Chương 5: Đại phú ông đi xe cào cào
Hắc Thạch
16/04/2017
Nhìn theo bóng chiếc E300 khuất bóng Hắc Thạch mỉm cười
tự tin,nếu mấy ngày trước gã có thể tự ti về tất cả nhưng Hắc Thạch của buổi tối
hôm nay gã có thừa tự tin để kiêu ngạo,để lãnh khốc,để coi tất cả đều là bình
thường đối với gã,một long đầu của phượng bang nổi tiếng Bắc phương hơn 40 năm
kinh nghiệm sống,một thiếu tông chủ của một tông môn vài vạn đệ tử,dưới một người
trên vạn người,ai nhìn vào ánh mắt hắn cũng sợ và chỉ dám cúi đầu xưng thần..vậy
thì chỉ là một bóng hồng hắn tại sao phải thiếu tự tin,hắn sẽ chà đạp,sẽ chinh
phục sẽ thu gom tất cả mỹ nữ trên đời này về là của riêng cho hắn.
Rời khỏi quán cháo vịt hắn vừa đạp xe vừa huýt sáo bài " gửi anh xa nhớ" hướng về phía Đảo châu ngọc hắn nhớ hắn có căn biệt thự hướng bắc đảo,nơi hắn thường nghỉ ngơi và an dưỡng sau mỗi cuộc chạm chán với những bang hội khác,căn biệt thự này được trang bị hệ thống an toàn hơn triệu đô của hắn mà không ai biết được,đứng trước cổng căn biệt thự hắn khẽ mỉm cười,nếu có ai đi qua đây lúc này thì sẽ nghĩ hắn là một tên trộm đang rình mò để vào hỏi thăm hoặc là một tên sinh viên nghèo đang đứng trước ước mơ của đôi chục năm nữa.
Hắn đứng trước camera của biệt thự nếu ai để ý lúc này sẽ thấy hắn đang đứng chân hình chữ V trên trụ cổng chiếc màn hình camera đẩy ra rồi hiện lên một màn hình mật mã,hắn biết hắn là lão đại của một hắc bang luôn sống trên đầu dao nòng súng,nên gã không thể bảo mật bằng vân tay hoặc ánh mắt vì khi lộ hắn sẽ bị bị chặt tay móc mắt bất kỳ lúc nào,vì thế hắn chỉ mã hoá bằng ký tự chữ số và cái câu quen thuộc trong bộ phim hồi bé hắn thích đó là "vừng ơi mở ra".
Nếu ai nhập sai mật khẩu hoặc cố tình phá thì hệ thống tự kích hoạt huỷ nổ cả căn biệt thự của hắn sẽ mang theo kẻ muốn xâm nhập về với cát bụi.
Hắn bước vào khuôn viên biệt thự,những gốc nhãn cổ thụ được trồng quanh căn nhà,như vừa cho bóng mát và cũng như là tấm lá chắn che đi tầm nhìn của bất cứ sát thủ bắn tỉa nào ở các cao ốc xung quanh,bước vào trong nhà hắn đi vào nhà vệ sinh,tiến đến bức tượng thần vệ nữ ở góc nhà tắm xoay trái lại xoay phải để mở khoá cơ quan ngầm,rồi hắn bế bức tượng thần vệ nữ gần 100 cân đi tới ngồi lên bệ bệt,lúc này trọng lượng đủ lớn để kích hoạt mở cửa hầm ngầm trong biệt thự mà hắn nghĩ cho dù có bất cứ sự xâm nhập cũng ko ai có thể phát hiện được,nếu có sự phá hoại trong này thì bộ phận cảm biến âm thanh cùng với thiết các thiết bị chịu lực phía sau những viên gạch hoa sẽ kích hoạt 4 nòng súng máy ở 4 góc nhà tắm biến kẻ xâm nhập thành tổ ong máu.
Bước ra khỏi bệ bệt hắn bước vào căn phòng ngầm,căn phòng nằm sâu 40m dưới mặt đất nên cho dù bất cứ thiết bị dò tìm nào cũng không thể phát hiện đc,lúc này hắn đi vào bàn điều khiển bật tất cả hệ thống camera giám sát xung quanh biệt thự thấy không có gì khả nghi,hắn cài lại tất cả mật khẩu mới rồi đứng dậy hắn đi về phía hồ nước ngắm nhìn chiếc tàu ngầm mini được hắn đặt bên mỹ quốc để thoát thân khi hắn bị phát hiện và bao vây trong biệt thự,lí do hắn xây biệt thự ở đây cũng là do một lần hắn lặn biển ngắm san hô và vô tình phát hiện được con sông ngầm từ biển ăn thông vào trong núi.
Rời khỏi căn hầm bí mật hắn bước vào phòng ngủ lấy ít quần áo và giày cho vào chiếc túi Kenneth cole,hắn bước tới ngăn tủ lấy chiếc rolex và mấy chiếc thẻ ngân hàng rồi rời khỏi biệt thự.
