Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy
Chương 234: Một Tin Tức Lớn
Mộng Kim
04/04/2023
Sự yêu mến của Kỳ Thải Vân đối với Kỳ Thanh Thanh không giả, sao có thể là giả bộ được chứ? Nếu như là lừa gạt thì có thể lừa gạt chúng tôi điều gì chứ?
“Ta nên rời đi rồi, thân thể của người đàn ông đó sớm không được nữa rồi, cần phải tìm kiếm hàng mới thôi.”
Sau khi cô ta buông ra một câu nói nhẹ nhàng thì bên tai tôi hoàn thanh tịnh, mà vùng giữa hai bên lông mày của tôi cũng sớm nhăn lại, nếu như vậy thì chồng của cô giáo Triệu không thể cứu được nữa rồi…
Điện thoại của tôi rung lên, là Viên Doanh gọi tới.
Viên Doanh: “Đại học A có chuyện lớn rồi, chồng của cô giáo Triệu, quản lí nhân sự của tập đoàn Trung Thiên chết rồi! Thân thể bị treo ở cổng lớn trường đại học A! Cảm giác không phải là tự sát, cảnh sát đều tới rồi.”
Tôi: “Treo ở cổng trường đại học?”
Kỳ Thanh Thanh hút dương khí, bị treo ở cổng trường có lẽ là xác… khô.
Viên Doanh: “Sợ chết đi được, chết rất thê thảm, tuyệt đối không phải là tự sát. Khô quắt, thân thể dường như không có lấy một giọt nước, giống như bị máy hút chân không ép vậy đó!”
Tôi: “Mình lập tức quay về đây!”
Anh ta bị cho là tự sát thì người bị hiềm nghi lớn nhất chính là cô giáo Triệu.
Sau khi ngắt điện thoại thì tôi nâng tay muốn bắt xe, nhưng lúc này điện thoại lại lần nữa vang lên, là cục cảnh sát gọi tới.
“Xin chào, là bạn học Tô Tình Thiên phải không?”
Tôi: “Vâng, là tôi.”
“Mời cô tới cục cảnh sát một chuyến.”
Tôi: “Được.”
Cô giáo Triệu khẳng định là bị bắt tới cục cảnh sát rồi, nếu như chồng cô ấy xảy ra chuyện vào đêm tôi bị nhốt ở bãi tha ma thì tôi có thể giúp cô cô giáo Triệu, làm chứng cô ấy khi đó không có ở hiện trường.
Ba mươi phút sau, cô giáo Triệu đã khóc thành một lệ nhân ở cục cảnh sát. Đứng bên cạnh cô ấy chính là quỷ nhỏ, thằng nhóc đứng mân mê môi bộ dáng cực kỳ đau lòng. Nó nhìn thấy tôi liền lập tức bay qua.
“Chị, xin chị hãy giúp mẹ của em.”
Lệ khí trên người nó không còn nặng như trước đây nữa, cô giáo Triệu đã dừng việc cho nó uống máu người.
“Bạn học Tô, cô ngồi xuống đây. Buổi tối hai ngày trước cô ở đâu?”
Tôi: “Nghĩa địa công cộng của Tây Thành.”
“Một mình cô?”
Tôi: “Không, tôi và cô giáo Triệu ở cùng nhau.”
“Tại sao cô lại xuất hiện ở đó, là hẹn với người khác sao?”
Tôi: “Không, là bị người xấu ác ý dẫn đi. Hai ngày trước đã làm bản ghi chép ở phân cục công an của Tây Thành, lúc đó còn có đoàn đua xe, bọn họ đều có thể làm chứng cho cô giáo Triệu.”
“Đúng, tôi không sát hại chồng của tôi. Không, là chồng trước. Anh ta đã li hôn với tôi từ lâu rồi, từ đó hai người không liên can gì tới nhau nữa. Hôm nay là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta, không ngờ anh ta chết rồi. Tôi thực sự không giết anh ta!”
Tôi: “Cô giáo Triệu đừng kích động, thanh giả tự thanh, cảnh sát sẽ điều tra rõ ràng.”
Chúng tôi sẽ lấy bản ghi chép của ngày hôm đó ra. Hôm nay các người tạm rời đi, bất cứ khi nào cũng có thể được gọi đến.”
Tôi: “Được.”
Nói xong tôi nâng tay đỡ cô giáo Triệu, cô ấy cả người run rẩy, đợi cảm xúc của cô ấy ổn định tôi mới đưa cô ấy ra ngoài. Một tay khác của cô ấy hơi giương lên, đứa nhỏ lập tức túm lấy tay của cô ấy.
Hiện tại, chồng của cô ấy không còn nữa, đứa trẻ chính là bến cảng tinh thần duy nhất của cô ấy. Nhưng một người đã chết đi rồi, nếu không có cao nhân bảo hộ thì làm sao có thể tồn tại được đây?
Bên ngoài cục cảnh sát, cô giáo Triệu dừng lại “Một người đang yên đang lành sao có thể nói chết là chết được ngay? Anh ta không thiếu tiền, quen biết rộng rãi, lại còn có phụ nữ bên cạnh bầu bạn. Đúng rồi, người phụ nữ đó!”
Tôi: “Cô ta là nữ quỷ, hút hết dương khí thì rời đi rồi.”
“Cái gì, phá hoại gia đình của tôi, hại chết chồng của tôi là một nữ quỷ?”
Tôi: “Đúng, án này không cách nào để phá, hung thủ giết người là quỷ. Những điều như vậy không được để xuất hiện trước đám đông quần chúng.”
“Chị, như vậy không phải mẹ em sẽ luôn bị hoài nghi hay sao?”
Tôi: “Không đâu, nhiều nhất là nghi ngờ tội phạm đang lẩn trốn. Thời gian lâu rồi mọi người cũng sẽ lãng quên thôi.”
“Tại sao nữ quỷ kia lại phải quấn lên gia đình của tôi chứ? Ngang tàn phá hoại. Hiện tại tôi chỉ còn đứa con mà lại ngày ngày đêm đêm lo lắng nó sẽ biến mất.”
Tôi hiểu được sự lo lắng của cô giáo Triệu, loại lo lắng này tôi cũng có. Nhưng tôi và cô ấy không giống nhau, bản thể của con tôi là một quỷ thai, bất luận ở dương gian hay cõi âm đều là công dân hợp pháp.
“Ta nên rời đi rồi, thân thể của người đàn ông đó sớm không được nữa rồi, cần phải tìm kiếm hàng mới thôi.”
Sau khi cô ta buông ra một câu nói nhẹ nhàng thì bên tai tôi hoàn thanh tịnh, mà vùng giữa hai bên lông mày của tôi cũng sớm nhăn lại, nếu như vậy thì chồng của cô giáo Triệu không thể cứu được nữa rồi…
Điện thoại của tôi rung lên, là Viên Doanh gọi tới.
Viên Doanh: “Đại học A có chuyện lớn rồi, chồng của cô giáo Triệu, quản lí nhân sự của tập đoàn Trung Thiên chết rồi! Thân thể bị treo ở cổng lớn trường đại học A! Cảm giác không phải là tự sát, cảnh sát đều tới rồi.”
Tôi: “Treo ở cổng trường đại học?”
Kỳ Thanh Thanh hút dương khí, bị treo ở cổng trường có lẽ là xác… khô.
Viên Doanh: “Sợ chết đi được, chết rất thê thảm, tuyệt đối không phải là tự sát. Khô quắt, thân thể dường như không có lấy một giọt nước, giống như bị máy hút chân không ép vậy đó!”
Tôi: “Mình lập tức quay về đây!”
Anh ta bị cho là tự sát thì người bị hiềm nghi lớn nhất chính là cô giáo Triệu.
Sau khi ngắt điện thoại thì tôi nâng tay muốn bắt xe, nhưng lúc này điện thoại lại lần nữa vang lên, là cục cảnh sát gọi tới.
“Xin chào, là bạn học Tô Tình Thiên phải không?”
Tôi: “Vâng, là tôi.”
“Mời cô tới cục cảnh sát một chuyến.”
Tôi: “Được.”
Cô giáo Triệu khẳng định là bị bắt tới cục cảnh sát rồi, nếu như chồng cô ấy xảy ra chuyện vào đêm tôi bị nhốt ở bãi tha ma thì tôi có thể giúp cô cô giáo Triệu, làm chứng cô ấy khi đó không có ở hiện trường.
Ba mươi phút sau, cô giáo Triệu đã khóc thành một lệ nhân ở cục cảnh sát. Đứng bên cạnh cô ấy chính là quỷ nhỏ, thằng nhóc đứng mân mê môi bộ dáng cực kỳ đau lòng. Nó nhìn thấy tôi liền lập tức bay qua.
“Chị, xin chị hãy giúp mẹ của em.”
Lệ khí trên người nó không còn nặng như trước đây nữa, cô giáo Triệu đã dừng việc cho nó uống máu người.
“Bạn học Tô, cô ngồi xuống đây. Buổi tối hai ngày trước cô ở đâu?”
Tôi: “Nghĩa địa công cộng của Tây Thành.”
“Một mình cô?”
Tôi: “Không, tôi và cô giáo Triệu ở cùng nhau.”
“Tại sao cô lại xuất hiện ở đó, là hẹn với người khác sao?”
Tôi: “Không, là bị người xấu ác ý dẫn đi. Hai ngày trước đã làm bản ghi chép ở phân cục công an của Tây Thành, lúc đó còn có đoàn đua xe, bọn họ đều có thể làm chứng cho cô giáo Triệu.”
“Đúng, tôi không sát hại chồng của tôi. Không, là chồng trước. Anh ta đã li hôn với tôi từ lâu rồi, từ đó hai người không liên can gì tới nhau nữa. Hôm nay là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ta, không ngờ anh ta chết rồi. Tôi thực sự không giết anh ta!”
Tôi: “Cô giáo Triệu đừng kích động, thanh giả tự thanh, cảnh sát sẽ điều tra rõ ràng.”
Chúng tôi sẽ lấy bản ghi chép của ngày hôm đó ra. Hôm nay các người tạm rời đi, bất cứ khi nào cũng có thể được gọi đến.”
Tôi: “Được.”
Nói xong tôi nâng tay đỡ cô giáo Triệu, cô ấy cả người run rẩy, đợi cảm xúc của cô ấy ổn định tôi mới đưa cô ấy ra ngoài. Một tay khác của cô ấy hơi giương lên, đứa nhỏ lập tức túm lấy tay của cô ấy.
Hiện tại, chồng của cô ấy không còn nữa, đứa trẻ chính là bến cảng tinh thần duy nhất của cô ấy. Nhưng một người đã chết đi rồi, nếu không có cao nhân bảo hộ thì làm sao có thể tồn tại được đây?
Bên ngoài cục cảnh sát, cô giáo Triệu dừng lại “Một người đang yên đang lành sao có thể nói chết là chết được ngay? Anh ta không thiếu tiền, quen biết rộng rãi, lại còn có phụ nữ bên cạnh bầu bạn. Đúng rồi, người phụ nữ đó!”
Tôi: “Cô ta là nữ quỷ, hút hết dương khí thì rời đi rồi.”
“Cái gì, phá hoại gia đình của tôi, hại chết chồng của tôi là một nữ quỷ?”
Tôi: “Đúng, án này không cách nào để phá, hung thủ giết người là quỷ. Những điều như vậy không được để xuất hiện trước đám đông quần chúng.”
“Chị, như vậy không phải mẹ em sẽ luôn bị hoài nghi hay sao?”
Tôi: “Không đâu, nhiều nhất là nghi ngờ tội phạm đang lẩn trốn. Thời gian lâu rồi mọi người cũng sẽ lãng quên thôi.”
“Tại sao nữ quỷ kia lại phải quấn lên gia đình của tôi chứ? Ngang tàn phá hoại. Hiện tại tôi chỉ còn đứa con mà lại ngày ngày đêm đêm lo lắng nó sẽ biến mất.”
Tôi hiểu được sự lo lắng của cô giáo Triệu, loại lo lắng này tôi cũng có. Nhưng tôi và cô ấy không giống nhau, bản thể của con tôi là một quỷ thai, bất luận ở dương gian hay cõi âm đều là công dân hợp pháp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.