Cuộc Sống Về Hưu Của Huyền Môn Đại Lão
Chương 15: Cứu Mạng (4)
Hoài Nhược Cốc
04/04/2023
“Không! Các cậu mau cứu mình với!”
Phương Hàng cùng Chu Thần Hạo với mấy nam sinh phản ứng tương đối mau, vội vàng giữ chặt cô bạn học lại.
“Con quỷ đáng ghét này mau thả cô ấy ta!”
“Hì hì hì,” trong phòng lại vang lên tiếng cười âm trầm cổ quái, làm người nào nghe được đều cảm thấy da đầu tê dại, “Các ngươi nếu tiếp tục kéo, cô ta nhất định sẽ chết.”
Thân thể của nữ sinh dưới sự giằng co giữa hai bên, giống như đang bị xé ra không ngừng cảm thấy đau đớn, làm nữ sinh khóc đến đầy mặt đều là nước mắt.
Phương Hàng thấy vậy lập tức cầm lấy cái ghế bên cạnh quăng mạnh về phía đối diện.
Những người khác thấy thế cũng liều mạng lấy đồ vật ném qua đi.
“Vô dụng thôi, các ngươi không chịu chơi với ta, ta đành phải giết hết các ngươi thôi, chờ sau khi giết hết các ngươi rồi là sẽ có người chơi với ta.”
Trong lời nói của con quỷ kia đều tràn ngập ác ý, làm bọn Phương Hàng nghe thấy cũng sởn tóc gáy lên.
Nữ sinh đang bị kéo đi không ngừng chảy nước mắt cầu xin: "Mau cứu tôi, cứu tôi đi, tôi không muốn chết đâu!”
Ngay lúc này, đột nhiên Phương Hàng nhớ tới lá bùa mà Tạ Ngọc cho hắn, vội vàng đem lá bùa lấy ra, lá bùa vừa cảm ứng được âm khí, ngay lập tức liền bộc phát ra ánh sáng màu vàng kim.
Con quỷ đang ở phía đối diện bị ánh sáng của lá bùa ảnh hưởng lập tức thống khổ hét lên một tiếng, sau đó bộ dáng của nó cũng hiện ra rõ ràng, thì ra là một con quỷ nam có khuôn mặt xấu xí, cả người đều là máu me!
Mấy người Phương Hàng nhân cơ hội này đem nữ sinh kia kéo lại, cùng thời gian đó, Phương Hàng cảm thấy di động của mình có chút chấn động, kinh hỉ mà móc di động ra nhìn, quả nhiên phát hiện có tín hiệu, lập tức bấm số gọi cho Tạ Ngọc cầu cứu.
Sau khi nghe thấy có người bắt điện thoại, suýt chút nữa làm cho Phương Hàng phải bật khóc, đáng tiếc mới vừa báo xong địa chỉ, con quỷ ở đối diện đã nhào lại đây, làm di động cũng rớt trên mặt đất.
Phương Hàng cũng không quan tâm đến di động, nhanh chóng đem lá bùa trong tay hướng ngay con quỷ, “Ngươi lại đây thử xem?!”
Con quỷ xác thật rất kiêng kị lá bùa trong tay Phương Hàng, vừa bị ánh sáng của lá bùa đụng tới lại thét lên mộ tiếng chói tai, tuy rằng nó không dám tới gần bọn họ, nhưng cũng phong bế tất cả lối thoát làm cho bọn không có biện pháp chạy đi.
“Thật đáng giận, con quỷ này sao lại thông minh như vậy.”
“Hàng ca, lá bùa này của anh có thể duy trì được bao lâu a.”
“Tôi cũng không biết nữa, vừa rồi tôi cũng đã gọi điện thoại kêu người tới cứu chúng ta, ráng kiên trì thêm chút nữa đi.”
Phương Hàng cũng không biết vì sao chính mình lại gọi điện thoại cho Tạ Ngọc đầu tiên, hơn nữa còn rất tin tưởng Tạ Ngọc nhất định sẽ đến cứu hắn, cảm giác này giống như là một loại trực giác của bản thân.
Lúc này hắn cũng đã bình tĩnh lại, làm Chu Thần Hạo cùng mấy nam sinh còn lại chăm sóc cho các bạn nữ.
Các nữ sinh được các bạn nam bảo vệ ở bên trong, vẫn còn đang nhỏ giọng khóc nức nở, nhưng cũng không có hoảng loạn thét chói tai, các nàng đều khẩn trương nhìn về phía lá bùa trong tay Phương Hàng cùng còn quỷ kia.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, con quỷ nhìn thấy ánh sáng của lá bùa không có biến mất, cũng không chịu buông tha bọn họ, liền bắt đầu lấy đồ vật ném về phía này.
