Cuộc Sống Gia Đình (H Văn)

Chương 19: Bạn cũ tới chơi (1)

Thải Hồng Đường

25/03/2024

Chương 19: Bạn cũ tới chơi (1)

.........

Từ khi Tống Tích nói rõ ra hết với Lâm Thiền Yên, anh luôn cảm thấy ánh mắt cô nhìn mình có gì đó là lạ, vẻ tận lực hiểu rõ và kiên nhẫn khiến cho anh nổi giận, thế nên khi ông chủ Tống vừa có cơ hội thì sẽ đè người ta xuống trừng trị một trận.

Những lần đó Lâm Thiền Yên thường mềm nhũn ra vì kĩ năng sử dụng đồng thời cả môi lẫn lưỡi của anh, liên tục khen anh lợi hại, không dám trêu ghẹo anh nữa.

Hôm nay lúc đang làm việc thì Lâm Thiền Yên nhận được tin nhắn WeChat của anh, anh nói có mấy người bạn cũ đến chơi với anh, anh phải lái xe đến sân bay thành phố Lâm để đón họ, buổi tối sẽ gọi điện cho cô tới cùng ăn cơm.

Lâm Thiền Yên ở nhà đợi cả buổi trời, mẹ Lâm vẫn luôn hỏi cô có ăn cơm không, cô đành phải nói Tống Tích đã về rồi, xong bèn đi đến nhà của anh để chờ.

Lúc sắp 8 giờ thì ngoài cửa có tiếng động, Lâm Thiền Yên nhìn thoáng qua mắt mèo rồi vội vàng mở cửa, Tống Tích đã uống say, nhìn thấy cô thì bỗng chốc nhào tới ôm cô đi vào trong, Lâm Thiền Yên đỡ anh đi vào ngồi xuống, cũng không rảnh lo mấy vị khách ở bên cạnh.

Ở đằng sau có một người đàn ông đã say đuổi tới, trong miệng la hét muốn uống nữa, một cô gái vừa kéo vừa cười mắng anh ta, Lâm Thiền Yên liếc mắt nhìn qua liền nhận ra đó là cô gái đã từng theo đuổi Tống Tích, tên là Hứa Tuệ Sam.

Hứa Tuệ Sam cũng giả vờ lơ đãng đánh giá cô, Lâm Thiền Yên đỡ Tống Tích ngồi xuống rồi liền muốn đi rót nước cho bọn họ, nhưng Tống Tích lại ôm cô không buông tay, rất dính cô, ăn ngay nói thật, giờ phút này Lâm Thiền Yên rất là hưởng thụ sự thân mật này.

"Vợ ơi, vợ ăn cơm chưa, sao lại không gọi điện cho anh vậy hở?" Tống Tích nói rồi còn muốn hôn cô, mùi bia trong miệng rất nồng, phả ra khiến mặt Lâm Thiền Yên đỏ hết lên.

"Em đang đợi điện thoại từ anh đấy, được rồi, anh ngồi đây nha, em rót ly trà cho anh uống để tỉnh rượu có được không." Lâm Thiền Yên dịu dàng dỗ anh.

"Sao vợ anh lại ngoan vậy hở?" Nói xong lại hôn cô một cái.

"Nè nè nè lão Tống cậu xong chưa vậy, có vợ thì ngon lắm chắc." Bàng Hạ đá chân lên mông anh, Tống Tích ra vẻ muốn đi tẩn anh ta một cái thì bị Lâm Thiền Yên kéo lại.

Hai tên đàn ông say cụng đầu chạm trán nhớ lại chuyện xưa, kể cho nhau nghe những chuyện ngu ngốc của đối phương, Lâm Thiền Yên thoát ra được bèn vội vàng đi pha hai ly nước mật ong, lại rót trà bưng cho mọi người uống, ngoài Bàng Hạ và Hứa Tuệ Sam thì còn có một chàng trai, suốt buổi tới giờ thì không nói gì cả.

Lâm Thiền Yên bưng trà cho anh ta, anh ta khách sáo nói cảm ơn, tự giới thiệu mình là Hầu Quân, là đàn em thời đại học của bọn họ, bây giờ đang lập nghiệp với Bàng Hạ.

"Buổi chiều chúng tôi đã tới, mấy người bọn họ bắt đầu uống ở khách sạn, hoàn toàn không cản được." Hứa Tuệ Sam giải thích.

Lâm Thiền Yên nở nụ cười mời cô uống trà, sau đó lại vào toilet vắt hai cái khăn nóng đem ra, lúc lau mặt cho anh Tống Tích lại quấn quít thể hiện tình cảm với cô.

Ngồi được một lúc thì Tống Tích bỗng nói muốn dẫn cô đi ăn, vốn cô còn rất đói, nhưng anh đã say thành vậy rồi nên cô cũng không muốn ra ngoài nữa, đành nói mình đã ăn rồi.

Tống Tích không đồng ý, mấy người bọn họ đến quán đồ nướng, sau khi Tống Tích ngồi xuống thì vẫn luôn ôm cô nhìn cô ăn, nhìn đến độ Lâm Thiền Yên thấy rất ngại, căng da đầu ăn thật nhiều nói mình đã no.



Mấy người bọn họ phải về khách sạn, lão Chu nhờ một cậu bé trong tiệm đưa đám Bàng Hạ về, sau đó giúp Lâm Thiền Yên đỡ Tống Tích về nhà.

Sau khi Lão Chu ra về, Tống Tích ông cô đi về phía phòng, anh uống say rất nặng, lúc Lâm Thiền Yên bị đè lên trên giường thì cảm thấy thiếu chút nữa mình đã không thể hít thở.

Tống Tích hăng hái hôn cô, Lâm Thiền Yên ghét bỏ tránh khỏi cái miệng đầy mùi rượu của anh, anh lại càng giống đứa bé không được kẹo liếm mút cô, giữa lúc dây dưa không biết quần áo cô đã bị cởi ra từ khi nào, áo hai dây ôm lấy bộ ngực, sau khi nằm xuống áo ngực ép ngực thành một khe rãnh thật sâu, Tống Tích vùi mặt vào bên trái hôn một cái, lại cắn bên phải một cái.

Đang ầm ĩ thì điện thoại của anh bỗng vang lên, Lâm Thiền Yên cố hết sức móc điện thoại từ túi quần anh ra, người gọi là Hứa Tuệ Sam.

"Alo, Tống Tích anh đã về chưa?" Giọng nói nũng nịu truyền tới từ đầu bên kia, cô nghe thì chỉ thấy sự quyến rũ trần trụi.

"Tôi là Lâm Thiền Yên, bọn tôi đã về rồi, anh ấy đang ngủ, bọn cô về khách sạn an toàn rồi chứ?" Lâm Thiền Yên hỏi.

"Ờ, vừa về tới nơi, vậy cô chăm sóc anh ấy tốt đi nhé." Hứa Tuệ Sam nói.

Lâm Thiền Yên rất tức giận, cô muốn nói là bạn trai của tôi thì đương nhiên tôi sẽ chăm sóc rồi, cần cô nhắc sao! Đang muốn tức giận cúp điện thoại thì Tống Tích ở trên người bỗng bò dậy hôn cô một cái rõ to, nói, "Người vợ thơm quá đi à, cho anh ăn ngực có được không?"

Đầu bên kia liền cúp điện thoại, Lâm Thiền Yên vui vẻ hôn anh một cái, sau đó đỡ anh nằm xuống, Tống Tích còn nhớ rõ yêu cầu của mình, kéo cô nằm xuống rồi đẩy áo lót cô lên ngậm lấy núm vú mút.

Chồng của Từ Lâm mở một công ty nhỏ, vừa đúng hôm công ty kỷ niệm thành lập, toàn là người trẻ tuổi, thuê một địa điểm để ăn mừng thâu đêm, liên hệ với bên Tống Tích để chuẩn bị đồ nướng tại chỗ, Lâm Thiền Yến tan làm là đi thẳng theo Từ Lâm đến đó giúp đỡ.

Hàng chục người trẻ tuổi ăn cũng thật kinh khủng, Tống Tích kéo đến bốn cái bếp nướng, một mình đảm nhiệm hai bếp, bận đến mức sắp thành rô-bốt rồi, Lâm Thiền Yến bận rộn chạy trước chạy sau phục vụ mọi người.

Đến tối muộn, mọi người chơi đã thoải mái nên đều muốn tự mình ra tay Tống Tích mới được nghỉ ngơi, đồ ăn đã ăn gần hết, anh lại gọi cho anh Chu bảo anh ta cử người mang thêm đồ nhắm và rượu đến, bên anh Chu cũng bận tối mắt tối mũi.

Từ Lâm thấy vậy thì kéo Lâm Thiền Yến sang một bên: "Em xem thế này không biết sẽ náo loạn đến mấy giờ, thế này nhé, hay là hai đứa về trước đi, để họ tự nướng chơi, bây giờ cũng ăn gần no rồi, mai bảo chồng chị mang bếp trả lại cho cửa hàng là được.”

Tống Tích nghe vậy chỉ nói đi sớm như vậy thì ngại lắm, vợ chồng Từ Lâm cứ nằng nặc, anh lại nói đợi kết thúc thì họ sẽ đến dọn dẹp, vợ chồng Từ Lâm cũng nói không cần khách sáo như vậy, thế là Tống Tích đành dẫn người về.

Về đến cửa hàng đã hơn mười hai giờ, chỉ còn lại vài bàn khách say mèm, anh Chu đang ngồi hút thuốc, thấy họ về thì kéo Tống Tích lại nói: "Tôi thấy hay là mình mở thêm một dịch vụ mới đi, chuyên làm mấy dịch vụ ngoài trời thế này, bây giờ các đơn vị doanh nghiệp đều thích tổ chức tiệc tùng các kiểu.”

Tống Tích suy nghĩ một lát, thấy cũng khả thi, trước đó cũng đã định khi nào làm ăn tốt sẽ mở thêm một chi nhánh ở phía đông thành phố, chỉ là thời cơ chưa chín muồi, nói với anh Chu mai sẽ bàn tiếp, rồi dẫn Lâm Thiền Yến đi.

"Bây giờ chắc bố mẹ em ngủ rồi, lúc mang rượu đến em nên về theo luôn chứ.” Tống Tích nhìn đồng hồ rồi nói với cô.

"Em nói với ba mẹ tối nay không về, ở nhà Từ Lâm.” Lâm Thiền Yến vừa nói vừa liếc trộm phản ứng của anh.

"Ồ." Tống Tích bình tĩnh đáp.



"Thế thôi á?" Lâm Thiền Yến nổi giận!

"Thế em muốn thế nào, hay là bây giờ anh đưa em đến nhà Từ Lâm?" Tống Tích giả vờ nghiêm túc hỏi.

"Anh phiền chết đi được!" Lâm Thiền Yến nổi điên.

Hai người vừa đùa vừa giỡn trở về nhà anh, vào cửa, Lâm Thiền Yến đi vào phòng ngủ lấy chiếc áo đôi cô để ở đây, lại cầm khăn tắm đi tắm.

Cửa đóng lại, tiếng nước chảy vang lên, Tống Tích nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng tắm một lúc rồi uống một ngụm nước, cởi áo sơ mi và quần bò, bán khỏa thân đẩy cửa bước vào.

"Á! Anh không được vào!" Lâm Thiền Yến sợ đến mức luống cuống tay chân, che ngực lại nhưng không che được chỗ kín, tình thế cấp bách, cô đành nhắm mắt lại.

Tống Tích bị phản ứng đáng yêu của cô chọc cười, ánh mắt nóng bỏng nhìn bộ ngực căng đầy và chỗ kín ẩn hiện của cô, anh cởi quần lót của mình ra, vật đàn ông gần như ngay lập tức ngóc đầu dậy. Anh đi tới lấy xà phòng ra xoa trong lòng bàn tay tạo bọt, sau đó kéo người phụ nữ đang xấu hổ quay lưng lại với mình rồi bắt đầu tắm cho cô.

Lâm Thiền Yến hơi run rẩy khi cảm nhận được bàn tay anh lướt xuống theo sống lưng, lại ấn vào mông cô xoa bóp vài cái, tư thế quay lưng khiến cô không còn xấu hổ như vậy, anh dường như thực sự nghiêm túc tắm cho cô, ngồi xuống rửa sạch sẽ cả mắt cá chân cho cô.

Anh đứng dậy nhìn thấy trên giá bên cạnh có bông tắm và sữa tắm, anh thường chỉ tắm bằng xà phòng, những thứ này đều là Lâm Thiền Yến mua về cho anh dùng, anh thường quên không dùng.

Nhưng lúc này lại nhớ ra, anh bóp sữa tắm lên bông tắm rồi xoay người cô lại đối mặt với mình, thoa bọt lên người cô từng chút một, núm vú hồng hào lộ ra trong lớp bọt trắng, giống hệt những đóa mai đỏ điểm xuyết trên tuyết trắng.

Nhẫn nhịn cho đến khi xuống khu tam giác, anh vứt bông tắm xuống nước rồi rửa sạch bọt trên tay, đưa vào trong sờ mật huyệt của cô, quả nhiên chỗ kia đã bắt đầu bài tiết chất nhầy.

"Tắm cho anh có được không?" Tống Tích nhìn chằm chằm cô hỏi, Lâm Thiền Yên cắn môi không nói một lời, lúc ngồi xổm xuống muốn lượm bông tắm lên để tắm cho anh thì bị anh cản lại.

Tống Tích giữ cô kề sát người mình, di chuyển thân trên cọ xát với đôi gò bồng đảo của cô.

"Ưm ~~" Anh trần truồng nãy giờ nên người rất lạnh, khoảnh khắc hai cơ thể kề sát nhau đã kích thích Lâm Thiền Yên run rẩy.

"Dùng cái này mà tắm.” Tống Tích bóp nhẹ ngực cô.

Lâm Thiền Yến xấu hổ sắp chết, cô không thể nào làm ra động tác vặn vẹo người để cọ xát vào anh, Tống Tích cũng không ép cô, anh nâng mặt cô lên hôn, tự mình di chuyển lên xuống để cọ vào bọt tắm trên người cô.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng anh cũng cầm vòi sen xối sạch người cho cả hai, Lâm Thiền Yến định mặc quần áo ra ngoài thì bị anh kéo lại, quay đầu nhìn thì thấy anh đang cầm một cây gậy thô to, nói với cô: "Chỗ này vẫn chưa được tắm.”

"Anh, anh tự đi mà tắm!" Lâm Thiền Yến quay đầu đi không nhìn.

"Tự rửa không được, phải là em tắm cho cơ.” Tống Tích vừa nói vừa cúi xuống nhấc một chân cô lên, nhét dương vật vào giữa hai môi âm hộ của cô, bắt đầu động tác: "Tắm như thế này này.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Gia Đình (H Văn)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook