Chương 24:
Tiểu Lục Quế
19/08/2024
Tề Thư dùng hết sức hét lên, vặn người né tránh, lui vào góc sô pha, lặng lẽ khóc.
Người đàn ông cười ha ha, nhàn nhạt nhàn nhạt nói:
“Nhưng tôi đã trả lời mất rồi.”
Hắn chạm vào màn hình, tiếng chuông ngừng lại.
Tề Thư run rẩy không dám nói chuyện, người đàn ông đè lên người, cậu cũng không trốn, giống như phát hiện ra điều gì thú vị, hắn thuận thế ôm lấy Tề Thư, cả người dán chặt vào người cậu, thì thào thủ thỉ dụ dỗ bên tai cậu:
"Nói chuyện! Chả nhẽ em còn muốn để người ta nghe tôi thao em sao."
Tề Thư thật chặt che miệng, nước mắt lưng tròng tuôn rơi, trên trán lấm tấm mồ hôi:
"Đừng mà. . . xin anh..."
Tề Thư thấp giọng cầu xin tha thứ, gần như là thì thào, sợ có bất cứ âm thanh nào đấy truyền đến bên kia điện thoại, thanh âm run rẩy, giống như dây tóc, bất cứ lúc nào cũng có thể đứt.
"Vậy em ngoan ngoãn đi, đừng chọc giận chồng nữa."
"Được. . . Được."
Tề Thư điên cuồng gật đầu:
"Tôi nghe, tôi nghe lời mà."
Chỉ cần đừng để người kia biết, cậu có thể làm bất cứ điều gì.
Người đàn ông im lặng vài giây, như đang suy nghĩ:
“Anh lừa em!”
Hắn đột nhiên cười ha hả, trào phúng, nước mắt suýt nữa chảy ra:
“Anh không nghe điện thoại, bảo bối sợ sao?”
Điện thoại bị rơi trên mặt đất, nam nhân không ngừng hôn cậu, mút lấy da thịt non mềm trên mặt cậu không nỡ nhả ra, môi bị gặm cắn ngậm mút, đau đến tê dại, không cảm giác được, giống như là trừng phạt:
"Về sau phải ngoan ngoãn, có nghe hay không."
Trong lòng Tề Thư chỉ còn lại sợ hãi cùng may mắn, không có bởi vì nam nhân lừa gạt mà tức giận.
May mắn, may mắn không có bị người kia phát hiện.
Người đàn ông vui vẻ cởi quần áo cho Tề Thư, đối phương thực sự ngoan ngoãn nghe lời, tùy ý hắn lột sạch quần áo trên người, khiến người đàn ông càng muốn bắt nạt cậu,làm cậu khóc hơn. Hắn yêu Tề Thư rất nhiều, yêu cơ thể khác biệt của Tề Thư, yêu cả linh hồn nhút nhát của cậu.
Hắn cũng yêu đôi mắt rụt rè biết nói kia. Nhưng bây giờ tạm thời không nhìn thấy được, nam nhân cảm thấy có chút đáng tiếc, càng thêm say sưa hôn lên đôi mắt bị che lại kia của cậu.
Vị thần tình yêu, dục vọng của hắn, ngọn lửa của cuộc đời hắn, bây giờ đang ngoan ngoãn cuộn tròn dưới thân hắn, chờ đợi yêu thương.
Khi người đàn ông nghĩ đến đây, côn thịt của hắn bị kích thích bừng bừng phấn trấn căng ra trong quần khiến đau đớn, hắn vội vàng cởi cúc quần, cầm tay Tề Thư hướng phía dưới sờ.
Khi ngón tay mảnh mai và mềm mại của cậu chạm vào vật cứng nóng kia, chúng liền muốn rụt tay về, cách một lớp quần lớt cậu vẫn cảm nhận được những đường gân trên côn thịt thô to của hắn. Mặc kệ cậu tránh né, nam nhân nắm chặt ngón tay đem Tề Thư từ trong quần móc ra, dương vật cao hứng đập vào lòng bàn tay tinh tế của hắn, để lại một chuỗi vết nước.
Đôi bàn tay nhỏ mềm mại, mịn màng và tinh tế cử động bừa bãi, khoái cảm tâm lý lớn hơn khoái cảm thể xác. Người đàn ông nép vào cổ Tề Thư thở đầy thỏa mãn, mớn trớn cổ cậu. Hôn lên vành tai tròn nhỏ như hạt cườm màu đỏ ấm áp của cậu, suồng sã mà dùng đầu lưỡi trêu chọc, khen ngợi:
"Bảo bảo thật tuyệt, làm tốt lắm."
Người đàn ông cười ha ha, nhàn nhạt nhàn nhạt nói:
“Nhưng tôi đã trả lời mất rồi.”
Hắn chạm vào màn hình, tiếng chuông ngừng lại.
Tề Thư run rẩy không dám nói chuyện, người đàn ông đè lên người, cậu cũng không trốn, giống như phát hiện ra điều gì thú vị, hắn thuận thế ôm lấy Tề Thư, cả người dán chặt vào người cậu, thì thào thủ thỉ dụ dỗ bên tai cậu:
"Nói chuyện! Chả nhẽ em còn muốn để người ta nghe tôi thao em sao."
Tề Thư thật chặt che miệng, nước mắt lưng tròng tuôn rơi, trên trán lấm tấm mồ hôi:
"Đừng mà. . . xin anh..."
Tề Thư thấp giọng cầu xin tha thứ, gần như là thì thào, sợ có bất cứ âm thanh nào đấy truyền đến bên kia điện thoại, thanh âm run rẩy, giống như dây tóc, bất cứ lúc nào cũng có thể đứt.
"Vậy em ngoan ngoãn đi, đừng chọc giận chồng nữa."
"Được. . . Được."
Tề Thư điên cuồng gật đầu:
"Tôi nghe, tôi nghe lời mà."
Chỉ cần đừng để người kia biết, cậu có thể làm bất cứ điều gì.
Người đàn ông im lặng vài giây, như đang suy nghĩ:
“Anh lừa em!”
Hắn đột nhiên cười ha hả, trào phúng, nước mắt suýt nữa chảy ra:
“Anh không nghe điện thoại, bảo bối sợ sao?”
Điện thoại bị rơi trên mặt đất, nam nhân không ngừng hôn cậu, mút lấy da thịt non mềm trên mặt cậu không nỡ nhả ra, môi bị gặm cắn ngậm mút, đau đến tê dại, không cảm giác được, giống như là trừng phạt:
"Về sau phải ngoan ngoãn, có nghe hay không."
Trong lòng Tề Thư chỉ còn lại sợ hãi cùng may mắn, không có bởi vì nam nhân lừa gạt mà tức giận.
May mắn, may mắn không có bị người kia phát hiện.
Người đàn ông vui vẻ cởi quần áo cho Tề Thư, đối phương thực sự ngoan ngoãn nghe lời, tùy ý hắn lột sạch quần áo trên người, khiến người đàn ông càng muốn bắt nạt cậu,làm cậu khóc hơn. Hắn yêu Tề Thư rất nhiều, yêu cơ thể khác biệt của Tề Thư, yêu cả linh hồn nhút nhát của cậu.
Hắn cũng yêu đôi mắt rụt rè biết nói kia. Nhưng bây giờ tạm thời không nhìn thấy được, nam nhân cảm thấy có chút đáng tiếc, càng thêm say sưa hôn lên đôi mắt bị che lại kia của cậu.
Vị thần tình yêu, dục vọng của hắn, ngọn lửa của cuộc đời hắn, bây giờ đang ngoan ngoãn cuộn tròn dưới thân hắn, chờ đợi yêu thương.
Khi người đàn ông nghĩ đến đây, côn thịt của hắn bị kích thích bừng bừng phấn trấn căng ra trong quần khiến đau đớn, hắn vội vàng cởi cúc quần, cầm tay Tề Thư hướng phía dưới sờ.
Khi ngón tay mảnh mai và mềm mại của cậu chạm vào vật cứng nóng kia, chúng liền muốn rụt tay về, cách một lớp quần lớt cậu vẫn cảm nhận được những đường gân trên côn thịt thô to của hắn. Mặc kệ cậu tránh né, nam nhân nắm chặt ngón tay đem Tề Thư từ trong quần móc ra, dương vật cao hứng đập vào lòng bàn tay tinh tế của hắn, để lại một chuỗi vết nước.
Đôi bàn tay nhỏ mềm mại, mịn màng và tinh tế cử động bừa bãi, khoái cảm tâm lý lớn hơn khoái cảm thể xác. Người đàn ông nép vào cổ Tề Thư thở đầy thỏa mãn, mớn trớn cổ cậu. Hôn lên vành tai tròn nhỏ như hạt cườm màu đỏ ấm áp của cậu, suồng sã mà dùng đầu lưỡi trêu chọc, khen ngợi:
"Bảo bảo thật tuyệt, làm tốt lắm."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.