Mấy người Phương Hàng không dám tản ra, chỉ có thể chịu đựng chống cự.
“A!”
Chu Thần Hạo xui xẻo bị ném trúng đầu, đôi mắt chưa kịp nhắm lại, đã hôn mê bất tỉnh.
“Chu Thần Hạo!”
“Lại có thứ ném lại đây, mau tránh ra!”
Trước mắt là một cái ngăn tủ rất lớn đang bay lại đây, nếu như bị ném trúng không chết cũng bị thương nặng.
Một đám người nhanh chóng tản ra né tránh, nhưng đây cũng là mục đích của con quỷ kia, ngay lập tức hắn liền nhào vào người đang đứng một mình.
“Cứu với!”
“Không được lại đây!”
Phanh!
Ngay lúc tình huống đang nguy cấp, đột nhiên cánh cửa nãy giờ bị khoá chặt bị ai đó một chân đá văng ra, sau đó liền thấy ba tờ bùa chú từ ngoài cửa bay về phía tên quỷ kia.
Con quỷ bị lá bùa nhốt lại, hoảng sợ mà thét chói tai lên, lúc này hắn có muốn trốn đi cũng đã quá muộn rồi.
Sau đó chỉ thấy một bàn tay thon dài trắng nõn đặt trên đỉnh đầu của hắn, hơi dùng sức bóp lấy đầu con quỷ, ngay lập tức hồn phách của nó đã bị bóp nát
“A ——”
Con quỷ chỉ để lại một tiếng thét chói tai, sau đó liền biến mất.
Chứng kiến hết một màn này làm cho mọi người đều sợ ngây người.
“Tạ ca!” Phương Hàng lấy lại tinh thần, kinh hỉ xông lên, “Anh rốt cuộc cũng tới rồi!”
“Chiêu thức vừa rồi của anh thật sự rất soái a, cư nhiên có thể đem con ác quỷ kia niết bạo!”
Giọng nói của Phương Hàng cũng làm bừng tỉnh những người khác, một đám nhóc con bị dọa nãy giờ, lúc này liền khóc thét lên ——
“Ô ô ô rốt cuộc cũng được cứu rồi.”
Còn có người khóc đến mức bị nấc cục, đầy mặt đều là nước mắt nước mũi.
Tạ Ngọc cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhìn lướt qua trong phòng, nhìn thấy Chu Thành Hạo đang nằm hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, trên đầu vẫn còn đang đổ máu nói.
“Cứu người trước đi.”
Phương Hàng cùng Chu Thần Hạo với mấy nam sinh phản ứng tương đối mau, vội vàng giữ chặt cô bạn học lại.
“Con quỷ đáng ghét này mau thả cô ấy ta!”
“Hì hì hì,” trong phòng lại vang lên tiếng cười âm trầm cổ quái, làm người nào nghe được đều cảm thấy da đầu tê dại, “Các ngươi nếu tiếp tục kéo, cô ta nhất định sẽ chết.”
Thân thể của nữ sinh dưới sự giằng co giữa hai bên, giống như đang bị xé ra không ngừng cảm thấy đau đớn, làm nữ sinh khóc đến đầy mặt đều là nước mắt.
Phương Hàng thấy vậy lập tức cầm lấy cái ghế bên cạnh quăng mạnh về phía đối diện.
Những người khác thấy thế cũng liều mạng lấy đồ vật ném qua đi.
“Vô dụng thôi, các ngươi không chịu chơi với ta, ta đành phải giết hết các ngươi thôi, chờ sau khi giết hết các ngươi rồi là sẽ có người chơi với ta.”
Trong lời nói của con quỷ kia đều tràn ngập ác ý, làm bọn Phương Hàng nghe thấy cũng sởn tóc gáy lên.
Nữ sinh đang bị kéo đi không ngừng chảy nước mắt cầu xin: "Mau cứu tôi, cứu tôi đi, tôi không muốn chết đâu!”
Ngay lúc này, đột nhiên Phương Hàng nhớ tới lá bùa mà Tạ Ngọc cho hắn, vội vàng đem lá bùa lấy ra, lá bùa vừa cảm ứng được âm khí, ngay lập tức liền bộc phát ra ánh sáng màu vàng kim.
Con quỷ đang ở phía đối diện bị ánh sáng của lá bùa ảnh hưởng lập tức thống khổ hét lên một tiếng, sau đó bộ dáng của nó cũng hiện ra rõ ràng, thì ra là một con quỷ nam có khuôn mặt xấu xí, cả người đều là máu me!
Mấy người Phương Hàng nhân cơ hội này đem nữ sinh kia kéo lại, cùng thời gian đó, Phương Hàng cảm thấy di động của mình có chút chấn động, kinh hỉ mà móc di động ra nhìn, quả nhiên phát hiện có tín hiệu, lập tức bấm số gọi cho Tạ Ngọc cầu cứu.
Sau khi nghe thấy có người bắt điện thoại, suýt chút nữa làm cho Phương Hàng phải bật khóc, đáng tiếc mới vừa báo xong địa chỉ, con quỷ ở đối diện đã nhào lại đây, làm di động cũng rớt trên mặt đất.
Phương Hàng cũng không quan tâm đến di động, nhanh chóng đem lá bùa trong tay hướng ngay con quỷ, “Ngươi lại đây thử xem?!”
Con quỷ xác thật rất kiêng kị lá bùa trong tay Phương Hàng, vừa bị ánh sáng của lá bùa đụng tới lại thét lên mộ tiếng chói tai, tuy rằng nó không dám tới gần bọn họ, nhưng cũng phong bế tất cả lối thoát làm cho bọn không có biện pháp chạy đi.
“Thật đáng giận, con quỷ này sao lại thông minh như vậy.”
“Hàng ca, lá bùa này của anh có thể duy trì được bao lâu a.”
“Tôi cũng không biết nữa, vừa rồi tôi cũng đã gọi điện thoại kêu người tới cứu chúng ta, ráng kiên trì thêm chút nữa đi.”
Phương Hàng cũng không biết vì sao chính mình lại gọi điện thoại cho Tạ Ngọc đầu tiên, hơn nữa còn rất tin tưởng Tạ Ngọc nhất định sẽ đến cứu hắn, cảm giác này giống như là một loại trực giác của bản thân.
Lúc này hắn cũng đã bình tĩnh lại, làm Chu Thần Hạo cùng mấy nam sinh còn lại chăm sóc cho các bạn nữ.
Các nữ sinh được các bạn nam bảo vệ ở bên trong, vẫn còn đang nhỏ giọng khóc nức nở, nhưng cũng không có hoảng loạn thét chói tai, các nàng đều khẩn trương nhìn về phía lá bùa trong tay Phương Hàng cùng còn quỷ kia.
Thời gian từng phút từng phút trôi qua, con quỷ nhìn thấy ánh sáng của lá bùa không có biến mất, cũng không chịu buông tha bọn họ, liền bắt đầu lấy đồ vật ném về phía này.
Mấy người Phương Hàng không dám tản ra, chỉ có thể chịu đựng chống cự.
“A!”
Chu Thần Hạo xui xẻo bị ném trúng đầu, đôi mắt chưa kịp nhắm lại, đã hôn mê bất tỉnh.
“Chu Thần Hạo!”
“Lại có thứ ném lại đây, mau tránh ra!”
Trước mắt là một cái ngăn tủ rất lớn đang bay lại đây, nếu như bị ném trúng không chết cũng bị thương nặng.
Một đám người nhanh chóng tản ra né tránh, nhưng đây cũng là mục đích của con quỷ kia, ngay lập tức hắn liền nhào vào người đang đứng một mình.
“Cứu với!”
“Không được lại đây!”
Phanh!
Ngay lúc tình huống đang nguy cấp, đột nhiên cánh cửa nãy giờ bị khoá chặt bị ai đó một chân đá văng ra, sau đó liền thấy ba tờ bùa chú từ ngoài cửa bay về phía tên quỷ kia.
Con quỷ bị lá bùa nhốt lại, hoảng sợ mà thét chói tai lên, lúc này hắn có muốn trốn đi cũng đã quá muộn rồi.
Sau đó chỉ thấy một bàn tay thon dài trắng nõn đặt trên đỉnh đầu của hắn, hơi dùng sức bóp lấy đầu con quỷ, ngay lập tức hồn phách của nó đã bị bóp nát
“A ——”
Con quỷ chỉ để lại một tiếng thét chói tai, sau đó liền biến mất.
Chứng kiến hết một màn này làm cho mọi người đều sợ ngây người.
“Tạ ca!” Phương Hàng lấy lại tinh thần, kinh hỉ xông lên, “Anh rốt cuộc cũng tới rồi!”
“Chiêu thức vừa rồi của anh thật sự rất soái a, cư nhiên có thể đem con ác quỷ kia niết bạo!”
Giọng nói của Phương Hàng cũng làm bừng tỉnh những người khác, một đám nhóc con bị dọa nãy giờ, lúc này liền khóc thét lên ——
“Ô ô ô rốt cuộc cũng được cứu rồi.”
Còn có người khóc đến mức bị nấc cục, đầy mặt đều là nước mắt nước mũi.
Tạ Ngọc cảm thấy rất bất đắc dĩ, nhìn lướt qua trong phòng, nhìn thấy Chu Thành Hạo đang nằm hôn mê bất tỉnh trên mặt đất, trên đầu vẫn còn đang đổ máu nói.
“Cứu người trước đi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.