Chương 217: Bản nguyên chi diễm (1)
Bình Phàm Ảo Thuật Gia
06/06/2022
Nam tử áo trắng giống như phát điên, nhìn cột sáng phóng lên cao đó, hai mắt cơ hồ sắp phun ra lửa.
- Ta phải giết các ngươi, các ngươi đều đáng chết.
Nam tử áo trắng giận dữ hét.
Long Trần nhìn nam tử áo trắng, lạnh lùng nói:
- Ta phát hiện các ngươi chính là một đám ngu ngốc, rõ ràng là tự mình bày ra một đại ô long, lại đổ lên trên người người khác.
Tuy Long Trần không biết kinh qua của cả sự kiện, nhưng nghe phụ thân nói vậy, hắn không khó tưởng tượng ra đầu đuôi chuyện này.
Nói trắng ra là, Long gia mới là người bị hại chân chính, hiện giờ đám ngu ngốc này lại đổ tội lên đầu hắn, quả thực là không thể nói lý.
- Đám kiến chết tiệt các ngươi, vì sao phải đấu tranh? Nếu các ngươi không phản kháng, chuyện sao lại thành như vậy?
Nam tử áo trắng gào thét.
- Ngu xuẩn, ngớ ngẩn, thần kinh.
Vẻ mặt Long Trần đầy trào phúng, người như vậy đã không còn là một người bình thường, chẳng khác gì chó điên.
- Phiền hai vị tiêu diệt con chó điên này.
Long Trần nói với hai vị cường giả Dịch Cân cảnh đó.
Hiện giờ luận tới chiến lực, hai người bọn họ là cao nhất, bảo bọn họ giết chết nam tử áo trắng, không phải việc gì khó.
- Cứ giao cho chúng ta.
Hai người đó gật gật đầu, lần này bọn họ tới đây, chưa hề được phát huy ra lực lượng nên có của mình, cũng cảm thấy vô cùng uất ức, lúc này vừa hay là thời khắc tốt nhất để bọn họ xuất thủ.
- Ha ha ha ha.
Nam tử áo trắng điên cuồng cười to, trong hai mắt lộ ra vẻ oán độc:
- Đám kiến hèn mọn các ngươi, phá hoại đại sự của ta, khiến tất cả nỗ lực của ta trôi theo dòng nước, xuống địa ngục hết đi.
Nói xong, trong tay nam tử có thêm một viên thuốc, nhẹ nhàng bóp vỏ ngoài, một viên đan dược đen xì từ trong viên thuốc lộ ra.
Viên thuốc đó vừa xuất hiện, trực tiếp bị nam tử áo trắng ném vào trong miệng, lúc này hai vị bộ hạ của Long Thiên Khiếu vừa hay tới nơi.
- Hừ, hiện tại mới cắn thuốc à, chậm rồi.
Hai thanh vũ khí lấp lánh hàn quang, chém tới nam tử áo trắng.
Long Trần nhìn thấy viên thuốc màu đen đó, không khỏi ngẩn ra, đột nhiên, Long Trần biến sắc, hắn cuối cùng cũng nhớ ra viên thuốc đó là gì.
- Cẩn thận.
Có điều Long Trần nhắc nhở chậm rồi, trên mặt nam tử áo trắng hiện lên một nụ cười âm hiểm, song chưởng vỗ về phía trước.
Phập!
Hai luồng sương máu nổ tung trong không trung, nhuộm đỏ cả thiên không, mảnh vải bay tán loạn, tất cả mọi người đều sợ tới ngây đơ.
- Tại sao lại như vậy?
Đám người Long Thiên Khiếu kinh hãi nhìn về phía trước, hai cường giả Dịch Cân cảnh cường đại, không ngờ cứ như vậy bị giết, thi cốt cũng không còn.
- Phệ Sinh Bạo Huyết Đan, không ngờ là Phệ Sinh Bạo Huyết Đan?
Trong lòng Long Trần cũng chấn động mãnh liệt, hắn nhận ra viên đan dược đó, đó là một loại đan dược tự mình hại mình, nam tử áo trắng này không ngờ lại có đan dược như vậy, hơn nữa không ngờ còn ăn vào.
