Chương 225: Nhưng tôi
Phúc Vương
12/02/2024
“Tiên nhi, em thật sự muốn rời khỏi nhà họ Liễu hả?” Cô gái ngửa đầu, dùng ngôn ngữ rắn để nói chuyện.
Mãng xà trả lời đúng vậy.
Cô gái không nói thêm gì, chỉ khựng lại rồi hỏi tiếp: “Bà ngoại đâu? Em nuốt bà ngoại luôn rồi hả?”
Mãng xà đáp đúng vậy lần nữa. Lần này, cô gái hơi giật mình.
Chắc là cô chưa từng ngờ có một ngày mãng xà nhà họ cung phụng lại cắn ngược họ một cái.
“Chị biết rồi...” Cô gái không tiếp tục nói nữa, rốt cuộc thì nhà bọn họ không có khả năng can thiệp hoặc thay đổi chuyện mà mãng xà muốn làm.
“Rít!” Mãng xà rít một tiếng chói tai để chào tạm biệt cô gái.
Sau đó, nó cúi người, chui xuống đất mà di.
Cô gái hơi do dự, rồi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Lâm.
“Cô là người nhà họ Liễu hả?”
“Đúng vậy.” Cô gái gật đầu, hỏi ngược lại: “Anh chính là Diệp Côn Lôn hả?” “ỪI" Diệp Lâm cũng gật đầu.
Hai bên đều nhìn một cái là nhận ra thân phận của đối phương.
“Cô tìm tôi báo thù à?” Diệp Lâm lại hỏi.
Rốt cuộc thì bà Xà xem như là gián tiếp chết trong tay mình.
Nếu cô gái là người nhà họ Liễu, thì có tám phần bà già kia là bà ngoại của cô gái.
“Không phải.” Không ngờ cô gái lại lắc đầu, nói với giọng điệu chắc chắn: “Anh giết tên ác ôn nhà họ Trương kia, tôi còn muốn cảm ơn anh nữa đấy, sao có thể tìm anh báo thù chứ?”
“Hơn nữa, bên cạnh anh còn có Tiên nhi giúp đỡ, tôi đánh không lại anhl”
Sau đó, cô gái tự giới thiệu, mình tên là Liễu Như Yên, bà Xà bị giết đúng là bà ngoại của cô.
Cô và thiếu gia nhà họ Trương có hôn ước từ nhỏ.
Nhìn bề ngoài thì nhà họ Trương ở Phụng Thiên và năm đại gia tộc thần bí Hồ, Hoàng, Bạch, Liễu, Hôi có mối quan hệ hợp tác, chứ thực tế thì là mối quan hệ chủ tớ.
Vì tăng mạnh sự khống chế đối với năm đại gia tộc, sau khi dòng chính nhà họ Trương thành niên, đều có thể lựa chọn những cô gái xinh đẹp trẻ tuổi trong năm đại
gia tộc làm vợ nhỏ.
Đúng vậy, không phải là vợ chồng hợp pháp, mà chỉ là vợ nhỏ, đặt tại bên cạnh để khống chế, tương đương với con tin.
Liễu Như Yên xinh đẹp từ nhỏ, bị đại thiếu gia nhà họ Trương coi trọng ngay lần đầu gặp, không tránh được số phận gả làm vợ nhỏ.
Liễu Như Yên cực kì phản đối chuyện này, rồi chẳng thể làm gì được. Nhà họ Liễu thèm muốn quyền thế nhà họ Trương, nhất là bà Xà, bà ta kiên quyết đưa Liễu Như Yên cho đại thiếu gia nhà họ Trương làm vợ nhỏ, kể cả khi không có
danh phận gì, thì cũng là một vụ mua bán có lời đối với nhà họ Liễu.
Liễu Như Yên vốn dĩ phải bị đưa đến nhà họ Trương vào nửa cuối năm nay, từ đó trở thành vợ nhỏ của thiếu gia nhà họ Trương.
Trùng hợp là ngay thời gian này, thiếu gia nhà họ Trương đi đến Yến Kinh và bỏ mạng tại đây.
Liễu Như Yên nghe tin thì cực kì vui vẻ, sao lại đi tìm Diệp Lâm để báo thù chứ?
“Nhưng tôi cũng giết bà ngoại cô.” Diệp Lâm nói thẳng.
“Tuy rằng bà Xà là bà ngoại tôi, nhưng từ nhỏ đến lớn, bà ta không đánh thì cũng mắng tôi” Liễu Như Yên cười khổ: “Bà ngoại qua đời, thậm chí còn không khiến tôi buồn bằng Tiên nhi bỏ đi.”
Liễu Như Yên sinh ra trong một gia tộc ky dị và thần bí, tu luyện bí pháp gia tộc từ nhỏ, gần như không đi trường học, chưa từng có cuộc sống bình thường, chẳng có một người bạn nào.
Từ nhỏ đến lớn, mãng xà lại trở thành bạn của Liễu Như Yên, cho dù mãng xà đã có trăm tuổi, là rắn thần mà nhà họ Liễu cung phụng ba đời.
Nhưng ở trong mắt Liễu Như Yên, nó là người bạn duy nhất của mình.
“Lần này tôi tới đây, ngoài chào tạm biệt Tiên nhi ra, nhân tiện cũng muốn cảm ơn anh đã thay tôi giết thiếu gia nhà họ Trương.”
Diệp Lâm cười khổ, không ngờ mình lại chó ngáp phải ruồi, được lời cảm ơn từ cô gái kia.
“Để cảm ơn, tôi còn có một chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
Dứt lời, Liễu Như Yên nghiêm mặt, nhỏ giọng nói: “Nhà họ Trương ở Phụng Thiên sốt ruột báo thù cho con trai, đồng thời phái ra tất cả cao thủ của tứ đại gia tộc, trừ nhà họ Liễu ra, để đi giết anh”
“Bọn họ sắp tới rồi, anh nhớ cẩn thận một chút.”
Mãng xà trả lời đúng vậy.
Cô gái không nói thêm gì, chỉ khựng lại rồi hỏi tiếp: “Bà ngoại đâu? Em nuốt bà ngoại luôn rồi hả?”
Mãng xà đáp đúng vậy lần nữa. Lần này, cô gái hơi giật mình.
Chắc là cô chưa từng ngờ có một ngày mãng xà nhà họ cung phụng lại cắn ngược họ một cái.
“Chị biết rồi...” Cô gái không tiếp tục nói nữa, rốt cuộc thì nhà bọn họ không có khả năng can thiệp hoặc thay đổi chuyện mà mãng xà muốn làm.
“Rít!” Mãng xà rít một tiếng chói tai để chào tạm biệt cô gái.
Sau đó, nó cúi người, chui xuống đất mà di.
Cô gái hơi do dự, rồi ngẩng đầu lên nhìn Diệp Lâm.
“Cô là người nhà họ Liễu hả?”
“Đúng vậy.” Cô gái gật đầu, hỏi ngược lại: “Anh chính là Diệp Côn Lôn hả?” “ỪI" Diệp Lâm cũng gật đầu.
Hai bên đều nhìn một cái là nhận ra thân phận của đối phương.
“Cô tìm tôi báo thù à?” Diệp Lâm lại hỏi.
Rốt cuộc thì bà Xà xem như là gián tiếp chết trong tay mình.
Nếu cô gái là người nhà họ Liễu, thì có tám phần bà già kia là bà ngoại của cô gái.
“Không phải.” Không ngờ cô gái lại lắc đầu, nói với giọng điệu chắc chắn: “Anh giết tên ác ôn nhà họ Trương kia, tôi còn muốn cảm ơn anh nữa đấy, sao có thể tìm anh báo thù chứ?”
“Hơn nữa, bên cạnh anh còn có Tiên nhi giúp đỡ, tôi đánh không lại anhl”
Sau đó, cô gái tự giới thiệu, mình tên là Liễu Như Yên, bà Xà bị giết đúng là bà ngoại của cô.
Cô và thiếu gia nhà họ Trương có hôn ước từ nhỏ.
Nhìn bề ngoài thì nhà họ Trương ở Phụng Thiên và năm đại gia tộc thần bí Hồ, Hoàng, Bạch, Liễu, Hôi có mối quan hệ hợp tác, chứ thực tế thì là mối quan hệ chủ tớ.
Vì tăng mạnh sự khống chế đối với năm đại gia tộc, sau khi dòng chính nhà họ Trương thành niên, đều có thể lựa chọn những cô gái xinh đẹp trẻ tuổi trong năm đại
gia tộc làm vợ nhỏ.
Đúng vậy, không phải là vợ chồng hợp pháp, mà chỉ là vợ nhỏ, đặt tại bên cạnh để khống chế, tương đương với con tin.
Liễu Như Yên xinh đẹp từ nhỏ, bị đại thiếu gia nhà họ Trương coi trọng ngay lần đầu gặp, không tránh được số phận gả làm vợ nhỏ.
Liễu Như Yên cực kì phản đối chuyện này, rồi chẳng thể làm gì được. Nhà họ Liễu thèm muốn quyền thế nhà họ Trương, nhất là bà Xà, bà ta kiên quyết đưa Liễu Như Yên cho đại thiếu gia nhà họ Trương làm vợ nhỏ, kể cả khi không có
danh phận gì, thì cũng là một vụ mua bán có lời đối với nhà họ Liễu.
Liễu Như Yên vốn dĩ phải bị đưa đến nhà họ Trương vào nửa cuối năm nay, từ đó trở thành vợ nhỏ của thiếu gia nhà họ Trương.
Trùng hợp là ngay thời gian này, thiếu gia nhà họ Trương đi đến Yến Kinh và bỏ mạng tại đây.
Liễu Như Yên nghe tin thì cực kì vui vẻ, sao lại đi tìm Diệp Lâm để báo thù chứ?
“Nhưng tôi cũng giết bà ngoại cô.” Diệp Lâm nói thẳng.
“Tuy rằng bà Xà là bà ngoại tôi, nhưng từ nhỏ đến lớn, bà ta không đánh thì cũng mắng tôi” Liễu Như Yên cười khổ: “Bà ngoại qua đời, thậm chí còn không khiến tôi buồn bằng Tiên nhi bỏ đi.”
Liễu Như Yên sinh ra trong một gia tộc ky dị và thần bí, tu luyện bí pháp gia tộc từ nhỏ, gần như không đi trường học, chưa từng có cuộc sống bình thường, chẳng có một người bạn nào.
Từ nhỏ đến lớn, mãng xà lại trở thành bạn của Liễu Như Yên, cho dù mãng xà đã có trăm tuổi, là rắn thần mà nhà họ Liễu cung phụng ba đời.
Nhưng ở trong mắt Liễu Như Yên, nó là người bạn duy nhất của mình.
“Lần này tôi tới đây, ngoài chào tạm biệt Tiên nhi ra, nhân tiện cũng muốn cảm ơn anh đã thay tôi giết thiếu gia nhà họ Trương.”
Diệp Lâm cười khổ, không ngờ mình lại chó ngáp phải ruồi, được lời cảm ơn từ cô gái kia.
“Để cảm ơn, tôi còn có một chuyện quan trọng muốn nói với anh.”
Dứt lời, Liễu Như Yên nghiêm mặt, nhỏ giọng nói: “Nhà họ Trương ở Phụng Thiên sốt ruột báo thù cho con trai, đồng thời phái ra tất cả cao thủ của tứ đại gia tộc, trừ nhà họ Liễu ra, để đi giết anh”
“Bọn họ sắp tới rồi, anh nhớ cẩn thận một chút.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.