Chương 45
Trục Du 2
01/09/2023
Tịch Linh thoáng im lặng, khi Chân Y nghe việc hồng triều đã kết thúc, trong mắt đục ngầu của nàng ta dần nổi lên tia sáng yếu ớt. Giống như chỉ
cần nàng và Cửu Lan còn sống, cô ấy mới có được hy vọng để sống tiếp.
Nhưng mà...
Tịch Linh nắm lấy tay của nàng ta, khẽ lên tiếng: “ Chân Y... Cửu Lan đã chết rồi, trong hồng triều đạo ngục, Huyền Cửu Lan đã chết cùng với Hồng triều, bọn họ đều đã không còn”
Lại Chân Y ngơ ngác, tựa như không hiểu những gì nàng vừa nói. Tịch Linh cũng im lặng nhìn thẳng vào mắt cô ấy, giống như cho Chân Y một đáp án chính xác, cũng cho chính mình một kết quả cuối cùng.
Thiếu nữ ứng long một lần nữa nhìn cho thật kĩ Tịch Linh trước mắt mình, trong đầu nàng ta chợt ong ong lên, công chúa của nàng có một đôi mắt rất đẹp rất đẹp, giống như là chỉ cần nàng một cái chớp mắt, toàn bộ thế giới đều sẽ tồn tại trong đó... Bây giờ đôi mắt đó không giống với trước đây, vẫn trong, vẫn sáng...nhưng hình như đã có thứ gì đó thay đổi.
Lại Chân Y thần người ngã ngồi ra phía sau, không ngừng lắc đầu.
“Không thể nào... không thể nào...”
Tia sáng lúc nãy vụt tắt, như sợi dây đàn căng đến đứt ra, quật đến cả đầu như nổ tung. Chân Y đột nhiên vùng dậy nắm lấy 2 vai của Tịch Linh, lẩm bẩm với nàng như một kẻ điên: “ Công chúa... người đừng lo lắng... ta sẽ đi... sẽ đi tìm Huyền điện hạ về cho người... ta sẽ đi tìm điện hạ về người... đợi ta, công chúa... không sao...công chúa... người đừng sốt ruột... ta sẽ đi”
Nàng dần dần thả Tịch Linh ra rồi lảo đảo đứng dậy, vẫn không ngừng lẩm bẩm công chúa chờ nàng, nàng sẽ đi tìm điện hạ về cho người. Tịch Linh cắn răng kéo lấy tay của Chân Y, nghiêm giọng với cô ấy: “ Chân Y!! Cửu Lan đã biến mất vạn năm!! Cô tỉnh táo lại đi được không?!-“
“ CÔNG CHÚA!!!!”
“ LẠI CHÂN Y!!!”
Trong động vang vọng tiếng rồng ngâm, Tịch Linh mím môi ôm lấy thiếu nữ ứng long vào người, nói với nàng ta những lời nàng thường nói với chính mình: “ Đã vạn năm trôi qua... Chân Y... đừng cố chấp nữa... không buông bỏ chỉ làm cho ta và ngươi đau lòng ngươi có hiểu không?”
Xoẹt...
Khói trắng dịu dàng vờn quanh tay nàng, hơi thở hỗn loạn của Chân Y dần ổn định, dựa cả người lên người nàng, Tịch Linh khẽ thở dài, đỡ Chân Y dựa vào người mình để cả 2 cùng ngồi xuống.
ĐỂ cô ấy ngủ sẽ tốt hơn... đó là thuật pháp cuối cùng mà nàng có thể sử dụng, linh lực nàng mượn từ Khống Linh trận đã tiêu tán toàn bộ, chỉ còn lại đau nhức không nguôi trên người...
Mọi thứ xung quanh đột nhiên sáng bừng lên, bọn họ cũng đã đuổi đến nơi. Chuyện này... thực sự kết thúc rồi...
Kết thúc rồi Chân Y à...
“ Ta không sao... thực sự không sao cả...thực sự không sao...”
Nàng khẽ cúi người, ôm thật chặt thiếu nữ ứng long trong lòng.
----
“ Mọi người ra ngoài đi, trở về tông môn trước, những chuyện còn lại tự ta sẽ giải quyết”
Sương Ngọc bảo bọn họ trở về trước an định tông môn, bởi vì nàng sẽ giải thích chuyện của thiếu nữ ứng long cho hắn.