Phệ Sinh Bạo Huyết Đan chính là một loại đan dược dùng sinh mệnh đổi lấy lực lượng, thông qua đốt cháy sinh mệnh lực mà bộc phát ra lực lượng cường đại gấp đôi bình thường.
Đan dược này rất khủng bố, có điều sự phản phệ của nó cũng vô cùng tàn khốc, kết quả phục dụng nó chỉ có một, đó chính là - Chết!
Từ khoảnh khắc nuốt vào Phệ Sinh Bạo Huyết Đan, sinh mệnh của nam tử áo trắng liền tiến vào đếm ngược, hắn trong thời gian một nén hương sẽ hao hết sinh mệnh lực mà chết.
Cả người nam tử áo trắng nhuốm máu, vẻ mặt dữ tợn như ác quỷ, nghiến răng nghiến lợi nhìn bọn Long Trần, giống như dã thú chọn người mà cắn.
Vốn nhiệm vụ này không phải của nam tử áo trắng, mà là thuộc về một phó dịch trong tông môn, chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ là có thể tấn thăng làm đệ tử ngoại môn.
Nhưng nam tử áo trắng ỷ vào quan hệ của mình, khiến phó dịch đó chết một cách "Bất ngờ", sau đó được sự giúp đỡ của người khác, giành được nhiệm vụ chẳng khác nào là nhặt được này.
Chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ này, lập tức có thể tấn thăng làm đệ tử nội môn, thậm chí còn có một tia hy vọng xa vời tấn thăng đệ tử hạch tâm.
Vốn kế hoạch của Tứ hoàng tử thất bại, hắn cũng không gấp, chỉ cần mình kích sát đám người Long Thiên Khiếu, kế hoạch vẫn có thể được tiến hành như bình thường.
Chỉ có điều hắn cần kín đáo, không thể để người tông môn phát hiện ra hắn, chỉ cần im lặng một năm rưỡi, hắn có thể chỉ huy quân cờ Tứ hoàng tử này, âm thầm xây dựng một thông đạo dưới lòng đất, bố trí mười Ẩn Linh Trận có quy mô lớn hơn, có thể khai thác linh thạch.
Tuy làm như vậy rất tốn thời gian, nhưng là phương pháp an toàn nhất, ổn thỏa nhất, vì kế hoạch này, hắn đã nỗ lực mười mấy năm.
Mà nam tử áo trắng, hai năm gần đây mới bắt đầu tiếp nhận nhiệm vụ này, tất cả nền tảng đã vững vàng, hắn trên cơ bản chính là tới hái đào.
Nhưng hiện giờ Ẩn Linh Trận bị phá hoại, linh khí trong mỏ linh thạch bị dẫn phát, động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên sẽ dẫn tới người của các đại tông môn.
Có thể nói nhiệm vụ lần này của hắn đã hoàn toàn thất bại, hắn không chỉ không có được phần thưởng, còn đối diện với trừng phạt nghiêm khắc nhất của tông môn.
Nghĩ đến đây, nam tử áo trắng liền tràn ngập phẫn nộ và oán hận, hiện giờ không có được gì, hắn lâm vào điên cuồng, nuốt vào Phệ Sinh Bạo Huyết Đan.
Nam tử áo trắng nhìn qua chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, nhưng sau khi ăn Phệ Sinh Bạo Huyết Đan, cả người trong nháy mắt liền tiến vào trạng thái trung niên.
Đây là chỗ khủng bố của Phệ Sinh Bạo Huyết Đan, đang điên cuồng cắn nuốt sinh mệnh của nam tử áo trắng, chuyển hóa thành chiến lực, hắn hiện tại, qua mỗi một hơi thở sẽ mất đi một năm sinh mệnh lực.
- Đi chết đi, các con kiến.
Nam tử áo trắng hét lớn, đánh ra một quyền, quyền phong khủng bố lướt qua cự ly mấy chục trượng, hóa thành một con mãnh thú gào thét, xông tới mọi người.
Uy áp khủng bố khiến mọi người hô hấp khó hăn, cảm thấy ngũ tạng lục phủ của mình đều bị bóp nát, nếu bị cỗ cuồng phong này đánh trúng, mọi người chắc chắn sẽ phải chết.
Long Thiên Khiếu biến sắc, hít sâu một hơi, tuy biết rõ là chắc chắn phải chết thì cũng vẫn phải ngăn cản, hắn vừa muốn lao ra.
- Ta phải giết các ngươi, các ngươi đều đáng chết.
Nam tử áo trắng giận dữ hét.
Long Trần nhìn nam tử áo trắng, lạnh lùng nói:
- Ta phát hiện các ngươi chính là một đám ngu ngốc, rõ ràng là tự mình bày ra một đại ô long, lại đổ lên trên người người khác.
Tuy Long Trần không biết kinh qua của cả sự kiện, nhưng nghe phụ thân nói vậy, hắn không khó tưởng tượng ra đầu đuôi chuyện này.
Nói trắng ra là, Long gia mới là người bị hại chân chính, hiện giờ đám ngu ngốc này lại đổ tội lên đầu hắn, quả thực là không thể nói lý.
- Đám kiến chết tiệt các ngươi, vì sao phải đấu tranh? Nếu các ngươi không phản kháng, chuyện sao lại thành như vậy?
Nam tử áo trắng gào thét.
- Ngu xuẩn, ngớ ngẩn, thần kinh.
Vẻ mặt Long Trần đầy trào phúng, người như vậy đã không còn là một người bình thường, chẳng khác gì chó điên.
- Phiền hai vị tiêu diệt con chó điên này.
Long Trần nói với hai vị cường giả Dịch Cân cảnh đó.
Hiện giờ luận tới chiến lực, hai người bọn họ là cao nhất, bảo bọn họ giết chết nam tử áo trắng, không phải việc gì khó.
- Cứ giao cho chúng ta.
Hai người đó gật gật đầu, lần này bọn họ tới đây, chưa hề được phát huy ra lực lượng nên có của mình, cũng cảm thấy vô cùng uất ức, lúc này vừa hay là thời khắc tốt nhất để bọn họ xuất thủ.
- Ha ha ha ha.
Nam tử áo trắng điên cuồng cười to, trong hai mắt lộ ra vẻ oán độc:
- Đám kiến hèn mọn các ngươi, phá hoại đại sự của ta, khiến tất cả nỗ lực của ta trôi theo dòng nước, xuống địa ngục hết đi.
Nói xong, trong tay nam tử có thêm một viên thuốc, nhẹ nhàng bóp vỏ ngoài, một viên đan dược đen xì từ trong viên thuốc lộ ra.
Viên thuốc đó vừa xuất hiện, trực tiếp bị nam tử áo trắng ném vào trong miệng, lúc này hai vị bộ hạ của Long Thiên Khiếu vừa hay tới nơi.
- Hừ, hiện tại mới cắn thuốc à, chậm rồi.
Hai thanh vũ khí lấp lánh hàn quang, chém tới nam tử áo trắng.
Long Trần nhìn thấy viên thuốc màu đen đó, không khỏi ngẩn ra, đột nhiên, Long Trần biến sắc, hắn cuối cùng cũng nhớ ra viên thuốc đó là gì.
- Cẩn thận.
Có điều Long Trần nhắc nhở chậm rồi, trên mặt nam tử áo trắng hiện lên một nụ cười âm hiểm, song chưởng vỗ về phía trước.
Phập!
Hai luồng sương máu nổ tung trong không trung, nhuộm đỏ cả thiên không, mảnh vải bay tán loạn, tất cả mọi người đều sợ tới ngây đơ.
- Tại sao lại như vậy?
Đám người Long Thiên Khiếu kinh hãi nhìn về phía trước, hai cường giả Dịch Cân cảnh cường đại, không ngờ cứ như vậy bị giết, thi cốt cũng không còn.
- Phệ Sinh Bạo Huyết Đan, không ngờ là Phệ Sinh Bạo Huyết Đan?
Trong lòng Long Trần cũng chấn động mãnh liệt, hắn nhận ra viên đan dược đó, đó là một loại đan dược tự mình hại mình, nam tử áo trắng này không ngờ lại có đan dược như vậy, hơn nữa không ngờ còn ăn vào.
Phệ Sinh Bạo Huyết Đan chính là một loại đan dược dùng sinh mệnh đổi lấy lực lượng, thông qua đốt cháy sinh mệnh lực mà bộc phát ra lực lượng cường đại gấp đôi bình thường.
Đan dược này rất khủng bố, có điều sự phản phệ của nó cũng vô cùng tàn khốc, kết quả phục dụng nó chỉ có một, đó chính là - Chết!
Từ khoảnh khắc nuốt vào Phệ Sinh Bạo Huyết Đan, sinh mệnh của nam tử áo trắng liền tiến vào đếm ngược, hắn trong thời gian một nén hương sẽ hao hết sinh mệnh lực mà chết.
Cả người nam tử áo trắng nhuốm máu, vẻ mặt dữ tợn như ác quỷ, nghiến răng nghiến lợi nhìn bọn Long Trần, giống như dã thú chọn người mà cắn.
Vốn nhiệm vụ này không phải của nam tử áo trắng, mà là thuộc về một phó dịch trong tông môn, chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ là có thể tấn thăng làm đệ tử ngoại môn.
Nhưng nam tử áo trắng ỷ vào quan hệ của mình, khiến phó dịch đó chết một cách "Bất ngờ", sau đó được sự giúp đỡ của người khác, giành được nhiệm vụ chẳng khác nào là nhặt được này.
Chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ này, lập tức có thể tấn thăng làm đệ tử nội môn, thậm chí còn có một tia hy vọng xa vời tấn thăng đệ tử hạch tâm.
Vốn kế hoạch của Tứ hoàng tử thất bại, hắn cũng không gấp, chỉ cần mình kích sát đám người Long Thiên Khiếu, kế hoạch vẫn có thể được tiến hành như bình thường.
Chỉ có điều hắn cần kín đáo, không thể để người tông môn phát hiện ra hắn, chỉ cần im lặng một năm rưỡi, hắn có thể chỉ huy quân cờ Tứ hoàng tử này, âm thầm xây dựng một thông đạo dưới lòng đất, bố trí mười Ẩn Linh Trận có quy mô lớn hơn, có thể khai thác linh thạch.
Tuy làm như vậy rất tốn thời gian, nhưng là phương pháp an toàn nhất, ổn thỏa nhất, vì kế hoạch này, hắn đã nỗ lực mười mấy năm.
Mà nam tử áo trắng, hai năm gần đây mới bắt đầu tiếp nhận nhiệm vụ này, tất cả nền tảng đã vững vàng, hắn trên cơ bản chính là tới hái đào.
Nhưng hiện giờ Ẩn Linh Trận bị phá hoại, linh khí trong mỏ linh thạch bị dẫn phát, động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên sẽ dẫn tới người của các đại tông môn.
Có thể nói nhiệm vụ lần này của hắn đã hoàn toàn thất bại, hắn không chỉ không có được phần thưởng, còn đối diện với trừng phạt nghiêm khắc nhất của tông môn.
Nghĩ đến đây, nam tử áo trắng liền tràn ngập phẫn nộ và oán hận, hiện giờ không có được gì, hắn lâm vào điên cuồng, nuốt vào Phệ Sinh Bạo Huyết Đan.
Nam tử áo trắng nhìn qua chỉ khoảng hai mươi mấy tuổi, nhưng sau khi ăn Phệ Sinh Bạo Huyết Đan, cả người trong nháy mắt liền tiến vào trạng thái trung niên.
Đây là chỗ khủng bố của Phệ Sinh Bạo Huyết Đan, đang điên cuồng cắn nuốt sinh mệnh của nam tử áo trắng, chuyển hóa thành chiến lực, hắn hiện tại, qua mỗi một hơi thở sẽ mất đi một năm sinh mệnh lực.
- Đi chết đi, các con kiến.
Nam tử áo trắng hét lớn, đánh ra một quyền, quyền phong khủng bố lướt qua cự ly mấy chục trượng, hóa thành một con mãnh thú gào thét, xông tới mọi người.
Uy áp khủng bố khiến mọi người hô hấp khó hăn, cảm thấy ngũ tạng lục phủ của mình đều bị bóp nát, nếu bị cỗ cuồng phong này đánh trúng, mọi người chắc chắn sẽ phải chết.
Long Thiên Khiếu biến sắc, hít sâu một hơi, tuy biết rõ là chắc chắn phải chết thì cũng vẫn phải ngăn cản, hắn vừa muốn lao ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.