Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

Chương 243: Càng Lúc Càng Xa

Mộng Kim

16/04/2023

Tôi nhìn thấy Tống Tuyết kéo cánh tay của Dị Tư Ẩn, mà anh ấy cũng không vung ra, thân thể hai người dán vào nhau vô cùng thân mật.

“Đồ chơi còn chưa chọn xong, chúng ta tiếp tục chọn đi.”

Dị Tư Ẩn gật đầu với Tống Tuyết, sau đó đi về hướng cửa hàng đồ chơi. Tôi cứ đứng tại chỗ như vậy mà nhìn, thân thể dường như cứng ngắc. Rõ ràng là tôi vung tay anh ấy ra, tại sao tôi lại phải buồn?

Tôi vẫn cứ nhìn như vậy, tầm mắt dường như dính trên người Dị Tư Ẩn, thẳng cho tới khi hai người biết mất khỏi tầm mắt của tôi.

Dung Khuynh: “Tô tiểu thư, cô đối với Dị thiếu là thật lòng yêu mến. Tôi nói những điều này có lẽ là không phải hiền hậu nhưng vì Dị thiếu tôi hi vọng cô đừng tiếp tục xuất hiện, giống như tình huống khi nãy cô cũng đã nhìn thấy rồi.”

Tôi: “Tình Huống nào? Dị thiếu và Tống tiểu thư ở cùng nhau, hay là một chút nữa thì Dị thiếu nhớ ra tôi?”

Dung Khuynh: “Ngài ấy thiếu chút nữa thì nhớ ra cô.”

Tôi hiểu ý của Dung Khuynh, nếu như Dị Tư Ẩn một khi nhớ ra tôi, nói không chừng sẽ phát sinh chuyện xấu.”

Tôi: “Tôi hiểu những gì anh nói.”

Nói xong tôi kéo quỷ nhỏ đi ra ngoài, nếu còn không rời khỏi đây cô giáo Triệu sẽ điên mất.

Dung Khuynh không gọi tôi lại, cũng không có cưỡng ép bắt quỷ nhỏ lại. Nhân viên trong cửa hàng đồ chơi đối với tôi vô cùng cảnh giác, thậm chí còn lộ vẻ xem thường.

Vừa nãy một màn tôi cùng Dị Tư Ẩn dây dưa bọn họ đều nhìn thấy. Trong mắt người khác tôi là một người phụ nữ xấu xa, làm trò trước mặt bạn gái chính thức của Dị Tư Ẩn mà hôn anh ấy.

Người ta nhìn tôi như thế nào tôi đã không còn để ý tới nữa, người phụ nữ xấu xa thì người phụ nữ xấu xa. Trên đời đều là thị phi, ai có thể nói được rõ ràng chứ?



Bên ngài khu mua sắm, cô giáo Triệu liếc mắt một cái đã nhìn thấy tôi, cô ấy vội vàng chạy tới. Lúc nhìn thấy đứa quỷ nhỏ đứng bên cạnh tôi cô ấy liền kích động.

Nhưng bên ngoài toàn là người, cô giáo Triệu có kích động cũng không dám biểu lộ ra, chỉ vì không ai có thể nhìn thấy đứa nhỏ.

“Sớm đã nói con của cô không có trong trung tâm thương mại. Tôi nhìn hai người chính là kẻ lừa gạt, nghĩ kế. Đặc biệt là cô!” Đội trưởng đội bảo vệ nhìn tôi, trong mắt sự khinh miệt càng tăng lên.

“Cô chính là muốn tiếp cận Dị thiếu.”

Cô giáo Triệu liền vội vàng nắm lấy tôi “Tình Thiên, cái gì tiếp cận Dị thiếu.”

Tôi: “Một phen hiểu lầm.”

“Hiểu lầm? Cô hôn…” nói tới đây anh ta lập tức dừng lại, trừng mắt nhìn tôi một cái rồi mới rời đi.

Vào lúc anh ta tới gần trung tâm thương mại, tôi nghe thấy anh ta nén giận nói “Hại tôi mất hết tiền thưởng.”

“Tình Thiên, Dị thiếu? Bọn họ hiểu nhầm em tiếp cận Dị thiếu?”

Tôi: “Qua rồi, đều là hiểu lầm thôi.”

“Ma ma, con gặp phải đạo sĩ, anh ta nhốt con vào trong hồ lô, sau đó bị Dị thiếu cướp đi. Chị vì muốn dời đi sự chú ý của Dị thiếu nên đã cố ý thơm ngài ấy, mới có thể thuận lợi đem con thả ra.”

Sau khi cô giáo Triệu nghe xong liền một phen túm lấy tay của tôi “Đều là tôi không tốt, không để ý được đứa nhỏ hại em bị hiểu nhầm. Đạo sĩ đó đã phát hiện con của tôi, sau này anh ta liệu có còn hạ thủ nữa không?”



Tôi: “Anh ta sẽ không, thực ra anh ta đạo sĩ nói không xác định, sau này tận lực đừng đem theo đứa nhỏ ra ngoài, đặc biệt là ban ngày.”

Cô giáo Triệu liên tiếp gật đầu. Sau đó chúng tôi không tiếp tục đi dạo phố nữa. Đi tới chợ rau mua rau sau đó về nhà. Cô giáo Triệu tranh nấu cơm, đem tôi đẩy từ phòng bếp ra ngoài.

Tôi chỉ có thể ở trong phòng khách chơi với quỷ nhỏ, nó vui vẻ vây quanh tôi. Bộ dáng này của nó làm tôi nhớ tới con của tôi.

“Chị, tiểu quỷ đó khi nào thì sẽ tới? Em rất muốn chơi cùng bạn ấy.”

Nhìn khuôn mặt cười hi hi của nó, tôi không nhịn được nâng tay nhéo nó.

Tôi: “Nếu buổi tối em nhìn thấy tiểu quỷ thì hãy gọi chị, được không?”

“Chị, chị ngoài nhìn thấy em còn có thể nhìn thấy những tiểu quỷ khác nữa?”

Tôi: “Có thể, đây là bí mật của chị và em. Em không được nói cho mẹ em biết, được không?”

Nó vẻ mặt nghiêm túc gật đầu, còn muốn ngoéo tay với tôi “ngoéo tay trăm năm không được thay đổi nha!”

Tôi cười sờ đầu nó sau đó chuẩn bị đứng dậy, chính vào lúc tôi đứng dậy, bên tai tôi liền nghe được một âm thanh mềm mại.

“Hừ!”

Âm thanh rất nhẹ, cất dấu một chút tức giận, là âm thanh của một đứa nhỏ.

“Chị, tiểu quỷ vừa nãy tới rồi!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook