Chương 400: Chiến thư
Thủy Ca
08/12/2020
Khu biệt thự Hoa Hồng, đại bản doanh của hội Hoa Hồng Gai.
Trong biệt thự riêng của Huyết Mai.
“Sao đột nhiên lại về đây?”
Lâm Phi ngồi trên sô pha, chau mày lạnh lùng nhìn Huyết Trí đang gãi đầu bối rối đứng trước mặt hắn, hỏi bằng giọng lạnh tanh.
“Anh à, thực ra em vẫn nhớ lời anh dặn, chưa được anh cho phép em không dám tự ý về nước. Nhưng khổ nỗi, cái ông già Vệ Lão đó nhớ thương hội trưởng Huyết, vừa mới bình phục cứ khăng khăng đòi em đưa về. Em cũng không còn cách nào khác...”
Huyết Trí đứng trước mặt Lâm Phi vội vàng giải thích. Đưa Vệ Lão từ căn cứ địa ở Úc Châu về Hoa Hạ chẳng qua là cái cớ, lý do thật sự là hắn...ở bên Úc Châu chán rồi!
Thế lực của Phán Quyết Địa Ngục bên Úc Châu đã dần đi vào ổn định. Mặc dù danh tiếng của căn cứ lớn mạnh hơn cũng đồng nghĩa với việc phải gánh chịu ngày càng nhiều sự đe dọa từ các tổ chức đánh thuê cùng giới, thậm chí còn thường xuyên bị phục kích, tấn công từ những tổ chức thù địch, trong đó có Lưỡi Hái Tử Thần – kẻ thù số một của Phán Quyết Địa Ngục ở Úc Châu, nhưng tất cả đó chỉ là chuyện đã qua. Tử Thần, suy cho cùng cũng chỉ là bề tôi chốn Địa Ngục. Sau nhiều lần liên tiếp hứng chịu đòn đánh trả quy mô của các anh em Phán Quyết Địa Ngục, Lưỡi Hái Tử Thần cũng biết điều thu vào mình ốc. Đám người đó có thực sự ngoan ngoãn hay không, Huyết Trí không rõ, mà hắn cũng không cần quan tâm vì tổ chức lính đánh thuê huy hoàng một thời giờ chỉ còn lại cái vỏ như Lưỡi Hái Tử Thần, chỉ cần một câu của hắn sẽ lập tức biến khỏi thế giới ngầm, không đáng để hắn bận tâm!
“Đừng tưởng tôi không biết cậu đang nghĩ gì, ngay ngày mai quay về cho tôi!” Lâm Phi dứt khoát đưa ra phán quyết cho Huyết Trí. Là anh em vào sinh ra tử với Huyết Trí nhiều năm, đương nhiên hắn hiểu rõ tính cách của Huyết Trí. Đồ Tể lén trốn về Hoa Hạ, tới nay vẫn chưa chịu ló mặt về gặp hắn, Huyết Trí cũng nhiều lần xin hắn cho về nước nhưng lần nào cũng nhận lại những lời đe dọa của của Lâm Phi, hắn chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời. Lần này thì lại khác, là Vệ Lão muốn hắn đưa về, đương nhiên hắn phải tận dụng cơ hội.
“Anh à, bên Úc Châu em đã sắp xếp ổn thỏa. Lưỡi Hái Tử Thần đó không đáng lo ngại. Anh em chúng ta lâu rồi mới gặp nhau, anh....” Huyết Trí vừa đặt chân xuống đất Hoa Hạ không lâu mà đã bị Lâm Phi đuổi về, đương nhiên hắn phải ra sức nài nỉ rồi.
“Cậu thử ở lại đây thử xem!” Không phải Lâm Phi không muốn cho Huyết Trí ở lại Hoa Hạ một khoảng thời gian nhưng đất Hoa Hạ là cấm địa của lính đánh thuê, đương nhiên ngoại trừ hắn, vì việc hắn quay về Trung Hải gần như là một bí mật trong thế giới ngầm. Một Đồ Tể nóng tính, thích chém giết, không rõ tung tích đã đủ phiền lắm rồi, giờ lại thêm Huyết Trí ham chơi này nữa khó tránh sẽ làm kinh động tới cảnh sát Trung Hải và các tổ chức thù địch. Nhưng đó chỉ là lý do thứ yếu, quan trọng hơn cả, Lâm Phi lo Lưỡi Hái Tử Thần, kẻ thù số một đã đối đầu với Phán Quyết Địa Ngục nhiều năm không dễ dàng bị đánh bại như Huyết Trí nói. Hắn nghi ngờ đây là kế che mắt của Lưỡi Hái Tử Thần để chuẩn bị cho một cuộc tấn công qui mô lớn.
“Lâm Phi à, mặc dù đây là chuyện nội bộ của tổ chức các anh, tôi không có quyền xen vào. Nhưng dù gì cũng nhờ Huyết Trí mà tôi mới được đoàn tụ với Vệ Lão. Hay là cho anh ta ở lại đây một thời gian hẵng quay về đi.”
Huyết Mai đưa đôi mắt phượng thanh tú nhìn Lâm Phi dạt dào tình ý cầu xin cho Huyết Trí. Nếu không có Huyết Trí thì có lẽ giờ này cô vẫn đang chờ đợi được gặp lại Vệ Lão.
“Anh à, chị dâu nói đúng, cho Huyết Trí ở lại đi. Bao nhiêu năm rồi chúng em mới lại được hội ngộ.” Ngay khi Huyết Trí đưa Vệ Lão về tới biệt thự Hoa Hồng, Đỗ Chính Đình đã vui mừng khôn xiết lập tức gọi điện báo cho Lâm Phi. Bây giờ thấy Lâm Phi vừa gặp lại Huyết Trí đã muốn đuổi hắn ta về, Đỗ Chính Đình cũng không kìm lòng được vội vàng cầu xin cùng Huyết Mai.
Đỗ Chính Đình và Huyết Mai cùng nhau xin thay cho Huyết Trí, mà Huyết Mai xinh đẹp này rất ít khi cầu xin hắn, ngoại trừ chuyện liên quan tới Vệ Lão, hắn cũng không thể từ chối làm mất lòng người đẹp được. Huyết Trí mong muốn được về nước cũng đã lâu, bên Úc Châu có thể nói Radar theo dõi tình hình báo cáo thường xuyên, bên này, Đỗ Chính Đình cũng có thể trông chừng Huyết Trí, cho hắn ở lại một khoảng thời gian rồi quay về cũng không phải là không được.
“Báo cáo hội trưởng, anh em phát hiện ra thứ này cắm trên cổng biệt thự.”
Nghe lời Huyết Mai và Đỗ Chính Đình, Lâm Phi cũng không định làm khó anh em của mình nữa. Hắn đang định đưa ra quyết định thì chị em Mạt Mạt, Lợi Lợi đi vào, tay cầm một phi tiêu nhỏ và mảnh giấy bị rách phần đầu có lẽ do phi tiêu cắt, đưa cho Huyết Mai.
Nói là một mảnh giấy, nhưng trong mắt Lâm Phi, Huyết Mai, Đỗ Chính Đình và Huyết Trí, những người đã không ít lần chiến thắng tử thần từ những cuộc chiến trong thế giới ngầm, mảnh giấy đơn giản ấy rất có thể là...một bức chiến thư.
Trong biệt thự riêng của Huyết Mai.
“Sao đột nhiên lại về đây?”
Lâm Phi ngồi trên sô pha, chau mày lạnh lùng nhìn Huyết Trí đang gãi đầu bối rối đứng trước mặt hắn, hỏi bằng giọng lạnh tanh.
“Anh à, thực ra em vẫn nhớ lời anh dặn, chưa được anh cho phép em không dám tự ý về nước. Nhưng khổ nỗi, cái ông già Vệ Lão đó nhớ thương hội trưởng Huyết, vừa mới bình phục cứ khăng khăng đòi em đưa về. Em cũng không còn cách nào khác...”
Huyết Trí đứng trước mặt Lâm Phi vội vàng giải thích. Đưa Vệ Lão từ căn cứ địa ở Úc Châu về Hoa Hạ chẳng qua là cái cớ, lý do thật sự là hắn...ở bên Úc Châu chán rồi!
Thế lực của Phán Quyết Địa Ngục bên Úc Châu đã dần đi vào ổn định. Mặc dù danh tiếng của căn cứ lớn mạnh hơn cũng đồng nghĩa với việc phải gánh chịu ngày càng nhiều sự đe dọa từ các tổ chức đánh thuê cùng giới, thậm chí còn thường xuyên bị phục kích, tấn công từ những tổ chức thù địch, trong đó có Lưỡi Hái Tử Thần – kẻ thù số một của Phán Quyết Địa Ngục ở Úc Châu, nhưng tất cả đó chỉ là chuyện đã qua. Tử Thần, suy cho cùng cũng chỉ là bề tôi chốn Địa Ngục. Sau nhiều lần liên tiếp hứng chịu đòn đánh trả quy mô của các anh em Phán Quyết Địa Ngục, Lưỡi Hái Tử Thần cũng biết điều thu vào mình ốc. Đám người đó có thực sự ngoan ngoãn hay không, Huyết Trí không rõ, mà hắn cũng không cần quan tâm vì tổ chức lính đánh thuê huy hoàng một thời giờ chỉ còn lại cái vỏ như Lưỡi Hái Tử Thần, chỉ cần một câu của hắn sẽ lập tức biến khỏi thế giới ngầm, không đáng để hắn bận tâm!
“Đừng tưởng tôi không biết cậu đang nghĩ gì, ngay ngày mai quay về cho tôi!” Lâm Phi dứt khoát đưa ra phán quyết cho Huyết Trí. Là anh em vào sinh ra tử với Huyết Trí nhiều năm, đương nhiên hắn hiểu rõ tính cách của Huyết Trí. Đồ Tể lén trốn về Hoa Hạ, tới nay vẫn chưa chịu ló mặt về gặp hắn, Huyết Trí cũng nhiều lần xin hắn cho về nước nhưng lần nào cũng nhận lại những lời đe dọa của của Lâm Phi, hắn chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời. Lần này thì lại khác, là Vệ Lão muốn hắn đưa về, đương nhiên hắn phải tận dụng cơ hội.
“Anh à, bên Úc Châu em đã sắp xếp ổn thỏa. Lưỡi Hái Tử Thần đó không đáng lo ngại. Anh em chúng ta lâu rồi mới gặp nhau, anh....” Huyết Trí vừa đặt chân xuống đất Hoa Hạ không lâu mà đã bị Lâm Phi đuổi về, đương nhiên hắn phải ra sức nài nỉ rồi.
“Cậu thử ở lại đây thử xem!” Không phải Lâm Phi không muốn cho Huyết Trí ở lại Hoa Hạ một khoảng thời gian nhưng đất Hoa Hạ là cấm địa của lính đánh thuê, đương nhiên ngoại trừ hắn, vì việc hắn quay về Trung Hải gần như là một bí mật trong thế giới ngầm. Một Đồ Tể nóng tính, thích chém giết, không rõ tung tích đã đủ phiền lắm rồi, giờ lại thêm Huyết Trí ham chơi này nữa khó tránh sẽ làm kinh động tới cảnh sát Trung Hải và các tổ chức thù địch. Nhưng đó chỉ là lý do thứ yếu, quan trọng hơn cả, Lâm Phi lo Lưỡi Hái Tử Thần, kẻ thù số một đã đối đầu với Phán Quyết Địa Ngục nhiều năm không dễ dàng bị đánh bại như Huyết Trí nói. Hắn nghi ngờ đây là kế che mắt của Lưỡi Hái Tử Thần để chuẩn bị cho một cuộc tấn công qui mô lớn.
“Lâm Phi à, mặc dù đây là chuyện nội bộ của tổ chức các anh, tôi không có quyền xen vào. Nhưng dù gì cũng nhờ Huyết Trí mà tôi mới được đoàn tụ với Vệ Lão. Hay là cho anh ta ở lại đây một thời gian hẵng quay về đi.”
Huyết Mai đưa đôi mắt phượng thanh tú nhìn Lâm Phi dạt dào tình ý cầu xin cho Huyết Trí. Nếu không có Huyết Trí thì có lẽ giờ này cô vẫn đang chờ đợi được gặp lại Vệ Lão.
“Anh à, chị dâu nói đúng, cho Huyết Trí ở lại đi. Bao nhiêu năm rồi chúng em mới lại được hội ngộ.” Ngay khi Huyết Trí đưa Vệ Lão về tới biệt thự Hoa Hồng, Đỗ Chính Đình đã vui mừng khôn xiết lập tức gọi điện báo cho Lâm Phi. Bây giờ thấy Lâm Phi vừa gặp lại Huyết Trí đã muốn đuổi hắn ta về, Đỗ Chính Đình cũng không kìm lòng được vội vàng cầu xin cùng Huyết Mai.
Đỗ Chính Đình và Huyết Mai cùng nhau xin thay cho Huyết Trí, mà Huyết Mai xinh đẹp này rất ít khi cầu xin hắn, ngoại trừ chuyện liên quan tới Vệ Lão, hắn cũng không thể từ chối làm mất lòng người đẹp được. Huyết Trí mong muốn được về nước cũng đã lâu, bên Úc Châu có thể nói Radar theo dõi tình hình báo cáo thường xuyên, bên này, Đỗ Chính Đình cũng có thể trông chừng Huyết Trí, cho hắn ở lại một khoảng thời gian rồi quay về cũng không phải là không được.
“Báo cáo hội trưởng, anh em phát hiện ra thứ này cắm trên cổng biệt thự.”
Nghe lời Huyết Mai và Đỗ Chính Đình, Lâm Phi cũng không định làm khó anh em của mình nữa. Hắn đang định đưa ra quyết định thì chị em Mạt Mạt, Lợi Lợi đi vào, tay cầm một phi tiêu nhỏ và mảnh giấy bị rách phần đầu có lẽ do phi tiêu cắt, đưa cho Huyết Mai.
Nói là một mảnh giấy, nhưng trong mắt Lâm Phi, Huyết Mai, Đỗ Chính Đình và Huyết Trí, những người đã không ít lần chiến thắng tử thần từ những cuộc chiến trong thế giới ngầm, mảnh giấy đơn giản ấy rất có thể là...một bức chiến thư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.