Chương 921
Thiên Quân
05/12/2022
Chương 921
“Trước kia, núi Vân Kỳ là tổng bộ của Ma tộc, nơi này chỗ nào cũng là sát trận thượng cổ. Sở dĩ bọn họ không thiết lập bất cứ phòng ngự nào là vì hai ngọn núi này vốn là một sát trận, chỉ cần bọn họ khởi động sát trận, hai ngọn núi sẽ lập tức hóa thành tro bụi. Nơi này… còn đáng sợ hơn cả núi Lạc Hồn”.
Mọi người kinh hãi.
Thôi tướng quân nói: “Cô nói linh tinh cái gì, trên đời này sao có thể có trận pháp hung hãn bá đạo như vậy, hai ngọn núi sẽ lập tức hủy diệt? Cô coi bọn ta là đứa trẻ ba tuổi sao?”
Không chỉ có Thôi tướng quân không tin, mà hầu như tất cả mọi người ở đây đều không tin.
“Ta nói đến đây thôi, các người tự nghĩ cho kỹ đi”.
Cố Thanh Hy xoay người rời đi.
Hoàng hậu Sở Quốc đột nhiên hô lên: “Cố cô nương xin dừng bước, ta tin lời cô nói. Hoàng thượng…”
Hoàng đế Sở Quốc xua tay, ra hiệu các tướng quân lui xuống.
“Hoàng thượng, người phụ nữ này ý đồ bất minh, lỡ như chúng thần lui xuống, nàng ta có ý đồ bất chính thì chẳng phải…”
“Người hoàng hậu tin, trẫm cũng tin, các ngươi lui xuống cả đi”.
“Vâng…”
Các danh tướng của Sở Quốc hung hăng trừng mắt nhìn Cố Thanh Hy, trong mắt chứa đựng sự cảnh cáo.
Cố Thanh Hy cười xòa.
Nàng xưa nay chịu mềm không chịu cứng, cảnh cáo nàng, ha…
Sau khi các vị tướng rời đi, trong trướng chỉ còn lại bốn người đế, hậu, Cố Thanh Hy và Tư Mạc Phi.
Hoàng đế Sở Quốc thở dài, thoáng chốc như đã già đi mười mấy tuổi.
Lúc này, ông ta không giống một đế vương, mà giống như một người cha bình thường đau khổ vì mất đi đứa con yêu quý.
“Cố cô nương, trẫm biết bề ngoài ngươi trông như đang nói thay Ma tộc, nhưng thật ra là sợ mười mấy vạn đại quân của ta chết ở nơi này, cho nên mới mạo hiểm đến thông báo đúng không?”
Cố Thanh Hy gật đầu.
“Trẫm hiểu ý của ngươi rồi. Trẫm chỉ muốn hỏi một câu, Lan kỳ chủ thật sự không ở trên núi Vân Kỳ sao?”
“Phải. Nếu ông ta ở trên núi Vân Kỳ, không cần các người ra tay, ta cũng sẽ đích thân giết ông ta, dâng đầu của ông ta đến trước mặt các người”.
“Vậy ngươi có quan hệ gì với Ma tộc?”
“Chuyện này… một lời khó nói hết…”
Tư Mạc Phi chen vào, nghiêm túc nói: “Nàng là thê tử của ta, đương nhiên là quan hệ phu thê rồi”.
“Trong Ma tộc ngươi đảm nhiệm chức vụ gì?”
Suy cho cùng hoàng đế Sở Quốc cũng là một đế vương, ánh nhìn cũng thâm độc. Chỉ một ánh mắt đã nhìn ra hắn ta không phải người thường.
Cố Thanh Hy cướp lời: “Hắn ta chỉ là một kỳ thủ không có gì nổi bật của Ma tộc, quan hệ giữa ta và hắn rất phức tạp”.
“Trước kia, núi Vân Kỳ là tổng bộ của Ma tộc, nơi này chỗ nào cũng là sát trận thượng cổ. Sở dĩ bọn họ không thiết lập bất cứ phòng ngự nào là vì hai ngọn núi này vốn là một sát trận, chỉ cần bọn họ khởi động sát trận, hai ngọn núi sẽ lập tức hóa thành tro bụi. Nơi này… còn đáng sợ hơn cả núi Lạc Hồn”.
Mọi người kinh hãi.
Thôi tướng quân nói: “Cô nói linh tinh cái gì, trên đời này sao có thể có trận pháp hung hãn bá đạo như vậy, hai ngọn núi sẽ lập tức hủy diệt? Cô coi bọn ta là đứa trẻ ba tuổi sao?”
Không chỉ có Thôi tướng quân không tin, mà hầu như tất cả mọi người ở đây đều không tin.
“Ta nói đến đây thôi, các người tự nghĩ cho kỹ đi”.
Cố Thanh Hy xoay người rời đi.
Hoàng hậu Sở Quốc đột nhiên hô lên: “Cố cô nương xin dừng bước, ta tin lời cô nói. Hoàng thượng…”
Hoàng đế Sở Quốc xua tay, ra hiệu các tướng quân lui xuống.
“Hoàng thượng, người phụ nữ này ý đồ bất minh, lỡ như chúng thần lui xuống, nàng ta có ý đồ bất chính thì chẳng phải…”
“Người hoàng hậu tin, trẫm cũng tin, các ngươi lui xuống cả đi”.
“Vâng…”
Các danh tướng của Sở Quốc hung hăng trừng mắt nhìn Cố Thanh Hy, trong mắt chứa đựng sự cảnh cáo.
Cố Thanh Hy cười xòa.
Nàng xưa nay chịu mềm không chịu cứng, cảnh cáo nàng, ha…
Sau khi các vị tướng rời đi, trong trướng chỉ còn lại bốn người đế, hậu, Cố Thanh Hy và Tư Mạc Phi.
Hoàng đế Sở Quốc thở dài, thoáng chốc như đã già đi mười mấy tuổi.
Lúc này, ông ta không giống một đế vương, mà giống như một người cha bình thường đau khổ vì mất đi đứa con yêu quý.
“Cố cô nương, trẫm biết bề ngoài ngươi trông như đang nói thay Ma tộc, nhưng thật ra là sợ mười mấy vạn đại quân của ta chết ở nơi này, cho nên mới mạo hiểm đến thông báo đúng không?”
Cố Thanh Hy gật đầu.
“Trẫm hiểu ý của ngươi rồi. Trẫm chỉ muốn hỏi một câu, Lan kỳ chủ thật sự không ở trên núi Vân Kỳ sao?”
“Phải. Nếu ông ta ở trên núi Vân Kỳ, không cần các người ra tay, ta cũng sẽ đích thân giết ông ta, dâng đầu của ông ta đến trước mặt các người”.
“Vậy ngươi có quan hệ gì với Ma tộc?”
“Chuyện này… một lời khó nói hết…”
Tư Mạc Phi chen vào, nghiêm túc nói: “Nàng là thê tử của ta, đương nhiên là quan hệ phu thê rồi”.
“Trong Ma tộc ngươi đảm nhiệm chức vụ gì?”
Suy cho cùng hoàng đế Sở Quốc cũng là một đế vương, ánh nhìn cũng thâm độc. Chỉ một ánh mắt đã nhìn ra hắn ta không phải người thường.
Cố Thanh Hy cướp lời: “Hắn ta chỉ là một kỳ thủ không có gì nổi bật của Ma tộc, quan hệ giữa ta và hắn rất phức tạp”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.