Chương 898
Thiên Quân
25/11/2022
Chương 898
Còn nhận thua đầu hàng?
Nằm mơ cũng không thể nào.
“Nói thật”, nàng cảnh cáo.
Ma chủ tỏ vẻ buồn chán không thú vị, nói: “Ai biết hắn ta trúng tà gì, có lẽ là không muốn làm lớn chuyện, sẽ mất mặt”.
Cố Thanh Hy lặng im trong nháy mắt.
Là nàng bị thương quá nặng, Dạ Mặc Uyên sợ chậm trễ việc trị thương của nàng nên mới chủ động thả họ đi.
Nghĩ đến Dạ Mặc Uyên, trong lòng Cố Thanh Hy tắc nghẹn.
“Sao vậy, có phải vết thương còn đau không?”
Lúc này Cố Thanh Hy mới chú ý thấy toàn thân mình bị tầng tầng lớp lớp băng vải quấn lấy, gần như quấn thành xác ướp.
Toàn bộ vết thương sâu vào tận xương, nàng không biết Tư Mạc Phi cho nàng uống thuốc gì, mặc dù không còn cực đau như lúc trước, nhưng mà vẫn rất đau.
Có điều, băng vải khắp người khiến nàng không thể nhìn thấy vết thương, thậm chí ngay cả cử động cũng khó khăn.
Cố Thanh Hy tức giận nói: “Tư Mạc Phi, ngươi quấn ta thành thế này là muốn làm gì?”
“Ồ… đại phu nói, tỷ chảy quá nhiều máu, phải cầm máu, chỉ có thể băng bó, ta sợ bọn họ không băng bó kỹ, bảo bọn họ quấn thêm mấy lớp cho tỷ”.
Cố Thanh Hy tức chết luôn rồi: “Đây mà là mấy lớp à? Có mà mấy chục lớp ý?”
“Không phải thế này rất tốt sao, máu của tiểu tỷ tỷ đã hoàn toàn ngừng chảy”.
“Xin ngươi đấy, bây giờ đang rất nóng, ngươi băng bó nhiều lớp như vậy là muốn miệng vết thương của ta thối rữa mưng mủ sao?”
Cố Thanh Hy không biết sao mình lại quen biết thứ ngốc nghếch này.
Sao hắn ta có được vị trí ma chủ này?
Với chỉ số thông minh này, vì sao còn có thể sống đến bây giờ?
Nội thương của nàng vốn đã cực kỳ nghiêm trọng, giờ tức giận như vậy, nàng cảm thấy nội thương lại càng nghiêm trọng.
Tư Mạc Phi bỗng hiểu ra: “Hình như là vậy, lỡ như băng bó làm miệng vết thương thối rữa thì phải làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm sao, tất nhiên là nhanh chóng tháo ra rồi”. Nàng kiên nhẫn nói ra.
“Nhưng đại phu nói rồi, một khi tháo ra, có thể sẽ lại chảy máu nữa”.
“Vậy ngươi bảo bọn họ băng bó hai lớp là được rồi, chỉ cần băng bó phù hợp, hai lớp là đủ”.
“Cũng được, vậy tự ta băng bó cho tỷ”.
“Tại sao lại là ngươi?”
“Toàn thân tỷ đều bị thương, để bọn họ băng bó cho tỷ thì chẳng phải bọn họ có thể nhìn thấy toàn bộ hay sao, nam nữ thụ thụ bất thân!”
Đồ chó con này.
Không ngờ hắn ta còn biết nam nữ thụ thụ bất thân.
Còn nhận thua đầu hàng?
Nằm mơ cũng không thể nào.
“Nói thật”, nàng cảnh cáo.
Ma chủ tỏ vẻ buồn chán không thú vị, nói: “Ai biết hắn ta trúng tà gì, có lẽ là không muốn làm lớn chuyện, sẽ mất mặt”.
Cố Thanh Hy lặng im trong nháy mắt.
Là nàng bị thương quá nặng, Dạ Mặc Uyên sợ chậm trễ việc trị thương của nàng nên mới chủ động thả họ đi.
Nghĩ đến Dạ Mặc Uyên, trong lòng Cố Thanh Hy tắc nghẹn.
“Sao vậy, có phải vết thương còn đau không?”
Lúc này Cố Thanh Hy mới chú ý thấy toàn thân mình bị tầng tầng lớp lớp băng vải quấn lấy, gần như quấn thành xác ướp.
Toàn bộ vết thương sâu vào tận xương, nàng không biết Tư Mạc Phi cho nàng uống thuốc gì, mặc dù không còn cực đau như lúc trước, nhưng mà vẫn rất đau.
Có điều, băng vải khắp người khiến nàng không thể nhìn thấy vết thương, thậm chí ngay cả cử động cũng khó khăn.
Cố Thanh Hy tức giận nói: “Tư Mạc Phi, ngươi quấn ta thành thế này là muốn làm gì?”
“Ồ… đại phu nói, tỷ chảy quá nhiều máu, phải cầm máu, chỉ có thể băng bó, ta sợ bọn họ không băng bó kỹ, bảo bọn họ quấn thêm mấy lớp cho tỷ”.
Cố Thanh Hy tức chết luôn rồi: “Đây mà là mấy lớp à? Có mà mấy chục lớp ý?”
“Không phải thế này rất tốt sao, máu của tiểu tỷ tỷ đã hoàn toàn ngừng chảy”.
“Xin ngươi đấy, bây giờ đang rất nóng, ngươi băng bó nhiều lớp như vậy là muốn miệng vết thương của ta thối rữa mưng mủ sao?”
Cố Thanh Hy không biết sao mình lại quen biết thứ ngốc nghếch này.
Sao hắn ta có được vị trí ma chủ này?
Với chỉ số thông minh này, vì sao còn có thể sống đến bây giờ?
Nội thương của nàng vốn đã cực kỳ nghiêm trọng, giờ tức giận như vậy, nàng cảm thấy nội thương lại càng nghiêm trọng.
Tư Mạc Phi bỗng hiểu ra: “Hình như là vậy, lỡ như băng bó làm miệng vết thương thối rữa thì phải làm sao bây giờ?”
“Còn có thể làm sao, tất nhiên là nhanh chóng tháo ra rồi”. Nàng kiên nhẫn nói ra.
“Nhưng đại phu nói rồi, một khi tháo ra, có thể sẽ lại chảy máu nữa”.
“Vậy ngươi bảo bọn họ băng bó hai lớp là được rồi, chỉ cần băng bó phù hợp, hai lớp là đủ”.
“Cũng được, vậy tự ta băng bó cho tỷ”.
“Tại sao lại là ngươi?”
“Toàn thân tỷ đều bị thương, để bọn họ băng bó cho tỷ thì chẳng phải bọn họ có thể nhìn thấy toàn bộ hay sao, nam nữ thụ thụ bất thân!”
Đồ chó con này.
Không ngờ hắn ta còn biết nam nữ thụ thụ bất thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.