Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy
Chương 269: Trong Lúc Ngủ Mơ Tiết Lộ Tất Cả
Mộng Kim
12/06/2023
Anh ấy mạnh mẽ đè chặt lấy vai tôi, không có bất kỳ động tác nào khác, tôi hoàn toàn không để ý vì lực chú ý để để trên người của Tư Diễn.
Trong lúc ngủ mơ Tư Diễn dường như nghe được giọng nói của tôi, thân thể động động dựa sát về phía tôi. Tôi không chịu được đưa tay ra sờ đầu nhỏ của nó. Ngón tay vừa mới chạm được vào tóc của nó thì tay lớn của Dị Tư Ẩn đưa ra định nắm lấy tay tôi kéo đi.
Chính tại lúc này, Tư Diễn đột nhiên mở mắt, mê man nhìn tôi, nhưng lại thẳng tắp gọi tôi một tiếng…
Tư Diễn: “Ma ma.”
Giọng nói mềm mại, đôi mắt long lanh mở to. Tay nhỏ gảy gảy tay tôi, cười ngọt ngào với tôi.
Tư Diễn: “Ma ma.”
Nó lại gọi tôi một tiếng, tôi không để ý tới Dị Tư Ẩn ở bên cạnh, “Ừm” một tiếng, cũng vuốt ve đầu nhỏ của nó.
Tư Diễn: “Ma ma, người tới rồi, thật tốt. Ba…”
Nó cuối cùng cũng nhìn thấy Dị Tư Ẩn, đôi mắt to lộ rõ vẻ sợ hãi, ánh mắt không ngừng đảo qua lại giữa tôi và anh ấy. Trong lúc vô ý nó đã gọi tôi một tiếng trước mặt Dị Tư Ẩn.
Dị Tư Ẩn: “Thích cô ta như vậy? thích tới nỗi muốn cô ta làm ma ma?”
Âm thanh lãnh liệt. Tôi thở ra một hơi, anh ấy không nghĩ về phương hướng kia mà chỉ nghĩ rằng Tư Diễn đặc biệt thích tôi mà thôi.
Tư Diễn: “Ba ba, có thể không? Người có thể không cần dì Tống Tuyết không?”
Trong mắt Tư Diễn đều là sự mong đợi, lại nhìn Dị tư Ẩn mặt mày ngưng trọng. Tôi trong mắt anh ấy trở thành một người phụ nữ xuống tay từ một đứa nhỏ, lợi dụng sự yêu thích của Tư Diễn không hơn không kém.
Tôi: “Tư Diễn, hiện tại ta tới thăm con rồi, không phải là rất tốt sao? dì Tống Tuyết có…”
Tư Diễn: “Ba ba, con không muốn dì Tống làm ma ma. Con chỉ có một nguyện vọng nho nhỏ.”
Nó chớp đôi mắt to, hai tay nắm chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Tay chân thế nhưng lại không có một chút nhiệt độ nào. Tôi không muốn phá vỡ sự mong đợi của nó cho nên tôi không tiếp tục mở miệng.
Lúc này, khóe môi của Dị Tư Ẩn tràn ra một nụ cười, trong tiếng cười đem theo sự trêu đùa. Một lát sau, tay anh ấy vuốt mái tóc dài của tôi, thâm trầm nhìn tôi.
Dị Tư Ẩn: “Con trai của tôi mở miệng, tôi có thể không đáp ứng?”
Tim tôi lỡ một nhịp, vội vàng đáp.
Tôi: “Anh muốn cưới tôi?”
Dị Tư Ẩn: “Bằng không thì sao?”
Tôi: “Không, không được…”
Tư Diễn: “Sao lại không được? lúc trước ma ma nói với con rằng ma ma yêu baba. Yêu tới mức nếu không phải ba ba thì không gả, yêu tới chết. Ba ba là toàn bộ sinh mệnh của ma ma.”
Âm thanh đặc biệt trong trẻo, mắt tôi trừng lớn, đánh giá Tư Diễn từ trên xuống dưới. Tôi khi nào thì nói những lời như vậy rồi?
Vào lúc tôi đang nghi hoặc thì âm thanh trầm thấp vang lên bên tai của tôi.
Dị Tư Ẩn: “Yêu tôi yêu tới chết, không phải tôi thì không gả? Tô Tình Thiên, lúc trước cô nói như thế nào?”
Tôi: “Tôi không có, tôi không nói những lời như vậy.”
Dị Tư Ẩn: “Con trai của tôi từ trước tới giờ không nói dối.”
Tư Diễn: “Đúng, con chỉ nói lời nói thật, con là một đứa trẻ trung thực. Ba ba, người khi nào cưới ma ma?”
Dị Tư Ẩn: “Xem biểu hiện của cô ấy.”
Tôi triệt để lờ mờ, đặc biệt là nhìn Tư Diễn làm tư thế cố lên với tôi.
Tư Diễn: “ma ma, biểu hiện cho tốt.”
Rốt cuộc là ở đâu và ở đâu a! tại sao lại biến thành như vậy. Dị Tư Ẩn đáp ứng yêu cầu của Tư Diễn, nói không cần Tống Tuyết liền không cần, đột nhiên trong lúc đó lại muốn cưới tôi? Không được, một khi sớm chiều sống chung với tôi anh ấy sẽ nhớ chuyện trước đây, hậu quả không thể tưởng tượng được.
Tư Diễn: “Ba ba, ma ma. Con muốn nghỉ ngơi. Dung Khuynh nói an dưỡng cho tốt, hai người ra ngoài tâm sự đi.”
Nói xong nó kéo chăn đắp lên, mắt nhắm lại, thậm chí còn trở mình.
Người đàn ông cao lớn trước mặt tôi đột nhiên nâng tay túm lấy tôi, cứng rắn kéo tôi ra khỏi phòng.
Thẳng tới chỗ ngoặt ở hành lang mới buông tay của tôi ra.
Dị tư Ẩn: “Từ trước tới giờ tôi không nói giỡn.”
Trong lúc ngủ mơ Tư Diễn dường như nghe được giọng nói của tôi, thân thể động động dựa sát về phía tôi. Tôi không chịu được đưa tay ra sờ đầu nhỏ của nó. Ngón tay vừa mới chạm được vào tóc của nó thì tay lớn của Dị Tư Ẩn đưa ra định nắm lấy tay tôi kéo đi.
Chính tại lúc này, Tư Diễn đột nhiên mở mắt, mê man nhìn tôi, nhưng lại thẳng tắp gọi tôi một tiếng…
Tư Diễn: “Ma ma.”
Giọng nói mềm mại, đôi mắt long lanh mở to. Tay nhỏ gảy gảy tay tôi, cười ngọt ngào với tôi.
Tư Diễn: “Ma ma.”
Nó lại gọi tôi một tiếng, tôi không để ý tới Dị Tư Ẩn ở bên cạnh, “Ừm” một tiếng, cũng vuốt ve đầu nhỏ của nó.
Tư Diễn: “Ma ma, người tới rồi, thật tốt. Ba…”
Nó cuối cùng cũng nhìn thấy Dị Tư Ẩn, đôi mắt to lộ rõ vẻ sợ hãi, ánh mắt không ngừng đảo qua lại giữa tôi và anh ấy. Trong lúc vô ý nó đã gọi tôi một tiếng trước mặt Dị Tư Ẩn.
Dị Tư Ẩn: “Thích cô ta như vậy? thích tới nỗi muốn cô ta làm ma ma?”
Âm thanh lãnh liệt. Tôi thở ra một hơi, anh ấy không nghĩ về phương hướng kia mà chỉ nghĩ rằng Tư Diễn đặc biệt thích tôi mà thôi.
Tư Diễn: “Ba ba, có thể không? Người có thể không cần dì Tống Tuyết không?”
Trong mắt Tư Diễn đều là sự mong đợi, lại nhìn Dị tư Ẩn mặt mày ngưng trọng. Tôi trong mắt anh ấy trở thành một người phụ nữ xuống tay từ một đứa nhỏ, lợi dụng sự yêu thích của Tư Diễn không hơn không kém.
Tôi: “Tư Diễn, hiện tại ta tới thăm con rồi, không phải là rất tốt sao? dì Tống Tuyết có…”
Tư Diễn: “Ba ba, con không muốn dì Tống làm ma ma. Con chỉ có một nguyện vọng nho nhỏ.”
Nó chớp đôi mắt to, hai tay nắm chặt, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng. Tay chân thế nhưng lại không có một chút nhiệt độ nào. Tôi không muốn phá vỡ sự mong đợi của nó cho nên tôi không tiếp tục mở miệng.
Lúc này, khóe môi của Dị Tư Ẩn tràn ra một nụ cười, trong tiếng cười đem theo sự trêu đùa. Một lát sau, tay anh ấy vuốt mái tóc dài của tôi, thâm trầm nhìn tôi.
Dị Tư Ẩn: “Con trai của tôi mở miệng, tôi có thể không đáp ứng?”
Tim tôi lỡ một nhịp, vội vàng đáp.
Tôi: “Anh muốn cưới tôi?”
Dị Tư Ẩn: “Bằng không thì sao?”
Tôi: “Không, không được…”
Tư Diễn: “Sao lại không được? lúc trước ma ma nói với con rằng ma ma yêu baba. Yêu tới mức nếu không phải ba ba thì không gả, yêu tới chết. Ba ba là toàn bộ sinh mệnh của ma ma.”
Âm thanh đặc biệt trong trẻo, mắt tôi trừng lớn, đánh giá Tư Diễn từ trên xuống dưới. Tôi khi nào thì nói những lời như vậy rồi?
Vào lúc tôi đang nghi hoặc thì âm thanh trầm thấp vang lên bên tai của tôi.
Dị Tư Ẩn: “Yêu tôi yêu tới chết, không phải tôi thì không gả? Tô Tình Thiên, lúc trước cô nói như thế nào?”
Tôi: “Tôi không có, tôi không nói những lời như vậy.”
Dị Tư Ẩn: “Con trai của tôi từ trước tới giờ không nói dối.”
Tư Diễn: “Đúng, con chỉ nói lời nói thật, con là một đứa trẻ trung thực. Ba ba, người khi nào cưới ma ma?”
Dị Tư Ẩn: “Xem biểu hiện của cô ấy.”
Tôi triệt để lờ mờ, đặc biệt là nhìn Tư Diễn làm tư thế cố lên với tôi.
Tư Diễn: “ma ma, biểu hiện cho tốt.”
Rốt cuộc là ở đâu và ở đâu a! tại sao lại biến thành như vậy. Dị Tư Ẩn đáp ứng yêu cầu của Tư Diễn, nói không cần Tống Tuyết liền không cần, đột nhiên trong lúc đó lại muốn cưới tôi? Không được, một khi sớm chiều sống chung với tôi anh ấy sẽ nhớ chuyện trước đây, hậu quả không thể tưởng tượng được.
Tư Diễn: “Ba ba, ma ma. Con muốn nghỉ ngơi. Dung Khuynh nói an dưỡng cho tốt, hai người ra ngoài tâm sự đi.”
Nói xong nó kéo chăn đắp lên, mắt nhắm lại, thậm chí còn trở mình.
Người đàn ông cao lớn trước mặt tôi đột nhiên nâng tay túm lấy tôi, cứng rắn kéo tôi ra khỏi phòng.
Thẳng tới chỗ ngoặt ở hành lang mới buông tay của tôi ra.
Dị tư Ẩn: “Từ trước tới giờ tôi không nói giỡn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.