Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thiên Kim Hàng Thật Củ Cải Tinh

Chương 13:

Da Thanh Oa

26/08/2021

Edit: Kim Linh

Quay về thời gian phía trước, La Mạt đi theo người tự xưng là học trưởng kia đi một đoạn đường rất dài. Mắt thấy hắn đem mình ra khỏi trường học, dọc đường đều tránh khỏi camera, nam sinh đi phía trước không có nghĩ đến tại sao cô gái chưa từng hoài nghi vị trí nhà ăn?

La Mạt lại rất có hứng thú đi theo nam sinh viên, cái học trưởng kia đưa La Mạt vào một cái ngõ nhỏ. Hắn đi phía trước, La Mạt đi theo sau, ngõ nhỏ rất sâu, căn bản không nhìn thấy điểm cuối.

Nhưng mà, giữa thành phố náo nhiệt, lại có một ngõ nhỏ yên tĩnh như vậy, quả thực là đối lập.

“Học trưởng, sao nơi này càng lúc càng hẻo lánh vậy, thật sự sẽ có nhà ăn sao?”

Giọng thiếu nữ thanh thúy êm tai vang lên, từ phía sau Triệu Khắc Tường truyền đến, như ẩn như hiện khiến Triệu Khắc Tường có cảm giác giọng điệu này không đúng lắm.

Nhưng mà, hắn cười nhạo một tiếng, tỏ vẻ không thèm để ý.

Xét theo tiêu chuẩn, Triệu Khắc Tường cũng không phải một sinh viên tốt, nhưng bởi vì tham gia câu lạc bộ quyền anh, mà câu lạc bộ này có quy định, cho nên hắn không thể tùy tiện đánh nhau.

Tam quan Triệu Khắc Tường không đoan chính, nếu không sẽ không vì nghe bạn gái châm ngòi liền tới nơi này.

Nói một cách chính xác, tam quan của Triệu Khắc Tường chẳng những không đoan chính, mà cực kỳ thích thể hiện. Hắn thích hưởng thụ vẻ thống khổ của kẻ yếu, cùng tiếng xan xin tha, đây cũng chính là lý do hắn yêu thích bộ môn quyền anh. Hắn thường sẽ khiến đối thủ xin tha trước, muốn đánh tới khi đối thủ nói không ra lời, cuối cùng đều là bị trọng tài kêu dừng lại, cho nên hắn rất khó được như ý muốn.

Đương nhiên, lần này cũng là vì bạn gái nhờ giúp đỡ, hắn quyết định lén mang cô gái này ra ngoài, dạy dỗ một trận.

Hắn căn bản không định nghe theo lời bạn gái nói, nhưng sau khi nghe trong lời nói của mấy cô gái nói, cô gái này dùng hai tay nâng hai rương hành lý định ném đi. Đây không phải nói lên cô là một cô gái ngông cuồng sao?

Nơi nào lại có người từ trên trời rơi xuống để hắn có thể thống thoái vậy?

Hơn nữa, cô gái này cực kỳ ngu xuẩn, đã đi đến nơi xa như vậy, cũng ở bên ngoài trường, thế nhưng bây giờ còn hỏi hắn nhà ăn ở đâu?

Rốt cuộc Triệu Khắc Tường không nhịn được nữa cười ra tiếng, ha ha ha ha……. Trên thế giới có đứa con gái ngu xuẩn như thế này sao, nhưng hắn biết, chính là có. Giống như mẹ hắn, luôn bị cha hắn đánh, đánh đến chết mà vẫn còn tin tưởng cha hắn yêu mình.

“Ha ha ha ha ha……..”

Tiếng cười vang lên trong hẻm nhỏ, có điểm khủng bố.

La Mạt lại không chịu ảnh hưởng, cô chỉ dựa đầu vào vách tường, khoanh tay trước ngực, tựa hồ là đang tự hỏi.

Ánh sáng từ đèn đường trong ngõ nhỏ kéo bóng cô dài ra, kéo đến bên chân Triệu Khắc Tường. Rõ ràng chỉ là một hình ảnh rất đơn giản, không biết vì sao, Triệu Khắc Tường bỗng cảm thấy lạnh toát sống lưng, nhưng lại không thể nói ra nguyên nhân.

Hắn nhíu mày nhìn cô gái này, đang muốn mở miệng nói chuyện, đột nhiên thấy cô gái quay đầu về phía mình hỏi: “Anh có phải tên là Triệu Khắc Tường không?”

Triệu Khắc Tường sửng sốt, theo phản xạ gật đầu nói: “Là tao đấy, tao chính là Triệu Khắc Tường.” Nói xong, trong lòng hắn còn muốn chửi thầm một tiếng.

Cô gái này ở cùng ký túc xá với Tiểu Kim Thục thì hẳn biết hắn là bạn trai Tiểu Kim Thục rồi, càng không cần phải nói, Triệu Khắc Tường hắn ở trong trường ít nhiều cũng có chút tiếng tăm, tháng trước hắn vừa giúp trường giành được giải quán quân trong giải đấu quyền anh thanh niên cả nước.

Trên trang trường, diễn dàn, báo chí đều có đưa tin, bây giờ hắn báo tên ra hẳn cô gái sẽ xoay người bỏ chạy. Thất sách quá!

Ai ngờ nghe xong, cô gái đối diện vẫn khoanh tay như cũ, hai mắt sáng lấp lánh nhìn về phía hắn hỏi: “Anh chính là Triệu Khắc Tường? Thật tốt quá?”

Triệu Khắc Tường: ??? Tốt cái gì chứ?

Vừa định thần xong, liền thấy cô gái đối diện ấn ngón tay xuống, truyền đến âm thanh bùm bùm. Biểu cảm vui vẻ của cô vừa thu lại, lộ ra dáng vẻ cười lạnh lùng, như thợ săn bắt được con mồi.

Triệu Khắc Tường sửng sốt, chỉ trong nháy mắt, dường như hắn tiến vào một thế giới giả tưởng nào đó, âm thanh ầm ĩ chung quanh trong nháy mắt biến mất.

Rõ ràng hắn đã sớm vạch kế hoạch, dẫn người tránh khỏi camera, đưa vào trong cái ngõ nhỏ này.



Bởi vì trên khu vực này thường xuyên có học sinh, sinh viên sống mái với nhau, thậm chí còn có một số bang phái nhỏ cũng đánh nhau ở chỗ này, cho nên nếu đưa người tới nơi này đánh, chẳng sợ cô gào khóc sẽ có người tới giúp.

Mấy chủ quán ven đường đã sớm dọn hàng, tuyệt đối là một nơi tốt. Đến lúc đó khi cảnh sát tới, hắn cũng đã sớm chạy đi rồi, sống chết không thừa nhận cũng không có chứng cứ, có thể làm gì được hắn?

Hắn vốn dĩ luôn tin là như vậy………..

Nhưng mà, nhìn ngõ nhỏ gần bên ngoài đường phố như vậy, nhưng tiếng náo nhiệt lại giống như cách một tầng chắn mới truyền vào, mơ mơ hồ hồ như cắt ngõ nhỏ cùng đường phố thành hai thế giới.

Trực giác của Triệu Khắc Tường lập tức cảm thấy không đúng.

Trong lòng hắn đột nhiên nảy lên một cỗ bất an, chỉ thấy cô gái trước mặt lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Tôi cũng đang tìm anh,……… Hân hạnh được chiếu cố.”

Lịch sử lặp lại, lúc này La Mạt sắp bị đánh, La Tiểu Muội trước kia cũng từng như vậy.

Một lần kia, La Tiểu Muội bị đánh đến nhập viện, lại không có ai vào thăm cô. Chỉ có La lão thái gia sau khi gặp La Tiểu Muội biết được, ngày hôm sau lập tức đem danh sách giải thi đấu quyền anh quốc tế của Triệu Khắc Tường hủy bỏ.

Nhớ tới điều này, La Mạt cười: “Anh chọn nơi thật tốt, tôi rất thích.”

Triệu Khắc Tường sửng sốt, chậm rãi tới gần cô gái, hoảng loạn mà hô: “Sao? Mày muốn là gì tao? Mày có thể làm gì được tao sao? Mày thử để tao lui về sau xem nào. A!!!”

Cô gái đi đến trước mặt, đánh một quyền lại đây, rõ ràng là một cô gái nhỏ xinh, nắm tay cực kỳ đáng yêu, làm người ta nhịn không được muốn nắm lấy.

