Chương 68: Đấu khí hóa hình
Thạch Trư
26/03/2013
Kỳ thật, lúc ấy Figure Monte cùng Aier đang nghiên cứu về cách làm giày ‘cao thâm’ kia, nữ Shaman thảo nguyên mập mạp vừa nhìn đôi chân trần nhỏ nhắn của Thánh nữ Aier vừa nói:
- Nói về chất lượng tốt nhất phải nói đến giày của Bái Chiêm vương đình chúng ta, dùng da trâu thượng đỉnh để tạo ra giày ‘đoàn đầu tiểu mã’, có thể chống lạnh lại đẹp đẽ, còn rắn chắc và bền bỉ.
- Loại giày ‘tinh khiết bạch vân’ giành cho nữ đấu sĩ cũng không tồi, chân của cô nhỏ, chắc chắn mang rất đẹp mắt, chẳng qua giá tiền hơi đắt một tí. Nam nhân của cô thật là keo kiệt, có đôi giày mà cũng không mua cho cô, trở về Vương đình, ta sẽ dẫn cô đi dạo, sẵn tiện mua vài đôi để cho hắn trả tiền!
Những lời này gây ra nhiều hiểu lầm, Aier chưa kịp giải thích thì Trương Đức Bưu đã đi tới, làm cho Thánh nữ đỏ hết mặt mũi.
Chẳng qua nguyên văn lời nói của Figure Monte, khẳng định Trương A Man không hề hay biết.
Thần miếu củng Battle Vương rốt cuộc cũng hung hăng đối đầu nhau, sĩ khí hai bên tăng vọt nhất quyết phân thắng bại tại nơi này. Nhưng bảy người Trương Đức Bưu ở chính giữa chiến trường, phải chịu toàn bộ lực công kích cả hai bên hay sao?
Bọn họ dàn trận phòng ngự, trong nháy mắt đã bị đánh tan. Lúc này, Trương Đức Bưu không còn nhìn thấy chiến hữu của mình!
Bây giờ hắn mới biết, không trở thành cường giả chân chính mà muốn sống sót trên chiến trường chính là chuyện khó khăn đến cỡ nào. Nếu hắn có được sức mạnh bá đạo tuyệt luân của Hầu Già La kia, sáu tầng Long Môn Bảo Tượng khí, thì có thể hoàn toàn tung hoành nơi sa trường, nhưng bây giờ hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng bảo vệ được tính mạng của bản thân mà thôi!
“Nếu như vậy, như vậy...” – Tinh thần lực cùng Man đấu khí của Trương Đức Bưu điên cuồng mạnh mẽ tiến vào trong Bích Tỳ đao khiến nó càng lúc càng nặng nề, càng sáng ngời, trong ánh hàn thiết vàng đen lộ ra từng đạo quang mang xanh biếc!
- Long Môn Bảo Tượng, sức mạnh ba ngàn cân, hoàn toàn bộc phát đi!
Ba lang kỵ quơ mã đao xông lên cùng lúc, chỉ thấy bích quang chợt lóe, ba con Ngân Nguyệt cự lang khổng lồ đầu lìa khỏi cổ, ba kỵ sĩ trên lưng nhất thời té xuống. Ba người này cũng là hảo thủ trải qua ngàn trận chiến, lập tức xoay người nhảy lên, mã đao đồng thời chém xuốn!
Chẳng qua mã đao còn chưa xuống tới, ba cái đầu liền bay lên cao, thi thể gục xuống mặt đất!
Vừa lúc một bả đao chém xuống sau lưng, thừa dịp hắn chưa chuẩn bị liền chém xuống bả vai. Trương Đức Bưu kêu lên đau đớn, bắp thịt bả vai đột nhiên kẹp lại, mã đao không cách gì xuống tiếp. Lang kỵ sĩ dùng sức rút đao nhưng cũng không nhúc nhích tý nào, không khỏi rống lên một tiếng kinh hãi, từ cự lang nhảy lên hướng hắn đánh tới.
Trương Đức Bưu dùng chuôi đao đánh về phía sau ngay tại trên mũ giáp của kỵ sĩ. Mũ giáp tinh cương lõm xuống một lỗ nhìn ghê người, máu tươi từ trong cương khôi chảy ra cuồn cuộn!
Nam Cương Man tộc trời sinh hiếu chiến ngang tàng, rốt cuộc đã bộc phát ra từ trong cơ thể hắn, Trương Đức Bưu giết đỏ cả mắt, mặc kệ đại quân Thần miếu hay là Battle vương, chỉ cần có dũng khí đến gần phạm vi hắn ba thước liền bị một đao chém chết!
Bên trong phạm vi sáu thước hoàn toàn biến thành một trường giết chóc, trong vòng sáu bước, Trương A Man chính là bộ chiến vô địch!
Địch nhân xông lên càng lúc càng nhiều, vết thương trên người hắn càng lúc cũng càng nhiều hơn, cơ bắp toàn thân Trương Đức Bưu cũng đã căng ra, hoàn toàn phong bế vết thương, làm cho mạch máu trong người tiếp tục lưu thông.
Nếu như hắn có can đảm thả lỏng toàn thân, vết thương trên cơ thể nhất định sẽ vỡ tung ra, trong nháy mắt sẽ mất máu mà chết!
Phạm vi sáu thước này, bỗng dưng trở thành tâm điểm của toàn chiến trường. Battle vương cùng tướng lĩnh của hắn đứng trên đầu Behemoth, chỉ vào Trương Đức Bưu nói:
- Kẻ kia là ai?
Một tên cận vệ liếc mắt nhìn qua, cung kính nói:
- Thưa Đại vương, hình như là một mạo hiểm giả bị cuốn vào, xem bộ dáng hắn hẳn là Man nhân Nam Cương.
- Tại sao bộ hạ của ta không có mãnh tướng như vậy? – Battle Vương cảm khái thốt ra.
- Đại Vương không nên xem thường người khác!
Một tướng lĩnh mặt mày đầy râu quai nón nhảy xuống từ đầu vai cự thú Behemoth, phẫn nộ quát:
- Để thuộc hắn đi giết hắn, đem đầu của hắn đến gặp Đại vương!
Battle vương nhìn lại, ha hả cười nói:
- Mạc Nhật Căn đúng là hổ tướng của ta!
Các tướng lĩnh khác cũng có chút không phục.
Sau một lúc lâu, cận vệ hồi báo nói:
- Đại Vương, Mạc Nhật Căn cùng Man tử Nam Cương đấu với nhau mười mấy hiệp, đã bị Man tử Nam Cương giết chết rồi!
- Mạc Nhật Căn bình thường thích khoác lac, thì ra cũng không chịu nổi một đòn.
Battle Vương cau mày nói:
- Ai sẽ tiến ra đây?
- Mạt tướng Saren nguyện xung trận! – Một nữ man tướng thảo nguyên cao hơn hai thước đứng ra, toét miệng cười hắc hắc nói:
- Mạt tướng nghe nói người Man Cương thích loại hình phụ nữ như ta, lần này bắt hắn, đem về nhà bắt làm ‘busu gai’ của ta!
[Tiếng thảo nguyên, ‘busu gai’ là ‘chồng’]
- Saren thật đúng là nữ trung hào kiệt! – Battle Vương cười to nói:
- Nếu như ngươi có thể bắt giữ hắn, dưới trướng ta chẳng phải lại có thêm một mãnh tướng nữa sao?
Không bao lâu sau, cận vệ hồi báo:
- Đại vương, Saren cùng man tử Nam Cương nói vài, chỉ thấy man tử nọ nổi giận, đem Saren một đao chém chết!
Battle Vương có chút biến sắc, kiềm nén tức giận nói:
- Saren cùng hắn đấu được mấy hiệp?
Cận vệ chần chừ, ấp a ấp úng nói:
- Man nhân nổi giận, thực lực tăng gấp bội, Đại tướng Saren một hiệp cũng không chịu nổi...
Chư tướng thảo nguyên nhìn nhau biến sắc, Battle vương im lặng trong chốc lát, đột nhiên cười nói:
- Tốt lắm, giao lại tên Man tử đáng ghét kia cho Giáo Hoàng đại nhân đi thôi, các người gặp hắn thì tránh ra một tý.
