Chương 2:
Quân Nguyệt Các
14/03/2024
Lời nói Khúc Phái Nhi vô cùng khắc nghiệt, làm cho Tạ An Phong khó có thể tưởng tượng được diện mạo của cô giờ phút này.
Anh không ngừng suy nghĩ, rốt cuộc là Tô Tuyết Vi đúng như lời cô nói, hay là trong lòng vợ mình khinh thường cô ấy, mà cố ý bôi đen.
Lại nói vài câu, Khúc Phái Nhi cuối cùng cúp điện thoại. Tạ An Phong tháo tai nghe xuống khỏi tai, thở một hơi thật dài.
Buổi chiều tan tầm giờ cao điểm, Tạ An Phong so với dự tính còn trễ hơn một chút mới đến sân bay.
Đã 6 giờ rưỡi, anh cầm di động lang thang không có mục tiêu tìm kiếm ở sân bay. Cũng gửi tin nhắn cho vợ, để cô nói cho bạn của mình, anh sẽ tới địa điểm cố định nào đó để chạm mặt với đối phương.
Tin nhắn gửi đi không lâu, Tạ An Phong bị một cặp đôi nam nữ cách đó không xa đang lôi kéo hấp dẫn chú ý.
Diện mạo người nam thì bình thường, ăn mặc nhưng thật ra không kém, nhìn qua dáng vẻ là tài đại khí thô*. Nữ mang kính râm, mái tóc xoăn màu đen giống như rong rêu dưới đáy biển, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt tuyết trắng sạch sẽ, môi hồng như máu, giống như minh tinh. Một bộ váy liền áo bó sát người vải dệt màu hạnh nhân, lộ ra toàn bộ dáng người tương đối tốt, khiến cho cả trai lẫn gái đi qua đều nhịn không được mà hiện lên ánh mắt kinh diễm, cùng với biểu hiện tiếc nuối đồng tình.
*Tài đại khí thô:có tài nhưng khí chất thô thiển, khoe khoang thô tục
Rốt cuộc, mặc cho ai nhìn thấy một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu, đều sẽ cảm thấy đáng tiếc.
Tạ An Phong cũng như vậy.
Người phụ nữ kia thật sự quá xinh đẹp, anh thậm chí vi phạm nguyên tắc đàn ông tốt của mình, mà nhìn cô vài lần. Chỉ thấy gương mặt người phụ nữ đầy sự không kiên nhẫn, một chân di chuyển đến phương hướng khác, rất nhiều lần muốn rời đi. Mà người đàn ông kia khi nói chuyện, thỉnh thoảng sẽ động tay động chân đối với cô, tựa hồ cố ý ngăn cô không muốn cho coi rời khỏi.
Chẳng lẽ là bị quấy rầy?
Tạ An Phong là một cảnh sát hình sự, có mắt nhìn hơn người khác, tinh thần trọng nghĩa cũng nhiều hơn, để hiểu biết rõ ràng, anh lại tiến đến gần đôi nam nữ kia.
“Cô gái, chúng ta đều ở sân bay nói chuyện đã nửa ngày, bạn trai em cũng không thấy tới, em là cố ý không muốn cho anh số điện thoại, nên mới cố tình lừa tôi?” Người đàn ông lại đi phía trước một bước, ép cho người phụ nữ không ngừng lui về phía sau.
Anh không ngừng suy nghĩ, rốt cuộc là Tô Tuyết Vi đúng như lời cô nói, hay là trong lòng vợ mình khinh thường cô ấy, mà cố ý bôi đen.
Lại nói vài câu, Khúc Phái Nhi cuối cùng cúp điện thoại. Tạ An Phong tháo tai nghe xuống khỏi tai, thở một hơi thật dài.
Buổi chiều tan tầm giờ cao điểm, Tạ An Phong so với dự tính còn trễ hơn một chút mới đến sân bay.
Đã 6 giờ rưỡi, anh cầm di động lang thang không có mục tiêu tìm kiếm ở sân bay. Cũng gửi tin nhắn cho vợ, để cô nói cho bạn của mình, anh sẽ tới địa điểm cố định nào đó để chạm mặt với đối phương.
Tin nhắn gửi đi không lâu, Tạ An Phong bị một cặp đôi nam nữ cách đó không xa đang lôi kéo hấp dẫn chú ý.
Diện mạo người nam thì bình thường, ăn mặc nhưng thật ra không kém, nhìn qua dáng vẻ là tài đại khí thô*. Nữ mang kính râm, mái tóc xoăn màu đen giống như rong rêu dưới đáy biển, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt tuyết trắng sạch sẽ, môi hồng như máu, giống như minh tinh. Một bộ váy liền áo bó sát người vải dệt màu hạnh nhân, lộ ra toàn bộ dáng người tương đối tốt, khiến cho cả trai lẫn gái đi qua đều nhịn không được mà hiện lên ánh mắt kinh diễm, cùng với biểu hiện tiếc nuối đồng tình.
*Tài đại khí thô:có tài nhưng khí chất thô thiển, khoe khoang thô tục
Rốt cuộc, mặc cho ai nhìn thấy một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu, đều sẽ cảm thấy đáng tiếc.
Tạ An Phong cũng như vậy.
Người phụ nữ kia thật sự quá xinh đẹp, anh thậm chí vi phạm nguyên tắc đàn ông tốt của mình, mà nhìn cô vài lần. Chỉ thấy gương mặt người phụ nữ đầy sự không kiên nhẫn, một chân di chuyển đến phương hướng khác, rất nhiều lần muốn rời đi. Mà người đàn ông kia khi nói chuyện, thỉnh thoảng sẽ động tay động chân đối với cô, tựa hồ cố ý ngăn cô không muốn cho coi rời khỏi.
Chẳng lẽ là bị quấy rầy?
Tạ An Phong là một cảnh sát hình sự, có mắt nhìn hơn người khác, tinh thần trọng nghĩa cũng nhiều hơn, để hiểu biết rõ ràng, anh lại tiến đến gần đôi nam nữ kia.
“Cô gái, chúng ta đều ở sân bay nói chuyện đã nửa ngày, bạn trai em cũng không thấy tới, em là cố ý không muốn cho anh số điện thoại, nên mới cố tình lừa tôi?” Người đàn ông lại đi phía trước một bước, ép cho người phụ nữ không ngừng lui về phía sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.