Chương 4: Công pháp sơ hiện.
Hắc Thạch
16/04/2017
Hắn vứt ba lô xuống đất rồi nằm vật xuống giường,cái
cảm giác đi biển gặp bão thật khôg dễ chịu chút nào,vậy là hắn lại được hồi
sinh,nghĩ lại những gì trải qua như một giấc mơ hắn bỗng thấy thật hưng phấn,ngồi
dậy hắn nghĩ tới công pháp mà Thiếu Tông Chủ Bắc Hoàng Tông nhắc tới,hắn ngồi
khoanh chân từng tầng công pháp hiện ra" cửu cốt chiến thần quyết" gồm
có 9 tầng: tầng 1 độ bì muốn luyện thành công thì cần phải trong uống ngoài dưỡng,hắn
nhắm mắt dưỡng thần hai tay đan trước ngực ý thủ đan điền,bắt đầu luyện ý khí
theo côg pháp nhập môn của " cửu cốt chiến thần quyết" một tiếng đồng
hồ trôi qua,trong đan điền của hắn đã hình thành lên một quả cầu khí như hòn bi
ve,hắn dẫn quả cầu khí theo các đường kinh mạch mà côg pháp nhập môn chỉ dẫn,từng
tiếng lục bục kêu lên như những ống nước dồn nén được bơm nước vào,những đường
kinh mạch giờ chứa đầy nguyên khí của hắn,hắn đã vận xong một tiểu châu thời
gian cứ thế trôi qua khi đã vận khí đủ một đại châu thiên thì hắn dừng lại,mở mắt
ra mọi mệt mỏi đều tan biến hắn bỗng cảm thấy chưa bao giờ mà cơ thể lại sung sức
đến vậy,bất chợt tiếng ọc ọc kêu lên hắn liếc nhìn đồng hồ đã 8h hắn định đi ra
ngoài thì bất chợt tiếng điện thoại reo.
-Bờm hả con ( tên hay gọi ở nhà của chủ thân thể này)
-con nghe đây u.
-con khất tiền nhà đi,vừa rồi dịch nở mồm nong móng lợn nhà nuôi bị chết 2 con rồi,rong chưa thu hoạch được tuần sau u gửi tiền xuống cho con.
Bỗng nhiên hắn thấy sống mũi cay cay,mắt nhoè đi,2 kiếp sống hắn đều chưa bao giờ có mẹ,tự nhiên hắn cảm thấy tiếng mẹ thật ngọt ngào và đầm ấm,hắn chợt hiểu dù có ở vị trí nào đam mê nào thì hắn cũng không thể không cần có người thân,hắn lục tung trí nhớ của thân thể này nên,ba hắn mất trong cuộc chiến tiễu phỉ ở biên giới phía nam,chỉ có mẹ hắn và một cô em gái đang học cấp 3 trường dân tộc nội trú,tai hắn cứ ù đi những hình ảnh về cuộc sống vất vả chợt hiện lên,hhai kiếp chỉ là tham vọng hắn tự hứa kiếp này hắn đã có được gia đình thì sẽ cố gắng chăm thật tốt cho cái gia đình đó.
-con đâu rồi? Có nghe u nói không đó..
-con nghe..con đang nghe..tiền con vẫn còn,tháng này cũng vừa nhận được học bổng nên u không cần gửi đâu,tuần sau con về.
-uhm,vậy con giữ gìn sức khoẻ u cúp máy đây.
-dạ.
Hắn khoá cửa phòng lôi chiếc cào cào mà hàng ngày vẫn thường đi học ra,hắn đạp xe ra bến phà,trời đêm dưới ánh trăng lung linh thành phố Long Hạ muôn màu trên vịnh thật đẹp,cuộc sống mới lại được bắt đầu hắn thấy thật ý nghĩa,đạp xe trên con đường bao biển tận hưởng cái vị mằn mặn qua từng cơn gió ngoài biển thổi vào làm cơn đói như càng cồn cào thêm.
