Cuộc Sống Về Hưu Của Huyền Môn Đại Lão

Chương 14: Cứu Mạng (3)

Hoài Nhược Cốc

04/04/2023

Tạ Ngọc vừa nghe đã biết tính huống bên kia của Phương Hàng không tốt, tiểu tử này khẳng định không nghe lời khuyên của y mà chọc phải phiền toái.

“Đã xảy ra chuyện gì.” Tạ Ngọc trấn định hỏi.

Ở đầu dây bên kia Phương Hàng liền không bình tĩnh được như Tạ Ngọc.

“Nhóm chúng tôi đang bị đại tiên quấn lên, Tạ ca, anh mau tới đây cứu tụi tôi đi!”

“Đại tiên là ai, cậu đang ở đâu?” Tạ Ngọc hỏi lại.

Phương Hàng nhanh chóng nói ra một chuỗi địa chỉ, còn chưa kịp nói xong, điện thoại liền đột nhiên mất đi tín hiệu.

Tình huống quá khẩn cấp, sau khi Tạ Ngọc lại bấm tay tính toán một lần nữa, lập tức đi ra cửa.

Phương Hàng cũng thực xui xẻo, khi hắn nghe xong lời khuyên của Tạ Ngọc cũng không có tham gia câu lạc bộ thần quái, vốn tưởng rằng là đã an toàn, lại không nghĩ rằng phiền toái vẫn là tìm tới hắn.

Thứ bảy này chính là sinh nhật của Chu Thần Hạo bạn chơi từ nhỏ đến lớn với hắn, một đám người tụ tập ở bên nhau chúc mừng, sau khi uống say liền có người đề nghị chơi mấy trò kích thích.

Có nữ sinh đề nghị chơi trò “Hỏi tiên” rất lưu hành trong khoảng thời gian gần đây, cũng chính là trò 'Bút tiên' đổi tên mà không đổi cách chơi. Lúc chơi không được mở đèn mà phải sử dụng nến, còn muốn ngồi thành một vòng tròn, mỗi người đem vấn đề muốn hỏi viết lên giấy, sau khi niệm xong chú ngữ, nếu đại tiên nguyện ý trả lời sẽ làm đáp án xuất hiện trên tờ giấy.

Lúc ấy Phương Hàng vừa mới uống xong mấy chai rượu, cả người đều say hơn phân nửa, mơ màng hồ đồ liền đi theo mọi người chơi.

Sau khi chơi xong một vòng cũng không thấy có đại tiên trả lời vấn đề của bọn họ, cho nên lúc chơi lần thứ hai đã có người cảm thấy không thú vị.

“Tôi thấy trò này cũng không có gì kích thích, nói thật chứ chơi trò 'Đại mạo hiểm' còn hay hơn trò này nhiều.”

“Không chơi, không chơi nữa.”

Những người khác cũng không có hứng thú, đang chuẩn bị dọn dẹp, đổi chỗ khác chơi thì xảy ra chuyện.

“Trương Tinh, sao cậu vẫn còn ngồi đây, ngồi dậy đi chứ, chúng ta chuẩn bị đi thôi.”



Vòng chơi này là đến phiên Trương Tinh viết vấn đề, mọi người đang chuẩn bị thổi tắt nến liền thấy sắc mặt của hắn cứng đờ, lại còn ngồi bất động nên hỏi mộ tiếng.

“Cậu làm sao vậy?”

Người ngồi bên cạnh hỏi lại hắn.

Chỉ thấy thân thể Trương Tinh đột nhiên run rẩy lên, chỉ vào tờ giấy trắng trước mặt, đôi môi trắng bệch nói: “Giấy, trên giấy có câu trả lời……”

“Cái gì trả lời a.”

Vấn đề mà Trương Tinh hỏi, nguyên bản chỉ là hắn nhàm chán viết đại, không nghĩ tới lại thật sự xuất hiện câu trả lời ——

【 Trong phòng thật sự có đại tiên sao? 】

【 có 】

Chữ viết trên giấy rất lớn, xiêu xiêu vẹo vẹo, như là dùng hết sức lực để viết vậy, gần như muốn đâm thủng trang giấy.

Người bên cạnh nghe vậy trên mặt biểu tình hơi cương một chút, “Làm gì có, cậu thật là ấu trĩ a, lúc tôi ba tuổi đã không còn chơi mấy trò đùa dai như vậy nữa rồi.”

Trương Tinh kích động nói, “Tôi không có đùa!”

Vào lúc này, trong phòng đột nhiên xuất hiện một trận gió lạnh, làm tất cả cửa sổ đều đóng lại!

Đột nhiên xuất hiện biến cố, làm một đám người trong phòng đều trở nên hoảng sợ, này, chẳng lẽ trong phòng thật sự có đại tiên?

Phương Hàng đang say rượu cũng giật mình tỉnh lại, giọng nói âm trầm quát: “Mau chạy ra ngoài!”

“Ra không được, tất cả cửa trong phòng đều bị khóa cứng mở không ra.”



“Vậy thì phá!”

Nhưng khi một đám hồng hộc đập phá nửa ngày, chỉ thấy cửa sổ vẫn như cũ hoàn hảo không chút sứt mẻ nào, căn bản phá không được.

Lúc này mấy cái nữ sinh chân đều mềm nhũn, “Sao, sao lại thế này?”

“Điện thoại không có tín hiệu!”

“Cứu mạng, bên ngoài có ai không, mau tới cứu chúng tôi với!”

Hiện tại tất cả mọi người trong phòng đều rất hoảng sợ, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch, không ngừng đập cửa kêu cứu, nhưng cũng không thấy bất kì người nào đáp lại.

“Lại có chữ viết, mọi người mau nhìn đi, lại có chữ viết!”

Có người chỉ vào vị trí trước đó bọn họ ngồi, chỗ đó lại xuất hiện thêm một tờ giấy trắng trên đó còn viết ——

【 tiếp tục, chơi với ta. 】

“Ngươi, ngươi muốn làm gì!”

“Chúng ta không muốn chơi với ngươi, chúng ta phải về nhà!”

Thứ kia lại kiêu ngạo viết tiếp——

【 không chơi, thì đi chết đi 】

Chữ 'chết' trên tờ giất viết rất lớn, rất là kích thích ánh mắt của mọi người, làm cho bọn họ đều sợ tới mức phát không ra âm thanh.

【 các ngươi không tới đây, ta liền tới bắt các ngươi, ha ha haaa. 】

Người đầu tiên bị bắt đi chính là một nữ sinh, lúc nữ sinh bị kéo ra ngoài sợ tới mức trên mặt không còn chút máu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuộc Sống Về Hưu Của Huyền Môn Đại Lão

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook