Cuồng Ma Sủng Nữ

Chương 19: Cha, ta muốn ……

Trương Tiểu Lộc

15/05/2017

Lam Điện Diễm khuôn mặt lạnh băng nhìn tình cảnh đang diễm ra trước mắt. Đôi mắt sắc bén mang nét lạnh lùng, quỷ dị nhưng lại giống như có ngọn lửa thiêu đốt làm cháy lớp băng tuyết thường ngày trong đó khiến cho người ta không rét mà run…

Thủy Nhi mơ hồ ngước nhìn lên, mông lung như cảm giác có một bàn tay to lớn thô lỗ kéo nàng qua, khiến cho nàng ngã vào một bộ ngực rộng lớn…. Ngẩng đầu liền nhìn thấy cái kia … “Người xấu”.

Ôm Thủy Nhi trong tay, Lam Điện Diễm vẫn nhìn chằm chằm vào Phong. Ánh mắt đó khiến cho Phong .. tóc gáy đều dựng hết cả lên.

Lam Điện Diễm trong ánh mắt mang theo phẫn nộ, liếc mắt qua những người ở đây. Giọng nói uy nghiêm mang theo phần trách cứ…

-“Các ngươi tại sao lại cho nàng uống nhiều rượu như vậy?”

-“Hì hì … Không phải bọn họ cho ta uống, mà tự ta chủ động yêu cầu, cần phải học tập tri thức, nga!!! Cha, ta rất ngoan đúng không, ta thật sự đã học tập a…” – Thủy Nhi thành thật “khai báo” cho Lam Điện Diễm, cánh tay nàng vẫn bán lấy quần áo của hắn để bản thân không ngã xuống mặt đất.

-“A .. ngẫu !!! X….O!!!?”- Lúc này con chim trên vai của Thủy Nhi cũng cảm thấy choáng váng cực điểm, một bên uống ly rượu mà Thủy Nhi đang cầm, miệng vẫn lẩm bẩm đọc tên…

Lam Điện Diễm nhanh chóng giật lấy ly rượu trên tay của Thủy Nhi hung hăng quăng vào cây cột! Sau đó lại bắt lấy con chim anh vũ … không lưu tình chút nào .. đem ném nó ra ngoài (Mik: tội nghiệp sủng vật của Hana tỷ >”<…hana : á á…huyền vũ của ta….LC ca làm gì thế hả…có muốn ta kêu Đại Thanh thịt ca không….TN : *lườm*……Ta : *ngất*)

Tiếng thủy tinh vỡ, chất lỏng màu đỏ tươi của rượu văng tung tóe, lông chim cũng bay khắp nơi.

Thủy Nhi chống đối, nắm lấy quần áo của Lam Điện Diễm nũng nịu kêu la –“Ngươi làm Huyền Vũ của ta ngã rồi, ngươi là cái người xấu! Người xấu! Ta chán ghét ngươi….”

Lam Điện Diễm ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bé. Vài giây sau, một tay ôm lấy cái thân hình nhỏ bé đang mềm nhũn như sợi mì, bước nhanh lên lầu. Thủy Nhi dựa vào lồng ngực hắn, bàn tay không chịu nằm yên, hết đá rồi lại cắn, chống đối kêu la liên hồi, hai cái chân cũng không người đá loạn cả lên ….

Mọi người nhìn bóng dáng của Lam Điện Diễm biến mất mà một phen kinh hãi. Ánh mắt đều hướng đến con vẹt nhỏ đáng thương bộ dáng say khướt hệt như chủ nhân của nó

-“Nga… A Ngẫu!” –lông của Huyền Vũ bay loạn tứ tung, nó ghé sát miệng vào ly rượu trên bàn, mông lung kêu lên –“…Ngươi cho thêm rượu Thụy Sĩ ….”

______________________________________

-“Ngươi buông! Ngươi làm ta đau … Ô..ô..” –Thủy Nhi kêu la

Khuôn mặt bình tĩnh, hắn càng siết chặt cánh tay khiến cho Thủy Nhi càng điên cuồng vặn vẹo thân hình, tay vẫn đấm đá….

Lam Điện Diễm khuôn mặt vẫn lãnh đạm, tay ôm Thủy Nhi đang không ngừng kêu khóc đi qua hành lang khiến cho vô số nữ giúp việc cùng thị vệ một phen bị dọa chết khiếp

?! Cửa phòng ngủ bị đá ra một cách thô bạo, Lam Điện Diễm nhanh chóng bước vào, mạnh mẽ đem Thủy Nhi ném lên giường. Khuôn mặt lạnh băng, hàn khí bức người, đôi mắt dường như mang theo phần phẫn nộ. Thân hình cao lớn của hắn cúi xuống, như muốn che hết cả tấm thân nhỏ bé của Thủy Nhi ở dưới.



Một tay hắn khéo léo nâng cằm nàng, buộc nàng phải ngước lên. Lam Điện Diễm híp mắt, ngữ khí đầy áp lực –“Tại sao ngươi lại uống nhiều rượu như vậy?”

Thủy Nhi bất mãn muốn giãy ra nhưng lại bị Lam Điện Diễm nắm chặt, nàng tức giận vươn hai cái “tiểu móng vuốt” ra không ngường giãy dụa, đánh đấm “người xấu” muốn thoát khỏi bàn tay của hắn đang giữ lấy cằm nàng.

-“Ngươi buông! Ta đã ngoan ngoãn nghe lời ngươi nói, vì sao ngươi vẫn chưa hài lòng.. Cha là người xấu! Người xấu!….”

Lam Điện Diễm cắn răng, ngữ khí châm chọc– “Nghe lời? Ngoan ngoãn? Mặt trời mọc ở hướng Tây sao? Vật nó khi nào “ngoan” quá thế!”

-“Đương nhiên! Phong nói uống rượu cũng là một trong những hạng mục huấn luyện!”

-“Không cho phép nhắc đến Phong!” – Lam Điện Diễm mạnh mẽ giữ chặt hai cánh tay của Thủy Nhi. Chết tiệt! Nghĩ đến nàng cùng Phong ôm nhau vô cùng thân thiết thì trong lòng Lam Điện Diễm như có một ngọn lửa đang bốc cháy! Hận là không thể đem một cây M16 mà giết chết người mà hắn đã ngàn chọn vạn tuyển tự mình bồi dưỡng để nối nghiệp thôi !!! (Mik: =.=)

Thủy Nhi bị tiếng nói thô bạo của Lam Điện Diễm làm cho hoảng sợ một chút,sau đó lại không ngừng giãy dụa, dùng tay đánh Lam Điện Diễm –“Ngươi buông! Ta không muốn ở trong này ! Không muốn ở trong này ! …Ô..ô..Oa…oa..” – Thủy Nhi lại bắt đầu đại náo mà khóc to hơn.

Lam Điện Diễm cau mày, thả tay ra , ấn ấn huyệt thái dương, nhưng khi nhìn thấy dấu tay hằn lên trên cánh tay trắng nõn của nàng , hắn lại có chút mềm lòng. Ngữ khí vẫn bá đạo như trước.

-“Đừng nhúc nhích! Ngoan ngoãn ngủ một giấc đi!”

Thủy Nhi làm sao lại muốn nghe lời, nàng nhảy xuống dường nhưng dường như hai chân giống như bị rút hết gân cốt vậy, khiến nàng trượt xuống dưới

-“Ta không muốn ở trong này!”

Lam Điện Diễm nhìn Thủy Nhi đang ngồi phịch dưới chân, khuôn mặt như có cảm xúc ẩn nhẫn nào đó

-“Ta muốn về…..”

Thủy Nhi túm lấy quần áo của Lam Điện Diễm, cố gắng đứng lên, không được bao lâu lại xụi lơ mà khuỵa xuống.

Lam Điện Diễm rốt cuộc cũng không nhịn được, đem hai bàn tay to lớn nâng nàng lên, nhìn bộ dáng ngây thơ đầy ủy khuất của nàng, hắn không kiềm được mà thở dài một cái. Bàn tay to lớn ôm lấy Thủy Nhi, đặt nàng trên giường, ngữ khí cũng thoải mái một chút.

-“Ngươi uống say rồi! Nên ngủ một giấc cho khỏe!”

-“Ta không cần! Ta không cần!” – Thủy Nhi vẫn náo loạn đấm đá lung tung, hất luôn cả cái chăn mà Lam Điện Diễm vừa đắp cho nàng (Mik: aaa ca ca bị “ngược” ..*cười cười*)



Lam Điện Diễm đau đầu, cố gắng ổn định cái thân hình nhỏ bé đang không ngừng náo loạn ấy, ngữ khí ôn nhu hơn thậm chí còn mang theo vài phần dụ dỗ -“Ngoan, ngủ một giấc đi, ngày mai ngươi muốn nói gì, ta sẽ nghe!”

Thủy Nhi nhìn ánh mắt ôn nhu của Lam Điện Diễm cũng im lặng, nàng lẳng lặng nhìn Lam Điện Diễm.

Bởi vì rượu nên khiến khuôn mặt nhỏ bé của nàng hơi ửng hồng càng thêm xinh đẹp tuyệt luân, đôi mắt to ngân ngấn nước lúc này mang theo một chút dụ hoặc đang nhìn chằm chằm vào Lam Điện Diễm

Lam Điện Diễm cảm giác được lồng ngực của hắn đang nóng lên, hơi thở cũng gấp hơn, cảm giác như bàn tay của mình quá rảnh rang vậy.

Thủy Nhi chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt nhìn thẳng vào Lam Điện Diễm

Lam Điện Diễm cảm giác được miệng lưỡi của mình lúc này có chút khô nóng

-“Cha…”

Đôi mắt như sương long lanh của Thủy Nhi cùng với đôi môi đỏ mông chu lên đang nhỏ giọng nỉ non . Đôi môi hồng nhuận ấy chậm rãi ghé sát lại gần Lam Điện Diễm…

Trong nhất thời, Lam Điện Diễm cảm thấy hô hấp có chút khó khăn. Ngực hắn thật sự rất nóng, như có một ngọn lửa bên trong cơ thể khiến cổ họng hắn khô nóng.

Đường đường là môn chủ của Ám Dạ Môn, tổng tài của tập đoàn Phong Vân, ác ma Lam Điện Diễm giết người không chớp mắt mà lúc nay đang bị đôi môi đỏ mọng ấy mê hoặc

Đôi tay mềm mềm của bé ôn nhu xoa lên khuôn mặt tuấn diễm của Lam Điện Diễm. Nhỏ giọng nỉ non mang theo dụ hoặc vô tận –“Cha….Ta nghĩ muốn…”

Bàn tay ôn nhu cùng với lời nói nỉ non ấy khiến Lam Điện Diễm nhất thời cảm thấy như có một dòng điện chạy qua người…

Lam Điện Diễm trầm luân … chậm rãi cúi đầu xuống …

-“Oa!..”

Đúng là một trận kinh hãi, thân thể Thủy Nhi sau khi phun đầy “Whisky, XO,…” lên trên vai của Lam Điện Diễm thì mềm nhũn ra.

Lam Điện Diễm cứng người , gân xanh trên trán dường như nổi lên rồi!

Nha đầu này là cố ý ! Nhất định là cố ý!

Nhất định là thế bởi trên vài nàng một chút xíu cũng không dính gì mà toàn bộ đều phun lên vai hắn !!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Cuồng Ma Sủng Nữ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook