Chương 15
trucxinh0505
30/07/2020
Hôm nay
bầu trời trong xanh, không khí ấm hẳn lên, một vài tia nắng ban mai len
lỏi xuyên qua khe cửa, chiếu lên dung nhan xuân thì thuở nào nay bị thời gian tàn phá héo úa, Hạ Lâm an tường nằn trên giường, hai tay buôn thả
hai bên, trên mình được đắp tấm chăn phủ ngang ngực. Mái tóc đen tuyền
nay đã điểm sương, làn da trắng hồng tươi trẻ nay in hằn bởi những dấu
chân chim. Cô nằm im không chút động đậy, hơi thở của sinh mệnh đã chấm
dứt.
Trải qua thế giới này 40 năm, từ sự bỡ ngỡ mờ mịch mọi thứ rồi trở thành một vị danh nhân của thời đại, được thế giới biết đến với vai trò là một vĩ nhân kinh tế, một bồ tát sống – đại biểu cho hòa bình, bác ái của nhân loại.
Những cống hiến của cô cho đất nước nói riêng và thế giới nói chung được khắc sâu vào bia đá tưởng niệm trong khung lòng của mỗi người.
Bốn mươi năm không quá dài nhưng cũng đủ con người ta thay đổi một quan điểm sống, cô có trong tay hệ thống quý giá và tận dụng nó không chỉ cho riêng bản thân mà còn chia sẻ cùng mọi người. Cô biết mình không phải là thánh mẫu nhưng cũng không phải loại người mang trái tim sắt đá. Nếu trong khả năng của mình, cô sẽ dùng hết tận lực giúp đỡ mà không nề hà báo đáp.
Từ một số cử chỉ nhỏ bé như cho người ăn xin ít đồng bạc lẻ hay công việc lớn lao hơn khi dùng toàn bộ kinh phí, nhân lực có thể chung tay cứu trợ những nạn nhân nơi những vùng bị thiên tai, những đất nước ngèo đói vì những cuộc chiến tranh phi nghĩa. Cũng có lúc, cô dùng vật phẩm thần kỳ từ kho Thương hành tác động vào hai phe chính trị đối nghịch, khiến hai bên thay đổi quan điểm cùng bắt tay hợp tác với nhau...
Mỗi một hành động cử chỉ đó tích tiểu thành đại, Bốn mưới năm trước toàn thế giới có 60% người nghèo cùng khổ, thì hiện tại chỉ còn chiếm 10/100 mà thôi.
--- ------ ------ ---
Tại thần điện phía Tây trên thiên giới.
Giữa đại sảnh tráng lệ, ba vị tiên nhân gồm hai nam và một nữ, cùng tụm lại một chỗ nhìn vào mặt hồ đặt tại trung tâm đại sảnh.
Vị nam tiên nhân mặc huyền bào, hai tay ôm đầu bất kể hình tượng la hét “Cứ như thế kết thúc một đời? Nói tốt song thắng nhân sinh đâu? Sinh hoạt thì được nhưng ái đâu? Ái thân nhân tuy cũng có chữ ái nhưng là không phải cái ái mà chúng ta cần. Rõ ràng đem cả tá nam thanh niên anh tuấn, tài hùng kiệt xuất ném đến trước mặt cô ta vậy mà... các người xem... cô ta làm gì? Nực cười làm sao, làm một hồng nương nối tơ hồng cho từng cặp một. Ái thần còn việc gì nữa mà làm, Nguyệt lão để ngồi chơi không hay sao?”
Vị nam tiên nhân mặc Bạch bào viền đen, vỗ vai bạn tốt an ủi “Bình tĩnh Ti Mệnh, dù sao cũng là thần cai quản vận mệnh toàn bộ sinh linh trên thế giới, ngươi phải giữ hình tượng, Hình Tượng đó biết không?” rồi quay sang vị tiên nữ duy nhất khuyên can phụ thì chỉ biết câm nín. Vị tiên nữ thân mặc hồng y, dung nhan đẹp diễm lệ đang bày bộ dạng tiểu oán phụ, môi mím chặt, nước mắt lưng tròng đầy ai oán.
