Chương 648
Thiên Quân
16/10/2022
Chương 648
Bao nhiêu năm nay, hắn ta luôn muốn giết Ôn Thiếu Nghi nhưng không có cơ hội.
Hôm nay là cơ hội tốt nhất, hắn ta tuyệt đối không thể bỏ qua.
Hơn nữa, máu quan trọng nhất trong cơ thể hắn ta đã cho A Hy uống, hắn ta cũng không sống được bao lâu nữa.
Trước khi chết, hắn phải thay A Hy, thay Tu La Môn diệt trừ mầm họa là tên Ôn Thiếu Nghi này.
“Có thể tha cho hắn ta không? Nếu không phải hắn ta liều mạng cứu giúp, chỉ sợ ta đã chết trong Biển Máu, ta nợ hắn một món nợ ân tình”, còn nợ hắn ta một mạng.
Thanh tông chủ không cần suy nghĩ, từ chối thẳng: “Không thể”.
“Thanh tông chủ…”
“Thiên Phần tộc và Tu La Môn không đội trời chung, đây là ân oán đã hình thành từ mấy trăm năm trước. Hắn ta là thiếu tộc chủ của Thiên Phần tộc thì chính là kẻ thù của Tu La Môn”.
Ôn Thiếu Nghi cười tự giễu, dựa vào mối quan hệ không chết không thôi của Tu La Môn và Thiên Phần tộc, sao Thanh tông chủ có thể bỏ qua cho hắn ta.
Đổi lại là hắn ta, hắn ta cũng không thể bỏ qua cho Thanh tông chủ.
Ôn Thiếu Nghi liếc mắt nhìn vách đá trống trơn và Biển Máu sôi trào, hắn ta từng nghĩ sẽ chết trong tay môn chủ Tu La Môn, từng nghĩ sẽ chết trong tay lâu chủ đệ nhất thiên hạ, từng nghĩ sẽ chết trong tay Dạ Mặc Uyên, nhưng chưa từng nghĩ tới sẽ chết ở nơi này.
“Tu La Môn và Thiên Phần tộc rốt cuộc có huyết thù gì?”, Cố Thanh Hy hỏi.
“Huyết thù rất sâu rất sâu, mục tiêu sống của mỗi một người trong Tu La Môn đều là tìm được Long Châu, diệt trừ Thiên Phần tộc. A Hy, nếu cô còn xem ta là bằng hữu thì đừng xen vào chuyện này”.
Thanh tông chủ không nói rõ, nhưng lập trường của hắn ta vô cùng kiên định, không hề có đường lui nào.
Hắn ta ngưng tụ nội lực vào lòng bàn tay, giơ tay đánh nát đỉnh đầu của Ôn Thiếu Nghi.
Chưa nói Ôn Thiếu Nghi trúng phải độc hoa Triền Tình sống không bằng chết, chỉ riêng nội lực của hắn ta gần như mất hết, lại bị thương nặng, không có đường nào để đánh trả.
Lúc này, hắn ta giống như cá nằm trên thớt, chờ người ta giết.
Cố Thanh Hy dang tay, chắn trước mặt hắn ta, nói từng chữ: “Muốn giết hắn ta thì trừ khi giết ta trước. Ta nợ hắn một mạng, chỉ cần ta còn một hơi thở thì sẽ không để ai giết hắn”.
“A Hy”.
Trong mắt Thanh tông chủ hiện lên vẻ đau lòng.
Nàng mất đi trí nhớ, ngay cả trắng đen cũng không phân biệt rõ ràng nữa sao?
Sở dĩ bọn họ thê thảm như vậy, không phải đều vì Thiên Phần tộc hại hay sao?
Nàng của trước kia đốc hết tất cả cũng muốn diệt trừ tất cả người của Thiên Phần tộc, nhất là tộc trưởng Thiên Phần tộc và thiếu tộc trưởng của Thiên Phần tộc. Bây giờ thiếu tộc trưởng của Thiên Phần tộc ở đây, nàng lại liều mạng bảo vệ hắn ta.
Nếu không phải đã biết nàng mất đi toàn bộ trí nhớ, Thanh tông chủ còn nghi ngờ nàng không phải là nàng.
“Bây giờ hắn ta bị thương nặng, thực lực lại suy giảm, ngươi giết hắn, thắng cũng không vinh quang, có thể đợi…”
“Đợi hắn khỏi rồi giết hắn sao?”, giọng nói của Thanh tông chủ lạnh đi mấy phần.
Bao nhiêu năm nay, hắn ta luôn muốn giết Ôn Thiếu Nghi nhưng không có cơ hội.
Hôm nay là cơ hội tốt nhất, hắn ta tuyệt đối không thể bỏ qua.
Hơn nữa, máu quan trọng nhất trong cơ thể hắn ta đã cho A Hy uống, hắn ta cũng không sống được bao lâu nữa.
Trước khi chết, hắn phải thay A Hy, thay Tu La Môn diệt trừ mầm họa là tên Ôn Thiếu Nghi này.
“Có thể tha cho hắn ta không? Nếu không phải hắn ta liều mạng cứu giúp, chỉ sợ ta đã chết trong Biển Máu, ta nợ hắn một món nợ ân tình”, còn nợ hắn ta một mạng.
Thanh tông chủ không cần suy nghĩ, từ chối thẳng: “Không thể”.
“Thanh tông chủ…”
“Thiên Phần tộc và Tu La Môn không đội trời chung, đây là ân oán đã hình thành từ mấy trăm năm trước. Hắn ta là thiếu tộc chủ của Thiên Phần tộc thì chính là kẻ thù của Tu La Môn”.
Ôn Thiếu Nghi cười tự giễu, dựa vào mối quan hệ không chết không thôi của Tu La Môn và Thiên Phần tộc, sao Thanh tông chủ có thể bỏ qua cho hắn ta.
Đổi lại là hắn ta, hắn ta cũng không thể bỏ qua cho Thanh tông chủ.
Ôn Thiếu Nghi liếc mắt nhìn vách đá trống trơn và Biển Máu sôi trào, hắn ta từng nghĩ sẽ chết trong tay môn chủ Tu La Môn, từng nghĩ sẽ chết trong tay lâu chủ đệ nhất thiên hạ, từng nghĩ sẽ chết trong tay Dạ Mặc Uyên, nhưng chưa từng nghĩ tới sẽ chết ở nơi này.
“Tu La Môn và Thiên Phần tộc rốt cuộc có huyết thù gì?”, Cố Thanh Hy hỏi.
“Huyết thù rất sâu rất sâu, mục tiêu sống của mỗi một người trong Tu La Môn đều là tìm được Long Châu, diệt trừ Thiên Phần tộc. A Hy, nếu cô còn xem ta là bằng hữu thì đừng xen vào chuyện này”.
Thanh tông chủ không nói rõ, nhưng lập trường của hắn ta vô cùng kiên định, không hề có đường lui nào.
Hắn ta ngưng tụ nội lực vào lòng bàn tay, giơ tay đánh nát đỉnh đầu của Ôn Thiếu Nghi.
Chưa nói Ôn Thiếu Nghi trúng phải độc hoa Triền Tình sống không bằng chết, chỉ riêng nội lực của hắn ta gần như mất hết, lại bị thương nặng, không có đường nào để đánh trả.
Lúc này, hắn ta giống như cá nằm trên thớt, chờ người ta giết.
Cố Thanh Hy dang tay, chắn trước mặt hắn ta, nói từng chữ: “Muốn giết hắn ta thì trừ khi giết ta trước. Ta nợ hắn một mạng, chỉ cần ta còn một hơi thở thì sẽ không để ai giết hắn”.
“A Hy”.
Trong mắt Thanh tông chủ hiện lên vẻ đau lòng.
Nàng mất đi trí nhớ, ngay cả trắng đen cũng không phân biệt rõ ràng nữa sao?
Sở dĩ bọn họ thê thảm như vậy, không phải đều vì Thiên Phần tộc hại hay sao?
Nàng của trước kia đốc hết tất cả cũng muốn diệt trừ tất cả người của Thiên Phần tộc, nhất là tộc trưởng Thiên Phần tộc và thiếu tộc trưởng của Thiên Phần tộc. Bây giờ thiếu tộc trưởng của Thiên Phần tộc ở đây, nàng lại liều mạng bảo vệ hắn ta.
Nếu không phải đã biết nàng mất đi toàn bộ trí nhớ, Thanh tông chủ còn nghi ngờ nàng không phải là nàng.
“Bây giờ hắn ta bị thương nặng, thực lực lại suy giảm, ngươi giết hắn, thắng cũng không vinh quang, có thể đợi…”
“Đợi hắn khỏi rồi giết hắn sao?”, giọng nói của Thanh tông chủ lạnh đi mấy phần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.