Chương 928: Quay về thôi
Phúc Vương
09/05/2024
Ầm
Người còn chưa kịp phản ứng thì lửa lớn đã cắn nuốt hiện trường.
Ngọn lửa tựa như sóng biển ngập trời bật cao mấy trăm thước, rồi lập tức lan tràn khắp xung quanh.
“Má ơi! Cháy!"
“Chạy mau đi! Sao hỏa rơi xuống!"
“Cứu mạng! Nóng quá đi!”
Các chiến sĩ biên giới Cao Câu Ly hồi hồn lại, bắt đầu chạy vắt giò lên cổ.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ là chờ mãi không thấy Phác chiến thần, lại thấy lửa lớn từ trên trời rơi xuống!
“Ha ha... Nóng hả? Vậy cho bọn mày mát mẻ một chút đi..”
Lúc này, chim La Sát phả ra một hơi với đám đông chạy lung tung bên dưới.
Gió lạnh thổi qua, người nào cũng như là bị phù phép đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích được chút nào.
Một lát sau, ngoài lửa lớn hừng hực ra, trên mặt đất còn có rất nhiều pho tượng hình người.
Giao long và chim La Sát hợp tác với nhau làm cho đám người tụ tập ở biên cảnh được trải nghiệm cảm giác tử vong băng lửa cùng lên.
Có điều, chim La Sát phun được một lát thì chợt phát hiện ra dù là hàn khí của nó hay là ngọn lửa của giao long đều có lực sát thương rất mạnh, nhưng nếu muốn tiêu diệt hết một trăm nghìn quân thì còn phải tốn rất nhiều sức lực và thời gian.
Nếu cứ tiếp tục phun thì cũng chẳng làm được gì.
Hơn nữa, đám binh lính từng được huấn luyện kia đang lần lượt rút lui.
“Ha ha... có rồi!"
Chim La Sát nghĩ ra một cách giải quyết vấn đề hoàn toàn.
Phù....
Ngay sau đó, chim La Sát phun hàn khí liên tục về một phía, rất nhanh thì tụ lại thành một núi băng.
“Lại đây, phun lửa vô đó đi!”
Chim La Sát chỉ huy giao long phun lửa lên núi băng.
Ầm!
Ngay sau đó, núi bằng tan rã giống như cơn lũ vỡ bờ đê, lao nhanh về phía binh lính bỏ chạy, nhanh chóng đuổi kịp bọn chúng.
“Trời ơi! Nước chảy!".
“A... Nước này nóng quá!"
“Cứu mạng!”
Trong khoảnh khắc, có vô số binh lính Cao Lâu Ly bị núi băng tan rã bao phủ, núi băng bị giao long phun lửa tan rã, nhiệt độ tăng lên đến hàng trăm độ.
Dòng nước bao phủ đám binh lính, đồng thời khiến đám binh lính chết ngay tại chỗ.
Dù đám binh lính Cao Lâu Ly có lui nhanh đến thế nào thì cũng không nhanh nước băng.
Dòng nước nhấn chìm mấy nghìn quân địch.
Chim La Sát và giao long tiếp tục đuổi giết đám tàn binh bại tướng đến mấy trăm dặm mới quay về.
Chim La Sát tính tính số kẻ địch chết trong tay mình. Đối phương có một trăm nghìn quân, có ít nhất bảy tám mươi nghìn quân chôn vùi nơi đây.
Số quân may mắn chạy về kịp, chắc là cả đời này cũng không dám đến gần Đại Hạ.
Nhìn những thi thể bị đốt trọi, bị đông cứng hay là chín rục khi trôi nối trên dòng nước, chim La Sát không muốn ăn một chút nào.
Bởi vì trong thời gian qua đi theo Diệp Lâm, nó ăn rất nhiều xác chết của cao thủ, thậm chí còn mới vừa nuốt một con linh thú cường đại.
Chim La Sát của hiện giờ không hề muốn ăn mấy cái loại thị thể người thường nữa.
“Hãy, không phải là bọn mày không ngon, mà là chị đây kén ăn hơn rồi”
“Quay về thôi!"
Thấy chim La Sát và giao long thắng lợi trở về, đám người Hoa Quốc Đống cực kì chấn động.
“Một trăm nghìn quân dễ dàng bị đánh bại vậy sao? Khó tin quá đi!”
“Nếu Đại Hạ ta có thể bồi dưỡng thêm vài con rồng nữa thì có thể quét ngang thiên hạ luôn rồi!”
Người còn chưa kịp phản ứng thì lửa lớn đã cắn nuốt hiện trường.
Ngọn lửa tựa như sóng biển ngập trời bật cao mấy trăm thước, rồi lập tức lan tràn khắp xung quanh.
“Má ơi! Cháy!"
“Chạy mau đi! Sao hỏa rơi xuống!"
“Cứu mạng! Nóng quá đi!”
Các chiến sĩ biên giới Cao Câu Ly hồi hồn lại, bắt đầu chạy vắt giò lên cổ.
Bọn họ nằm mơ cũng không ngờ là chờ mãi không thấy Phác chiến thần, lại thấy lửa lớn từ trên trời rơi xuống!
“Ha ha... Nóng hả? Vậy cho bọn mày mát mẻ một chút đi..”
Lúc này, chim La Sát phả ra một hơi với đám đông chạy lung tung bên dưới.
Gió lạnh thổi qua, người nào cũng như là bị phù phép đứng yên tại chỗ, không nhúc nhích được chút nào.
Một lát sau, ngoài lửa lớn hừng hực ra, trên mặt đất còn có rất nhiều pho tượng hình người.
Giao long và chim La Sát hợp tác với nhau làm cho đám người tụ tập ở biên cảnh được trải nghiệm cảm giác tử vong băng lửa cùng lên.
Có điều, chim La Sát phun được một lát thì chợt phát hiện ra dù là hàn khí của nó hay là ngọn lửa của giao long đều có lực sát thương rất mạnh, nhưng nếu muốn tiêu diệt hết một trăm nghìn quân thì còn phải tốn rất nhiều sức lực và thời gian.
Nếu cứ tiếp tục phun thì cũng chẳng làm được gì.
Hơn nữa, đám binh lính từng được huấn luyện kia đang lần lượt rút lui.
“Ha ha... có rồi!"
Chim La Sát nghĩ ra một cách giải quyết vấn đề hoàn toàn.
Phù....
Ngay sau đó, chim La Sát phun hàn khí liên tục về một phía, rất nhanh thì tụ lại thành một núi băng.
“Lại đây, phun lửa vô đó đi!”
Chim La Sát chỉ huy giao long phun lửa lên núi băng.
Ầm!
Ngay sau đó, núi bằng tan rã giống như cơn lũ vỡ bờ đê, lao nhanh về phía binh lính bỏ chạy, nhanh chóng đuổi kịp bọn chúng.
“Trời ơi! Nước chảy!".
“A... Nước này nóng quá!"
“Cứu mạng!”
Trong khoảnh khắc, có vô số binh lính Cao Lâu Ly bị núi băng tan rã bao phủ, núi băng bị giao long phun lửa tan rã, nhiệt độ tăng lên đến hàng trăm độ.
Dòng nước bao phủ đám binh lính, đồng thời khiến đám binh lính chết ngay tại chỗ.
Dù đám binh lính Cao Lâu Ly có lui nhanh đến thế nào thì cũng không nhanh nước băng.
Dòng nước nhấn chìm mấy nghìn quân địch.
Chim La Sát và giao long tiếp tục đuổi giết đám tàn binh bại tướng đến mấy trăm dặm mới quay về.
Chim La Sát tính tính số kẻ địch chết trong tay mình. Đối phương có một trăm nghìn quân, có ít nhất bảy tám mươi nghìn quân chôn vùi nơi đây.
Số quân may mắn chạy về kịp, chắc là cả đời này cũng không dám đến gần Đại Hạ.
Nhìn những thi thể bị đốt trọi, bị đông cứng hay là chín rục khi trôi nối trên dòng nước, chim La Sát không muốn ăn một chút nào.
Bởi vì trong thời gian qua đi theo Diệp Lâm, nó ăn rất nhiều xác chết của cao thủ, thậm chí còn mới vừa nuốt một con linh thú cường đại.
Chim La Sát của hiện giờ không hề muốn ăn mấy cái loại thị thể người thường nữa.
“Hãy, không phải là bọn mày không ngon, mà là chị đây kén ăn hơn rồi”
“Quay về thôi!"
Thấy chim La Sát và giao long thắng lợi trở về, đám người Hoa Quốc Đống cực kì chấn động.
“Một trăm nghìn quân dễ dàng bị đánh bại vậy sao? Khó tin quá đi!”
“Nếu Đại Hạ ta có thể bồi dưỡng thêm vài con rồng nữa thì có thể quét ngang thiên hạ luôn rồi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.