Chương 647
Thiên Quân
16/10/2022
Chương 647
“Nào, mau uống đi”.
Cố Thanh Hy tức giận đến mức muốn chết đi cho rồi.
Hắn ta bị mù rồi sao?
Không thấy nàng đang trúng độc à?
Cứ phải đến gần nàng bằng được.
Hắn ta đang ước nàng đè hắn ta ra ư?
Cố Thanh Hy tức giận định hất tay Thanh tông chủ ra, hắn ta lại điểm huyệt nàng, ép buộc nàng uống máu của mình.
Cố Thanh Hy căm tức nhìn hắn ta.
Thanh tông chủ cười dịu dàng, vuốt mái tóc rối bời của nàng: “Yên tâm, chỉ cần uống vào, độc hoa Triền Tình của cô sẽ được giải”.
Ở một bên khác sát vách đá, Ôn Thiếu Nghi đã mất ý thức, hắn ta vừa chịu đựng cơn đau, vừa mơ hồ in sâu cảnh tượng kia vào đầu.
Thanh tông chủ của Tu La Môn…
Mối quan hệ giữa hắn ta và Cố Thanh Hy là gì? Tại sao hắn ta lại đối xử tốt với Cố Thanh Hy như vậy?
Suy nghĩ còn chưa rõ ràng, Biển Máu dung nham dưới vách đá như bị động đất, đột nhiên sôi trào mãnh liệt, sau đó xuất hiện một ngọn lửa thật lớn.
Phạm vi bao phủ của ngọn lửa rất lớn, một khi xông lên, ba người họ sẽ chết chắc.
Ôn Thiếu Nghi gần như sử dụng hết nội lực còn sót lại của mình theo bản năng, hóa giải ngọn lửa.
“Ầm…”
Phương hướng của ngọn lửa thay đổi, hắn ta không chống chịu nổi nữa, cơ thể nghiêng đi, ngã xuống đất.
Gần như cùng lúc đó, độc hoa Triền Tình của Cố Thanh Hy giải được hơn một nửa, trái tim xao động dần bình tĩnh lại được một chút.
“Đỡ hơn chút nào chưa?”
“Đỡ… đỡ hơn nhiều rồi. Máu ngươi là máu gì vậy, còn có thể giải được độc hoa Triền Tình, chẳng lẽ máu ngươi có thể giải được bách độc?”
“Không dám nói có thể giải bách độc, nhưng có thể giải độc của ngươi là được”.
Thanh tông chủ đặt Cố Thanh Hy xuống, bước từng bước về phía Ôn Thiếu Nghi, từ trên cao nhìn xuống hắn ta, sự yêu chiều trong mắt không biết đã biến mất từ lúc nào, thay vào đó là sát ý lạnh lẽo.
Là sát ý.
Sát ý rất sâu đậm.
Cố Thanh Hy răng đánh lập cập: “Ngươi… ngươi đừng nói ngươi muốn giết hắn ta chứ? Hắn ta không hề làm gì ta, ta và hắn trong sạch, không tới bước cuối cùng”.
Cố Thanh Hy cho rằng Thanh tông chủ là vì Ôn Thiếu Nghi làm gì đó với nàng nên mới nổi sát ý.
Thanh tông chủ lạnh lùng cười nhạo: “Dù hắn không làm gì cô, nhưng chỉ dựa vào chuyện hắn là thiếu tộc chủ của Thiên Phần tộc đã là rất đáng chết”.
“Nào, mau uống đi”.
Cố Thanh Hy tức giận đến mức muốn chết đi cho rồi.
Hắn ta bị mù rồi sao?
Không thấy nàng đang trúng độc à?
Cứ phải đến gần nàng bằng được.
Hắn ta đang ước nàng đè hắn ta ra ư?
Cố Thanh Hy tức giận định hất tay Thanh tông chủ ra, hắn ta lại điểm huyệt nàng, ép buộc nàng uống máu của mình.
Cố Thanh Hy căm tức nhìn hắn ta.
Thanh tông chủ cười dịu dàng, vuốt mái tóc rối bời của nàng: “Yên tâm, chỉ cần uống vào, độc hoa Triền Tình của cô sẽ được giải”.
Ở một bên khác sát vách đá, Ôn Thiếu Nghi đã mất ý thức, hắn ta vừa chịu đựng cơn đau, vừa mơ hồ in sâu cảnh tượng kia vào đầu.
Thanh tông chủ của Tu La Môn…
Mối quan hệ giữa hắn ta và Cố Thanh Hy là gì? Tại sao hắn ta lại đối xử tốt với Cố Thanh Hy như vậy?
Suy nghĩ còn chưa rõ ràng, Biển Máu dung nham dưới vách đá như bị động đất, đột nhiên sôi trào mãnh liệt, sau đó xuất hiện một ngọn lửa thật lớn.
Phạm vi bao phủ của ngọn lửa rất lớn, một khi xông lên, ba người họ sẽ chết chắc.
Ôn Thiếu Nghi gần như sử dụng hết nội lực còn sót lại của mình theo bản năng, hóa giải ngọn lửa.
“Ầm…”
Phương hướng của ngọn lửa thay đổi, hắn ta không chống chịu nổi nữa, cơ thể nghiêng đi, ngã xuống đất.
Gần như cùng lúc đó, độc hoa Triền Tình của Cố Thanh Hy giải được hơn một nửa, trái tim xao động dần bình tĩnh lại được một chút.
“Đỡ hơn chút nào chưa?”
“Đỡ… đỡ hơn nhiều rồi. Máu ngươi là máu gì vậy, còn có thể giải được độc hoa Triền Tình, chẳng lẽ máu ngươi có thể giải được bách độc?”
“Không dám nói có thể giải bách độc, nhưng có thể giải độc của ngươi là được”.
Thanh tông chủ đặt Cố Thanh Hy xuống, bước từng bước về phía Ôn Thiếu Nghi, từ trên cao nhìn xuống hắn ta, sự yêu chiều trong mắt không biết đã biến mất từ lúc nào, thay vào đó là sát ý lạnh lẽo.
Là sát ý.
Sát ý rất sâu đậm.
Cố Thanh Hy răng đánh lập cập: “Ngươi… ngươi đừng nói ngươi muốn giết hắn ta chứ? Hắn ta không hề làm gì ta, ta và hắn trong sạch, không tới bước cuối cùng”.
Cố Thanh Hy cho rằng Thanh tông chủ là vì Ôn Thiếu Nghi làm gì đó với nàng nên mới nổi sát ý.
Thanh tông chủ lạnh lùng cười nhạo: “Dù hắn không làm gì cô, nhưng chỉ dựa vào chuyện hắn là thiếu tộc chủ của Thiên Phần tộc đã là rất đáng chết”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.