Chương 97: Đụng tới xế yêu của ta phải chết.
Thân Vương
21/03/2013
Đám học sinh còn chưa chú ý vài tên đã bị Tiêu Thần đẩy dúi dụi, mập mạp hứng trọn cú đá lập tức bay thẳng tới chiếc Passat màu đen, ngay cả răng cũng phun ra.
- Mẹ. Chính là thằng này. Nó là Tiêu Thần.
Một gã quay lại thấy Tiêu Thần đứng cạnh vội vã kêu lên.
- Mày là Tiêu Thần?
Đám học sinh lùi lạu, một thiếu niên mặt đen bước lên. Gã này chỉ cao chừng 1m6 nhưng bả vai rất rộng, ánh mắt cũng rất sắc bén, trên người mặc bộ đồ thể thao màu xanh lam phối hợp với đôi dép bản lớn, tay phải cầm cây chùy khá to. Kết luận lại tên này vóc dáng không cao lớn nhưng có thể thấy thuộc loại nhanh nhẹn.
- Chính là anh mày.
Tiêu Thần mắng kế đó liếc mắt quan sát chiến xa yêu dấu. Hiện tại không ngờ đèn xe đã bị đập vỡ, bánh sau bung ra, trước sau xe bị đập méo mó khiến nó biến hình trầm trọng, ngay cả dầu trong xe cũng tràn ra khiến không khí ngập mùi khó chịu. Trên tay thằng ôn kia còn cầm chiếc bật lửa xem chừng đang tính phóng hỏa đốt xe.
Đối phương có sáu người, hai người đã bị Tiêu Thần đánh lén hiện tại còn bốn người đứng đối diện hắn. Vừa tan học chưa lâu bãi gửi xe còn chưa có nhiều người vây xem, lúc này chỉ có vài tên học sinh trốn một bên quan sát chiến cuộc.
- Chính mày đánh ba anh em họ Liễu?
Gã thiếu niên mặt đen nhẫn nhịn liếc mắt nhìn Tiêu Thần, đồng thời cởi áo để lộ thân thể rắn chắc.
- Ha ha.. Tao không biết ba anh em họ Liễu là ai nhưng tao biết mày sẽ là bại tướng dưới tay tao. Thử chút bản lĩnh đi.
Tiêu Thần cũng không nhớ hắn đánh ba anh em họ Liễu gì đó lúc nào, có thể là ba tên đầu trọc kia? Bất quá hắn mặc kệ, đã động tới xe của hắn thì xác định trả giá đi.
Thét lên một tiếng Tiêu Thần nhanh chóng bắn tới đấm thẳng vào phần đầu gã thiếu niên mặt đen.
Làm hỏng xe tao. Cho mày thành thằng ngốc.
- Rầm.
Tiêu Thần khá bất ngờ khi gã thiếu niên mặt đen cũng có chút bản lĩnh. Một quyền vừa rồi của hắn bị gã thiếu niên mặt đen tránh được. Bất quá gã đàn em bên cạnh không kịp tránh lập tức ngã đè lên mập mạp vừa đo đất khi nãy.
- Sức mạnh không tồi.
Gã thiếu niên mặt đen lui ra sau vài bước lắc lắc cánh tay tê dại. Lực công kích vừa rồi vượt qua giới hạn chống đỡ của gã.
- Tam thốn quyền.
Một quyền không có kết quả Tiêu Thần lập tức tung quyền tiếp theo, chân hắn cũng không nhàn rỗi. Kết quả một quyền một cước tiếp tục công tới gã mặt đen.
Gã thiếu niên mặt đen công phu cũng không tồi, chịu được hơn mười lần công kích của Tiêu Thần. Chẳng qua mỗi đòn của Tiêu Thần lần sau càng hiểm, càng mạnh hơn lần trước khiến gã thiếu niên hối hận vì tùy tiện tới khiêu khích. Vốn tưởng Tiêu Thần chỉ là học sinh trung học thôi, không nghĩ tới độc chiêu, sát chiêu gã được hưởng đủ. Nếu trúng phải một quyền hay một cước đảm bảo thân gã không tàn phế không được.
- Vù vù...
Sau mười chiêu Tiêu Thần dừng lại nhìn gã thiếu niên mặt đen mồ hôi vã ra như tắm. Lúc này đám học sinh cùng vài thầy cô giáo cũng đã ra tới bãi gửi xe, tất cả nhất loạt vây quanh quan sát khiến quang cảnh như đấu trường La Mã cổ đại.
- Đó không phải Tiêu Thần, Tiêu bá vương sao? Hắn đánh nhau với ai vậy? Tên kia không giống học sinh trong trường.
- Đối phương cũng không phải là người còn đi học.
- Mày không phát hiện đối phương thở như bò sao? Chắc chắn không phải đối thủ của Tiêu bá vương.
...
Tên tuổi Tiêu Thần tại Lục trung cũng không nhỏ, đám người vây quanh cơ bản ai cũng biết hắn. Thấy Tiêu bá vương đánh nhau với người khác, số kẻ hứng thú đứng xem càng lúc càng đông đảo hơn.
- Tốt nhất mày lên quỳ xuống xin tao tha thứ. Bằng không tao sẽ phế một cánh tay của mày.
Tiêu Thần trừng mắt nhìn gã thiếu niên mặt đen. Vừa rồi cánh tay phải cầm chùy của gã thanh niên khẳng định là thủ phạm đập hỏng chiếc Gia Linh.
- Mày. Mày là thứ gì cũng dám uy hiếp đại ca tao?
Một gã đàn em đứng cạnh vọt tới thóa mạ Tiêu Thần. Tên này cho rằng vừa rồi đại ca hắn không công kích nếu không kẻ bại là Tiêu Thần.
- Chúng ta đi.
Thật ra gã thiếu niên mặt đen biết bản thân không phải đối thủ của Tiêu Thần, chỉ e đám gia hỏa trong nhà ra tay mới ổn. Hơn nữa lúc này là thời điểm tan học, đám người vây quanh quan sát không tiện, nhất là kéo bảo vệ tới lại càng phiền toái hơn.
Gã mặt đen vừa dứt lời đã vung tay ra hiệu đám đàn em rời khỏi hiện trường. Chỉ là không ngờ Tiêu Thần đã ngăn trước mặt.
- Còn muốn chạy? Để cánh tay ở lại.
Tiêu Thần vung quyền đánh thẳng vào mặt gã thiếu niên.
- A.
Gã thiếu niên không ngăn cản được vội lấy tay kéo tên đàn em vừa rồi đỡ đòn hộ. Đáng thương cho tên đàn em của gã, chịu một quyền của Tiêu Thần tên này phun hết mật cùng máu tươi. Bất quá thừa dịp này gã thiếu niên vội vã lẩn trốn vào đám đông đang vây quanh.
Người này thân tỏa sát khí mãnh liệt, nếu bản thân gã không trốn nhanh xem chừng thật sự sẽ phải để lại một cánh tay. Tổn thất một gã đàn em tính là gì? Chỉ cần cho bọn chúng ít tiền sẽ có một hàng dài đứng chờ. Huống chi thằng nhóc vừa rồi không có mắt nhìn người, chết không đáng tiếc.
Mắt thấy đối phương muốn dựa vào đám đông bỏ chạy đương nhiên Tiêu Thần không muốn buông tha, hắn lập tức lao vào đám người. Hai người một chạy một đuổi gần ba phút đã tới cổng trường. Vừa tới đây gã thiếu niên chạy thẳng vào phòng bảo vệ với hi vọng đám bảo vệ sẽ che chở cho gã.
- Phù phù...
Gã thiếu niên đứng trong phòng bảo vệ thở hổn hển, đồng thời trốn sau lưng một bảo vệ lắp bắp:
- Mau cứu tôi. Có người muốn giết tôi.
- Bạn học sinh này. Cậu muốn làm gì?
Mấy người bảo vệ thấy Tiêu Thần chạy vào đều khẩn trương móc dùi cui điện bảo vệ gã thiếu niên mặt đen.
Mặc kệ gã thiếu niên mặt đen này thân phận thế nào bọn họ cũng không thể để chuyện đổ máu diễn ra trong trường. Đám bảo vệ hi vọng dùi cui điện có thể xua tan sát khí trên mặt Tiêu Thần.
- Cút ngay.
Tiêu Thần lạnh giọng quát. Lúc này ai ngăn cản hắn đều phải trả giá đắt.
- Mẹ. Chính là thằng này. Nó là Tiêu Thần.
Một gã quay lại thấy Tiêu Thần đứng cạnh vội vã kêu lên.
- Mày là Tiêu Thần?
Đám học sinh lùi lạu, một thiếu niên mặt đen bước lên. Gã này chỉ cao chừng 1m6 nhưng bả vai rất rộng, ánh mắt cũng rất sắc bén, trên người mặc bộ đồ thể thao màu xanh lam phối hợp với đôi dép bản lớn, tay phải cầm cây chùy khá to. Kết luận lại tên này vóc dáng không cao lớn nhưng có thể thấy thuộc loại nhanh nhẹn.
- Chính là anh mày.
Tiêu Thần mắng kế đó liếc mắt quan sát chiến xa yêu dấu. Hiện tại không ngờ đèn xe đã bị đập vỡ, bánh sau bung ra, trước sau xe bị đập méo mó khiến nó biến hình trầm trọng, ngay cả dầu trong xe cũng tràn ra khiến không khí ngập mùi khó chịu. Trên tay thằng ôn kia còn cầm chiếc bật lửa xem chừng đang tính phóng hỏa đốt xe.
Đối phương có sáu người, hai người đã bị Tiêu Thần đánh lén hiện tại còn bốn người đứng đối diện hắn. Vừa tan học chưa lâu bãi gửi xe còn chưa có nhiều người vây xem, lúc này chỉ có vài tên học sinh trốn một bên quan sát chiến cuộc.
- Chính mày đánh ba anh em họ Liễu?
Gã thiếu niên mặt đen nhẫn nhịn liếc mắt nhìn Tiêu Thần, đồng thời cởi áo để lộ thân thể rắn chắc.
- Ha ha.. Tao không biết ba anh em họ Liễu là ai nhưng tao biết mày sẽ là bại tướng dưới tay tao. Thử chút bản lĩnh đi.
Tiêu Thần cũng không nhớ hắn đánh ba anh em họ Liễu gì đó lúc nào, có thể là ba tên đầu trọc kia? Bất quá hắn mặc kệ, đã động tới xe của hắn thì xác định trả giá đi.
Thét lên một tiếng Tiêu Thần nhanh chóng bắn tới đấm thẳng vào phần đầu gã thiếu niên mặt đen.
Làm hỏng xe tao. Cho mày thành thằng ngốc.
- Rầm.
Tiêu Thần khá bất ngờ khi gã thiếu niên mặt đen cũng có chút bản lĩnh. Một quyền vừa rồi của hắn bị gã thiếu niên mặt đen tránh được. Bất quá gã đàn em bên cạnh không kịp tránh lập tức ngã đè lên mập mạp vừa đo đất khi nãy.
- Sức mạnh không tồi.
Gã thiếu niên mặt đen lui ra sau vài bước lắc lắc cánh tay tê dại. Lực công kích vừa rồi vượt qua giới hạn chống đỡ của gã.
- Tam thốn quyền.
Một quyền không có kết quả Tiêu Thần lập tức tung quyền tiếp theo, chân hắn cũng không nhàn rỗi. Kết quả một quyền một cước tiếp tục công tới gã mặt đen.
Gã thiếu niên mặt đen công phu cũng không tồi, chịu được hơn mười lần công kích của Tiêu Thần. Chẳng qua mỗi đòn của Tiêu Thần lần sau càng hiểm, càng mạnh hơn lần trước khiến gã thiếu niên hối hận vì tùy tiện tới khiêu khích. Vốn tưởng Tiêu Thần chỉ là học sinh trung học thôi, không nghĩ tới độc chiêu, sát chiêu gã được hưởng đủ. Nếu trúng phải một quyền hay một cước đảm bảo thân gã không tàn phế không được.
- Vù vù...
Sau mười chiêu Tiêu Thần dừng lại nhìn gã thiếu niên mặt đen mồ hôi vã ra như tắm. Lúc này đám học sinh cùng vài thầy cô giáo cũng đã ra tới bãi gửi xe, tất cả nhất loạt vây quanh quan sát khiến quang cảnh như đấu trường La Mã cổ đại.
- Đó không phải Tiêu Thần, Tiêu bá vương sao? Hắn đánh nhau với ai vậy? Tên kia không giống học sinh trong trường.
- Đối phương cũng không phải là người còn đi học.
- Mày không phát hiện đối phương thở như bò sao? Chắc chắn không phải đối thủ của Tiêu bá vương.
...
Tên tuổi Tiêu Thần tại Lục trung cũng không nhỏ, đám người vây quanh cơ bản ai cũng biết hắn. Thấy Tiêu bá vương đánh nhau với người khác, số kẻ hứng thú đứng xem càng lúc càng đông đảo hơn.
- Tốt nhất mày lên quỳ xuống xin tao tha thứ. Bằng không tao sẽ phế một cánh tay của mày.
Tiêu Thần trừng mắt nhìn gã thiếu niên mặt đen. Vừa rồi cánh tay phải cầm chùy của gã thanh niên khẳng định là thủ phạm đập hỏng chiếc Gia Linh.
- Mày. Mày là thứ gì cũng dám uy hiếp đại ca tao?
Một gã đàn em đứng cạnh vọt tới thóa mạ Tiêu Thần. Tên này cho rằng vừa rồi đại ca hắn không công kích nếu không kẻ bại là Tiêu Thần.
- Chúng ta đi.
Thật ra gã thiếu niên mặt đen biết bản thân không phải đối thủ của Tiêu Thần, chỉ e đám gia hỏa trong nhà ra tay mới ổn. Hơn nữa lúc này là thời điểm tan học, đám người vây quanh quan sát không tiện, nhất là kéo bảo vệ tới lại càng phiền toái hơn.
Gã mặt đen vừa dứt lời đã vung tay ra hiệu đám đàn em rời khỏi hiện trường. Chỉ là không ngờ Tiêu Thần đã ngăn trước mặt.
- Còn muốn chạy? Để cánh tay ở lại.
Tiêu Thần vung quyền đánh thẳng vào mặt gã thiếu niên.
- A.
Gã thiếu niên không ngăn cản được vội lấy tay kéo tên đàn em vừa rồi đỡ đòn hộ. Đáng thương cho tên đàn em của gã, chịu một quyền của Tiêu Thần tên này phun hết mật cùng máu tươi. Bất quá thừa dịp này gã thiếu niên vội vã lẩn trốn vào đám đông đang vây quanh.
Người này thân tỏa sát khí mãnh liệt, nếu bản thân gã không trốn nhanh xem chừng thật sự sẽ phải để lại một cánh tay. Tổn thất một gã đàn em tính là gì? Chỉ cần cho bọn chúng ít tiền sẽ có một hàng dài đứng chờ. Huống chi thằng nhóc vừa rồi không có mắt nhìn người, chết không đáng tiếc.
Mắt thấy đối phương muốn dựa vào đám đông bỏ chạy đương nhiên Tiêu Thần không muốn buông tha, hắn lập tức lao vào đám người. Hai người một chạy một đuổi gần ba phút đã tới cổng trường. Vừa tới đây gã thiếu niên chạy thẳng vào phòng bảo vệ với hi vọng đám bảo vệ sẽ che chở cho gã.
- Phù phù...
Gã thiếu niên đứng trong phòng bảo vệ thở hổn hển, đồng thời trốn sau lưng một bảo vệ lắp bắp:
- Mau cứu tôi. Có người muốn giết tôi.
- Bạn học sinh này. Cậu muốn làm gì?
Mấy người bảo vệ thấy Tiêu Thần chạy vào đều khẩn trương móc dùi cui điện bảo vệ gã thiếu niên mặt đen.
Mặc kệ gã thiếu niên mặt đen này thân phận thế nào bọn họ cũng không thể để chuyện đổ máu diễn ra trong trường. Đám bảo vệ hi vọng dùi cui điện có thể xua tan sát khí trên mặt Tiêu Thần.
- Cút ngay.
Tiêu Thần lạnh giọng quát. Lúc này ai ngăn cản hắn đều phải trả giá đắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.