp cao thậm chí có thể lên đến cấp tướng mà cậu chém nhanh đến vậy nhưng hầu như không có dấu hiệu mệt mỏi gì cả. Cậu vừa chạy vừa chém hai bên để bọn chúng không có thể đến gần cậu, đột nhiên cậu thấy có một tia sáng màu xanh ở bên trái đang tiến về phía của cậu.

Đó đều là ma trơi, càng đến gần cậu thì tốc độ càng tăng nhanh. Silver đã nhìn ra được nên chém nhiều nhát chém vào nó nhưng không hề có tác dụng vì ma trơi là quái vật trong nhóm quái vật Soul nên những nhát chém vật lý không thể chạm vào được, Javelyn lại hiện ra nhắc nhở cậu.

-Thằng ngốc này! Nó là quái vật nhóm Soul, ngươi chém như thế thì không có tác dụng đâu!

“Nhìn kỹ đi Javelyn, nó sắp chết rồi!”

Javelyn quay qua nhìn con ma trơi đó thì nó đang bị đóng băng dần rồi cuối cùng vỡ vụn ra, những nhát chém lúc nãy của cậu không phải là những nhát chém vật lý mà là những nhát chém chứa thuộc tính băng để đóng băng nó. Bản thân cậu có thể dùng thuộc tính này từ khi cậu lên bốn nên gần hai năm sử dụng thuộc tính này nên cậu rất rõ cách dùng nó.

“Chưa hết đâu Javelyn, không chỉ có mỗi hắc mộc, ma trơi và những bộ xương như này đâu! Lũ này đông lắm đấy, tiếp theo sẽ là những con thây ma và một con ma cà rồng.”

Cậu vừa dứt lời thì một bàn tay từ dưới đất trồi lên nắm lấy cổ chân cậu, Silver vừa nhìn xuống thì một con thây ma đang nhìn cậu rên rỉ gì đó. Cậu liền chém luôn mà không thương tiếc, sau đó rất nhiều con thây ma từ kiếm sĩ, tanker đến thường dân trồi lên rồi chạy về phía cậu tấn công nhưng bọn chúng vẫn không thể làm gì được cậu vì cậu đang cầm hai con dao găm trên tay nên cậu có thể chém với tốc độ thần tốc.

Bọn chúng dù có bị chém bao nhiêu thì cơ thể vẫn có thể lắp lại được, đột nhiên cậu nhìn thấy có một giọt máu đỏ tươi dính trên dầu chúng. Silver nghĩ bản thân nhìn nhầm trong lúc đấu với những bộ xương nhưng giờ cậu đã chắc chắn vì mắt cậu rất tinh nên cậu đã thấy được, những giọt máu đó nhỏ đến nỗi không thể nhìn được mà chỉ khi nhìn ở khoảng cách rất gần mới thấy được.

Đang chém lũ thây ma thì cậu chém một nhát ở sau đầu, Silver quay người lại nhìn lên trên thì có một kẻ đang bay ở trên đó. Hắn ta mặc một bộ quần áo của quý tộc cùng với đôi mắt đỏ và mái tóc đen cuối cùng là đôi tai nhọn, hắn ta ngẩng đầu lên cười.

“A ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, ngươi không hề tầm thường nhỉ nhóc con!”

“Ngươi... ra ngươi chính là kẻ đang điều khiển bọn quái vật này sao, bất ngờ đấy!”

Javelyn nhìn biểu cảm của Silver thì rõ ràng là cậu không hề bất ngờ một tý gì cả mà rõ ràng là cậu đã biết trước nhưng lại giả vờ là đang bất ngờ trước hắn ta, cậu giơ hai tay lên cao rồi thả hai con dao găm ra rồi toàn bộ thây ma bị đóng băng lại rồi vỡ vụn ra ngay lập tức.

Silver trèo lên cây đứng trên cành cao nhất đối diện với hắn ta.

“Ngươi không sợ một quỷ hút máu như ta sao?”

“Sợ ngươi? Việc gì mà ta phải sợ chứ! Ta đã mất hết nỗi sợ từ lâu rồi nên chẳng có gì có thể khiến cho ta sợ hãi được cả.”