Sau khi bọn họ đi hết, Tịch Linh cố gắng tìm một miếng vải sạch trên người mình, nhưng đồ của nàng đều đã ngấm máu, Tịch Linh mím môi, khẽ ôm Chân Y thêm một chút.
“ Bọn họ đi cả rồi, bây giờ nói được rồi chứ?”
“ Ừm, cô ấy là Lại Chân Y, là ứng long trong quân đoàn của thần nữ”
“ Ta và cô ấy cũng là chiến hữu vào sinh ra tử nhưng bị biến cố Hồng triều phân tán, ta ở Đông Chu, cô ấy ở Vân Di các người, bây giờ gặp lại coi như trời cao thương xót, chưởng môn, ta có một chuyện muốn nhờ ngài”
Hắn day day trán nhìn nàng: “ Là chuyện đưa cô ta ra khỏi đây đúng không?”
“ Phải, nếu ngài không an tâm thì có thể đưa 2 người chúng ta đến Khinh Trần đạo để kiểm tra xem ta và cô ấy có còn dính phải tà khí hồng triều hay không, nhiệm vụ mà thánh tổ của quý tông là canh giữ tà vật, bây giờ tà vật đã không còn...”
Tịch Linh hơi ngừng một chút, sau đó lại tiếp tục: “ Chưởng môn muốn bao nhiêu sự bảo đảm, ta và Chân Y đều có thể cho ngài, nhưng ta nhất định sẽ dẫn cô ấy rời khỏi”
Sương Ngọc chỉ vào Chân Y, lạnh nhạt lên tiếng: “ Cô ta là gì trong quân đoàn?”
“ Là Ứng tiêu vệ thần long, một trong chín thân sĩ bảo hộ của thần nữ”
“ Cô biết rõ quá nhỉ?”
Tịch Linh nói dối không biết chớp mắt, gật đầu với hắn: “ Ta là người trong quân đoàn, chưởng môn, ngài hỏi có hơi dư thừa”
“...”
“ Được, ta có thể cho phép cô mang cô ta rời khỏi đây, nhưng ta vẫn có điều kiện”
“ Được, mời ngài nói”
“ Thứ nhất, cô và cô ta phải đến Khinh trần đạo để kiểm tra tà khí, sau đó cùng lập một lời thề dưới thiên đạo”
“ được”
“ Thứ 2, ta cần một lời hứa sẽ giúp đỡ từ cô ta, nếu trong tương lai Trạch Linh tông có biến cố hoặc ngoại lai tấn công, ta cần thần long đến giúp đỡ”
Nhưng mà...
Tịch Linh nắm lấy tay của nàng ta, khẽ lên tiếng: “ Chân Y... Cửu Lan đã chết rồi, trong hồng triều đạo ngục, Huyền Cửu Lan đã chết cùng với Hồng triều, bọn họ đều đã không còn”
Lại Chân Y ngơ ngác, tựa như không hiểu những gì nàng vừa nói. Tịch Linh cũng im lặng nhìn thẳng vào mắt cô ấy, giống như cho Chân Y một đáp án chính xác, cũng cho chính mình một kết quả cuối cùng.
Thiếu nữ ứng long một lần nữa nhìn cho thật kĩ Tịch Linh trước mắt mình, trong đầu nàng ta chợt ong ong lên, công chúa của nàng có một đôi mắt rất đẹp rất đẹp, giống như là chỉ cần nàng một cái chớp mắt, toàn bộ thế giới đều sẽ tồn tại trong đó... Bây giờ đôi mắt đó không giống với trước đây, vẫn trong, vẫn sáng...nhưng hình như đã có thứ gì đó thay đổi.
Lại Chân Y thần người ngã ngồi ra phía sau, không ngừng lắc đầu.
“Không thể nào... không thể nào...”
Tia sáng lúc nãy vụt tắt, như sợi dây đàn căng đến đứt ra, quật đến cả đầu như nổ tung. Chân Y đột nhiên vùng dậy nắm lấy 2 vai của Tịch Linh, lẩm bẩm với nàng như một kẻ điên: “ Công chúa... người đừng lo lắng... ta sẽ đi... sẽ đi tìm Huyền điện hạ về cho người... ta sẽ đi tìm điện hạ về người... đợi ta, công chúa... không sao...công chúa... người đừng sốt ruột... ta sẽ đi”
Nàng dần dần thả Tịch Linh ra rồi lảo đảo đứng dậy, vẫn không ngừng lẩm bẩm công chúa chờ nàng, nàng sẽ đi tìm điện hạ về cho người. Tịch Linh cắn răng kéo lấy tay của Chân Y, nghiêm giọng với cô ấy: “ Chân Y!! Cửu Lan đã biến mất vạn năm!! Cô tỉnh táo lại đi được không?!-“
“ CÔNG CHÚA!!!!”
“ LẠI CHÂN Y!!!”
Trong động vang vọng tiếng rồng ngâm, Tịch Linh mím môi ôm lấy thiếu nữ ứng long vào người, nói với nàng ta những lời nàng thường nói với chính mình: “ Đã vạn năm trôi qua... Chân Y... đừng cố chấp nữa... không buông bỏ chỉ làm cho ta và ngươi đau lòng ngươi có hiểu không?”
Xoẹt...
Khói trắng dịu dàng vờn quanh tay nàng, hơi thở hỗn loạn của Chân Y dần ổn định, dựa cả người lên người nàng, Tịch Linh khẽ thở dài, đỡ Chân Y dựa vào người mình để cả 2 cùng ngồi xuống.
ĐỂ cô ấy ngủ sẽ tốt hơn... đó là thuật pháp cuối cùng mà nàng có thể sử dụng, linh lực nàng mượn từ Khống Linh trận đã tiêu tán toàn bộ, chỉ còn lại đau nhức không nguôi trên người...
Mọi thứ xung quanh đột nhiên sáng bừng lên, bọn họ cũng đã đuổi đến nơi. Chuyện này... thực sự kết thúc rồi...
Kết thúc rồi Chân Y à...
“ Ta không sao... thực sự không sao cả...thực sự không sao...”
Nàng khẽ cúi người, ôm thật chặt thiếu nữ ứng long trong lòng.
----
“ Mọi người ra ngoài đi, trở về tông môn trước, những chuyện còn lại tự ta sẽ giải quyết”
Sương Ngọc bảo bọn họ trở về trước an định tông môn, bởi vì nàng sẽ giải thích chuyện của thiếu nữ ứng long cho hắn.
Sau khi bọn họ đi hết, Tịch Linh cố gắng tìm một miếng vải sạch trên người mình, nhưng đồ của nàng đều đã ngấm máu, Tịch Linh mím môi, khẽ ôm Chân Y thêm một chút.
“ Bọn họ đi cả rồi, bây giờ nói được rồi chứ?”
“ Ừm, cô ấy là Lại Chân Y, là ứng long trong quân đoàn của thần nữ”
“ Ta và cô ấy cũng là chiến hữu vào sinh ra tử nhưng bị biến cố Hồng triều phân tán, ta ở Đông Chu, cô ấy ở Vân Di các người, bây giờ gặp lại coi như trời cao thương xót, chưởng môn, ta có một chuyện muốn nhờ ngài”
Hắn day day trán nhìn nàng: “ Là chuyện đưa cô ta ra khỏi đây đúng không?”
“ Phải, nếu ngài không an tâm thì có thể đưa 2 người chúng ta đến Khinh Trần đạo để kiểm tra xem ta và cô ấy có còn dính phải tà khí hồng triều hay không, nhiệm vụ mà thánh tổ của quý tông là canh giữ tà vật, bây giờ tà vật đã không còn...”
Tịch Linh hơi ngừng một chút, sau đó lại tiếp tục: “ Chưởng môn muốn bao nhiêu sự bảo đảm, ta và Chân Y đều có thể cho ngài, nhưng ta nhất định sẽ dẫn cô ấy rời khỏi”
Sương Ngọc chỉ vào Chân Y, lạnh nhạt lên tiếng: “ Cô ta là gì trong quân đoàn?”
“ Là Ứng tiêu vệ thần long, một trong chín thân sĩ bảo hộ của thần nữ”
“ Cô biết rõ quá nhỉ?”
Tịch Linh nói dối không biết chớp mắt, gật đầu với hắn: “ Ta là người trong quân đoàn, chưởng môn, ngài hỏi có hơi dư thừa”
“...”
“ Được, ta có thể cho phép cô mang cô ta rời khỏi đây, nhưng ta vẫn có điều kiện”
“ Được, mời ngài nói”
“ Thứ nhất, cô và cô ta phải đến Khinh trần đạo để kiểm tra tà khí, sau đó cùng lập một lời thề dưới thiên đạo”
“ được”
“ Thứ 2, ta cần một lời hứa sẽ giúp đỡ từ cô ta, nếu trong tương lai Trạch Linh tông có biến cố hoặc ngoại lai tấn công, ta cần thần long đến giúp đỡ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.