Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người
Chương 214
Thái La
29/11/2021
Chương 214
“Ha ha! Cái kia, Vân phu nhân, chúng tôi mới vừa rồi cái gì cũng chưa nói a! Vân phu nhân…có phải là nghe nhầm rồi không, có lẽ những lời này từ cách vách truyền ra không nhất định là đúng, Vân phu nhân có muốn xem thử vách một chút.”
Lúc này Thẩm Nhược Tâm mới nơm nớp lo sợ giải thích một câu, Đặng Cầm lạnh lùng nhìn Thẩm Nhược Tâm một cái, lời nói của Thẩm Nhược Tâm giống như là ruồi muỗi bay qua, không để tâm đến.
“Vậy của cô là lỗ tai của ba người ta là có vấn đề? Hơn nữa, ta cũng không nói gì thêm. Ta rất tò mò các ngươi có thể lặp lại lời vừa nói vừa rồi không, ta với phu nhân thị trưởng cũng xác định lại một chút, Viện Viện cậu nói đúng không?
“Chuyện này đương nhiên là đúng rồi, cậu nói Hiểu Nguyệt chính là con dâu của cậu, đồng nghĩa là con dâu của mình. Cậu nói xem, ai nói xấu sau lưng con dâu của mình thì tất nhiên sẽ không thể tha thứ được rồi.”
Tôn Viện cười cười nói, thời tiết hôm nay quả là không tồi rất thích hợp để cùng ngồi trò chuyện, nhưng có vẻ đối với đám người này chỉ mong đứng dậy nhanh chóng ra về.
Gia đình bọn họ đều là thương nhân, tuy rằng năm nay thị trưởng Tôn phải về hưu, nhưng nghe nói con trai ông ta từ bộ đội trở về sẽ tiếp nhận vị trí ấy.
Như vậy thì bọn họ có muốn đắc tội cũng không thể, mặc kệ là thương nhân có bao nhiêu tiền, vẫn là cần phải dựa vào một chút chính trị để duy trì. Mấy năm này, kinh tế phát triển, thương nhân làm ăn được, bọn họ có được mấy dự án tốt đều là nhờ vào tiếp quản của thị trưởng, nếu đắc tội với bọn họ, chỉ sợ ngay cả chỗ đứng ở thành phố này cũng không trụ nổi.
“Nếu như là Vân phu nhân với phu nhân thị trưởng thì đã sao, hiện tại là một xã hội tự do, mỗi người đều có quyền phát ngôn tự do, ta tới đây để tiểu tiền, để nói chuyện phiếm cũng không được sao? Ngay cả là phu nhân thị trưởng cũng không làm được gì tôi.”
Người đàn bà béo trên chủ tọa tuy rằng sợ hãi, nhưng mà ở nhà tình tình của bà là thế này, toàn bộ người trong nhà ngay cả chồng cũng không dám lớn tiếng nói trước mặt bà, trước giờ chưa bao giờ chịu một chút ủy khuất. Hôm nay tới đây uống trà, không được người ra tung hô ngược lại còn bị khi dễ, nào có cái đạo lý này.
Vài người khác vừa nghe, đều không dám lên tiếng, bà ta muốn tìm đường chết thì cứ để bà ta nói, hiện tại những người ở đây chỉ mong nói xin lỗi may ra còn có cơ hội.
Thẩm Nhược Tâm ngồi quỳ, trước kia cô luôn là người kiêu ngạo nào có chịu phục ai. Trước kia cô ở bên Cố Thần thì cũng được Vân Thiên Lâm cho vài phần mặt mũi, nào có phải xem sắc mặt của người khác.
Hiện tại thế nào chính mình lại phải chịu khuất phục Bạch Hiểu Nguyệt, quỳ xuống tạ tội cô ta, miễn phải bàn trong lòng cô có bao nhiêu ủy khuất.
Chỉ là một ánh mắt của mẹ chồng lại làm cho Thẩm Nhược Tâm không dám hé răng. Cũng đành vậy, vỗn dĩ mẹ chồng cô không hài lòng công việc của cô, nói cái gì mà người mẫu ăn mặc hở hang, giới giải trí rất loạn, đã kết hôn rồi thì không được làm những công việc thế này, phải ở nhà giúp chồng dạy con cho tốt.
Vì Lưu Huân cô cũng đành phải đáp ứng, chỉ cần có thể ở bên Lưu Huân, cái gì cô cũng đều không cần.
“Vị phu nhân này nói rất hay, hiện tại đã là xã hội nào rồi đâu phải cứ có quyền là có thể nói đạo lý. A Cầm, chi bằng chúng ta cùng với mọi người ở đây nói một chút về đạo lý.”
Bạch Hiểu Nguyệt nhìn Đặng Cầm và Tôn Viện, cả người không khỏi bất ngờ, trực giác nói cho cô biết mấy người phu nhân này hôm nay gặp phải xui xẻo rồi.
“Một khi đã như vậy, tôi đây cũng không còn cách nào khác. Đoạn ghi âm này, có thể làm chứng cứ tội phỉ báng, hẳn là đủ để buộc tội. Tùy ý nhục mạ người trong chốn quan trường, còn có thêm tội phỉ báng, hủy hoại danh dự của người khác. Những lời này truyền đi ra ngoài liệu đối với cổ phiếu của tập đoàn RV có ảnh hưởng không, tổn thất này tựa hồ tiền cũng không thể giải quyết được. Ta thấy chuyện này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn, hay là vẫn cứ kêu Thiên Lâm lại đây xử lý một chút, Hiểu Nguyệt, con có thấy nó ở đâu không? Dù sao con cũng là người bị hại nhiều nhất trong chuyện này.”
“Ha ha! Cái kia, Vân phu nhân, chúng tôi mới vừa rồi cái gì cũng chưa nói a! Vân phu nhân…có phải là nghe nhầm rồi không, có lẽ những lời này từ cách vách truyền ra không nhất định là đúng, Vân phu nhân có muốn xem thử vách một chút.”
Lúc này Thẩm Nhược Tâm mới nơm nớp lo sợ giải thích một câu, Đặng Cầm lạnh lùng nhìn Thẩm Nhược Tâm một cái, lời nói của Thẩm Nhược Tâm giống như là ruồi muỗi bay qua, không để tâm đến.
“Vậy của cô là lỗ tai của ba người ta là có vấn đề? Hơn nữa, ta cũng không nói gì thêm. Ta rất tò mò các ngươi có thể lặp lại lời vừa nói vừa rồi không, ta với phu nhân thị trưởng cũng xác định lại một chút, Viện Viện cậu nói đúng không?
“Chuyện này đương nhiên là đúng rồi, cậu nói Hiểu Nguyệt chính là con dâu của cậu, đồng nghĩa là con dâu của mình. Cậu nói xem, ai nói xấu sau lưng con dâu của mình thì tất nhiên sẽ không thể tha thứ được rồi.”
Tôn Viện cười cười nói, thời tiết hôm nay quả là không tồi rất thích hợp để cùng ngồi trò chuyện, nhưng có vẻ đối với đám người này chỉ mong đứng dậy nhanh chóng ra về.
Gia đình bọn họ đều là thương nhân, tuy rằng năm nay thị trưởng Tôn phải về hưu, nhưng nghe nói con trai ông ta từ bộ đội trở về sẽ tiếp nhận vị trí ấy.
Như vậy thì bọn họ có muốn đắc tội cũng không thể, mặc kệ là thương nhân có bao nhiêu tiền, vẫn là cần phải dựa vào một chút chính trị để duy trì. Mấy năm này, kinh tế phát triển, thương nhân làm ăn được, bọn họ có được mấy dự án tốt đều là nhờ vào tiếp quản của thị trưởng, nếu đắc tội với bọn họ, chỉ sợ ngay cả chỗ đứng ở thành phố này cũng không trụ nổi.
“Nếu như là Vân phu nhân với phu nhân thị trưởng thì đã sao, hiện tại là một xã hội tự do, mỗi người đều có quyền phát ngôn tự do, ta tới đây để tiểu tiền, để nói chuyện phiếm cũng không được sao? Ngay cả là phu nhân thị trưởng cũng không làm được gì tôi.”
Người đàn bà béo trên chủ tọa tuy rằng sợ hãi, nhưng mà ở nhà tình tình của bà là thế này, toàn bộ người trong nhà ngay cả chồng cũng không dám lớn tiếng nói trước mặt bà, trước giờ chưa bao giờ chịu một chút ủy khuất. Hôm nay tới đây uống trà, không được người ra tung hô ngược lại còn bị khi dễ, nào có cái đạo lý này.
Vài người khác vừa nghe, đều không dám lên tiếng, bà ta muốn tìm đường chết thì cứ để bà ta nói, hiện tại những người ở đây chỉ mong nói xin lỗi may ra còn có cơ hội.
Thẩm Nhược Tâm ngồi quỳ, trước kia cô luôn là người kiêu ngạo nào có chịu phục ai. Trước kia cô ở bên Cố Thần thì cũng được Vân Thiên Lâm cho vài phần mặt mũi, nào có phải xem sắc mặt của người khác.
Hiện tại thế nào chính mình lại phải chịu khuất phục Bạch Hiểu Nguyệt, quỳ xuống tạ tội cô ta, miễn phải bàn trong lòng cô có bao nhiêu ủy khuất.
Chỉ là một ánh mắt của mẹ chồng lại làm cho Thẩm Nhược Tâm không dám hé răng. Cũng đành vậy, vỗn dĩ mẹ chồng cô không hài lòng công việc của cô, nói cái gì mà người mẫu ăn mặc hở hang, giới giải trí rất loạn, đã kết hôn rồi thì không được làm những công việc thế này, phải ở nhà giúp chồng dạy con cho tốt.
Vì Lưu Huân cô cũng đành phải đáp ứng, chỉ cần có thể ở bên Lưu Huân, cái gì cô cũng đều không cần.
“Vị phu nhân này nói rất hay, hiện tại đã là xã hội nào rồi đâu phải cứ có quyền là có thể nói đạo lý. A Cầm, chi bằng chúng ta cùng với mọi người ở đây nói một chút về đạo lý.”
Bạch Hiểu Nguyệt nhìn Đặng Cầm và Tôn Viện, cả người không khỏi bất ngờ, trực giác nói cho cô biết mấy người phu nhân này hôm nay gặp phải xui xẻo rồi.
“Một khi đã như vậy, tôi đây cũng không còn cách nào khác. Đoạn ghi âm này, có thể làm chứng cứ tội phỉ báng, hẳn là đủ để buộc tội. Tùy ý nhục mạ người trong chốn quan trường, còn có thêm tội phỉ báng, hủy hoại danh dự của người khác. Những lời này truyền đi ra ngoài liệu đối với cổ phiếu của tập đoàn RV có ảnh hưởng không, tổn thất này tựa hồ tiền cũng không thể giải quyết được. Ta thấy chuyện này nói nhỏ không nhỏ, nói lớn không lớn, hay là vẫn cứ kêu Thiên Lâm lại đây xử lý một chút, Hiểu Nguyệt, con có thấy nó ở đâu không? Dù sao con cũng là người bị hại nhiều nhất trong chuyện này.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.