- Hừ!
Trương Đức Bưu nặng nề phun ra một ngụm bọt máu, nhìn lướt qua xung quanh, bây giờ xu thế hai quân đã trở nên chậm lại, bắt đầu cận chiến giao phong, xung quanh hắn thi thể chất đầy, man binh thảo nguyên không có bao nhiêu người có dũng khí đặt chân đến vòng phòng ngự của hắn. Chẳng quá áp lực Trương Đức Bưu đều không giảm bớt, ngược lại càng lúc càng lớn, thỉnh thoảng có một man tướng thảo nguyên thực lực cường đại hướng hắn khiêu chiến.
Những người này là cao thủ khó gặp, so với Kiếm đấu sĩ Manla Gen còn mạnh mẽ hơn nhiều, cũng may kinh nghiệm chiến đấu của Trương Đức Bưu cũng không ít hơn so với bọn hắn, dựa vào sự sắc bén cùng sức nặng của Bích Tỳ đao, mới có thể sống sót trên chiến trường.
Làm hắn tức giận chính là không biết từ nơi nào nhảy ra một nữ tướng cao lớn như Đại Địa Bạo Hùng, tự nhiên mở miệng hỏi hắn:
- Bộ dáng ta có xinh đẹp không?
Man tử liền nổi giận, phát huy thực lực vượt xa người thường, một đao làm thịt ngay con gấu mẹ vĩ đại kia.
- Dám lấy khiếu thẩm mỹ của người Nam Cương chúng ta ra đùa giỡn hay sao, thật đáng chết mà...
- Bái Chiêm vương đình không hổ danh là bộ lạc đệ nhất thảo nguyên, cao thủ nơi này đông như kiến, so với đại thành thị Trung Nguyên không hề thua kém, dường như có thể sánh ngang với Hắc Kỳ Trấn Man binh!
Trương Đức Bưu ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy Cửu Đầu Giao Long của Giáo Hoàng cùng cự thú Behemoth của Battle vương là vẫn chưa ra tay, thầm nghĩ: “Hai người thực lực cao thâm không lường được, lại có siêu cấp ma sủng, tinh thần lực chắc hẳn vô cùng cường đại, khẳng định có năng lực đấu khí hóa hình! Không biết so với Aier, ai cao ai thấp...”
Ngay lúc này, đột nhiên một cây trụ Totem lao đến, rới xuống ngay chân hắn, từng đạo ánh sáng hồi phục nhộn nhạo không ngớt. Trương Đức Bưu chỉ cảm thấy vết thương trên người hắn chậm rãi khép lại, quay đầu nhìn, chỉ thấy đám người Figure Monte ở gần đấy, đang được một mảng Thiên Ma đấu khí màu đen bảo vệ.
Thiên Ma đấu khí này như con độc xà cự mãng, trong phạm vi bốn năm trượng xung quanh Aier bốc lên, bỗng nhiên quay lại, nhanh như tia chớp, khiến bạch y Thánh nữ có vẻ yêu dị gấp bội.
Bất luận kẻ nào bị Thiên Ma đấu khí đảo nhẹ qua, đều bị tan xương nát thịt!
“Đây là uy lực của đấu khí hóa hình sao?”
Ánh mắt Trương Đức Bưu có chút thất thần, thầm nghĩ: “Công dụng của đấu khí hóa hình, chắc chắn không chỉ là như thế.”
Linh quang trong đầu hắn chợt lóe, xuất hiện một tình cảnh kinh khủng, giống như Ma thần từ địa ngục phủ xuống, bức tranh trong đầu này chính là đấu khí hóa hình đỉnh phong cực hạn!
Trương Đức Bưu cũng bị chính tưởng tượng của mình hù dọa, vội vàng lắc đầu: “Không có khả năng, như vậy thì quá mức kinh khủng rồi!”
- A Man! – Manla Gen cao giọng nói:
- Ngươi đuổi đánh quá xa rồi, mau quay lại đây, thừa dịp bây giờ chúng ta cùng lao ra ngoài!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.