Về tới phòng trọ cũng gần 12h đêm,để tránh chú ý hắn cũng sẽ dọn phòng ngày mai trả chuyển qua chỗ khác tránh ánh mắt soi mói của hàng xóm và chủ nhà về một phú ông sinh viên như hắn.
Hắn nằm xuống chạy một vòng đại châu rồi ngủ lúc nào không hay.
Rời khỏi quán cháo vịt hắn vừa đạp xe vừa huýt sáo bài " gửi anh xa nhớ" hướng về phía Đảo châu ngọc hắn nhớ hắn có căn biệt thự hướng bắc đảo,nơi hắn thường nghỉ ngơi và an dưỡng sau mỗi cuộc chạm chán với những bang hội khác,căn biệt thự này được trang bị hệ thống an toàn hơn triệu đô của hắn mà không ai biết được,đứng trước cổng căn biệt thự hắn khẽ mỉm cười,nếu có ai đi qua đây lúc này thì sẽ nghĩ hắn là một tên trộm đang rình mò để vào hỏi thăm hoặc là một tên sinh viên nghèo đang đứng trước ước mơ của đôi chục năm nữa.
Hắn đứng trước camera của biệt thự nếu ai để ý lúc này sẽ thấy hắn đang đứng chân hình chữ V trên trụ cổng chiếc màn hình camera đẩy ra rồi hiện lên một màn hình mật mã,hắn biết hắn là lão đại của một hắc bang luôn sống trên đầu dao nòng súng,nên gã không thể bảo mật bằng vân tay hoặc ánh mắt vì khi lộ hắn sẽ bị bị chặt tay móc mắt bất kỳ lúc nào,vì thế hắn chỉ mã hoá bằng ký tự chữ số và cái câu quen thuộc trong bộ phim hồi bé hắn thích đó là "vừng ơi mở ra".
Nếu ai nhập sai mật khẩu hoặc cố tình phá thì hệ thống tự kích hoạt huỷ nổ cả căn biệt thự của hắn sẽ mang theo kẻ muốn xâm nhập về với cát bụi.
Hắn bước vào khuôn viên biệt thự,những gốc nhãn cổ thụ được trồng quanh căn nhà,như vừa cho bóng mát và cũng như là tấm lá chắn che đi tầm nhìn của bất cứ sát thủ bắn tỉa nào ở các cao ốc xung quanh,bước vào trong nhà hắn đi vào nhà vệ sinh,tiến đến bức tượng thần vệ nữ ở góc nhà tắm xoay trái lại xoay phải để mở khoá cơ quan ngầm,rồi hắn bế bức tượng thần vệ nữ gần 100 cân đi tới ngồi lên bệ bệt,lúc này trọng lượng đủ lớn để kích hoạt mở cửa hầm ngầm trong biệt thự mà hắn nghĩ cho dù có bất cứ sự xâm nhập cũng ko ai có thể phát hiện được,nếu có sự phá hoại trong này thì bộ phận cảm biến âm thanh cùng với thiết các thiết bị chịu lực phía sau những viên gạch hoa sẽ kích hoạt 4 nòng súng máy ở 4 góc nhà tắm biến kẻ xâm nhập thành tổ ong máu.
Bước ra khỏi bệ bệt hắn bước vào căn phòng ngầm,căn phòng nằm sâu 40m dưới mặt đất nên cho dù bất cứ thiết bị dò tìm nào cũng không thể phát hiện đc,lúc này hắn đi vào bàn điều khiển bật tất cả hệ thống camera giám sát xung quanh biệt thự thấy không có gì khả nghi,hắn cài lại tất cả mật khẩu mới rồi đứng dậy hắn đi về phía hồ nước ngắm nhìn chiếc tàu ngầm mini được hắn đặt bên mỹ quốc để thoát thân khi hắn bị phát hiện và bao vây trong biệt thự,lí do hắn xây biệt thự ở đây cũng là do một lần hắn lặn biển ngắm san hô và vô tình phát hiện được con sông ngầm từ biển ăn thông vào trong núi.
Rời khỏi căn hầm bí mật hắn bước vào phòng ngủ lấy ít quần áo và giày cho vào chiếc túi Kenneth cole,hắn bước tới ngăn tủ lấy chiếc rolex và mấy chiếc thẻ ngân hàng rồi rời khỏi biệt thự.
Về tới phòng trọ cũng gần 12h đêm,để tránh chú ý hắn cũng sẽ dọn phòng ngày mai trả chuyển qua chỗ khác tránh ánh mắt soi mói của hàng xóm và chủ nhà về một phú ông sinh viên như hắn.
Hắn nằm xuống chạy một vòng đại châu rồi ngủ lúc nào không hay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.