Cả ba vốn là thần linh cao cao tại thượng trên thiên giới, y là Sinh Tử thần cai quản sinh tử của tất cả sinh linh trong vũ trụ. Nam nhân đang la hét như thằng điên kia là thần Ti Mênh, cai quản vận mệnh nhân loại và vị nữ thần ‘ai oán’ bên cạnh chính là Ái thần.
Ba người họ được Thần Vương giao nhiệm vụ vô cùng đơn giản đó là đem Phúc Linh Đế Cơ – thân muội muội của Thần Vương gả ra ngoài. Nói cách khác là kiếm phu quân cho Đế Cơ, lý do sâu xa khiến Thần Vương ra mệnh lệnh đó là do Đế Cơ thường xuyên ‘quải’ vương hậu – bà xã của Thần Vương đi chơi suốt khiến ngài ấy phải luôn phòng không chiếc bóng, ôm gối trắng đêm. Vì tránh tình trạng cuộc sống của mình tịch mịch Thần Vương suy nghĩ, nghiên cứu cuối cùng quyết định KÉN PHU QUÂN CHO MUỘI MUỘI.
Trên thiên giới này thì thôi không tính nữa vì thế chỉ có thể chọn các sinh linh phàm thai dưới hạ giới mà thôi. Có nhân tuyển rồi thì Thần Vương đặc cách ban cho thần cách, phò mã sẽ được phi thăng thành thần lên thiên giới sống hạnh phúc cùng Đế Cơ và sự việc cũng bất đầu từ đây.
Nhiệm vụ này nếu đối tượng là bất kỳ một vị Thần Minh hay ai khác đều không khó nhưng ba người bọn họ lại chính lúc này đụng phải ngạnh. Đế Cơ bị mất căn gân – ÁI, đây là nhận định chung của cả ba.
Ở thế đầu tiên, thấy Đế Cơ từ bé cho tới khi trưởng thành ra đời làm việc ngay cái liếc mắt hay chạm tay một sinh vật nam tính đều không có, cả ba đã bắt đầu có dự cảm không tốt. Trùng hợp lúc này, Vương Hậu nghe nói muội phu phải chịu ‘lịch kiếp’ ở nhân gian, sợ muội muội sống không thoải mái nàng liền ném thần khí hỗn độn xuống trợ giúp, thế nên xuất hiện ‘Thời kỳ tạo thiên lập địa vô cùng quý giá cho muội muội chơi (Hệ thống thương hành)’. Do Vương Hậu không cẩn thận tạp chết một mạng của muội muội mình, khiến ba vị thần phải mất rất nhiều sức lực để chuyển kiếp khác cho Đế Cơ.
Đế cơ không hiểu chữ Ái giữa nam nữ, gặp phải sinh vật ưu tú giống nam tính thì nhận làm ca – huynh hay đệ. Gặp nữ tính thì choàng tay gọi tỷ hay muội, hoàn toàn thuần đúng nghĩa đen huynh đệ - tỷ muội, còn rất sốt sắn giúp họ kéo tơ se tơ nối nguyệt.
Cả ba vị thần trông thấy mà muốn phóng thẳng xuống trần, hét vào tai nàng rằng ‘những người đó đều là tinh trong tinh phẩm mà họ đã sàng lọc dự tuyển phò mã cho nàng’.
“Sinh Tử, giờ chúng ta phải làm sao? Đế Cơ thần tịch cao hơn chúng ta, chảy trong người hoàn tộc thần huyết, lại thêm có thần khí hỗn độn của vương hậu trong người, muốn cưỡng ép cũng không dùng được.
Sinh Tử thần đau đầu giơ ngón tay lên xoa mi tâm sắp bị y nhăn thành vực thẳm đến nơi “Ai! Đành chịu thôi. Có lẽ Vương Hậu ban đầu đem thần khí hỗn độn (hệ thống thương hành) cho Đế cơ chính là phòng ngừa chúng ta bí quá hóa liều đi ‘ép duyên’, thật đau đầu quá mà.” Y nhìn nữ nhân an tường nhắm mắt chết đi dưới thế, mày kiếm khẽ nhíu, đôi hắc bạch lưu li quang mang đại thịnh, tay đánh nhịp quyết định “ Tiếp tục cho Đế Cơ chuyển kiếp, hai không được thì ba, ba không xong thì đi kế tiếp, ta không tin trong vũ trụ này không tìm ra được CHÂN MỆNH THIÊN TỬ của Đế Cơ...”
Vì thế, dưới hàng loạt âm mưu, dương mưu của các vị thần, hành trình của nữ chính chỉ là mới bắt đầu.
---- Kết thúc Thế Giới thứ 1 ----
Trải qua thế giới này 40 năm, từ sự bỡ ngỡ mờ mịch mọi thứ rồi trở thành một vị danh nhân của thời đại, được thế giới biết đến với vai trò là một vĩ nhân kinh tế, một bồ tát sống – đại biểu cho hòa bình, bác ái của nhân loại.
Những cống hiến của cô cho đất nước nói riêng và thế giới nói chung được khắc sâu vào bia đá tưởng niệm trong khung lòng của mỗi người.
Bốn mươi năm không quá dài nhưng cũng đủ con người ta thay đổi một quan điểm sống, cô có trong tay hệ thống quý giá và tận dụng nó không chỉ cho riêng bản thân mà còn chia sẻ cùng mọi người. Cô biết mình không phải là thánh mẫu nhưng cũng không phải loại người mang trái tim sắt đá. Nếu trong khả năng của mình, cô sẽ dùng hết tận lực giúp đỡ mà không nề hà báo đáp.
Từ một số cử chỉ nhỏ bé như cho người ăn xin ít đồng bạc lẻ hay công việc lớn lao hơn khi dùng toàn bộ kinh phí, nhân lực có thể chung tay cứu trợ những nạn nhân nơi những vùng bị thiên tai, những đất nước ngèo đói vì những cuộc chiến tranh phi nghĩa. Cũng có lúc, cô dùng vật phẩm thần kỳ từ kho Thương hành tác động vào hai phe chính trị đối nghịch, khiến hai bên thay đổi quan điểm cùng bắt tay hợp tác với nhau...
Mỗi một hành động cử chỉ đó tích tiểu thành đại, Bốn mưới năm trước toàn thế giới có 60% người nghèo cùng khổ, thì hiện tại chỉ còn chiếm 10/100 mà thôi.
--- ------ ------ ---
Tại thần điện phía Tây trên thiên giới.
Giữa đại sảnh tráng lệ, ba vị tiên nhân gồm hai nam và một nữ, cùng tụm lại một chỗ nhìn vào mặt hồ đặt tại trung tâm đại sảnh.
Vị nam tiên nhân mặc huyền bào, hai tay ôm đầu bất kể hình tượng la hét “Cứ như thế kết thúc một đời? Nói tốt song thắng nhân sinh đâu? Sinh hoạt thì được nhưng ái đâu? Ái thân nhân tuy cũng có chữ ái nhưng là không phải cái ái mà chúng ta cần. Rõ ràng đem cả tá nam thanh niên anh tuấn, tài hùng kiệt xuất ném đến trước mặt cô ta vậy mà... các người xem... cô ta làm gì? Nực cười làm sao, làm một hồng nương nối tơ hồng cho từng cặp một. Ái thần còn việc gì nữa mà làm, Nguyệt lão để ngồi chơi không hay sao?”
Vị nam tiên nhân mặc Bạch bào viền đen, vỗ vai bạn tốt an ủi “Bình tĩnh Ti Mệnh, dù sao cũng là thần cai quản vận mệnh toàn bộ sinh linh trên thế giới, ngươi phải giữ hình tượng, Hình Tượng đó biết không?” rồi quay sang vị tiên nữ duy nhất khuyên can phụ thì chỉ biết câm nín. Vị tiên nữ thân mặc hồng y, dung nhan đẹp diễm lệ đang bày bộ dạng tiểu oán phụ, môi mím chặt, nước mắt lưng tròng đầy ai oán.
Cả ba vốn là thần linh cao cao tại thượng trên thiên giới, y là Sinh Tử thần cai quản sinh tử của tất cả sinh linh trong vũ trụ. Nam nhân đang la hét như thằng điên kia là thần Ti Mênh, cai quản vận mệnh nhân loại và vị nữ thần ‘ai oán’ bên cạnh chính là Ái thần.
Ba người họ được Thần Vương giao nhiệm vụ vô cùng đơn giản đó là đem Phúc Linh Đế Cơ – thân muội muội của Thần Vương gả ra ngoài. Nói cách khác là kiếm phu quân cho Đế Cơ, lý do sâu xa khiến Thần Vương ra mệnh lệnh đó là do Đế Cơ thường xuyên ‘quải’ vương hậu – bà xã của Thần Vương đi chơi suốt khiến ngài ấy phải luôn phòng không chiếc bóng, ôm gối trắng đêm. Vì tránh tình trạng cuộc sống của mình tịch mịch Thần Vương suy nghĩ, nghiên cứu cuối cùng quyết định KÉN PHU QUÂN CHO MUỘI MUỘI.
Trên thiên giới này thì thôi không tính nữa vì thế chỉ có thể chọn các sinh linh phàm thai dưới hạ giới mà thôi. Có nhân tuyển rồi thì Thần Vương đặc cách ban cho thần cách, phò mã sẽ được phi thăng thành thần lên thiên giới sống hạnh phúc cùng Đế Cơ và sự việc cũng bất đầu từ đây.
Nhiệm vụ này nếu đối tượng là bất kỳ một vị Thần Minh hay ai khác đều không khó nhưng ba người bọn họ lại chính lúc này đụng phải ngạnh. Đế Cơ bị mất căn gân – ÁI, đây là nhận định chung của cả ba.
Ở thế đầu tiên, thấy Đế Cơ từ bé cho tới khi trưởng thành ra đời làm việc ngay cái liếc mắt hay chạm tay một sinh vật nam tính đều không có, cả ba đã bắt đầu có dự cảm không tốt. Trùng hợp lúc này, Vương Hậu nghe nói muội phu phải chịu ‘lịch kiếp’ ở nhân gian, sợ muội muội sống không thoải mái nàng liền ném thần khí hỗn độn xuống trợ giúp, thế nên xuất hiện ‘Thời kỳ tạo thiên lập địa vô cùng quý giá cho muội muội chơi (Hệ thống thương hành)’. Do Vương Hậu không cẩn thận tạp chết một mạng của muội muội mình, khiến ba vị thần phải mất rất nhiều sức lực để chuyển kiếp khác cho Đế Cơ.
Đế cơ không hiểu chữ Ái giữa nam nữ, gặp phải sinh vật ưu tú giống nam tính thì nhận làm ca – huynh hay đệ. Gặp nữ tính thì choàng tay gọi tỷ hay muội, hoàn toàn thuần đúng nghĩa đen huynh đệ - tỷ muội, còn rất sốt sắn giúp họ kéo tơ se tơ nối nguyệt.
Cả ba vị thần trông thấy mà muốn phóng thẳng xuống trần, hét vào tai nàng rằng ‘những người đó đều là tinh trong tinh phẩm mà họ đã sàng lọc dự tuyển phò mã cho nàng’.
“Sinh Tử, giờ chúng ta phải làm sao? Đế Cơ thần tịch cao hơn chúng ta, chảy trong người hoàn tộc thần huyết, lại thêm có thần khí hỗn độn của vương hậu trong người, muốn cưỡng ép cũng không dùng được.
Sinh Tử thần đau đầu giơ ngón tay lên xoa mi tâm sắp bị y nhăn thành vực thẳm đến nơi “Ai! Đành chịu thôi. Có lẽ Vương Hậu ban đầu đem thần khí hỗn độn (hệ thống thương hành) cho Đế cơ chính là phòng ngừa chúng ta bí quá hóa liều đi ‘ép duyên’, thật đau đầu quá mà.” Y nhìn nữ nhân an tường nhắm mắt chết đi dưới thế, mày kiếm khẽ nhíu, đôi hắc bạch lưu li quang mang đại thịnh, tay đánh nhịp quyết định “ Tiếp tục cho Đế Cơ chuyển kiếp, hai không được thì ba, ba không xong thì đi kế tiếp, ta không tin trong vũ trụ này không tìm ra được CHÂN MỆNH THIÊN TỬ của Đế Cơ...”
Vì thế, dưới hàng loạt âm mưu, dương mưu của các vị thần, hành trình của nữ chính chỉ là mới bắt đầu.
---- Kết thúc Thế Giới thứ 1 ----
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.