Chương 14
trucxinh0505
30/07/2020
Biết anh
trai là vì tốt cho mình mới nói nhiều như vậy, đối với ngoại nhân anh
đều là tích chữ như vàng, bày một bộ mặt lạnh mang thương hiệu băng đế
cao lãnh – chớ đến gần. Ai nhìn thấy đều cách xa càng tốt, mà có người
dám sấn đến cũng chưa chắc được anh đáp lại. Chỉ có với những người anh
thừa nhận, mới được anh góp ý, mở lời chỉ bảo thôi.
Ai, tuy biết anh trai chị dâu lo lắng cho mình, nhưng cô không thể nói mình có bảo bối hộ thân. Lúc gặp hai thúc cháu Diệu Hân thì đã lập tức theo bản năng dùng kỹ năng ‘quét’ xác định thông tin căn bản của hai người họ. Đồng thời thông qua tinh võng tra ra tất tần tật thân thế của cả hai. Trừ phi nhân loại cấp ‘thần’ trở lên tự thân xuất thủ, bằng không trên thế giới này không có một thế lực hay cá nhân nào có thể gây thươn tổn đến cô. Nhưng hệ thống là bí mật của riêng cô, chỉ mình cô biết cho đến khi ngủ dưới ba tấc đất mới thôi.
Trải qua hai giờ ngồi nghe anh trai dạy bảo, Hạ Lâm cuối cùng cũng được giải thoát đôi tai. Để lấy lòng anh trai, cô vào bếp làm bữa ăn sáng đồng thời cho phép hai thúc cháu Diệu Hân lưu lại cho đến khi thân nhân của họ đến đón.
Được anh trai đồng ý cho phép cô lưu hai người họ lại, phần người thân của họ anh trai sẽ liên lạc giúp. Có lẽ vì hợp duyên với hai thúc cháu này, cô đặc biệt thích hai người họ. Chị dâu giúp cô làm thức ăn, lúc này một lớn một nhỏ trên phòng nghỉ của khách đã thức giấc. Hai chú cháu làm vệ sinh và thay đồ chị Mỹ Linh mới cho, trông cả hai khác hẳn ra.
Anh trai tiếp khách giúp cô, nói là tiếp khách thực ra là đang điều tra hộ tịch của họ. Anh trai hỏi, chủ yếu và Diệu Hân trả lời. Còn tiểu thúc của cô bé tâm hồn lúc này chỉ đặt hướng phòng bếp của cô và chị dâu mà thôi.
Bữa sáng hôm nay đã quá trễ, có thể thay thế luôn bữa trưa cũng được. Tối qua cô đã chứng kiến tướng ăn của Âu Dương Thần nên không vấn đề gì, riêng anh chị dâu thì ngạc nhiên trố mắt nhìn. Diệu Hân thấy vậy thì xấu hổ “Thật xin lỗi, tiểu thúc khi vào bàn ăn thì không còn biết ai nữa...”
Nhìn con bé tội nghiệp, cô giải vây “Anh chị cũng ăn thôi, còn chần chờ sẽ không còn gì đâu đấy”. Nói rồi cô gắp thức ăn vào chén cho anh chị mình. Chị Mỹ Linh thấy vậy nhanh chóng lấy lại tinh thần hơn “ông xã, ăn cơm thôi!”
--- ------ ------ ----
Ngày hôm sau.
Còn lại cô cùng hai khách nhân, cô ngồi bẻ ngón tay nhẩm tính nghĩ xem trong khoản thời gian này bọn họ làm gì? chơi gì?... Tuy nhiên, niềm vui chưa kịp phát tán khai hỏa thì Hạ Lâm liền phát hiện ba người bọn họ đã được liệt vào hàng ngũ sinh vật cần đặc biệt bảo hộ quan trọng. Ngoài khu căn hộ cao cấp này xuất hiện thêm thật nhiều hàng xóm mới chuyển đến, qua thông tin tra cứu thì tất cả họ đều là cán bộ của nước V, bao gồm đặc công cùng cán bộ cao cấp phòng đặc vụ.
Với hệ thống bảo vệ này thì đến con muỗi bay qua cũng sẽ bị họ kiểm tra từ chân tới đến tận nội tạng luôn chứ không đùa đâu. Đó là chưa kể đến mấy vị chủ nhà hai khu căn hộ trái phải ngay sát vách phòng cô, đối diện và trên lầu dưới lầu mới vừa đổi nhân khẩu vào đầu giời chiều ngày hôm qua đều là lính đặc chủng cả.
Bản thân Hạ Lâm chưa từng nghĩ đến bản thân có ngày trở thành đối tượng cần bảo hộ nghiêm trọng đến vậy. Xem ra thân phận hai thúc cháu Diệu Hân không đơn giản, cô chỉ biết thân nhân của họ là người cầm quyền C quốc. Ơ! Mà thôi, những chuyện chính trị tinh tính đó không can chi đến cô, một kẻ dân đen bình thường nên cứ thoải mái sống cuộc sống bình thường yên ổn.
Mấy vị nhân viên đặc vụ kia, bản lãnh ẩn mình chuyên nghiệp khó mà phát hiện ra nếu cô không có bàn tay vàng hệ thì cũng như những người trong khu chung cư này mà thôi.
Hai thúc cháu Diệu Hân ở chơi với Hạ Lâm không quá hai tháng thì được người nhà đến đón. Đích thân thủ tướng và phu nhân C quốc đáp chuyến phi cơ cá nhân đến. Nhìn hình ảnh gia đình đoàn tụ đầy nước mắt vô cùng cảm động của bọn họ sau thời gian xa cách khiến Hạ Lâm cảm động không thôi. Mặc dù co chút luyến tiếc nhưng cô vẫn mỉm cười nói lời chào tạm biệt như không có chuyện gì xảy ra. Cô ước hẹn cùng thúc cháu họ sẽ thường xuyên liên lạc qua video, nếu có thời gian cô sẽ đáp phi cơ ghé thăm bọn họ.
Máy bay cất cánh, tạm biệt hai thúc cháu đáng yêu đã cho cô khoản thời gian vui vẻ. Trở về nhà, cô bắt đầu tập trung vào những nghiên cứu còn dang dở của mình. Ngoài ra, cô vừa có thêm tân mục tiêu cần hướng tới đó là giúp Âu Dương Thần hồi phục.
Hai tháng qua, Hạ Lâm vẫn âm thầm theo dõi, nghiên cứu tình trạng bệnh của anh. Tuy rất khó khăn nhưng cô không nghĩ tất cả đều không còn hy vọng. Cô sở hữu hệ thống thần kỳ bên mình, chỉ cần tìm ra được căn nguyên khiến Âu Dương Thần trở nên như hiện tại thì liền sẽ có cách giải quyết.
Một năm, hai năm, năm năm rồi lại năm năm tiếp theo.
Sau gần trọn 11 năm ròng rã, cô không ngừng cố gắng chưa một lần bỏ cuộc sau vố số lần thất bại. Âu Dương Thần không thể trở lại như thuở hoàng kim đỉnh phong năm nào, anh ta không còn bị cản trở bởi tâm tính trẻ con mà được dần hồi phục như một người bình thường.
Với thành công này, Hạ Lâm trở thành đại công thần của Âu Dương gia, được thế lực đứng đầu C quốc bảo hộ.
Ai, tuy biết anh trai chị dâu lo lắng cho mình, nhưng cô không thể nói mình có bảo bối hộ thân. Lúc gặp hai thúc cháu Diệu Hân thì đã lập tức theo bản năng dùng kỹ năng ‘quét’ xác định thông tin căn bản của hai người họ. Đồng thời thông qua tinh võng tra ra tất tần tật thân thế của cả hai. Trừ phi nhân loại cấp ‘thần’ trở lên tự thân xuất thủ, bằng không trên thế giới này không có một thế lực hay cá nhân nào có thể gây thươn tổn đến cô. Nhưng hệ thống là bí mật của riêng cô, chỉ mình cô biết cho đến khi ngủ dưới ba tấc đất mới thôi.
Trải qua hai giờ ngồi nghe anh trai dạy bảo, Hạ Lâm cuối cùng cũng được giải thoát đôi tai. Để lấy lòng anh trai, cô vào bếp làm bữa ăn sáng đồng thời cho phép hai thúc cháu Diệu Hân lưu lại cho đến khi thân nhân của họ đến đón.
Được anh trai đồng ý cho phép cô lưu hai người họ lại, phần người thân của họ anh trai sẽ liên lạc giúp. Có lẽ vì hợp duyên với hai thúc cháu này, cô đặc biệt thích hai người họ. Chị dâu giúp cô làm thức ăn, lúc này một lớn một nhỏ trên phòng nghỉ của khách đã thức giấc. Hai chú cháu làm vệ sinh và thay đồ chị Mỹ Linh mới cho, trông cả hai khác hẳn ra.
Anh trai tiếp khách giúp cô, nói là tiếp khách thực ra là đang điều tra hộ tịch của họ. Anh trai hỏi, chủ yếu và Diệu Hân trả lời. Còn tiểu thúc của cô bé tâm hồn lúc này chỉ đặt hướng phòng bếp của cô và chị dâu mà thôi.