Dừng xe bên quán ăn đêm hắn bước vào,từ khi xuống học ở trường đại học Long Hạ này hắn luôn ra quán ăn đêm này,có lẽ là quán miến Vịt ngon mang hương vị quê hương hắn,cái cảm giác những cọng miến được làm từ dong giềng khi đưa vào miệng cái vị ngọt thơm và ngoài dai trong ròn đã đã suốt quãng tuổi thơ của hắn và cũng từ khi ăn ở quán miến vịt này mỗi lần về là hắn lại mang xuống vài chục cân miến dong Liêu Bình cho quán để lấy tiền tàu xe,đang mải với dòng hồi ức thì tiếng dì sằn cất lên.
-du lịch về rồi hả con,con ăn gì?
-cho con đĩa miến xào với một tô cháo vịt,thêm chai rượu khoai nữa dì.
Cảm giác như cả năm chưa được ăn, hắn cúi xuống cặm cụi vào chuyên môn thì một mùi Love by kilian xộc vào mũi,và một bóng đỏ đổ dài ngang bàn hắn,hắn vươn cánh tay ra đỡ lấy một cảm giác mềm mềm co dãn tì lên cánh tay hắn,hắn ngước nhìn một khuôn mặt thanh tú chợt ửng hồng,hắn nhìn rồi đánh giá thoáng qua, Nữ nhân này có khí chất thanh cao, thánh khiết, không ô nhiễm bụi trần, một vẻ đẹp tuyệt mỹ khiến cho mọi người đua nhau ngắm nhìn mà lòng không hề chứa dục vọng,hắn buông tay ra rồi lại ngồi ăn tiếp không thèm nhìn nữa để mặc cho nữ nhân đó mang theo vẻ ấm ức như là chưa đủ đẹp để hắn phải si mê,bước tiếp vào chỗ ngồi.
Lúc này cũng vừa bước vào là quán có 5 tên tam mao đầu xanh đỏ,một tên nhìn về phía cô gái rồi hất hàm cho cả bọn nhìn theo.
-cả bọn bước tới một tên giống như là tên cầm đầu cất tiếng.
-chào em,bọn anh có thể ngồi đây không.
-chỗ của quán ai ngồi thì ngồi.
Kèm theo vẻ mặt đê tiện và dâm dê 5 tên ngồi xuống bàn,
-cô em,đi chơi với bọn anh đêm nay không?
Vừa nói gã đầu vàng vừa đưa tay lên định vuốt má cô gái thì bất chợt âm thanh "chát" vang lên,cô gái đã cầm cả tô cháo vịt đập lên đầu tên tên tóc vàng rồi đứng lên lùi lại,gã đầu vàng vuốt hết cháo trên mặt nhìn cô gái với ánh mắt long nảy lửa quát.
-lên bắt nó,đêm nay ông mà ko dâm sát mày ông không phải huy sẹo.
Gã tam mao tóc xanh vừa xông lên thì cô gái né gã mất đà lao tới bàn Thạch Ca chưa kịp ổn định bước chân thì một tô cháo vịt khác được Thạch Ca táng vô đầu hắn,một dòng máu đỏ chảy ra gã úp mặt trên bãi cháo trên nền quán,thấy có kẻ chen ngang gã tóc vàng tên Huy sẹo rút trong thắt lưng con dao bầu xông tới,Thạch Ca tay trái cầm cổ tay cô gái kéo sang bên cạnh rồi xông lên né người sang trái, tay phải Thạch Ca cầm cổ tay trái cầm dao của tên Huy ca,bằng động tác cực nhanh một cú đấm như búa tạ đấm lên cột sống tên Huy Ca làm gã xấp mặt trên sàn,gã vừa định ngóc đầu định dậy thì cô gái nhìn gã bằng ánh mắt kỳ quái cười hì hì bê nốt chồng bát bên cạnh đập vào đầu hắn,hắn ngất hẳn,Thạch Ca nhìn ba gã còn lại.
-cút.
Nhìn ánh mắt lạnh lùng ko giận mà uy 3 gã tam mao còn lại vội tới dìu 2 tên kia định đi,
-chờ chút,đền tiền bát đĩa .
Ba gã tao mao run cầm cập móc ví đưa tiền cho gã rồi đi nhanh ra khỏi quán,lúc này cô gái mặc đầm đỏ đi tới gần gã chìa tay ra.
-tôi là Lý nhược thuỷ,cám ơn anh.
Thạch Ca nheo mắt nhìn " cô không sợ sao?"
-tôi đang định điện thoại cho bạn,tôi có bạn làm cảnh sát thành phố.
-chờ cô điện thoại được thì cô đã thành đàn bà hoặc là mất tích rồi.
Vẻ hậm hực hiện lên mặt cô gái,cô định nói gì đó rồi lại thôi đưa cho Thạch ca tấm danh thiếp" nếu anh cần giúp đỡ gì thì điện thoại cho tôi"
Cô gái rời quán lên chiếc mẹc E300 rồi rời quán,Hắc Thạch cũng đưa tiền tổn thất cho dì sần rồi về.
-Bờm hả con ( tên hay gọi ở nhà của chủ thân thể này)
-con nghe đây u.
-con khất tiền nhà đi,vừa rồi dịch nở mồm nong móng lợn nhà nuôi bị chết 2 con rồi,rong chưa thu hoạch được tuần sau u gửi tiền xuống cho con.
Bỗng nhiên hắn thấy sống mũi cay cay,mắt nhoè đi,2 kiếp sống hắn đều chưa bao giờ có mẹ,tự nhiên hắn cảm thấy tiếng mẹ thật ngọt ngào và đầm ấm,hắn chợt hiểu dù có ở vị trí nào đam mê nào thì hắn cũng không thể không cần có người thân,hắn lục tung trí nhớ của thân thể này nên,ba hắn mất trong cuộc chiến tiễu phỉ ở biên giới phía nam,chỉ có mẹ hắn và một cô em gái đang học cấp 3 trường dân tộc nội trú,tai hắn cứ ù đi những hình ảnh về cuộc sống vất vả chợt hiện lên,hhai kiếp chỉ là tham vọng hắn tự hứa kiếp này hắn đã có được gia đình thì sẽ cố gắng chăm thật tốt cho cái gia đình đó.
-con đâu rồi? Có nghe u nói không đó..
-con nghe..con đang nghe..tiền con vẫn còn,tháng này cũng vừa nhận được học bổng nên u không cần gửi đâu,tuần sau con về.
-uhm,vậy con giữ gìn sức khoẻ u cúp máy đây.
-dạ.
Hắn khoá cửa phòng lôi chiếc cào cào mà hàng ngày vẫn thường đi học ra,hắn đạp xe ra bến phà,trời đêm dưới ánh trăng lung linh thành phố Long Hạ muôn màu trên vịnh thật đẹp,cuộc sống mới lại được bắt đầu hắn thấy thật ý nghĩa,đạp xe trên con đường bao biển tận hưởng cái vị mằn mặn qua từng cơn gió ngoài biển thổi vào làm cơn đói như càng cồn cào thêm.
Dừng xe bên quán ăn đêm hắn bước vào,từ khi xuống học ở trường đại học Long Hạ này hắn luôn ra quán ăn đêm này,có lẽ là quán miến Vịt ngon mang hương vị quê hương hắn,cái cảm giác những cọng miến được làm từ dong giềng khi đưa vào miệng cái vị ngọt thơm và ngoài dai trong ròn đã đã suốt quãng tuổi thơ của hắn và cũng từ khi ăn ở quán miến vịt này mỗi lần về là hắn lại mang xuống vài chục cân miến dong Liêu Bình cho quán để lấy tiền tàu xe,đang mải với dòng hồi ức thì tiếng dì sằn cất lên.
-du lịch về rồi hả con,con ăn gì?
-cho con đĩa miến xào với một tô cháo vịt,thêm chai rượu khoai nữa dì.
Cảm giác như cả năm chưa được ăn, hắn cúi xuống cặm cụi vào chuyên môn thì một mùi Love by kilian xộc vào mũi,và một bóng đỏ đổ dài ngang bàn hắn,hắn vươn cánh tay ra đỡ lấy một cảm giác mềm mềm co dãn tì lên cánh tay hắn,hắn ngước nhìn một khuôn mặt thanh tú chợt ửng hồng,hắn nhìn rồi đánh giá thoáng qua, Nữ nhân này có khí chất thanh cao, thánh khiết, không ô nhiễm bụi trần, một vẻ đẹp tuyệt mỹ khiến cho mọi người đua nhau ngắm nhìn mà lòng không hề chứa dục vọng,hắn buông tay ra rồi lại ngồi ăn tiếp không thèm nhìn nữa để mặc cho nữ nhân đó mang theo vẻ ấm ức như là chưa đủ đẹp để hắn phải si mê,bước tiếp vào chỗ ngồi.
Lúc này cũng vừa bước vào là quán có 5 tên tam mao đầu xanh đỏ,một tên nhìn về phía cô gái rồi hất hàm cho cả bọn nhìn theo.
-cả bọn bước tới một tên giống như là tên cầm đầu cất tiếng.
-chào em,bọn anh có thể ngồi đây không.
-chỗ của quán ai ngồi thì ngồi.
Kèm theo vẻ mặt đê tiện và dâm dê 5 tên ngồi xuống bàn,
-cô em,đi chơi với bọn anh đêm nay không?
Vừa nói gã đầu vàng vừa đưa tay lên định vuốt má cô gái thì bất chợt âm thanh "chát" vang lên,cô gái đã cầm cả tô cháo vịt đập lên đầu tên tên tóc vàng rồi đứng lên lùi lại,gã đầu vàng vuốt hết cháo trên mặt nhìn cô gái với ánh mắt long nảy lửa quát.
-lên bắt nó,đêm nay ông mà ko dâm sát mày ông không phải huy sẹo.
Gã tam mao tóc xanh vừa xông lên thì cô gái né gã mất đà lao tới bàn Thạch Ca chưa kịp ổn định bước chân thì một tô cháo vịt khác được Thạch Ca táng vô đầu hắn,một dòng máu đỏ chảy ra gã úp mặt trên bãi cháo trên nền quán,thấy có kẻ chen ngang gã tóc vàng tên Huy sẹo rút trong thắt lưng con dao bầu xông tới,Thạch Ca tay trái cầm cổ tay cô gái kéo sang bên cạnh rồi xông lên né người sang trái, tay phải Thạch Ca cầm cổ tay trái cầm dao của tên Huy ca,bằng động tác cực nhanh một cú đấm như búa tạ đấm lên cột sống tên Huy Ca làm gã xấp mặt trên sàn,gã vừa định ngóc đầu định dậy thì cô gái nhìn gã bằng ánh mắt kỳ quái cười hì hì bê nốt chồng bát bên cạnh đập vào đầu hắn,hắn ngất hẳn,Thạch Ca nhìn ba gã còn lại.
-cút.
Nhìn ánh mắt lạnh lùng ko giận mà uy 3 gã tam mao còn lại vội tới dìu 2 tên kia định đi,
-chờ chút,đền tiền bát đĩa .
Ba gã tao mao run cầm cập móc ví đưa tiền cho gã rồi đi nhanh ra khỏi quán,lúc này cô gái mặc đầm đỏ đi tới gần gã chìa tay ra.
-tôi là Lý nhược thuỷ,cám ơn anh.
Thạch Ca nheo mắt nhìn " cô không sợ sao?"
-tôi đang định điện thoại cho bạn,tôi có bạn làm cảnh sát thành phố.
-chờ cô điện thoại được thì cô đã thành đàn bà hoặc là mất tích rồi.
Vẻ hậm hực hiện lên mặt cô gái,cô định nói gì đó rồi lại thôi đưa cho Thạch ca tấm danh thiếp" nếu anh cần giúp đỡ gì thì điện thoại cho tôi"
Cô gái rời quán lên chiếc mẹc E300 rồi rời quán,Hắc Thạch cũng đưa tiền tổn thất cho dì sần rồi về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.