Nhưng bị đánh một quyền mới phát hiện uy lực thật lớn, Triệu Khắc Tường bị đánh một quyền bay ra ngoài. Trên mặt đau nhức, hàm răng trực tiếp rơi mất hai cái răng, lúc này hắn hoảng sợ ngẩng đầu nhìn về phía cô gái đối diện.

Chỉ thấy vẻ mặt cô gái nhẹ nhàng, biểu cảm thậm chí không vì dùng lực mà có biến hóa. Nơi bị đánh đã mất đi cảm giác, lại cảm thấy làn da căng chặt, đây là đã sưng lên?

Cô gái cũng không thèm chú ý đến hắn, mà cảm thấy hứng thú nhìn xung quanh một vòng, sau đó hỏi: “Hẻm nhỏ này một cái camera cũng không có, sau này anh nằm viện, hẳn là cảnh sát cũng không tìm thấy chứng cứ tôi đánh anh đi?”

Rốt cuộc Triệu Khắc Tường cũng ý thức được, cô gái này………. Rất mạnh.

Ngoài đường phố có tiếng hai người bán hàng rong không khỏi bàn tán: “Trận đấu hôm nay thật kịch liệt! Tiếng kêu thảm thiết như vậy, khẳng định là mất nửa cái mạng đi?”

“Là hai bang phái đánh nhau sao?”

“Vừa rồi tôi thấy một cô gái đi vào.”

“Đùa gì vậy? Hiện tại tôi nghe giọng thảm thiết chính là giọng nam, chẳng lẽ cô gái kia có thể là người đánh?”

“Nói không chừng chính là như vậy đấy!”

“Được rồi, chúng ta tiếp tục bán hàng đi! Loại chuyện này nếu nhúng tay vào, chúng ta không có quả ngọt mà ăn đâu.”

“Đi thôi!”

***

Nhà ăn so với tưởng tượng của La Mạt còn muốn tốt hơn, La lão thái gia chuyển vào thẻ ngân hàng của cô không ít tiền, cho nên cô không cần khách khí mà gọi không ít món ăn.

Nhìn trên khay đủ các loại đồ ăn ngon, hai mắt cô sáng lấp lánh, càng có cảm giác thèm.

Thời điểm đi ngang qua bàn bốn cô gái ở ký túc xá, chỉ thấy ánh mắt của bốn người đều trừng lớn nhìn mình, La Mạt hoàn toàn không đi nói lý với bọn họ.

A Khắc đâu???



Chu Kim Thục thấy La Mạt đều đã quay lại, mà bạn trai còn không có tin tức, lập tức trở nên khẩn trương.

Cô ta nhanh chóng gọi điện thoại cho bạn trai, nhưng gọi thế nào cũng không có người bắt máy. Cô ta lại gọi cho bạn của hắn, đều nói hắn chưa trở về.

Chu Kim Thục biết mọi việc đã có biến, trong lòng lập tức trở nên khó chịu.

Bất luận thế nào cũng không liên lạc được với bạn trai, điều này làm Chu Kim Thục cực kỳ lo lắng, cô ta khẳng định La Mạt sẽ biết người đang ở nơi nào.

Nhịn thêm 20 phút, vẫn không liên lạc được với bạn trai. Chu Kim Thục không màng tới khuyên can của ba người kia, lập tức vọt tới bên cạnh bàn La Mạt quát: “A Khắc đâu?”

La Mạt kinh ngạc, vẻ mặt “Vô tội” quay đầu nhìn về phía Chu Kim Thục, kỳ quái hỏi: “A Khắc là ai?”

Chu Kim Thục: “Chính là người nam sinh lúc nãy mới đi cùng cô.”

La Mạt à một tiếng: “Hắn hỏi tôi muốn đi đâu, tôi nói đi nhà ăn, hắn nói muốn dẫn tôi đi, sau đó đưa tôi đến cổng trường liền đi mất. Tôi nghĩ, đây là một tên ngốc nha, ở trong trường mới có nhà ăn chứ, ở bên ngoài gọi là tiệm cơm mà.”

Mọi người trong nhà ăn nghe đến đó liền cười vang, Chu Kim Thục tức giận đỏ mặt tía tai, La Mạt tiếp tục vô tội: “Cho nên, tôi cũng không để ý hắn đi đâu.”

Chu Kim Thục chỉ vào La Mạt thét lớn: “Cô nói dối, rõ ràng là anh ấy đi theo cô ra ngoài cổng trường, tôi nhìn thấy các người rời khỏi trường học.”

La Mạt cũng lạnh mặt: “Cô thật biết vu oan cho người khác, cô nói chúng tôi đi cùng nhau sao? Ở ký túc xá đã bắt nạt không để tôi yên, hiện tại còn muốn hắt bát nước bẩn lên người tôi đúng không? Cô đem chứng cứ đến đây?”

Chu Kim Thục nghẹn một cục, cô ta đã nhìn ra, A Khắc không trở về khẳng định có liên quan đến La Mạt.

Mọi người ở nhà ăn nghe La Mạt nói bị bắt nạt, tất cả đều khe khẽ nói nhỏ, nhìn trộm Chu Kim Thục, lại nghĩ đến Triệu Khắc Tường ở trong câu lạc bộ quyền anh, ngày thường rất hống hách. Việc hắn bắt nạt thiên kim thật của La gia này, thật đúng là không phải không có khả năng.

Tức khắc, tất cả mọi người bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ Chu Kim Thục, nhưng rốt cuộc cũng không dám nói thẳng mặt.

Nghe nói Triệu Khắc Tường đã được đội tuyển quốc gia nhìn trúng, ai mà dám đối đầu với hắn! Trường học căn bản không cho phép Triệu Khắc Tường có vết nhơ như vậy, nếu nơi này bọn họ truyền ra tin đồn, sẽ lập tức bị phê bình, còn bị xử phạt.

Thấy Chu Kim Thục bị chỉ trỏ, mặt khác ba người còn lại cũng vây lại đây.

La Ninh Hạm đi đến trước mặt La Mạt, dùng giọng nói nhu nhu nhược nhược, uyển chuyển êm tai nói: “La Mạt, nếu cô đã biết thì vẫn là nên nói cho Tiểu Kim Thục đi! Cô ấy thực sự rất lo lắng.”

La Mạt nhíu mày, thực buồn rầu: “Sao tôi có thể biết được?”

Đoạn Giai Kha dùng sức đập xuống bàn: “Cho cô chút mặt mũi cô lại không cần. Nói đi, rốt cuộc cô đem bạn trai Tiểu Kim Thục đi đâu?”

La Mạt cười lạnh một tiếng, đang muốn giáo huấn bọn họ một chút. Đột nhiên, phía sau nhà ăn truyền đến một giọng nam thanh lãnh, lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người quay đầu nhìn lại.

Chỉ thấy một nam sinh diện mạo tuấn tú đang ngồi ở đó, ngũ quan sắc nét, hai mắt mang ý cười trào phúng, nhìn mấy người đang vây quanh La Mạt bằng biểu cảm miệt thị.

Nam sinh mặc một chiếc áo thể thao màu trắng, quần dài đen, giày thể thao màu trắng lúc này đang gác trên chiếc ghế đối diện.

Anh kéo chiếc mũ mỏ vịt màu đen trên đầu xuống, cười nói một câu: “Một nam thanh niên cao to khỏe mạnh rời đi cùng một cô gái ngay trước mắt các người, các người lại ở đây lo lắng cho an nguy của người nam? Thế giới rộng lớn, đúng là chuyện lạ gì cũng có.”

Bốn người ở ký túc xá bị nói lập tức đỏ mặt, đặc biệt là La Ninh Hạm càng không dám nói lời nào, rốt cuộc La Mạt cũng là người nhà của cô, cô lại quan tâm người ngoài, như thế nào cũng không nói nên lời.

La Mạt nhìn mấy cô, lại quay đầu nhìn nam sinh ở phía sau, kỳ quái hỏi: “Anh là ai?”

Nam sinh cười lạnh một tiếng, chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, một bộ dáng cao cao tại thượng nói: “Ân nhân cứu mạng của cô.”

La Mạt: “………..”

Rốt cuộc cô cũng có cơ hội trải qua cảm giác khi bị nghẹn họng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thiên Kim Hàng Thật Củ Cải Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook