Cuồng Luyến Chi Ái 1: Em Phải Yêu Tôi
Chương 15: Sao em không mang thai
lacyy
20/09/2023
Nhã Tư Duệ không ăn uống gì nổi vì cô cảm thấy đau nhức khắp cơ thể, đặc biệt là phần vai. Vì bị anh ta xích nên cũng chẳng đi đâu được, cô chỉ
biết tủi thân khóc đến khi nào ngủ thiếp đi mà thôi. Điều đó càng làm
Mạc Chính Thần thêm phần bực bội...
"Em đùa tôi à Duệ nhi..."
Nhã Tư Duệ sực tỉnh giấc, đôi mắt mơ màng nhìn Mạc Chính Thần đang nổi giận, cô chỉ biết cuối đầu im lặng...
"Nghe nói ba em bị tai nạn, đang điều trị tại bệnh viện của bạn tôi..."
Nhã Tư Duệ đứng bật dậy, nắm chặt tay áo của Mạc Chính Thần, giọng điệu càng trở nên run rẩy...
"Phải cứu ba tôi...anh phải cứu ông ấy...."
"Tại sao tôi phải cứu ông ta...sống hay chết của ông ta liên quan quái gì đến tôi..."
Nhã Tư Duệ đưa mắt đỏ ửng nhìn Mạc Chính Thần thốt ra những lời vô tình. Cô chẳng biết lấy cái gan ở đâu mà chỉ thẳng mặt anh ta quát lớn...
"Trời ơi...anh hành hạ tôi chưa đủ hay sao mà liên lụy đến ông ấy...anh muốn tôi không phải sao...được...được thôi..."
Nhã Tư Duệ tự giác cởi đồ trên người cô ra, chủ động hôn Mạc Chính Thần nhưng lại bị anh giữ chặt...
"Vì ông ta mà em chủ động như vậy sao...được...theo ý em..."
Mạc Chính Thần đẩy mạnh cô xuống giường, trực tiếp đưa cậu bé tiến công vào nơi bí mật vẫn chưa mở ra khiến Tư Duệ đau đến mức ngồi thẳng dậy...
"Hức...hức...a..."
Nhã Tư Duệ nắm chặt vai Mạc Chính Thần, lại bị anh ta liên tục đè xuống hôn ngấu nghiến đau đớn.
Mạc Chính Thần gần như phát điên trên người cô, lực đạo ngày càng mạnh như muốn xuyên qua tử cung, khảm cô vào người mình. Tư Duệ cố bấu víu tay nam nhân đang điên cuồng xoa nắn ngực cô, nước mắt thấm đẫm ướt gối...
"Đau...đau...làm ơn đi..."
Mạc Chính Thần chặn miệng nhỏ đang nói lại, anh hôn cô mạnh bạo, hay nói đúng hơn là cắn cho nó chảy máu thì thôi...
Tư Duệ cảm thấy bụng dưới đau nhức king hoàng, cảm giác giống y chang cô tới tháng. Cô liên tục dùng sức lực yếu ớt gọi tên Mạc Chính Thần nhưng anh ta không nghe...
"Hừ...dâm đãng như vậy..."
Mạc Chính Thần rút ra chuẩn bị cho đợt tiếng công thứ hai thì thấy cô bé chảy ra máu lẫn mật dịch. Ngay cả trên tiểu đệ cũng dính máu của cô...
"Duệ nhi..."
Mạc Chính Thần khẽ vuố tóc mai ướt đẫm mồ hôi của cô sàn một bên, chỉ thấy cô ôm chặt bụng khóc nức nở cùng khuôn mặt nhăn nhó đau đớn...
"Cút đi...huhu...đau quá..." Cơ thể Tư Duệ dần lạnh toát, trên trán lấm tấm mồ hôi khiến Mạc Chính Thần không khỏi lo lắng, anh liền gọi cho bác sĩ nữ đến kiểm tra...
"Cô ấy sao rồi..."
Bác sĩ nữ cho cô uống thuốc giảm đau, đắp chăn kín chi cô không cảm thấy lạnh, lại thầm trách ông trời bất công sao lại cho cô gái xinh như hoa cái thể chất đặc biệt đặc biệt đau đớn khi đến tháng cơ chứ...
"Tiểu thư đến tháng...ngài chú ý đừng vận động trong thời gian này..."
Mạc Chính Thần gật đầu cho người tiễn vị bác sĩ này, anh lại đến ngồi cạnh cô, nhẹ nhàng xoa bụng nhỏ...
"Sao em lại chưa có thai cơ chứ..."
Nhã Tư Duệ chớp chớp hàng mi, cô nghẹn ngào nói được vài chữ đau lòng...
"Sao anh không hỏi tôi có đau không..."
"Em thì sao có chuyện đau được...em mạnh mẽ lắm cơ mà..."
Nhã Tư Duệ cười chua xót liền gạt tay anh ta ra khỏi bụng, chẳng lẽ cô tới tháng nên tâm trạng dễ xúc động sao. Cô lại cảm thấy tủi thân như vậy. Nếu anh ta pha cho cô một ly nước đường đỏ hay chỉ là rót một ly nước ấm thì cô khẳng định sẽ rất cảm kích hay thậm chí là cảm giác rung động. Nhưng Mạc Chính Thần thì cũng chỉ là tên khốn vô tình mà thôi...
"Anh biết việc mang thai đối với tôi nguy hiểm thế nào không..."
"Tôi sẽ không để em xảy ra chuyện gì đâu..."
Nhã Tư Duệ lại cười, cô gắng gượng ngồi tựa lưng vào tường, lạnh lẽo y như lòng cô vậy. Vốn tưởng gia đình sẽ là động lực duy nhất để cô trụ lại, nhưng Mạc Chính Thần đã tự tay phá hủy nó, phá hủy niềm tin duy nhất của cô...
"Tôi chẳng hiểu anh thích tôi hay thích cơ thể này nữa..."
Mạc Chính Thần nhướn mày nhìn cô, ánh mắt ấy nhìn chằm chằm thân thể cô mà trả lời...
"Cả hai..."
Ít ra Hades thật lòng yêu Persephone, ít ra Hades chấp nhận hi sinh vì Persephone, ít ra Hades không làm Persephone cảm thấy bị sỉ nhục...
Mạc Chính Thần gọi cô là Persephone, nhưng giá trị của cô lại không bằng con chó bên cạnh Hades...
"Em đùa tôi à Duệ nhi..."
Nhã Tư Duệ sực tỉnh giấc, đôi mắt mơ màng nhìn Mạc Chính Thần đang nổi giận, cô chỉ biết cuối đầu im lặng...
"Nghe nói ba em bị tai nạn, đang điều trị tại bệnh viện của bạn tôi..."
Nhã Tư Duệ đứng bật dậy, nắm chặt tay áo của Mạc Chính Thần, giọng điệu càng trở nên run rẩy...
"Phải cứu ba tôi...anh phải cứu ông ấy...."
"Tại sao tôi phải cứu ông ta...sống hay chết của ông ta liên quan quái gì đến tôi..."
Nhã Tư Duệ đưa mắt đỏ ửng nhìn Mạc Chính Thần thốt ra những lời vô tình. Cô chẳng biết lấy cái gan ở đâu mà chỉ thẳng mặt anh ta quát lớn...
"Trời ơi...anh hành hạ tôi chưa đủ hay sao mà liên lụy đến ông ấy...anh muốn tôi không phải sao...được...được thôi..."
Nhã Tư Duệ tự giác cởi đồ trên người cô ra, chủ động hôn Mạc Chính Thần nhưng lại bị anh giữ chặt...
"Vì ông ta mà em chủ động như vậy sao...được...theo ý em..."
Mạc Chính Thần đẩy mạnh cô xuống giường, trực tiếp đưa cậu bé tiến công vào nơi bí mật vẫn chưa mở ra khiến Tư Duệ đau đến mức ngồi thẳng dậy...
"Hức...hức...a..."
Nhã Tư Duệ nắm chặt vai Mạc Chính Thần, lại bị anh ta liên tục đè xuống hôn ngấu nghiến đau đớn.
Mạc Chính Thần gần như phát điên trên người cô, lực đạo ngày càng mạnh như muốn xuyên qua tử cung, khảm cô vào người mình. Tư Duệ cố bấu víu tay nam nhân đang điên cuồng xoa nắn ngực cô, nước mắt thấm đẫm ướt gối...
"Đau...đau...làm ơn đi..."
Mạc Chính Thần chặn miệng nhỏ đang nói lại, anh hôn cô mạnh bạo, hay nói đúng hơn là cắn cho nó chảy máu thì thôi...
Tư Duệ cảm thấy bụng dưới đau nhức king hoàng, cảm giác giống y chang cô tới tháng. Cô liên tục dùng sức lực yếu ớt gọi tên Mạc Chính Thần nhưng anh ta không nghe...
"Hừ...dâm đãng như vậy..."
Mạc Chính Thần rút ra chuẩn bị cho đợt tiếng công thứ hai thì thấy cô bé chảy ra máu lẫn mật dịch. Ngay cả trên tiểu đệ cũng dính máu của cô...
"Duệ nhi..."
Mạc Chính Thần khẽ vuố tóc mai ướt đẫm mồ hôi của cô sàn một bên, chỉ thấy cô ôm chặt bụng khóc nức nở cùng khuôn mặt nhăn nhó đau đớn...
"Cút đi...huhu...đau quá..." Cơ thể Tư Duệ dần lạnh toát, trên trán lấm tấm mồ hôi khiến Mạc Chính Thần không khỏi lo lắng, anh liền gọi cho bác sĩ nữ đến kiểm tra...
"Cô ấy sao rồi..."
Bác sĩ nữ cho cô uống thuốc giảm đau, đắp chăn kín chi cô không cảm thấy lạnh, lại thầm trách ông trời bất công sao lại cho cô gái xinh như hoa cái thể chất đặc biệt đặc biệt đau đớn khi đến tháng cơ chứ...
"Tiểu thư đến tháng...ngài chú ý đừng vận động trong thời gian này..."
Mạc Chính Thần gật đầu cho người tiễn vị bác sĩ này, anh lại đến ngồi cạnh cô, nhẹ nhàng xoa bụng nhỏ...
"Sao em lại chưa có thai cơ chứ..."
Nhã Tư Duệ chớp chớp hàng mi, cô nghẹn ngào nói được vài chữ đau lòng...
"Sao anh không hỏi tôi có đau không..."
"Em thì sao có chuyện đau được...em mạnh mẽ lắm cơ mà..."
Nhã Tư Duệ cười chua xót liền gạt tay anh ta ra khỏi bụng, chẳng lẽ cô tới tháng nên tâm trạng dễ xúc động sao. Cô lại cảm thấy tủi thân như vậy. Nếu anh ta pha cho cô một ly nước đường đỏ hay chỉ là rót một ly nước ấm thì cô khẳng định sẽ rất cảm kích hay thậm chí là cảm giác rung động. Nhưng Mạc Chính Thần thì cũng chỉ là tên khốn vô tình mà thôi...
"Anh biết việc mang thai đối với tôi nguy hiểm thế nào không..."
"Tôi sẽ không để em xảy ra chuyện gì đâu..."
Nhã Tư Duệ lại cười, cô gắng gượng ngồi tựa lưng vào tường, lạnh lẽo y như lòng cô vậy. Vốn tưởng gia đình sẽ là động lực duy nhất để cô trụ lại, nhưng Mạc Chính Thần đã tự tay phá hủy nó, phá hủy niềm tin duy nhất của cô...
"Tôi chẳng hiểu anh thích tôi hay thích cơ thể này nữa..."
Mạc Chính Thần nhướn mày nhìn cô, ánh mắt ấy nhìn chằm chằm thân thể cô mà trả lời...
"Cả hai..."
Ít ra Hades thật lòng yêu Persephone, ít ra Hades chấp nhận hi sinh vì Persephone, ít ra Hades không làm Persephone cảm thấy bị sỉ nhục...
Mạc Chính Thần gọi cô là Persephone, nhưng giá trị của cô lại không bằng con chó bên cạnh Hades...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.