“Ra là vậy sao?”

Hắn ta dùng máu của bản thân tạo ra một thanh đoản kiếm bằng máu rồi chém ba nhát tạo ra những vết chém máu để giết cậu nhưng Silver đã nhanh chóng đóng băng lại nên cậu hoàn toàn không bị làm sao cả. Sau đó hắn ta giơ thanh kiếm ra rồi bay vào cậu như một viên đạn nhưng Silver đã nhảy xuống ngay khi hắn ta bắt đầu bay đến cậu.

Silver đáp xuống đất rồi cậu chặt ba cái cây gần cậu nhất rồi trong tích tắc cậu đã tỉa thành những cái cọc gỗ chuyên dùng để chống lại ma cà rồng rồi dùng thuộc tính tạo ra một con đường băng đưa những cái cọc đó lên cao rồi đợi đến khi hắn ta quay lại.

Tên đó nhìn từ xa thấy những cái cọc đó nên hắn ta tụ máu của bản thân thành một cây cung thay vì thanh kiếm như lúc nãy, hắn ta giương cây cung đó ra nhắm vào cậu để giết cậu luôn. Silver cũng đã phát hiện ra là hắn ta đang định bắn cậu nên là cậu nhấc từng cái cọc một ném vào hắn ta rồi bay theo những cái cọc đó, tên đó liền bắn ra những mũi tên máu phá hủy toàn bộ cọc mà Silver đã ném ra.

Silver bay xuyên qua những mũi tên đó mà không bị trúng đòn nào cả, cậu bay nhanh đến mức hắn ta không thể thấy được rồi cậu dí con dao găm đó vào cổ hắn ta.

“Ngươi... sao lại có thể chứ! Làm sao mà ngươi lại có thể di chuyển với tốc độ nhanh đến vậy cơ chứ!”

“Ngươi không cần biết quá nhiều đâu, chết đi!”

“Khoan đã, làm ơn đừng giết ta mà... ta có chuyện muốn làm để hoàn thành.”

“Chuyện ngươi muốn làm là tìm đồng đội để giúp ngươi giết chúa tể hắc quỷ đời thứ tư Spaziale đúng không?”

“...”

Tên đó không thể tin được là Silver lại biết được ý định của hắn mà hắn chưa nói cho cậu biết mà cậu lại có thể đoán chính xác đến như vậy. Hắn ta do dự một lúc lâu vì không biết là có nên nói cho cậu biết về bản thân hay không, hắn ta biết nếu bản thân bỏ chạy thì sẽ bị đóng băng rồi chết ngay lập tức vì Silver sẽ giết ngay mà không chần chừ.

“Ngươi đã biết trước như thế thì sao ngươi lại giữ mạng ta lại hả?”

“Vì ngươi rất có giá trị nên ta mới giữ ngươi lại, thế tên của ngươi là gì hả?”

“Tên của ta là Eisenhower‎ Yves, thuộc hoàng tộc Habsburg‎”

Silver hạ con dao găm xuống rồi cầm lấy cổ áo hắn ta rồi bay xuống dưới mặt đất, cậu ném hắn ra đất rồi nói.

“Ngươi đã chính thức trở thành đồng đội của ta.”

Yves ngạc nhiên đến không thể ngờ được là hắn đã trở thành đồng đội của Silver và hắn ngạc nhiên đến nỗi không thể nói ra vì cậu không hề ngạc nhiên khi nghe đến hoàng tộc Habsburg vì đó là những ma cà rồng cao quý nhất trong tộc sống ở quốc gia Nayomuta cách Faratosa rất xa. Ở |Hắc giới| thì không có quan niệm mặt trời và mặt trăng hay ngày đêm cả vì ở đây không hề có ánh sáng nên họ chỉ biết thời gian thông qua đồng hồ sinh học của bản thân nên hầu hết những chủng tộc sống trong bóng tối đều có thể đi lại bình thường mà không sợ bị đốt cháy bởi ánh sáng mặt trời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Hành Trình Trả Thù Cho Gia Tộc Của Thành Viên Trẻ Nhất(Arc Faratosa I)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook