Chương 758
Thiên Quân
31/10/2022
Dứt lời, hắn lập tức ra lệnh.
Cố Thanh Hy vội hô to: “Không cần không cần, chăn đệm này có mùi của chàng, ta thích ngửi, thế này rất tốt”.
Nói xong câu này, nàng chỉ muốn cắn lưỡi mình.
Nàng vừa nói nhảm cái gì vậy, chắc chắn Dạ Mặc Uyên lại hiểu lầm rồi.
Quả nhiên, phía sau bình phong không còn tiếng động gì nữa.
“Vương gia, ta thấy trên giường hơi bừa bộn, để ta dọn dẹp giúp chàng”.
“Không cần…”
Dạ Mặc Uyên tắm qua loa, sau đó khoác áo choàng tắm đi ra ngoài.
Hắn theo phản xạ ngăn cản Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy đang tìm kiếm trên giường, khó khăn lắm mới tìm thấy một quyển sách, vừa mới mở ra đã bị Dạ Mặc Uyên cướp mất.
Nàng nổi nóng, cho rằng nó là thứ nàng muốn tìm, lập tức giật lại.
Hai người tranh giành một hồi, sách mở ra, không ngờ bên trong lại là xuân cung đồ.
Oanh…
Hai người đều trợn tròn mắt, ngạc nhiên nhìn quyển sách.
Một lúc lâu sau đó, Cố Thanh Hy nuốt nước miếng, khiếp sợ nói: “Chàng đọc Phu Thê Âm Dương Luận thì thôi đi, lại còn xem xuân cung đồ, chết tiệt… Vương gia, không nhìn ra sở thích của chàng lạ thế đấy”.
Dạ Mặc Uyên thật sự muốn chết đi cho xong.
Hắn thề.
Xuân cung đồ này hắn chưa từng xem dù là một trang, trước mắt chỉ mới thấy trang mà Cố Thanh Hy vô tình làm mở ra mà thôi, đây thật sự là trang đầu tiên mà hắn xem.
Tất cả đều do Tô Mộc giở trò.
Tô Mộc nói hắn ta sợ hắn bị Cố Thanh Hy làm một lần, từ đó mất hứng thú với nữ nhân, cũng sợ hắn bị bẻ cong, không biết cái gọi là nam trên nữ dưới.
Cho nên đưa cho hắn một quyển xuân cung đồ.
Lúc nhìn thấy xuân cung đồ, hắn lập tức muốn vứt đi.
Nhưng đột nhiên nhận được tin tức của Cố Thanh Hy, hắn vội vàng chạy đi tìm nàng, xuân cung đồ cũng bị hắn tiện tay để dưới gối.
Nhưng hắn không ngờ rằng Cố Thanh Hy lại đi lật gối của hắn, còn tìm thấy nó.
Sao trên đời có thể có chuyện lúng túng như thế chứ?
Dạ Mặc Uyên đỏ mặt, lạnh lùng nói: “Nói nhảm gì đấy, sao bản vương có thể xem cái này được”.
“Chàng không xem, vậy sao nó lại nằm trên đầu giường của chàng? Có lẽ mỗi tối chàng đều xem trộm đúng không. Cũng bình thường thôi, nam nhân suy nghĩ về chuyện đó cũng bình thường, yên tâm, ta sẽ không trêu chàng đâu”.
Cố Thanh Hy vừa nói vừa giành lấy xuân cung đồ, nàng tràn đấy hứng thú tiếp tục xem, nàng thật sự thấy rất tò mò về xuân cung đồ.
Cố Thanh Hy vội hô to: “Không cần không cần, chăn đệm này có mùi của chàng, ta thích ngửi, thế này rất tốt”.
Nói xong câu này, nàng chỉ muốn cắn lưỡi mình.
Nàng vừa nói nhảm cái gì vậy, chắc chắn Dạ Mặc Uyên lại hiểu lầm rồi.
Quả nhiên, phía sau bình phong không còn tiếng động gì nữa.
“Vương gia, ta thấy trên giường hơi bừa bộn, để ta dọn dẹp giúp chàng”.
“Không cần…”
Dạ Mặc Uyên tắm qua loa, sau đó khoác áo choàng tắm đi ra ngoài.
Hắn theo phản xạ ngăn cản Cố Thanh Hy.
Cố Thanh Hy đang tìm kiếm trên giường, khó khăn lắm mới tìm thấy một quyển sách, vừa mới mở ra đã bị Dạ Mặc Uyên cướp mất.
Nàng nổi nóng, cho rằng nó là thứ nàng muốn tìm, lập tức giật lại.
Hai người tranh giành một hồi, sách mở ra, không ngờ bên trong lại là xuân cung đồ.
Oanh…
Hai người đều trợn tròn mắt, ngạc nhiên nhìn quyển sách.
Một lúc lâu sau đó, Cố Thanh Hy nuốt nước miếng, khiếp sợ nói: “Chàng đọc Phu Thê Âm Dương Luận thì thôi đi, lại còn xem xuân cung đồ, chết tiệt… Vương gia, không nhìn ra sở thích của chàng lạ thế đấy”.
Dạ Mặc Uyên thật sự muốn chết đi cho xong.
Hắn thề.
Xuân cung đồ này hắn chưa từng xem dù là một trang, trước mắt chỉ mới thấy trang mà Cố Thanh Hy vô tình làm mở ra mà thôi, đây thật sự là trang đầu tiên mà hắn xem.
Tất cả đều do Tô Mộc giở trò.
Tô Mộc nói hắn ta sợ hắn bị Cố Thanh Hy làm một lần, từ đó mất hứng thú với nữ nhân, cũng sợ hắn bị bẻ cong, không biết cái gọi là nam trên nữ dưới.
Cho nên đưa cho hắn một quyển xuân cung đồ.
Lúc nhìn thấy xuân cung đồ, hắn lập tức muốn vứt đi.
Nhưng đột nhiên nhận được tin tức của Cố Thanh Hy, hắn vội vàng chạy đi tìm nàng, xuân cung đồ cũng bị hắn tiện tay để dưới gối.
Nhưng hắn không ngờ rằng Cố Thanh Hy lại đi lật gối của hắn, còn tìm thấy nó.
Sao trên đời có thể có chuyện lúng túng như thế chứ?
Dạ Mặc Uyên đỏ mặt, lạnh lùng nói: “Nói nhảm gì đấy, sao bản vương có thể xem cái này được”.
“Chàng không xem, vậy sao nó lại nằm trên đầu giường của chàng? Có lẽ mỗi tối chàng đều xem trộm đúng không. Cũng bình thường thôi, nam nhân suy nghĩ về chuyện đó cũng bình thường, yên tâm, ta sẽ không trêu chàng đâu”.
Cố Thanh Hy vừa nói vừa giành lấy xuân cung đồ, nàng tràn đấy hứng thú tiếp tục xem, nàng thật sự thấy rất tò mò về xuân cung đồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.