Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy
Chương 302: Giết Quỷ Hợp Pháp
Mộng Kim
06/07/2023
Khi nói tới a mã của cậy ấy, biểu tình của tiểu quỷ khác hẳn, mặc dù lệ khí càng nặng nhưng trên khuôn mặt đó nở một nụ cười chân thành. Trong nháy mắt tôi hiểu được, nó cũng là chấp niệm giống như Chu Tiên. Không giống chính là chấp niệm của Chu Tiên là tình yêu, còn cậu ta là tình thân. Càng hoặc là chấp niệm của cậu ta càng nặng kéo dài ngàn năm tới hiện tại.
Tôi không thể động, mây đen dưới chân không ngừng bay trong hắc động. Tôi cả đường bị tiểu quỷ đem đi, không biết qua bao lâu, ánh trăng sáng ngời chiếu xuống, trăng rằm treo trên bầu trời đêm.
“Trăng mười lăm là trong nhất, hơn một tháng sau là trung thu rồi.” Tiểu quỷ nói liên miên, ngẩng đầu nhìn ánh trăng, một hồi lại kéo tôi đi.
Tôi: “Tôi là người không có chút pháp lực nào, không thể đấu được cậu, lại bị cậu đưa ra khỏi kết giới, cởi trói cho tôi, tôi không thoải mái.”
Tiểu quỷ dừng bước chân, trên dưới đánh giá tôi. Không bao lâu miệng nó lầm bầm vài tiếng, không biết nói gì, dây màu xanh trói tôi được nới ra. Pháp thuật trước khi Dung Khuynh rời đi thi triển trên người tôi giờ này cũng mất hiệu lực rồi, không có dây buộc chặt tôi thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Trên thân của tôi có khí tức của Mã Nhĩ Thái Lăng, tiểu quỷ đối với anh ta có tình phụ tử, dựa vào tình huống hiện tại nó sẽ không làm hại tôi. Cũng chính vì như vậy nên nó mới nói với tôi nhiều chuyện như vậy.
Tôi: “Chủ tử của cậu là Tịch Hoa sao?”
“Phải, chị rất nhanh có thể gặp chủ tử rồi.”
Tôi: “Tôi quen a mã của cậu, sống cùng một khoảng thời gian, con người anh ta rất tốt.”
“Trên thân thể của chị có khí tức của a mã, còn rất nồng đậm, chắc hẳn có cảm tình rất tốt với a mã. Có điều, ông ấy không thích phụ nữ. Tuy rằng dung mạo cũng tốt, cô đừng vọng tưởng nữa.”
Tiểu quỷ nói chuyện rất nghiêm túc, thậm chí lần nữa đánh giá tôi.
Tôi: “Quan hệ của a mã cậu và Tịch Hoa không tốt, nếu như anh ta biết cậu nương nhờ Tịch Hoa có lẽ anh ta sẽ không vui.”
Tiểu quỷ không nói chuyện, tôi cho rằng cậu ta sẽ không trả lời. Tôi cũng không tiếp tục mở miệng, nhưng không bao lâu nó lại lên tiếng.
“Ông ấy từng nói với tôi đi theo kẻ cường giả mới có thể tồn tại. Sinh tồn ngàn năm, khi chết là một đứa trẻ mấy tuổi, bị dìm chết, bị tiểu quỷ cùng tuổi bắt nạt, lại bị quỷ lớn truy sát. Sau này thì sao, những quỷ tự cho mình là đúng đó không phải đều bị ta ăn mất sao. Qua lâu như vậy chủ tử của tôi cũng đã đổi mấy lần.”
Nói tới đây, cậu ta dừng lại một lát rồi lại tiếp tục nói.
“Tịch Hoa rất lợi hại, âm phủ phát hiện hành tung của tôi, phát ra một lượng lớn phán quan để bắt tôi. Phán quan cũng không dám đắc tội ngài ấy. Trên thế gian này, người quỷ đồng hành, không cùng phạm vi sinh hoạt. Trong lòng các người Minh Vương có phải là có quyền lực nhất?”
Đột nhiên liên quan tới Minh Vương, từ ngữ hồi còn nhỏ tôi nghe được. Tôi không hiểu pháp luật của âm gian, tự nhiên không dám tùy ý bình phán.
Tôi: “Minh Vương, vương giả của địa phủ, lẽ nào không phải quyền lực lớn nhất sao?”
Tiểu quỷ cười nhạo một tiếng “ở thế giới của quỷ cường giả vi tôn, năm trăm năm trước Minh Vương đổi người. Tân vương tiền nhiệm ba trăm năm lại bị thay thế. Ở thế giới đó chỉ cần đủ cường đại thì ngươi chính là vương giả.”
Lòng tôi lần nữa trầm xuống, Minh Vương không phải cố định một người, ai có năng lực người đó lên. Tịch Hoa rốt cuộc cường đại tới mức nào rồi, ngay cả phán quan cũng phải để cho anh ta vài phần mặt mũi. Nghĩ tới điều tồi tệ nhất năng lực của Tịch Hoa khiến thế giới quỷ khiếp sợ?
“Tôi biết quan hệ giữa Tịch Hoa và Chồng cô, đối thủ cạnh tranh, một người phục sinh thành công một người phục sinh không thành công. Người trước có được cuộc sống mới, người sau có sức mạnh vô hạn. Theo ta thấy sống hay chết cũng không khác biệt. Các người nhân loại cuộc sống an nhàn, ở thế giới của chúng tôi giết quỷ là hợp pháp.”
Tôi không thể động, mây đen dưới chân không ngừng bay trong hắc động. Tôi cả đường bị tiểu quỷ đem đi, không biết qua bao lâu, ánh trăng sáng ngời chiếu xuống, trăng rằm treo trên bầu trời đêm.
“Trăng mười lăm là trong nhất, hơn một tháng sau là trung thu rồi.” Tiểu quỷ nói liên miên, ngẩng đầu nhìn ánh trăng, một hồi lại kéo tôi đi.
Tôi: “Tôi là người không có chút pháp lực nào, không thể đấu được cậu, lại bị cậu đưa ra khỏi kết giới, cởi trói cho tôi, tôi không thoải mái.”
Tiểu quỷ dừng bước chân, trên dưới đánh giá tôi. Không bao lâu miệng nó lầm bầm vài tiếng, không biết nói gì, dây màu xanh trói tôi được nới ra. Pháp thuật trước khi Dung Khuynh rời đi thi triển trên người tôi giờ này cũng mất hiệu lực rồi, không có dây buộc chặt tôi thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Trên thân của tôi có khí tức của Mã Nhĩ Thái Lăng, tiểu quỷ đối với anh ta có tình phụ tử, dựa vào tình huống hiện tại nó sẽ không làm hại tôi. Cũng chính vì như vậy nên nó mới nói với tôi nhiều chuyện như vậy.
Tôi: “Chủ tử của cậu là Tịch Hoa sao?”
“Phải, chị rất nhanh có thể gặp chủ tử rồi.”
Tôi: “Tôi quen a mã của cậu, sống cùng một khoảng thời gian, con người anh ta rất tốt.”
“Trên thân thể của chị có khí tức của a mã, còn rất nồng đậm, chắc hẳn có cảm tình rất tốt với a mã. Có điều, ông ấy không thích phụ nữ. Tuy rằng dung mạo cũng tốt, cô đừng vọng tưởng nữa.”
Tiểu quỷ nói chuyện rất nghiêm túc, thậm chí lần nữa đánh giá tôi.
Tôi: “Quan hệ của a mã cậu và Tịch Hoa không tốt, nếu như anh ta biết cậu nương nhờ Tịch Hoa có lẽ anh ta sẽ không vui.”
Tiểu quỷ không nói chuyện, tôi cho rằng cậu ta sẽ không trả lời. Tôi cũng không tiếp tục mở miệng, nhưng không bao lâu nó lại lên tiếng.
“Ông ấy từng nói với tôi đi theo kẻ cường giả mới có thể tồn tại. Sinh tồn ngàn năm, khi chết là một đứa trẻ mấy tuổi, bị dìm chết, bị tiểu quỷ cùng tuổi bắt nạt, lại bị quỷ lớn truy sát. Sau này thì sao, những quỷ tự cho mình là đúng đó không phải đều bị ta ăn mất sao. Qua lâu như vậy chủ tử của tôi cũng đã đổi mấy lần.”
Nói tới đây, cậu ta dừng lại một lát rồi lại tiếp tục nói.
“Tịch Hoa rất lợi hại, âm phủ phát hiện hành tung của tôi, phát ra một lượng lớn phán quan để bắt tôi. Phán quan cũng không dám đắc tội ngài ấy. Trên thế gian này, người quỷ đồng hành, không cùng phạm vi sinh hoạt. Trong lòng các người Minh Vương có phải là có quyền lực nhất?”
Đột nhiên liên quan tới Minh Vương, từ ngữ hồi còn nhỏ tôi nghe được. Tôi không hiểu pháp luật của âm gian, tự nhiên không dám tùy ý bình phán.
Tôi: “Minh Vương, vương giả của địa phủ, lẽ nào không phải quyền lực lớn nhất sao?”
Tiểu quỷ cười nhạo một tiếng “ở thế giới của quỷ cường giả vi tôn, năm trăm năm trước Minh Vương đổi người. Tân vương tiền nhiệm ba trăm năm lại bị thay thế. Ở thế giới đó chỉ cần đủ cường đại thì ngươi chính là vương giả.”
Lòng tôi lần nữa trầm xuống, Minh Vương không phải cố định một người, ai có năng lực người đó lên. Tịch Hoa rốt cuộc cường đại tới mức nào rồi, ngay cả phán quan cũng phải để cho anh ta vài phần mặt mũi. Nghĩ tới điều tồi tệ nhất năng lực của Tịch Hoa khiến thế giới quỷ khiếp sợ?
“Tôi biết quan hệ giữa Tịch Hoa và Chồng cô, đối thủ cạnh tranh, một người phục sinh thành công một người phục sinh không thành công. Người trước có được cuộc sống mới, người sau có sức mạnh vô hạn. Theo ta thấy sống hay chết cũng không khác biệt. Các người nhân loại cuộc sống an nhàn, ở thế giới của chúng tôi giết quỷ là hợp pháp.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.