Cười Lên Rồi Mọi Chuyện Sẽ Qua Thôi
Chương 6
Sym ngố đây
01/11/2013
Hết tiết học, nó đi hỏi thăm mọi người câu lạc bộ võ thuật ở đâu. Sau 15p
tìm kiếm cuối cùng nó cũng tới được. Chưa đến cửa nó đã nghe thấy tiếng
la hét reo hò của đám con gái. Tò mò đến xem thử, thì thấy 2 người trong buổi họp mặt hôm wa đang đấu võ với nhau. Tụi con gái thì reo hò la
hét, con trai thì ngưỡng mộ ghen tỵ. Nó cố gắng lách vào trong đứng xem, chưa kịp thưởng thức trận đấu thì 2 người kia đã xong trận. Nó ngậm
ngùi tiếc núi, hắn thấy nó liền kêu 1 thằng em dắt nó vào gặp. Nó đi
theo vào phòng tập và gặp được 2 người họ, thấy không khí hơi căn thẳn
nên nó đành lên tiếng trước:
- À hôm nay em đến gặp anh và hỏi xem anh có cần em làm gì không?
Hắn thấy nó lúng túng liền cười nhếch mép và liếc sang thằng đàn em bên cạnh. Như hiểu ý nó liền nói với nó:
- Giới thiệu cho bạn biết luôn, a tóc đỏ là Niz thủ lĩnh EVIL, anh tóc vàng là a Zin phó bang EVIL, sau này mỗi tối 3 5 7 bạn phải qua bên nhóm EVIL để họp mặt và phải gia nhập câu lạc bộ này để tiện giao việc
- Còn nữa, anh Niz muốn bạn đánh với thủ lĩnh SxS tối nay 7h ở sân vận động phú thọ, mọi việc tự chuẩn bị đi.
Nói xong nó gật gù rồi xin phép ra ngoài, nhưng chưa kịp gì thì Niz đứng dậy, đi kế bên nó, cuối xuống và thì thầm vào tai nó:
- Ta đây sẵn sàng cho cưng đấm không cần phải trùm bao bố làm gì _ nói rồi hắn bước đi thẳng để lại mình nó hết hồn đổ mồ hôi lạnh
“ Hắn sai người thám thính mình hay sao mà biết hay vậy chời” Nó thầm nghĩ
Sau khi bàn giao việc xong nó xin phép về sớm và bỏ chạy, ôm cặp và phóng nhanh qua hàng rào. Nó phải vôi đi làm thêm đến trễ thì lại bị trừ lương nữa…
- Nin ơi, cha Niz giao cho Si đánh tụi SxS tối này 7h có ra với Si không, mình Nin thôi là được rồi _ Nó lấy điện thoại gọi cho Nin
- Ok, baby tối gặp _ Nin cười hớn hở nghe máy rồi cúp cái rụp
Gọi điện thoại cho Nin xong, nó ra lấy chiếc xe đạp rồi đi thẳng tới chỗ làm. Hình như có 1 người hứng thú với những hành động lạ lùng của nó nên đã đi theo mà nó không hề hay biết. Sau 1 hồi cực lực cuối cùng nó cũng đến kịp giờ làm, nó thở hổn hển chạy đi thay đồ. Bước ra phòng thay đồ nó biến thành 1 diện mạo khác, không còn tết 2 bím tóc nữa, cũng không đeo cái kiếng nobita mà giờ đây đã trở thành 1 mỹ nhân xinh đẹp, nó làm thế chỉ để mọi người không nhận ra nó ( nó chưa đủ tuổi làm thêm mà, nhưng chính nó k biết lúc này nó xinh đẹp thế nào đâu hehe). Còn về Zin, chạy theo nó đến quán rồi bước vào, đảo mắt 1 vòng chả thấy nó đâu. Zin chán nản tính đi về, ai ngờ bắt gặp được 1 cô nàng xinh đẹp. Tim Zin như bị lỗi 1 nhịp, sau 1 lúc ngẩn ngơ, hoàn hồn lại mới thấy khuôn mặt này quen quen, Zin cười mỉm ngồi xuống và kêu nó lại để order.
- Này em, cho anh mượn menu với _ Zin nhìn nó cười gian
Nó giật thót, sao ông Zin lại ở đây, nhớ là đang ở câu lạc bộ mà. Nó cười ngượng ngạo lấy menu đưa cho Zin rồi quay mặt đi chỗ khác. Zin nhìn nó sợ sệt ngượng ngùng thì cười thầm. Không ngờ dưới lớp kiếng và 2 bím tóc lại là 1 người khác “bé cưng che giấu hay lắm, khó ai nhận ra là cùng 1 khó” Zin thầm nghĩ.
- Sao vậy, bộ anh đáng ghét lắm hay sao mà k dám nhìn mặt anh, hay… em ngại chuyện gì, khách ngồi thế này mà không nhìn mặt là sao em? _ Zin nhìn nó cười gian
- À … đâu có đâu anh … em làm sao ghét anh được, chắc anh nhìn nhầm rồi… hì hì _ Nó quay lại cười ngượng nói với Zin
- Vậy à …mà nhìn em giống 1 người anh quen nha … hình như là cô bé Si, thủ lĩnh nhóm SKY thì phải _ Zin
Nó giật mình quay qua thấy Zin đang nhìn nó cười, hixx bại lộ rồi à, vậy thôi đành chịu, lộ rồi cho lộ luôn. Nó nhìn Zin bằng ánh mắt cún con nhẹ nhàng nói với Zin:
- Anh Zin à, chuyện hôm nay anh coi như không thấy nha, chuyện tối nay tụi anh kêu em làm, em sẽ cố gắng mà, nha anh đừng nói ai biết nha _ Nó nhìn Zin bằng ánh mắt cực dễ thương làm Zin ngượng đỏ mặt và cười cười
- Vậy anh không nói sẽ được gì, em tính sao với anh đây _ Zin nhìn Si cười gian
- Rồi, vậy anh muốn gì em sẽ chấp nhận, trừ việc trái lương tâm nha _ Nó
- Ok, vậy đi … nhưng giờ anh chưa nghĩ ra, khi khác anh nói em sau nghen _ Zin
Mặt nó mếu xẹo, rồi chạy đi làm tiếp vì ông chủ đang có vẻ bực mình. Còn về Zin ngồi được lúc thì bỏ về. Đến 6h nó hết ca, nó thay đồ dắt xe đạp chạy ra chỗ hẹn. Đến nơi nó đã thấy Nin đang đứng chờ nó, nó cười và vẫy tay với Nin. Gác chống xe đạp nó chạy đến bên Nin.
- Sao rồi, có thông tin gì bên đó không? _ Nó
- À bang này hơi có tiếng đó, nó đứng top 3 khu vực, Si nên cẩn thận _Nin
Nó suy nghĩ chút rồi cười với Nin, đợi khoảng 30p, hình như tụi bên SxS đã tới. Bọn chúng mặt hầm hừ, nhìn vào nó giễu cợt.
- EVIL hết người rồi hay sao mà cử con nít tới đây, kiểu này thằng Niz phải nhường lại chức thủ lĩnh cho ta rồi, hahaha _ Tên đầu lĩnh đứng nhìn nó khinh thường
- Đừng nói nhiều, có bản lĩnh thì cứ nhào dô đi _ Nó
Tụi nó nghe thấy thế thì tức giận vô cùng, cả đám gồm 10 thằng liền nhào vô nó. Đứa nào cũng hăng máu, xông vào nó như liều mạng. Nó đánh với tụi nó chả thua kém tý nào, chỉ cần 1 đấm là 1 đứa gục. Cuối cùng còn lại thằng thủ lĩnh, tên đó lúc này đã mệt vẻ mặt giận dữ và có chút sợ hãi, quơ lấy cái cây nào đó, nhằm nó mà lao vào. Thấy vậy, nó nhảy lên né đòn. Tên đó nhìn nó hoảng loạn, người thường sao nhảy cao đến thế, đang ngơ ngác chưa kịp biết gì. Nó tung 1 cú đá thật mạnh vào người tên kia, cuối cùng tên đó ngã xuống chịu trận. Nó thở mệt nhọc, lấy hơi chút rồi hét vào tụi nó.
- Từ nay tụi bây dưới sự kiểm soát của EVIL _ nó
Nói xong nó và Nin quay lưng bỏ về. Về tới nhà, vừa dắt xe dô, tiếng điện thoại nó reo lên
“ Con dạo này sao rồi, có khỏe không những người đó không bắt ép con chứ, con có muốn lên đây sống với mẹ không?”
Thì ra đó là mẹ nó gọi, mẹ nó đi trốn nợ nhưng vẫn giữ liên lạc với nó luôn kêu nó về sống với mẹ vì sợ 1 mình nó sẽ chịu cực.
- Con không sao mẹ à, con vẫn lo được mà, mẹ với ba sao rồi vẫn khỏe chứ, đã kiếm được việc gì chưa”
“Con à … mẹ với ba … không ở với nhau nữa …ba mẹ từ khi đi đến giờ luôn cãi nhau… mẹ thực sự không muốn ở với ba con nữa, ba con giờ đang ở nhà em họ con, vẫn khỏe lắm không sao đâu con à “
- Vậy còn mẹ thì sao, mẹ đang ở đâu, thế nào rồi _ Nó nói mà lòng thắt lại, ba mẹ nó đã bỏ đi chung với nhau, tại sao giờ vậy chứ
“Con à, mẹ … đang sống cùng người khác … mẹ không muốn đâu … nhưng con phải hiểu cho mẹ, mẹ chỉ là 1 người đàn bà, lên đây sống một mình khổ sở không ai nương tựa, ba con lại không chịu đi làm gì, suốt ngày cứ cãi nhau, mẹ thiệt chịu không nổi …con … phải hiểu cho mẹ … đừng trách mẹ”
- Con … hiểu mà … nhưng … người đó có tốt với mẹ không … ?_ Nó nghẹn ngào nói
“Tốt mà con đừng lo, có người để mẹ dựa dẫm thế này mẹ đã mừng rồi, thôi con nghỉ ngơi đi, mai còn đi học, hôm khác mẹ gọi cho con”
Sau cuộc nói chuyện đó, nó cảm thấy mình bức lực lắm, ba mẹ nó bỏ đi hết. Ở nhà 1 mình nó tự lo cho bản thân mình, nhưng mẹ nó nói đúng, những lúc khó khăn thế này không có người dựa dẫm thì làm sao chịu nổi, lúc trước nó còn có Khoa giờ thì không còn ai nữa rồi. Mẹ nó chỉ là 1 người yếu đuối không chịu nổi cô đơn, tìm 1 người dựa dẫm là phải, nhưng ba nó thì sao đây, ba nó thế nào rồi, lòng nó quặn đau, ngồi bệt xuống đất. Đến bao giờ con mới giúp được ba mẹ đây, con có thể làm gì bây giờ, con thực sự chịu đựng không nổi nữa.
Nó ngồi đó, mắt hướng về một nơi xa xăm, 1 giọt nước mắt chảy dài xuống má. Đã bao lần nó luôn bảo mình cố mạnh mẽ lên, chỉ cần cười lên là ổn. Nụ cười của nó như là 1 động lực thúc đẩy nó phải cố lên, không được bỏ cuộc.
Nó đứng dậy cất đồ vào trong nhà, chuẩn bị tinh thần cho nhiều thứ hơn nữa. Nó không được phép buông lơi bản thân mình. Nó muốn cho mọi người xung quanh nó được hạnh phúc và không phiền lòng gì về nó, đó chính là nguyện vọng của nó. Bản thân nó thực ngốc khi lúc nào cũng nghĩ về người khác, nhưng nó là vậy, không vậy thì nó không còn là nó nữa.
- À hôm nay em đến gặp anh và hỏi xem anh có cần em làm gì không?
Hắn thấy nó lúng túng liền cười nhếch mép và liếc sang thằng đàn em bên cạnh. Như hiểu ý nó liền nói với nó:
- Giới thiệu cho bạn biết luôn, a tóc đỏ là Niz thủ lĩnh EVIL, anh tóc vàng là a Zin phó bang EVIL, sau này mỗi tối 3 5 7 bạn phải qua bên nhóm EVIL để họp mặt và phải gia nhập câu lạc bộ này để tiện giao việc
- Còn nữa, anh Niz muốn bạn đánh với thủ lĩnh SxS tối nay 7h ở sân vận động phú thọ, mọi việc tự chuẩn bị đi.
Nói xong nó gật gù rồi xin phép ra ngoài, nhưng chưa kịp gì thì Niz đứng dậy, đi kế bên nó, cuối xuống và thì thầm vào tai nó:
- Ta đây sẵn sàng cho cưng đấm không cần phải trùm bao bố làm gì _ nói rồi hắn bước đi thẳng để lại mình nó hết hồn đổ mồ hôi lạnh
“ Hắn sai người thám thính mình hay sao mà biết hay vậy chời” Nó thầm nghĩ
Sau khi bàn giao việc xong nó xin phép về sớm và bỏ chạy, ôm cặp và phóng nhanh qua hàng rào. Nó phải vôi đi làm thêm đến trễ thì lại bị trừ lương nữa…
- Nin ơi, cha Niz giao cho Si đánh tụi SxS tối này 7h có ra với Si không, mình Nin thôi là được rồi _ Nó lấy điện thoại gọi cho Nin
- Ok, baby tối gặp _ Nin cười hớn hở nghe máy rồi cúp cái rụp
Gọi điện thoại cho Nin xong, nó ra lấy chiếc xe đạp rồi đi thẳng tới chỗ làm. Hình như có 1 người hứng thú với những hành động lạ lùng của nó nên đã đi theo mà nó không hề hay biết. Sau 1 hồi cực lực cuối cùng nó cũng đến kịp giờ làm, nó thở hổn hển chạy đi thay đồ. Bước ra phòng thay đồ nó biến thành 1 diện mạo khác, không còn tết 2 bím tóc nữa, cũng không đeo cái kiếng nobita mà giờ đây đã trở thành 1 mỹ nhân xinh đẹp, nó làm thế chỉ để mọi người không nhận ra nó ( nó chưa đủ tuổi làm thêm mà, nhưng chính nó k biết lúc này nó xinh đẹp thế nào đâu hehe). Còn về Zin, chạy theo nó đến quán rồi bước vào, đảo mắt 1 vòng chả thấy nó đâu. Zin chán nản tính đi về, ai ngờ bắt gặp được 1 cô nàng xinh đẹp. Tim Zin như bị lỗi 1 nhịp, sau 1 lúc ngẩn ngơ, hoàn hồn lại mới thấy khuôn mặt này quen quen, Zin cười mỉm ngồi xuống và kêu nó lại để order.
- Này em, cho anh mượn menu với _ Zin nhìn nó cười gian
Nó giật thót, sao ông Zin lại ở đây, nhớ là đang ở câu lạc bộ mà. Nó cười ngượng ngạo lấy menu đưa cho Zin rồi quay mặt đi chỗ khác. Zin nhìn nó sợ sệt ngượng ngùng thì cười thầm. Không ngờ dưới lớp kiếng và 2 bím tóc lại là 1 người khác “bé cưng che giấu hay lắm, khó ai nhận ra là cùng 1 khó” Zin thầm nghĩ.
- Sao vậy, bộ anh đáng ghét lắm hay sao mà k dám nhìn mặt anh, hay… em ngại chuyện gì, khách ngồi thế này mà không nhìn mặt là sao em? _ Zin nhìn nó cười gian
- À … đâu có đâu anh … em làm sao ghét anh được, chắc anh nhìn nhầm rồi… hì hì _ Nó quay lại cười ngượng nói với Zin
- Vậy à …mà nhìn em giống 1 người anh quen nha … hình như là cô bé Si, thủ lĩnh nhóm SKY thì phải _ Zin
Nó giật mình quay qua thấy Zin đang nhìn nó cười, hixx bại lộ rồi à, vậy thôi đành chịu, lộ rồi cho lộ luôn. Nó nhìn Zin bằng ánh mắt cún con nhẹ nhàng nói với Zin:
- Anh Zin à, chuyện hôm nay anh coi như không thấy nha, chuyện tối nay tụi anh kêu em làm, em sẽ cố gắng mà, nha anh đừng nói ai biết nha _ Nó nhìn Zin bằng ánh mắt cực dễ thương làm Zin ngượng đỏ mặt và cười cười
- Vậy anh không nói sẽ được gì, em tính sao với anh đây _ Zin nhìn Si cười gian
- Rồi, vậy anh muốn gì em sẽ chấp nhận, trừ việc trái lương tâm nha _ Nó
- Ok, vậy đi … nhưng giờ anh chưa nghĩ ra, khi khác anh nói em sau nghen _ Zin
Mặt nó mếu xẹo, rồi chạy đi làm tiếp vì ông chủ đang có vẻ bực mình. Còn về Zin ngồi được lúc thì bỏ về. Đến 6h nó hết ca, nó thay đồ dắt xe đạp chạy ra chỗ hẹn. Đến nơi nó đã thấy Nin đang đứng chờ nó, nó cười và vẫy tay với Nin. Gác chống xe đạp nó chạy đến bên Nin.
- Sao rồi, có thông tin gì bên đó không? _ Nó
- À bang này hơi có tiếng đó, nó đứng top 3 khu vực, Si nên cẩn thận _Nin
Nó suy nghĩ chút rồi cười với Nin, đợi khoảng 30p, hình như tụi bên SxS đã tới. Bọn chúng mặt hầm hừ, nhìn vào nó giễu cợt.
- EVIL hết người rồi hay sao mà cử con nít tới đây, kiểu này thằng Niz phải nhường lại chức thủ lĩnh cho ta rồi, hahaha _ Tên đầu lĩnh đứng nhìn nó khinh thường
- Đừng nói nhiều, có bản lĩnh thì cứ nhào dô đi _ Nó
Tụi nó nghe thấy thế thì tức giận vô cùng, cả đám gồm 10 thằng liền nhào vô nó. Đứa nào cũng hăng máu, xông vào nó như liều mạng. Nó đánh với tụi nó chả thua kém tý nào, chỉ cần 1 đấm là 1 đứa gục. Cuối cùng còn lại thằng thủ lĩnh, tên đó lúc này đã mệt vẻ mặt giận dữ và có chút sợ hãi, quơ lấy cái cây nào đó, nhằm nó mà lao vào. Thấy vậy, nó nhảy lên né đòn. Tên đó nhìn nó hoảng loạn, người thường sao nhảy cao đến thế, đang ngơ ngác chưa kịp biết gì. Nó tung 1 cú đá thật mạnh vào người tên kia, cuối cùng tên đó ngã xuống chịu trận. Nó thở mệt nhọc, lấy hơi chút rồi hét vào tụi nó.
- Từ nay tụi bây dưới sự kiểm soát của EVIL _ nó
Nói xong nó và Nin quay lưng bỏ về. Về tới nhà, vừa dắt xe dô, tiếng điện thoại nó reo lên
“ Con dạo này sao rồi, có khỏe không những người đó không bắt ép con chứ, con có muốn lên đây sống với mẹ không?”
Thì ra đó là mẹ nó gọi, mẹ nó đi trốn nợ nhưng vẫn giữ liên lạc với nó luôn kêu nó về sống với mẹ vì sợ 1 mình nó sẽ chịu cực.
- Con không sao mẹ à, con vẫn lo được mà, mẹ với ba sao rồi vẫn khỏe chứ, đã kiếm được việc gì chưa”
“Con à … mẹ với ba … không ở với nhau nữa …ba mẹ từ khi đi đến giờ luôn cãi nhau… mẹ thực sự không muốn ở với ba con nữa, ba con giờ đang ở nhà em họ con, vẫn khỏe lắm không sao đâu con à “
- Vậy còn mẹ thì sao, mẹ đang ở đâu, thế nào rồi _ Nó nói mà lòng thắt lại, ba mẹ nó đã bỏ đi chung với nhau, tại sao giờ vậy chứ
“Con à, mẹ … đang sống cùng người khác … mẹ không muốn đâu … nhưng con phải hiểu cho mẹ, mẹ chỉ là 1 người đàn bà, lên đây sống một mình khổ sở không ai nương tựa, ba con lại không chịu đi làm gì, suốt ngày cứ cãi nhau, mẹ thiệt chịu không nổi …con … phải hiểu cho mẹ … đừng trách mẹ”
- Con … hiểu mà … nhưng … người đó có tốt với mẹ không … ?_ Nó nghẹn ngào nói
“Tốt mà con đừng lo, có người để mẹ dựa dẫm thế này mẹ đã mừng rồi, thôi con nghỉ ngơi đi, mai còn đi học, hôm khác mẹ gọi cho con”
Sau cuộc nói chuyện đó, nó cảm thấy mình bức lực lắm, ba mẹ nó bỏ đi hết. Ở nhà 1 mình nó tự lo cho bản thân mình, nhưng mẹ nó nói đúng, những lúc khó khăn thế này không có người dựa dẫm thì làm sao chịu nổi, lúc trước nó còn có Khoa giờ thì không còn ai nữa rồi. Mẹ nó chỉ là 1 người yếu đuối không chịu nổi cô đơn, tìm 1 người dựa dẫm là phải, nhưng ba nó thì sao đây, ba nó thế nào rồi, lòng nó quặn đau, ngồi bệt xuống đất. Đến bao giờ con mới giúp được ba mẹ đây, con có thể làm gì bây giờ, con thực sự chịu đựng không nổi nữa.
Nó ngồi đó, mắt hướng về một nơi xa xăm, 1 giọt nước mắt chảy dài xuống má. Đã bao lần nó luôn bảo mình cố mạnh mẽ lên, chỉ cần cười lên là ổn. Nụ cười của nó như là 1 động lực thúc đẩy nó phải cố lên, không được bỏ cuộc.
Nó đứng dậy cất đồ vào trong nhà, chuẩn bị tinh thần cho nhiều thứ hơn nữa. Nó không được phép buông lơi bản thân mình. Nó muốn cho mọi người xung quanh nó được hạnh phúc và không phiền lòng gì về nó, đó chính là nguyện vọng của nó. Bản thân nó thực ngốc khi lúc nào cũng nghĩ về người khác, nhưng nó là vậy, không vậy thì nó không còn là nó nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.