Chương 98: Để lại cánh tay phải của mày.
Thân Vương
21/03/2013
- Bạn học sinh này xin hãy bình tĩnh một chút. Mọi chuyện đều có thể bàn bạc, không nhất định lúc nào cũng phải dùng vũ lực giải quyết.
Người bảo vệ trung niên đang che chắn cho gã thiếu niên mặt đen nói. Ba người khác cũng nhích lại gần tránh cho người này bị tấn công. Bất quá lúc này trong mắt Tiêu Thần ngoài giận dữ chỉ là giận dữ, cỗ sát khí tỏa ra từ thân thể hắn khiến bốn người bảo vệ chấn kinh.
Lúc này những bảo vệ bên ngoài cũng đã ùa tới. Bất quá bọn họ bảo vệ vòng ngoài ngăn cản đám học sinh tò mò nên hiện tại gã thiếu niên mặt đen cho dù muốn chạy cũng chỉ còn cách phá vỡ cửa phòng lao ra.
- Tôi nói lại lần nữa. Mấy người mau cút sang một bên, nếu không đừng trách tôi ra tay.
Tiêu Thần lạnh giọng quát, kế đó hắn đưa tay vào túi quần.
- Cậu. Cậu...Cậu muốn làm gì?
Thấy Tiêu Thần thò tay vào túi, đám bảo vệ cùng gã thiếu niên mặt đen không khỏi giật mình, chẳng lẽ hắn mang súng theo người?
- Trời ạ. Tiêu bá vương ngay cả bảo vệ cũng đánh.
- Đánh là đúng. Ai bảo mấy người bảo vệ xen vào việc người khác. Người trong Lục trung có ai không biết Tiêu bá vương yêu nhất chính là chiếc xe cũ kia cùng Cao Thi Nhu. Tên kia đập xe, Tiêu bá vương không lột da mới lạ. Bảo vệ? Tính là gì?
- Nhưng cũng quá kiêu ngạo rồi. Công khai đánh bảo vệ. Trường học truy cứu chỉ có nước nghỉ học.
- Đuổi học thì sao? Cùng lắm theo học trường khác, tiếp tục làm bá vương.
Đám người hiểu chuyện đứng bên ngoài bàn tán ai cũng nghếch mắt hi vọng có thể thấy Tiêu bá vương làm sao đánh ngã đám bảo vệ.
Hiện tại Tiêu Thần thật sự nổi giận. Đối phương không chỉ hủy xế yêu của hắn còn khiến hắn đuổi theo gần ba phút. Buồn bực hơn chính là trong quá trình truy đuổi hắn suýt chút hôn phải một nữ khủng long, điều này khiến sát khí hắn đại thịnh.
- Tôi đếm tới ba. Nếu các người không tránh ra tôi trực tiếp phế các người.
Tiêu Thần lạnh lùng tuyên bố.
- Bạn học sinh này. Hiện nay xã hội có luật pháp, cậu không được đe dọa chúng tôi. Cậu nên nhớ hành vi này sẽ phải chịu hình phạt từ luật pháp.
Người bảo vệ lớn tuổi lập tức nói lý lẽ.
Biết rõ tên học sinh trước mặt sẽ không để ý lời nói của mình vào đâu những người bảo vệ trung niên vẫn nói. Dụng ý của người này rất rõ. Bên ngoài có cả học sinh cùng giáo viên, cho dù bản thân bị thương sau này trường học cũng sẽ không đổ trách nhiệm lên đầu đám bảo vệ. Dù sao bọn họ đã có người làm chứng.
- Một.
Tiêu Thần không nói nhảm, trực tiếp đếm số.
- Bạn học sinh này. Xin cậu chú ý.
Người bảo vệ quả nhiên bớt lời nhưng vẫn làm bộ khuyên can.
Nguyên thủ quốc gia ông mày cũng từng giết qua, bảo vệ nhỏ như ngươi?
Lúc này Tiêu Thần đã rơi vào trạng thái điên cuồng, hắn vì chiếc xế yêu bất chấp tất cả. Chiếc xe làm bạn với hắn đã bảy năm, từng cứu mạng hắn vô số lần.
Trong lòng Tiêu Thần chiếc Gia Linh cũ kỹ này hắn âu yếm như người yêu, thậm chí so với người yêu còn muốn nặng tình hơn.
Tiêu Thần có một nguyên tắc, thứ nhất người yêu, thứ hai bạn bè, thứ ba mới tới quốc gia. Xúc phạm bất kể thứ gì trong đó gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, chưa từng lùi bước.
- Hai.
- Cùng tiến lên.
Bảo vệ trung niên thấy không thể ngăn cản vội vàng ra hiệu cho ba ngưởi bảo vệ bên cạnh.
- Ba.
Từ " Ba " vừa thốt khỏi miệng Tiêu Thần hai chân đạp ra phía sau, cả người như mũi tên lao thẳng tới.
- Rầm.
Bảo vệ trung niên không ngờ Tiêu Thần nhanh tới vậy, chiếc dùi cui điện trong tay còn chưa vụt xuống nắm đấm của Tiêu Thần đã đánh thẳng vào vai lão. Bị đau bản năng khiến lão buông vũ khí, chiếc dùi cui lập tức rơi trên đất. Ba người bảo vệ còn lại thấy tình huống phát sinh lập tức vung dùi cui đánh tới.
Tiêu Thần ngồi thụp người nhặt chiếc dùi cui trên đất kế đó đánh thẳng lên đùi gã bảo vệ gần nhất. "A" dòng điện truyền vào thân thể khiến người bảo vệ ngã xuống, tất nhiên gã vẫn chưa ngất xỉu.
Loại dùi cui này chỉ chuẩn bị đối phó với học sinh bởi vậy không phải điện cao áp, tất nhiên 220V đủ khiến thân thể tê dại.
Hai bảo vệ đã ngã còn lại hai người. Tiêu Thần nhanh chóng tung chân quét tới khiến hai người bảo vệ không qua huấn luyện chính quy lập tức đổ rạp.
Tiêu Thần lách người bắt được gã thiếu niên mặt đen phía sau bảo vệ trung niên, lập tức hắn tung quyền đánh thẳng lên mặt gã. " Rầm" một tiếng gã thiếu niên đụng trúng tủ đồ phía sau kế đó phun ra một ngụm máu tươi.
Động tác Tiêu Thần cũng không ngừng lại. Hắn kẹp ba cây ngân châm trong tay đâm lên cánh tay phải gã thiếu niên chặn vài mạch máu đề phòng gã chết vì mất máu.
- A...
Từ phòng bảo vệ truyền ra tiếng thét kinh hoàng. Cánh tay phải đầm đìa máu được Tiêu Thần dứt ra khỏi thân thể gã thiếu niên, lúc này phần còn lại của cánh tay đính ba cây ngân châm lạnh toát.
- A...
Đám bảo vệ thấy cảnh tượng này mặt cắt không còn chút máu.
- A...
Đám học sinh tới gần phòng bảo vệ quan sát nhất loạt nôn mửa, mùi máu tươi tanh nồng từ phòng bảo vệ tràn ra cũng khiến đám đông đang hóng chuyện tản ra phân nửa. Một vài người nhát gan thậm chí sợ tới mặt mũi tái xanh, hô hấp khó khăn.
- Tao đã nói tao sẽ ngắt cánh tay này là tao sẽ làm.
Tiêu Thần lạnh lùng cầm cánh tay ném thẳng vào gã thiếu niên đã muốn ngất xỉu.
Người bảo vệ trung niên đang che chắn cho gã thiếu niên mặt đen nói. Ba người khác cũng nhích lại gần tránh cho người này bị tấn công. Bất quá lúc này trong mắt Tiêu Thần ngoài giận dữ chỉ là giận dữ, cỗ sát khí tỏa ra từ thân thể hắn khiến bốn người bảo vệ chấn kinh.
Lúc này những bảo vệ bên ngoài cũng đã ùa tới. Bất quá bọn họ bảo vệ vòng ngoài ngăn cản đám học sinh tò mò nên hiện tại gã thiếu niên mặt đen cho dù muốn chạy cũng chỉ còn cách phá vỡ cửa phòng lao ra.
- Tôi nói lại lần nữa. Mấy người mau cút sang một bên, nếu không đừng trách tôi ra tay.
Tiêu Thần lạnh giọng quát, kế đó hắn đưa tay vào túi quần.
- Cậu. Cậu...Cậu muốn làm gì?
Thấy Tiêu Thần thò tay vào túi, đám bảo vệ cùng gã thiếu niên mặt đen không khỏi giật mình, chẳng lẽ hắn mang súng theo người?
- Trời ạ. Tiêu bá vương ngay cả bảo vệ cũng đánh.
- Đánh là đúng. Ai bảo mấy người bảo vệ xen vào việc người khác. Người trong Lục trung có ai không biết Tiêu bá vương yêu nhất chính là chiếc xe cũ kia cùng Cao Thi Nhu. Tên kia đập xe, Tiêu bá vương không lột da mới lạ. Bảo vệ? Tính là gì?
- Nhưng cũng quá kiêu ngạo rồi. Công khai đánh bảo vệ. Trường học truy cứu chỉ có nước nghỉ học.
- Đuổi học thì sao? Cùng lắm theo học trường khác, tiếp tục làm bá vương.
Đám người hiểu chuyện đứng bên ngoài bàn tán ai cũng nghếch mắt hi vọng có thể thấy Tiêu bá vương làm sao đánh ngã đám bảo vệ.
Hiện tại Tiêu Thần thật sự nổi giận. Đối phương không chỉ hủy xế yêu của hắn còn khiến hắn đuổi theo gần ba phút. Buồn bực hơn chính là trong quá trình truy đuổi hắn suýt chút hôn phải một nữ khủng long, điều này khiến sát khí hắn đại thịnh.
- Tôi đếm tới ba. Nếu các người không tránh ra tôi trực tiếp phế các người.
Tiêu Thần lạnh lùng tuyên bố.
- Bạn học sinh này. Hiện nay xã hội có luật pháp, cậu không được đe dọa chúng tôi. Cậu nên nhớ hành vi này sẽ phải chịu hình phạt từ luật pháp.
Người bảo vệ lớn tuổi lập tức nói lý lẽ.
Biết rõ tên học sinh trước mặt sẽ không để ý lời nói của mình vào đâu những người bảo vệ trung niên vẫn nói. Dụng ý của người này rất rõ. Bên ngoài có cả học sinh cùng giáo viên, cho dù bản thân bị thương sau này trường học cũng sẽ không đổ trách nhiệm lên đầu đám bảo vệ. Dù sao bọn họ đã có người làm chứng.
- Một.
Tiêu Thần không nói nhảm, trực tiếp đếm số.
- Bạn học sinh này. Xin cậu chú ý.
Người bảo vệ quả nhiên bớt lời nhưng vẫn làm bộ khuyên can.
Nguyên thủ quốc gia ông mày cũng từng giết qua, bảo vệ nhỏ như ngươi?
Lúc này Tiêu Thần đã rơi vào trạng thái điên cuồng, hắn vì chiếc xế yêu bất chấp tất cả. Chiếc xe làm bạn với hắn đã bảy năm, từng cứu mạng hắn vô số lần.
Trong lòng Tiêu Thần chiếc Gia Linh cũ kỹ này hắn âu yếm như người yêu, thậm chí so với người yêu còn muốn nặng tình hơn.
Tiêu Thần có một nguyên tắc, thứ nhất người yêu, thứ hai bạn bè, thứ ba mới tới quốc gia. Xúc phạm bất kể thứ gì trong đó gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, chưa từng lùi bước.
- Hai.
- Cùng tiến lên.
Bảo vệ trung niên thấy không thể ngăn cản vội vàng ra hiệu cho ba ngưởi bảo vệ bên cạnh.
- Ba.
Từ " Ba " vừa thốt khỏi miệng Tiêu Thần hai chân đạp ra phía sau, cả người như mũi tên lao thẳng tới.
- Rầm.
Bảo vệ trung niên không ngờ Tiêu Thần nhanh tới vậy, chiếc dùi cui điện trong tay còn chưa vụt xuống nắm đấm của Tiêu Thần đã đánh thẳng vào vai lão. Bị đau bản năng khiến lão buông vũ khí, chiếc dùi cui lập tức rơi trên đất. Ba người bảo vệ còn lại thấy tình huống phát sinh lập tức vung dùi cui đánh tới.
Tiêu Thần ngồi thụp người nhặt chiếc dùi cui trên đất kế đó đánh thẳng lên đùi gã bảo vệ gần nhất. "A" dòng điện truyền vào thân thể khiến người bảo vệ ngã xuống, tất nhiên gã vẫn chưa ngất xỉu.
Loại dùi cui này chỉ chuẩn bị đối phó với học sinh bởi vậy không phải điện cao áp, tất nhiên 220V đủ khiến thân thể tê dại.
Hai bảo vệ đã ngã còn lại hai người. Tiêu Thần nhanh chóng tung chân quét tới khiến hai người bảo vệ không qua huấn luyện chính quy lập tức đổ rạp.
Tiêu Thần lách người bắt được gã thiếu niên mặt đen phía sau bảo vệ trung niên, lập tức hắn tung quyền đánh thẳng lên mặt gã. " Rầm" một tiếng gã thiếu niên đụng trúng tủ đồ phía sau kế đó phun ra một ngụm máu tươi.
Động tác Tiêu Thần cũng không ngừng lại. Hắn kẹp ba cây ngân châm trong tay đâm lên cánh tay phải gã thiếu niên chặn vài mạch máu đề phòng gã chết vì mất máu.
- A...
Từ phòng bảo vệ truyền ra tiếng thét kinh hoàng. Cánh tay phải đầm đìa máu được Tiêu Thần dứt ra khỏi thân thể gã thiếu niên, lúc này phần còn lại của cánh tay đính ba cây ngân châm lạnh toát.
- A...
Đám bảo vệ thấy cảnh tượng này mặt cắt không còn chút máu.
- A...
Đám học sinh tới gần phòng bảo vệ quan sát nhất loạt nôn mửa, mùi máu tươi tanh nồng từ phòng bảo vệ tràn ra cũng khiến đám đông đang hóng chuyện tản ra phân nửa. Một vài người nhát gan thậm chí sợ tới mặt mũi tái xanh, hô hấp khó khăn.
- Tao đã nói tao sẽ ngắt cánh tay này là tao sẽ làm.
Tiêu Thần lạnh lùng cầm cánh tay ném thẳng vào gã thiếu niên đã muốn ngất xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.