Bữa sáng hôm nay đã quá trễ, có thể thay thế luôn bữa trưa cũng được. Tối qua cô đã chứng kiến tướng ăn của Âu Dương Thần nên không vấn đề gì, riêng anh chị dâu thì ngạc nhiên trố mắt nhìn. Diệu Hân thấy vậy thì xấu hổ “Thật xin lỗi, tiểu thúc khi vào bàn ăn thì không còn biết ai nữa...”
Nhìn con bé tội nghiệp, cô giải vây “Anh chị cũng ăn thôi, còn chần chờ sẽ không còn gì đâu đấy”. Nói rồi cô gắp thức ăn vào chén cho anh chị mình. Chị Mỹ Linh thấy vậy nhanh chóng lấy lại tinh thần hơn “ông xã, ăn cơm thôi!”
--- ------ ------ ----
Ngày hôm sau.
Còn lại cô cùng hai khách nhân, cô ngồi bẻ ngón tay nhẩm tính nghĩ xem trong khoản thời gian này bọn họ làm gì? chơi gì?... Tuy nhiên, niềm vui chưa kịp phát tán khai hỏa thì Hạ Lâm liền phát hiện ba người bọn họ đã được liệt vào hàng ngũ sinh vật cần đặc biệt bảo hộ quan trọng. Ngoài khu căn hộ cao cấp này xuất hiện thêm thật nhiều hàng xóm mới chuyển đến, qua thông tin tra cứu thì tất cả họ đều là cán bộ của nước V, bao gồm đặc công cùng cán bộ cao cấp phòng đặc vụ.
Với hệ thống bảo vệ này thì đến con muỗi bay qua cũng sẽ bị họ kiểm tra từ chân tới đến tận nội tạng luôn chứ không đùa đâu. Đó là chưa kể đến mấy vị chủ nhà hai khu căn hộ trái phải ngay sát vách phòng cô, đối diện và trên lầu dưới lầu mới vừa đổi nhân khẩu vào đầu giời chiều ngày hôm qua đều là lính đặc chủng cả.
Bản thân Hạ Lâm chưa từng nghĩ đến bản thân có ngày trở thành đối tượng cần bảo hộ nghiêm trọng đến vậy. Xem ra thân phận hai thúc cháu Diệu Hân không đơn giản, cô chỉ biết thân nhân của họ là người cầm quyền C quốc. Ơ! Mà thôi, những chuyện chính trị tinh tính đó không can chi đến cô, một kẻ dân đen bình thường nên cứ thoải mái sống cuộc sống bình thường yên ổn.
Mấy vị nhân viên đặc vụ kia, bản lãnh ẩn mình chuyên nghiệp khó mà phát hiện ra nếu cô không có bàn tay vàng hệ thì cũng như những người trong khu chung cư này mà thôi.
Hai thúc cháu Diệu Hân ở chơi với Hạ Lâm không quá hai tháng thì được người nhà đến đón. Đích thân thủ tướng và phu nhân C quốc đáp chuyến phi cơ cá nhân đến. Nhìn hình ảnh gia đình đoàn tụ đầy nước mắt vô cùng cảm động của bọn họ sau thời gian xa cách khiến Hạ Lâm cảm động không thôi. Mặc dù co chút luyến tiếc nhưng cô vẫn mỉm cười nói lời chào tạm biệt như không có chuyện gì xảy ra. Cô ước hẹn cùng thúc cháu họ sẽ thường xuyên liên lạc qua video, nếu có thời gian cô sẽ đáp phi cơ ghé thăm bọn họ.
Máy bay cất cánh, tạm biệt hai thúc cháu đáng yêu đã cho cô khoản thời gian vui vẻ. Trở về nhà, cô bắt đầu tập trung vào những nghiên cứu còn dang dở của mình. Ngoài ra, cô vừa có thêm tân mục tiêu cần hướng tới đó là giúp Âu Dương Thần hồi phục.
Hai tháng qua, Hạ Lâm vẫn âm thầm theo dõi, nghiên cứu tình trạng bệnh của anh. Tuy rất khó khăn nhưng cô không nghĩ tất cả đều không còn hy vọng. Cô sở hữu hệ thống thần kỳ bên mình, chỉ cần tìm ra được căn nguyên khiến Âu Dương Thần trở nên như hiện tại thì liền sẽ có cách giải quyết.
Một năm, hai năm, năm năm rồi lại năm năm tiếp theo.
Sau gần trọn 11 năm ròng rã, cô không ngừng cố gắng chưa một lần bỏ cuộc sau vố số lần thất bại. Âu Dương Thần không thể trở lại như thuở hoàng kim đỉnh phong năm nào, anh ta không còn bị cản trở bởi tâm tính trẻ con mà được dần hồi phục như một người bình thường.
Với thành công này, Hạ Lâm trở thành đại công thần của Âu Dương gia, được thế lực đứng đầu C quốc bảo hộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.